Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (227)
https://s22.postimg.cc/ir747gvap/danbau_2.jpg
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (227)
Réo Rắt Cung Đàn
(Cảm tác cuộc đời)
Bầu xanh nguyệt tỏ gió heo may
Lữ Khách bồ đào nâng chén cay
Em sẽ giải bày niềm uẩn khúc
Thê lương da diết tiếng đàn đây
Mãi tận phương trời xứ Bạc Liêu
Mái nghèo tranh vách lá liêu xiêu
Quanh năm quần quật cơm không đủ
Vất vả mẹ cha sáng tới chiều
Chị em đùm bọc yêu thương nhau
Chia xớt ngọt bùi san sẻ đau
Chị Cả bôn ba cùng xóm chợ
Mưu sinh tần tảo với mâm rau
Rồi một ngày kia cảnh lá lay
Mưa cuồng bão tố mịt mù mây
Dập vùi mái ấm nơi cư ngụ
Thất lạc thâm tình, thống khổ thay
Bềnh bồng trôi nổi phước ơn trên
Ông cụ thuyền nan cứu vớt lên
Chạy chữa thuốc than và dạy dỗ
Học đàn kiếm sống, kiếp lênh đênh
Ký ức u hoài hằn trí não
Nhặt khoan nốt nhạc trải cung đàn
Lạc cha mất mẹ trần ai khổ
Thất thểu bơ vơ nhuốm bẽ bàng
Tay gẩy cung xề bật tiếng ngân
Não nề réo rắt xót đơn thân
Ngậm ngùi thân thế âu sầu tủi
U uất so dây búng vọng tầng..
Nhấn phím sầu vang thấu đoạn trường
Trải lòng xin gửi khách ngàn phương!
July 8, 2018
Tam Muội
Em Khổ Còn Tôi Điên
(Cảm tác họa)
Bạc Liêu xứ cũ chốn em sanh
Tôi ở Cần Thơ cũng khá gần
Nay kẻ tha hương, người lữ khách
Gặp nhau giao cảm tiếng cung đàn!
Cung đàn em khảy khúc du dương
Ẩn chứa âm vang nỗi đoạn trường
Thất lạc mẹ cha, tình ruột thịt
Chơ vơ, khắc khoải, nghẹn trên đường
Trên đường gió bụi bóng cô đơn
Tần tảo kiếm cơm bán nhạc đờn
Lây lất qua ngày phơi gió bụi
Não nề, trĩu nặng bước đôi chân
Đôi chân xinh xắn thuở năm xưa
Đuổi bướm đùa hoa dưới thổi lùa
Giờ nứt nẻ dần theo vất vả
Khẳng khiu, vàng võ hứng mây mưa
Mây mưa sớm điểm sắc thu phai
Nhưng cõi lòng em vẫn tụ hoài
Thương nhớ ngập tràn nơi tấc dạ
Đêm đêm chìm giấc cánh hồn bay!…
Hồn bay! Tôi cũng tợ như em
Chỉ khác nhau chăng hướng vọng tìm
Em khổ, em buồn, em quạnh quẽ
Tôi sầu, tôi ức với tôi điên
Tôi điên bởi muốn kéo vì sao
Thả mạnh vào kia ánh lệ trào
Hận kiếp dương trần đầy tức tưởi
Mới vừa giữa ngọn, bão tông nhào
Tông nhào cố gắng đứng ngay lên
Ôi hỡi! Hai chân bị gãy rồi!...
