PDA

Xem đầy đủ chức năng : Kẻ phản bội nhân ái



♥ PlanetVN ♥
07-02-2006, 03:57 AM
Những ngày cuối cùng em tôi rất mệt nhưng mỗi khi thấy anh đến thăm, nó rất hạnh phúc. Anh đến và ngồi bên nó, nắm bàn tay xanh xao, gầy gầy. Anh nói những gì đó tôi không nghe rõ mà chỉ thấy gương mặt em ngập tràn hạnh phúc.

Cuối cùng tôi đã lấy được người mình yêu. Khi yêu anh ấy, tôi mới hiểu tình yêu có sức mạnh như thế nào. Nhưng trước khi trở thành vợ anh ấy, tôi đã phải trải qua những đau đớn đến tận cùng. Tuy thời gian đã trôi qua, nhưng cứ nghĩ đến thời gian đó tôi vẫn chưa khỏi hết bàng hoàng, đau khổ và cả ân hận.

Khi anh ấy ra mắt gia đình tôi thì ai cũng thấy yêu quý anh ngay lập tức. Tôi hạnh phúc đến ngạt thở vì yêu anh. Tôi tin rằng, không một người con gái nào biết anh lại không rung động trước anh. Anh là một con người mà tôi thấy không lý giải nổi về sự quyến rũ của anh ấy. Con người anh luôn luôn tỏa ra một sức mạnh rất lạ.

Hồi đó, cứ đôi ba ngày anh lại đến nhà tôi. Chúng tôi uống trà, nói về những cuốn sách, về những bản nhạc, về những điều mà chúng tôi quan tâm. Trong lúc hạnh phúc ngây ngất ấy, tôi đâu biết rằng có một người con gái yêu anh có lẽ còn mạnh liệt hơn cả tôi. Người con gái đó chính là em gái tôi. Em gái tôi là một cô gái nhu mỳ và thường lặng lẽ. Một cô gái có đôi mắt to và sâu thẳm lạ thường. Mỗi khi ngồi trước em gái mình, tôi thường ngắm nhìn đôi mắt ấy. Tôi hãnh diện vì vẻ đẹp của đôi mắt ấy. Nhưng ngay đó, lòng tôi lại dâng lên một nỗi buồn thương vô hạn khi nghĩ đến tương lai của em. Em gái tôi bị bệnh tim rất nặng. Nó phải bỏ học và ở nhà. Gia đình tôi và cả em gái tôi đều biết rằng, em gái tôi luôn luôn đứng cận kề cái chết.

Cũng không rõ từ khi nào, tôi bắt đầu nhận ra sự khác thường của người yêu mình. Anh trầm ngâm hơn và đôi lúc đang nói chuyện với tôi mà đầu óc vẫn để đâu đó. Rồi mỗi khi anh đến nhà tôi, em gái tôi không giấu được tình cảm của mình nữa. Tôi đã nhận ra ánh mắt của em gái tôi dành cho anh.

Một lần, tôi nhìn thấy anh dúi vào tay em gái tôi một lá thư. Tôi hỏi anh ấy đã đưa gì cho em gái mình, anh vô cùng lúng túng và đã nói dối. Anh ấy không bao giờ có thái độ đó với tôi. Anh luôn luôn là người chân thành và rành mạch.

Khi đang yêu, người ta có thể có những hành động vô cùng ích kỷ và thiếu suy nghĩ. Chính vì vậy mà tôi không muốn anh đến nhà tôi nhiều nữa. Những lúc chỉ có hai chị em ở nhà, tôi thường nói bóng nói gió về mối quan hệ có nhiều điều không bình thường giữa anh và nó. Tôi thấy em tôi cũng lúng túng và lảng sang chuyện khác.

Tôi còn phát hiện ra có lúc tôi không có nhà, anh vẫn đến nhà tôi và ở lại chơi với em gái tôi. Một lần, tôi từ cơ quan về và bắt gặp em gái tôi đang úp mặt vào cánh tay anh ấy và khóc. Tôi vùng bỏ chạy. Anh tìm tôi. Mặt anh đau khổ. Tôi khóc lóc và nguyền rủa anh. Nhưng anh chỉ thở dài và nói: Hãy tha thứ cho anh, rồi em sẽ hiểu.

Làm sao tôi có thể tha thứ cho anh, khi mà anh đã làm tổn thương tôi, đã làm trái tim tôi rỉ máu. Tôi cũng không thể nào hiểu được tại sao anh lại yêu tôi, lại yêu cả em gái tôi. Tôi đau đớn, trái tim như bị bóp nghẹt. Tôi hận anh, tôi nói với anh rằng, anh là kẻ đểu cáng, anh đã lừa dối hai chị em tôi.

Khi ấy, đầu óc tôi mu muội và ích kỷ vô cùng, tôi cũng nói thẳng với em tôi về quan hệ của chúng tôi và khẳng định anh ấy là một gã Sở Khanh. Em gái tôi không nói gì mà chỉ khóc. Em khóc rất nhiều, mắt lúc nào cũng sưng. Nhiều lúc, tôi rất ân hận, tôi tự nguyền rủa mình vì đã gặp và yêu anh, để rồi xảy ra những điều khó xử như vậy. Tôi rất thương em gái, nhưng tôi cũng rất yêu anh. Anh là niềm kiêu hãnh của tôi đối với bạn bè, với người thân và với những người xung quanh, anh quan trọng đối với cuộc sống của tôi biết bao.

Rồi trong một lần, bởi quá yêu anh, bởi sợ hãi vì sẽ mất anh mà tôi đã nói với anh: "Sao anh lại yêu nó, anh có biết nó bị bệnh tim và không thể sống lâu được nữa". Anh ấy đã tát tôi rồi bỏ đi. Tôi bàng hoàng. Tôi chưa bị ai tát như thế. Cho đến mãi sau này, tôi không thể tin anh đã hành động như thế với tôi.

Gần một năm sau thì em tôi mất. Gia đình tôi đau đớn vô cùng mặc dù ai cũng biết điều gì sẽ xảy ra với em. Những ngày cuối cùng em tôi rất mệt nhưng mỗi khi thấy anh đến thăm, nó rất hạnh phúc. Anh đến và ngồi bên nó, nắm bàn tay xanh xao, gầy gầy. Anh nói những gì đó tôi không nghe rõ mà chỉ thấy gương mặt em ngập tràn hạnh phúc.

Cũng những ngày đó, em nói với tôi: "Em biết em không sống được lâu nữa đâu chị ạ. Nhưng em hạnh phúc". Tôi hiểu em tôi nói về điều gì. Và thế là, thói ích kỷ và ghen tuông trong tình yêu lại trỗi dậy. Tôi căm thù anh ấy và giận cả em tôi.

Một thời gian khá dài sau khi em gái tôi mất, anh hẹn nói chuyện với tôi. Lúc đấy con người tôi mẫu thuẫn vô cùng, tâm can bị giằng xé, dằn vặt. Thực lòng, tôi vừa muốn gặp anh ấy vừa muốn bỏ chạy. Nhưng cuối cùng tôi vẫn đến gặp anh.

Khi chúng tôi gặp nhau, cả hai không nói một lời nào. Trong sâu thẳm trái tim, tôi vẫn rất hận anh, nhưng vẫn còn yêu anh. Sau cùng anh cũng nói: "Anh không hề yêu Minh. Anh thương Minh quá. Anh biết Minh không thể kéo dài cuộc sống lâu hơn được". Tôi gào lên: "Anh không yêu nó sao anh lại làm như thế?". Anh nói: "Trong chuyện này, anh đã hy sinh vì một người khác". Tôi bĩu môi: "Anh nhân đạo quá nhỉ. Với lòng nhân đạo của anh, tôi xin anh từ nay đừng đến nhà tôi nữa". Nói xong, tôi bỏ đi.

Trở về nhà, tôi gặp mẹ ngay phòng khách. Ánh mắt của mẹ lúc đấy như nhìn thấu được tâm can, khiến tôi không kiềm chế được bản thân đã ôm chầm lấy mẹ tức tưởi khóc và kể cho mẹ nghe về chuyện của ba chúng tôi.

Nghe xong, mẹ tôi rất ngạc nhiên. Mẹ thắc mắc rằng sao anh ấy không nói gì với tôi. Đến lúc đó, mẹ tôi mới nói cho tôi biết sự thật về quan hệ giữa em gái tôi và anh ấy.

Em gái tôi đã thực sự yêu anh. Đấy là mối tình duy nhất của em gái tôi khi nó còn sống. Nhưng nó biết tôi và anh yêu nhau. Chính vì nỗi thất vọng và tình yêu quá mãnh liệt đó mà bệnh tình của nó thêm nặng. Em gái tôi đã tâm sự với mẹ tôi về tình yêu đơn phương của nó. Mẹ tôi vô cùng lo lắng. Bởi mẹ biết chuyện gì sẽ xảy ra, nếu như... Nhiều đêm, em tôi không ngủ, ngồi suốt đêm im lặng. Và mẹ là người mà chỉ có em gái tôi có thể khóc và tâm sự... Đôi lần, mẹ tôi phát hiện ra sự hoảng loạn của em gái tôi. Một điều kinh khủng mẹ tôi phát hiện, đó là em gái tôi có dấu hiệu định quyên sinh. Mẹ tôi muốn em gái tôi được sống hạnh phúc trong những năm tháng cuối đời. Trong nỗi sợ hãi và buồn đau, mẹ tôi đã tìm gặp anh ấy.

