Ðăng Nhập

Xem đầy đủ chức năng : Nhật kí buồn cho một chuyên tình!



giotbuontim
22-09-2005, 11:56 PM
[B]Anh à, giờ này anh đang ở đâu và làm gì ở nơi xa xôi ấy ?Nơi mà em vẫn chưa một lần đặt chân đến và vẫn hướng vế đó với một giấc mơ một ngày mình sẽ được đến thăm.Ở nơi đó có khi nào anh lại nhớ về em, nghĩ về em như chỉ là một phần nhỏ mà em nhớ đến anh???
Một năm đã trôi qua kể từ ngày anh quay về lại Hà NỘi với lời hứa với em và mọi người trong hệ thống rằng sẽ quay lại,nhưng lời hứa đó đến bao giờ mới đươc anh thực hiện khi mà mọi thứ bây giờ đã khác xưa..

Anh đã đến và mang đến cho em niềm tin, ước mơ, tình yêu và hy vọng về một tương lai tốt đẹp,về một tương lai thành công mà em với anh sẽ là những nhân vật chính.Nhưng rồi cũng chính anh là người đã lấy đi của e, tất cả mọi thứ cùng với một tình yêu trọn vẹn trong sáng và ngay thơ nhất. Anh là một "kẻ đánh cắp giấc mơ" tài ba nhất mà em đã gặp!

Em đã rất buôn và chơí vơí vì mất anh, đau khổ cứ như ngàn mũi kin đâm vào tim minh vậy.Em vật vã, buồn và thấy mình bất hạnh tương3 nhưđã mất đi một phần da thịt của mình vậy.Vết thuơng trong em cứ ngày càng sâu toanh toách,để đến bây giờ mọi chuyện đã trôi qua một năm thỉnh thoảng nó vẫn run lên bần bật và nhức nhối đến nao lòng...

Em không hề trách và oán than anh đã thay đồi, em chỉ hận số phận đã đánh cắp anh khỏi cuộc đời mình,đã không cho anh thuộc về em...Trách ai đây?Trách số phân đã cho em được gặp anh và dù đã rất sợ và dặn lòng không thể yêu anh lại không thể cuỡng nổi con tim mình, trách ông trơì đã cho em găp anh quá muộn khi khoảng cách tuổi tác giữa chúng ta là quá lớn, hay tại em quá non nớt so với anh. Trách khoảng cách về địa lý của chúng ta quá lớn, hay tại vì em không phải là mẫu người vợ mà anh mong đợi?Hay là tại vì rào cản của gia đình khi gia đình em không hề thích người Bắc còn gia đình anh lại không chấp nhận một cô con dâu nguời trung???..Hay là tại vì ...tại vì tất cả mọi thứ đó mà chúng ta mặc dù đều cảm nhận được sức nóng của hai trái tim yêu nồng nàn nhưng vẫn vờ như không biết để cố gắng gìn giữ một khoảng cách mong manh dễ vỡ, vẫn âm thầm quan tâm lo lắng chăm sóc cho nhau....Để rồi khi anh quyết kết hôn cùng người con gái khác chỉ trong một thời gian ngắn gặp gở theo mong muốn của gia đình em vẫn phải tươi cươì chuc mừng anh như một người bạn, một người em gái tốt. Em khóc cho cuộc tình chưa kịp đơm hoa đã vội chết non..

Em biết anh rất buồn, đau khổ và phải chịu rất nhiều dằn vặc đau đớm khi phải đưa ra quyết định đó và vẫn mong anh không anh không phải chịu bất hạnh..Em không hề hận chị Lan vì đã cuớp mất người đàn ông của cuộc đời em mà em rất là ngưỡng mộ chị vì chị đã có được người đàn ông mà em yêu, và em biết rằng chị sẽ hạnh phúc vì em rất tin tưởng rằng anh là người rất có trách nhiệm với quyết định của mình. Em mong cho anh được hạnh phúc bên ngươì vợ và gia đình của mình vì em biết một điều rằng anh vui vẻ và hạnh phúc thì em mơí có thể vui vẻ và hạnh phúc.

Em tin rằng rồi vết thuơng này sẽ rồi được hàn kín miệng và "tất cả mọi thứ rồi sẽ qua vơí em, Hiền à-niềm vui và nỗi buồn cũng chỉ là một phần trong cuộc sống". Em sẽ cất giữ mọi kỉ niệm về anh ở một góc khuất của tâm hồn và sẽ nâng niu gìn giữ kỉ niệm để thỉnh thoảng lại lấy ra hoài niệm về một chuyện tình buồn!!!4

giotbuontim
24-09-2005, 10:38 PM
HCM 25.09.05

Anh à! Sao em lại khóc???Sao em lại quên lời anh dặn rồi rằng là mình không được khóc mà hãy để dành nước mắt đến khi thành công!Nhưng với em có còn ý nghĩa gì nữa cho đến một ngày nào đó khi em đã "thành công" mà người bên cạnh em không phải là anh???
Em đã trãi qua những ngày thật buồn vì không có anh bên cạnh chở che,chia sẻ...
Em nhớ anh nhiều lắm anh có biết???
Nhưng nỗi nhớ đó em chỉ biết dấu kín trong tim và để mỗi khi đêm về em thâm gọi tên anh trong giấc mơ!!!

