PDA

Xem đầy đủ chức năng : Một số bài thơ hay



Hàn Cát Nhi
21-02-2006, 06:09 AM
Cho người xưa

Đã lâu rồi anh không hò hẹn cùng ai
Thời gian cứ đuổi nhau trôi mãi miết
Kể từ ngày em ra đi biền biệt
Day dứt trong anh một nỗi mong chờ.

Anh yêu em nhưng quá đổi dại khờ
Anh vụng dại nên để em vuột mất
Nỗi nhớ hanh hao ngay cả khi mơ không thành giấc
Những ngón tay gầy chải nỗi nhớ mong.

Em không về xanh lối cũ rêu phong
Khoảng trống trong tim không thể lấp đầy bằng một hình bóng khác
Thỉnh thoảng trên đường anh vẫn thường giật mình ngơ ngác
Thấp thoáng dáng người, ơ! có phải là em?

Hàn Cát Nhi
21-02-2006, 10:56 PM
Lời cuối


Em sẽ viết cho anh vần thơ cuối cùng
Về loài hoa long chong cuộn lăn trong gió
Về những hạt mưa đêm ướt đầm ngọn cỏ
Miền ký ức nào thân quen...

Em sẽ kể cho anh bí ẩn của biển đêm
Như trái tim em và hành trình anh tìm kiếm
Nơi bắt đầu niềm vui và sự chết lịm
Ngọn gió nào hanh hao...

Em sẽ viết về một vì sao
Em tìm được ở một bầu trời khác
Như đêm hè bất chợt cơn gió mát
Dù... chẳng của riêng em...

Biển mãi vào bờ mỗi lúc triều lên
Em phá nát những gì trong tay với
Đau khổ đi tìm miền trời xa dịu vợi
Rồi một mình... lặng đau...

Đừng níu giữ những gì đã của chung nhau
Nỗi đau thêm dài, quạnh vắng
Khói thuốc anh cay những hãy đừng đắng
Vì em...

Hàn Cát Nhi
22-02-2006, 11:18 PM
Kiếp sầu tương tư



Ngày xưa em nói em yêu
Cây bàng lá đỏ tím chiều hoàng hôn
Gió lăn bông dại bãi cồn
Yêu còn đường nhỏ dẫm mòn gót chân
Tiếng chuông chùa vẫn còn ngân
Con tim bỡ ngỡ xếp vần yêu thương
Ngây thơ áo trắng sân trường
Ngây thơ ánh mắt dớm hồn bóng ai
Thời gian rồi cũng dần phai
Mộng xưa heo hút, hương nhài bay xa
Em về làm vợ người ta
Để ai đững đợi đến ra riết lòng
Hỡi con thuyền nhỏ bên sông
Chiều nay có nhớ khách thuyền ngày xưa
Mênh mông sương khói xa mờ
Người mang nỗi nhớ thẩn thơ một mình
Chúa ơi người nỡ làm thinh
Sáo ơi sao nỡ đưa tình sang sông
Ở bên ấy có buồn không
Người bên ấy có còn trông bên này
Cuộc đời ràng buộc đắng cay
Hợp tan, tan hợp biết ngày nào thôi
Đơn coi, rồi lại đơn côi
Trở về cát bụi chẳng lời phân ly

Thà đừng luyến ái làm chi
Người ơi có biết... kiếp sầu tương tư.

Hàn Cát Nhi
26-02-2006, 11:55 PM
Ấm áp mùa đông


Anh nhận chiều nay muôn sợi nhớ
Muôn lời thủ thỉ tựa tơ đồng
Giữa lúc mình anh trên phố vắng
Heo may thổi giá buốt chờ mong

Tình em rực rỡ đóa hoa hồng
Có giận hờn và có nhớ thương
Có ghét có yêu như thủa ấy
Anh nghe ấm áp cả mùa đông

Hàn Cát Nhi
27-02-2006, 11:16 PM
Hoa Tử huyền

Ba mươi năm em nở một lần
Quy luật cuộc đời phải đâu là hi hữu.
Giữa mưa xuân trắng hoa em hiền dịu.
Chốn rừng thiêng em gửi đi thông điệp đời mình.
Người ta gọi em là muối của rừng.
Rừng kết muối nghĩa là đời phong túc.
Người đi săn nghe con tim rạo rực.
Bước trở về, sau lưng...thung lũng mưa

Hàn Cát Nhi
28-02-2006, 05:20 AM
Em là ai?

Em là ai mà sao anh phải nhớ
Phải chong đèn trằn trọc đến bơ vơ?
Em là ai mà sao trong hơi thở
Thoảng đâu đây mùi hương của tóc mai?

Em là ai mà sao anh nhớ mãi?
Cơn mê dài anh lại gọi tên em
Em là ai mà sao mà sao vậy?
Thao thức hoài trằn trọc mãi không thôi.

nhocconkobietiu
28-02-2006, 05:41 AM
thơ vầy mà hay
cóa chi khác hay hơn xíu ko???

Hàn Cát Nhi
02-03-2006, 05:55 AM
Năm tháng tuổi thơ


Nhớ làm sao hoàng hôn tím đồng chiều
Những buổi sớm tinh sương trong vắt
Những vòm lá lũy tre xanh muốt mắt
Bầu trời xanh, chim hót chào bình yên

Nhớ làm sao bầu trời rộng cao xanh
Nghe vi vút tiếng sáo diều no gió
Con đê làng xanh rờn những thảm cỏ
Mõ trâu chiều ấm áp cả đồng quê

Nhớ làm sao cái nắng hè gay gắt
Gánh lúa vàng lưng áo mẹ đẫm mồ hôi
Nhớ dòng sông Hồng đỏ phù sa êm trôi
Với lũ bạn có biết bao kỉ niệm

Nhớ làm sao những kỉ niệm thật buồn
Những kí ức mất mùa tháng ba ngày tám
Những trận bão không hề biết thuơng hại
Tàn phá quê nghèo khi lúa đương bông

Nhớ làm sao cái giá lạnh mùa đông
Cánh đồng lởm chởm gốc rạ khô cuối vụ
Bên bếp lửa hồng xum họp tiễn năm cũ
Bữa cơm đông đủ những gương mặt người thân

Giờ tất cả đã xa đã là dĩ vãng
Năm tháng tuổi thơ chẳng phút nguôi quên
Kỉ niệm một thời - khoảng trời bình yên.

Hàn Cát Nhi
04-03-2006, 09:35 AM
Ta xin lỗi xin lỗi nhé tháng năm
Đừng hờn trách đừng căm giận ta nữa
Bởi lời ai đã hứa ngày xưa ấy
Giờ đã thành những kí ức vu vơ
Ta đâu quên chiều hoàng hôn cuối phố
Người bước đi ta chẳng Thốt nên lời
Biết làm sao .khi.. mắc nợ ân tình
Ôi ! Dấu yêu xưa chẳng thể phai mờ

umbalabala
05-03-2006, 03:57 AM
Thư không người nhận (Hà Nguyên Dũng)
Source: http://annonymous.online.fr/Thivien/viewpoem.php?ID=73

Chi lạ rứa, hẹn rồi không chịu tới,
Anh chống tay vin mãi buổi chiều nghiêng.
Chiếc áo trắng vừa may còn mới rượi,
Cũng nhàu đi lấm láp bụi ưu phiền.

Anh cứ sợ niềm mong kia sẽ mỏi,
Mím đôi môi cố giữ xót xa lòng.
Hoàng hôn xuống, đêm gần như mái tóc,
Bên vỉa đường thêm ánh mắt anh chong.

Và như thế là thư không người nhận,
Người anh thương có lẽ đã dời lòng.
Chân vừa bước ra khỏi chiều lỗi hẹn,
Trên đường tình vang vọng nhịp long đong.

Hàn Cát Nhi
05-03-2006, 08:48 AM
Tiếng lòng

Em ra đi trong chiều xưa giá lạnh
Đã mấy mùa thu khép lá, sang đông
Vầng trăng ấy mong hồn xưa còn tỏ
Bến sông chiều con đò mỏi mòn trông
Thời gian ngỡ lãng quên nhiều kỷ niệm
Bỗng hiện về ngự trị giấc mơ tôi
Góc phố rêu phong chẳng nói nên lời
Hồn băng giá chợt đôi dòng nước mắt
Nghe con tim cháy lên trong lồng ngực
Mối tình đầu xưa ấy đã qua đi
Mà vầng trăng trong ta vẫn rực sáng
Vẫn long lanh một hình dáng kiêu kỳ
Ôi thời gian nào đâu ta xoá sạch
Quán thơ xưa, thời gian phủ bụi mờ
Kỷ niệm ấy vẫn nằm đây thổn thức
Vẫn in hằn vào trong những cơn mơ
Ta vẫn biết, bao lần ta tự hỏi
Em ở đâu ? trong cõi thế gian này
Dẫu là vết bùn đen nhoè áo nắng
Hãy trở về kết sợi với ngàn mây.

Hàn Cát Nhi
05-03-2006, 11:49 PM
Biển


Anh đã yêu và rồi anh đã hiểu
Cuộc đời anh chẳng thể thiếu vắng em
Và tim anh sẽ chẳng thể ngủ yên
Nếu một mai em xa anh vĩnh viễn

Này em ơi anh nguyện làm sóng biển
Dõi theo em những bước chân dịu hiền
Và em ơi anh nguyện làm cát biển
Để suốt đời in mãi dấu chân em.

Hàn Cát Nhi
06-03-2006, 09:05 AM
Dấu hỏi tình yêu

Đã bao lần trong một câu thơ
Lãng mạng dại khờ, mơ mình làm thi sĩ
Hoàng hôn ngấm vào giọt đời thi vị
Kẻ tình si không biết tự bao giờ

Lăn giọt tương tư ngỡ đến tình cờ
Vầng trăng úa tàn trong câu thơ tình ái
Thuyền yêu kia sao vẫn còn xa mãi
Để bến đợi chờ ngại chở gió sang sông

Rồi một ngày cái lạnh của chiều đông
Mang đến cho tôi cánh bằng lăng mầu tím
Đâu biết rằng mảnh vụn đời tìm kiếm
Tôi đã chờ giấc mơ, mùa xuân sẽ quay về

Hàn Cát Nhi
06-03-2006, 10:36 PM
Chờ người

Không như là lửa cháy
Nhưng âm ỉ ngàn năm
Trong nỗi nhớ lặng câm
Em là niềm mơ ước

Tình anh như sông nước
Dạt dào những phù sa
Như sóng biển khơi xa
Chỉ chung tình có bến

Đêm cô đơn lại đến
Trăn trở chỉ riêng ta
Tiếng Quốc khóc đêm xa
Nghe sao mà da diết

Chờ người ta không tiếc
Bởi tình anh trắng trong
Bởi mãi dấu trong lòng
Nên đêm dài hoang vắng

Nên đêm về sâu lắng
Lận đận mối tình duyên
Nơi trái tim ưu phiền
Lần đầu tiên biết khóc

Xin đừng là thoáng chốc
Vụt đến lại vội đi
Khiến trái tim dậy thì
Phải ngàn năm thương nhớ!

hoa cỏ may
06-03-2006, 11:26 PM
ĐÁNH MẤT
Khi chia tay ta đã mất nhau rồi
Đâu có nghĩ lại còn lần mất nữa
Lần mất sau nỗi đau hơn dao cứa
Anh đánh mất chính mình,anh vĩnh viễn mất em
NTKQ

Hàn Cát Nhi
06-03-2006, 11:43 PM
Đúng nghĩa tình yêu
Anh sợ rằng tình yêu ấy mong manh.
Và biết đâu chừng một ngày kia lại trở thành cổ tích.
Dẫu không muốn ở hai đầu khoảng cách.
Anh:"Vạnlý trường thành ...xa mãi bến bờ em "
Chẳng thể nào em hiểu được cho anh.
Những nhớ nhung đợi chờ mòn mỏi.
Cả nỗi hoài nghi và niềm tin oà vỡ.
Chuyện của một người ... Muôn thủa phải không em?
Anh muốn được yêu! Đơn giản chân thành.
Bằng mắt, bằng môi, bằng nồng nàn tay siết.
Đời sống tận cùng nào phải anh không biết.
Nhưng anh muốn chúng mình đúng nghĩa với tình yêu.

Hàn Cát Nhi
07-03-2006, 05:45 AM
Chân tình(dựa theo bài hát cùng tên)

Một đời anh không quên màu áo ấy
Màu tím chập chờn trong những giấc mơ
Những buổi chiều bên cầu anh đứng đợi
Áo tím ngập tràn trong những ý thơ.

Em vừa đến và thay màu áo mới
Màu thủy chung-trong sáng vì anh
Những đêm đông gió ùa về ướt lạnh
Em thủy chung sưởi ấm yên bình.

Hình bóng ấy suốt đời anh vẫn nhớ
Chiều mưa nào em lặng lẽ chờ mong
Gương mặt gầy trên vai anh òa khóc
Con đường dài nước thẳm xa xăm

Tình yêu vẫn nguyên vẹn sau giông bão
Giọt mưa rơi trong tiếng nấc nhạt nhòa
Những muộn phiền chớm vương trên khuôn mặt
Vẫn trong ngần đôi mắt tỏa ngàn sao.

Mùa xuân đến hoa về sau cánh én
Đôi bàn tay nở thắm đóa hồng tươi
Em vừa đến, cho anh lời ước hẹn
Tình yêu tràn về, rộng lớn biển khơi

Bước chân anh dù đi khắp muôn nơi
Không làm anh xa rời em được
Và trái tim cả đời luôn thổn thức
Để chân tình...
dành hết cho em!

Hàn Cát Nhi
08-03-2006, 07:03 AM
Đôi khi
Có lẽ nào anh chẳng hiểu ra
Đôi khi có những điều không thể nói
Đó là lúc cô đơn buồn tủi
Vây quanh em khi bóng tối chợt về

Đừng vội đi nếu vẫn còn đam mê
Còn tha thiết với dấu yêu ngày trước
Em thầm mong chúng ta lại có được
Phút mặn nồng như thuở bắt đầu yêu

Hàn Cát Nhi
08-03-2006, 11:49 PM
Gửi em

Nhận cho mình chút mặn của biển khơi
Anh trở về lẻ loi, trên bến vắng.
Sóng vẳn vỗ những điều chi rất nặng
Biển vẫn hiền lành mà anh đã mất em.