Mẹ tôi đã nói hết những gì về em gái tôi. Anh cũng nói là anh nhận được những lá thư của em gái tôi. Cuối cùng mẹ tôi cầu xin anh hãy làm điều gì đó giúp em gái tôi. Mẹ tôi còn khóc và nói rằng chuyện này sẽ làm anh khó xử nhưng mong anh hãy vì một người bệnh nặng mà hãy tìm cách để cả hai chị em tôi đều ít bị tổn thương. Mẹ tin anh làm được điều đó. Chính thế mà mẹ tôi phải đến tìm anh.

Từ lúc đến cho đến khi mẹ tôi về, anh không nói một điều gì. Suốt một tháng sau đó, anh không đến nhà tôi. Rồi sau đó, anh trở lại nhà tôi và câu chuyện đã xảy ra.

Anh đã làm hài lòng mẹ tôi và "hạnh phúc" cho em tôi. Nhưng có lẽ khát vọng của một con người sắp từ giã cõi đời mới là lý do để anh ấy quyết định hành động của mình. Mặc dù anh biết có thể sẽ bị mất tôi và anh chỉ mang lại một tình yêu giả dối cho em gái tôi mà thôi.

Khi tôi đã hiểu được mọi chuyện, tôi đã xin anh tha thứ. Anh nói với tôi: "Anh không xin em tha thứ điều ấy. Anh muốn em tha thứ cho anh một điều mà cả em và mẹ em không biết. Khi Minh mất rồi, anh mới nhận thấy anh yêu Minh".

Anh khiến tôi rất ngạc nhiên nhưng chính vì thế tôi càng yêu anh, kính trọng anh hơn và tìm mọi cách để không mất anh. Hình như tình yêu của chúng tôi mạnh mẽ hơn và kỳ lạ hơn khi có một người thứ ba trong tình cảm của hai chúng tôi. Khi tôi sinh con gái đầu lòng, chúng tôi quyết định đặt tên cháu là Minh. Cả hai chúng tôi muốn em gái chúng tôi có mặt trong đời sống hạnh phúc của gia đình chúng tôi ở một phía nào đó.

[Nguồn: Những Chuyện Lạ Có Thật, báo An Ninh Thế Giới Cuối Tháng]

chiều muộn
07-02-2006, 04:04 AM
Hmm... nên nói gì đây nhỉ ??? Có lẽ... đến cuối cùng... tất cả những ai xuất hiện trong câu chuyện đều là những con người cao thượng...

loinoihaybatdaututraitim
07-02-2006, 04:54 AM
không thể nói gì hơn đươc... Người đó quá cao thượng

♥ PlanetVN ♥
07-02-2006, 09:54 PM
Khi yêu, chúng ta nhiều khi thật mù quáng và ích kỷ, chỉ biết nghĩ đến bản thân mình mà không cần biết tâm tư, tình cảm của người khác ra sao... :(
Có lẽ, chuyện gì cũng có mặt trái của nó... hành động nào cũng có lý do của nó...
Và... chúng ta cần có một trái tim nhân hậu và một cái đầu sáng suốt để hiểu hết những gì chúng ta chưa thể thấy... :)

giọt đắng
08-02-2006, 01:12 AM
Khi yêu ??? Không riêng gì khi yêu... nhìn chung... trong cuộc sống... con người ta bao giờ cũng coi bản thân mình quan trọng nhất... đến một ngưỡng nào đó... sự quan trọng đó trở thành íck kỉ... và ích kỉ đến một ngưỡng nào đó... trở thành xấu xa... không thể chấp nhận được... đó là khi vì bản thân đạp lên trên người khác mà sống...
Chuyện kể rằng một người thầy chấm một vết mực lên tờ giấy trắng... và hỏi đám học trò xem đây là gì... tất cả đồng thanh... một vết chấm... vết chấm tuy nhỏ nhưng ai cũng nhìn thấy... tờ giấy trắng to hơn nhưng ta bỏ qua... con người ta thường nhìn thấy những sai lầm... khuyết điểm dễ dàng hơn là điểm tốt đẹp... con người ta đưa ra đánh giá thường chủ quan cảm tính nhiều hơn bình tĩnh... suy xét kĩ càng... con người ta nhìn việc thường bao giờ cũng chỉ từ một phía... bề nổi... và vì vậy... phán đoán sai lầm...
Cuộc sống muôn màu muôn vẻ... muôn hình muôn dạng... với cái nhìn hời hợt và nông cạn kia... cách chi nhìn ra ???
Không cần trái tim nhân hậu... không cần tấm lòng bao dung... chỉ cần biết nhìn... ta sẽ nhìn thấu mọi khía cạnh cuộc sống...
Chỉ cần biết nhìn... chỉ cần biết nhìn... đơn giản thế thôi... nhưng... mấy ai đã làm được điều đơn giản đó ?!? ...

