congiobuon
24-09-2005, 07:34 AM
Có một chiều tôi dạo bước rất lâu
Trong hờn tủi và sầu cao chất ngất
Để vô tình ai gieo lời đường mật
Để hồn ta dâng hết nỗi thương yêu
Ta ngây ngất trong biển tình êm ả
Rồi quên mình chỉ là kẻ ăn xin
Nhặt nụ cười của thiên hạ làm tin
Sao xứng với một loài hoa cao quí
Rồi một chiều ta tỉnh cơn mộng mị
Chẳng phải vì người bỏ ta ra đi
Người trước mắt nhưng vì tình xa thế
tôi tự nhủ bằng vài lời châm chế
Vì vô tư người chẳng biết tôi đau
chỉ tại ta kẻ đói khát tình thương
Người tội nghiệp rủ chút lòng thương hại
tôi lại tưởng thành vạn lời ân ái
Không trách người chỉ trách vòng luyến ái
Gieo tin yêu để giờ vướng bi ai
Nay trả người vạn lời nói êm tai
Lại sống kiếp ăn xin trong tình áị
Trong hờn tủi và sầu cao chất ngất
Để vô tình ai gieo lời đường mật
Để hồn ta dâng hết nỗi thương yêu
Ta ngây ngất trong biển tình êm ả
Rồi quên mình chỉ là kẻ ăn xin
Nhặt nụ cười của thiên hạ làm tin
Sao xứng với một loài hoa cao quí
Rồi một chiều ta tỉnh cơn mộng mị
Chẳng phải vì người bỏ ta ra đi
Người trước mắt nhưng vì tình xa thế
tôi tự nhủ bằng vài lời châm chế
Vì vô tư người chẳng biết tôi đau
chỉ tại ta kẻ đói khát tình thương
Người tội nghiệp rủ chút lòng thương hại
tôi lại tưởng thành vạn lời ân ái
Không trách người chỉ trách vòng luyến ái
Gieo tin yêu để giờ vướng bi ai
Nay trả người vạn lời nói êm tai
Lại sống kiếp ăn xin trong tình áị