PDA

Xem đầy đủ chức năng : Quà tặng trái tim



songthu_245
13-02-2006, 03:32 AM
Buổi chiều !
Trời Sài Gòn thật dịu mát khi ánh nắng mặt trời đã biến mất . Thay vào đó là sự tất bật của mọi người vài lúc tan tầm .
Trên đường , một chiếc xe mersedes màu nho bóng lộn đang lướt êm . Bên trong không có ai ngoài một người thanh niên ... ấn tượng . Với chiếc mũi cao , mày rậm và cặp mắt đeo kính đen rất ngầu nhưng ấn tượng nhất là cái đầu đinh .
Bên lề , một người con gái , à mà là phụ nữ thì đúng hơn , vì trên tay cô ta có ẵm một đứa bé chắc là con cô ta . Cô ấy đang giằng co với một người đàn ông . " Bốp "
_ Trời , ghê gớm thật !
Hải Lâm vừa nói vừa đưa tay sờ má mình khi thấy cô ấy tát vào người đàn ông . Anh cho xe dừng hẳn lại xem câu chuyện thế nào .
Chỉ tay vào mặt tên đàn ông . Cô hét lớn :
_ Tôi nói cho anh biết , tốt nhất là anh hãy biến đi , đừng có mà dại dột đụng đến con tôi .
Gã đàn ông cũng không vừa :
_Cô thật là quá quắt , đây mới là con tôi .
Gạt tay hắn khỏi đứa bé , cô gái gầm gừ :
_ Cút đi đồ khốn ! Đừng để tôi bắt gặp anh lần nữa , tôi không tha đâu . Hừm !
Cô xốc lại đứa bé lên lừ mắt với hắn :
_Anh hãy chờ ngày ra tòa đi !
_Được , vậy thì gặp nhau ở tòa đi , xem thử coi ai được quyền nuôi con .
Nói rồi người đàn ông tức giận bỏ đi sau khi ném cho cô gái cái nhìn nảy lửa .
Hắn đi rồi , người phụ nữ vụt biến thàn người khác ngay , vẻ cau có , hung dữ khi nãy biến mất và cô dịu dàng ngồi xuống vuốt má đứa bé .
Hải Lâm phì cười , anh lắc đầu cho xe chạy thẳng về phòng làm việc vì hôm nay anh có hẹn với một vị khách .
"Cốc ...Cốc "
_Vào đi !
Cô thư kí rỏn rẻn bước vào , khẽ đặt tập hồ sơ lên bàn , giọng cô ngọt ngào :
_Dạ thưa sếp , đây là tư liệu từ mỹ vừa gởi qua ạ !
Hải Lâm vẫn dán mắt vào màn hình vi tính .
_Ừ , để đó đi , cám ơn nhiều .
_Dạ thưa lúc sếp đi ra ngoài , có điện thoại ở nhà gọi đến bảo là sếp về nhà dùng cơm tối ạ !
Lâm vẫn không thay đổi tư thế .
_Tôi biết rồi , cảm ơn cô ! Cô có thể ra ngoài .
Khánh thư dợm bước quay đi .
_Dạ em quên , có một vị khách hàng đến đang đợi bên ngoài .
Lâm ngồi im phẩy tay :
_Hết giờ làm việc rồi .
Khánh thư ngập ngừng :
_Dạ bà ta bảo có hẹn với anh .
Hải Lâm dừng tay gõ bàn phím . Một giây suy nghĩ , anh quay trên chiếc ghế xoay .
_Đúng rồi tôi có hẹn với người khách đó . Cô mời bà ta vào giúp tôi .
Khánh Thư tặng anh một nụ cười tươi như hoa rồi bước ra ngoài .
Hải Lâm ngồi im , rồi lấy tập hồ sơ ra xem .
Anh nhíu mày suy nghĩ :
_Hà Thanh Trang , nghề nghiệp : phục vụ .
Hải Lâm lẩm bẩm cố tưởng tượng ra thân chủ của mình sắp biện hộ .
Vừa lúc đó Khánh Thư bước vào :
_Dạ thư xếp ! Bà Thanh đến rồi ạ !
_Ừ , cám ơn cô ! Hải Lâm không nhìn lên : _ Cô có thể về được rồi .