Hàn Cát Nhi
09-03-2006, 04:38 AM
Gốc phượng kỉ niệm

Dưới gốc phuợng khắc ghi bao kỉ niệm
Ánh mắt trao e ấp thủa ban đầu
Nhành phuợng đỏ thắm hồng dòng lưu bút
Những tháng ngày ấm áp ta bên nhau

Dưới gốc phuợng vu vơ lời sỏi hát
Thảm cỏ xanh ngả tím duới nắng chiều
Anh lặng lẽ tìm dấu xưa xót lại
Viết bài thơ về ngày tháng năm nao

Dưới gốc phuợng kỉ niệm xưa mới mãi
Tuổi học trò đẹp mãi ở trong tim
Mái ngói đỏ bầy sẻ nâu ríu rít
Chốn bình yên nơi đó anh có em.

Hàn Cát Nhi
10-03-2006, 04:20 AM
Đường tình.

Gió thổi mây bay về chốn cũ
Mang trọn tình anh gửi tới em
Một tình yêu nồng nàn rực lửa
Đang tắt dần sau bóng hoàng hôn.
Ai nỡ yêu để rồi xa cách
Đến giờ này đau khổ chia đôi
Hai trái tim hai dòng lệ đắng
Hai cuộc đời hai ngả chia ly.
Em ra đi cho anh luyến tiếc
Biết làm chi khi em đã quyết
Rời xa anh, mãi mãi xa anh
Giết chết tình yêu chưa trưởng thành.
Với anh điều đó là đau khổ
Là sự đổ vỡ lớn trong tim
Đêm nay lang thang bờ cát trắng
Anh tìm về khát vọng ngày xưa.

Hàn Cát Nhi
10-03-2006, 07:49 AM
Mùa mưa


Có phải nhờ mưa phượng thắm hồng
Nắng vàng vì vậy mà vàng óng?
Phố xá, đường hè, mà sạch bóng?
Mùa mưa tuyệt quá Sài Gòn ơi!

Sài gòn ơi có nhớ hay không?
Hình bóng của người em gái nhỏ
Mái tóc mây trong chiều quấn gió
Và đôi mắt mát tựa như mưa ...

Sài Gòn ơi, tôi chẳng quên đâu!
Vẫn ngọt đầu môi kỉ niệm đầu
Tuy rằng giờ mãi là xa cách
Nhưng mỗi mùa mưa vẫn có nhau.

Hàn Cát Nhi
11-03-2006, 12:37 AM
Mái trường kỉ niệm

Khung cửa sổ, khoảng sân trường vàng nắng
Mười mấy năm vẫn đó nét dịu hiền
Mái ngói đỏ xô nghiêng bầy sẻ đậu
Vẫn bình yên ấm áp cả con tim

Và thủa ấy tâm hồn ta đẹp lắm
Nét thơ ngây như tà áo trắng màu
Thơ ai tặng nào đâu ta đã hiểu
Sự vô tình để hoá thành giận nhau

Và ngày tháng cứ trôi đi lặng lẽ
Thoáng giật mình ta nghoảnh lại phía sau
Cứ mê mải với những dòng kiến thức
Bởi vô tình ta đánh mất tình đầu.

Hàn Cát Nhi
11-03-2006, 05:24 AM
Trả và nhận

Xin trả lại em nỗi nhớ
Lăn dài qua kẽ ngón tay
Con đường vắng bước chân qua
Yêu thương nối dài ngày tháng
Anh xin trả lại tia nắng
Làn gió đùa rối tóc em
Trả mối tình đầu say đắm
Câu thơ rớt rơi bên thềm
Anh xin nhận lại phần mình
Tất cả giọt đời chát mặn
Nụ cười chan đầy nước mắt
Hãy xin dành lại cho Anh.

sweetlove_tuan
11-03-2006, 08:11 AM
tui biết em ko yêu tui là phải
vì trên đời còn lắm kẻ hơn tui
hơn tiền tài địa vị và hoa khôi
hơn tất cả nói chung là hơn tất

tui nghèo lắm nghèo hơn tất cả
ko có gì ngoai một trái tim
tui gào lên rằng ai đã sai tui yêu em
để tui đau khổ khi thứ 7 về

Hàn Cát Nhi
11-03-2006, 05:49 PM
Tình Cờ

Có một lần vô tình ta nhìn vào mắt em
Ta thấy hình bóng ta in trong đó
Và từ đấy ánh mắt ta không tình cờ được nữa
Để phố chiều nhuộm tím những đa mang

Những lần tình cờ cứ thế trôi đi
Rồi trái tim ta không yên bình được nữa
Mà rực lên cả một rừng hoa đỏ
Cháy vào đêm nỗi nhớ đến cồn cào

Ta bắt đầu khám phá những vì sao (?)
Tập làm thơ tình và bắt đầu những dòng nhật ký
Từ những chuyện tình cờ ta đã là thi sĩ
Của riêng em, nỗi đau nhỏ dịu dàng

Chẳng vô tình thì những chuyện đa mang
Để ta biết buồn, biết đắng cay, biết nông sâu đời, bụi
Những giọt đời chát mặn cứ tình cờ rơi mãi
Để chắt chiu từng hạt yêu thương

Từ những chyện tình cờ ta đã yêu em
Từ những chuyện vô tình ta mang thân vào mưa ngàn chớp bể
Nhưng trong thâm tâm, ta không hề hối hận
Vì đã được yêu đến ghét, những chuyện tình cờ.






--------------------------------------------------------------------------------

Hàn Cát Nhi
12-03-2006, 12:59 AM
Cảm ơn phượng

Cảm ơn phượng gợi trong tôi hình bóng
Của một người con gái mà tôi yêu
Thơ ngây lắm tóc mây vừa chớm áo
Dáng mảnh mai dạo phố hoa mỗi chiều

Cảm ơn phượng cho tôi bầu trời nắng
Với tiếng ve ấm áp cả lối về
Cho tôi sống lại tháng năm kỉ niệm
Tuổi học trò ngọt lịm những trái me

Phong Linh
12-03-2006, 01:54 AM
VIẾT CHO MÌNH

Về làm chi lớp cũ
Chia tay thế là thôi
Bạn bè cười tiếc nuối
Màu thờI gian xa xôi

Đừng,đừng về lớp cũ
Mình khách lạ người dưng
Nụ cười buồn da diết
Mắt thời gian rưng rưng

Về làm chi lớp cũ
Vùng kỉ niệm êm đềm
Miền nhớ thương thăm thẳm
Nức nở buồn trong tim

Đừng đừng về lớp cũ
Ghế bàn xưa khác rồi
Chỗ mình ngồi-kẻ khác
BụI thời gian đầy vơi

Về làm chi lớp cũ
Chốn ấy giờ khác xưa
Nỗi nhớ thành vết xước
Đau một thời tím mưa

Cho "bà ngoại" viết ké cùng kưng nhá Tama :huglove:

maiyeuem_2362006
12-03-2006, 08:14 AM
:think: các bài thơ đó hay lắm bạn ạ bạn sưu tầm ở đâu thế cố gắng sưu tầm thêm nhé minh thấy hay lắm đấy :cungly: :banana: :) :blow: :sleepwell:

hoa cỏ may
12-03-2006, 08:40 AM
BÀI THƠ TÌNH KHÔNG GỬI

Bài thơ viết chưa trao ngày xa biệt
Ta dấu trong ngăn ví đã bao ngày
Giờ đọc lại vẫn nguyên niềm da diết
Một quãng đời mộng mị thưở đôi mươi

Tóc ai thơm lối về nghiêng mái lá
Chiều tan trường kim điệp rắc đầy vai
Áo trắng bay như bướm vờn cợt gió
Ta theo sau sợ tan mất dấu hài

Xong mùa thi xa nhà đi lưu lạc
Xa thầy cô xa bạn xa giảng đường
Tạm biệt em ta bước vào canh bạc
Quên bài thơ quên cả thoáng yêu đương

Ngày ta về em đã là cô giáo
Là vợ người là mẹ của hai con
Thân lành lặn mà vòm tim rướm máu
Ta gượng vui nhưng chẳng lẻ không buồn

Bài thơ cũ nhưng tình ta không cũ
Bởi ngày xưa em chưa đọc một lần
Ta không gửi nghĩa là ta muốn giữ
Nụ tầm xuân tím mãi với thời gian

Hàn Cát Nhi
12-03-2006, 11:02 PM
Hoa bất tử

Em đã đến, và em đi. Đành vậy!
Biết làm gì khi chẳng trọn vòng tay.
Hoa bất tử như tình anh bất tử.
Để ngàn năm thương mãi một chiều mưa.

hoa cỏ may
12-03-2006, 11:13 PM
HOA NGÂU

Em có chồng rồi ta vắng nhau
Một hôm chợt gặp giữa vườn ngâu
Em đi gót nhẹ hơn ngâu rụng
Sợ chạnh lòng ai những nỗi đau

Hàn Cát Nhi
12-03-2006, 11:21 PM
Đời thường

Một chút yêu thương
Anh trao em trong phút giây vội vã
Cũng đủ làm xoa dịu cơn đau.
Tình yêu của anh...
Có thể là những phép mầu?
Nhưng có thể chỉ là lời dối trá?
Tiếc rằng...
Tim em ngây dại quá,
không thể làm ấm mãi trái tim anh!
Thôi cũng đành,
những ân ái bề ngoài
cứ mặc cho tiêu tan mất.
Chỉ xin
Anh giữ lại những gì rất thật.
Đời thường.
Những cảm xúc yêu thương
Xin giữ lại trong vòng tay anh một nửa
Nhưng,
đừng làm con tim rung nức nở
một lần
Cuộc sống xoay vần
Tình yêu có thể chỉ là điều đơn giản nhất
Được và mất
Không thể nói bằng lời
Em, cả cuộc đời
Anh, chỉ là niềm khát khao
Tuyệt vọng...

@ Pa` ngoại : koan iu ngoại lém ó

Phong Linh
13-03-2006, 03:59 AM
Tama,bà ngoại vít típ cùng kưng nè,bài nè Bà ngoại thích lắm nhưng chẳng nhớ tên là j`...Kưng đọc thử nhé :D

Lúc thế gian sinh ra
Có nhớ buồn chưa nhỉ?
Nhớ và buồn âm ỉ
Vương tới tận bây giờ

Nhớ và buồn làm thơ
Nhớ và buồn muốn khóc
Nhớ và buồn chán học
Nhớ và buồn giận nhau
Nhớ và buồn biến mất

Ừ,nhớ buồn có thật
Hết nhớ buồn là vui

Ôi nỗi nhớ thân thương
Ôi nỗi buồn vô hạn
Nhớ và buồn là bạn
Nhớ buồn mãi không rời

Nhớ có nghĩa chưa quên
Buồn chẳng qua vì nhớ
Nhớ và buồn là một
Đều bắt nguồn từ tim!


:huglove:

Hàn Cát Nhi
13-03-2006, 06:29 AM
Mùa phượng nở

Những năm tháng chứa bao điều suy nghĩ
Còn trong em và còn ở trong anh
Như vừa mới ngày hôm qua đến lớp
Vậy mà nay mấy bận phượng đỏ cành

Cái thủa ấy sao mà nó đẹp thế!
Những tiếng yêu, ngốc giấu kín trong lòng
Để mỗi độ hè qua phượng chớm nở
Nghĩ chuyện xưa lòng lại cháy mông lung.




@Pa` ngoại iu ..hay đó ..

hoa cỏ may
13-03-2006, 09:39 PM
Trong cơn say
Trong cuộc tình trắc trở giữa hai ta
Cái ngày đó vô tình em chẳng biết
Anh làm khách một mình trong bữa tiệc
Một góc bàn cô độc nghĩ về em

Thời gian trôi như rượu quý lên men
Anh cúi xuống hình em trong đáy cốc
Nhấp chén rượu thấy mình thêm cô độc
Trong cơn say chếnh choáng mắt em nhìn

Hàn Cát Nhi
13-03-2006, 11:34 PM
Phép cộng tình yêu


Những phép toán thông thường không thể tính
Những yêu thương ta cộng cả cho nhau
Mỗi ngày, mỗi ngày nỗi nhớ nhiều thêm
Một cộng một vẫn chỉ như là một

Cũng thế thôi khi không còn yêu nữa
Hai số không cộng lại vẫn bằng không
Hai số không vô tình như một số
Phỏng có ích gì khi “không” cứ nhiều lên

Khi kết quả là số âm ta vẫn cộng
Thì trong tim ắt day dứt đớn đau
Và trong lòng là 1 vết thương sâu
Và tình yêu chỉ còn như địa ngục

Anh mong muốn mình sẽ bằng dương một
Dù trên đời đầy dãy những số âm
Và phép cộng lúc nào cũng có
Hãy giữ mình đừng để nó âm nghe.

banhduc
14-03-2006, 12:51 AM
sir ơi nếu biết tên tác giả của bài thơ nào thì làm ơn cho biết tên kèm theo bài nhé. Thanks

Phong Linh
14-03-2006, 01:35 AM
Nếu như biết được tên bài thơ và tác giả thì dĩ nhiên sẽ viết vào thôi bạn,nhưng mà đa số là thích rồi thuộc,chẳng biết nguồn gốc và xuất xứ ra sao...Có khi vì truyền qua nhiều người nên thơ cũng chẳng còn giữ đúng nguyên tác nữa ! Nhưng mà những ai yêu thơ,người ta sẽ biết trân trọng...Không bao giờ MĐ cố tình không viết tên tác giả nếu như MĐ biết đâu! Vì đó là điều tối thiểu mà,còn nếu không tìm hiểu được thì...đành chịu thôi chứ sao :(

@Tama:Bà ngoại đến quậy tiếp ở Topic của kưng đây nè :hihi:

CHO MỘT NGƯỜI

Tác giả–Anh ngọc

Tiễn người ra cửa rồi
Tôi quay vào lặng lẽ
Chợt thấy mình cô đơn
Giữa ngổn ngang bàn ghế

Khi người không yêu ta
Buồn đã thành một nhẽ
Khi ta không yêu người
Sao cũng buồn đến thế

Như đánh mất điều gì
Lòng bâng khuâng khó tả
Như thể mắc nợ ai
Món nợ không thể trả

Có lẽ ta thương người
Giờ này đang lủi thủi
Hay là ta thương ta
Từng chịu nhiều hắt hủi

Ngỡ chẳng có gì đâu
Mà sao thành rắc rối
Tất cả chỉ một lời
Nói hay là không nói?

