-
Lối Mộng Ta Về
Phu thê ấm áp, đậm đà
Vì mang nghĩa nặng, tạm xa một thời
Bỏ em giá lạnh, chơi vơi
Chốn âm quạnh quẽ, ngậm ngùi con tim!
Chẳng cam chịu được, đi tìm
Hỡi ôi! Hai nẻo, cánh chim mịt mờ
Dương gian cách trở đôi bờ
Lan man tâm não, thẫn thờ dạ thương…
Người đêm dưới ánh trăng sương
Từ trong tiềm thức, vấn vương bóng hình
Đìu hiu, thui thủi một mình
Đàn cò lảy nhịp, rung rinh trái sầu
Bất ngờ sấm chớp lưng bầu
Tia hồng lóe xẹt thẳng vào xác thân
Hồn linh từ thuở xa xăm
Trở về nhập lại cõi trần hôm nay
Để rồi tưởng nhớ lắc lay
Muôn ngàn yêu dấu, chẳng thay đổi lòng
Éo le nghịch cảnh cuốn vòng
Hữu duyên tái ngộ, chênh chông, lỡ làng
Còn người tha thiết ngập tràn
Mà không thể kéo ánh vàng cho riêng
Khiến hoài trăn trở man miên
Màu thu phủ tím, nỗi niềm tái tê
Thì em hỡi! Tạm nối thề
Vườn thơ, lối mộng ta về với nhau
Phù vân khoảnh khắc trôi mau
Bến xưa vẫn đó, đượm màu vẫn đây.
30/8/2018
Nguyễn Thành Sáng
_________________________
"Bởi uống cạn vầng trăng mười sáu
Để trọn đời đau đáu bâng khuâng..."
Vẫn Đây Một Nét Hiền
Ủa! Ủa! Chẳng ngờ gặp lại em
Khiến anh rộn rã cả con tim
‘Sún Lùn” gái nhỏ tên Hồng đó
Thuở của ngày xưa giỡn trốn tìm…
Cứ mỗi độ hè đi hái rau
Bắt anh lưng cõng để qua cầu
Bởi em nặng ký thêm phần sợ
Lỡ té mương rồi ngại quýnh đau
Cái miệng ăn hàng chẳng kém ai
Một mình buổi sáng nửa cân khoai
Phần thì xơi lẹ, phần vào cặp
Đợi lúc giờ chơi rỉ rả "cày"
Nhõng nhẽo thì là khỏi có chê
Bạn sơ ý đụng khóc ê hề
Bắt đền, cục kẹo đưa ra trước
Giả mếu xòe tay lấy lẹ… hề!
Vậy mà tốt bụng có chi bằng
Thấy người quen biết mặt nhăn nhăn
Xúm xa xúm xít gần han hỏi
Nặng nhẹ cậy nhờ chân cẳng nhanh…
Giờ đây vồn vã đứng gần tui
Lấm tấm muối tiêu phủ trán rồi
“Hai sún” nay đà “tràn ngập sún”
No tròn, khoảng một tạ mà thôi
Nhưng vẫn như xưa má lúm tiền
Hả cười khoảng trống trải ngàn duyên
Nhiệt tình, vui vẻ đầy chân thật
Tất cả vẫn đây một nét hiền.
"Thơ vui"
31/8/2018
Nguyễn Thành Sáng
Hai Phía Em Và Tôi
Quặn đau da diết cõi lòng
Nào đâu có muốn rẽ dòng chia đôi
Nhưng xui nước đã đổ rồi
Làm sao hốt được hỡi người…hôm qua!
