p0_xih_xẮn
09-05-2011, 11:50 PM
Tác giả : me
Tình trạng : on going
Thể loại : tình cảm tuổi teen , hài
Nếu số phận sắp đặt chúng ta gặp nhau . Liệu em có thể yêu anh không....?
Chập 1 : Cuộc sống ở quê
Tôi lang thang giữa khu rừng hoa , nhắm mắt lại tận hưởng cái hương hoa thơm thoang thoảng . Bỗng tôi thấy một người đang đứng cùng với một con ngựa trắng , hình như đấy là con trai . Tôi tiến lại gần bên cậu ấy . Cậu ta quay đầu lại mỉm cười với tôi . Đó như là một chàng hoàng tử , đẹp vô cùng . Đôi mắt sáng ngời đen láy , cái mũi cao dọc dừa , đôi môi mỏng như lại quyến rủ , cả nụ cười cũng đẹp nữa . Khuôn mặt thật hoàn hảo .
Cậu ấy bước đến bên tôi , trên môi vẫn còn nở nụ cười . Tim tôi như ngừng đập , từ trước đến giờ tôi chưa từng thấy người nào đẹp thế đấy . Càng ngày , hai chúng tôi càng gần nhau hơn , cậu ấy cúi đầu xuống , tôi mở to tròn mắt nhìn , chẳng lẽ ... Sau đó tôi cũng nhắm mắt theo , tưởng chừng chỉ còn vài mililmet nữa thôi là tôi đã được hôn rồi . Ai dè ....
_Nhi ! Nhi ơi !
Tiếng bà ngoại kêu tôi làm tôi thoát khỏi giấc mơ trở về hiện tại , tôi dụi dụi mắt , giọng ngái ngủ :
_Gì vậy bà ?
_Con gái con lứa gì ngủ tới trưa mới chịu dậy không à . - Bà tôi lắc đầu phê phán - Con nhìn xem ở đấy có ai như con đâu , haiz . - Bà thở dài
Tôi cũng đành chịu biết sao giờ ? Buồn ngủ không lẽ phải thức . Tôi ngồi dậy , nũng nịu bà :
_Thôi mà bà , dù sao con cũng đâu làm gì .
_Ai nói ? Nếu con thức sớm thì công việc cho con làm không hết . - Bà liền nói lại , rồi bà đi đến xếp chăn lại cho tôi .
_Con nói chứ ai . -Tôi lè luỡi , chạy vào nhà vệ sinh .
Sau 5p vệ sinh cá nhân xong , tôi trở ra đã thấy phòng mình gọn gàng . Tôi đi ra sau nhà bếp thấy bà đang nấu ăn . Tôi chạy đến ôm chầm lấy bà :
_Con đi chơi tí về nhá !!
Bà mỉm cười hiền hậu :
_Ừm .
Tôi vội chạy ra ngoài , tiếng bà tôi vọng ở phía sau :
_Đi từ từ thôi ! Con gái mà như con trai vậy .
Tôi đi lang thang trên con đường quê , bẻ cây cỏ dại bên đường đùa nghịch. Từ xa , tôi đã thấy con bé Lan vừa chạy vừa gọi tôi :
_Chị Nhi !!! Chị Nhi !!
Con bé này , công nhận nó hay thiệt . Từ xa mà nhìn thấy được tôi mà kêu .
_Bà chị .
Tiếng của thằng Tân làm tôi giật mình quay lại , tôi vuốt nhẹ ngực mình :
_Hết cả hồn !
_Đồ thỏ đế .
_Hứ !
Tôi hất mặt với nó một cái , cái thằng này á một ngày không kiếm tôi nó chịu không nổi hay sau mà cứ kiếm hoài .
Lúc này con bé Lan chạy lại , giọng nó lí nhí :
_Chị Nhi ! - Nó cười - Sao giờ này chị mới ra ?
Tôi chưa kịp trả lời thì thằng Tân đã lên tiếng :
_Còn gì ngoài lí do ngủ mới dậy .
