-
Vầng trăng lưu dấu
https://encrypted-tbn2.gstatic.com/i...QRp6dKuUYJWM7w
VẦNG TRĂNG LƯU DẤU
Sáng nay ánh loé lướt sang sông
Cánh lắc xoè tay hé nhụy hồng
Nhẹ toả hương ngào bay cuốn gió
Dạt dào êm ả cõi mênh mông!
Em cười, răng khểnh thật là xinh
Sóng biếc long lanh gợi dáng tình
Sắc đóa nhung hồng đang độ thắm
Lay hồn bướm lạ lướt rung rinh
Mấy độ thời gian chầm chậm trôi
Lời thương tụ lại ở vành môi
Mây trôi lững thững trên đầu núi
Như muốn cùng trăng tỏ chút lời
Hôm ấy chợ về, em bước ngang
Nhìn ai cảm thấy thoảng lâng lâng
Dừng đây ghé lại nhà anh nghĩ
Một chút cho nầy đở mỏi chân…
Từ đó cung đàn điệp khúc dao
Luyến lưu, vương vấn thả tầng cao
Đầu thôn vọng nhớ về xuôi hạ
Sớm tối phong ngàn lảy ngọn chao…
Định mệnh trớ trêu phải vỡ đàn
Em sầu tan tác khóc hờn trăng
Còn tôi một trái tim tê buốt
Cuốn sợi tơ lòng liệm dưới băng
Mãi nhớ đống rơm ghi kỷ niệm
Ánh vàng tha thiết phả bao đêm
Hoàng hôn, ký ức hằn lưu dấu
Một thuở yêu đương suối mật mềm!
Kỷ niệm một thời luyến lưu!
Nguyễn Thành Sáng
-
https://encrypted-tbn0.gstatic.com/i...QUuh1PatsCEycE
Hãy Khóc Cạn Một Lần Đi Em!
Hãy khóc đi em! Khóc thật nhiều đi!
Khóc cho cạn những gì tim chất chứa
Để mai nầy ta không còn nhau nữa
Cũng hết rồi một thuở gió, trăng, sương!
Và nếu như tình cờ bước trên đường
Bất chợt gặp chẳng vương niềm dĩ vãng
Em cứ thẳng và lòng tôi bình thản
Có gì đâu vướng bận cõi lòng ai
Nơi em đến chắc không thấy heo may
Không khoắc khoải tháng ngày ôm khúc biệt
Không mất ngủ, bỏ ăn, sầu da diết
Không những lần tha thiết…Nhớ nghe anh!
Còn chỗ tôi chắc gió cũng rung rinh
Lá vàng đổ như tình tôi đã đổ
Đêm cũng trăng khi lúc mờ, lúc tỏ
Những chiều về trước ngõ vẫn lam treo!…
Tình yêu ơi! Tôi yêu biết bao nhiêu
Nhưng không thể, dẫu nhiều lần bịn rịn
Bởi hồn gió kiếp đời đây đã định
Còn ở em khép kín mộng vườn xuân
Bóng thênh thang theo khắp dãy không tầng
Sao giữ được sắc vàng nơi thượng uyển
Khi mây ám, cuồng phong đà luân chuyển
Thì làm sao ánh nhuyễn vẹn toàn đây…
Hãy khóc đi em! Khóc cạn hôm nay
Giọt lai láng tràn đầy lên khoé mắt
Anh lau lệ cho em mà lòng tan nát
Cũng cam đành phụ bạc…Một lần thôi!
31/5/2017
Nguyễn Thành Sáng
“Kỷ niệm day dứt thuở ngày xưa”
-
Day Dứt!...
https://encrypted-tbn0.gstatic.com/i...si6xgDdf7_7sQP
Day Dứt!...
Mảnh trắng ơi! Ngươi ôm buồn trải đó
Tái tê lòng tưởng nhớ tháng ngày qua
Biết bao lần…Hẹn mai anh sang nhà!
Nhiều lần nữa….Kể ra anh đọc nhé!
Và những lúc giấy chờ tà bóng xế
Đợi bé về, theo bé đến tay em
Bên ngọn đèn, đôi lóng lánh lim dim
Ngàn cảm xúc êm đềm… em da diết …
Vậy mà nay tờ giấy nằm rũ riệt
Uống giọt hồng anh viết cuối dòng thư
Ký cái tên ThànhSáng tự bây giờ
Sẽ vĩnh biệt, không mơ, không yêu nữa!...
