-
Bến Xưa Vẫn Đợi
Anh ngồi lặng lẽ trưa nay
Mở dòng thơ tím trước ngay mặt mình
Ngâm nga chầm chậm “Chữ tình”
Của hồn yêu dấu, đậm in quả hồng!
Nỗi buồn len nhẹ vào lòng
Thương thương nhớ nhớ bềnh bồng tâm tư
Dạt dào xúc động vần thơ
Chứa chan da diết, thẫn thờ gió trăng
Để rồi tha thiết ngập tràn
Mà Trời ơi hỡi! Lỡ làng mối duyên
Để trên sóng nước con thuyền
Lững lờ năm tháng về miền trùng khơi
Tháng ngày héo hắt, chơi vơi
Nhìn vàng lả tả, ngậm ngùi xót xa
Thu phai cuốn ráng rụng tà
Trải bầu ảm đạm, là đà khói sương
Đàn tranh lảy khúc tơ vương
Nỉ non réo rắt bên đường quạnh hiu
Âm thanh loang vạt xế chiều
Gió khua cành lá, liêu xiêu rã tàn!
Yêu ơi! Anh muốn nói rằng
Biết bao kỷ niệm vô vàn luyến lưu
Nhưng giờ mây xám mịt mù
Ánh trăng đành khuất, chu du đỉnh trời
Không gian lững thững từng hồi
Hàng che u ám tự thời trôi bay
Phôi pha, khuây khỏa tháng ngày
Nấu nung lửa sống thật đầy cho tim
Non thề biển hẹn ước nguyền
Hãy còn neo đó bóng thuyền đón đưa
Du dương, êm ả bao giờ
Bến thương xưa cũ vẫn chờ đợi ta…
7/7/2018
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
- - - Updated - - -
Cùng Nhau Chia Sẻ
Em quét lá vàng điểm sắc thu
Từng hồi ngước mặt ngắm sương mù
Mênh mang nhung nhớ, sầu trong mắt
Héo hắt tâm hồn, dạ ngẩn ngơ!
Rồi em tiếp tục cúi lùa gom
Lác đác xung quanh túm đống tròn
Gác chổi sau hè, châm lửa đốt
Lam buồn nghi ngút rải hoàng hôn
Chầm chậm khói loang theo gió thổi
Tro tàn lần lượt tả tơi rơi
Xác khô đầy ấp giờ tan biến
Trả sạch vườn cây dưới bóng trời!
Vật thể phơi kia xóa được mà
Nhưng còn vương vấn vọng trời xa
Còn trăm thương nhớ, ngàn yêu dấu
Còn xót xa đưa, đẩy lệ nhòa…
Biết phải làm sao đốt được đây
Khi tình thắm đượm chẳng hề phai
Không gian cách trở, lòng không cách
Tiếng hẹn câu thề đã tặng “Ai”
Bởi thế u hoài mãi đến em
Nhẹ nhàng âm ỉ giữa con tim
Khiến cho canh cánh theo ngày tháng
Da diết bâng khuâng cuốn nỗi niềm…
Thôi thì em hãy cứ làm thơ
Khuây khỏa tâm tư, bớt thẫn thờ
Kéo gió, gom mây, hòa ánh tỏ…
Sưởi lòng giá lạnh, quạnh chơ vơ
Anh sẽ cùng em cạn chén sầu
Chia nhau gánh chịu đắng cay đau
Mặc bao tê tái hay quằn quại
Chấp nhận mình ơi! Bởi lỡ cầu…
8/7/2018
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
-
Em Khổ Còn Tôi Điên
Bạc Liêu xứ cũ chốn em sanh
Tôi ở Cần Thơ cũng khá gần
Nay kẻ tha hương, người lữ khách
Gặp nhau giao cảm tiếng cung đàn!
Cung đàn em khảy khúc du dương
Ẩn chứa âm vang nỗi đoạn trường
Thất lạc mẹ cha, tình ruột thịt
Chơ vơ, khắc khoải, nghẹn trên đường
Trên đường gió bụi bóng cô đơn
Tần tảo kiếm cơm bán nhạc đờn
Lây lất qua ngày phơi gió bụi
Não nề, trĩu nặng bước đôi chân
Đôi chân xinh xắn thuở năm xưa
Đuổi bướm đùa hoa dưới thổi lùa
Giờ nứt nẻ dần theo vất vả
Khẳng khiu, vàng võ hứng mây mưa
Mây mưa sớm điểm sắc thu phai
Nhưng cõi lòng em vẫn tụ hoài
Thương nhớ ngập tràn nơi tấc dạ
Đêm đêm chìm giấc cánh hồn bay!…
Hồn bay! Tôi cũng tợ như em
Chỉ khác nhau chăng hướng vọng tìm
Em khổ, em buồn, em quạnh quẽ
Tôi sầu, tôi ức với tôi điên
Tôi điên bởi muốn kéo vì sao
Thả mạnh vào kia ánh lệ trào
Hận kiếp dương trần đầy tức tưởi
Mới vừa giữa ngọn, bão tông nhào
Tông nhào cố gắng đứng ngay lên
Ôi hỡi! Hai chân bị gãy rồi...