Tôi kí vào đầu nó một cái rõ đau , nó nhăn nhó mặt . Tôi quay qua cười với bé Lan :
_Hôm nay em định làm gì ?
_A - Lan trầm tư suy nghĩ một lát - Chị , mình ra ruộng bẻ xoài đi !!
Hai mắt tôi sáng rực lên :
_Chịu liền .
Lan xoay qua hỏi anh hai nó :
_Anh có đi không ?
_Đi sao không .
Rồi cả ba kéo nhau xuống ruộng đi “ăn cướp” xoài của ông Tư .
Trời đã trưa , tôi quay về nhà , tay cầm mấy trái xoài miệng cười túm tím. Cũng may ông Tư không phát hiện , ổng mà biết là chết cả đám.
Vừa về tới nhà tôi thấy có 1 chiếc xe màu đen sang trọng đậu ngay trước nhà mình. Chắc người ta đậu nhờ rồi , chứ tôi với bà có quen biết ai đâu . Mà hình như quanh đây chỉ có duy nhất 1 căn nhà tôi . Eo !!
Tôi vui vẻ đi vào nhà thì thấy có mấy ông mặc đồ đen trong nhà mình. Tôi vội hỏi :
_Ai vậy bà?
Nhìn thấy mấy trái xoài trên tay tôi , bà cười xòa :
_Cháu vào cất mấy trái xoài rồi ra đây.
Tôi liền chạy vào cất . Khi quay trở ra , người đàn ông trung niên đứng lên mỉm cười :
_Chào cô !
Thấy bác ấy chào tôi , tôi liền cúi xuống lễ phép :
_Chào bác ạ !
Tôi định quay sang hỏi bà là ai thì bà đã giới thiệu :
_Đây là bác Tâm - quản gia của nhà mẹ cháu .
Nghe đến chữ “mẹ” tôi giật cả mình , đừng nói là bắt tôi về sống với bà ta đấy nhé.
_Vậy ... bác ấy đến đây làm gì? - Tôi quay sang hỏi bà
_Ta đã gọi điện cho mẹ cháu , cháu sẽ về sống với mẹ .
Bờ ai tôi bỗng run bần bật , không không muốn , không muốn sống với bà ta.
Tôi ngồi xuống , níu níu tay bà :
_Cháu không đi đâu , cháu hứa sẽ ngoan mà sẽ giúp việc cho bà mà. - Mắt tôi rưng rưng sắp khóc .
_Ngốc , lên đấy sẽ tốt hơn cho cháu , cứ sống đây hoài sau được. -Bà xoa đầu tôi , cười dịu dàng .
Bác Tâm im lặng nãy giờ , ông lên tiếng :
_Thôi , cháu cứ suy nghĩ cho kĩ đi , rồi ta sẽ quay lại ....
_Không , cháu nó sẽ lên với ông vào ngày mốt - Bà cắt ngang câu nói , quay lại với tôi - Cháu vào sắp xếp đồ đi , rồi còn tạm biệt bạn bè nữa chứ .
Tôi mếu máo nhìn bà :
_Cháu không đi mà , không đi đâu. - Lúc này trên mặt tôi những giọt nước mắt chảy dài xuống .
_Nếu cháu không đi thì đừng nhìn mặt ta nữa. - Bà giận dữ , tôi biết bà muốn tốt cho tôi nhưng ... tôi ghét lắm , ghét người đàn bà đã bỏ hai ba con tôi theo người khác, tôi hận bà ta nhiều lắm .
Tôi mím môi giọng run run :
_Vậy ngày mốt ... cháu sẽ ...đi.
Tôi chạy thẳng vào bên trong phòng , úp mặt xuống gối mà khóc nấc lên từng tiếng :
_Bà ác lắm , bà không thương cháu hức ...
Bác Tâm ngồi đấy từ tốn nói chuyện với bà ngoại Nhi :
_Bác không cần ép cháu làm gì đâu ạ.
_Haiz! - Bà thở dài , vẻ mặt trầm ngâm -Không thể để nó cứ sống với bà già này hoài , khi ta sống có thể chăm sóc nó , nhưng khi ....