Bên kia kinh từng đêm em nức nở
Thả lời ca đau khổ vọng sang đây
Kẻ bạc tình giống ngọn gió lắt lay
Chỉ khoảnh khắc rồi bay đi bến khác…
Ba năm dài hồn em đà tan nát
Lụy si tình trầm mặc quấn đau thương
Mà trời ơi! Anh chẳng thấy đoạn trường
Ngoảnh mặt hẳn, con đường ai nấy bước…
Giờ chạnh nhớ mấy mươi năm về trước
Nghe cõi lòng não nuột bóp con tim
Sao đoạn đành phụ rẫy mối tình em
Muôn trọn vẹn, ai tìm ai dễ gặp?!
Cây cầu gòn hai bờ anh đã đắp
Cũng là anh kéo sập rẽ ly tan…
Để hoàng hôn vương vấn thuở ngày xanh
Nỗi day dứt muôn phần… Như mạch nước….
Nguyễn Thị Xê!...Nguyễn Thị Xê!.....
1/6/2017
Nguyễn Thành Sáng
“Ký Ức Day Dứt”
-
https://encrypted-tbn0.gstatic.com/i...mTH7UI-l__oynA
Đừng Nghĩ Đến Tôi
Em ạ! Xin đừng nghĩ đến tôi
Một vầng ánh nhạt tận xa xôi
Vật vờ loang loáng vài canh nữa
Sẽ rụng sau lưng vách ngọn đồi!
Bởi chẳng còn chi để tặng em
Mảnh vườn ửng thắm được hồng thêm
Vì đang ráng tắt, màu thu quạnh
Chỉ đợi màn đêm phủ ngập chìm
Tôi đã không còn trẻ nữa đâu
Muối tiêu mỗi lúc trắng thêm đầu
Đêm nằm đắp trán lo khuya lạnh
Sợ cảm hôm sau, tựa góc sầu
Mắt sáng thuở nào nay nhạt loãng
Ê mình nhức mẩy đến từng cơn
Miếng ăn lưng lửng cầu qua bửa
Mòn mỏi canh khuya ngủ chập chờn!…
Cũng tại tim nầy mãi vấn vương
Hình ai yêu dấu, khoé trào sương
Tôi trao gối mộng rồi quên mộng
Để lại cho kia cả khối buồn
Nhớ bao chiều xuống, đường trôi nắng
Ai cố vói tay kéo sắc vàng
Rải lối cho anh về trải giấc
Mà vô tình hỡi! Có đâu màng…
Nay thả đau hồn bước xuống thơ
Đi về dĩ vãng lượm dây tơ
Kết chùm, mắc võng, ngày đêm để
Lên đó đong đưa…Cái bóng mờ!…
3/6/2017
Nguyễn Thành Sáng
-
https://encrypted-tbn0.gstatic.com/i...2I2B3SrFEsBYKt
HÃY TỈNH GIẤC SẦU
Mong anh hãy liệm đoá tàn hoa
Vì đã tan rồi, rã thật xa
Một thuở hương nồng loang toả đến
Giờ đây trắng mất dưới trăng nhoà!
Còn gì để nhớ, với yêu đương
Khi em đành đoạn rẻ chia đường
Trả gói thơ tình về chốn cũ
Chẳng hề chút giọt nhỏ sầu sương
Sóng biếc lạnh lùng trông dĩ vãng
Loé màu rạng rỡ ngắm tương lai
Thẫn thờ, lơ đễnh khung trời nhạt
Dõi mắt mây ngàn thả bóng bay
Bây giờ lại đượm nét môi hồng
Tha thướt nhung tơ lóng lánh dòng
Hạnh phúc chung vai cùng sánh bước
Về nơi bến mộng với ông chồng!
Còn anh, túi rỗng, rượu lưng bầu
Cánh gió chiều thu nhạt sắc màu
Ảm đạm không gian què quặt thổi
Làm sao bay nổi lá vàng đâu
Đàn lay khúc oán đã ngân rồi
Đêm vắng lặng tờ chỉ sẩm trôi
Tiếng nấc nỉ non lời của trái
Rơi vào tĩnh mịch nẻo chơi vơi
Thôi hãy dừng tay, xếp mảnh hồn
Nghìn năm buốt giá cõi thâm sơn
Người ơi! Tỉnh giấc mơ sầu não
Đứng dậy mà đi, ánh hãy còn!
Nguyễn Thành Sáng
-
Nỗi lòng kẻ dưới gầm cầu
https://encrypted-tbn3.gstatic.com/i...wxRs544wi6FqCQ
NỖI LÒNG KẺ DƯỚI GẦM CẦU
Từng cơn gió đẩy đông về đấy nhé
Người chăn bông, lại kẻ nhẹ rên thầm
Buốt tê từng sớ thịt siết hờn căm
Oán cảnh sống cơ bần sao kể hết!
