PDA

Xem đầy đủ chức năng : Bóng đêm!



Angels_of_dreams
07-04-2011, 04:09 AM
Bóng đêm

Viết bởi :AOD

Thể loại:truyện ngắn

Truyện đang trong giai đoạn sáng tác.Tg định viết xong mới post lên cho mọi người cùng

đọc và đóng góp ý kiến nhưng vì ko có nhiều thời gian mà lại muốn đc nhanh nghe ý kiến

của mọi người nên tôi quyết định post từng đoạn .

Tôi mong mọi người sẽ đón đọc và giúp tôi hoàn thành tốt truyện này


----


Bóng đêm quanh tôi như vô vàn

Tìm đâu cho được chút ánh sáng?

Phập!....

Con dao sắc ngọt cắm chặt vào lưng kẻ xấu số.Hắn quằn quại gào rú trên mắt đường nhớp

nháp.Nó ngoắc tay ,và cùng đám đàn em đi ra khỏi con hẻm tối tăm ấy ,để lại đằng sau

tiếng hét đến man dại .Đoàn người lướt đi trong bóng đêm, chập chờn như vô hình!Tiếng

sương rơi tí tách ,ngắt quãng trong không gian lạnh lẽo.

1h đêm!

Sương ướt đẫm vạn vật .Lạnh và tê cóng!

Các cơ thịt trong người nó đang run lên từng đợt ,cái áo sơ mi mỏng thấm sương chỉ làm

nó thêm lạnh .Tiếng nước lép nhép dưới chân vang lên khô khốc.Nó cố đi nhanh để mau

chóng thoát khỏi cái nơi quái quỷ này mà sưởi ấm cái thân hình sắp đóng băng của nó.Rẽ

trái rồi lại rẽ trái rồi lại rẽ....Nó ko ngờ nơi tên khốn đó chọn để ẩn nấp lại "lý tưởng" thế

này .Vòng vèo mãi vẫn chưa ra được.Chân tay nó gần như mất cảm giác.Đoàn người vẫn

xăm xăm bước đi.Nó cảm nhận được hơi ấm bất chợt choàng lên mình.Nó đưa tay lên

sờ...là một chiếc áo vest.Nó kéo sát vào người và nói trong hơi thở run rẩy: "Cảm ơn!"

Đoàn người cứ thế đi trong im lặng.

Quẹo một lần nữa ,nhìn qua màn sương mù ,tuy hơi nhòe nhưng nó đã thấy bóng chiếc

BMW màu bạc đang đợi nó ngoài đường lớn.Nó thở ra, cười nhẹ nhõm.Cuối cùng thì nó

cũng được cứu rồi .Nó chạy nhanh ra khỏi nơi hẹp té đó ,những người khác cũng chạy theo

nó.Vừa ra đến nơi nó đã chui tọt vào trong qua cánh cửa mở sẵn của bác tài.Bác nhẹ

nhàng đóng cửa lại và nhanh nhẹn đi lên ngồi vào chỗ lái .Nó cởi chiếc vest đen ra mắc vào

ghế trước.Lúc ở ngoài trời chiếc áo chả khác gì cái chăn bông ở nhà của nó nhưng vào đến

trong xe ấm áp có điều hòa nhiệt độ thì cái áo chả khác gì tấm chăn lạnh đắp lên

người.Ông tài xế đưa cho nó cái áo bông và cái khăn:

- Cô chủ lau người rồi mặc áo vào cho đỡ lạnh .

Nó run run nhận những thứ ấy từ tay bác tài .Chiếc xe bắt đầu lăn bánh trên con đường ko

bóng người. Nó hất cái mũ che sụp gần nửa khuôn mặt bên trên ra khỏi đầu.Đèn trong xe ô

tô bật đủ sáng để thấy rõ khuôn mặt xinh xắn của nó _một khuôn mặt xinh xắn ,trẻ con

theo đúng nghĩa , dĩ nhiên pha thêm chút cá tính.Da mặt nó tái xám đi vì lạnh ,môi cũng

thế.Má và ướt sương đêm, một giọt sương còn đung đưa trên chóp mũi cao, nhỏ nhắn.Nó