Bác Tâm hiểu nổi lòng của bà , ông an ủi :
_Thôi bác đừng suy nghĩ nhiều, mà căn bệnh của bác thế nào rồi ?
......................
Tôi ngồi trong lớp hai tay chống lên bàn nhìn ra cửa sổ trầm tư suy nghĩ. Bỗng con Huyền nhảy lại :
_Hù!
Thấy tôi vẫn ngồi im re không phản ứng , nó ngồi xuống cạnh tôi :
_Mày sao thế?
Tôi thôi nhìn ra cửa sổ quay sang nó. Huyền giật mình :
_Sao mắt sưng vù vậy nè? Khóc hả?
Mặt tôi phũng phịu nhìn nó :
_Ngày mai tao đi thành phố.
_Hả? Lên đó làm gì? -Huyền ngạc nhiên hỏi lại.
Tôi kể lại cho nó nghe hết câu chuyện , nó suy tư một hồi :
_Tội mày quá , thôi đừng buồn có gì liên lạc qua điện thoại là được chứ gì. - Giọng nó lí nhí nháy mắt với tôi.
Tôi cười nhạt , vậy hôm nay là "buổi học cuối cùng" rồi.
"
"
Vì vội quá nên tôi chỉ qua nói với thằng Tân và bé Lan lời tạm biệt mà thôi. Con Lan mắt rưng rưng nhìn tôi :
_Chị đi nhớ về thăm em đấy.
Tôi mỉm cười nhìn nó gật đầu còn thằng Tân khoanh tay đứng nhìn mặt không có một chút cảm xúc :
_Về nhớ mua quà cho tôi đấy "bà chị"
Nhìn mặt thằng Tân thấy ghét như "con heo". Tôi liếc nó một cái rồi đi lên xe.
Thế là phải xa quê rồi , tôi nhìn qua kính thấy bà vẫn đang đứng ở trước nhà ngóng theo chiếc xe đi xa dần.
Bà ơi ! Tạm biệt bà , cháu sẽ về thăm bà , đợi cháu nhé !!!
......................
Tình trạng : on going
Thể loại : tình cảm tuổi teen , hài
Nếu số phận sắp đặt chúng ta gặp nhau . Liệu em có thể yêu anh không....?
Chập 1 : Cuộc sống ở quê
Tôi lang thang giữa khu rừng hoa , nhắm mắt lại tận hưởng cái hương hoa thơm thoang thoảng . Bỗng tôi thấy một người đang đứng cùng với một con ngựa trắng , hình như đấy là con trai . Tôi tiến lại gần bên cậu ấy . Cậu ta quay đầu lại mỉm cười với tôi . Đó như là một chàng hoàng tử , đẹp vô cùng . Đôi mắt sáng ngời đen láy , cái mũi cao dọc dừa , đôi môi mỏng như lại quyến rủ , cả nụ cười cũng đẹp nữa . Khuôn mặt thật hoàn hảo .
Cậu ấy bước đến bên tôi , trên môi vẫn còn nở nụ cười . Tim tôi như ngừng đập , từ trước đến giờ tôi chưa từng thấy người nào đẹp thế đấy . Càng ngày , hai chúng tôi càng gần nhau hơn , cậu ấy cúi đầu xuống , tôi mở to tròn mắt nhìn , chẳng lẽ ... Sau đó tôi cũng nhắm mắt theo , tưởng chừng chỉ còn vài mililmet nữa thôi là tôi đã được hôn rồi . Ai dè ....
_Nhi ! Nhi ơi !
Tiếng bà ngoại kêu tôi làm tôi thoát khỏi giấc mơ trở về hiện tại , tôi dụi dụi mắt , giọng ngái ngủ :
_Gì vậy bà ?
_Con gái con lứa gì ngủ tới trưa mới chịu dậy không à . - Bà tôi lắc đầu phê phán - Con nhìn xem ở đấy có ai như con đâu , haiz . - Bà thở dài
Tôi cũng đành chịu biết sao giờ ? Buồn ngủ không lẽ phải thức . Tôi ngồi dậy , nũng nịu bà :
_Thôi mà bà , dù sao con cũng đâu làm gì .
