Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (137)
https://encrypted-tbn0.gstatic.com/i...Q0VLAfoB37hipQ
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (137)
VỌNG CỐ NHÂN
Biết đến khi nào mới gặp nhau
Đôi ta cách trở dạ vương sầu
Ly cay uống cạn ngàn thương nhớ
Chén đắng vơi đầy vạn nỗi đau
Lã chã mưa tuôn mi đẫm lệ
Lơ thơ gió cuốn mắt nhoà châu
Sơn khê thế lộ xa biền biệt
Biết đến khi nào mới gặp nhau...
Tam Muội
Sẽ Trở Về
Ước hẹn rồi đây sẽ trở về
Vườn xuân thuở ấy kẻ ra đi
Bỏ quên sắc thắm vờn hoa nở
Gủi lại trăng thanh trải ánh thề
Vương vấn niềm mơ trôi bảng lảng
Nhớ nhung nhịp đập trỗi lê thê
Hồn yêu tái ngộ, phù vân mặc…
Ước hẹn rồi đây sẽ trở về…
Nguyễn Thành Sáng
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (139)
https://encrypted-tbn0.gstatic.com/i...6ybeY88NwwUi5A
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (139)
Trái Đắng Tình Yêu
Bầu ảm đạm mây rầu con sóng bạc
Mờ ánh vàng lác đác tiếng dư âm
Gieo nghịch cảnh thăng trầm dương trần thế
Héo hắt hồn cung quế nhạt tình thâm
Buồn rũ cánh lặng thầm nơi góc vắng
Luống nghẹn ngào trái đắng phả ngân nga
Lòng rã nát xót xa vương mắt biếc
Tim vỡ oà da diết mối tình hoa
Đêm tĩnh mịch lệ nhoà khơi dòng chảy
Khúc đoạn trường như xoáy điệu tơ vương
Cầu Ô Thước uyên ương đà lỗi nhịp
Sợi chỉ hồng lạc điệp khúc yêu đương
Trời đất rộng vô thường muôn vạn nẻo
Duyên bẽ bàng lạnh lẽo quặn niềm đau
Đơn bóng lẻ canh thâu giăng lối mộng
Hướng non ngàn hoài vọng bóng hình nhau
Lửa nhen nhóm nỗi sầu âm ỉ mãi
Cạn chén cay khắc khoải dạ trầm u
Tơ mành rã mặc dù hương yêu thắm
Ôm nhớ nhung lệ đẫm cõi tịch u
Tình rời rạc vi vu theo ngọn sóng
Đêm đêm về khát vọng bỗng trào dâng
Thôi vĩnh viễn cố nhân từ đây vậy
Dây tơ chùng đã khảy điệu trầm ngân
Quạnh thao thức bâng khuâng lê gót ngọc
Tình ảo hư tang tóc tái tê lòng
Xuôi định mệnh bềnh bồng theo kiếp số
Hết nợ trần thiên cổ bụi hư không.
May 11, 2018
Tam Muội
Tặng Em Khúc Nhạc Đàn
Dẫu là ảo mà lòng anh vẫn nhớ
Vẫn từng đêm trăn trở luyến lưu thêm
Những chiều tà, lặng im quay nhìn đó
Muốn được làm ngọn gió để tìm em!