lấy khăn thấm hết nước trên mặt cho khô rồi hất áo lên đắp ngang người,ngồi co chân

trên ghế .Đầu nó dựa vào mép tấm kính phía sau xe, thân nằm ngang, chân duỗi hơi co

theo băng ghế.Nó nhắm mắt ,để cho cơ thể được thả lỏng sau khi căng cứng lên ở ngoài

trời .Bọn nó vừa xử lý một tên phản bội đã bắn tin sang cho đối thủ .Hắn là một kẻ gian

xảo.biết chết đến nơi rồi mà vẫn tìm đường chạy trốn.Phải mất cả ngày trời mới tìm thấy

hắn để lôi ra xử tội .Chính nó đã phóng nhát dao cuối cùng kết thúc cuộc truy đuổi .

Những việc này đã quá quen với nó ,nó làm thường xuyên là đằng khác .Ngày nào cũng

rượt đuổi ,ngày nào cũng đem quân đi trả thù.Cuộc sống của nó chỉ có thể tìm được một

chút bình yên trong giấc ngủ ngắn ngủi .Những mưu mô, tính toán ,những cuộc công

kích,trả thù...tất cả chỉ được gạt hết đi khi nó chìm sâu vào cõi vô thức để nó được trở về

nguyên vẹn là một cô bé mười bảy tuổi ,đúng với con người thuộc về nó.Nó ko có được một

cái tuổi 17 ngây thơ trong sáng, thì ,nó xin mơ về điều đó.Đấy là niềm an ủi ,niềm vui duy

nhất trong chuỗi rong ruổi đi chém giết .Giấc ngủ đến với nó nhẹ nhàng và êm đềm , ko

gián đoạn ...Lúc này nó có thể mơ về ánh sáng ,một thiên đường ngập tràn ánh sáng và

sắc màu trái ngược hoàn toàn với thứ bóng tối đang dần nuốt tron lấy cuộc đời nó.....

kelly_Naiv
10-04-2011, 09:01 PM
Nhok ! Chị nhắc nhở nek !
Nên cách dòng, xuống dòng, ý trọn ven.
Đọc truyện này rất khó hiểu, ý rời rạc quá lại còn mờ cả mặt
Cốt truyện chưa rõ nhưng nghe cách viết chẳng hiểu gì về nội dung cả.
Post chap sau nha, chị sẽ theo dõi để xem sự tiến bộ của em.:so_funny:
~Kelly~

d40chick_lov3ly
10-04-2011, 09:47 PM
ukm nói sao nhỉ
truyện bạn viết nội dung còn mập mờ
mình chưa hiểu lắm
nên cách dòng để người khác hiểu cặn cẽ nội dung bạn muốn diễn đạt
mình sẽ chờ chap sau
cố lên bạn nhé:)
thân
~ d40chick ~

asuka_uyen
10-04-2011, 09:53 PM
Truyện có vẻ khó hiểu, nhưng chắc chắn sẽ gay cấn.
Con nhỏ đó sao lại suốt ngày phải trả thù vậy?
Tò mó lém !
Cố lên!
Mong chap sau!
Mà ss giận đó nha, im hơi lặng tiếng quá !
~Asuka~

Angels_of_dreams
11-04-2011, 09:30 PM
Cảm ơn mọi người vì đã vào đọc truyện của tui.Thực ra tui muốn viết kiểu khó hiểu như thế để mọi người cảm thấy tò mò chứ mới đọc đoạn đầu mà biết đoạn cuối thì ko hay.Cứ đọc từ từ mọi người sẽ hiểu.Mà lâu nay tui bận sợ ko post đều đc mong mọi người thông cảm

d40chick_lov3ly
11-04-2011, 09:43 PM
Cảm ơn mọi người vì đã vào đọc truyện của tui.Thực ra tui muốn viết kiểu khó hiểu như thế để mọi người cảm thấy tò mò chứ mới đọc đoạn đầu mà biết đoạn cuối thì ko hay.Cứ đọc từ từ mọi người sẽ hiểu.Mà lâu nay tui bận sợ ko post đều đc mong mọi người thông cảm

t/g cố lên
mọi ngươì ủng hộ bạn;)

Angels_of_dreams
11-04-2011, 09:48 PM
Thanks nhiều!!!!!!!!!!!!!!!!!

d40chick_lov3ly
11-04-2011, 09:57 PM
Thanks nhiều!!!!!!!!!!!!!!!!!

t/g post lun đi.....

asuka_uyen
11-04-2011, 11:30 PM
t/g post lun đi.....

