PDA

Xem đầy đủ chức năng : Giọng nói câm lặng



sophie clara
02-03-2011, 02:59 AM
Bản thân là một big fan của Final Fantasy, bài vik này mình cũng sưu tầm của một chuyện tình trong FF- ai là fan FFVII thỳ chắc đọc rội Mạn phép post, hy vọng k sai quy định[CENT
có những cái chết minh chứng cho sự tồn tại

có những cái chết hiển diện cho vinh quang

có những nước mắt làm rọi sáng nụ cười

có những rong rêu nổi bật lên thời gian...

vậy có thứ nào.... có thứ nào.....

Những bông hoa, thật kì lạ, dù thế nào chúng vẫn luôn tươi…

Dù thế nào chúng vẫn luôn luôn rực rỡ.
Tôi hít lấy một hơi dài.
Vẽ lên bầu trời từng nhịp thở, từng ánh mắt.

Tưởng như mọi thứ vẫn chỉ là một giấc mơ, tưởng như chỉ cần mở mắt ra, tôi lại thấy em một lần nữa.
Tưởng như chỉ cần vươn tay đến, tôi lại có thể chạm vào em….


Một lần nữa thôi… chỉ cần một lần nữa mà thôi…
Tôi cất tiếng gọi, và tôi chỉ nghe thấy tiếng gió trả lời…

Gió, sao ngươi lại mỏng manh đến thế?
Sao ngươi lại yếu đuối đến thế?
Sao ngươi không thể mang đến cho ta thứ gì khác hơn ngoài thứ không khí sắc ngọt của ngươi?
Cái sắc ngọt cứa vào tâm hồn, vào mạch máu……

Có những con đường mà một khi đã đi qua, ta chỉ ước nó còn có một ngã rẽ khác

Tôi đã chọn con đường của mình.



Và tôi đã tin là nó đúng.



Tất cả những vì sao trên trời trở nên mờ nhạt
Tất cả những ngọn lửa trên thế giới trở thành tro tàn
Cả máu và vết thương cũng trở thành đường dài lồi lõm in dấu trên da thịt
Nước mắt… rồi cũng tan…
Nhưng sao…


Nụ cười của em vẫn tồn tại……?

TẠI SAO?
Khung cảnh trong mắt tôi bùng cháy
Rát bỏng như kẻ tù tội nhận lãnh những thanh sắt nóng lên người

NẾU
Nếu tôi giữ em thật chặt ngày đó
Nếu tôi chạm đến em sớm hơn
Nếu tôi nghĩ đến cái chết của mình sớm hơn…
Nếu… nếu .. nếu
Nếu như tôi chưa từng chọn con đường tôi đã chọn….



Nếu như tôi chưa từng gặp em….
Có những cái chết minh chứng cho sự tồn tại
Có những vết thương hiển hiện cho vinh quang
Có những nước mắt làm rọi sáng nụ cười
Có những rong rêu nổi bật lên thời gian…





Vậy có thứ nào… có thứ nào…..
Có thứ nào có thể cho tôi biết là đã từng có em…?

đã từng…
căm hận cái chữ ấy làm sao.



- Phải !! Ta hận ngươi !!! – Tôi gào lên giữa nhà thờ như một kẻ điên.


Không ai có thể tắm tại cùng một nơi trên một dòng sông đến lần thứ hai.

Tôi lại ước… tôi có thể….

Tôi ước gì tôi có thể trở lại những gì mà chúng ta đã trải qua. Những lối mòn cuộc đời giờ đã xanh cỏ.
Tôi muốn đốt cháy chúng một lần nữa.
Tôi muốn gửi bão đến biển xa, tôi muốn phá tung những đỉnh núi, tôi muốn đào những vực sâu và rọi ánh sáng vào đó….
Những giọt nước mắt không bao giờ rơi ra… trên thực tế lại là những giọt nước mắt không bao giờ khô đi.
Tại sao em không bỏ chạy?
Tại sao em không quên đi tất cả những thứ ấy?
Tại sao em không chọn một con đường khác…?



tồn tại…?
Không phải cái chết đã cướp lấy em…
Không phải Sephiroth đã giết em….
Không phải lòng hận thù hay mưu toan nào đã xóa tan em.
Không phải mũi tên từ cái miền đất chết xa thẳm nào vẽ nên sự ra đi của em…




tình yêu.
Tình yêu em dành cho thứ em theo đuổi.
đã cướp lấy em…
đã giết em…
đã xóa tan em…

Tôi thả mình vào giữa đám hoa, nhẫn tâm đè lên chúng.
Liệu có ai sẽ gọi tôi dậy, một lần nữa, giữa những đám hoa này…?
…em… thật là ích kỉ…. – Tôi áp mu bàn tay lên trán như cố gắng không để bất cứ ai nhìn thấy vẻ mặt mình lúc này.

Phải…em ích kỉ lắm….
Em theo đuổi giấc mơ của mình em thôi.
Em chạy theo tiếng gọi từ trái tim của em thôi.
Em lắng nghe trí óc của em thôi.
Em hoàn thiện tâm nguyện của em thôi….
Và em đã quên đi giấc mơ của tôi mất rồi….

Em thật sự không biết, hay em cố tình không biết…?
Rằng giấc mơ của tôi…
….là em
Em ích kỉ lắm….

Em nghĩ đến sự sống của tôi..
Vậy em có nghĩ đến cái chết của tôi hay không?
Em ra đi trong vòng tay tôi.
Còn tôi…






chỉ muốn được ra đi trong vòng tay em….

pebunthichankeo
03-03-2011, 04:28 AM
xin tem...
bài thơ khiến tôi cảm thấy sợ đấy...nhưng mà tình yêu là thế mà !