9/7/2018
Nguyễn Thành Sáng
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (229)
https://s22.postimg.cc/kqki7gpe9/ghe...33-0811170.jpg
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (229)
GHEN
(Thơ Vui)
Rặng liễu ánh trăng treo
Phong linh gió thoảng reo
Phòng đơn quạnh bóng chèo queo
Nỗi buồn man mác gửi theo lộng tầng
Nguyệt cầm trầm bổng ngân
Khơi nỗi niềm bâng khuâng
Tương tư tấc dạ bần thần
Muộn phiền một khối tim lần nhói đau
Leo lét ánh đèn dầu
Thổn thức chuỗi canh thâu
Ngậm ngùi da diết ưu sầu
Luyến lưu nhung nhớ khắc sâu sợi tình
Trống ngực đập thùng thình
Rụng rời hồn thất kinh
Dòng thơ xướng hoạ giao tình
Đọc xong vỡ lẽ lặng thinh từng hồi
Khoảnh khắc chậm buông trôi
Mật ngọt anh ướm rồi
Tặng nàng thi sĩ có đôi
Mắt huyền óng ánh vành môi mọng dầy
Lửa hừng hực ngập đầy
Tê tái cõi lòng đây
Ớt nào ớt lại chẳng cay
Phím tơ hụt hẫng tóc mây võ vàng
Thiết tha tình chứa chan
Hồ điệp tặng hồng nhan
Còn em canh cánh bẽ bàng
Lẻ loi vò võ rũ màng lệ hoen
Khi yêu hay đổ ghèn
Tình ái nhuốm hơi men
Vì yêu nên phải bon chen
Tập làm sư tử mà ghen với đời
Say đắm anh buông lời
Âu yếm trải muôn nơi
Miên trường thao thức chơi vơi
Luỵ tình vương ái tả tơi mảnh hồn.
July 9, 2018
Tam Muội
“Cơm Nhà” Xơi Thôi!
(Họa vui)
Nghe em khảy tiếng đờn
Âm thanh trổi dập dồn
Chẳng còn êm ả nỉ non
Như thời ấm áp dưới tròn mảnh trăng!
Giây phút chạnh tần ngần
Trong lòng gợn xốn xang
Âm thầm bước lẹ qua đàng
Lần tìm quán nhậu tàng tàng chút say
Say cho bớt u hoài
Vì gặp nhằm ớt cay
Từ nay bốc cháy dạ dày
Khiến tui chẳng thể tung bay giữa trời
Hỡi ôi! Hỡi trời ơi
Giờ thấy khổ thật rồi
Mới vừa “đá bóng” tí thôi
Bị ghèn sư tử văng rơi đầy mình
Buồn buồn nén lặng thinh…
Chợt nhớ chuyện đôi mình
Năm xưa dưới ánh lung linh
Đến nơi hò hẹn, anh rình đợi em
Cứ mãi ở trong tim
Nhúc nhích hoài hổng yên
“Ai kia” như bóng con thuyền
Nếu nay hông lướt chắc duyên tiêu tùng
Rầu rầu nghĩ mông lung
Chợt thấy em sùng sùng
Kiếm tìm dáo dác khắp vùng
Mắt nai toé lửa hừng hừng đảo quanh…
Kỷ niệm thuở tình xanh
Bỗng sống lại lòng anh…
Thì ra bởi trái đơm cành
Thời gian trĩu nặng, rung rinh trước lùa…
Xị nầy cạn cũng vừa
Cảm thấu nỗi đậm đà
Vì thương mới vậy đó mà
Từ nay anh nguyện “cơm nhà” xơi thôi!
10/7/2018
Nguyễn Thành Sáng
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (232)
https://encrypted-tbn0.gstatic.com/i...SzFKvBQtNjX6B9
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (232)
CHUYỆN ỚT CAY
(chuyện trò vui)
Đêm nay thao thức lặng ngồi đây
Chẳng thiết đăng thơ, chẳng miệt mài
Thắt thẻo, trông chờ, tim gợn sóng
Bâng khuâng, thương nhớ bóng hình ai...
NTS
Em gửi ngàn lời theo gió mây
Chuỗi dài thao thức vọng trời Tây
Tơ vương da diết tràn tâm khảm
Nhớ ánh mắt sâu, dáng vóc gầy...
TamMuoi
Nàng ấy hiện nay ở cận đây
Chỉ bằng ảo ảnh gió đưa mây
Nhưng như rất thật và sâu nặng
Chỉ tiếc nàng ta "uống rượu" hoài...
NTS
Chẳng hay nàng ấy chính là ai
Là mộng là mơ hay khói mây
Ân nghĩa tình sâu nồng thắm thiết
Cớ sao lại "uống rượu" canh dài...