_Ai nói ? Nếu con thức sớm thì công việc cho con làm không hết . - Bà liền nói lại , rồi bà đi đến xếp chăn lại cho tôi .
_Con nói chứ ai . -Tôi lè luỡi , chạy vào nhà vệ sinh .
Sau 5p vệ sinh cá nhân xong , tôi trở ra đã thấy phòng mình gọn gàng . Tôi đi ra sau nhà bếp thấy bà đang nấu ăn . Tôi chạy đến ôm chầm lấy bà :
_Con đi chơi tí về nhá !!
Bà mỉm cười hiền hậu :
_Ừm .
Tôi vội chạy ra ngoài , tiếng bà tôi vọng ở phía sau :
_Đi từ từ thôi ! Con gái mà như con trai vậy .
Tôi đi lang thang trên con đường quê , bẻ cây cỏ dại bên đường đùa nghịch. Từ xa , tôi đã thấy con bé Lan vừa chạy vừa gọi tôi :
_Chị Nhi !!! Chị Nhi !!
Con bé này , công nhận nó hay thiệt . Từ xa mà nhìn thấy được tôi mà kêu .
_Bà chị .
Tiếng của thằng Tân làm tôi giật mình quay lại , tôi vuốt nhẹ ngực mình :
_Hết cả hồn !
_Đồ thỏ đế .
_Hứ !
Tôi hất mặt với nó một cái , cái thằng này á một ngày không kiếm tôi nó chịu không nổi hay sau mà cứ kiếm hoài .
Lúc này con bé Lan chạy lại , giọng nó lí nhí :
_Chị Nhi ! - Nó cười - Sao giờ này chị mới ra ?
Tôi chưa kịp trả lời thì thằng Tân đã lên tiếng :
_Còn gì ngoài lí do ngủ mới dậy .
Tôi kí vào đầu nó một cái rõ đau , nó nhăn nhó mặt . Tôi quay qua cười với bé Lan :
_Hôm nay em định làm gì ?
_A - Lan trầm tư suy nghĩ một lát - Chị , mình ra ruộng bẻ xoài đi !!
Hai mắt tôi sáng rực lên :
_Chịu liền .
Lan xoay qua hỏi anh hai nó :
_Anh có đi không ?
_Đi sao không .
Rồi cả ba kéo nhau xuống ruộng đi “ăn cướp” xoài của ông Tư .
Trời đã trưa , tôi quay về nhà , tay cầm mấy trái xoài miệng cười túm tím. Cũng may ông Tư không phát hiện , ổng mà biết là chết cả đám.
Vừa về tới nhà tôi thấy có 1 chiếc xe màu đen sang trọng đậu ngay trước nhà mình. Chắc người ta đậu nhờ rồi , chứ tôi với bà có quen biết ai đâu . Mà hình như quanh đây chỉ có duy nhất 1 căn nhà tôi . Eo !!
Tôi vui vẻ đi vào nhà thì thấy có mấy ông mặc đồ đen trong nhà mình. Tôi vội hỏi :
_Ai vậy bà?
Nhìn thấy mấy trái xoài trên tay tôi , bà cười xòa :
_Cháu vào cất mấy trái xoài rồi ra đây.
Tôi liền chạy vào cất . Khi quay trở ra , người đàn ông trung niên đứng lên mỉm cười :
_Chào cô !
Thấy bác ấy chào tôi , tôi liền cúi xuống lễ phép :
_Chào bác ạ !
Tôi định quay sang hỏi bà là ai thì bà đã giới thiệu :
_Đây là bác Tâm - quản gia của nhà mẹ cháu .
Nghe đến chữ “mẹ” tôi giật cả mình , đừng nói là bắt tôi về sống với bà ta đấy nhé.
_Vậy ... bác ấy đến đây làm gì? - Tôi quay sang hỏi bà
_Ta đã gọi điện cho mẹ cháu , cháu sẽ về sống với mẹ .
