Ðăng Nhập

Xem đầy đủ chức năng : Tình Yêu Sâu Đậm



Pina.fool
03-02-2011, 07:20 AM
Note: Những phần dưới đây là vô cùng cần thiết, các bạn nên đọc chúng để có thể hiểu hơn!!!

Năm mới rồi, pina muốn tặng cho các độc giả của mình một câu truyện. Dừng fic kia với lý do tâm trạng không tốt, nhưng chắc chắn fic này sẽ hoàn thành, bởi vì câu truyện này cũng rất buồn. Mong các bạn hãy suy nghĩ thật kỹ trước khi đọc nó nếu như không muốn bị tổn thương tâm lý.

Warn: Sẽ có những khúc dành cho lứa tuổi mười tám, thế nhưng nó không đặc biệt và không quá nhiều, chỉ nhẹ thôi, nên cũng đừng lo lắng.

Nếu bạn thấy câu truyện này giống một câu truyện nào khác đó thì hãy im lặng thôi, để cho các bạn khác đọc nữa. Lý do là vì cái này pina tự mình viết lên từ một bộ manga, và cho phép pina được đổi tên nó, vì thế đừng ai thắc mắc hay gì hết, có được không? Pina muốn độc giả được trải nghiệm những cảm giác giống pina. Có lẽ số cháp của nó không nhiều nên sẽ mau chóng hoàn thành, vậy nên đừng lo lắng. [Dù vậy nhưng khi dịch ra bằng lời thì rất dài nhé ^^, đừng khinh ^^]

Còn nữa, vì đây là manga nên pina không thể nào diễn đạt tâm trạng của nhân vật, và là tại, tác giả chỉ vẽ những tình tiết chứ không nói nhiều về hoàn cảnh, khi nào cần chú thích thì chị ấy kể ra bằng ngôi thứ nhất, nhưng những thứ diễn ra sau đó thì chĩ ấy lại kể bằng ngôi thứ ba. Nói chung rất rắc rối. Manaka đã chọn một bối cảnh rất nhạt để biểu hiện rõ nét hơn về tâm lý nhân vật và cả những niềm vui sau này, vì vậy khi đọc câu truyện này, các bạn có lẽ cũng sẽ thấy cách dẫn truyện của pina không được bình thường [là trường hợp bạn nào đã biết pina ^^]

Sau khi đã hoàn thành, bạn nào muôn thì pina sẽ gữi link qua cho đọc ^^

ps: Có thể pina sẽ thêm một số chi tiết nhỏ xíu thôi, không ảnh hưởng tới truyện đâu, ví dụ như mấy giờ, ở đâu hay gì gì đó, tại trong truyện thì không ghi rõ những chi tiết đó ^^.
À! Cái này cũng rất quan trọng. Những câu pina tô màu xám, nên để ý, chúng có liên kết với nhau á.
_________________________


*Title: Tình Yêu Sâu Đậm.

Category: 1 câu chuyện đẹp nhưng buồn, có máu, có dục vọng, có thù hận, có tình yêu ........

Status: Ongoing.

Rating: 18+ [Ghi vậy chứ pina biết là 10 cũng vào đọc mà ;))]

________________________




Getting Started!


*Nhật Bản, 9h35', tại một nhà nghỉ khá phổ biến dành cho..............

-Muốn ngậm không? Ayu.

Một đôi mắt vô hồn.

Cô ngồi một cách xộc xệch trên giường, bộ quần áo học sinh không còn được ngay ngắn trên người.

Tiến về phía người đàn ông thân không mảnh vai, cầm thứ ấy lên và cho vào miệng, đôi mắt vẫn lạnh nhạt như thể chuyện ấy chẳng là gì.

Những tiếng thở hổn hển được vang lên trong đêm tối, kèm theo đó là những tiếng rên rỉ.....

Đêm trôi qua...

Ngoảnh mặt đi là những đồng tiền còn vương lại nơi cô nằm......

Và vẫn giá lạnh như thế.... Khuôn mặt ấy.......

____________

Profile:

*Tên: Ayu.

*Gia cảnh: Sống một mình.

*Tính tình: Vô cảm với mọi thứ.

*Nghề nghiệp: Học sinh, kiêm – Một con đi~!

____________

Đút tiền vào túi, Ayu bước ra khỏi khách sạn, trong đầu không hề chứa đựng một chút tội lỗi gì về những việc mình đã và đang làm.

*Tại một khu chung cư cũ nát.

“Cạch” – Tiếng mở cửa vang lên kéo theo sự chú ý của cô.

Một thằng con trai có gương mặt bảnh bao, một tay đút túi quần, miệng ngậm điếu thuốc.

-Đến nữa à? – Anh cất giọng.

-Chứ tôi còn biết đi đâu bây giờ. – Hướng đôi mắt bất cần trở về với cái ti vi vốn dĩ chẳng hề được mở, tư thế ngồi tựa vào thành giường, Ayu chán nản trả lời.

-Mới làm xong hả? – Anh tiến về phía cô và ngồi lên giường.

-Uhm. – Vẫn giọng nói lãnh đạm, đối với Ayu thì việc đó chẳng có là gì cả.

-Nữ sinh trung học bây giờ, ghê gớm thật! – Anh cảm thán, dù thế trên gương mặt cũng chẳng có một chút biểu hiện gì phù hợp với lời nói.

-Họ có tiền thì tôi cũng có thứ để đổi chác. – Ngước lên nhìn anh, cô nói. – Dễ hiểu mà.

Gương mặt xinh đẹp của tên con trai ấy xuất hiện một nụ cười khinh khỉnh.

-Anh biết điều đó mà, Kenji.

-....

-Làm tình đi. Tôi vẫn còn đang hứng lắm. – Vẫn là cái giọng không một chút cảm xúc ấy, cô cất tiếng trong đêm đen dày đặc.

Kenji là trai bao của Ayu.



Làm tình ở chổ hắn rất muộn..............





Không phải chỉ yêu nhau mới làmm tình được. – Đó luôn là điều mà cô suy nghĩ.

Mọi thứ với Ayu đều chỉ là nghĩa vụ phải hoàn thành. Cô thuộc tuýp bất cần, sống mà không hề tồn tại mục đích để sống.



'



*Sáng hôm sau.

Vẫn với bộ đồ học sinh quen thuộc, tay cầm điện thoại bấm bấm gì đó, Ayu đang trên đường đến trường.

Cô ngang sang một người đàn ông, ông ta đang cầm một điều thuốc đã hút gần hết, rồi tiện tay ném xuống đường.

Một bà già đứng gần đó đã lấy ky và chổi hốt chúng.

-Bà bận tâm làm gì? – Dừng bước, cô quay sang hướng bà ta và hỏi.

Bà ấy quay lại, thoáng một nét ngỡ ngàng trên gương mặt già nua, nhưng sau đó bà mỉm cười.

-Có gì đâu. – Rồi bà ấy lại quay sang một cái chậu nhỏ đặt trước nhà.

-Bà đang làm gì vậy bà? – Thắc mắc, cô cất tiếng.

-Gieo vài giống hoa ấy mà. – Bà nói, trên môi vẫn nở nụ cười thân thiện. – Cháu muốn trồng không?

-Bà trồng tất cả chúng ư?

