oxkho_iu_bxngoc
11-10-2005, 08:04 PM
Cuộc đời này, như phù du hóa kiếp
Bao âm thầm chôn kính lệ nguồn tuông
Bấy nhiêu ngày phớt qua mắt u buồn
Từ khi nào anh biết sầu lên mắt
Tuổi thần tiên vụt bay về quá khứ
Đường anh đi rụng rơi lá trầm tư
Gót chân mòn, qua nẽo vắng vô hồn
Nghe con tim nhứt đau từng mảnh vụn
Lời yêu kia chưa gì anh đã nói
Nên tơ lòng ấp ủ mãi không thôi
Nhìn em, mà khắc khoãi tim đau
Tương tư phủ một màu Đông lạnh giá
Buồn chơi vơi, giọt sầu cô lẽ
Nhỡ vì yêu anh sẽ chết nghìn Thu
Nữa linh hồn ngây thơ ngủ bên thềm
Anh quì gối, đọc câu kinh tuyệt vọng
Bao âm thầm chôn kính lệ nguồn tuông
Bấy nhiêu ngày phớt qua mắt u buồn
Từ khi nào anh biết sầu lên mắt
Tuổi thần tiên vụt bay về quá khứ
Đường anh đi rụng rơi lá trầm tư
Gót chân mòn, qua nẽo vắng vô hồn
Nghe con tim nhứt đau từng mảnh vụn
Lời yêu kia chưa gì anh đã nói
Nên tơ lòng ấp ủ mãi không thôi
Nhìn em, mà khắc khoãi tim đau
Tương tư phủ một màu Đông lạnh giá
Buồn chơi vơi, giọt sầu cô lẽ
Nhỡ vì yêu anh sẽ chết nghìn Thu
Nữa linh hồn ngây thơ ngủ bên thềm
Anh quì gối, đọc câu kinh tuyệt vọng