Bờ ai tôi bỗng run bần bật , không không muốn , không muốn sống với bà ta.
Tôi ngồi xuống , níu níu tay bà :
_Cháu không đi đâu , cháu hứa sẽ ngoan mà sẽ giúp việc cho bà mà. - Mắt tôi rưng rưng sắp khóc .
_Ngốc , lên đấy sẽ tốt hơn cho cháu , cứ sống đây hoài sau được. -Bà xoa đầu tôi , cười dịu dàng .
Bác Tâm im lặng nãy giờ , ông lên tiếng :
_Thôi , cháu cứ suy nghĩ cho kĩ đi , rồi ta sẽ quay lại ....
_Không , cháu nó sẽ lên với ông vào ngày mốt - Bà cắt ngang câu nói , quay lại với tôi - Cháu vào sắp xếp đồ đi , rồi còn tạm biệt bạn bè nữa chứ .
Tôi mếu máo nhìn bà :
_Cháu không đi mà , không đi đâu. - Lúc này trên mặt tôi những giọt nước mắt chảy dài xuống .
_Nếu cháu không đi thì đừng nhìn mặt ta nữa. - Bà giận dữ , tôi biết bà muốn tốt cho tôi nhưng ... tôi ghét lắm , ghét người đàn bà đã bỏ hai ba con tôi theo người khác, tôi hận bà ta nhiều lắm .
Tôi mím môi giọng run run :
_Vậy ngày mốt ... cháu sẽ ...đi.
Tôi chạy thẳng vào bên trong phòng , úp mặt xuống gối mà khóc nấc lên từng tiếng :
_Bà ác lắm , bà không thương cháu hức ...
Bác Tâm ngồi đấy từ tốn nói chuyện với bà ngoại Nhi :
_Bác không cần ép cháu làm gì đâu ạ.
_Haiz! - Bà thở dài , vẻ mặt trầm ngâm -Không thể để nó cứ sống với bà già này hoài , khi ta sống có thể chăm sóc nó , nhưng khi ....
Bác Tâm hiểu nổi lòng của bà , ông an ủi :
_Thôi bác đừng suy nghĩ nhiều, mà căn bệnh của bác thế nào rồi ?
......................
Tôi ngồi trong lớp hai tay chống lên bàn nhìn ra cửa sổ trầm tư suy nghĩ. Bỗng con Huyền nhảy lại :
_Hù!
Thấy tôi vẫn ngồi im re không phản ứng , nó ngồi xuống cạnh tôi :
_Mày sao thế?
Tôi thôi nhìn ra cửa sổ quay sang nó. Huyền giật mình :
_Sao mắt sưng vù vậy nè? Khóc hả?
Mặt tôi phũng phịu nhìn nó :
_Ngày mai tao đi thành phố.
_Hả? Lên đó làm gì? -Huyền ngạc nhiên hỏi lại.
Tôi kể lại cho nó nghe hết câu chuyện , nó suy tư một hồi :
_Tội mày quá , thôi đừng buồn có gì liên lạc qua điện thoại là được chứ gì. - Giọng nó lí nhí nháy mắt với tôi.
Tôi cười nhạt , vậy hôm nay là "buổi học cuối cùng" rồi.
"
"
Vì vội quá nên tôi chỉ qua nói với thằng Tân và bé Lan lời tạm biệt mà thôi. Con Lan mắt rưng rưng nhìn tôi :
_Chị đi nhớ về thăm em đấy.
Tôi mỉm cười nhìn nó gật đầu còn thằng Tân khoanh tay đứng nhìn mặt không có một chút cảm xúc :
_Về nhớ mua quà cho tôi đấy "bà chị"
Nhìn mặt thằng Tân thấy ghét như "con heo". Tôi liếc nó một cái rồi đi lên xe.
Thế là phải xa quê rồi , tôi nhìn qua kính thấy bà vẫn đang đứng ở trước nhà ngóng theo chiếc xe đi xa dần.
Bà ơi ! Tạm biệt bà , cháu sẽ về thăm bà , đợi cháu nhé !!!
......................