-Ừ.

-Thế sao bà không đi mua?

-Tên cháu...

-?

-Là gì?

Quay sang nhìn cô, vẫn đôi mắt vô cảm.

-Ayu.

-Bà sẽ đưa chúng cho cháu khi chúng nở hoa, Ayu à! – Giọng nói ấm áp, nụ cười thân thiện. Mọi thứ ở bà lão ấy tạo ra cho Ayu một cảm giác bình yên.... Có lẽ thế?!

Không nói gì, cô quay lưng bước đi. Nhưng dù thế vẫn biết rõ là, bà ấy còn đang cười và nhìn theo mình phía đằng sau.

*Tại trường trung học.

Những tiếng xì xào.....

-Này. – Vô cảm, vâng! Vẫn là cái tính từ ấy. Ayu nghiêng đầu. – Chổ của tôi.

Cái bọn đang bị cho là “ngồi vào chổ của cô” sợ sệt đi ra chổ khác đứng.

-Ghê chưa! Ai ngờ là nó còn đi học chứ!? – Một con quay lại nhìn cô, trên gương mặt vẫn thoáng vẻ sợ hãi.

-Ừ! Tao nghĩ là nó nghỉ học luôn rồi. – Sau khi cả bọn đó yên vị vào “đúng chổ” của mình, một con khác lên tiếng.

-AHHHHHH. – Một tiếng la thất thanh vang lên. – Ayu!! Lâu quá rồi mới gặp đó! Tớ muốn nói chuyện với cậu dễ sợ!!

Đây là quý cô quá khích.

-Con chó Reina. – Một đứa trong đám con gái khi nãy quay sang nhìn về phía cô và cô gái tên là Reina. – Bu lấy Ayu chứ chả cần biết gì xung quanh.

'

-Tí nữa có rãnh không? – Ayu lên tiếng, nghiêng đầu hỏi. – Đi chơi tí cho khuây khỏa.

-Tớ thì Ok!! – Mặt cô gái ấy hớn hở hẳn, hai tay chắp lại ra vẻ mãn nguyện. – Tuyệt cú mèo!!

Reina luôn là như thế, lúc nào cũng nhí nha nhí nhảnh. Chẳng hiểu làm thế nào cả hai có thể thân với nhau.

*Sau giờ học, trung tâm thành phố, tại một cái bồn cây to.

Bắt chéo chân, tay gác cằm, vẫn khuôn mặt vô cảm ấy....

-Váy đẹp thật. – Một thằng con trai gần đó nói với một thằng bạn khác của mình.

-Làm quen không? – Thằng kia nói.

Ngước mặt lên, cô thấy Reina đưa cho mình một ly café.

-Cảm ơn.

-Có gì đâu! – Nhìn ra phía sau. – MÀ nãy tớ nghe mấy thằng đó nói về cậu á.

Không có vẻ gì là quan tâm đến điều đó, Ayu lờ đi.

Một thoáng buồn hiện lên gương mặt cô gái nhỏ.

-Mình đi đâu bây giờ nhỉ? – Cô nhóc lên tiếng.

-Hum? Tớ cũng không biết... – Ayu nói.

-Tớ gần cạn tiền rồi nên.....

-Mấy em đang cần tiền hả? – Một ông già tuổi đáng cha ông của cả hai tiền lại lên tiếng. – Anh có tiền đây.

Cả hai quay lại nhìn, mặt vẫn trơ ra chưa hiểu chuyện.

-50 ngàn yên, hai em một lượt. Được không?

-Thế thì anh chỉ có Reina thôi. – Cô bước đi.

-Hả? – Cô nhóc ngạc nhiên, nhìn mặt thảm vô cùng. – Tớ... Tớ chỉ làm khi có cậu cùng làm thôi. – Gương mặt đỏ bừng. Có vẻ như đây là lần đầu của Reina...

Hướng ánh mắt vô cảm của mình về phía cô nhóc.

-Chà! NGhe hay quá! – Lão già lên tiếng, miệng nở nụ cười đồi trụy.

-100 ngàn nếu ông muốn cả hai.

-Sao mà cao thế hả em~! – Hắn kỳ kèo. – 80 ngàn thôi.

-100 ngàn không bớt một xu.

Se.x chỉ là một thứ gì đó trong khoảnh khắc.

*Tại khách sạn.

Cả hai ngồi trên giường, trái lại với vẻ mặt bình thản của Ayu thì Reina lại đang đỏ như trái táo.

-Giờ thì hai em phục vụ thế nào đây?

Không nói không rằng, cô cỡi cái quần lót xuống.

Hắn ngồi rồi banh chân Ayu ra.

-Đẹp quá!

“Thứ” mà đám đàn ông luôn ham muốn và nhả tiền ra...

-Ôi... Ayu.... Ayu...... Ah.............. – Mặt vẫn đỏ bừng, cô nhóc Reina bắt đầu rên lên.

Thời buổi chúng tôi đang sống....................

Rời bỏ đó, vẫn là những đồng tiền ấy.....

'

Vẫn con đường ấy, Ayu trên đường về phía căn hộ của Kenji.

Ngang qua căn nhà của bà lão, cô khẽ liếc mắt về phía chậu hoa.

-Chào cháu! – Bà lão từ đâu xuất hiện, vẫn nụ cười hiền từ.

-Cuối cùng thì chúng có nở đâu. – Vẫn đôi mắt ấy, cô lạnh lùng nhìn về phía chậu hoa đang trơ trọi nơi góc tường.

-Vậy sao? – Bà lão lại cười. – Sao cháu nghĩ là chúng sẽ không nở?

-Sẽ không đâu... Sẽ không nếu chúng ở... một nơi nhơ nhúa như thế này...

*Tại căn hộ chung cư...

Kenji ngồi đó, đúng tư thế hôm qua cô ngồi - lưng dựa vào thành giường. Một tay đặt ngửa trên đùi, tay kia cầm - một cây kiêm tiêm.

-Muốn một liều không?

-Thôi khỏi đi. – Cô lạnh nhạt.

-Đừng có từ chối. – Rồi anh chụp tay cô lại.

-Không... Kenji..... – Cô rên lên.

-Yên nào.

Xẹt...

Mũi kiêm đâm vào mạch máu trên cánh tay trái của cô.

-Cô ở đây là để làm vui lòng tôi. Nên hơn hết là hãy làm những gì tôi muốn đi. – Gương mặt vẫn là không biểu lộ cảm xúc. – Chuẩn bị đi.

-...

-Cô vẫn là sướng nhất, Ayu à...

Chúng sẽ vẫn nở nếu chúng kiên cường..........

*Tại một lớp học, cách đây lâu thật lâu...........

Vẫn đôi mắt lạnh nhạt không thay đổi, có chăng chỉ là mái tóc lúc này ngắn ngang vai......

-Thế em muốn làm gì? – Giọng nói của một thầy giáo vang lên trong đêm tối.

[Theo tôi nghĩ có lẽ là hiệu trưởng, và chắc là do tình trạng ngày xưa của cô cũng giống lúc này nên mới bị lên gặp ông ta........]

-Không biết. – Vẫn là cái cách ăn nói lãnh đạm ấy...

-Bộ em không thể trả lời cụ thể hơn à? – Có lẽ đã mất dần kiên nhẫn, bằng chứng là thanh âm ông ta đã được bản thân ông vặn to lên.

-Không thấy thế. – Cô nói một cách cộc lốc.

-Thế thì em phải sống vì một lý do gì đó chứ!!!

-Thế hả? Vậy nói em nghe chính thầy đang sống vì cái gì?

-Tôi... – Mặt ông ta ngẩng ra một lúc. – Tôi đi tìm hạnh phúc....

Ayu hướng ánh mắt vô hồn nhìn thẳng vào người đang ông vừa phát ra câu nói ấy...

-Sao em lại nhìn tôi như thế? – Thoáng chút bối rối.

-Hạnh phúc... là gì?

Ngẩng ra đợt hai.

-Thầy không thể sống thiếu nó à? – Vẫn cái nghiêng đầu quen thuộc, đôi mắt lạnh lùng, cô cất tiếng. Âm thanh nhẹ trong gió, vang vọng...........................

Chả ai biết ý nghĩa đích thực của cuộc sống là gì....

*Quay về với thực tại.

Tỉnh dậy với bộ đồ lót trên người, cô đưa cánh tay ngày hôm qua đã bị Kenji chích thuốc vào.

Vẫn thờ ơ như thế.....

-Uhm....

Quay sang nhìn, hình như anh ta đang mớ thì phải?

-A...yu.....

Thoáng một nét buồn trong đôi mắt ấy.

Cô cuối xuống, hôn lên trán anh.....

Mạnh mẽ lên.....

*Trong tiệm tạp hóa.

-Của cô là 291 yên. – Tiếng của chị thu ngân.

Nhìn vào đồng tiền cầm trên tay, cô bất giác nhớ đến cái cảnh ấy....

Cảnh người đàn ông đã nhìn vào thứ đó của cô rồi bảo...

-Đẹp quá.

Cuộc sống....



Nở hoa...





Rồi sao nữa?

*Đêm.

Bước đi của cô khựng lại khi bỗng dưng cô nghe thấy tiếng động gì đó bên góc đường.

“Soạt... Soạt....”

Nhìn xuống, nét ngạc nhiên thoáng chốc trên gương mặt.

Một chú cún ló đầu ra từ trong chiếc một hộp! Rất dễ thương!

-Mày....

-...

-Mày bị người ta bỏ rơi hả? – Ayu ngồi xuống cạnh nó.

Rồi cô đưa tay ra. Khoảnh khắc vừa chạm vào được đầu nó, cô rụt tay lại.

-Xin lỗi nhưng tao không thể giữ mày được.

-...

-Mày biết không...? Tao còn phải sống bám người khác mà...

-...

-Pao... – Nhìn xuống cạnh chiếc hộp. – Tên mày đó hả?

Con chó vẫn chẳng nói gì. À mà, nói ở đây có nghĩa là sủa...

-Pao!! – Bỗng nhiên cô la lên, mặt hiện nét giận dữ. – Nếu mày cứ tiếp tục im lặng như vậy thì chẳng ai có thể tìm thấy mày ở đây đâu!!

Bất lực, cô đứng dậy, quay lưng.

-Xin lỗi nhé... – Ngoảnh mặt lại, cô lên tiếng.

“Sột soạt”

Con chó bước hẳn ra khỏi cái hộp.

Mắt Ayu – Lần đầu tiên trong ngày – Mở to ra lộ vẻ ngạc nhiên tột độ.

-Trời....

-...

-Người ta đã làm cái gì thế?? – Nói rồi cô ôm con chó vào lòng.

Trên người chú cún Pao lúc này là những vết thương lớn nhỏ khác nhau, bằng chứng cho những cuộc hành hạ dã man của người chủ cũ, hơn nữa là....

-Có chuyện gì vậy? – Gương mặt già nua của bà lão hiện ra đằng sau cánh cửa nhỏ... – Đã muộn lắm rồi...

-Làm ơn... Nhận nuôi nó.

Lúc này sự chú ý của bà lão đã chuyển xuống con vật nhỏ bé đang nằm trong vòng tay của Ayu.

-Nhưng mà cái lưỡi....

-Nó đã bị người ta cắt!!

-Sao mà nhẫn tâm quá.... – Vừa nói, tay bà vừa dang ra đón nhận chú cún đáng thương...

Rồi nước mắt bà rơi...

“Bà ấy đang... khóc?”

-Thôi, dù sao cũng...

-Không sao đâu. – Bà nhẹ nhàng cất tiếng. – Ta sẽ nuôi nó.

-Thật sao? – Mặt cô rạng rỡ thấy rõ.

-Nhưng chân ta yếu lắm rồi, không thể dắt nó đi dạo được...

-Để con làm cho. – Cô đưa ngón trỏ lên chỉ vào mặt mình.

-Cảm ơn cháu.

-Giờ thì phải kiếm cái gì cho nó ăn chứ nhỉ? – Nói rồi cá hai cùng vào nhà và bắt một nồi sữa nhỏ...

-Nó đang uống này. – Cô đưa cái bình sữa và bỏ vào miệng Pao.

Mặt Ayu lúc đó, trông bình yên đến lạ.....

Bà ấy lại mỉm cười....

-Cháu nên đi về đi.

Liếc mắt nhìn về phía bà ấy.

-Chắc nhà cháu đang lo lắng cho cháu lắm đấy. Để pao đây cho bà.

“Cạch.” – Ayu đặt bình sữa xuống bàn, ừm, một cách thô bạo.

-Cháu không có... nơi nào như thế đâu.

Đôi mắt bà ấy mở to ngạc nhiên..

-Một nơi cháu có thể trở về...

*SÁng hôm sau.

“Cạch, két...” – Những tiếng động tương tự liên tục được vang lên.

“Chuyện gì....?”

-Bà ơi... – Cô cất tiêng.

-Ayu.... – Bà lão bước ra, trông mặt bà lúc này rất thảm.

Nhìn xuống tay bà, cô thấy Pao đang nằm bất động, hơn nữa mắt còn nhắm lại.

-Pao? Nó... chất rồi ư? – Đưa một tay lên vuốt đầu nó, khuôn mặt vô cảm không thể giấu đi sự lo lắng ngập tràn....

-Không... Nhưng nó đang bệnh rất nặng...

-Đừng chết mà... – Vẫn đôi mắt lạnh lùng, song giọng nói thì có phần run rẩy, vang xin... – Nhưng nếu nó sống mà đau đớn... – Rồi chợt đanh lại...

Khuôn mặt bà thoáng chút ngạc nhiên....

-...chẳng phải để nó chết đi sẽ tốt hơn sao?

Không khí xung quanh cả hai như đang bao phủ một màu đen lạnh lẽo...

Lời nói của cô, thật sự đã làm cho tất cả mọi thứ trở nên u ám và giá buốt hơn nhiều, dù là ở bất cứ tình huống nào, cộng thêm gương mặt và đôi mắt ấy, cô đúng là sứ giả của satan, chẳng thể phủ nhận....

Còn hơn là sống trong cái xã hội thối tha này...

-Cho dù vậy... – Lần đầu tiên cô nhìn thấy, gương mặt lạnh toát của bà lão ấy.... – Pao vẫn muốn sống.

Nó muốn sống....

*Sau đó vài giờ.

Ngồi nhìn Pao một hồi, cô ngủ gục lên bàn lúc nào không biết.

Chỉ biết là khá lâu sau, tự nhiên có cảm giác gì đó nhốt nhột nơi ngón tay.

Ngước mắt lên, nhìn thấy thân ảnh nhỏ nhắn ấy.

Định thần được một chút, Ayu gần như thốt lên.

-Pao... Mày?

“Mày còn sống?”

Rồi nhìn ra ngoài cửa, như sực nhớ ra điều gì đó, cô vội chạy ra...

Rồi sựng lại, khi nhìn thấy chậu hoa khi ấy đã hé nở.

Chúng sẽ nở nếu chúng kiên cường....

-Ayu? – Tay ôm chú chó, bà lão bước ra hỏi. – Chuyện gì vậy cháu? – Rồi lại ngạc nhiên. – Mầm cây đầu tiên... đã nhú....

-Nó thật mạnh mẽ. – Đưa tay khẽ sờ lên bề mặt nhánh lá. – Sao bà khóc vậy? – Rồi chợt nhận ra khuôn mặt đỏ ửng của bà lão. – Bà lại buồn nữa à?

-Không... Ta vui lắm!

-Pao! – Đứng hình một lúc, cô reo lên. – Mày đã khỏe hơn nhiều rồi đó. – Rồi nở một nụ cười tươi nhất từ trước đến nay.

-Ayu, cháu không đến trường sao?

Hơi ngạc nhiên một chút, dĩ nhiên là bà không biết...

-Cháu nghĩ cháu nên đi.

-NHớ giữ gìn sức khõe. – Bà nói với theo.

_______________

Hân Như
03-02-2011, 07:26 AM
Thực sự tôi rất già :)
Nhưng tôi sẽ không đọc truyện này đâu, vì tôi thấy nó không phù hợp tí nào với tôi...

-Muốn ngậm không? Ayu.
.
.
.
Tiến về phía người đàn ông thân không mảnh vai, cầm thứ ấy lên và cho vào miệng, đôi mắt vẫn lạnh nhạt như thể chuyện ấy chẳng là gì.

Thực sự là tôi chưa từng đọc một truyện nào như thế này, trừ một đoạn trong "Sợi xích" của Lê Kiều Như :) truyện đó, đọc xong tôi buồn nôn kinh khủng. Còn truyện này, tôi kéo luôn xuống phía dưới và comt thôi, chứ cũng không đọc tiếp nữa. ^^'
Có thể bạn sẽ nói tôi không nên phê phán cách viết chân thực này của bạn... Nhưng trong suy nghĩ của tôi, có lẽ, với HHT, nó còn chưa phù hợp lắm. :)

xuanngan007
03-02-2011, 08:32 AM
nếu tôi nhớ ko lầm thì hình như truyện này là truyện tranh,có tựa đề là Deep Love of Nhật. Câu truyện tuy hơi thiếu cái gọi là VH nhưng cũng rất có ý nghĩa. Mà cũng công nhận bạn tài thật , chép lại nguyên văn những câu thoại trong truyện =.=!

Akai
03-02-2011, 09:25 AM
nếu tôi nhớ ko lầm thì hình như truyện này là truyện tranh,có tựa đề là Deep Love of Nhật. Câu truyện tuy hơi thiếu cái gọi là VH nhưng cũng rất có ý nghĩa. Mà cũng công nhận bạn tài thật , chép lại nguyên văn những câu thoại trong truyện =.=!

Thật là ?????? :so_funny:, nếu đúng như thế thì thật nhục nhã cho cái gọi là Tác giả.

Vampy
03-02-2011, 09:46 AM
nếu tôi nhớ ko lầm thì hình như truyện này là truyện tranh,có tựa đề là Deep Love of Nhật. Câu truyện tuy hơi thiếu cái gọi là VH nhưng cũng rất có ý nghĩa. Mà cũng công nhận bạn tài thật , chép lại nguyên văn những câu thoại trong truyện =.=!

Bạn ấy đã nói rồi, tôi cũng không nói lại nữa. Nếu bạn định chuyển thể từ truyện tranh sang fic thì nên dẫn link rõ ra. Còn nếu bạn chỉ dựa vào cốt truyện thì cũng nên có cái ghi chú tên truyện gốc - tác giả và nên diễn đạt bằng lối văn của mình. Deep love là một trong những manga tôi cực kì yêu thích, mong bạn viết nó thành truyện hay . Vậy thôi, chúc fic đk :)

Ozhi
03-02-2011, 10:44 AM
Fic treo, kiểm tra!

Chờ tiếp 3 chap nữa của bạn, sẽ quyết định xem có thể tiếp tục hay không!

Nhé? ^^

Nanh Trắng
03-02-2011, 08:25 PM
Chà, tôi nhớ không nhầm thì cũng có một bé 12 tuổi viết fic chuyển thể từ game sang thì phải (bé ấy có ghi chú thích). Sao cô bé này không làm vậy luôn ở trên cho đỡ gây hiểu nhầm nhỉ?

Ngta nói vậy thôi, có ý gì đâu, hoặc là bé ingore họ đi, hoặc là nói một câu, kêu họ đừng đọc nữua, việc gì phải chửi um lên vậy? Ở đây đâu có ai là chó mà viết được như họ đâu! *cười*

Bình tĩnh lại nào! Dù sao thì bé cũgn có đầu tư sáng tạo vào fic mà. Chỉ có điều, nói rõ nguồn và post link lên nhé!

*Sói*


P/S 4rum này làm sao cơ? *cười to* Nếu thích bé cứ sang zing mà chơi, ko ai tiếc đâu! *cười**

Vampy
03-02-2011, 09:43 PM
Định không comment gì trong fic này nữa, nhưng cách bạn rep làm tôi thấy hơi khó chịu đấy *cười to*

Thứ nhất, tôi không phủ nhận công sức của bạn. Truyện chuyển thể từ manga hay game đều có cái khó riêng, và bạn đang rất cố gắng. Ok tôi hoan nghênh điều đó :)

Tuy nhiên, bạn nói bạn không ghi tên tác giả, không ghi là truyện do bạn sáng tác blah blah, thế mà bạn đang post nó ở box nào? Chẳng phải là box TGLT? Dù sao tôi vẫn nghĩ bạn nên có vài dòng giới thiệu trước về original manga thì hơn, tránh cho những người vào sau càm ràm, mà bạn cũng đỡ phải đọc comments khiến bạn khó chịu :cr:

Tôi đọc truyện của bạn một cách rất nghiêm túc, và đồng ý là có những comments không được thiện cảm lắm, nhưng bạn cũng không nên rep như vậy. Điều đó làm tôi mất thiện cảm với bạn đấy *cười*. Bình tĩnh bạn à. Bạn đã tốn công sức cho truyện này, vậy bạn cũng là một tác giả nên hãy tiếp thu mọi comments với thái độ hoà nhã, ok? ;)

Bạn muốn mọi người tôn trọng bạn thì làm ơn tôn trọng những người đọc như chúng tôi. Thanks :)

Ozhi
03-02-2011, 10:05 PM
Tôi đã ghé qua Zing, tôi thấy, bài bên đó bạn post rất cẩn thận. Có warning đàng hoàng, sao bên đây lại không có? Viết một fiction như thế này cũng như là một fanfiction, nếu bạn không chú thích, xin lỗi, đó là vi phạm bản quyền đấy ạ!

Giới hạn 3 chap cho bạn đã là một giới hạn quá tay với tôi rồi. Nếu bạn cảm thấy như thế là quá dài, tôi sẽ giới hạn lại còn 1. Thấy sao? Ok không?

Những bài nào bạn cho là xúc phạm bạn? Tôi có thể giúp bạn xem xét lại, nếu nó là nhận xét góp ý một cách quá nghiêm khắc, tôi sẽ để lại mà không giúp gì được đâu.

Việc chuyển thể truyện tranh trước đây đã từng xuất hiện trong Box, không phải riêng bạn là người duy nhất. *cười* Và, việc viết thể loại này, tôi cũng đã từng viết, cảm thấy thật sự để có một chap dài như thế, không phải là quá khó nếu nắm rất rõ nội dung câu truyện.

Thêm nữa, việc bạn nói về 4rum là tôi không chấp nhận được. Zing là một diễn đàn chuyên về game, nếu tôi nhớ không lầm thì nó thuộc VnaGame :think: Và Zing có sự hỗ trợ của một công ty đồ sộ để nó phát triển. Thậm chí theo giang hồ đồn đại, người ta còn cấm cả Facebook để phát triển Zing kia mà! Với một vị thế như vậy, so sánh HHT với Zing quả là chênh lệch quá lớn. Nhưng, nếu bạn thích Zing như vậy, bạn cứ chơi bên đó đi. Không sao đâu. 4rum sẽ không thất vọng đâu bạn. Nếu không có bạn, vẫn còn có tôi và các bạn khác trụ lại ở đây vì những lý do khác nhau. 4rum không chết tốt đâu! :)

Việc bạn viết 1 chap bao lâu tôi không quan tâm. Vì tôi vốn cũng là người chả siêng năng gì lắm, tôi viết 1 chap thậm chí mất cả 1 tháng trời, có nhiều fic tôi vẫn còn treo đến tận bây giờ mà không viết vì không siêng. Viết bao lâu là việc của bạn, nhưng việc bạn dịch truyện ra như thế mà không đề link vào là không chấp nhận. Còn về cá nhân bạn, tự bạn hiểu lấy, tôi không cần biết.

Bạn kêu gọi mọi người chiến tranh, bạn đang đùa với tôi đúng không? *cười*

Nói lần cuối: Tôi sẽ kiểm tra fic bạn thường xuyên. Và giới hạn của tôi là có mức độ. Nếu viết quá tay, một ngày quay lại mà không thấy fic nữa, đừng buồn, đừng giận, đừng kể lể ha!



thân,
Ozhi~

Akai
03-02-2011, 10:39 PM
pina chưa hề ghi truyện là do pina sáng tác. Mọi fic của pina đều ghi chữ tg, nhưng trong đây không hề.

Làm ơn tôn trọng pina vì pina mưốn các bạn được trải nghiệm những gì pina suy nghĩ, k ghi tên dựa truyện vì pina đã nghĩ là sẽ ghi nó sau khi hoàn thành, vì tổng cộng chỉ có 8 chap thôi nếu không tính cháp 1a + 1b.

Tuỳ. Ai không mưốn thì có quyền không coi, pina đâu ép? Nhưng nếu nói những lời đó thì pina không chào đón bạn ở đây!

Mới đầu pina định ghi ra, nhưng như đã nói ở trên, pina không mưốn bạn phải phân tâm khi đọc truyện của pina, định là se gữi link sau khi hoàn thành, không ngờ lại bị nói thế.

xin lỗi nhưng pina vẫn sẽ tiếp tục viết, viết cho những bạn nào đọc, còn người nào không thích thì làm ơn, im lặng mà click back!

À còn nữa, những bài xúc phạm pina, mod k nói gì à ? không ngờ dân ở đây lại nc như thế được, thất vọng quá =)). Làm ơn xóa dùm pina, được không mod? Tất cả các comt ở trên, pina thật sự vô cùng tức giận khi viết lên những dòng chữ này. Được chứ?



K hiểu lý do gì mà nó còn có thể được ở đây ? K dấu . Mà bạn có quyền gì nói thế? 4rum này k có quyền bình đằng à?



Cái này chữi thế. Vãi l` là gì thế? :))



Bạn cũng biết pina chép lại nguyên văn, vậy có hiểu được cái quá trình đó mệt thế nào? LÀm như ra được một chap như vậy dễ lắm, dựa trên manga nhưng bảo đảm khó khăn hơn những người tự sáng tác gấp trăm lần đấy. Vì họ nghĩ đâu viết đó, nhưng pina phải dựa theo những gì mà tác giả muốn, cảm xúc mà tác giả vẽ, tình huống mà tg đặt ra rồi viết nó lên thành chữ, k ai nghĩ đến việc đó à? Nói thế có thấy tội lỗi với bản thân k?

Còn chưa kể đến việc cứ phải chuyển đi chuyển lại 2 tab, đúng là mấy bạn chỉ biết moi móc những gì k hài lòng mà bỏ qua hết những công sức của người khác mà. Không đọc thì thôi, tại s lại phải comt mà nói thế làm gì? Bộ bạn không nhục mạ tôi bạn ngủ không được hay s? Bộ bạn không nói bạn sợ không ai biết để mà chữi tôi hả?

Deep love để lại cho pina một khoảng lặng rất lớn, nên mới chấp nhận bỏ thời gian ra viết, vậy mà lại nhận được những lời nói này.

Còn lại, ok pina tiếp thu, vì cũng đã biện minh sẵn rồi . Thật mệt . Giờ mới hiểu vì sao đã 10 năm rồi mà cái 4rum này chẳng phát triễn được so w zing :)). Biết cái 4rum này cũng là do một người bạn giới thiệu thôi, k muốn làm nó thất vọng nên mới tập tành vào đây post.

Sr nếu câu cuối có gì quá đáng. Nhưng chính các bạn quá đáng với pina trước.

Thật mệt! Làm như sáng tác một cháp bằng truyện tranh dài như thế dễ lắm. Nếu muốn thì làm thử đi, coi có nhục nhã cho cái danh hiệu là một tg k là biết liền.

Mod à, 3 chap nữa là đã đi được nửa chặng đường rồi, mà chap nào cũng dài như thế hết, có khi còn hơn. Mà mod bíc k? Dịch ra được một cháp trog truyện tranh ra nó lấy đi của pina nhiều chất xám lắm đấy, pina có thể hoàn thành 1 chap chưa được một tiếng đồng hồ, nhưng bản thân không phải người siêng gì cho lắm, vì vậy mod có thể cho biết tg là bao lâu k?

pina không fải sáng tác rồi cho vào word, đợi tới ngày rồi post lên, bài nào bạn thấy có trên đây, hoàn toàn là pina vừa mới sáng tác. Còn nếu mod thấy lâu, cứ việc close fic, pina chẳng muốn viết cho những người như thế này đọc, thật đấy. Ai muốn thì pm pina rồi pina đưa link, chứ kiểu bị lăng mạ thế này, thật sự là pina rất khó chịu.

Còn bọn chó hùa cứ thích đi gây chuyện, bấm thẳng dùm, tôi đây không ưa cái loại đó. Đừng thấy người khác nói rồi hùa theo, còn nếu không cứ ra ngoài đời mà gặp tôi nói chuyện. Xin thông báo thẳng luôn đấy.

Lời thanh minh đầu cũng như là lần cuối, sau này trong fic này chỉ có chap mới chứ sẽ không hề có một lời nói khác nào của pina! Chắc chắn thế. Ai nói gì thì mặc vậy. Bỏ công sức ra viết, k quý trọng thì bấm, đừng ở đó mà sủa lung tung.

Thật là vãi ????? .


Thế này nhé bạn Fiona.fool . Haha .

Tôi rất mẫn cảm với những cái "chuyển thể từ một bộ phim", hay là "chuyển thể từ manga" sang truyện chữ, vì sao ?

Thứ nhất : Phim thì cần có kịch bản, mà kịch bản là chuyển thể từ truyện, vì vậy thật ngu ngốc cho những người được gọi là Fictionner mà "chuyển thể từ một bộ phim" .

Thứ hai : Manga -> truyện chữ ?. Manga chỉ khác truyện chữ là những hành động hay những tình huống được diễn tả bằng hình ảnh, chứ không phải bằng chữ, cũng không phải mổ xẻ hay soi mói gì đâu, nhưng mà việc của bạn, là chuyển những hành động thành chữ viết =)) . Thật vô vị .

Thứ 3, Fanfic là gì ?. Fanfic là truyện được viết dựa trên Manga hay anime, nhưng chỉ lấy tên Nhân vật, còn tình huống là do người viết tự biên tự diễn :so_funny:

Tôi nói có gì sai không nhỉ .

Pina.fool
04-02-2011, 04:17 AM
*Tại một toa tàu điện ngầm.

Bàn tay của ai đó đang luồn qua chiếc váy của cô.

Theo bản năng tự nhiên của một người con gái, chắc chắn sẽ sợ hãi đến chẳng thể làm gì. Ayu cũng thế, nhưng cô không hề có được cái cảm giác gọi là hãi sợ ấy. Cô đứng im mặc sức hắn ta đã chạm vào những đâu, đã làm gì với vùng dưới, cô chẳng hề ngăn cản, thậm chí là không thấy phiền hà.

Nghĩ thế nên ông ta tiếp tục lấn tới.

[Ga tiếp theo: Shinjuki. Xin chú ý vật dụng và tư trang....]

-50 ngàn thưa quý khách. – Ayu vội bắt lấy cánh tay người đàn ông ấy khi ông ta đang cố gắng chạy ra khỏi toa tàu.

-Cô... – Ông không nói được lời nào, cố gắng lãng nhanh để những người xung quanh không phát hiện. – Cô muốn gì ở tôi?

-Gì thế nhỉ? – Có những tiếng xầm xì.

“Soạt.” – Mở bóp và lấy ra một xấp tiền, ông ném thẳng vào mặt Ayu.

“Tôi nói 50 ngàn, đồ khốn.”

Rồi cô bỏ 20 ngàn yên còn dư – vào sọt rác.

Tiếng chuông điện thoại vang lên.

-[Này, Ayu. Câu đang ở đâu? Tớ đang ở Shibuya, sao cậu không tạt ngang qua đi?]



'



-Cũng hơi lâu rồi không gặp! – Cô nhóc đang ngồi trên bồn cây cùng với một người bạn nữa, ngoắc Ayu lại.

-...

-Còn đi học hở?

-Ừ. – Cô trả lời lãnh đạm.

-Thôi bỏ đi! Học làm gì!! – Rồi cô nàng lãng sang chuyện khác. – Này nhé! Tớ kiếm được một gã sẵn lòng chi tới 100 ngàn ngày hôm qua đó!

-Thật hả?? Câu hên thật! – Cô bạn ngồi kế nàng ta lên tiếng.

-Sao lúc nào làm, cậu cũng đòi có 50 ngàn vậy Ayu? Vài thằng sẵn lòng trả thêm để làm tình với cậu mà?

-Chả biết. Chắc tại tớ không cần lắm.

-Sao cơ? Nhưng tại sao cậu làm thế?

Hai cô bạn xúm lại chờ câu trả lời của cô.

-Vẫn chưa rõ ràng sao...? – Ayu cười nhẹ, đôi mắt vẫn nhạt như thường ngày....

“Thụp.” – Một tiếng động vang lên bên kia con hẻm.

-Ê! Đứng lên.

Là Kenji!

-....

'

'

-Lần sau tụi tao tới là phải có tiền đó. Hiểu chưa thằng chó!?

'

-Ayu??!!

Cô lao tới bên anh, bỏ mặc những tiếng kêu réo của mấy cô bạn.

-Chuyện gì thế hả? – Cô quỳ xuống, nghiêng đầu nhìn anh hỏi.

-Ayu... Cô đó hả? – Anh ngước lên nhìn cô.

-...

-Có bị gì đâu.

-Không bị gì?? Thế mấy thằng vừa nãy....

-Câm đi!! – Anh hét lên. – Để tôi yên! – Rồi đứng dậy quay lưng đi.

-Này, cậu biết hắn à? – Một trong hai cô bạn khi nãy lại hỏi.

-Ừ.

-Tớ mà là cậu thì không dính vào hắn đâu. Trông hắn cứ như thứ cặn bã của xã hội.

Mặt Ayu phút chốc đanh lại khi cô vừa nghe thấy điều đó, trên đôi mắt hằn rõ vẻ tức giận.



'


-Chào cháu, Ayu.

Khuôn mặt hiền hậu của bà lão lại hiện ra sau cánh cửa.

-Âu...

Nhìn xuống chú cún Pao, sau đó ngước về phía bà lão.

-Cháu đã về rồi đây.

Bước lại gần cái bàn.

-A...! Những thứ này là sao?

-Bà làm hoa giả đó mà.

-Nhiều thế sao?

-Việc của bà mà. Bà đã tiết kiệm được rất nhiều tiền từ công việc này.

-Công việc này nhiều tiền thế sao? – Cô ngạc nhiên hỏi.

-Bà được trả 30 sen một bông.

-30 sen?? 100 sen là 1 yên đúng không? Bà có đùa không? Bà làm khổ cực vì những đồng lẽ đó sao??

-Cháu nhìn vào trong ngăn kéo kia mà xem – Chỉ về phía chiếc tủ nhỏ phía trước.

Cô tiến lại và mở ra.

-Thấy cái phong bì trong đó không? Mở ra đi.

-??

-Bà làm việc như một con kiến cần cù, và bây giờ đã lên đến 1,5 triệu yên rồi...

-Thật là khó tin! – Đôi mắt mở to khi nhìn thấy số tiền ấy, cô kinh ngạc thốt lên.

-Cháu ăn tối không?

-Vâng. – Kéo hộc tủ, rồi chợt Ayu khựng lại khi nhìn thấy một tấm ảnh.

-Ai đây hả bà?

-Hử? – Sau khi đã chuẩn bị xong, bà lão bước ra. – À... Người đó là chồng của bà.... Dù chỉ là trong một ngày...

-Một ngày?

