PDA

Xem đầy đủ chức năng : [TD] Tình yêu quanh quẩn đâu đây - Sưu tầm



AyE
27-02-2011, 11:46 PM
Kì 1: Khói xám…

Hoàng hôn nơi thành phố không mang một nét buồn trầm mặc cổ điển, mà phủ lên dòng người tấp nập biết bao nắng, gió và bụi.


Như những buổi chiều khác kể từ ngày chia tay Ân, tôi đều ghé vào quán trà sữa đã từng là nơi hẹn hò của hai đứa, lặng im nghe nhạc, ánh mắt hững hờ hết mức có thể…

Tôi sẽ dừng lại trong vài khoảnh khắc để nói đôi nét về tôi và cậu ấy…


***

Hoàng hôn nơi thành phố không mang một nét buồn trầm mặc cổ điển, mà phủ lên dòng người tấp nập biết bao nắng, gió và bụi. Ánh chiều tà màu cam nhạt đi, đậm dần rồi tối sẫm, nhịp xe cộ vẫn đều đều, nhưng đông đúc và ngột ngạt. Hôm đó là Valentine, tôi đã cố tìm đến một cửa hàng lưu niệm chuyên bán đồ handmade để chọn cho Ân một món ý nghĩa nhất, độc đáo nhất, sau đó cậu ấy sẽ đón tôi, và chúng tôi sẽ có một ngày 14/2 tuyệt vời. Đó cũng là kỉ niệm một tháng quen nhau giữa chúng tôi…

Tình cờ gặp Ân trong một lớp học thêm, tôi bị hấp dẫn bởi vẻ ngoài ưa nhìn của cậu ấy. Lịch lãm và chững chạc. Cậu ấy ăn mặc đơn giản, áo sơ mi và quần jeans, nhưng vẫn rất phong cách, khác xa với những tên con trai cùng trang lứa, quần lửng rách te tua theo kiểu, áo thun vằn vện, đầu tóc vuốt keo bù xù, nhìn chỉ giống con nít chứ không có sức thu hút một cô nàng như tôi…

Dẫu thích cậu, nhưng tôi vẫn chỉ dám nhìn lén cậu. Cho đến một ngày, khi mọi người trong lớp học thêm đã ra về và tôi là người cuối cùng chuẩn bị bước ra cửa, cậu chạy thẳng đến trước mặt tôi, nắm chặt lấy cổ tay tôi. Mặc cho tôi cố vùng vẫy, Ân vẫn nắm chặt và nhìn thẳng vào tôi. Tôi ngại, quay mặt đi chỗ khác. Cậu ấy nói trong cổ họng: “Nếu muốn làm quen với tớ thì phải nhìn thẳng vào mắt tớ”.

Và tôi hé mắt ra từ từ… Tay Ân không còn siết quá chặt nữa… Chúng tôi nhìn nhau và đọc được trong đôi mắt nhau một xúc cảm khó tả, tim tôi thổn thức và đập mạnh, mạnh hơn nữa khi một cơn gió lạnh tạt vào… Lúc này, tình yêu trong tôi là một điều gì đó sáng trong, thuần khiết, tựa hồ như con suối róc rách chảy len lỏi qua những tảng đá trong một buổi chớm mùa xuân… Lần đầu tiên tôi biết yêu, là như thế…

Yêu một người không cần biết lý do, yêu một người không phải vì tính cách, phẩm chất… Đơn giản là khi gặp cậu, tôi cảm từ cái nhìn đầu tiên… Có thể tôi trọng hình thức, nhưng bên cạnh tôi vẫn có nhiều chàng trai thú vị khác, cũng đẹp, cũng phong cách, nhưng tại sao tôi không động lòng?


o0o

Chúng tôi yêu nhau, nhưng không có nhiều vui vẻ và hạnh phúc. Dù cậu ấy có tình cảm với tôi và tôi cũng thế, nhưng có lẽ quan điểm sống, cách sống, hoàn cảnh và tính tình của chúng tôi hơi khác xa nhau. Bên cạnh nhau, chúng tôi rất ít nói, vì có nói cũng chẳng ai hiểu. Tôi kể về chuyện nhỏ bạn thân của mình vừa khóc sáng nay, cậu ấy không biết cô nàng là ai, tôi cũng im bặt. Cậu kể về một game trên vi tính, tôi khó hiểu, cứ hỏi dồn, thế là cậu chuyển chủ đề…

Tôi và Ân học khác trường nên cả tuần hiếm lắm mới được gặp hai lần. Dù tôi và cậu không gặp, nhưng vẫn nhắn tin, gọi điện, chat… Dù rằng tin nhắn thưa thớt, gọi điện chỉ nói vài câu, chat cũng chỉ vài dòng, nhưng chúng tôi vẫn hạnh phúc, theo một cách khác…


o0o

Lại nói về chuyện Valentine, hôm đó tôi đợi Ân rất lâu trước cửa hàng lưu niệm nhưng mãi không thấy tới, gọi điện thoại thì tắt máy, tôi ngồi ủ rũ trước quán cà phê cóc vỉa hè…

Bất thình lình, Ân xuất hiện. Nhưng không đi một mình.

Sau Ân là một cô nàng. Trông hai người rất hợp nhau.

Thoáng hiểu ra chuyện, tôi sững sờ. Hộp quà trong tay nhẹ rơi… Cô nàng ngồi sau xe Ân nhìn món quà với vẻ lạnh lùng nhất có thể. Ân im lặng, không nói gì.

“Tớ xin lỗi. Cô ấy là người yêu cũ. Hôm nay bọn tớ nói chuyện thẳng thắn và đã hiểu ra được nhiều thứ. Và cả hai quyết định quay lại” - Ân không nhìn thẳng vào mắt tôi nữa.

“Valentine vui vẻ. Đừng suy nghĩ nhiều. Mong cậu hạnh phúc” - Cô nàng đưa bó hoa cho tôi. Đó là một bó hoa cầu kì, rất đẹp, đủ loại, đủ màu sắc.

Tôi tiếp tục đánh rơi bó hoa khi Ân và bạn gái bỏ đi…, để lại một làn khói màu xám mờ ảo rồi tan biến trong tiếng xe cộ qua lại… Tình yêu một tháng của tôi kết thúc, như một làn khói xám, mơ hồ, ảo mộng…


http://www.muctim.com.vn/article/media/2011/2-27/42969//tinh-yeu-chen.jpg

o0o

Ân có một sức hút vô hình khiến tôi luôn dành tâm trí để nghĩ về cậu ấy. Dù rằng khoảng thời gian bên nhau không nhiều, dù rằng chưa hiểu gì về nhau, nhưng lúc cậu ấy ra đi lại là lúc tôi cảm thấy đau đớn nhất. Nỗi đau tinh thần không thể nào diễn đạt nổi. Tình yêu đầu tiên chớm nở, đẹp tựa như bông hoa trắng ướt sương, nhưng rồi bỗng héo tàn. Đau xót, thương tiếc và cô độc. Tôi vốn sống nội tâm và ít bạn bè, nên từ ngày đó, tôi chênh vênh hơn nữa, chẳng biết đâu là mục đích sống của đời mình, đâu là người để mình trao gửi niềm tin và hy vọng…


(Còn tiếp)

Uờ
01-03-2011, 11:25 PM
Kì 2: Sưu tập kinh nghiệm tình cảm…

Quán trà sữa vắng khách. Hôm nay tôi được nghỉ học đột xuất nên tạt ngang để nghỉ ngơi, đọc báo, lắng nghe những bản nhạc nhẹ dịu…


Ba tháng trôi qua. Tôi đã thấy ổn hơn.