Bởi đơn giản thế thôi
Biết làm sao cho được
Khi người thì yêu tôi
Còn tôi yêu người khác.

hoa cỏ may
14-03-2006, 05:16 AM
Nhạt phai
Mai em đi không biết trời có nắng
Có mây che trên suốt khoảng đường dài
Những đám cỏ cũng vừa xanh trở lại
Hương gió đồng có thoảng nhẹ qua vai

Anh ở lại với phố phường đầy bụi
Tiếng chim vui thôi hót ở đầu hè
Chỉ còn đám rêu xanh ngoài khung cửa
Và sương chiều lãng đãng dưới vòm me

Em đi rồi bụi ngâu không thơm nữa
Chậu cúc vàng một sớm úa ngoài hiên
Mảnh sân cũ ngập đầy hoa thiên lý
Như một hôm sông nước bỏ xa thuyền

Vui buồn ấy em đi thôi đành vạy
Nhớ hay quên xin em chớ bận lòng
Nắng chiều đã nhạt dần ngoài sân cỏ
Và nhạt dần cùng với nỗi chờ mong

Hàn Cát Nhi
14-03-2006, 05:29 AM
Bài thơ tặng mẹ

Dương Vũ


Bài thơ tặng mẹ có dòng sông
Những buổi trưa hè con trốn mẹ
Cùng lũ bạn sao vui đến thế
Trầm mình trong nước mát phù sa

Bài thơ tặng mẹ đẹp như hoa
Có những tháng ngày con còn bé
Có đôi vai áo cha sờn bạc
Có nếp nhăn vầng trán mẹ yêu

Bài thơ có cả khói lam chiều
Có luỹ tre, cây đa ,giếng nước
Có rặng xoan xuân về nở tím
Hoa gieo gió trước ngõ bay bay

Bài thơ có cả hương nồng say
Của ruộng đồng trong gạo mới
Có vị mặn mồ hôi đọng lại
Trên lưng áo mẹ thâm đen

Bài thơ có cả đôi tay quen
Sần ráp của cha con vẫn nắm
Có ánh mắt con nhìn đăm đắm
Xóm làng ,cha mẹ lúc chia xa.

hoa cỏ may
14-03-2006, 10:43 PM
Có khi nào
Có khi nào trên đường đời tấp nập
Ta vô tình đi lướt qua nhau
Bước vô tình chẳng ngờ đang để mất
Một tâm hồn ta đợi đã từ lâu.....

toi_yeu_tho
14-03-2006, 11:34 PM
bài thơ áo trắng

Áo trắng đâu rồi,áo trắng ơi
Còn mây răng sún ở trên trời
Còn trăng cong cớn me chua ấy
Còn lối tan trường ai bám đuôi

Áo trắng đây rồi áo trắng đây
Gió kia mười bảy có khi gầy
Ngôi sao trứng cá còn e ấp
Nắng dậy thì ai mắt chớp ngây
...............................
(còn 2 khổ thơ nữa nhưng quên mất rùi.cả nhà thông cảm nha,khi nào nhớ sẽ bổ sung )

Hàn Cát Nhi
14-03-2006, 11:44 PM
Cho một ngày xa

Đào Thanh Thủy Giang


Em chẳng biết tình yêu đến từ đâu
Cũng chẳng biết từ khi nào con tim mình thổn thức
Anh chợt đến thỏa lòng em khao khát
Yêu và được yêu (!)

Con tim anh rộng lớn được bao nhiêu
Có đủ sức chứa hộ em những niềm tin, hy vọng?
Biết rằng nếu yêu anh
Biển đời em dậy sóng
Con thuyền tình yêu liệu có cập bến bờ...

Chưa đủ tự tin để gửi gắm ước mơ
Chưa đủ lớn khôn để sống bằng lý trí
Em nhỏ bé trước đời muôn ngả rẽ
Con đường nào em đến được với anh?

@To alls :Cảm ơn mọi ngùi ha

Hàn Cát Nhi
15-03-2006, 05:14 AM
Nụ trà my

Dương Vũ


Nụ trà my nhỏ nhoi nhưng tinh khôi
Chẳng thắm đỏ kiêu sa mà là trắng
Nụ trà trắng như tình em thầm lặng
Suốt một đời chỉ biết có hiến dâng

Hàn Cát Nhi
15-03-2006, 08:21 AM
Đưa em về dưới mưa

Phạm Hùng Vương


Con đường vắng sao giờ xa lạ quá.
Mưa đợi tình chờ, tình đợi mưa qua.
Dáng em hiện trong cơn mưa nỗi nhớ.
Gió cuốn bay xa ngăn cách ngân hà.

Cơn mưa đó giờ chỉ là kỷ niệm.
Của phút thần tiên tươi đẹp êm đềm.
Cơn mưa đó tàn phai theo năm tháng.
Ra đi rồi mới thấy xót xa thêm.

Chia tay nhau không nói nổi một lời.
Giọt nước mát rơi trên dòng thương nhớ.
Em có nghe trong từng hơi thở.
Hương tình yêu theo gió gọi em về.

Phong Linh
15-03-2006, 08:38 AM
Pà ngoại nhảy vô post thơ típ cùng Tama :D

EM CHỈ ƯỚC

Tác giả:Phan Thị Vàng Anh

Em không thể thiếu anh
Như cỏ cây thiếu nắng
Buổi học nào anh vắng
Em chỉ muốn về nhà

Bởi năm tiết trôi qua
Em như người mất ngủ
Vở em anh gửi chữ
Tay em, anh gửi vòng

Chẳng tặng em hoa hồng
Chỉ vài chùm hoa dại,
Khi bạn bè thách hái
Nửa thật, đùa trao em

Chẳng bao giờ anh khen
Áo em hôm nay đẹp
Nhưng anh không than mệt
Suốt một ngày chở em

Đến rạp hát, công viên
Sau mỗi chiều tan học
Khi xa trường em khóc
Nghĩ không còn gặp nhau

Giờ học có còn đâu
Mọi chuyện thành dĩ vãng
Sợ rằng anh quên lãng
Cả chuyện tình học sinh

Em chỉ ước hai mình
Suốt một đời đi học.

Hàn Cát Nhi
16-03-2006, 12:49 AM
Mơ về em

Phạm Hùng Vương


Mưa rơi rơi ngoài sân mưa có nhớ
Nụ cười duyên với nét vô tư
Em xinh thật ừ em xinh thật
Để trái tim anh đến hững hờ

Lòng anh ngây ngất chờ em tới
Với những buồn vui của cuộc đời
Tình anh như một cây cớm nắng
Muốn nhận tình em ít nắng trời

Lúc xa nhau lòng đầy vương vấn
Trong cơn mơ em đến bao lần
Giờ anh gọi mãi tên em đó
Anh muốn mơ, mơ mãi miên man.

@ pa` ngoại : iu pa` ngoại kóa kơ

Phong Linh
16-03-2006, 03:53 AM
CHIẾC LÁ ĐẦU TIÊN

Tác giả:Hoàng Nhuận Cầm

***

Em thấy không, tất cả đã xa rồi
Trong tiếng thở của thời gian rất khẽ
Tuổi thơ kia ra đi cao ngạo thế
Hoa súng tím vào trong mắt lắm mê say .

Chùm phượng hồng yêu dấu ấy rời tay
Tiếng ve trong veo xé đôi hồ nước
Con ve tiên tri vô tâm báo trước
Có lẽ một người cũng bắt đầu yêu .

Muốn nói bao nhiêu, muốn khóc bao nhiêu
Khúc hát đầu xin hát về trường cũ
Một lớp học bâng khuâng màu xanh rủ
Sân trường đêm rụng xuống trái bàng đêm.

Nỗi nhớ đầu anh nhớ về em
Nỗi nhớ trong tim em nhớ về với mẹ
Nỗi nhớ chẳng bao giờ nhớ thế
Bạn có nhớ trường, nhớ lớp, nhớ tên tôi ?

- "Có một nàng Bạch Tuyết, các bạn ơi !
Với lại bảy chú lùn rất quấy"
- "Mười đấy chứ ! Nhìn xem trong lớp ấy !"
(Ôi những trận cười trong sáng đó lao xao).

Những chuyện năm nao, những chuyện năm nào
Cứ xúc động, cứ xôn xao biết mấy
Mùa hoa mơ rồi đến mùa hoa phượng cháy
Trên trán thầy, tóc chớ bạc thêm.

Thôi hết thời bím tóc trắng ngủ quên
Hết thời cầm dao khắc lăng nhăng lên bàn ghế cũ.
Quả đã ngọt trên mấy cành đu đủ
Hoa đã vàng, hoa mướp của ta ơi .

Em đã yêu anh, anh đã xa rồi
Cây bàng hẹn hò chia tay vẫy mãi
Anh nhớ quá và chỉ lo ngoảnh lại
Không thấy trên sân trường - chiếc lá buổi đầu tiên.


Pà ngoại cũng iu cưng lắm :huglove:

Đây là bài thơ mà pà ngoại cực kỳ thích đấy,có rất nhìu kỷ niệm thời học sinh liên quan đến nó nữa...

Chùm phượng hồng yêu dấu ấy rời tay
Tiếng ve trong veo xé đôi hồ nước
Con ve tiên tri vô tâm báo trước
Có lẽ một người cũng bắt đầu yêu.

Bây giờ thì đúng là "Em biết không tất cả đã xa rồi-trong tiếng thở của thời gian rất khẽ..."

NGOC_ANH_PHONG
16-03-2006, 04:05 AM
woa thơ hay wa' các bạn làm hay wa'

tiểu quỉ
16-03-2006, 04:09 AM
Chiếc lá đầu tiên... một bài thơ rất tuyệt :) Cám ơn Thư đã post nó lên đây chia sẻ với mọi người :)

boy2006
16-03-2006, 04:14 AM
Thơ ban ấy đăng hay thế còn gị Ai có thơ hay hơn đăng cho tôi xem với. Đang đói thơ đây. Cảm ơn trước nhé ... nhé...nhé

Phong Linh
16-03-2006, 08:28 AM
Hic,"đói thơ" ??? Lâu lắm rồi mới được nghe lại từ này....................Đói thơ??? Suốt ngày sống trong thơ,ngủ quên trên thơ vậy mà không lúc nào không thấy đói,nhưng cũng không dám nói ra.......................................

MỘT NGÀY

Tác giả:Bình Nguyên Trang

Một ngày khoác túi lên vai
Thấy cần đi
Thấy nhớ ai
đắng lòng
Nỗi niềm
treo giữa thinh không
Mùa thu đứng ở bên sông
thật hiền
Tôi
như là một người điên
Phải đi cho tới
những miền rất xa
Cô đơn
Ngay giữa ngôi nhà
Cô đơn
Ngay giữa ngàn hoa chúc mừng
Cần đi
Tìm một người dưng
Giữa mùa thu
Mắt nửa chừng
Mắt ơi

Cần đi
Để nói một lời
Đừng nuôi cô độc
Một đời
Trong nhau


Tâm trạng bây giờ thích post bài này,pà ngoại sorry Tama nhé,không hợp lắm với đề tài ,nhưng mừh bi h pà ngoại chỉ nhớ đến cái câu:Tôi như là một người điên- Phải đi cho tới những miền rất xa thôi,đúng là chập thật rùi :so_funny::so_funny:

@ Quỷ: Bài này hay nhỉ :D Bao giờ kiếm được bài nào nữa,T lại post lên típ (Thích được khen típ mừh :hihi: )

thiên cổ sầu
16-03-2006, 09:33 AM
hạnh phúc đựng trong một tà áo đẹp

một mái nhà yên rủ bóng xuống tâm hồn

Phong Linh
16-03-2006, 09:38 AM
Thơ Chế Lan Viên àh,MĐ thích bài thơ "Cành phong lan bể" lắm,nhưng post vô không hợp lắm,thui,cho Tama trụ trì,pà ngoại không quậy nữa âu :D
Iu Tama :huglove::huglove:

Hàn Cát Nhi
17-03-2006, 12:02 AM
Nỗi nhớ

Trần Hà Nam


Em có thể đã tuyệt vời hạnh phúc
Chuyện ngày xưa thành cổ tích mất rồi
Tôi nhút nhát không dám làm hoàng tử
Em mãi là cô bé Lọ Lem thôi

Bây giờ mưa rơi, bây giờ mình tôi
Lang thang phố Quy Nhơn nồng hoa sữa
Làn hương ấy cứ mênh mang gợi nhớ
Đã xa rồi, con sóng ngút ngàn khơi.

Hàn Cát Nhi
17-03-2006, 06:21 AM
Hoa Ngọc Lan

Dương Vũ


Ngọc lan rụng trắng trên nền xanh cỏ
Bên hồi nhà đã cả chục hè qua.
Cánh hoa ấy trong tôi thời bé nhỏ
Thủa ngây thơ trong trắng sống bên bà.