blue_eyes
27-09-2005, 08:18 PM
Bạn đã nghe bài hát " Hãy trả lời em " của HQH chưa


Em hỏi anh: "Có bao giờ con sông kia thôi ngừng trôi?"
Anh trả lời em rằng: "Một ngày nắng hạn sông sẽ cạn khô"
Em hỏi anh: "Có khi nào đám mây kia thôi ngừng bay?"
Anh trả lời em rằng: "Mây ngừng bay khi mưa đến bất chợt"
Em hỏi anh: "Có bao giờ anh thôi không còn yêu em?"
Anh trả lời em rằng: "Cuộc tình chúng mình không bao giờ phai"
Em hỏi anh: "Đến khi nào anh đi chung đường người ta?"
Anh cười với em rằng: "Tình yêu đôi ta mãi chung một đường"

Nhưng sao hôm nay anh đã đi xa em rồi như con sông kia đến lúc cạn khô
Em đây ngây ngô khóc than đêm ngày mong sao nước mắt lấp đầy con sông kia
Sao khi xưa anh không nói với em đôi lời (một lời yêu thiết tha) tình yêu đôi ta có lúc tàn phai
Cho con tim em xót xa mong chờ (tim em vẫn mong chờ) chờ tan cơn mưa mây sẽ lại bay

...:::Chờ tan cơn mưa mây sẽ lại bay :::....
xin lỗi vì chen vào topic của bạn

kem dâu mút
27-09-2005, 11:42 PM
1 bài hát rất hay và rất có ý nghĩa đó chứ !

blue_eyes
28-09-2005, 07:42 PM
:flower: Một ngày nắng hạn sông sẽ cạn khô

Mình thích bài hát này lắm....nhưng buồn quá phải không bạn.....

Em đây ngây ngô khóc than đêm ngày mong sao nước mắt lấp đầy con sông kia

Giọt buồn tím à, bạn đừng khóc nữa nhé :flower: B.E chúc bạn gặp nhiều niềm vui hơn

Hoconkinhcan
29-09-2005, 12:57 AM
Mình nghĩ bạn không nên buồn nữa.Dù biết vậy là rất khó cho bạn vì đâu có dễ gì quên được tình yêu của mình.Nhưng bạn có buồn khổ đến mấy thì người đó cũng đã lập gia đình rồi và như bạn nói bạn sẽ chúc phúc cho họ.Vậy tại sao ban không để hình ảnh của anh ấy vào góc khuất của trái tim bạn và hãy cố gắng mở lòng mình và tiếp nhận một tình cảm mới chứ.Cố gắng lên đừng buồn khổ nữa.

giotbuontim
03-10-2005, 10:09 PM
mình đã nghe bài hát đó rồi và cũng rất thích ..vì nó giống với tâm trạng của mình mà. Mình hiểu rằng mọi chuyện cũng sẽ qua như lời anh ấy đã khuyên mình những lúc mình đau buồn, gục ngã...nhưng tình cảm là điều mà không thể nói quên là quên được. Mình cảm ơn mọi người đã chia sẻ với mình..
Vẫn còn nhớ anh lắm, anh có biết không???
Đêm qua em lại mơ thấy anh để rồi ...bàng hoàng lại nhận ra" tất cả cũng chỉ là mơ" thôi!

dragon_fly_ntt
05-10-2005, 12:45 AM
:cuane: Trong tim anh khắc sâu bao kỷ niệm
Tính yêu chân thành anh dành cả cho em..
dẫu cuộc đời như bể dâu thay đổi
Em mãi là ngọn lửa ấm trong đêm.

Đã qua đi những tháng năm khờ dại
Hãy để tự anh lau nước mắt của mình
Lặng lẽ sống những đêm dài bất tận
Bao khổ đau chờ tia nắng bình minh...

Khi ngọn gió vô tình thổi qua
Những hồi ức êm đềm trở lại
Chuyến xe đêm chầm chậm đi qua
Và...chẳng ai là người hiểu được lòng em...

Khi gặp em anh mới hiểu thế nào là hạnh phúc
Nhưng nỗi lòng mình anh đành giấu nơi sâu thẳm trái tim.
Khi xa em anh thấy mình cô đơn nhường ấy
Nhưng dòng đời nước lũ ngăn đường anh đến tìm em.
Khi mất em anh mới biết thế nào là đau khổ
Những nước mắt đáng cay không xoá mờ kỷ niệm thiêng liêng.

Anh nhớ đến em những nưối tiếc xót xa
Thời gian như nước qua cầu lấy đi những ngày tươi đẹp nhất
Hạnh phúc đến mà anh không biết dang tay đón nhận
Anh nào nghĩ gì đâu ngoài con đường trước mặt quanh co...

Giờ đây tất cả đã qua
Trong nước mắt anh thấy mình cứng cáp
Nảy nở trong anh những mầm xang của niềm Hy vọng
Khát vọng... của ngày mai...

Biết đâu người con trai kia nghĩ như thế thì sảo, Một lý do?, có thể là một lý do lắm chứ. Cuộc sống là sẻ chia và thông cảm, hãy mở rộng lòng mình để đón nhận nhiều hơn.Chúng ta khong thể sống bằng quá khứ. Chúc mọi người luôn vui vẻ.... :clap: