changtraiyeutho
07-12-2005, 05:43 AM
vội vã rời ghế nhà trường,tôi đã phải bôn ba nơi xư lạ quê người.Buồn cho số phận hẩm hiu nơi đất ngườ quê lạ.Trong lúc buồn tui ,cùng với khoảnh khoắc đang suy tư với ly cà phê,giây phút ngẫu hứng đó tôi đã viết nên 4 câu thơ như sau:
Hoàng hôn Malay buôn xuống
Bầu trời Malay xẩm tối
Tôi nghe chết lịm nửa tâm hôn
Chết theo nổi sầu nhớ cố hương!
Ai hiểu chăng lòng ta?
Hoàng hôn Malay buôn xuống
Bầu trời Malay xẩm tối
Tôi nghe chết lịm nửa tâm hôn
Chết theo nổi sầu nhớ cố hương!
Ai hiểu chăng lòng ta?