Ủng hộ hết mình! Post sớm đi !

Angels_of_dreams
13-04-2011, 05:47 AM
Chói!

Nó cảm thấy mắt mình chói lòa một thứ ánh sáng trắng _một thứ ánh sáng ấm áp mơn

nhẹ lên làn da mịn màng.

Nó nhíu mày , từ từ hé mắt .......

Trời đã sáng, bình minh ngập tràn khu vườn tươi mát .Nó thấy bà Mai_quản gia nhà này

đang buộc gọn lại tấm rèm cửa màu xanh dương thẫm, màu mà nó yêu thích.Ánh sáng

chiếu qua ô cửa kính rọi thẳng vào phòng nó ,làm căn phòng trở nên sáng sủa và thoáng

hơn .Nó nhắm mắt lại như còn chùng chình với giấc ngủ ít ỏi .Một bàn tay vỗ nhẹ vào

vai nó :

- Cô chủ ,sáng rồi!

Nó thế rồi bà Mai đi ra .Nó mở mắt ,kéo chăn lên tận mặt ,tận hưởng cái ấm áp của

giường nệm.Giấc ngủ thoáng qua làm nó nuối tiếc ,nó cảm giác như mình chỉ mới đặt mình

lên giường vài giây trước.Nó vẫn còn muốn ngủ ,nó muốn thử cái cảm giác ngủ nướng

rồi quáng quàng đi học vì sắp muộn .Trước đến nay nó làm việc luôn đúng giờ giấc.Không

ai bắt nó phải thế nhưng nó tự đưa mình vào quy củ.Nó thở dài rồi nhỏm dậy ,mái tóc dài

lõa xõa quanh lưng nó, khuôn mặt trắng hồng ,ấm ,chứ ko tái xám lạnh ngắt như đêm qua

.Nó giở tấm chăn ra khỏi người ,xoay chân bước xuống giường.Nó thấy sụt sịt cái mũi

+khó chịu cái họng.Hệ quả của việc "dầm sương" đêm qua ấy mà.Nó sịt mũi vài cái rồi vào

nhà tắm và ở liền trong đó 20 phút....Cánh cửa phòng tắm bật mở ,nó bước ra ,tươm

tất,giản dị ,nhưng xinh đẹp Nó ko phải là kiểu người thích chải chuốt nên thời gian nó bỏ

ra để đứng trước gương chiêm ngưỡng dung nhan là ko nhiều .Một quần jean , sơ mi trắng

và mái tóc buộc cao ,chỉ từng đó thôi nhưng cũng đủ khiến cho khối người ghen tỵ ..Nó

vuốt lại mái tóc đã được buộc gọn sau đầu nhìn lại mình một lần nữa để chắc chắn là ko

có vết dơ nào trên đầu tóc quần áo.Nó mỉm cười ,nụ cười bắt đầu cho một ngày mới!Nó

lôi cái ba lô nằm trên bàn học xuống và bước ra khỏi phòng.

Nó bước nốt những bậc cuối cùng của cái cầu thang gỗ bóng loáng rồi đi vào nhà bếp .Nó

thấy ông đã ngồi sẵn ở bên kia bàn ăn ,vừa nhấm nháp ly coffee vừa đọc báo mới.Thấy

nó xuống ông cười và nháp thêm một ngụm coffee :

- Chào cháu! Một buổi sáng trong lành nhỉ!

Nó kéo ghế ngồi đối diện vs ông đồng thời thả cặp xuống cái ghế bên cạnh.Nó cũng tươi

cười đáp lại :

-Vâng!Một buổi sáng tốt lành!Ông đặt tờ báo sang một bên khi bà Mai dọn cơm ra

bàn .Ăn sáng thôi nhưng cũng đầy đủ rau thịt cá .Nó mời ông rồi cặm cụi ăn phần của

mình.Ông thì ăn từ tốn và vừa ăn vừa đọc báo.Ông nó lật trang báo ,mắt vẫn ko ngước

lên ,hỏi:

-Hôm qua về muộn hả cháu ?