Khi nghe tiếng cửa khép lại , Lâm mới ngước nhìn bà Thanh .
Trời !
Suýt chút nữa Lâm đã kêu lên như thế . Vầy sao gọi là bà được . Anh ngẩn người ngắm nhìn thân chủ . Tóc uốn lọn cao , áo sơ mi rộng được bỏ vào chiếc quần jean hơi " te tua ". Lâm cố nén sự kinh ngạc của mình vì không phải anh chỉ tiếp một người . Bên cạnh thân chủ lớn còn có một thân chủ nhỏ . Chà ! Trông cũng ...đẹp trai ra phết . Hải Lâm lấy lại vẻ điềm tĩnh :
_Mời ngồi .
Anh ngồi xuống pha bình trà :
_Xin lỗi ! Tôi không biết phải xưng hô thế nào cho phải đây ?
Cô gái tự nhiên ngồi xuống :
_Hà Thanh Trang .
Hải Lâm khẽ nhếch môi cười :
_Vậy thì tôi xin phép được gọi là ...cô Thanh .
Cô gái lạ lùng :
_ Tùy ông .
Hải Lâm không nói gì vì anh đã nhận ra cô chính là người phụ nữ mà anh gặp trên đường lúc nãy . Hừm ! Ăn nói cộc lốc vầy hỏi sao chồng không bỏ cho được . Anh bước đến chiếc tủ lạnh lấy lon Coca và một trái táo đưa đứa bé .
Anh xoa đầu cậu nhóc :
_Con ăn đi !
Thằng bé e dè nhìn qua Thanh . Cô nghiêm nét mặt :
_Ông đây cho ...thì con lấy đi !
Quay lại nhìn thẳng vào mặt Hải Lâm , cô tiếp :
_Giờ chúng ta có thể đi thẳng vào vấn đề chứ , thưa ông ?
Hải Lâm hơi sựng khi nghe câu đó . Nó chứng tỏ cô nàng biết anh đang câu giờ .
Anh gật gù :
_Được !
Cô gái nhanh nhẹn :
_Tôi không ngại nói thẳng , tôi muốn nhờ luật sư can thiệp để tôi có quyền nuôi con .
_Bằng cách nào ?
Cô gái nhúm vai :
_Tôi cho rằng ... đó là chuyện của ông . Tôi biết thì đâu cần nhờ đến ông , thưa luật sư .
Hải Lâm dựa người vào ghế nhìn thẳng vào Thanh :
_Cô ...bà .Bà nghĩ rằng tôi sẽ biện hộ cho bà thành công khi tôi không biết gì về bà ư ?
Trang Thanh không trả lời , cô mở túi xách lấy ra một bao thư đã chuẩn bị sẵn đặt trên bàn , giọng nghiêm túc :
_Tôi là người sòng phẳng , bao nhiêu đây ..đủ không ?
Khẽ nhíu mày khó chịu , Hải Lâm không hiểu tại sao mình có thể ngồi đây tiếp chuyện với thân chủ trong khi tự ái đang dân lên .
Nâng nhẹ ly trà lên , anh điềm tĩnh :
_Xin lỗi ... bà , có lẽ bà đã đánh giá sai về tôi . Mong bà hãy nhận phong bì này và cảm phiền bà tìm ...luật sư khác giúp .
Ngỡ ngàng nhìn Hải Lâm , Trang Thanh hơi chột dạ . Trên đời này có người ... chê tiền ư ?
Cô nhìn anh lạ lẫm :
_Ông ... không phải mở văn phòng để kiếm tiền sao ?
Câu hỏi hay đó . Hải Lâm Tự diễu mình . Nếu là người khác này giờ anh sẽ không ngồi im thế này .
_Xin lỗi bà , nếu không nể tình bà do ban tôi giới thiệu đến , tôi nghĩ là nãy giờ bà đã được mời ra khỏi nơi đây rồi .
Hải Lâm cố lấy lại vẻ điềm tĩnh :
_Đúng là chúng tôi mở văn phòng để kinh doanh , nhưng chúng tôi bỏ sức lao động của mình ra chứ không phải nô lệ của đồng tiền , thưa bà .
Trang Thanh hơi nghiêng đầu nhìn anh , đôi mắt thật sáng khiến một luật sư tài giỏi đối diện kia ...hơi khớp .