Cô dâu mới
08-02-2006, 02:46 AM
Những khuôn mẫu có sẵn ...cứ cố gắng phá nó đi để mình có thể tự tay xây lại....vô ích và hoài công là những gì có thể thu về.....
Lòng trắc ẩn: cái điều mà tưởng chừng như thật dễ dàng có được,mà con người học mãi một đời không hết nghĩa ,phải chăng là mọi thứ đều mang một ý nghĩa tương đối như nó vối có......tìm đến môt điều gì tuyệt đối......có lẽ...lại vô nghĩa rồi..............

Knife
08-02-2006, 02:51 AM
Hãy nhớ đến Thuyết tương đối của ... biết đọc mà hoh biết ghi :D

caykeomut
08-02-2006, 05:21 AM
đây chỉ là cảm nhận của riêng tui , người con trai đó ban đầu chẳng phải là đã lừa dối Minh sao? ko iu mà nhận lời

giọt đắng
08-02-2006, 05:30 AM
Lời nói dối ngọt ngào... trong cuộc sống có đôi khi ta cần đến lời nói dối ngọt ngào... nếu cô bé ấy bình thường như bao người khác... như thế là không nên... nhưng cô ấy bệnh... và sắp từ giã cõi đời... và đang nếm trái đắng của vị đơn phương... đang đau khổ trong âm thầm... đang có ý định quyên sinh... vậy thì... tại sao lại có thể phán xét chàng trai ??? Ban đầu... để có thể "yêu" Minh... anh ta phải hy sinh tình yêu hiện tại của mình... Và Minh... biết đâu đấy... nhận ra rằng tình thương kia chỉ là thương hại... nhưng dẫu chỉ là tình thương được trao tặng... cô vẫn hạnh phúc đón nhận và mỉm cười khi ra đi... ừ... biết đâu đấy... những người ở hoàn cảnh như Minh thường cực nhạy cảm... biết đâu chính Minh cũng nhận ra sự không thật nơi chàng trai nhưng vẫn chấp nhận thì sao... ???

♥ PlanetVN ♥
08-02-2006, 08:18 AM
[COLOR="Gray"]
Chuyện kể rằng một người thầy chấm một vết mực lên tờ giấy trắng... và hỏi đám học trò xem đây là gì... tất cả đồng thanh... một vết chấm... vết chấm tuy nhỏ nhưng ai cũng nhìn thấy... tờ giấy trắng to hơn nhưng ta bỏ qua... con người ta thường nhìn thấy những sai lầm... khuyết điểm dễ dàng hơn là điểm tốt đẹp... con người ta đưa ra đánh giá thường chủ quan cảm tính nhiều hơn bình tĩnh... suy xét kĩ càng... con người ta nhìn việc thường bao giờ cũng chỉ từ một phía... bề nổi... và vì vậy... phán đoán sai lầm...
COLOR]
Câu chuyện tuy đơn giản nhưng thật hay và ý nghĩa... :cooll:
Có lẽ... Chúng ta ai cũng cần có một giay phút nào đó trong đời cần xem xét lại chính bản thân mình...
Chỉ thấy lỗi lầm người khác mà không thấy những gì tốt đẹp hơn mà người khác mang lại cho mình... :)

~LiebE~
08-02-2006, 11:22 PM
Khi yêu người ta thường thiên về "trái tim" nhiều hơn nhưng tại sao đôi khi chúng ta ko sử dụng đến "cái đầu" chứ, đôi khi nó sáng suốt hơn sự mách bảo của con tim đấy.

giọt đắng
09-02-2006, 10:12 AM
Nếu cần đến sự phán xét của lý trí thì không còn gọi là tình yêu nữa rồi bạn àh :) Không riêng gì tình yêu... mọi tình cảm đều xuất phát từ trái tim... lý trí chỉ đóng vai trò đọc và hiểu thông điệp từ trái tim mà thôi...