-Vâng!_Nó gật đầu ,vẻ ko quan tâm lắm.Dù gì thì lâu nay nó vẫn thế mà ,có lẽ ông

chỉ hỏi thế thôi

Nhưng ông nó thả tờ báo xuống ,nhìn nó buồn rầu. Ông nó nhớ lại cảnh nó đêm qua.Cả

thân hình lạnh toát ,tái xám ,mắt nhắm nghiền ,ông nó gọi nó cũng ko tỉnh dậy.Ông nó đã

rất lo ,ông vội giục bà Mai dậy chăm sóc cho nó.May mà nó chỉ bị sốt nhẹ ,nó được cho

uống nước gừng và ngủ một giấc là khỏe.Nó lại dẫn quân đi mà ko báo trước cho ông

biết,nó luôn như vậy ,lúc nào cũng làm ông phải lo lắng.Ngồi bên giường nó ông tự hứa vs

mình sẽ ko để đứa cháu duy nhất của mình phải chịu tổn thương nữa.

Ông nó nói:

-Hy à!

Nó ngước lên nhìn ông khi đang cho miếng thịt vào miệng

-Lần sau cháu đừng có về muộn như thế .Ông ko muốn nhìn cháu khổ sở vì mình

đâu. Những điều cháu làm cho ông như thế đã đủ rồi .Bấy giờ ông chỉ muốn cháu được

sống vui vẻ ,bình an thôi!

Nó nhìn ông rồi lại cúi mặt xuống.Nó biết ông đang muốn nói gì.Nó chỉ lí nhí:

-Cháu biết rồi ông!

Ông nó lại bắt đầu rồi ,ông ko muốn nó can dự vào bất kì chuyện gì của ông ,ông muốn

nó sống như một người "bình thường".Nhưng làm sao mà nó có thể sống bình thường được

chứ!Nó có thể sống bình thường khi nó là cháu gái một ông chủ tập đoàn lớn ,có máu

mặt trong giới xã hội đen sao?!Hơn nữa ,nó là cháu gái ông ,làm sao nó để ông một mình

được chứ.Nó ko nói gì thêm lại cắm cúi ăn tiếp.Ông nó lắc đầu ,nó đúng là cố chấp, ông

muốn thế cũng chỉ vì tốt cho nó!


* * *

-Cháu đi học đây!Chào ông!

Nó ngoảnh lại tươi cười vẫy tay với ông nó ,ông cũng mỉm cười và gật đầu vs nó.NÓ quay

lưng nhanh nhẹn bước ra xe.Ông chỉ biết đứng đó lặng nhìn bóng đứa chúa khuất dần sau

cánh cổng.Một giọng nói nhỏ nhẹ vang lên phía sau ông :

-Ông chủ đừng quá lo lắng ,tôi tin cô chủ sẽ được an toàn ,cô ấy có thể tự bảo

vệ mình.Cô ấy cũng chỉ vì lo cho ông thôi

Ông khẽ thở dài và lắc đầu

-Bây giờ cái gì cũng phức tạp ,chuyện làm ăn của tôi càng ngày càng nhiều rắc

rối.Tôi ko muốn con bé dấn thân vào những chuyện như thế này. Tôi đã ko thể làm cho

con bé đc hạnh phúc thì ít nhất tôi cũng phải để nó đc an toàn mà sống

Ông nói,đôi mắt vẫn nhìn về phía cánh cổng ,cương nghị.

kelly_Naiv
13-04-2011, 11:00 PM
Cánh viết của em khá trau chuốt nhưng lại gây cảm giác khó hiểu và lủng củng.
Hãy đọc lại fic và xem xem hầu như mỗi câu đầu từ đầu dòng đều là từ "nó". Thật sự là rất khó chịu, ngán ngẩm cho người đọc.
Sửa lỗi tốt nha em !
~kelly~

Angels_of_dreams
13-04-2011, 11:10 PM
Vâng!Đúng là em sử dụng quá nhiều từ nó.Em sẽ sửa và chú ý hơn.Cảm ơn chị!