-Vâng. Yoshiyuki là một thành viên của đội cảm tử, nhân lệnh đi đâm thủng tàu địch.

-??

-Cũng như là đi vào con đường chết.

-....

-Ayu, có lẽ cháu không hiểu nhưng, cưới một người dhiến binh cảm tử thời đó là chuyện thường làm, cho dù chỉ một ngày. Bà vẫn nhớ như in khi nói với mẹ là bà muốn cưới một chiến binh cảm tử.

-Khi ấy bà bao nhiêu tuổi?

-17. Bằng cháu bây giờ, Ayu. – Rồi mặt bà lão chùn xuống, thoáng nét buồn. – Ngay cả Yoshiyuki cũng chưa tròn 18. Lễ cưới kết thúc mà chưa có một lời thề nào cả.

------------------------------

*Đó là một đêm yên ắng.

Một cô gái trẽ và một chàng trai ngồi đối diện nhau trong một căn phòng tối, hôm nay là ngày thành thân của họ, và đêm nay là đêm động phòng.

-Anh hỏi em một câu nhé?

-?? – Cô ngạc nhiên ngước lên nhìn anh.

-Nếu em là một trong chúng anh, người phải chết vào ngày mai.... liệu em có còn muốn kết hôn không?

-Vâng... – Cô bẽn lẽn trả lời, song đôi mắt thì vẫn chưa hết sự ngạc nhiên.

-Anh hiểu. – Rồi anh đặt tay mình lên đôi tay của cô.

Mặt cô lúc đó đỏ gay lại, còn anh thì vẫn bình thản.

Đưa tay lên, anh khẽ chạm vào gò má đang ừng hồng, rồi rụt tay lại.



Anh mỉm cười.

Điều đó làm cô rất ngạc nhiên.

-Ngày mai...

-??

-Em có thích cùng anh ngắm bầu trời không?

--------------------

-Ngắm trời sao?

-Bà đã vô cùng ngạc nhiên. Có ai ngờ anh ấy lại nói những lời như thế.

Rồi bà lại cười hiền.

---------------------

Thế là chúng tôi đã lên ngọn đồi ngay sáng hôm sau đó để ngắm bầu trời........

-Những lúc thế này, loạn lạc như tan biến... – Anh nằm ngửa, một tay để gác đầu, tay còn lại anh đặt lên tay cô. – Em nói đúng, anh sẽ chết dù thế nào đi nữa... nhưng cho dù anh có chết đi, anh cũng sẽ mãi ở trên kia và nhìn về em.

Mặt cô đỏ ửng, những giọt nước mắt thi nhau tuôn xuống.

-Nên sau này em có khó khăn cứ hướng về phía bầu trởi.

Rồi cô nắm chặt lấy tay anh.

-Em.... Phải sống thật tốt!



'


“Đùng! Đùng!” – Những tiếng động tương tự được vang lên.

Là máy bay của giặc đang đánh bom trong làng, tệ hơn nữa, đó là làng nơi cô đang sinh sống!

Mọi người cuống cuồng sợ hãi, chạy không cần biết phía trước là thứ gì đang chờ đón, tay xách nách mang những đứa con nhỏ của minh, những đứa trẽ đáng thương vô tội......

Nhà cháy, ngọn lửa thi nhau nuốt trọn một vùng, bắt lên nghi ngút.

-Mẹ! Mẹ làm gì vậy? Nhanh lên đi! – Cô quay về phía sau khi thấy mẹ mình vẫn còn đứng trước cửa nhà như là đang muốn đi vô tìm kiếm một vật gì đấy nhưng vẫn còn trong tình trạng do dự...

-Ảnh của bố con...... – Rồi bỗng bà hét to. – Con chạy trước đi! Mẹ phải lấy ảnh của bố con đã!

Nhà cô lúc này vẫn còn chưa bén lửa.

NHưng bỗng nhiên có một cái gì đó bốc lên.

Quay đầu lại, mặt cô bỗng tối sầm khi thấy lửa đã bắt đầu lan đến nhà cô.

Rồi một cây cột rất to ở gần đấy rơi xuống, đẩy nhanh tiến độ bốc cháy của căn nhà – Nơi mẹ cô vẫn còn đang ở trong đó.

Ngước mắt lên, trước mặt cô là một ngôi nhà đang bốc chạy, cô bắt đầu lên cơn run rẩy....

Nước mắt ứa ra...

Cô bất lực chạy đi, bỏ mặc người mẹ mình đang bị nuốt chửng bởi cái nóng của lửa....

Sau này nếu em có khó khắn, cứ hướng về bầu trời.

*Tại chiến trường.

“Tạch tạch tạch” – Tiếng động cơ cánh quạt của trực thăng hoạt động, là máy bay do Yoshiyuki đang lái.

-RAHHHHHHHHHHHHHHHHHHHH. [Không rõ đây là gì?] – Rồi máy bay của anh lao thẳng vào tàu địch.

Anh sẽ mãi ở trên kia và nhìn về phía em.....

“Đùng!” – Một góc con tàu nổ tung.

Mãi mãi....

[Sẽ có một tình yêu, sẽ mãi mãi là bất hữu.
Trong màng đêm đó nhưng ở bên kia anh mãi chìm trong ngàn giấc ngủ.
Sẽ có một tình yêu, sẽ mãi mãi là vĩnh cữu.
Tồn tại đâu đó một tình yêu đó linh hồn anh nó còn hiện hữu.....]





'



Cảm nhận được cảm giác nhoi nhói nơi con tim, cô quay đầu lại về vô giác ngước nhìn về phía bầu trời....

-Yoshiyuki...........?

-Coi chừng!!!!!! – Một ai đó đã thét lên...

Trước khi kịp hiểu chuyện, thì có một thân vột đầy lửa đang rớt thăng3 xuống phía cô đang đứng.

Mắt cô tối sầm lại.

Cây cột ấy đang đè lên chân cô.

Trong dòng người đang cố gắng chạy trốn thần chết, có một cô gái nhỏ đang đối diện trực tiếp với tử thần....

Nước mắt cô trào ra...

Em.... Phải sống thật tốt!!

-Ahhhh!!!

“Cạch.” – Dồn hết sức lực, đôi chân còn lại của cô đạp cây cột ấy ra dù chân kia đang rỉ máu đau buốt.

“Mình phải sống tốt!”

Gượng dậy, cô chạy đi...... Bất chấp cái thứ gì đó tưởng như đang rút cạn máu trong người cô.

---------------------------

-Sau đó, ông ấy có về không?

-Không. – Lại cười hiền.

-Thế là cuộc hôn nhân của bà kết thúc sao?

-Ừm....

-Rồi sau đó, – Mắt cô lại trở về với vẽ lạnh nhạt. – bà vẫn sống vậy sao?

-Đó là người duy nhất mà bà yêu. – Gương mặt thoáng nét mãn nguyện.

Cô trơ ra vẻ không hiểu chuyện.

-Bà xin lỗi. Chắc chuyện cũng chẳng thú vị cho lắm....

-...

-À! Suýt quên mất. Tặng cháu nè Ayu. – Rồi bà đưa ra một dây pháo.

-Chắc cái này gợi nhiều kỷ niệm. – Ayu đốt nó lên.

Dây pháo cháy, con Pao sợ sệt ngoảnh mặt lại.