Trăng thanh đã hóa trăng tà
Ngàn yêu tha thiết đậm đà còn đâu
Giếng tình một thuở đào sâu
Nay khô cạn nước, để sầu mơ đan
Tone Rê em khảy lên đàn
Còn tôi Fa Sí nghịch hàng âm thanh
Vườn em trải thắm màu xanh
Còn tôi đỏ, tím treo cành rung rinh
Vần em duyên dáng nét hình
Vần tôi ai oán, nghiêng mình lắc lay
Tim em trổi nhịp ngắn dài
Tim tôi nghèn nghẹn u hoài tái tê
Đường em lối ngõ lê thê
Đường tôi ảm đạm, ủ ê nỗi niềm
Em thêu gối mộng bên thềm
Còn tôi kiếp cánh loài chim dặm trường…
Gặp nhau chỉ để gieo buồn
Héo hon dưới nắng, tụ sương dưới mờ
Thôi thì kỷ niệm chuỗi thơ
Biết bao êm ái bây giờ đành chôn
Xin trả lại! Cái mảnh hồn
Quả hồng cất giữ sớm hôm cận kề
Từ nay phía trái em về
Còn tôi phía phải lần đi tháng ngày.
1/9/2018
Nguyễn Thành Sáng
_________________________
"Bởi uống cạn vầng trăng mười sáu
Để trọn đời đau đáu bâng khuâng..."
-
Niềm Thu Với Thu
Thu nay tấc dạ ngậm ngùi
Nửa buồn trăng vỡ, nửa hồi trăng xa
Gặp nhau dưới ráng chiều tà
Tâm tư mở ngõ, ngân nga tiếng lòng
Không gian xoải cánh mộng hồn
Lâng lâng, dào dạt, bềnh bồng thênh thang
Tơ duyên chỉ mối thầm đan
Dòng sông, bến đợi cứ lần xuôi đi
Đêm đêm kéo ánh nguyệt thề
Trải khung toả sáng nẻo về cho tim…
Nào hay gió lộng cuốn thuyền
Ngả nghiêng, chao đảo, lật chìm đáy sâu
Để thu ảm đạm sắc màu
Tả tơi tan tác đọng sầu, sầu thêm
Giờ đây bốn phía lặng yên
U trầm, tĩnh mịch, nỗi niềm riêng mang.
2/9/2018
Nguyễn Thành Sáng
_________________________
"Bởi uống cạn vầng trăng mười sáu
Để trọn đời đau đáu bâng khuâng..."
Nỗi Niềm
Anh cũng như em “Mộng Ái” à!
Một trời thương nhớ đến “người ta”
Dẫu đây là bóng, là “Tranh ảo”
Vẫn cứ bâng khuâng mỗi độ tà!
Dạ trót thương rồi, quá đổi thương
Đêm đêm thao thức dưới trăng sương
Lắng nghe gió thổi, nhìn mây bạc
Da diết làm sao một nỗi buồn
Mấy lượt sớm chiều chạnh ngẩn ngơ
Con tim tha thiết tự bao giờ
Thời gian cằn cỗi theo mưa nắng
Nay bỗng ngập tràn cả túi thơ
Có một cái gì mãi lắc lay
Từ nơi thăm thẳm kín trong nầy
Âm thầm thỉnh thoảng rung rinh nhẹ
Mà chẳng thể nào duỗi ngón tay!
Lắm lúc suy tư, nhủ với lòng
Thôi thì cứ mặc thả trôi sông
Bởi tơ chỉ mối bằng lam khói
Sao thể chèo đi được giữa dòng
Có lẽ xưa kia vướng tội tình
Kẻ đành xa vợ, để sầu đau
Người không giữ hẹn, bôn ba kiếm
Nên phải trần gian lỡ nhịp cầu
Em ơi! Hãy khóc! Khóc nhiều đi
Cho quả yêu đương chứa những gì
Đã khiến chuỗi dài em khổ lụy
Từ đây không nữa đọng bờ mi
Rồi sẽ một ngày cõi thế gian
Cây khô rũ chết, rã thân tàn
Hồn linh hai đứa về quê cũ
Nối lại du dương điệp khúc đàn.
5/9/2018
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
_________________________
"Bởi uống cạn vầng trăng mười sáu
Để trọn đời đau đáu bâng khuâng..."
Nỗi Đau Thương Nhớ
Nếu hỏi rằng anh có nhớ không
Bóng hình duyên dáng, má môi hồng
Lắm lần êm ái dìu cung mộng
Giữa ngát hương nồng vạn đóa bông!