Thủa thơ ấu khi tôi còn bé tí
Thường nhặt hoa đem tặng lại cho bà
Bà lại thưởng cái bánh đa nho nhỏ
Để đến giờ đâm ra nghiện bánh đa

Giờ cứ mỗi độ ngọc lan nở rộ
Lòng lại dâng nỗi nhớ nhà nhớ bà.
Tôi lại nhặt từng bông hoa trắng nhỏ
Nhưng giờ đây chẳng ai đổi bánh đa.

hoa cỏ may
17-03-2006, 11:05 PM
hình như đây chỉ là một số bài thơ "phình phường" mà thôi
Đọc vào thấy sao mà gượng ép quá
có lẽ tác giả đang mắc bệnh không đau mà rên

Phong Linh
18-03-2006, 02:00 AM
hình như đây chỉ là một số bài thơ "phình phường" mà thôi
Đọc vào thấy sao mà gượng ép quá
có lẽ tác giả đang mắc bệnh không đau mà rên

Xin hỏi bạn thế nào là bệnh "không đau mà rên" vậy ? Thực ra,tôi không định mở đầu reply bằng câu hỏi khó nghe như thế;cố nhiên,cũng không "gượng ép" lòng mà hỏi khác đi.Dù sao,cũng xin "cố gắng hết sức" để giữ lại sự hoà nhã với bạn.

Ngay trước reply của bạn là bài thơ Hoa Ngọc Lan của Dương Vũ mà Tama post lên:


Hoa Ngọc Lan

Dương Vũ


Ngọc lan rụng trắng trên nền xanh cỏ
Bên hồi nhà đã cả chục hè qua.
Cánh hoa ấy trong tôi thời bé nhỏ
Thủa ngây thơ trong trắng sống bên bà.

Thủa thơ ấu khi tôi còn bé tí
Thường nhặt hoa đem tặng lại cho bà
Bà lại thưởng cái bánh đa nho nhỏ
Để đến giờ đâm ra nghiện bánh đa

Giờ cứ mỗi độ ngọc lan nở rộ
Lòng lại dâng nỗi nhớ nhà nhớ bà.
Tôi lại nhặt từng bông hoa trắng nhỏ
Nhưng giờ đây chẳng ai đổi bánh đa.

Bạn thấy bài thơ đó có vẻ "Rên rỉ" lắm hay sao ? Mỗi người đều có một chính kiến của mình ,tôi không đả kích gì những suy nghĩ của bạn.Bạn có thể cảm thấy không thích,thậm chí là chán ngắt! Tôi tôn trọng.Nhưng tốt hơn hết là bạn nên giữ lại những suy nghĩ như vậy ở trong lòng mình thì tốt hơn! Khi vốn sống của con người ta không đủ,khi tâm hồn của người ta khô cứng và chai sạn đi với tất cả,ngay những điều bình dị,giản đơn nhất cũng không sao cảm nhận được,như thế thì chẳng nên hét to lên,chẳng nên khoe khoang ra làm gì!

Có những người thờ ơ vô tình đi qua câu thơ,nhưng cũng có những người dành cho thơ tất cả niềm tin và tình yêu! Và khi đọc được những dòng mà bạn viết,người ta sẽ cảm thấy thất vọng nhiều lắm!

"Không đau mà rên"? Quên câu này đi,hoặc cứ giữ nó cho chính mình!Tùy bạn. Tôi tặng bạn thêm một câu:"Không biết chơi chữ thì đừng nên nói chữ"

___ Thư viết ____

@ Tama : Sorry Tama,PN của Tama lại vô quậy kưng rùi :(

Hàn Cát Nhi
18-03-2006, 06:01 AM
hình như đây chỉ là một số bài thơ "phình phường" mà thôi
Đọc vào thấy sao mà gượng ép quá
có lẽ tác giả đang mắc bệnh không đau mà rên

Hình như người ốm không rên ..mà Chính bạn đang rên rỉ thì có .Tama hoh muốn bạn coi thường tác phẩm của người khác ,..bạn không thích nhưng người khác thích ..mắc mớ gì bạn lại nói tác giả như thế ..Hình như bạn Spam bài hơi quá đáng .


Xin hỏi bạn thế nào là bệnh "không đau mà rên" vậy ? Thực ra,tôi không định mở đầu reply bằng câu hỏi khó nghe như thế;cố nhiên,cũng không "gượng ép" lòng mà hỏi khác đi.Dù sao,cũng xin "cố gắng hết sức" để giữ lại sự hoà nhã với bạn.

Ngay trước reply của bạn là bài thơ Hoa Ngọc Lan của Dương Vũ mà Tama post lên:



Bạn thấy bài thơ đó có vẻ "Rên rỉ" lắm hay sao ? Mỗi người đều có một chính kiến của mình ,tôi không đả kích gì những suy nghĩ của bạn.Bạn có thể cảm thấy không thích,thậm chí là chán ngắt! Tôi tôn trọng.Nhưng tốt hơn hết là bạn nên giữ lại những suy nghĩ như vậy ở trong lòng mình thì tốt hơn! Khi vốn sống của con người ta không đủ,khi tâm hồn của người ta khô cứng và chai sạn đi với tất cả,ngay những điều bình dị,giản đơn nhất cũng không sao cảm nhận được,như thế thì chẳng nên hét to lên,chẳng nên khoe khoang ra làm gì!

Có những người thờ ơ vô tình đi qua câu thơ,nhưng cũng có những người dành cho thơ tất cả niềm tin và tình yêu! Và khi đọc được những dòng mà bạn viết,người ta sẽ cảm thấy thất vọng nhiều lắm!

"Không đau mà rên"? Quên câu này đi,hoặc cứ giữ nó cho chính mình!Tùy bạn. Tôi tặng bạn thêm một câu:"Không biết chơi chữ thì đừng nên nói chữ"

___ Thư viết ____

@ Tama : Sorry Tama,PN của Tama lại vô quậy kưng rùi :(
Tama cảm ơn pa` ngoại nhìu ..nếu ai cũng quậy như pa` ngoại thì hay biết mấy



Tama cảm ơn pa` ngoại nhìu ..nếu ai cũng quậy như pa` ngoại thì hay biết mấy

hoa cỏ may
18-03-2006, 06:51 AM
không đau mà rên là sao à?
đấy là nhưng cảm xúc ko có thật
chỉ là môt sư tưởng tượng
Minh ko coi thường tác phẩm của người khác mà chỉ muốn nói răng bạn đang lạm dụng từ "thơ hay" rồi đấy.Bạn tự cho là vốn sống bạn hơn mình à cảm xúc bạn dồi dào bạn có tình yêu và niềm tin vào thơ.Mình trân trọng những gì mà bạn nói(măc dù chưa chắc đã là như vậy)
Mình thành thật khuyên bạn rằng cảm xúc bạn còn quá ấu trĩ nông cạn.Người ta không thất vọng về mình đâu mà người ta chỉ thất vong về những bài thơ mà bạn cho là hay
Cả hai bài thơ Hoa ngọc lan và Nỗi nhớ thực chất chỉ là những cảm giác vay mượn ko phải là môt sư rung cảm sâu sắc đâu bạn của tôi ơi
Mình ko muốn nói gì cả chỉ mong bạn cẩn thận chọn lọc khi post vào mục thơ Sưu Tầm
Cảm ơn nhiều
Dịp khác minh sẽ phân tích cho bạn rõ hơn về sự vay mượn cảm xúc nhé
Thân!

Hàn Cát Nhi
18-03-2006, 05:45 PM
Xuân xưa

Biết ai còn nhớ cánh hoa mai
Vàng rực trong bài thơ mực tím
Của những tháng ngày xưa ngọt lịm?
Xuân xưa ăm ắp những nồng nàn

Xuân xưa vẫn ấm áp tuơi xanh
Kỉ niệm mới nguyên trong kí ức
Ánh mắt đôi môi ai vẫn thức
Nụ hôn đầu vẫn cháy tim anh.




@hoacomay : Khi nào tui sẽ tranh luận trực tiếp với bạn ..Tui ho muốn nói chiueef ở đây

hoa cỏ may
18-03-2006, 08:17 PM
uh khi nào có dịp mình sẽ chỉ dẫn cho bạn thêm rõ về cảm xúc thơ văn.Bài Xuân xưa bạn vừa post cũng chỉ là môt trong những bài mang cảm xúc giả tạo mà thôi có chăng là đỡ hơn những bài trước.,...nó ko xứng đáng là những bài thơ hay
Có lẽ đây cũng là lần cuối mình vao mục "Một số bài thơ hay " của bạn
Mình thật sư thất vọng với một số bài thơ
bye nha

LUV_A5
18-03-2006, 08:33 PM
wow các bạn làm thơ hay quá.

Phong Linh
18-03-2006, 09:34 PM
uh khi nào có dịp mình sẽ chỉ dẫn cho bạn thêm rõ về cảm xúc thơ văn.Bài Xuân xưa bạn vừa post cũng chỉ là môt trong những bài mang cảm xúc giả tạo mà thôi có chăng là đỡ hơn những bài trước.,...nó ko xứng đáng là những bài thơ hay
Có lẽ đây cũng là lần cuối mình vao mục "Một số bài thơ hay " của bạn
Mình thật sư thất vọng với một số bài thơ
bye nha

Ừ,cũng rất mong được Hoa cỏ may chỉ giáo cho tôi biết thế nào là một bài thơ hay vậy? Có lẽ Mắt Đen còn rất kém cỏi trong cái lĩnh vực này ( Vì càng biết nhiều thì người ta càng thấy mình quá nông cạn và kém cỏi hơn) Nếu như bạn ko quay lại đây nữa,chẳng biết mình có cần theo bạn để học hỏi không đây! Mỗi người đều có quyền nêu ra chính kiến của riêng mình! Nhưng cách nêu ra như thế nào thì lại là cả một vấn đề.Sự thật thường là một liều thuốc đắng và khó nuốt,nhưng bị ốm thì không thể không uống thuốc ,phải không ?
Chân thành tiếp thu ý kiến ! :)

***************************************

@ Tama: PN mới đọc được bài thơ này,post vô đây cho vui.Có tên tác giả đấy nhưng PN quên rùi,chỉ nhớ là của 1 người sinh viên hơn PN tầm 5 ,6 tuổi,học ở trường Sư Phạm...

CÁNH NHỚ

Cái nắng xôn xao đến bên em nín thở
Giọt buồn rơi dồn đọng lên tháng ngày
Bông cỏ trên tay cũng mềm vì nỗi nhớ
Tóc em mềm vì cơn gió bay bay

Mùa hạ trở mình sau một giấc ngủ say
Nhắc lại giấc mơ bằng cánh nhớ màu đỏ
Hàng cây lạc loài giục lá vàng rơi trút gió
Cơn mưa vội vàng thả cánh tím qua tay

Bản nhạc bâng quơ dâng mình giữa trời mây
Ta chợt bước trong cơn mưa cuối hạ
Mà phượng vĩ như nồng như gắt quá
Ngỡ vẫn còn ở giữa cuộc chia tay

Điều muốn nói thì lặng thinh không nói
Điều vớ vẩn cứ đem hoài ra hỏi...
Ta bây giờ...
như cánh nhớ mà thôi !


__________________________________________________ _

NÓI GÌ VỚI MÙA THU ?

***

Nói gì với mùa thu đây em?
Như sáng nay anh chờ em đến lớp
Quán nước bên đường cây xanh lá rợp
Khúc nhạc mưa buồn...em có đi ngang.

Nói gì với mùa thu đây em?
Như chiều nay anh về ngang lối nhỏ
Bóng em dài trên lá đổ
Khi ngang đường với ai đó,buồn không?

Nói gì với mùa thu đây em?
Như chuyện gió có lời riêng của gió
Thơ anh buồn có hình em ở đó
Khắc khoải đợi chờ sao em vẫn thờ ơ...

Nói gì với mùa thu đây em?
Hay nốt nhạc đơn phương anh chưa viết kịp
Đã rung lên,bàn tay em gõ nhịp
Gửi lại gì,cho trăn trở chiều thu !

Xin lỗi nếu như L có 1 lần nào vô tình đi ngang qua đây, T không cố tình không đề tên tác giả nhưng như vậy sẽ tốt hơn :)

hoa cỏ may
18-03-2006, 09:58 PM
à chào Mắt đen bạn cũng tham gia vào nữa à
Mình rất sẵn lòng giúp đỡ bạn
Bạn đừng ôm đồm nhiều quá ,cảm xúc trong thơ văn đâu phải ngày một ngày hai
Nó đòi hỏi cả thời gian lẫn năng khiếu nữa
Cho mình đươc lấy ví dụ nha
Hai bài bạn vừa post lên nói thẳng ra đó là nhưng cảm xúc vay mượn (ăn cắp ..ấy mà)
câu thơ sáo rỗng làm sao ây
Muốn biết môt bài thơ hay bạn phai đọc thật nhiều và có một năng khiếu nữa
Đọc nhiều thì bạn có thể nhưng năng khiếu lại ko phải là cái có thể
ĐÁNG TIẾC

Phong Linh
18-03-2006, 10:13 PM
Năng khiếu là những cái thuộc về trời cho rùi,Mắt đen không thể nào tự rèn luyện ra năng khiếu được! Còn hai bài thơ trên,mắt đen cũng đâu phải là tác giả của nó ( sody L nhá :D - xí xọn 1 tẹo )!
Ừm ,để đánh giá một bài thơ có phải là hay hay không thì trình độ của Mắt đen còn chưa đủ đâu bạn ạh,hơn nữa,mỗi người có một cách cảm,cách hiểu khác nhau! MĐ chẳng bao giờ tự nhận là mình đúng ( Cái này,hồi trẻ con thì hay cố chấp chứ bây giờ người lớn với nhau cả rùi :hihi:)
"Không đau mà rên"
"Vay mượn,ăn cắp"
"Sáo rỗng"
Những từ sử dụng vậy nói tóm lại thì mình vẫn thích 4 chữ này nhất,vừa chân thực giản dị lại vừa khéo léo : THÙNG RỖNG KÊU TO.
( Định viết chữ màu đỏ to to một chút nhưng đây là trang của Tama,Mắt đen dù sao cũng chỉ là khách thôi :D,nếu là trang của MĐ thì lại là chuyện khác :hihi:)
***
Em biết là anh chẳng bao giờ đi qua chỗ này! Nhưng giả sử điều đó có xảy ra,đừng mắng em!(Em thấy em đã tiến bộ hơn rất nhìu so với trước về nhân nhượng rùi,có đôi khi em vẫn..."tête dur" 1 tẹo nhưng mà em là em ! Có thế thôi!!!)