~LiebE~
09-02-2006, 10:47 AM
Nếu cần đến sự phán xét của lý trí thì không còn gọi là tình yêu nữa rồi bạn àh :) Không riêng gì tình yêu... mọi tình cảm đều xuất phát từ trái tim... lý trí chỉ đóng vai trò đọc và hiểu thông điệp từ trái tim mà thôi...
Thế mình hỏi bạn nhé :"Khi đứng trước 1 tình huống cần giải quyết thì bạn sử dụng cái gì ?", cái đầu đúng ko ? Trong tình yêu cũng thế nếu cứ quyết định theo con tim thì dễ dẫn đến mù quáng đó. Tất nhiên con người mà, ai cũng thiên về tình cảm nhiều hơn nếui dùng lý trí nhiều quá thì cũng ko hay nhưng ý mình nói ở đây là:" Phải biết cân bằng giữa lý trí và con tim vì con tim đôi khi đi sai đường lúc đó nó cân lý trí mách bảo đấy".Cho nên cần phải suy nghĩ thật kỹ trước khi quyết định, sai lầm thì mình chịu thiệt trước tiên.

giọt đắng
09-02-2006, 11:15 AM
Hmm... bạn hiểu sai ý mình rùi... mà mình cũng hoh biết phải nói thế nào cho bạn hiểu... nên thui dzậy ^^

loinoihaybatdaututraitim
09-02-2006, 07:40 PM
cả hai đều đúng mờ... cãi nhau gì... lý trí hay chái tim đều đúng... nếu mà dùng lý trí để nói lên lời yêu thì nhiều khi đó là một sự toan tính, còn nếu hành động theo tiếng gọi của trái tim thì đôi khi sẽ dẫn đến mù wa'ng... Thía thì dùng cả hai há OK??? Theo tiếng gọi chái tim nhưng mà lý trí sẵng sàng chờ đóa để ứng xủ trong những tình huống phức tạp...

♥ PlanetVN ♥
09-02-2006, 09:26 PM
Mình cũng nghĩ vậy đó... :) Ai cũng nói đúng hết...
Phải biết dung hoà giữa tình cảm và lý trí...
Dù sao... Họ cũng đã may mắn vượt qua khó khăn để đến được với nhau rồi...
Thật hạnh phúc... :cool1:

~LiebE~
10-02-2006, 01:58 AM
To Giọt đắng : Pooh hiểu sai rùi à ?Hihi...thế hiểu thế nào mới đúng đây.
To Planet : Nhưng mà nhìu lúc con gái (cả Pooh nữa ) thường quyết định theo tình cảm, nếu mà theo cả lý trí nữa thì phải suy nghĩ nhiều lắm, mãi mới giải quyết được 1 vấn đề. Có khi vấn đề ấy nhỏ thui nhưng mình lại nghĩ to chuyện ra thế là mãi cũng chả giải quyết xong vì chả bít nên theo lý trí hay con tim bây giờ & ko bít cái nào là đúng cả.

caykeomut
10-02-2006, 02:47 AM
mỗi người đều có suy nghĩ và cảm nhận riêng mà

congiobuon
10-02-2006, 04:22 AM
Bit là dung hòa giữa lý trí và trái tim thì sẽ tốt hơn nhưng.....ít ai có thể làm được điều đó vì cuộc sống hiếm có người được hoàn hảo ...

phai dấu cuộc tình
11-03-2006, 03:17 AM
bạn có biết vị thần bảo trợ cho tình yêu có một tật xấu gì không :mình xin trả lời đó là tính ích kỉ trong tình yêu .khi con người ta yêu thường không tự làm chủ được mình .'mình cảm thông được sự ích kỉ của người chị" nhưng sự việc sẽ trở lên khác hơn nếu nhơ sự thật được nói ra cho người chị hiểu .có lẽ cô bé sẽ không chết sớm như vậy .cao thượng vâng điều đó là đúng .nhưng trong tình yêu không thể cao thượng được .đây là hành động đúng đắn một nghỉa cử đẹp và là một chuyện tình đúng nghĩa .điều đáng phải bàn ở đây là người con trai đó đã yêu cô em gái .một chuyện tình buồn muôn thủa

"biết yêu em mới là khi người đi rất xa" .tôi không tin nhưng đó lại là sự thật .một sự thật có phần hơi phũ phàng .tôi tôn trọng tình cảm của người em .và nếu như tôi là người chị tôi sẽ hối hận vì điều mình làm .ôi tình và đời khi nào ta mới thoát khỏi vòng luẩn quẩn này