SUNSHINEGO
25-02-2006, 10:31 AM
hello bà con,:dapcom:
hôm nay sau khi đọc bài viết "những mặc cảm giết chết tuổi trẻ " của bạn "lệ đá" tớ thấy rất đồng cảm nên mở topic mong bà con chia sẻ cách sửa bệnh tự ti,mong mọi ngừoi đóng góp ý kiến nhé
Tớ luôn tự ti về mình ở rất nhiều mặt như ngoại hình hoặc chân tay lóng ngóng chăng làm được việc gì ra hồn cả,
Hôm qua,tớ đến nhà em gái tớ chơi có cả mấy con bé bạn nó nữa,nó nhờ tớ giúp nó chặt quả dừa ,tớ lúc ấy sắp về,sự tự ti trong tớ nên tiếng "mình chân tay lóng ngóng lại chưa chặt dừa bao giờ chặt không khéo,mấy con bé bạn nó sẽ nghĩ mình là đồ công tử bột" nên tớ định kiếm cớ chuồn nhưng cuối cùng tớ vẫn chặt
Qùa thật tớ đã biến thành thằng ngốc khi chặt quả dừa tung toé khắp nơi ,nhưng hoá ra cảm giác bị biến thành thằng ngốc trước đám dông (toàn con gái) không khủng khiếp như tớ tưởng ,tớ thậm chí còn cảm thấy hãnh diện vì mình đã vươt qua sự tự ti (dù bị cười thối mữi,chặt quả dừa xong tớ thấy mình tự tin hơn trưóc nhiều
Có lẽ muốn trở nên tự tin hơn chỉ có cách dũng cảm biến mình thành thằng ngốc trưóc đám đông thật nhiều hay đúng hơn là phạm thật nhiều sai lầm ,làm nhiều việc mà mình dở
Bởi con người chúng ta luôn có xu hướng sợ mắc sai lầm và khi mắc thì dằn vặt đau khổ nên việc này nghe có vẻ khó,nhưng giờ khi tớ đã đặt mục tiêu ba ngày phải mắc một sai lầm trưóc mặt ngườii khác(đặc biệt là sai lâm về giao tiếp theo kiểu nói những điều ngu ngốc trước đám đông) thì mỗi khi mắc sai lầm tớ lại cảm thấy rất dễ chịu vì mình đã oàn thành kế hoạch(sáng nay ,tớ đã mắc sai lầm là tỏ ra huênh hoang vô lối trước mặt một bạn nữ mà tớ thương cảm thấy tự ti trưóc mặt ban ấy vì bạn ấy học giỏi hơn tơ,xinh gái nữa chứ--thế là mai ,ngày kia tớ không cần phải phạm thêm sai lâm nũa sướng quá :haha: --cái này nó gọi là cười ra nước mắt đấy)
BÀ con có kinh nghiêm trong lĩnh vực này xin cho ý kiến nhé
email:[email protected] (mình thấy rất đồng cảm với bạn:"tiểu thu lang thang" khi bạn nói về sự tự ti hy vọng được làm quen với bạn)
hôm nay sau khi đọc bài viết "những mặc cảm giết chết tuổi trẻ " của bạn "lệ đá" tớ thấy rất đồng cảm nên mở topic mong bà con chia sẻ cách sửa bệnh tự ti,mong mọi ngừoi đóng góp ý kiến nhé
Tớ luôn tự ti về mình ở rất nhiều mặt như ngoại hình hoặc chân tay lóng ngóng chăng làm được việc gì ra hồn cả,
Hôm qua,tớ đến nhà em gái tớ chơi có cả mấy con bé bạn nó nữa,nó nhờ tớ giúp nó chặt quả dừa ,tớ lúc ấy sắp về,sự tự ti trong tớ nên tiếng "mình chân tay lóng ngóng lại chưa chặt dừa bao giờ chặt không khéo,mấy con bé bạn nó sẽ nghĩ mình là đồ công tử bột" nên tớ định kiếm cớ chuồn nhưng cuối cùng tớ vẫn chặt
Qùa thật tớ đã biến thành thằng ngốc khi chặt quả dừa tung toé khắp nơi ,nhưng hoá ra cảm giác bị biến thành thằng ngốc trước đám dông (toàn con gái) không khủng khiếp như tớ tưởng ,tớ thậm chí còn cảm thấy hãnh diện vì mình đã vươt qua sự tự ti (dù bị cười thối mữi,chặt quả dừa xong tớ thấy mình tự tin hơn trưóc nhiều
Có lẽ muốn trở nên tự tin hơn chỉ có cách dũng cảm biến mình thành thằng ngốc trưóc đám đông thật nhiều hay đúng hơn là phạm thật nhiều sai lầm ,làm nhiều việc mà mình dở
Bởi con người chúng ta luôn có xu hướng sợ mắc sai lầm và khi mắc thì dằn vặt đau khổ nên việc này nghe có vẻ khó,nhưng giờ khi tớ đã đặt mục tiêu ba ngày phải mắc một sai lầm trưóc mặt ngườii khác(đặc biệt là sai lâm về giao tiếp theo kiểu nói những điều ngu ngốc trước đám đông) thì mỗi khi mắc sai lầm tớ lại cảm thấy rất dễ chịu vì mình đã oàn thành kế hoạch(sáng nay ,tớ đã mắc sai lầm là tỏ ra huênh hoang vô lối trước mặt một bạn nữ mà tớ thương cảm thấy tự ti trưóc mặt ban ấy vì bạn ấy học giỏi hơn tơ,xinh gái nữa chứ--thế là mai ,ngày kia tớ không cần phải phạm thêm sai lâm nũa sướng quá :haha: --cái này nó gọi là cười ra nước mắt đấy)
BÀ con có kinh nghiêm trong lĩnh vực này xin cho ý kiến nhé
email:[email protected] (mình thấy rất đồng cảm với bạn:"tiểu thu lang thang" khi bạn nói về sự tự ti hy vọng được làm quen với bạn)