Lướt mắt qua một cặp đôi ở góc tường, tôi bỗng đảo ngay mắt đi chỗ khác. Anh chàng đang nắm tay cô nàng, nhưng ánh mắt cứ hướng về tôi và nhìn chằm chằm. Ánh mắt của hắn đủ để tôi đọc sơ qua suy nghĩ của hắn. Và mặc cho cô người yêu lay hắn liên tục, hắn vẫn chỉ ậm ừ cho qua chuyện rồi tiếp tục hướng mắt về tôi. Lúc này, tôi đang từ từ nhấm nháp cốc cacao lạnh, giở nhè nhẹ từng trang báo, đôi khi mỉm cười hoặc thể hiện những cử chỉ e thẹn, dịu dàng… Tôi cố tình như thế và thi thoảng nhìn sang anh chàng ấy, rồi giả vờ đỏ mặt, quay chỗ khác. Tôi bật đèn xanh tới tấp và tinh vi đủ để cho người yêu anh chàng không nhận ra…

Lúc ra về, khi cô người yêu đang bận nghe điện thoại, anh ta vội xin tôi số điện thoại và nói: “Bạn quá hấp dẫn. Thật sự thì tôi không thể nào rời mắt khỏi bạn. Tôi nghĩ bạn chính là người mà mình tìm kiếm bấy lâu”

Tôi cười nhạt.

Một tuần sau đó, hắn ta chia tay người yêu để được hẹn hò với tôi

Một tuần kế tiếp nữa, tôi cho hắn ta leo cây.

Đó là một bài học dành cho những tên con trai “đứng núi này trông núi nọ”. Tôi không có lỗi trong chuyện này. Đó chỉ là một cách thử thách tình cảm…


o0o

Lần khác, đang đi trên xe buýt, trong lúc ngủ gật, tôi bỗng giật mình khi thấy một em bé đang kề que kẹo mút vào má mình. Đôi mắt em tròn xoe, long lanh, ngây thơ. Em nhìn tôi với vẻ lạ lẫm. Thấy thú vị, tôi ôm em vào lòng…

“Ba mẹ bé đâu rồi?” — Hỏi xong, tôi nhìn quanh xe buýt, rồi bắt gặp ngay ánh mắt của một cô nàng. Cô ta có vẻ trạc tuổi tôi, và em bé chắc là em cô ấy…

“Mỗi khi buồn, tớ đều dẫn con bé đi dạo quanh thành phố. Sự ngây thơ của nó làm mình cảm thấy nhẹ nhõm. Rồi mọi nỗi lo tan biến hết…” — Lúc này, em bé đang ngồi trên chân tôi, còn chị của bé thì ngồi bên cạnh tôi

“Cậu buồn chuyện gì?”

“Gia đình, học hành, bạn bè, tình cảm. Chẳng cái nào suôn sẻ cả” — Cô bạn cười nhạt — “3 điều đầu tiên tớ đã quen dần, nhưng còn tình cảm, cứ tưởng là tớ sẽ được hạnh phúc, nào ngờ... Yêu hơn 2 năm rồi, nhưng không cùng quan điểm để đi đến cuối con đường”

Rồi bất chợt cô nàng nghe điện thoại. Chỉ nghe, không nói bất cứ điều gì.

“Dẫu biết là sẽ chẳng đi đến đâu nhưng cả hai vẫn chưa đủ tự tin để nói lời chia tay cậu à. Vẫn đang tiếp tục quen đấy” — Vừa nói xong, cô nàng nắm tay em bé rời khỏi ghế, mỉm cười nhìn tôi như muốn nói lời tạm biệt


o0o

“Tôi muốn nói chuyện với cậu!” — Tôi nhận được một tin nhắn như thế vào buổi sáng chủ nhật nọ. Dù hơi bất ngờ, nhưng tôi vẫn cố kiềm chế sự tò mò.

Vào buổi trưa, số ấy gọi lại: “Đồng ý chứ?”

Tôi đáp, nhẹ hẫng: “OK”



(Còn tiếp)

Uờ
02-03-2011, 01:07 AM
Kì cuối: Sự liên quan

Dẫu cho tôi đoán được người gửi tin nhắn là ai, nhưng tôi vẫn mong đó là một anh chàng khác không phải cậu ấy…


Buổi trưa tối trời. Khi mùa hè gần kề cũng là lúc ta thở phào khi kì thi vừa kết thúc, những kế hoạch bắt đầu mở ra và nội tâm rộng lớn dần để đón nhận những cơn mưa đầu mùa bất chợt. Nếu là ngày thường lệ, lẽ ra tôi sẽ mở máy tính online rồi chui rúc trong chăn nghe tiếng mưa và chìm vào một giấc ngủ giữa ngày yên bình.