Như lời xin lỗi Trang Thanh cười nhẹ :
_Ông bỏ qua ý đừng giận , quả tôi không có ý đó . Ý của tôi là ... tôi muốn nhờ ông can thiệp để ba bé đây chấp nhận cho bé ở với tôi .
Hải Lâm khẽ cười khi nhớ đến cái bạt tai nảy lửa luác nãy . Anh châm chọc :
_Nếu đưa ra tòa , thường tòa cho mẹ quyền nuôi con . Trừ khi ...bà mẹ đó không đủ tư cách . Tôi thấy cô rất yêu bé , tôi nghĩ là ...
_Nếu được vậy thì tôi đã không đến đây .
Ánh mắt thành khẩn của cô gái đang hướng về Hải Lâm , chớp mắt một cái là một giọt nước có thể chảy ra . Điều mà Lâm hơi e ngại .
_Tôi muốn không cần ra tòa mà vẫn được quyền nuôi con .
_Nghĩa là cô ... à bà đây không đủ tư cách .
Dùng đôi mắt thật lạnh để nhìn Lâm , Trang Thanh lạnh lùng :
_Tùy ông muốn nghĩ sao cũng được , ông giúp tôi chứ ?
Anh lắc đầu :
_Tôi rất tiếc thưa bà ! Trong vụ này tôi sẽ không thể làm gì nếu bà không cung cấp cho tôi một thông tin nào khác .
_Vậy ông muốn biết điều gì ?
Anh hơi ngập ngừng :
_Tôi có thể biết cô làm nghề phục vụ là ... phục vụ như thế nào không ?
Hiểu được câu nói đầy ẩn ý của anh , nhưng có lẽ quá quen nên Thanh chỉ khẽ cười rồi đáp gọn :
_Phục vụ là ...phục vụ thế thôi . Ai cần gì thì ... mình đáp ứng nhu cầu của họ .
_Món nào cũng có à ?
Cô lấy một tập hồ sơ để lên bàn :
_Thưa ông , những món nào tôi có hai thứ thì khách hàng mới được phục vụ đó .
Cô nhìn anh , ranh mãnh :
_Tôi không có thói quen xài đồ "đụng hàng " với ai nên ...những thứ nào ...quý giá không đến lượt người khác đâu .
Điên mất thôi . Hải Lâm thầm mắng mình sao anh lại ngồi đây để nghe toàn những lời khó hiểu đó chứ . Quỷ thật .
_Đây là những tư liệu ông cần để nghiên cứu về cha của con tôi . Có cả địa chỉ trong đó .
Hải Lâm cười cười hất hàm :
_Vậy bà muốn ... thương lượng . Sao bà không tự làm lấy ?
_Tôi mà làm được lần thứ nhất thì sẽ có lần thứ hai .
_Cô cũng thông minh lắm . Nhưng tôi không thể phạm luật . Làm thế tôi sẽ mang tội là ... uy hiếp người khác .
Trang Thanh tặng anh một nụ cười đẹp mê hồn :
_Anh sẽ làm được . Tôi đã chọn thì không bao giờ lầm . Và tôi mong ông hãy giúp tôi . Tôi rất biết ơn ông vì điều đó .

mat_thuy_tinh
13-02-2006, 01:23 PM
ua ban oi
sao truyen ban moi post co 1 nua a? doc ko hiu gi ca? ban post het di cho moi ngươi cung doc ! truyen thay cung hap dan do ! ^_^
cam on vi ban da post truyen nha !

lavender_angel91
13-02-2006, 02:50 PM
Nghe chuyện cũng hay đó bạn!!
Nhớ post tiếp nghen!!

visaogiuasamac
14-02-2006, 01:20 AM
wow hay thiệt đó nha plzzzzzz post tiếp đi bạn thanks

songthu_245
14-02-2006, 03:13 AM
Không biết chiếc ghế Hải Lâm ngồi có keo dán không mà anh không nhúc nhích gì được cả .Toàn thân anh đông cứng trước lời nói dịu dàng và ánh mắt tha thiết kia .