9/7/2018
Nguyễn Thành Sáng
- - - Updated - - -
-
“Cơm Nhà” Xơi Thôi!
(Thơ vui)
Nghe em khảy tiếng đờn
Âm thanh trổi dập dồn
Chẳng còn êm ả nỉ non
Như thời ấm áp dưới tròn mảnh trăng!
Giây phút chạnh tần ngần
Trong lòng gợn xốn xang
Âm thầm bước lẹ qua đàng
Lần tìm quán nhậu tàng tàng chút say
Say cho bớt u hoài
Vì gặp nhằm ớt cay
Từ nay bốc cháy dạ dày
Khiến tui chẳng thể tung bay giữa trời
Hỡi ôi! Hỡi trời ơi
Giờ thấy khổ thật rồi
Mới vừa “đá bóng” tí thôi
Bị ghèn sư tử văng rơi đầy mình
Buồn buồn nén lặng thinh…
Chợt nhớ chuyện đôi mình
Năm xưa dưới ánh lung linh
Đến nơi hò hẹn, anh rình đợi em
Cứ mãi ở trong tim
Nhúc nhích hoài hổng yên
“Ai kia” như bóng con thuyền
Nếu nay hông lướt chắc duyên tiêu tùng
Rầu rầu nghĩ mông lung
Chợt thấy em sùng sùng
Kiếm tìm dáo dác khắp vùng
Mắt nai toé lửa hừng hừng đảo quanh…
Kỷ niệm thuở tình xanh
Bỗng sống lại lòng anh…
Thì ra bởi trái đơm cành
Thời gian trĩu nặng, rung rinh trước lùa…
Xị nầy cạn cũng vừa
Cảm thấu nỗi đậm đà
Vì thương mới vậy đó mà
Từ nay anh nguyện “cơm nhà” xơi thôi!
10/7/2018
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
-
Ảm Đạm Trần Ai
Trời đã khuya rồi, phố lặng thinh
Người qua, kẻ lại cứ thưa dần
Không gian nhộn nhịp giờ yên tĩnh
Còn có tôi em với chiếc đàn!
Chiếc đàn cũ kỹ tự bao giờ
Nhưng khiến lữ hành cũng ngẩn ngơ
Rung cảm âm thanh hòa tiếng hát
Hay lòng xúc động thấy bơ vơ
Bơ vơ lây lất cõi xa xôi
Xứ sở, quê hương lạc mất rồi
Cha mẹ, anh em, bằng quyến thuộc
Chỉ mong đợi có…kiếm mà thôi
Mà thôi! Em hãy bớt sầu đau
Luẩn quẩn tâm tư chẳng lợi nào
Chịu khó làm ăn chờ đủ số
Hồi hương tìm gặp lại tình sâu
Tình sâu ôm ấp ở nơi em
Gợn nét bi ai dưới ánh đèn
Anh cảm. mượn nồng, mời cạn chén
Phôi phai giây phút giữa đêm đen
Đêm đen vẫn phủ bóng đời anh
Nên thả lãng du, để giải buồn
Nay gặp đồng hương thân mến hỏi
Chút niềm bày tỏ sẻ chia thương…
Chia thương khoảnh khắc để chia tay
Kẻ nghẹn tâm can, kẻ đọa đày
Hai bóng con thuyền, hai sóng vỗ
Vật vờ, nhấp nhố dưới hàng mây
Hàng mây chầm chậm lững lờ trôi
Gió rít xa xa động góc trời…
11/7/2018
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
-
Âm Thầm Văng Vẳng
Tiếng Chuông Não Nề
Bất ngờ nhận nhắn của người thương
Gợn trái tim anh một nỗi buồn
Em nhuốm bệnh rồi, nơi chốn ấy
Biếng ăn, dã dượi, tím trên giường…
Se lòng, héo hắt, mối tơ vương
Dõi mắt trời xa vọng bóng hường
Yêu dấu, đậm đà sâu tấc dạ
Tháng ngày thắm thiết dưới trăng sương
Gần gũi bên nhau mỗi bước đường
Ấp ôm chí cả vượt ngàn phương
Không màng vất vả hay gian khó
Sớm tối chung vai dựng mảnh vườn
Vóc liễu ngọc ngà vẫn mãi luôn
Nấu nung nhiệt huyết phả can trường
Đêm đàn nắn nót, ngày cung bậc
Cố trải điệp vàng toả sắc hương…
Lỡ chuyến thuyền duyên chẳng thể tường