Hàn Cát Nhi
19-03-2006, 05:31 AM
Đừng hỏi !
Tim anh đó không còn máu để nhỏ
Bởi con tim đau cũng quá nhiều rồi !
Xinem hãy đừng bao giờ gặng hỏi ..
Tại vì sao lại có đá mồ côi

@CM : bạn nên coi lại bạn đó ( Tama hoh có í gì ) .. bạn nói đọc cho kĩ cho nhiều thì mới biết bài thơ đó có hay hay không .. Tama đồng í ..nhưng bạn nói thì bạn cũng đặt mình vào hoàn cảnh mà nói chứ ..đâu phải ai cũng có cảm nhận giống nhau ..cảm xúc là một thứ riêng ..một thứ cảm nhận = trái tim và cả tâm hôn f..có thể bạn cho rằng bài Tama post chỉ là những cảm xúc sáo rỗng ..thì bạn nhầm to rùi đó .. Dù sao đi nữa Tama cũng không muốn trah cãi nhiều ở đây .. Tama chỉ muốn nói rằng .." HÃY COI TRỌNG NHỮNG CẢM XÚC CỦA NGƯỜI KHÁC ..CHO DÙ BẠN GHÉT NÓ ĐẾN NHƯỜNG NÀO " thế thôi
***********************
@ pa` ngoại : pa` ngoại biết khồng ..càng ngày koan càng thấy pa` ngoại giống koan .. càng ngày koan càng iu pa` ngoại hơn ..hi vọng pa` ngoại sẽ chăm vào topic koan quậy ha

hoa cỏ may
19-03-2006, 07:35 AM
đay là nơi mình tranh luận trao đổi về chuyên môn chứ đâu phải là nơi để "cãi nhau".Mình thật sự hơi thất vọng về M Đ đấy uh" hai đánh một ko chột cung què" Mình cũng xin rút khỏi đề mục của hai bạn vì sợ rằng lại bị quy chụp thêm nhiều tật xấu mà thưc chất là mình ko có

Tôi không buồn mà chỉ tiếc
Vì mất thời giờ cho những kẻ không đâu.....

hoa sao
19-03-2006, 11:41 AM
Chân lý không thuộc về số đông nhưng lại càng không thuộc về người không biết đấu tranh cho chân lý!
Sự thật cũng chẳng cần những lời biện minh...Tự bản thân nó có thể đứng vững và không bao giờ bị lu mờ.

Thơ thì chẳng thấy,đấu khẩu thì thật là nhiều! Yêu thơ là vậy ư ?

Tôi chẳng buồn,và tôi chẳng tiếc
Cho những người chẳng biết quý trọng câu thơ

______________________________________________

CỬA SỔ

Tác giả:Bình Nguyên Trang

***

Cửa sổ
Để em nhìn vào khoảng trống
Để mở ra trời nắng
Để khép lại trời mưa
Và trong những ngày sương mù
Em chờ anh gõ cửa
Dẫu rằng
Em không còn anh nữa
Hề chi mà buồn với lẽ ở - đi
Hề chi mà đau
Hề chi mà xa xót
Căn phòng em những ngày mộng mị
Là những ngày trống vắng niềm tin
Ô cửa sổ vẫn sơn màu xanh
Vẫn vì anh mà xanh
Và trong cơn mưa lá rũ không đành
Em ngồi hát lời cây từ cửa sổ
Ngay cả lúc nỗi đợi chờ tan vỡ
Em nghiêng đời em qua mỗi chấn song
Trên trời cao còn có một dòng sông
Còn tha thiết yêu một vì sao lạc
Em dẫu không còn anh
Dẫu là anh đã khác
Dẫu tình yêu mặn nồng rồi phai nhạt
Rồi hư ảo như trời
Rồi cứ thế căn phòng vừa khép cửa
Người mở lòng ra mà bước tới không cùng

LUV_A5
19-03-2006, 11:44 AM
Còn lâu mới điên vì tình
Vì tình ko thể nuôi mình lớn khôn.

Hàn Cát Nhi
19-03-2006, 10:56 PM
Chia ly

Nguyễn Thị Thu Hoà



Còn lại gì ngoài giọt lệ chia ly
Tiếng yêu thương người chưa kịp nói
Em khát khao mỏi mong chờ đợi
Rồi suốt đời phải khóc vì ai

Khóc mơ hồ cho cuộc tình phôi phai
Khóc điên đảo cho bao điều giả dối
Khóc tin yêu cho những điều diệu vợi
Để một lần khóc cho chia ly.

Hàn Cát Nhi
20-03-2006, 05:35 AM
Áo trắng ngang qua mùa Đông

Tinh khôi rạng rỡ thắm tuơi
Em đi ngang sáng ngời trời đông
Hây hây đôi má ửng hồng
Mắt trông muốn cắn nhưng lòng ấp e
Em đi ngang đông chuyển hè
Xuân về khắp nẻo hoa khoe buớm vờn ...
Em đi ngang gió dạo đờn
Phấp pha phấp phới như cơn mưa phùn...
Em đi ngang trồi xanh um
Trong lòng tôi nở muôn chùm thuơng yêu

sweetlove_tuan
21-03-2006, 09:36 AM
tui yêu em đến nay chừng có thể
ngọn lửa tình chưa hẳn đã tàn phai
nhưng ko để em bận lòng thêm nữa
hay hồn em phải gợn bóng u hoài

thanhnguyen
22-03-2006, 08:12 PM
Này con ốc nhỏ mệt nhoài
Sao chưa một lần bật khóc
Bọt nước có làm cay mắt
Ngày dài tháng rộng vô cùng



Tìm nhau trong cõi mông lung
Nỗi đau chia làm hai nửa
Trái tim hẹn hò trước cửa
Buồn vui đợi phía sau nhà

Rằng con sóng biếc đi qua
Có nhắn gì không hở ốc
Những mảnh vỏ màu khô khốc
Rưng rưng chờ giọt nước rơi

Lấp lánh cũng nửa đời thôi
Mà sao tay người không nhặt
Trẻ con tung tăng chân đất
Giẫm lên vỏ ốc mất rồi

Có người từ chốn xa xôi
Thẩn thờ ngăn mình không khóc
Những mảnh vỡ nằm hiu hắt
Nửa đời còn lại hóa vôi.

Tôi viết cho anh dòng chữ
Tung tăng riết từ sợi lông đuôi Ngựa
Những màu nâu của gỗ bóng
Bó vào khoảng mê hồn vang du dương
Những ánh vàng của trăng thơ
Đứt khoảng -- chập bầu vú tiếp xếp hàng




Anh chính kẻ nghệ sĩ Violon
Thân hình vụn bấy nhào như mảnh đất

Sét dẻo dai. Tiếng âm nặng
trĩu kịt vào ống dẫn nghe từ khoảng
xa tít. Tôi thầm nghĩ chúng
đang thụ tinh. Bầu bĩnh nuốt chửng lấy

những nội cảm lìa trần sao
lại reo rao tôi đi tìm ái tình.
Tôi không là thiếu nữ để
được làm tình với thiên nhiên. Và Mây

xẻ gió báo lên vùng âm
reo. Cái đầu anh ép ầu ơ. Tôi
thấy đôi mắt tròn ngộ nhận
thỉnh âm trên tay như làm tình với

thiếu nữ còn trinh mộng. Tôi
thưởng thức anh bằng luồng gió
âm. Âm tạo ra gió tạo
ra điệu nhảy vui lên bộn rộn. Âm

tạo cho anh thành nghệ sĩ
lớn. Và tôi quyền năng xưng danh. Âm
đạo loài ra anh. Và Tôi
kẻ đã lắng nghe nói ra từ tiếng

đàn buồn ma miết vô định.

Huỳnh Lê Nhật Tấn

Hàng triệu giọt mưa tuôn rơi
Cứ ngỡ nước mắt của trời
Nhớ ai mà sao mây khóc
Cỏ cây ướt đầm, mưa ơi!




Những hạt mưa tuôn như hát
Nghe lòng xao xuyến vô ngần
Có thể trăng chiều còn khát
Nên mây ùa về bâng khuâng

Người mang hai bàn tay rát
Quá khứ phồng rợp vết thương
Trong từng nỗi đau mất mát
Đôi chiếc lá vàng còn vương

Thương mình đôi vai run rẩy
Thương người chân mỏi nhọc nhằn
Nước mắt của trời như ngọc
Nhòa mối tình đầu được chăng?

Gió ơi, thôi đừng xao xác
Tình xưa đã khép cửa rồi
Hai mảnh rèm buông hờ hững
Nhớ nhau cũng đành mà thôi!

Phan Đình Ngọc Cẩm

Hàn Cát Nhi
22-03-2006, 11:13 PM
Tay ngà


Đêm nay chờ giăng mọc
Ngồi thẩn thơ trong vườn
Quanh lá hoa róc rách
Như đua bắt làn hương

Ta ngồi bên tảng đá
Mơ lều chiếu ngày xưa
Mơ quan Nghè, quan Thám
Đi có cờ lọng đưa

Rồi bao nàng yểu điệu
Ngấp nghé bay trên lầu
Vừa leng keng tiếng ngựa
Lẹ gót tiên gieo cầu

Tay vơ cầu ngũ sắc
Má quan Nghè hây hây
Quân hầu reo chuyển đất
Tung cán lọng vừa quay

Trên lầu mấy thị nữ
Cùng nhau rúc rích cười:
"Thưa cô đừng thẹn nữa
Quan Nghè trông lên rồi"

Cúi đầu nàng tha thướt
Yêu kiều như mây qua
Mắt xanh nhìn man mát
Mỉm cười vê cành hoa

Ta còn đang luyến mộng
Yêu bóng người vẩn vơ
Tay ngà ai phủ trán?
- Hiu hắt ánh trăng mờ

lovelycat1110
23-03-2006, 05:01 AM
mệt thở quá! Ko phải chê thơ ko hay mà là nhiều quá, post từ từ thôi

Hàn Cát Nhi
23-03-2006, 05:08 AM
Mây suối về dâu

Trước đây mười chín năm
Anh vừa hai mươi tuổi
Em cũng vừa trăng rằm
Tóc thơm còn bỏ suối

Học tan chiều mỗi buổi
Đón nhau tận cổng trường
Hai xe cùng giong ruổi
Hồn mơ về một phương

Ôi đẹp nhất con đường
Cửa Đông về Cầu Gỗ
Nắng đào cây lá vương
Men xuân ngập hè phố

Đoá hoa tình đợi mở
Trong một phút thần tiên
Làn môi ai bỡ ngỡ
Cặp mắt ai triền miên!

Thấy anh đăm đắm nhìn
Cúi đầu em đỏ má
Như hiểu niềm van xin
Như hẹn cho tất cả

Đêm ấy về đôi ngả
Gác trọ với lầu trang
Giấc mơ đầy bóng Gã
Chiêm bao đầy bóng Nàng.

Hè sang hay thu sang?
Vẫn mùa xuân bất diệt!
Tuổi đá như tuổi vàng
Có riêng vàng đá biết

Đêm nào xanh bóng nguyệt
Vai kề, tay nắm tay
Bước vào trang tiểu thuyết...
Đôi ta liều lắm thay!

Sóng mắt quá chừng say
Môi hồng rượu ân ái
Tình vẫn tình thơ ngây
Lòng đã lòng điên dại

Thế mà... chưa kịp hái
Giấc mộng chỉ còn hương!
Khói mây mờ mặt ải
Thề hoa trăng một phương.

Mắt về đâu? Con đường
Học tan chiều mỗi buổi
Nắng đèo cây lá vương
Hai xe cùng giong ruổi

Có chàng hai mươi tuổi
Cùng cô bé trăng rằm
Thơ Mây dìu tóc suối
Trôi theo mười chín năm.

congchinh
23-03-2006, 09:08 PM
Em là ai mà tôi phải nhớ
Nhớ thương em tôi thao thức đêm ngày
Ngươi yêu ư? hình như không phải
Chỉ bết rằng tôi không thể quên em

Hàn Cát Nhi
23-03-2006, 11:06 PM
Cô gái xuân


Trong xóm làng trên, cô gái thơ
Tuổi xuân mơn mởn vẻ đào tơ
Gió đông mơn trớn bông hoa nở
Lòng gái xuân kia vẫn hững hờ

Lững thững lên trường buổi sớm chiều
Tập tành nghiên bút, học may thêu.
Quần đem áo trắng, khăn hồng nhẹ,
Ngọn xoã ngang vai, tóc bỏ đều

Lá rợp cành xoài bóng ngả ngang
Cô em dừng bước nghỉ bên đường
Cởi khăn phẩy giọt mồ hôi trán
Gió mát, lòng cô cũng nhẹ nhàng.

Đàn bướm bay qua bãi cỏ xanh
Lòng cô phấp phới biết bao tình,
Vội vàng để vở bên bờ cỏ,
Thoăn thoắt theo liền đàn bướm xinh.

Áo trắng khăn hồng gió phất phơ,
Nhẹ nhàng vui vẻ nét ngây thơ
Trông cô hớn hở như đàn bướm
Thong thả trời xuân mặc nhởn nhơ.

Đàn bướm bay cao, cô trở về
Sửa khăn, cắp sách lại ra đi,
Thản nhiên cô chẳng lòng thương tiếc
Vì bướm ngày xuân chẳng thiếu chi!

Cũng xóm làng trên cô gái thơ(1)
Tuổi xuân hơn hớn vẻ đào tơ
Gió đông mơn trớn bông hoa nở
Lòng gái xuân kia náo nức chờ.