Và như có hỏi luyến âm vang
Réo rắt du dương khúc nhạc đàn
Loáng thoáng loang dài ngang mỏm đá
Rồi theo sóng nước gợn lăn tăn?
Anh sẽ chỉ xem một nhánh chìa
Có đôi chim sáo cận kề nhau
Rỉa lông qua lại nhiều giây phút
Chốc chốc líu lo, lóng lánh trào
Mặc cho cõi lộng áng mây bay
Cũng chẳng bận tâm gió thổi dài
Thân cứ khít gần nghiêng dựa đỡ
Từng hồi phành phạch tỏ ngàn say…
Ôi hỡi! Còn đây kẻ dưới đêm
Hướng khung diệu vợi, lặng bên thềm
Non thề, biển hẹn đà sâu khắc
Bởi cảnh lỡ làng, nghẹn trái tim
Sao thể ung dung trước cảnh đời
Vô tư bình thản với yên vui?
Khi từ sâu thẳm bao lời ước
Thỉnh thoảng sớm hôm bốc đỉnh trời
Tha thiết tay anh muốn duỗi ra
Thật dài, thật thẳng, thật là xa
Qua nơi chốn ấy ôm hình dáng
Một chút khoả khuây yêu dấu ạ.
6/9/2018
Nguyễn Thành Sáng
-
Đọc Cánh Thơ Buồn
Cặm cụi em ngồi đọc cánh thơ
Tìm vơi khắc khoải nẻo chơ vơ
Khi ngàn nhung nhớ, đành xa vọng
Cuối cõi không gian trải lững lờ…
Nầy đây! Tha thiết tiếng tơ lòng
Kia đó mộng vàng hứng bão giông
Để cả chuỗi dài luôn tự vấn
Bâng khuâng, thắt thẻo ghị tim hồng
Ấp ủ thầm đan chữ ái tình
Dưới bầu tỏa rực ánh bình minh
Có trăm đóa thắm dần đua nở
Giữa dãy mênh mông chẳng xập xình
Vậy mà da diết nỗi niềm yêu
Lại phải cô đơn mỗi độ chiều
Ngắm gió rung cành mơ ý nhạc
Nghe luồn kẻ lá dệt âm tiêu
Ai tìm phôi lãng với men cay
Ai xóa miên man khuây khỏa đầy
Còn ở em thì đây điểm tựa
Hồn thương ẩn mảnh nỉ non say
Em ơi! Nắn nót mới hôm qua
Cả một áng thơ có đậm đà
Nhưng nghẹn thêm vào thay thắm thiết
Gửi về bên ấy bậu ngân nga
Có thể khiến em phải đọng sầu
Bởi lời yêu dấu chỉ là đau
Không thuyền, không bến, không chờ đợi
Bốn phía âm u phủ tím mầu…
11/9/2018
Nguyễn Thành Sáng
Tơ Vương Từ Nẻo Vắng
Em có thấy ngập tràn bao nhung nhớ
Dưới khung trời nguyệt tỏ ửng long lanh
Của những kẻ tha thiết với duyên lành
Cùng trao hẹn trăm năm, lời vạn kỷ!
Họ muốn được cận kề nghe non nỉ
Xoá bụi sầu âm ỉ rải lấm lem
Đặt luyến lưu, xúc cảm, khát khao thèm
Vào chính giữa con tim hoài rung khẽ
Cảnh héo úa, đìu hiu rồi đây nhé
Theo sông dài lặng lẽ lững lờ trôi
Sương giọt buồn, rỉ rả cũng đành thôi
Không còn nữa, một thời gây hụt hẫng!