Cứ hoài vương vấn ảnh Hồn Nương
Giờ đây lo lắng nàng đau yếu
Văng vẳng âm thầm dãy tiếng chuông…
13/7/2018
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
-
Người Đến Muộn
Bóng đổ chiều loang nhạt sắc màu
Cõi hồn tan nát bỡi vì đâu
Dây tơ đứt đoạn tim nghèn nghẹn
Trách Nguyệt gieo chi lỗi nhịp cầu
Tưởng xây mộng thắm mối tơ vương
Nào biết duyên rời, lệ nhỏ sương
Trót lỡ vương mang người đến muộn
Thôi đành khép nụ, giữ làn hương
Anh hỡi đừng buồn chớ ủ ê
Phố chiều lặng lẽ, bước chân đi
Hãy nghe gió thổi, nhìn mây giạt
Khuây khỏa u sầu, nỗi tái tê
Chỉ còn mộng mị với mơ hoa
Mới có đêm trăng trải ánh ngà
Mới có vườn hồng trăm đóa nở
Êm đềm, ngào ngạt tặng đôi ta
Thời gian rồi cũng sẽ dần quen
Đom đóm, lân tinh thế ngọn đèn
Ảm đạm, đìu hiu, bờ cát trắng
Thay bằng khúc nhạc của con tim…
17/4/2018
Đồng tác giả
Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội
-
Nếu Như Tình Chết
Nếu tình chết ai người đưa tiễn
Ai cảm thông cất tiếng nói thương
Ai buồn da diết thê lương
Tiếc cho trăng lặn, hàn sương phủ dầy
Nếu tình chết ai đầy hụt hẫng
Ai tháng ngày canh cánh tâm tư
Đêm đêm chìm giấc vào mơ
Giật mình tỉnh mộng, chơ vơ thẫn thờ
Nếu tình chết ai chờ ai đợi
Để suy tư diệu vợi chiều loang
Ngậm ngùi duyên phận lỡ làng
Chia uyên rẽ thúy, võ vàng hằn sâu
Nếu tình chết ai sầu, ai khóc
Ôm xót xa, trằn trọc nhớ nhung
Lang thang rơi nẻo mịt mùng
Vật vờ, chới với mảnh hồn hoang mang
Nếu tình chết ai ngân khúc biệt
Thắt thẻo lòng thương tiếc đọng mi
Vấn vương nghẹn ứ luỵ vì
Vườn xơ xác lá, bước đi gập ghềnh
Hiu hiu quạnh bồng bềnh áng xám
Dưới khung mờ u ám quẩn quanh
Âm thầm lặng lẽ vầng trăng
Ở đâu trăng hỡi! Khiến ngàn tối tăm…
17/4/2018
Đồng tác giả
Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội
-
Muốn Được Một Lần
Em vừa trải khúc u hoài
Anh đà “cạn chén” để rồi lại đau
Khi xưa vội kéo sụp cầu
Tháng năm cứ mãi biết bao nghĩ về!…
Người con gái ấy tên Xê
Tặng trao trái đỏ tràn trề yêu thương
Vậy mà vó ngựa buông cương
Khiến nàng da diết đoạn trường xót xa
Đêm đêm văng vẳng sầu ca
Tương tư não nuột loang qua phũ phàng
Kẻ “Kia” cũng chẳng bận màng
Cũng khô cục đá, cũng hàng bạc vôi…
Thời gian chầm chậm dần trôi
Phong trần cát bụi dập vùi tâm tư
Lắm khi thao thức thẫn thờ
Chập chờn dĩ vãng, chơ vơ nỗi niềm!
Đìu hiu, giá lạnh bên thềm
Lần vào ký ức êm đềm thuở xanh
Mới hay nhớ mảnh trăng thanh
Mới thầm nối tiếc ôm đàn thả sông…
Trọn đời canh cánh cõi lòng
Hận mình sao nỡ quay vòng nhổ neo
Đẩy tình lông lốc xuống đèo
Tả tơi tan tác chìm theo sóng gờn…
Bao thu muốn được một lần
Nghe lời oán trách, nghe hờn của em…
Cho từ sâu thẳm con tim
Trào lên day dứt đẩy thuyền vỡ toang!
14/7/2018
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)