Bốn mắt giao nhau , cô như cởi mở cả niềm tin vào anh . Hải Lâm như chiếc lá bị cuốn vào vòng xoáy không thoát ra được . Mà hình như anh cũng không có ý thoát ra thậm chí ngược lại , anh rất tò mò về việc này . Và ...
Tít ...tít ...
Tiếng điện thoại reo cắt ngang dòng suy nghĩ của cả hai . Cô gái lấy lại vẻ nhanh nhẹn của mình ngay .
_A lô ! Trang Thanh đây .
_ ...
_Được rồi , tôi tới liền .
_...
_Ừ ! Khoảng mười lăm phút nữa .
Nói rồi , Trang Thanh như người đạp phải lửa . Cô vội vàng chụp lấy túi xách , đứng dậy , chạy ra cửa ngay mà không nói với anh một lời .
Hải Lâm chồm người định gọi nhưng không kịp . Cô nàng đã lao vào thang máy .
Lắc đầu , Hải Lâm sực nhớ mình còn một ... vị khách nhỏ nữa .
_Cô ta đòi làm mẹ ư ? Bỏ con giữa chợ vầy mà còn yêu cầu mình giành quyền nuôi con . Đúng là ...đểnh đoảng .
Ngồi phịch xuống ghế nhìn cậu bé . Bây giờ nhìn kỹ mới thấy lạ , thằng nhỏ không hề giống mẹ một chút nào cả . Thằng bé trông rất ... thánh thiện , chứ không như mẹ có nét đẹp ...đẹp . Ôi ! Cô ta làm sao thì có liên quan gì đến mình . Hải Lâm vò đầu .
Nhưng thật lạ , Thằng nhóc cũng ngồi im nhìn anh , không đòi mẹ cũng chẳng tỏ vẻ sợ sệt .
_Con tên gì ?
_Cục cưng ạ .
_ Hả !
Hải Lâm mở to mắt nhìn cậu nhóc . Bà mẹ trẻ kia dạy con theo kiểu gì vậy ?
_Mẹ ...đi rồi , con ...con có sợ không ?
Lắc đầu , chú nhóc vẫn vô tư nhìn anh :
_Con sẽ ở với chú .
Hải Lâm bật khỏi ghế :
_Ở với chú ! Trời ! Khi không tôi có ... một đứa con ư ?
Hải Lâm rụt rè bước vào nhà . Dù đã làm công tác tư tưởng suốt từ văn phòng về đây , nhưng anh vẫn không an tâm .
_Con cưng à ! Tạm thời con sẽ ở đây với chú , vài hôm nữa mẹ đến đón , điều quan trọng là ...
_Con không được khóc nhè ! Không được phá đồ đạc .
Lâm cười :
_Sao biết hay vậy ?
Cậu nhóc hôn đánh chụt lên má anh :
_Chú đã dặn con nhiều rồi mà .
_Ngoan ! Nhớ là một chuyện , làm được lại là chuyện khác . Huy vọng con không làm chú thất vọng .
Hải Lâm bế bổng cậu nhóc bước vào nhà , phòng khách không có ai , chắc là ở phòng ăn rồi .
Vứt cặp táp lên salon , anh qua phòng ăn giọng phấn chấn :
_Giới thiệu với mọi người , hôm nay nhà ta có thêm một vị khách .
Quay qua cậu bé , anh nhắc :
_Chào mọi người đi con !
_Con chào cụ , chào ông , con chào ông quản gia .
Mỉm cười hài lòng vì cậu nhóc làm tốt hơn những gì anh dặn . Lâm đặt cậu bé xuống chiếc ghế cạnh mình .
_Con xin lỗi vì để mọi người chờ , tại con phải gặp một vị khách hàng .
_Nội muốn con giải thích về sự xuất hiện của chú bé này ?
Chuyện nhỏ , Hải Lâm cười . Cái đầu luật sư của anh đã làm việc suốt từ chiều để tìm ra một câu chuyện rồi mà
_Dạ thưa nội , thưa ba . Con có người bạn đang làm thủ tục ly hôn . Cậu ấy có việc phải đi công tác nên gởi con trai cho con . Chỉ nay mai là về . Bạn bè với nhau nên con khó từ chối .
Anh cười cười :
_Nhà mình cũng rất ít người , con đem nó về ở chơi ít hôm cho vui . Khi nào cho nó đến đón thì mình trả , được chứ nội ?