Hương hoa đời nào đâu từng được biết
Chỉ vạn sầu da diết phủ trăng òa
Đêm gầm cầu co quắp quấn làn da
Ngày thắt thẻo bươn xa vì đói quá
Bao ấm êm, ngọt ngào chưa tấp ghé
Lại đưa ngàn quạnh quẽ cuốn trời đông
Vươn sức tàn kéo lại đóm quầng không
Mảnh rời rã trôi dòng mang đậy đắp!
Ôi! Hẩm hiu, bã buồn ray rứt lắm
Đóa hồng nhung rụng vỡ bởi tại vì
Một lỡ lầm vụng dại chẳng màng chi
Bỏ hoang phế đường đi xây mộng đó
Nay hết rồi chuỗi ngày treo cánh gió
Dưới mưa sa giọt nhỏ cuốn tan nhanh
Ôm nỗi nghẹn, thống hờn trùm giá lạnh
Thả trái sầu canh cánh vọng thời qua!
Nguyễn Thành Sáng
-
https://encrypted-tbn2.gstatic.com/i...ECAqi9fB60OGKT
VÔ TÌNH VỚI MỘT VẦNG TRĂNG
Bụi mai chiếu thủy cặp bờ mương
Em đứng vịn cành, buổi sớm sương
Tay mịn nâng niu từng cánh lá
Nhìn hoa khép nụ, gió nghe thương!
Tím à! Em hổng ra đồng sao?
Ruộng lúa ngoài kia đang ngóng chờ
Nắng đã lên cao rồi đấy nhé
Coi chừng sẩm tối bóng chơ vơ
E ấp, thẹn thùng chẳng nói chi
Bàn tay cứ mãi vuốt ve đi
Tội cho mấy đóa hoa nho nhỏ
Rụng rã tơi bời bởi ngựa phi
Nhìn tóc em vương vài cánh trắng
Bước gần tôi gỡ nhẹ nhàng cho
Lim dim cặp mắt dường thơ thẩn
Một chút lăn tăn sóng gợn đò!
Có hôm rảnh rỗi ghé nhà thăm
Xuống bếp xem ai cơm nước làm
Nhanh nhẩu, gọn gàng, ngăn nắp lắm
Thiệt là “tướng nấu” thấy mà ham…
Ngày tháng vô tình thắm thoát trôi
Bao lần em ghé trước nhà tôi
Anh Ba! Có phải đang đào đất
Hãy nghĩ đi anh đã tối rồi
Những lần ra xã để mua phân
Xoay lại thấy em ở cạnh gần
Những lúc thật nhiều, nhiều lắm lắm
Nhìn tôi, em lặng, nét bâng khuâng!
Thì ra năm ấy một vầng trăng
Gửi ánh tặng tôi tự bấy lần!...
Kỷ niệm ngày xưa!
Nguyễn Thành Sáng
-
Lời hẹn ngàn năm
https://encrypted-tbn0.gstatic.com/i...WoiDIOOsjSc8_F
LỜI HẸN NGÀN NĂM
Anh hỡi! Bây giờ anh ở đâu?
Có nghe trong gió tiếng em sầu
Nắng sương, mây nước mang lời hẹn
Tan tắt, trôi ngàn mãi vẹn sâu!
Vậy mà sao lại mảnh thuyền ơi
Biển rộng, sông xa bỏ một thời
Trăng gió, ngàn năm hòa sắc thắm
Trôi về biền biệt để buồn tơi
Vẫn biết yêu là mang khổ lụy
Nhưng niềm thương nhớ tụ vào tim
Thời gian điệp khúc ngân hoài xuyến
Dẫu ngợp mờ đen mãi vọng tìm
Nhạc tình êm ả tợ hồng nhung
Lay động tâm hồn chuyển lắc rung
Trái đỏ dạt dào lên đỉnh tận
Lan dần cõi rộng thẳng không trung!
Để đến bây giờ đượm khát khao
Đường xa, ngả rẽ tái tê đau
Dòng xanh, bến nước luôn chờ đợi
Mà bóng ngàn phương ở chốn nào
Tượng đá chơ vơ lặng đứng này
Âm thầm mãi đợi cánh về đây
Chân trời phiêu lãng hồn bay ạ
Có hiểu đêm sâu một ảnh gầy
Thắt thẻo trông chờ mong ánh mộng
Quay về nối lại bản tình ca
Năm xưa dưới ráng hoàng hôn đổ
Tiếng hẹn tình chung chẳng phụ mà!
Nguyễn Thành Sáng