Tưng bừng hoa nở bóng ngày xuân
Rực rõ lòng cô, hoa ái ân
Như đợi như chờ như mơ tưởng
Đợi, chờ, tưởng nhớ bóng tình quân

Tình quân cô: ấy sự thương yêu
Đằm thắm, xinh tươi, lắm mĩ miều,
Khao khát đợi chờ, cô chưa gặp
Lòng cô cảm thấy cảnh đìu hiu

***

Một hôm chợt thấy bóng tình quân
Gió lộng, mây đưa thoáng đến gần
Dang cánh tay tình, cô đón bắt
Vô tình mây gió cuối xa dần

Gót ngọc phăng phăng cô đuổi theo
"Tình quân em hỡi, hỡi người yêu!
Gió mây xin để tình quân lại,
Chậm chậm cho em nói ít điều...."

Than ôi! Mây gió vẫn vô tình
Cuồn cuộn bay trên ngọn núi xanh
Nhìn ngọn núi xanh, mây khói toả
Mắt cô đôi giọt lệ long lanh

Lá rợp cành xoài bóng ngả ngang
Cô em dừng bước nghỉ bên đường
Cởi khăn phẩy giọt mồ hôi trán
Gió mát, lòng cô những cảm thương.

Lủi thủi bên đường, cô ngẩn ngơ
Chốn này đuổi bắt bướm ngày xưa
Cô buồn, cô tiếc, cô ngùi ngậm,
Cô nhớ ngày xuân, nhớ tuổi thơ....

Ái tình nào phải bướm ngày xuân
Tình ái ngày xuân chỉ một lần:
Một thoáng bay qua không trở lại
Gái xuân đỏ lệ khóc tình quân!

Hàn Cát Nhi
24-03-2006, 06:10 AM
Áo lụa Hà Đông

Nắng Sài Gòn anh đi mà chợt mát
Bởi vì em mặc áo lụa Hà Đông
Anh vẫn yêu màu áo ấy vô cùng
Thơ của anh vẫn còn nguyên lụa trắng.

Anh vẫn nhớ em ngồi đây tóc ngắn
Mà mùa thu dài lắm ở chung quanh
Linh hồn anh vội vã v ẽ chân dung
Bày vội vã vào trong hồn mở cửa

Gặp một bữa anh đã mừng một bữa
Gặp hai hôm thành nhị hỉ của tâm hồn
Thơ học trò anh chất lại thành non
Và đôi mắt ngất ngây thành chất rượu.

Em không nói đã nghe lừng giai điệu
Em chưa nhìn mà đã rộng trời xanh
Anh đã trông lên bằng đôi mắt chung tình
Với tay trắng em vào thơ diễm tuyệt

Em chợt đến, chợt đi, anh vẫn biết
Trời chợt mưa, chợt nắng chẳng vì đâu
Nhưng sao đi mà không bảo gì nhau
Để anh gọi, tiếng thơ buồn vọng lại.

Để anh giận mắt anh nhìn vụng dại
Giận thơ anh đã nói chẳng nên lời
Em đi rồi, sám hối chạy trên môi
Những ngày thắng trên vai buồn bỗng nặng.

Em ở đâu, hỡi mùa thu tóc ngắn
Giữa hộ anh màu áo lụa Hà Đông
Anh vẫn yêu màu áo ấy vô cùng
Giữ hộ anh bài thơ tình lụa trắng.

HONGBACH
24-03-2006, 07:21 AM
Anh La Gi Trong Em
TƯƠi Chung Minh ThƯƠng Trong Tri Nho
Mai Xa Roi Ngay Do Da Qua Mau
Noi Nho Nay Chon Sau Trong Bien Ca
Am Trong Dem Nhung Ngon Lua Vo Tinh
Anh Rao Ruc Khi Em Vo Tinh Qua
Anh Boi Hoi Nho Luc Chia Tay
Anh Xua Dong Khi Em Ke Vao Ma
Em Nhe Nhang Xe Nat Trai Tim Anh
TƯƠi Chung MỊnh

Hàn Cát Nhi
24-03-2006, 08:09 PM
Tuổi mười ba

Nguyên Sa



Trời hôm nay mưa nhiều hay rất nắng?
Mưa tôi chả về bong bóng vỡ đầy tay
Trời nắng ngọt ngào.... tôi ở lại đây
Như một buổi hiên nhà nàng dịu sáng.

Trời hôm ấy mười lăm hay mười tám?
Tuổi của nàng tôi nhớ chỉ mười ba
Tôi phải van lơn ngoan nhé, đừng ngờ....
Tôi phải dỗ như là... tôi đã nhớn.

Tôi phải đợi như là tôi đã hẹn
Phải thẹn thò như sắp cưới hay vừa yêu
Phải nói vơ vào rất vội: người yêu
Nếu ai có hỏi thầm: ai thế?

Tôi nói lâu rồi.. nhưng ngập ngừng khe khẽ
Để giận hờn chim bướm chả giùm tôi
Nhưng rồi lòng an ủi "nắng chưa phai...."
Tình chưa cũ bởi vì tình chưa mới...."

Má vẫn đỏ, đỏ một màu con gái
Với những lời hiền dịu nhưng chua ngoa
Lòng vẫn ngỡ ngàng: tóc ướp bằng thơ
Sao hương sắc lên mắt mình thi tứ?....

Và đôi mắt nhìn tôi ngập ngừng chia sẻ
Đôi mắt nhìn trời nhè nhẹ mây nghiêng
Tôi biết nói gì? Cả trăm phút đều thiêng
Hay muốn nói nhưng lòng mình ngường ngượng

Chân díu bước và mắt nhìn vương vướng
Nàng đến gần tôi chỉ dám... quay đi
Cả những giờ bên lớp học trường thi
Tà áo khuất thì thầm "chưa phải lúc...."

Áo nàng vàng tôi về yêu hoa cúc...
Áo nàng xanh tôi mến lá sân trường
Sợ thư tình không đủ nghĩa yêu đương
Tôi thay mực cho vừa màu áo tím....

Chả có gì.... sao lòng mình cũng thẹn
Đến ngượng ngùng bỡ ngỡ... hay là ai?
Trăm bức thư lót giấy kẻ dòng đôi
Mà nét chữ còn run (dù rất nhẹ)

Tôi đã viết hay chỉ thầm âu yếm kể
Tôi đã nhìn hay lặng lẽ say sưa?
Nên đêm vui sao cũng chớm buồn thưa
Và lo sợ khi lòng mừng quá đỗi...

Rồi trách móc: trời không gần cho tay với
Và cả nàng hư quá, sao mà kiêu....
Nên đến trăm lần: "Nhất định mình chưa yêu..."
Hôm nay nữa....
nhưng lòng mình sao lạ quá.....






--------------------------------------------------------------------------------

mykim
25-03-2006, 12:02 AM
Anh về nơi ấy có vui ko?
Phố vắng mình tôi lặng lẽ sầu
Nhớ anh tôi biết sao trời hỡi!
Chốn cũ đây rồi anh ở đâu?

Anh về nơi ấy có mơ ko?
Môi ấm trao nhau dẫu một lần
Riêng tôi đứng đợi chơ vơ quá!
Sương khói mong manh một bóng hình

Anh về nơi ấy nhớ tôi ko?
Sao nỡ cho tôi một nỗi lòng
Nhớ anh từng phút từng giây ngây dại
Tim tím chiều trôi......tím cuộc đời./.




:sleepwell: :cungly: :kis



Nếu lỡ mai này em chết đi
Em xin anh nhé! nén ưu sầu
Để từng thu đếnmang nỗi nhớ
Bia mộ hững hờ anh biết ko?

Nếu lỡ mai này em chết đi
Xin đừng anh nhé! đớn đau nhiều
Vấn vương chỉ làm thêm chua xót
Nuối tiếc tình anh dưới suối vàng ./.

toi_yeu_tho
25-03-2006, 12:12 AM
nhặt
Tôi nhặt hoàng hôn
Cất vào bóng tối
Tôi nhặt nỗi buồn
Cất vào hồn tôi

Bông hoa sứ rụng
Lẻ loi bên thềm
Vu vơ cánh bướm
Chợt buồn mông lung

Tôi nhặt thương nhớ
Cho lòng ngẩn ngơ
Trăng tàn đêm lạnh
Tôi chờ nàng thơ

Hàn Cát Nhi
25-03-2006, 02:36 AM
Tương tư

Tôi đã gặp em từ bao giờ
Kể từ nguyệt bạch xuống đêm khuya
Kể từ gió thổi trong vùng tóc
Hay lúc thu về cánh nhạn kia?

Có phải em mang trên áo bay
Hai phần gió thổi, một phần mây
Hay là em gói mây trong áo
Rồi thở cho làn áo trắng bay?

Có phải mùa xuân sắp sửa về
Hay là gió lạnh lúc đêm khuya
Hay là em chọn sai màu áo
Để nắng thu vàng giữa lối đi?

Có phải rằng tôi chưa được quên
Làm sao buổi sáng đợi chờ em
Hay từng hơi thở là âm nhạc
Đàn xuống cung trầm, mắt nhớ thương.

Buổi tối tôi ngồi nghe sao khuya
Đi vể bằng những ngón chân thưa
Và nghe em ghé vào giấc mộng
Vành nón nghiêng buồn trnog gió đưa
Cho nên cặp mắt mờ hư ảo
Cả bốn chân trời chỉ có em.

mykim
25-03-2006, 08:08 AM
Troi lap dong suong mu pha tuyet phu
Pho vang, dem ve lanh leo diu hiu
Ai mang noi nho vao lan suong trang
Cung dong nay sao nghe vang co don
Dong lai ve theo chu ki ko doi
Nguoi xa nguoi trong tuyet phu xa xam
Ta khao khat mot mua dong nam cu
Ta va anh tay trong tay am nong
:bath: :huglove:
Con gio thoi mang mui huong dong noi
Chut ngot ngao cua mai am tinh que
Nghe trong gio vi man nong cua bien
Dang chut tinh cua buoi tien dua nhau
Ta bong thay long dang bao niem nho
Nho con mua chieu uot ao em bay
Ta bong them 1 lan chay trong con mua ay
Tham vao hon ta 1 thuo xuan thi ./.

NGOC_ANH_PHONG
25-03-2006, 08:26 AM
TRỜI HAY WA' TA , CÁC BẠN THIỆT CÓ TÀI ĐÓA



nếu 1 mai đời vô tình ngăn cách
xa tôi rồi em có nhớ tôi ko
cón tình tôi dù cách chở núi sông
vẫn yêu em và thương em mãi mãi !!!!!!!!!!!!!!!

anhmatbuon91
25-03-2006, 09:52 AM
sao mà nhìu bài thơ hay vậy
nhưng toàn bài thất tình vậy
em thích đọc thơ vui cơ

Hàn Cát Nhi
25-03-2006, 06:55 PM
Ngày xưa ...Hoàng Thị

Em tan trường về
Đường mưa nho nhỏ
Chim non giấu mỏ
Dưới cội hoa vàng

Bước em thênh thang
Áo tà nguyệt bạch
Ôm nghiêng cặp sách
Vai nhỏ tóc dài

Anh đi theo hoài
Giót giày thầm lặng
Đường chiều úa nắng
Mưa nhẹ bâng khuâng
Em tan trường về
Cuối đường mây đỏ
Anh tìm theo Ngọ
Dáng lau lách buồn
Tay nụ hoa thuôn
Vương bờ tóc suối
Tìm lời mở nói
Lòng sao ngập ngừng
Lòng sao rưng rưng
Như trời mây ngợp
Hôm sau vàolớp
Nhìn em ngại ngần

Em tan trường về
Đường mưa nho nhỏ
Trao vội chùm hoa
Ép vào cuốn vở

Thương ơi! vạn thuở
Biết nói chi nguôi
Em mỉm môi cười
Anh mang nỗi nhớ
Hè sang phượng nở
Rồi chẳng gặp nhau

Ơi mối tình đầu
Như đi trên cát
Bước nhẹ mà sâu
Mà cũng hoà mau....
Tưởng đã phai màu
Đường chiều hoa cỏ

Mười năm rồi Ngọ
Tình cờ qua đây
Cây xưa vẫn gầy
Phơi nghiêng dáng đỏ
Áo em ngày nọ
Phai nhạt mấy màu

Chân theo tìm nhau
Còn là vang vọng
Đời như biển động
Xoá dấu ngày qua

Tay ngắt chùm hoa
Mà thương mà nhớ

Phố ơi! muôn thuở
Giữ vết chân tình
Tìm xưa quẩn quanh
Ai mang bụi đỏ
Dáng ai nho nhỏ
Trong cõi xa vời.

Tình ơi!.... Tình ơi!....

mykim
26-03-2006, 10:37 PM
roi se co mot ngay anh bo em o lai ra di
du rang anh noi anh se ko bao gio nhu the
vi tinh doi co ai noi trươc dươc dau anh
va se mot ngay co ngươi hon han em ma
den luc do anh co chac giu long dc ko
nhung du neu ngay do xay ra thi em van
tha thu cho anh va yeu anh mai mai

em là gì ư? anh nói thử xem
ko người yêu cũng chẳng phải bạn thân
nhưng tại sao em cứ phải theo anh
phải lo lắng và vất vả vì anh như thế

Hàn Cát Nhi
27-03-2006, 03:47 AM
Áo trắng má hồng

Thướt tha áo trắng nói cười
Để ta thương nhớ một thời áo nâu
Tóc hoe hoe cháy trên đầu
Ta cùng bạn gái cười trâu học bài

Áo trắng là áo trắng ai
Buồn phơ phất buổi ban mai đến trường
Long lanh ngọn cỏ giọt sương
Song song chân đất con đường xa xa

Áo trắng là áo trắng à
Một hôm ta thấy bạn ta ngượng ngùng
Vờ che ngực áo hơi phồng
Ta run rẩy ngó má hồng hây hây

Áo trắng là áo trắng này
Phấp pha phấp phỏng cái ngày ta mong
Bỗng dưng bạn ấy lấy chồng
Bỏ ta lại giữa mùa đông xám trời

Áo trắng là áo trắng ơi
Cho ta tí tẹo ngẩn ngơ
Ước chi người ấy bây giờ là đây

Áo trắng là áo trắng bay
Thấp tha thấp thoáng cái ngày mong manh
"Rừng xanh ai nhuộm mà xanh
Má hồng ai nhuộm mà quanh năm hồng....".