Tiếc chẳng thể xòe được cánh ngàn bay
Bởi hình hài mang đây màn cát bụi
Cõi phù vân đành trôi theo nước chảy
Chuỗi tháng ngày cứ mãi lững lờ trôi
Tình yêu dấu, đậm đà bao thắm thiết
Tợ thác, ghềnh, suối biếc dưới tầng cao
Róc rách nhẹ… về đâu nào hiểu được
Chỉ âm thầm mỗi bước thấm vào sâu
Em có hiểu vậy không hỡi hồn thương
Có hiểu anh cũng buồn giăng ngõ tối
Cũng ngập tràn rười rượi thả trăng sương
Và thui thủi canh trường ôm nhức nhối?…
Một cái gì luôn âm ỉ bên trong
Như sóng vỗ bập bồng loang bọt trắng
Tan rồi tụ, rồi tan chìm khuất lộng
Chập chờn hoài, khuấy động dãy khung xanh
Có đôi lúc muốn gào lên thật lớn
Phôi pha niềm đau đớn cảnh éo le
Sao xui khiến tình ta mang hụt hẫng
Để một đời vương vấn, vọng trời xa…
Trời khuya nay hạt mưa rơi tí tách
Điệp âm sầu theo vách nhểu vào tim
Góc lặng lẽ, lim dim, vần nắn nót
Khúc nhạc đàn muôn thuở tặng cho em…
12/5/2018
Nguyễn Thành Sáng
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (142)
https://encrypted-tbn0.gstatic.com/i...ycni8z_4--E2QS
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (142)
Lần Về Tiềm Thức
Gió vi vút, lao xao cành lá
Lang giật mình tỉnh giấc men say
Nhìn quanh….Nương vẫn còn đây
Trầm ngâm nghĩ ngợi, đượm đầy ngẩn ngơ…
Trên khung lộng trăng trơ nửa vạt
Dưới lưng chừng bàng bạc mây trôi
Lòng nghe xúc cảm bồi hồi
Thương em cõi thế đầy vơi nỗi buồn
Nay bất chợt trên đường giấc mộng
Mảnh hồn linh hai bóng gặp nhau
Ta thì nhớ rõ đuôi đầu
Còn nàng ngờ ngợ trước sau sự tình!
Muốn bước lại ôm mình thật chặt
Xoa dịu niềm chất ngất bi thương
Sợ ai chưa được tỏ tường
Khiến cho chỉ mối, tơ vương đoạn lìa…
Lang khẻ gọi…Nàng à!.... Ta kể :
Chuyện một chiều ráng xế đìu hiu
Nát lòng từ giả người yêu
Dương trần cách biệt, để nhiều khổ đau…
Nương ngồi đó! Lệ trào khóe mắt
Còn Lang thì tợ nát tâm can
Sự tình một thuở âm gian
Nhẹ nhàng, thắm thiết kể lần Nương nghe……
2/5/2018
Nguyễn Thành Sáng
Thắm Mãi Một Tình Yêu
Vầng nguyệt lạnh khuất sau đỉnh núi
Trắng tuyết bay mây lủi thủi buồn
Đào hoa lác đác nhẹ buông
Ngọn gió khẽ luồn, hương thoảng phòng loan
Áo bối tử hãy choàng đỡ buốt
Đoản tường trình não nuột lao đao
Quả hồng thổn thức nghẹn ngào
Hồn Nương tan nát với bao nỗi sầu
Vương nghịch cảnh niềm đau vô tận
Thiếp với chàng lận đận nợ duyên
Hỡi ôi đá vỡ mạn thuyền
Để Hồn Lang phải truân chuyên bước trần
Chốn âm cảnh bần thần vô định
Ngày giã từ bịn rịn đắng cay
Nhớ thương da diết chất đầy
Hồn Lang có biết lệ lay khối tình
Từng canh vắng một mình lẻ bóng
Ôm gối sầu ươm mộng phôi pha
Vẳng nghe vọng tiếng âm ba
Tơ duyên khắc khoải vỡ oà tim côi
Bao tuế nguyệt bồi hồi thấp thỏm
Nhìn cảnh đây mà nhóm lửa lòng
Xoải hồn tới tận tầng không
Phương trời thăm thẳm nhói lòng đớn đau
Rồi trở lại bể dâu trần kiếp
Những chuỗi dài lệ thiếp vấn vương
Gặp bao sóng gió đoạn trường
Nhưng tình vẫn vẹn yêu thương chờ chồng
Thân lưu lạc xuôi dòng mệnh số
Chẳng tri âm thổ lộ tấc lòng
Đường trần cứ mãi long đong
Hồn Nương giữ tiết huyết hồng thuỷ chung
Chén quỳnh tửu ta cùng nâng cạn
Ánh dương hồng lảng vảng trời Tây
Nương Lang hội ngộ sum vầy
Hoà vào giấc điệp mộng đầy thiên thu.