Nhưng hôm nay, tôi ra bãi cỏ rộng sau trường, ngồi trên chiếc ghế đá sẫm màu, chờ đợi…

Rồi tôi gặp cô bạn đã từng đi xe buýt chung xe với mình. Thoáng ngỡ ngàng trong phút chốc, nhưng rồi lấy lại bình tĩnh, tôi làm ra vẻ tình cờ.

- Ủa, nhà cậu gần đây à?

- Ừ. Nhưng mình là người nhắn tin cho cậu. Biết nhau trên xe buýt nhưng hôm nay tớ mới giới thiệu. Tớ là Trâm.

Trời tối dần và có tiếng sấm. Một cơn mưa sắp trút xuống. Khi những hạt mưa vừa khẽ chạm đôi mi thì cũng là lúc Trâm kể cho tôi nghe hết những sự thật mà cậu ấy muốn nói, từ rất lâu, mà không được…

Thì ra, cậu ấy là bạn gái của Ân trước cả tôi. Cậu ấy biết Ân thích tôi, nhưng vẫn im lặng. Cô nàng người yêu của Ân mà tôi từng gặp trong ngày 14/2 đau lòng năm ngoái, cũng chỉ là một “mục tiêu” của Ân. Cậu ấy lừa dối tất cả những cô nàng mà cậu ấy thích. Nhưng riêng Trâm thì luôn được biết sự thật.

- Có phải đó là điều bất công nhất với cậu? - Tôi hỏi - Mình không tin là cậu biết hắn đa tình như thế mà vẫn chấp nhận làm bạn gái hắn một cách lặng lẽ…

- Người ngoài cuộc không hiểu đâu. Giữa bọn tớ bây giờ không còn tình cảm, mà chỉ còn nghĩa vụ, trách nhiệm và lòng thương giữa con người với nhau. Tớ đã gặp quá nhiều rắc rối về gia đình và bạn bè nên chỉ còn đặt niềm tin nhỏ nhoi vào tình cảm. Cậu ấy không thể không quan tâm tớ…

- Nhưng nói như thế, hóa ra cậu ấy chỉ biết nghĩ cho bản thân mình… Những cô nàng người yêu của Ân không nói gì à? - Tôi chen vào. Rồi lặng thinh. Suy nghĩ. Trái tim tôi bị thắt nghẹt lại, rồi mất cảm giác. Tình cảm tôi dành cho Ân, giờ chẳng còn nguyên vẹn nữa rồi…

- Trái tim cậu ấy nhiều ngăn, và phức tạp. Cậu ấy cho rằng đó là tình yêu nhưng thật ra chính cậu ấy còn không hiểu cậu ấy muốn gì. Nói chung là tham lam. Cứ tưởng rằng cao thượng nhưng thực chất cậu ấy chỉ nghĩ cho chính mình, hoặc coi chúng ta là bạn, không hơn không kém. Còn những cô nàng ấy á? Chung quy cũng chỉ bị hấp dẫn bởi cái cách mà hắn thể hiện thôi. Mình là mối tình đầu của Ân, mình hiểu hơn ai hết

Ân bước đến khi chúng tôi đang dang dở cuộc trò chuyện. Trâm thản nhiên nhìn cậu ấy và cô nàng bên cạnh cậu ấy. Còn tôi thì tiếp tục ngỡ ngàng…

Cô nàng xinh đẹp đang đứng bên cạnh Ân…là người yêu của anh chàng đã từng nhìn trộm tôi trong quán trà sữa…

Cuộc đời có nhiều cái liên quan, có những thứ có hiểu, có những mối quan hệ cực kì phức tạp, và có những tình huống mà chính người trong cuộc cũng không lý giải nổi…

- Hai cậu quen nhau lâu chưa? - Tôi nhìn cô bạn ấy. Có lẽ cô ấy ngại nên không dám nhìn thẳng vào mắt tôi.