Ông Phan đẩy cặp kính lão nhìn anh nghiêm khắc :
_Thật vậy hả ? Con không nói dối ông chứ ?
Hải Lâm vừa đón chén cơm từ ông quản gia , chưa kịp trả lời thì tiếng nói trong trẻo , ngọt ngào vang lên :
_Dạ , không phải đâu ạ ! Chú Lâm nói dối . Má con đi vài ngày rồi đến đón con chứ không phải cha .
Hải Lâm như run lên với tình huống này . Sao anh không nghĩ ra thằng nhóc có thể cho anh đo ván chứ ?
Cười méo xẹo , Hải Lâm không tài nào biện minh gì cho mình cả . Anh giả lả :
_Nội à ! Thật ra chuyện này ... con không ...
_Thôi , thằng bé đã thay con nói rõ hết rồi còn gì .
Ông thoại ba Hải Lâm lên tiếng đỡ lời cho con :
_Ba à , dù gì thì cũng lỡ rồi , hay mình từ từ rồi tìm hiểu sau . Ba nên chú trọng đến sức khỏe .
Ông Phan lừ mắt :
_ Anh lúc nào cũng bênh vực nó .
Dừng mắt qua cậu bé , ông dịu giọng :
_Có muốn lên phòng ta chơi không ? Ông quản gia mau dọn thức ăn lên phòng cho ta .
Hải Lâm nhìn thằng bé chạy lúp xúp theo ông nội lòng đấy ngạc nhiên . Trước khi về nhà , anh đã tưởng tượng ra một trận lôi đình , không ngờ mọi chuyện êm đẹp như vậy .
_Ba ! Ông nội ...hôm nay sao vậy ?
Ông thoại trừng mắt :
_ Con còn dám hỏi . Chuyện lớn vậy mà không gọi điện báo trước với ba may cho con là hôm nay ông có chuyện vui đó .
_Nghe nói có cô y tá gì đó đã massage rất vừa ý , ông thấy khoẻ nên tính tình cũng bớt cau có .
_Ra vậy .
Ông thoại nghiêm mặt :
_Nhưng con đừng vội mừng việc này không nói rõ là không xong với ba đâu , cái thời sinh viên ăn chơi đã qua rồi . Ba muốn con trở thành một luật sư giỏi , đấy uy tín .
_Giống ông nội với ba chứ gì .
_Biết vậy thì tốt . Thôi ăn cơm đi rồi thưa chuyện với ông nội .
_Dạ !
Hải Lâm dạ nghe hùng hồn chứ thật ra ruột gan anh rối như tơ vò . Liệu ông nội có tin lời anh hay lại nghĩ rằng ăn chơi rồi có ... con rơi , khổ thật .
(Hải Lâm giải quyết xong với Sơn bố của đứa bé )Nhìn cái dáng cao to , gương mặt khá điển trai của gã cũng đủ hiểu vì sao Trang Thanh lại dễ dàng có con với gã . Riêng về việc vì sao phải chia tay có lẽ cô ta đã chán gã . mà cũng không đúng . Anh lắc đầu . Gã chán cái thói chằn ăn trăn quấn của cô ta thì đúng hơn . Phụ nữ gì mà chua hơn chanh , chẳng chút ngọt ngào . Càng nghĩ , Hải Lâm càng giận khi nhớ đến những lời Trang Thanh . Phải chi cô bé dịu dàng một chút thì ...
Ủa ! Mà sao mình lại quan tâm đến chuyện của họ . Lại còn thấy ấm ức khi không được đối xử ân cần dịu dàng nữa , khỉ thật .
Cả tháng nay mọi việc cứ ập đến làm anh không còn thời gian nghỉ ngơi , giấc ngủ với anh thật hiếm hoi .
Hải Lâm đứng dậy vào toa lét rửa mặt trong tình trạng mệt mỏi vô cùng .
_ Trời ơi ! Chuyện gì vậy ? Bồn tắm của tôi !
Tiếng anh kêu lên thảng thốt khi nhìn phòng tắm đấy ... hoa cỏ

ngocnha
15-02-2006, 08:00 AM
Bạn ơi , làm ơn post tiếp đi !!!!