TamMuoi
Nàng là ảo ảnh tận trời Tây
Cặp mắt thòi lòi, có lỗ tai
Hay lặng lẽ buồn nơi vắng vẻ
Đọc thơ ai để mặt gay gay...
NTS
Nàng ấy chắc là ớt phải cay
Chỉ thơ ảo mộng mà nàng "say"
Yêu ai phải liệu mà coi lấy
Không khéo "đi đong" cũng có ngày..
TamMuoi
Đã thật yêu rồi có sợ "Ai"
Dẫu cho nàng ấy ớt nhiều cay
Bằm ra ngâm dấm ăn lần ít
Năm tháng thời gian ẩm xực hoài...
NTS
Úi trời! Coi vậy nói nào ngay
Nàng ấy tuy là ớt hiểm cay
Nhưng bụng thật thà yêu đắm đuối
Không cần áy náy lo đêm ngày...
TamMuoi
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (234)
https://s8.postimg.cc/jb5x4sx7p/08b8...lower-wate.jpg
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (234)
ĐOẠ ĐÀY
Từ ngày anh bỏ ra đi
Ký tên mảnh giấy biệt ly phũ phàng
Ngậm ngùi ray rứt tâm can
Lặng lẽ ngỡ ngàng nghèn nghẹn nhói đau
Ba năm ròng rã lệ sầu
Suối mượt nhạt màu nỗi nhớ thiên thu
Bặt vô âm tín mịt mù
Chiều buông quạnh quẽ trầm u riêng mình
Lang thang dọc mé bờ kinh
Hoài niệm chuyện tình tha thiết đôi ta
Anh giờ thoả mộng phồn hoa
Thống khổ quê nhà thấp thỏm em trông
Thăng trầm con nước bềnh bồng
Lệch sợi chỉ hồng Loan Phụng luỵ vương
Sắt se thổn thức canh trường
Duyên đầu dang dở đoạn trường đắng cay
Thu sang Hạ tới Đông lay
Nỗi niềm dằng dặc ốm gầy xác thân
Thẫn thờ thao thức bần thần
Cha mẹ hẹn lần gá nghĩa chồng con
Em thời muốn giữ sắt son
Chờ đợi mỏi mòn anh tận phương nao
Trăng khuya nhợt nhạt ánh hào
Tình sâu khắc dạ ngọt ngào tặng anh
Mà sao nỡ phụ vội đành
Vứt áo rũ mành đi bỏ lại em
Ưu tư khắc khoải bên rèm
Nhớ thương da diết con tim đoạ đày.
July 12, 2018
Tam Muội
Muốn Được Một Lần
Em vừa trải khúc u hoài
Anh đà “cạn chén” để rồi lại đau
Khi xưa vội kéo sụp cầu
Tháng năm cứ mãi biết bao nghĩ về!…
Người con gái ấy tên Xê
Tặng trao trái đỏ tràn trề yêu thương
Vậy mà vó ngựa buông cương
Khiến nàng da diết đoạn trường xót xa
Đêm đêm văng vẳng sầu ca
Tương tư não nuột loang qua phũ phàng
Kẻ “Kia” cũng chẳng bận màng
Cũng khô cục đá, cũng hàng bạc vôi…
Thời gian chầm chậm dần trôi
Phong trần cát bụi dập vùi tâm tư
Lắm khi thao thức thẫn thờ
Chập chờn dĩ vãng, chơ vơ nỗi niềm!
Đìu hiu, giá lạnh bên thềm
Lần vào ký ức êm đềm thuở xanh
Mới hay nhớ mảnh trăng thanh
Mới thầm nối tiếc ôm đàn thả sông…
Trọn đời canh cánh cõi lòng
Hận mình sao nỡ quay vòng nhổ neo
Đẩy tình lông lốc xuống đèo
Tả tơi tan tác chìm theo sóng gờn…
Bao thu muốn được một lần
Nghe lời oán trách, nghe hờn của em…
Cho từ sâu thẳm con tim
Trào lên day dứt đẩy thuyền vỡ toang!
14/7/2018
Nguyễn Thành Sáng