--------------------------------------------------------------------------------

trandangtien_lc
27-03-2006, 05:52 AM
cũng hay lắm bạn ạ, mình rất thích bài thơ đầu tiên, bạn post thêm nha !!!

Hàn Cát Nhi
28-03-2006, 02:07 AM
Chút tình đầu

Những chiếc giỏ xe chở đầy hoa phượng
Em chở mùa hè của tôi đi đâu?
Chùm phượng vĩ em cầm là tuổi tôi mười tám
Thuở chẳng ai hay thầm lặng - mối tình đầu

Mối tình đầu của tôi có gì?
Chỉ một cơn mưa bay ngoài cửa lớp
Lá áo người trắng cả giấc ngủ mê
Lá bài thơ cứ còn hoài trong cặp
Giữa giờ chơi mang đến lại.... mang về.

Mối tình đầu của tôi là anh chàng tội nghiệp
Mùa hạ leo cổng trường khắc nỗi nhớ vào cây
Người con gái mùa sau biết có còn gặp lại
Ngày khai trường áo lụa gió thu bay...
Mối tình đầu của tôi có gì?
Chỉ một cây đàn nhỏ
Rất vu vơ nhờ bài hát nói giùm
Ai cũng cũng hiểu - chỉ một người không hiểu
Nên có một gã khờ ngọng nghịu mãi... thành câm.

Những chiếc giỏ xe trưa any chở đầy hoa phượng
Em hái mùa hè trên cây
Chở kỷ niệm về nhà
Em chở mùa hè đi qua còn tôi đứng lại
Nhớ ngẩn người tà áo lụa nào xa.

qhcntt
28-03-2006, 02:14 AM
thơ gì mà nưốt không nổi lun....... ặc........ăc.............!!!!!!!!!!!

Hàn Cát Nhi
28-03-2006, 02:37 AM
Có một buổi chiều nào

Rồi ngày mai trong một giấc mơ
Em có gặp lại những gì đã mất
Trường lớp lạ ngày nào ta biết mặt
Bạn bè đông tan học rủ nhau về
Những tên người vô cớ gọi trong mê
Sáng thức dậy thấy lòng vui rộn rã
Những bài thơ chuyền tay nhau vội vã

Bỗng ngày nào anh chợt nhận ra em
Một tên người xa lạ tự nhiên quen
Từ lúc ấy lòng anh như trẻ mãi
Và lòng em cũng vô cùng thơ dại
Ta yêu nhau không có một lí do nào
Khắp đất trời mới mẻ lạ lùng sao
Thế giới đẹp như trang hoàng trở lại
Những chiếc lá rụng trong chiều lộng lẫy
Cũng nghiêng mình thủ thí lúc ta qua
Và một điều huyền bí được sinh ra

Như tất cả, hẳn là em cũng có
Những ngăn kép của lòng mình nho nhỏ
Ngăn giấu ô mai, ngăn giấu vui buồn
Và ngăn nào cất giữ những nụ hôn
Ngăn nào nữa cất những lời hứa hẹn
Dẫu lời hứa không bao giờ đúng hẹn
Những chuyến tàu lỡ bến đã từ lâu
Giữa những mặt người thấp thoáng qua mau
Em có thấy bóng ai đang sững lại
Ấy là anh của một thời trẻ dại

Rồi ngày mai trong một giấc mơ nào
Em có gặp lại những gì đã mất
Những thanh kẹo nguyên màu trong kí ức

Vẫn chưa bong lớp giấy cuối cùng
Một bầu trời lặng lẽ đến bao dung
Tiếng chân bước nôn nao ngoài cửa lớp
Trong ánh mắt bao niềm vui choáng ngợp
Mỗi ngày qua như một chuyến đi dài
Tiếng cuộc đời giục giã ở bên tai

Kỉ niệm cũ xếp đầy trong trí nhớ
Như nét mực thấm qua từng trang vở
Bàn tay em hờ hững lật qua dần
Có lúc nào em dừng lại, bâng khuâng
Như bóng nắng ngoài kia chưa nỡ tắt
Mặt trời xuống sợ ngày vui sẽ hết.

Rồi ngày mai trong một buổi chiều nào
Trên con đường bóng tối phủ từ lâu
Em mệt mỏi giữa dòng đời khắc nghiệt
Những lúc ấy có bao giờ em biết
Những tháng ngày tươi đẹp đã trôi qua
Có một phần lầm lỗi của đôi ta?




Hic qh kóa seo hoh muh núi dzậy

Hàn Cát Nhi
28-03-2006, 06:17 AM
Đừng như công chúa

Đừng như công chúa
Ngủ mê trong rừng
Nằm hoài trên cỏ
Có ngày đau lưng

Mà như cô Tấm
Ngồi bên hiên nhà
Để anh qua ngõ
Có người trông ra

Đừng như trái thị
Rớt bị bà già
Cất trong hũ gạo
Coi chừng chuột tha

Mà như hoa thắm
Lung linh trong vườn
Một lần lỡ ngắm
Một đời lỡ thương

Đừng như, em nhé
Đông xám lạnh lùng
Mà như, em nhé
Xuân hồng bâng khuâng

Để anh qua ngõ
Em còn trông ra
Để em pháo đỏ
Anh còn hương hoa....

congchinh
28-03-2006, 11:24 PM
em là ai mà tôi phải nhớ
nhớ thương em tôi thao thứ đêm ngày
ngươì yêu ư? hình như không phải
chỉ biết rằng tôi không thể quên em

Hàn Cát Nhi
28-03-2006, 11:41 PM
Bởi yêu em sầu khổ dịu dàng

Bởi yêu em nên sầu khổ dịu dàng
Những kỉ niệm đời xin hãy còn xanh
Có một ngày mình bỏ trường bỏ lớp
Cùng ra đi như định luật Trời dành

Nắng bờ sông như màu trang vở cũ
Thuở học trò em làm khổ ai chưa?
Anh muốn khóc trong buổi đầu niên học
Bàn tay xương cầm hờ hững văn bằng

Em hãy đứng trước gương làm dáng
Tự khen mình: "đẹp quá!" đi em
Lỡ mai kia mốt nọ theo chồng
Còn đôi chút luyến lưu thời con gái

Em hãy ra bờ sông nhìn nắng trải
Nhớ cho mình dáng dấp người yêu
Lỡ dòng đời tóc điểm muối tiêu
Còn giây phút chạnh lòng như mới lớn.

Mình hãy trách đời nhau nhiều hư hỏng
Rồi giận hờn cho kỉ niệm đầy tay
Thu miền Nam không thấy lá vàng bay
Anh phải nói: buồm chúng ta màu trắng

Tình cứ đuổi theo người như chiếc bóng
Người thì không bắt bóng được bao giờ
Anh muốn khóc trong buổi đầu niên học
Bởi yêu em nên sầu khổ dịu dàng.

Killer13
29-03-2006, 03:11 AM
Bài này mình rất thích, không biết đã có ai post chưa nữa
Nếu - Đàm Huy Đông
Nếu thật buồn em cứ về với biển
Biển vẫn xanh như thuở vừa yêu
Giấu hết bão giông vào tấm lòng sâu thẳm
Biển yên bình , biển hát phiêu diêu

Nếu thật buồn em hãy về với biển
Về bãi cát xưa tìm dấu tích lâu đài
Em sẽ thấy cát dưới chân mằn mặn
Ngỡ chạm vào xưa cũ dấu chân ai ?

Nếu thật buồn em hãy về với biển
Viết ước mơ lên những vỏ sò
Và hãy viết tên em lên cát
Ở chỗ chúng mình đã viết ngày xưa .

Nếu thật buồn em hãy về với biển
Sẽ gặp vầng trăng ngụp sóng phía xa bờ
Sẽ thấy bóng một người nao nao thức
Sẽ thấy còn nguyên vẹn một giấc mơ

Không đề
Anh đi rồi chỉ để lại cho em
Mùa hạ trắng khung trời xanh không gió
Và con đường đi qua mùa bão tố
Bằng lăng đầu mùa trôi dạt giữa bâng quơ

Anh đi rồi chỉ còn lại những vần thơ
Còn dang dở trong tim em những mùa hè (Hoa phượng)
Anh đi rồi cả những điều rất thực
Em chẳng tin mình sẽ nhớ đâu anh

Chỉ thế thôi tất cả sẽ nguyên lành
Em trở về bình yên trong cuộc sống
Nghĩa là chẳng còn gì để vấn vương
Sao giữa hồn vẫn quặn sóng vu vơ

Hàn Cát Nhi
29-03-2006, 03:43 AM
Áo trắng văn khoa

Áo em trắng mây trời viễn xứ
Tôi lang thang cõi mộng văn khoa
Đâu biết được một chiều nắng đẹp
Hồn lịm đi trước sắc áo kiêu sa

Và từ đó tôi hoá thành bướm lạc
Mắt nhắm nghiền trước hàng triệu bông hoa
Chỉ mơ về một sắc mây viễn xứ
Hốt nhiên trong vạn đại thiên hà

Rồi mùa thu gieo nỗi sầu lá rụng
Mùa đông làm nhớ mưa bay
Mùa xuân thay sắc lá
Nhưng Hè chết lặng dáng mây

Hôm nay tôi về thăm lại
Văn khoa một thuở hướng đài
Giật mình bên hàng liễu rũ
Như còn nguyên sắc áo ai.

mykim
29-03-2006, 07:28 AM
trách sao trời cho em là phận gái
để em yêu mà không giám ngỏ lời ?

puppy_love
29-03-2006, 06:09 PM
* lap * clap

thơ hay :)

boy_co_don_1510
29-03-2006, 10:10 PM
Tình yêu

Ta đem chôn tình yêu
Rồi đắp bia lên mộ.
Mô phật thế là xong,
Hai đứa cùng khẽ nói.

Bỗng tình yêu vùng dậy,
Trách móc nhìn chúng tôi,
Các ngươi nói gì vậy,
Ta vẫn sống đây mà.
boy_co_do_1510

Killer13
30-03-2006, 03:25 AM
Im Lặng
Đừng nên tìm nói với người yêu
Bởi vì yêu là những điều không thể nói
Giống như những cơn gió thoáng qua và nhẹ thổi
Im lặng.... vô tình
Tôi đã từng nói với người yêu
Bằng những lời của con tim tha thiết
Nhưng nàng đã ra đi
Chẳng bao giờ quay lại
Đừng nên tìm nói với người yêu
Chỉ bởi vì yêu là những điều không thể nói... thế thôi

Hàn Cát Nhi
30-03-2006, 11:38 PM
Biển tình anh

Em đừng hỏi anh bằng những câu hỏi
Sao anh yêu mà lại chẳng nói lời...?
Em có hiểu những lúc biển trầm lắng
Ở trong lòng ngầm sóng vẫn sục sôi...

Anh thương nhớ cả khi tim vụn vỡ
Và yêu em cả khi cạn máu hồng
Em có hiểu ngôn ngữ anh muốn nói
Thơm vô cùng đợm hương sắc thủy chung

Anh không nói nhưng rồi em sẽ hiểu
Anh yêu em hơn mọi thứ trên đời
Anh muốn nói bằng tình yêu diệu vợi
Biển tình anh sâu thẳm lắm em ơi !!!

Hàn Cát Nhi
31-03-2006, 03:52 AM
Lần đầu chạm ngõ nhà em

Lần đầu chạm ngõ nhà em
Bước vô thì ngán rút êm thì buồn
Anh như bị ai hốt hồn
Trái tim nó quậy bồn chồn ruột gan
Con mắt liếc dọc, liếc ngang
Sợ người ta bắt quả tang đang rình
Bỗng nghe chó sủa giật mình
Sợ ba mẹ bỗng thình lình bước ra
Giá mà gan như người ta
Thì anh đã bấm chuông ba hồi dài
Nhưng mà anh chẳng giống ai
Lỡ nuôi thỏ đế ở ngay trong người
Nên tim nó đập liên hồi
Ba mươi sáu chước đành dời gót chân.

Hàn Cát Nhi
01-04-2006, 05:46 AM
Mây áo trắng

Thanh Nguyên


Thời áo trắng nghe chừng xa xăm quá
dù cổng trường vẫn mở, là còn bay
ai đứng ngóng tần ngần - tàn thuốc rụng
như ngày xưa anh đứng đón mỗi ngày

Tà áo trắng em có còn xếp giữ
một mùi hương sương cỏ của sân trường
một chú dế tìm hoài theo tiếng gáy
ở trên đầu hoa phượng đỏ bâng khuâng

Những tà áo trắng nhoà hè phố cũ
ngôi trường xưa mái ngói ngả màu rêu
bầy bồ câu xập xoè đôi cánh vỗ
hồi trống vang lên - nhắc nhỏ bao điều....

Không hẹn mà sao mình cùng ngơ ngẩn
trước cổng trường giờ tan học chiều nay
anh bỗng gặp lại em - mười - tám - tuổi
lẫn mơ hồ giữa áo trắng và mây.

Hàn Cát Nhi
01-04-2006, 08:43 AM
Mười năm trước Huế

Trương Nam Hương


Mười năm trở lại dòng sông ấy
Soi nước Hương Giang chợt nhíu mày
Chợt thấy mình già mau đến vậy
Qua cầu tiếc ngẩn... áo người bay.
Giá nói yêu em từ dạo đó
Giờ chẳng lang thang nhặt tiếng đàn
Thảng thốt mùa Thu rôm rốp vỡ
Ta ngồi ngóng đợi trống trường tan.

akaycb
01-04-2006, 11:58 AM
****sẽ chẳng bao giờ mình gặp lại nữa đâu
những rung động đầu đời của một thời vụng dại
e ấp khi mình là con gái
anh ngập ngừng không dám ngỏ lời yêu
nếu biết sớm ra lại đến chiều
thời gian không dành cho mình nhiều đến thế
thì có lẽ chẳng bao giờ chậm trễ
để lỡ tàu lẻ bóng giữa sân ga
đến bây giờ kí ức đã nhạt xa
sao nỗi nhớ trong tim còn da diết
thì một lần một lần xin trở lại
rung động đầu đời mình chẳng thể mất nhau!!!!!*****
hay ko pa` con tui kết bài này nhất đó :->

Hàn Cát Nhi
01-04-2006, 05:44 PM
Một thời áo trắng và hoa


Một thời áo trắng yêu hoa cúc
Câu thơ em viết chỉ riêng mình
Và riêng ai đó thôi.... được đọc
Tiếng chim tròn như giọt mực xanh

Một thời áo trắng tay cầm hoa
Một thời mới đó thôi mà xa
Ai ném thư hồng qua cửa sổ
Gió đưa hương ý tứ qua nhà.