- Không nhớ nữa. - Ân lạnh lùng. Bây giờ, tôi không rõ cậu ấy còn nhớ tôi đã từng là một nửa của cậu ấy hay không…

- Mà nè, Thái vẫn đang chờ cậu đấy. Chắc thắc mắc Thái là ai phải không? Là người yêu cũ của tớ, người mà cậu từng gặp trong quán trà sữa ấy. Cậu ấy thích cậu thật lòng đấy… - Cô nàng bên cạnh Ân nói mà không nhìn thẳng vào mắt tôi. Sau khi mân mê những ngón tay thon dài, cô nàng và Ân đi chầm chậm, rồi dần khuất xa theo cơn gió của buổi chiều tà…


o0o

Rốt cuộc thì tôi vẫn chỉ là một cô bé ngây thơ non nớt, chẳng hiểu gì trong chuyện tình cảm…

Cô nàng và anh chàng ấy chia tay không phải vì tôi, mà chính họ đã có mâu thuẫn từ trước. Ân không phải chia tay tôi để quay lại với người xưa, mà vì cậu ấy rung động trước người khác. Trâm không còn tình cảm với Ân nhưng vẫn chấp nhận là người yêu thầm lặng của Ân, mỗi ngày nhìn Ân cặp kè với những cô gái khác… Thái để ý tôi từ cái nhìn đầu tiên, và giờ cậu ấy còn thích tôi dù chưa nói chuyện với nhau bao giờ…
Rốt cuộc, tình yêu thực chất là cái gì và đâu là khuôn mẫu và chuẩn mực để tôi đong đếm?

Thẫn thờ nhìn hàng cỏ xanh nghiêng lần lượt theo cơn gió, tôi thở dài…


o0o

Tựa đầu vào góc tường của quán trà sữa, cố gắng ngấm những giai điệu vang lên nhè nhẹ, bỗng có một giọng nói ấm áp…

“Tôi ngồi chỗ này được chứ?”

Hé mắt. Tôi hơi bất ngờ vì đó chính là Thái. Mỉm cười, một vài dòng suy nghĩ lướt trong đầu tôi rất nhanh rồi tan biến. Tôi đã tập cách sống đơn giản từ lâu. Cứ dang tay đón nhận những điều xứng đáng thuộc về mình, hạnh phúc sẽ mỉm cười…

Bên cạnh tôi và Thái là Trâm và nhỏ em. Hai cô nàng ấy mải mê đùa giỡn với những chiếc cốc trong suốt…

Vài tuần sau tôi nhận được tin Trâm đã tìm thấy được một tình yêu đích thực của mình, và anh chàng Ân tiếp tục có người mới. Riêng tôi và Thái thì… bí mật, chúng tôi sẽ kể cho bạn sau khi đi dạo phố cùng nhau.


muctim.com.vn

Bồ Công Anh
02-03-2011, 01:27 AM
Thế này vậy, trước khi ra khỏi topic này, tôi muốn nói với bạn vài điều, sau đó sẽ xoá luôn nó: Những điều bạn nói trong pro5 của tôi, rất nhiều điều tôi ko hiểu nhưng tôi cũng chẳng cần suy nghĩ nhiều với 1 mem như bạn. Tôi hiểu bạn là người tham gia HHT lâu năm, tôi rất tôn trọng bạn và tôi hứa - từ nay về sau sẽ hạn chế chui vào topic của bạn để làm 1 việc mà theo bạn - rất là ko đâu - miễn là bạn đừng vi phạm nội quy Box! Tranh cãi hoài cũng chẳng có gì vui vẻ! Tôi nhắc nhở thì bạn bảo là quá đà, là tạo cơ hội cho các mems khác làm theo? Tôi ko biết mình đã tạo cơ hội như thế nào cơ đấy *cười*

Mọi thứ liên quan đến topic của bạn trong box này từ bây giờ về sau sẽ đưa cho mod khác giải quyết. Thế thôi!



P.S: Lần sau như thế tôi ko biết mấy Mod khác sẽ xử lý thế nào đâu ^^ Và nếu Mod khác bảo tôi giải quyết, tôi cũng chưa biết mình sẽ làm thế nào? *cười*