celine_boy1080
04-02-2006, 03:30 AM
Trong những năm gần đây , tôi được nghe khá nhiều về những câu chuyện có liên quan tới những cánh hạc giấy...đó là những khi có những số phận đang gặp hiểm nghèo, đặc biệt là khi có những người bạn đang phải chống chọi với căn bệnh ung thư. Thì vào những lúc đó những cánh hạc giấy lại tung bay mang niêm hi vọng....
Tôi chợt thắc mắc và đi tìm về cội nguồn của câu chuyện...
Trong lịch sử, chắc không chỉ người dân Nhật Bản mà cả nhân loại này sẽ chẳng bao giờ quên được vụ dội bom xuống 3 Thành phố lớn của Nhật...đã có hàng triệu người chết và di chứng vẫn mang nặng đến mãi ngày nay...
..và trong vụ dội bom ấy có một em bé gái, em mới lên 4 tuổi...em đã không phải chết như cả gia đình mình..nhưng định mệnh ác nghiệt, chất độc hóa học , phóng xạ dã làm em mắc phải căn bệnh Máu trắng. Mồ côi , bệnh tật , em có những năm tháng tuổi thơ trong bệnh viện...nhưng vượt lên số phận , em ko bỏ cuộc mà luôn luôn mơ ước được sống, em khát khao cuộc sống và đấu tranh với căn bệnh hiểm nghèo. Em nhớ bà em khi còn sống thường kể một câu chuyện rằng : Điều kì diệu vẫn luôn diễn ra, nếu em gấp được 1000 con hạc giấy thì cô tiên hạc trắng sẽ hiện lên và cho em một điều ước...và bấy giờ em sẽ có được cuộc sống của mình...
...hàng ngày, khi những cô y ta phát thuốc trong những gói giấy, em đều giữ lại những mảnh giấy đó . Vuốt phẳng, cất xuống dưới đệm và đợi đến đêm em sẽ gấp thành những cánh hạc...
...nhưng công việc chỉ có mình em. Một buổi sáng đầy nắng em đã ra đi với công việc còn đang dang dở. Người ta tìm thấy dưới đệm của em: 999 con hạc giấy. Em đã ko kịp tạo ra 1 điều ước, bởi em chỉ có 1 mình...
...câu chuyện cảm động về cô bé ra đi khi mới 8 tuổi cùng mơ ước được sống viết nên bởi 1000 cánh hạc đã nhanh chóng lan nhanh khắp bệnh viện, rồi cả nước Nhật , và cả thế giới..
Ngày nay, ở bệnh viện xưa em từng sống người ta đã xây một bức tượng mang hình ảnh 1 em bé gái ngây thơ đang say sưa gấp những cánh hạc. Đó là ước mơ về 1 cược sống, về 1 khát vọng hòa bình, hạnh phúc trên toàn thế giới...
...và đến tận lúc này và có lẽ cả mai sau..mỗi khi có những số phận gặp khó khăn, cần được giúp đỡ, ta lại thấy những cánh hạc trắng tung bay... ... ...
Tôi chợt thắc mắc và đi tìm về cội nguồn của câu chuyện...
Trong lịch sử, chắc không chỉ người dân Nhật Bản mà cả nhân loại này sẽ chẳng bao giờ quên được vụ dội bom xuống 3 Thành phố lớn của Nhật...đã có hàng triệu người chết và di chứng vẫn mang nặng đến mãi ngày nay...
..và trong vụ dội bom ấy có một em bé gái, em mới lên 4 tuổi...em đã không phải chết như cả gia đình mình..nhưng định mệnh ác nghiệt, chất độc hóa học , phóng xạ dã làm em mắc phải căn bệnh Máu trắng. Mồ côi , bệnh tật , em có những năm tháng tuổi thơ trong bệnh viện...nhưng vượt lên số phận , em ko bỏ cuộc mà luôn luôn mơ ước được sống, em khát khao cuộc sống và đấu tranh với căn bệnh hiểm nghèo. Em nhớ bà em khi còn sống thường kể một câu chuyện rằng : Điều kì diệu vẫn luôn diễn ra, nếu em gấp được 1000 con hạc giấy thì cô tiên hạc trắng sẽ hiện lên và cho em một điều ước...và bấy giờ em sẽ có được cuộc sống của mình...
...hàng ngày, khi những cô y ta phát thuốc trong những gói giấy, em đều giữ lại những mảnh giấy đó . Vuốt phẳng, cất xuống dưới đệm và đợi đến đêm em sẽ gấp thành những cánh hạc...
...nhưng công việc chỉ có mình em. Một buổi sáng đầy nắng em đã ra đi với công việc còn đang dang dở. Người ta tìm thấy dưới đệm của em: 999 con hạc giấy. Em đã ko kịp tạo ra 1 điều ước, bởi em chỉ có 1 mình...
...câu chuyện cảm động về cô bé ra đi khi mới 8 tuổi cùng mơ ước được sống viết nên bởi 1000 cánh hạc đã nhanh chóng lan nhanh khắp bệnh viện, rồi cả nước Nhật , và cả thế giới..
Ngày nay, ở bệnh viện xưa em từng sống người ta đã xây một bức tượng mang hình ảnh 1 em bé gái ngây thơ đang say sưa gấp những cánh hạc. Đó là ước mơ về 1 cược sống, về 1 khát vọng hòa bình, hạnh phúc trên toàn thế giới...
...và đến tận lúc này và có lẽ cả mai sau..mỗi khi có những số phận gặp khó khăn, cần được giúp đỡ, ta lại thấy những cánh hạc trắng tung bay... ... ...