Cho thăm thẳm chứa chan niềm vương vấn
Giờ sớm hôm được ấm áp cõi lòng
Trả giá băng, tê tái lại tầng không
Bước cõi mộng mênh mông ngàn thánh thót
Đêm trăng sáng tặng nhau đầy mật ngọt
Lầu ái tình, say gió thoảng đong đưa
Hưởng làn hương dào dạt tự xa xưa
Khi nghịch cảnh bốn mùa luôn cứ ngỡ…
Yêu dấu ơi! Dẫu bến tình ta lở
Khiến tâm tư trăn trở lắm thẫn thờ
Chiều ngắm tàn lác đác, nỗi chơ vơ
Cả hai phía từng giờ đau ai biết
Sẽ gom trọn biến thành bầu da diết
Tận đáy sâu nghẹn khuyết bóng hồn thương
Bốc dần loang tợ lam khói trên đường
Để chỉ mối tơ vương từ nẻo vắng…
13/9/2018
Nguyễn Thành Sáng
-
Tâm Tình Phu Thê
Giờ đây âm giới vợ chồng ta
Sớm tối tặng nhau luống đậm đà
Bù đắp một thời trên cõi thế
Héo hon, khắc khoải ngóng trời xa!
Vườn mát anh trồng cây ngát hương
Dìu em ra đó ngắm mây buồn
Cho em mượn ý gieo thành nhạc
Dưới ánh trăng vàng khảy khúc thương
Anh sẽ vượt đồi đến thẳm sâu
Hái trăm lá mượt đủ ba màu
Đem về phơi nắng rồi gom cất
Để đó cho mình luyện thuốc đau
Đêm đêm sương đọng ánh long lanh
Anh bước lần ra hốt dụm dành
Em chế tửu đào, khi giá lạnh
Cùng nhau cạn chén sưởi thâu canh
Thực phẩm tiêu dùng giúp thọ niên
Bằng loài thảo mộc chất ngon hiền
Anh bay lên núi tìm mang xuống
Khéo léo bàn tay vợ… khiến ghiền
Hoa trổ đượm đầy sắc đẹp xinh
Nghìn thiên anh hái sắp nên hình
Cho em biến cỏ thay thành chỉ
Đan áo hàn đông mặc ấm tình
Chiều chiều thanh thản dạo bờ sông
Anh kéo tà dương rụng xuống dòng
Em góp hương ngàn hòa lại một
Thành thơ xướng họa khỏa khuây lòng
Mãi mãi từ nay chẳng phải còn
Một trời tuyết trắng phủ hoàng hôn
Trái ngang, cách trở… sầu thương nhớ
Da diết con tim, tím mảnh hồn…
21/11/2018
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
NHẤT LANG THƯ QUÁN
(Nơi Tinh Hoa Thơ Ca)
Em Với Tôi
Đọc thơ em, xúc cảm mãi trào dâng
Lại chợt thấy bâng khuâng thời xưa cũ
Tuổi vô tư, bé nhỏ dưới khung tầng
Chưa biết nghĩ, chưa mang niềm ước vọng!
Nếu thuở ấy ai bỗng hỏi buồn không
Chắc trẻ ngước mênh mông, rồi nhìn nhạn
Tiếp mỉm cười hướng thẳng tận bờ sông
Ngầm biểu lộ tiếng lòng câu đưa tiễn…
Còn bây giờ xao xuyến mối tơ vương
Dạ chan chứa niềm thương cùng nỗi đợi
Ngày hai buổi lui tới ở trên đường
Trong giữa bếp rực hồng nung ấp ủ!
Chỉ là một, mới đó đã khác nhau
Lúc ham thích ngọt ngào vui hái quả
Nay thâm trầm, phố xá vọng về đâu
Tim âm ỉ nhịp sầu không thể nói
Dẫu không nói nhưng mỗi tối xin đừng
Mưa ướt đẫm khiến dừng chân lối ngõ
Vì nơi ấy nhờ gió vuốt rưng rưng
Giúp khô ánh trọn vùng thôi lớp lớp…
Em với tôi lóp ngóp cõi trần gian
Từ thơ ấu sắc vàng tinh khôi mới
Lớn dần lên từng tuổi cận xóm làng
Theo mỗi độ loang dần ra bát ngát
Giờ một kẻ chất ngất vọng xa xôi
Còn người thì ngậm ngùi mang nỗi luyến
Bởi dòng sông sóng quyện, nước lờ trôi
Thuyền định mệnh kiếp đời do căn bản…
15/9/2018
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
NHẤT LANG THƯ QUÁN
(Nơi Tinh Hoa Thơ Ca)