Hồn nhiên em cứ như chim ấy
Lá chanh thơm, thêm nước gội đầu
Người đứng bên đường như cây vậy
Mặc ngoài trời lắc thắc mưa ngâu.

Rồi một ngày kia thương thật thương
Rồi một ngày kia không bình thường
Ngước mắt một trời hoa đỏ lắm
Nhặt tiếng ve rón rén cổng trường.

Áo trắng ngây thơ... giờ kỉ niệm
Tiếng ve xưa ấy ngủ trên àn
Hoa cúc có nhờ hoa phượng đếm
Mỗi ngày thương nhớ lật thêm trang.

hi_chipxinh^_~
01-04-2006, 10:03 PM
Hôm nay ra phố gặp anh
Với người con gái xinh tươi ngọc ngà
Chọt buồn lòng thấy xót xa
Anh giờ là của người ta mất rồi
Em buồn nước mắt mặn môi
Âm thầm tự hỏi hết rồi sao anh?
Chuyện tình ta quá mong manh
Úa tàn như những lá xanh cuỗi mùa
Tan tành 1 giấc mơ xưa
Viết lên thương nhớ cho vừa trang thơ
Anh đi xây mộng cùng người
Bây giờ nên khóc hay cười đây anh?

Hàn Cát Nhi
02-04-2006, 03:46 AM
Em về nhé em

Chiều chiềm em tựa lan can
Gió đưa câu hát bay sang bên này
Mỏng như tơ vấn vương bay
Tôi nghe tiếng hát mang đầy tâm tư

Lặng thầm ngày tháng qua đi
Rụng tàn lửa phượng, tiếng ve vơi dần
Lời em như chuyển điệu buồn
"Người ơi...." tiếng dỗi tiếng hờn, tôi nghe....

Chiều nay sao lặng thế kia?
Mang theo tiếng hát, em đi mất rồi!
Vắng em, tôi hiểu lòng tôi
Hiểu ra tiếng hát, tôi ngồi thương em.

Bao giờ lại đến mùa sen
Cho bà hàng xóm đón em nghỉ hè?
Khát nghe lời hát bên kia
Tôi ngồi thầm gọi: "Em về nhé em!"

Hàn Cát Nhi
02-04-2006, 11:35 PM
Hẹn hò ác đức

Khi nỗi nhớ cồn cào lên
Một người không đến làm điên một người
Tình yêu ơi, người yêu ơi!
Quanh ta lồng lộng đất trời cô liêu
Sớm mai đợi đến xế chiều
Lòng vui đợi đến đìu hiu cõi lòng
Hẹn hò như rứa ác không?
Trong ta nỗi - nhớ - ngựa - lồng hí vang!

Hàn Cát Nhi
03-04-2006, 05:21 AM
Aó trắng đi qua

......Ngày ngày em đi học qua nhà
Áo dài trắng rợp khoảng trời xa
Hai tà mỏng mảnh theo làn gió
Và gió như về từ muôn hoa

Tà áo em dường nửa muốn bay
Theo lời phủ dụ của hàng cây
Nửa như say đắm làn hương ngọt
Quấn quít hoài theo những gót giày

Con đường như thể cánh tay đưa
Em đi về những phía em mơ
Tay ôm chiếc cặp len đầy mộng
Chầm chậm lòng như ngỏ ý chờ....
......

Hàn Cát Nhi
04-04-2006, 12:07 AM
Ngày em còn thắt bím



Tóc bím nghĩa là tóc dễ thương
Tóc bâng khuâng lá rụng trên đường
Tóc chia đường gió, chia thương nhớ
Chia nỗi buồn cho ai vấn vương

Tóc bím nghĩa là tóc ngẩn ngơ
Tình ta xanh biếc mộng ơ hờ
Chiều xanh áo trắng mùa mây trắng
Em ngọt ngào và em ngây thơ

Hàn Cát Nhi
04-04-2006, 05:36 AM
Người ấy

Ơ hay, mới gặp chỉ đôi lần
Mà sáng nay lòng đã bâng khuâng
Hiên nhà, không hẹn, mình vẫn đợi
Mặc dù người ấy chỉ đi ngang!

Có lần mình đứng ngắm trước gương
Mái tóc chải hoài vẫn rối tung
Tóc mình đang rối vì cơn gió?
Không! bởi mình đang rối.... cả lòng!

Gặp nhau người ấy bình thản lạ,
Còn mình, mình cảm thấy nôn nao
Vừa giận vừa thương vừa mắc cỡ
Tại mình chứ phải tại ai đâu!

Người ấy chỉ là... người ấy thôi
Coi mình như con bé trong đời
Cớ gì mình mới sang mười bảy
Lòng cứ... làm sao lúc gặp người!

Hàn Cát Nhi
05-04-2006, 05:25 AM
Tiếng chim

Chung nhau một buổi tan trường
Em e thẹn lắm, tôi thường bâng khuâng
Đường về rải tiếng chim ngân
Lấp che bớt nỗi ngượng ngần trong nhau

Bầy chim nấp kín nơi đâu?
Ríu ran như thể bắc cầu âm thanh
Mỗi người mỗi phía tìm quanh
Đường chung mà lại hoá thành.... đường riêng

Một hôm văng vẳng chim chuyền
Tôi khum tay ngó, em nghiêng nón nhìn
Đôi lòng cùng ngóng tiếng chim
Chỉ nghe rõ tiếng đôi tim bồi hồi....

chimchimchim
06-04-2006, 04:45 AM
ươc gi tim toi la soi da
chon mot doi ko noi tieng yeu anh

Hàn Cát Nhi
06-04-2006, 09:35 AM
Hạt sương của tôi
Dù em như thể hạt sương
Còn tôi chiếc lá bên đường lẻ loi
Cúi xin ân sủng của trời
Hãy cho giọt nắng ngủ vùi trăm năm.
Hồn tôi rộng một chỗ nằm
Em ngoan xếp cánh tình ngăn buồn phiền.
Nhỡ mai nắng xé qua hiên
Nhớ đôi vạt áo lụa hiền em xưa.

Lạnh đời tôi những bóng mưa
Chiều ru giấc muộn ngủ hờ vai em.
Thoảng nghe hương tóc êm đềm
Là trăm dây dại quấn mềm thân tôi
Cúi xin em một chỗ ngồi
Trong con tim đựng chiếc nôi nồng nàn.

Hàn Cát Nhi
07-04-2006, 03:48 AM
Dưới hiên mưa

Nhỏ trú mưa ta cũng trú đời
Tình cờ hiên phố đứng song đôi
Cơn mưa cắc cớ lay phay mãi
Sợi vắn sợi dài vương tóc ai.

Mắt rợp mi cong khép ánh nhìn
Cánh môi mòng mọng hững hờ duyên
Xinh xinh chiếc cặp che tầm ngực
Trắng muốt bàn tay đôi ngó sen.

Ta muốn làm quen mãi đắn đo
Bao nhiêu ngôn ngữ của nhà thơ
Chợt quên chợt nhứo tan thành khói
Mưa tạnh bao giờ đứng ngẩn ngơ.

Làm như nhỏ cũng hiểu hơi hơi
Khe khẽ chào nhau thoáng nét cười
Tiếng guốc xa dần sau góc phố
Quanh đây còn đọng chút hương rơi.

Chiều nay xớ rớ ngóng chiều xưa
Mái phố lưa thưa phượng chớm mùa
Nhừa nhựa tiếng ve chùng nỗi nhớ
Mình ta côi cút dưới hiên mưa.

Hàn Cát Nhi
08-04-2006, 02:11 AM
Tình xa

Bụm tay hứng chút lửa hồng
Ghi lên cháy ngực cho lòng quặn đau
Chiều ơi chạy trốn về đâu?
Đỏ lời kí ức một màu phượng xưa.

Sông thời gian một chuyến đò
Chiều nao... thôi đã mịt mờ xa xăm
Tìm viên sỏi rớt giữa dòng
Vớt lên trăm giấc bồng bềnh mơ đêm.

Một lần gặp một lần quen
Một người nhớ, một người quên sao đành?
Giá mà em chẳng gọi anh
Giá mà anh chẳng tưởng mình.... được yêu!

Phố xưa giờ khuất chân đèo
Chuyện xưa những tưởng cũng heo hút rồi
Cháy làm chi nữa phượng ơi
Rát lòng ta mãi khoảng trời xưa xa!






--------------------------------------------------------------------------------

Killer13
08-04-2006, 07:04 AM
Em
Nước mắt
Lấy hạt bụi ra
Từ trong mắt
Khóc
Lấy nỗi đau ra
Từ trong tim
Em
Lấy đắng cay ra, anh đánh mất
Tình yêu
Xin đừng như cánh chim bay
Sưu tầm.

Hàn Cát Nhi
08-04-2006, 05:43 PM
Con gái

Con gái là chúa ngây thơ
Đã tròn mười bảy cứ vờ mười ba
Đã bảo rất ghét người ta
Đôi con mắt cứ thật thà đong đưa
Đang nắng sớm bỗng mưa trưa
Bao nhiêu thời tiết chẳng vừa màu pha

Để vẽ lúc tươi như hoa
Khi hờn như bão giông và vân vân
Con gái tứ thơ bâng khuâng
Khiến con trai bước lạc vần chiêm bao
Thoáng gặp, muối ngỡ ngọt ngào
Điệu đàng gừng vội trốn vào lời ca
Con gái khác với quê nhà
Sao xa cứ nhớ như là... tha hương.

Hàn Cát Nhi
08-04-2006, 10:23 PM
Phút sang mùa

Sớm mai nào như sớm mai xưa
Đã chìm trong nắng, lắng trong mưa
Em đi mắt ướt đôi làn biếc
Guốc mới giòn khua gió chuyển mùa.

Sớm mai nào như sớm mai vàng
Thị xã mưa chùng trên tóc ngoan
Mưa rơi bén gót em tan học,
Tơ nhện giăng mềm sợi ngổn ngang.

Sớm mai nào như sớm mai xanh
Đoá ngọc lan hàm tiếu trữ tình
Nón mỏng nghiêng vai em hé nụ
Gió đầu năm thổi mát lòng anh

Sớm mai nào như sớm mai hồng
Nắng mới về chao vạt nắng trong
Rơi tờ lịch cũ chân em bước
Cỏ nép vào hoa vẫy lá mừng.

Sớm mai nào như bao sớm mai
Anh đứng lặng nhìn áo trắng bay
Nhớ em như thể chưa từng nhớ
Gom lại trăm năm một phút này.

Hàn Cát Nhi
09-04-2006, 04:24 AM
Cánh phượng hồng thuở ấy

Chiều nay nhặt cánh phượng hồng bỗng nhớ
Dấu chân xưa ai để lại sân trường
Ta có một thời yêu không dám ngỏ
Ngày chia tay em chợt đẹp lạ thường

Bốn năm năm em vẫn làm kẻ lạ
Mỗi ngày chân em giẫm nát hồn tôi
Tôi như ngọn gió ngoài song cửa
Mang chút bụi buồn đi xa xôi

Có lúc hồn tôi bừng tỉnh ngộ
Em vẫn là em giữa mọi người
Hỡi ơi, ánh mắt vô cùng lặng
Mà ở trong tôi gió ngợp trời

Tôi với em chỉ là khoảng khắc
Nhưng tình yêu thì bất tận trong đời
Em cũng như muôn người con gái khác
Cớ vì sao môi cháy đỏ lòng tôi?

Chiều nay nhặt cánh phượng hồng bỗng tiếc
Mắt ai xưa chợt thức giữa sân trường
Tự trách mình chảng nói được yêu thương
Để bay mất cánh phượng hồng thuở ấy.

Killer13
09-04-2006, 09:36 AM
Đi qua kỉ niệm

Rồi trở về gom tất cả mùa xa
Tôi rải thảm dưới chân mình
Chút bằng lăng hoa tím
Mái hiên buồn và một chút mưa

Vò nát ngày xưa
Bàn tay bỗng dưng tê dại
Chạm vào miền xa ngái
Cứ ngỡ lòng đau

Trang thơ có lẽ úa màu
Tôi lại thấy mình loay hoay trước thềm quá khứ
Chẳng phải người xa xứ
Vẫn nhớ mông lung

Một chút rêu phong
Có bóng ai bồng bềnh qua phố
Rồi như pho tượng cổ
Hóa đá..Trầm tư

Hàn Cát Nhi
09-04-2006, 11:42 PM
Chỉ tại


Chỉ tại anh quá nghịch thôi
Nên thầy mới bắt anh ngồi sang đây
Chỉ tại cách nửa gang tay
Nên chưa tan học đã đầy túi thư
Chỉ tại cái bút hay hư
Nhờ anh sửa giúp - vô tư vậy mà
Chỉ tại giờ toán thứ ba
Giờ lí thứ bảy thầy ra lắm bài
Chỉ tại con đường đến dài
Sớm trưa hai buổi cứ hoài bên nhau
Chỉ tại nhà có hàng cau
Nhà anh lại có giàn trầu xanh xanh
Chỉ tại ngày tháng trôi nhanh
Một hôm bỗng thấy anh thành chàng trai
Chỉ tại... nào phải tại ai!
Hoá ra chỉ tại... cả hai chúng mình!....