May 15, 2018
Tam Muội
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (144)
https://encrypted-tbn0.gstatic.com/i...r-dVy6uOlG2iXn
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (144)
Bến Hẹn Mai Nầy
Nương Tử ơi! Một trời thương nhớ!
Thắt thẻo lòng, vàng võ héo hon
Lang thang sớm tối gót chân
Ba mùa lá đổ, bâng khuâng tím hồn!
Từ sông lớn dập dồn sóng vỗ
Đến đường làng, ngõ phố quanh co
Rồi ra bát ngát đồng xa
Lại sang nẻo vắng…để mà tìm em
Lắm bao lần cánh chim rã mỏi
Tựa góc sầu rười rượi vấn vương
Tận cùng sâu thẳm, nỗi buồn
Trào dâng lai láng, tư tương, lạnh lùng
Chỉ thấy phủ mịt mùng dãy xám
Gieo bốn bề u ám, quạnh hiu
Mỏi mòn, khắc khoải, liêu xiêu
Tà nhìn lá rụng thêm nhiều đớn đau!
Nay bất chợt dạt dào gợn sóng
Dưới khung mờ lồng lộng gió đưa
Bóng hình yêu dấu năm xưa
Hữu duyên tái ngộ giữa mùa tuyết băng…
Ta xúc cảm, lâng lâng tấc dạ
Lắng nghe nàng kể rõ sự tình
Non thề biển hẹn ba sinh
Giờ đây tái ngộ cho mình đoàn viên…
Em có thấy! Con thuyền đậu đó
Sẵn đợi chờ để chở uyên ương
Đến nơi bến mộng vườn xuân
Xem hoa đua nở tỏa hương ngát đầy?
Hãy gần lại, đưa tay mình hỡi!
Nắm chặt nhau bước tới bờ sông
Từ nay thả cánh phiêu bồng
Ngao du sơn thủy cho lòng phôi phai…
Rồi đến lúc trời tây tắt nắng
Dưới êm đềm lẳng lặng mây trôi
Nhẹ nhàng khẻ nụ cười tươi
Hồn linh hai đứa… Về nơi thuở nào…
16/5/2018
Nguyễn Thành Sáng
Du Thuyền Mộng
Làn sóng gợn li ti trên biển vắng
Ngọn thuỷ triều phẳng lặng dịu dàng ngân
Thuyền tình đợi ân cần chàng và thiếp
Tay đan tay sánh nhịp trổi bước chân
Khung trời tím lâng lâng niềm hạnh phúc
Tựa vai chàng cảm xúc vị nồng say
Gió thổi nhẹ khẽ lay xuôi buồm lướt
Lọn tóc thề óng mượt trải suối mây
Đây chén ngọc mừng ngày ta hợp cẩn
Rượu giao bôi ngọt tận trái tim hồng
Quên quá khứ chất chồng bao nghịch cảnh
Đã qua rồi khoảng lạnh giữa mênh mông
Phu Quân hỡi! nhìn thông xanh bát ngát
Mộc thảo hương ngào ngạt toả khắp trời
Đào hoa rụng phất phơi theo vạt gió
Cạnh mạn thuyền ráng đỏ ánh lả lơi
Vang thánh thót đàn khơi cung trầm bổng
Điệp yêu đương gối mộng phả mơ màng
Hồn hai mảnh nồng nàn duyên vạn kỷ
Khắc sâu tình chung thuỷ nghĩa tào khang
Đêm huyền ảo mây ngàn trôi lờ lững
Dáng thuyền quyên má ửng phượng ngài xinh
Trăng e ấp, lung linh vầng tinh tú
Cảnh hữu tình điệu vũ khúc rung rinh
Hương dào dạt men tình ngây ngất quyện
Nét môi cong quyến luyến mảnh hồn trao
Gió gào thét, thì thào con sóng rỉ
Thoả tang bồng hoan hỉ tận đỉnh cao.
May 19, 2018
Tam Muội