PDA

Xem đầy đủ chức năng : Trưởng làng và quan tỉnh



chípnhodeptrai
11-02-2006, 09:51 PM
Ở tỉnh nọ có một cô gái vừa trạc tuổi thiếu nữ, cô rất xinh đẹp lại khôn ngoan lanh lợi nên rất nhiều chàng trai trồng cây si. Trong số đó có cả trưởng làng và quan tỉnh. Cả hai đều dày công thả bướm, ai cũng tưởng mình lọt vào mắt xanh của cô gái.
Thực ra thì cô chưa chút tơ vương'' cả hai đều có dịa vị trong xã hội, nhà ta từng đôi lần nhờ vả, thật khó mà ngang nhiên cự tuyệt''. Cô gái nghĩ bụng:
- Thật đáng ghét, bọn có chức có quyền, bọn chúng bám lấy ta như đỉa đeo. Phải tìm cách trị chúng một phen.
Một hôm, cô gái đang ngồi ở nhà thì trưởng làng bước vào. Sau khi dùng nước, trưởng làng tỉ tê đòi một buổi hẹn hò. Cô gái đáp ngay:
- Trưởng làng muốn gì? Tối nay có được không?
Trưởng làng nghe như mở cờ trong bụng:
- Ồ! Thế thì được lắm! Có chắc không?
- Chắc như đinh đóng cột, trưởng làng nhớ đến vào canh hai nhé!
Sau khi trưởng làng về, cô gái cũng sang nhà quan tỉnh hẹn quan tỉnh đến chơi vào canh hai.
Đêm đến, vừa đúng canh hai thì trưởng làng đến gọi cửa. Cô nàng mở cửa cho vào. Trưởng làng hỏi:
- Nhà có ai không?
- Không, cả nhà đều đi vắng.
Ông ta bắt đầu lả lơi dở trò. Nhưng giữa lúc ông sắp lên giường thì bỗng có tiếng gọi cửa. Như nước đổ vào mặt, ông ta run lập cập. Cô nàng giả bộ ngạc nhiên:
- Tiếng ai như tiếng quan tỉnh, chẳng biết có chuyện gì mà lại đến đây?
Nghe nói thế, trưởng làng cuống quít, làm sao bây giờ?
Trưởng làng đừng lo, hãy trốn tạm vào trong góc này!
Rồi cô ra mở cửa đón quan tỉnh vào. Sau khi mời dùng trà xong cô nàng hỏi:
- Thiếp có chút việc muốn hỏi quan.
- Việc gì nàng cứ nói!
- Bẩm quan, như trưởng làng ban đêm đi chơi gái thì nên xử tội gì?
Quan cười đáp:
- Bắt được đánh mười roi, rồi xử giống như với dân vậy!
Quan vừa nói xong thì trưởng làng lồm cồm bò ra, vừa lạy vừa nói:
- Bẩm quan lớn, xin ngài hãy tha tội cho kẻ hạ thần này, hạ thần biết tội chết.
Quan trố mắt ngạc nhiên hỏi:
- Sao ngươi lại ở đây?
Ông ta chỉ biết cúi đầu xấu hổ. Và cô nàng đã phân trần cho quan nghe.
Cả hai biết mình mắc lỡm đành lủi thủi đi về. Từ đó không hai người không ai giám quấy rầy cô gái đó nữa.