-Ái chà! Không sao đâu Pao. Mà biết là Ayu mà. – Bà cười. –Cháu có biết là, ngọn lửa lấp lánh có phép màu không?

-Phép màu?

-Người ta nói, nếu ngọn lửa cháy mãi thì ước muốn sẽ trở thành sự thật.

-Thật sao? Thế nguyện ước của bà đã trở thành hiện thực chưa?

-Rồi cháu ạ. Lâu lắm rồi. – Lại cười. – Thế cháu ước gì? Ayu?

Mặt trăng khuyết hẳn trên nền trời đen....

-Ước cho Pao khỏe lên và... và.... Ước sao cho bà sống mãi.....

-Cảm ơn cháu....

Rồi cả hai cùng mỉm cười hạnh phúc...

Nhưng... Ngọn lửa tắt....

Phải... nó đã tắt.......

Nhưng lúc đó thì chưa ai để ý đến điều đó.....



'



*Sáng hôm sau.

Đứng trước một cửa hàng hoa.

“Oa! NHiều hạt giống quá.” – Cô mỉm cười.

-Không hợp với em đâu, Ayu.

Bị bất ngờ, cô vội quay mặt lại.

Là người đan ông khi đó. Người mà hôm trước đã cùng cô và Reina....

-Chào em. – Gương mặt già nua xuất hiện sau lưng cô.

-Lo việc của anh đi. – Rồi cô lại quay lại gian hàng, lãnh đạm.

-Thô lỗ như thế cũng chả hợp. – Rồi hắn ta kề sát tai Ayu. – Có muốn đi một chuyến nữa không? Anh nhớ em rồi đó...

Đôi mắt cô mở to, dường như cô đã quên mất thân phận của mình từ khi gặp bà ấy....

-Em nghĩ sao nè?

Nhưng rồi định thần lại, cô đặt cái phong bì nhỏ chứa hạt giống về vị trí cũ.

-50 ngàn thì được.

'

Cầm tiền,cô chán nản nằm trên giường....

-Xong rồi. Gặp sau. – Và hắn ta quay lưng.

“RRRRRR” Tiếng của chiếc điện thoại.

Cô lần mò trong túi xách.

Số của Kenji.

-[Làm ơn... Cô phải cứu tôi!]



'



Quay về khu chung cư cũ của Kenji.

“Cạch” – Cô mở cánh cửa ra.

-Kenji? Anh ở đâu? Kenji.

-Ayu? – Đôi mắt thẫn thờ của người con trai ấy ngẩn lên nhìn cô, gương mặt nát bấy những vết thương, kèm theo đó là tiếng động cây kiêm tiêm rớt xuống nền nhà.

-Anh lại.... [Ý câu này là: “lại bị đánh à?” (pina nghĩ thế)] – Nhìn những bao thuốc bị vun vai~ khắp nơi. – Nghiện thuốc à?

-Thì sao? – Dựa lưng vào tường. – Chứ tôi biết làm gì? Dạo này cô đâu ghé qua đây nữa?

-Anh phải bỏ cái thói đó đi. Sớm muộn gì nó cũng giết anh. – Vẫn khuôn mặt vô cảm, cô nói.

Bức xúc,đối mắt anh hiện lên nét hoang dã.

Kéo tay cô lại, Kenji nhấn vào cuống cổ của cô.

-Câm đi! CÁi giống chó như mày...!

-Ken...ji.

Rồi chợt lấy lại được nhận thức.

-Tôi.... – Anh buông tay ra.

-Hộc... Hộc....

-Tôi xin lỗi. – Anh ôm lấy cô. – Hãy tha lỗi cho tôi.

-...

-Ayu... Tôi có thể bị giết.

-Anh nói cái gì thế hả? – Cô buông anh ra, hai tay vịn vai anh hỏi.

-Tụi nó... lần ra chuyện tôi bòn rút tiền nhiều quá...

-Sao lại làm chuyện điên khùng thế hả?? – Cô hét lên.

-Tôi tiêu rồi, Ayu. –Anh ôm lấy mặt mình.

-Là tại... – Một lần nữa, Ayu nhìn xuống. – Thuốc sao?

-Làm ơn.... Cho tôi mượn hai triệu yên! – Anh nói mà như thét, thét mà như van xin, anh thật sự đang bị dồn vào bước đường cùng...

-Hả? – Mắt cô lại tối lại. – Tôi làm gì có nhiêu đó!! Tự đi mà tìm lấy!!

-Không thể đâu... Làm ơn....

-...

-Tôi là thằng trai bao đã nhất ngoài kia. – Nước mắt anh bắt đầu trào ra trên mi. – Khi lành thương, tôi có thể kiếm được hai triệu chỉ trong vòng 3 ngày!! – Anh mỉm cười như một thằng điên.

-....

-Đi mà! Tôi trả ngay thôi mà....! – Rồi anh ôm chầm lấy cô.....



'



*Tại nhà.

-Cháu không sao chứ? Ayu. Cháu chưa hề đụng đũa...

-Không sao ạ... – Gương mặt buồn rầu như chẳng để tâm đến những gì bà lão nói.

-Cô phải cho tôi mượn hai triệu yên....

Nhìn về chiếc tủ nhỏ khi ấy...

-Đến giờ đã được 1,5 triệu yên rồi....

“Ah....”



Giống như, cô đã tìm thấy vị cứu tinh cho rắc rối của mình......

Thời gian xung quanh cô như dừng hẳn lại........

-Khi lành thương, tôi có thể kiếm được tới 2 triệu chỉ trong vòng 3 ngày....

*Đêm về....

Bà ấy đang ngủ...

“Tha lỗi cho cháu bà ơi.....– Gương mặt cô trông khổ sở vô cùng. – Cháu sẽ trả lại cho bà dù phải đổi cả mạng cháu!

______________

Lập lại, một lần nữa.

Ai k đọc bấm dùm, đừng ở đó mà sủa lung tung!

Còn những bài viết trên, pina chỉ nêu ra hai bài, nếu 4rum cho phép post bài k dấu và chữi thề, thì pina k còn gì để nói với mod nữa.

Còn lại, những gì muốn nói pina đã nói hết, ai muốn ý kiến gì thì cứ cố gắng mà đánh vần cho kỹ cái mà pina comt.

'

Hãy nhận xét bài viết của pina, còn ai chỉ có nhã hứng vô đây chữi bới bắt bẽ, một lần nữa, biến dùm, được chứ?

pina k nc đàng hoàng nữa, có trách thì trách mọi người đã vô lễ trước. Muốn người khác tôn trọng mình thì làm ơn, tôn trọng họ trước. Còn bạn gì đó bảo là nên tiếp thu những comt đó một cách nhã nhặn, thì xin lỗi, nếu người ta chữi mình mà vẫn có thể cười tươi vui vẻ thì pina quả là một con bệnh thế kỷ. Những comt khác pina đã bảo tiếp thu, chỉ là 2 cái comt pina đã nói, thật sự làm pina tức không chịu nổi.

Vậy thôi. Cảm ơn.

Nanh Trắng
04-02-2011, 04:21 AM
Chà, tôi hiểu, nhưng ở đây có ai sủa đâu? (hoạ chăng là sói tôi đây) *LOL

I'm Yours
04-02-2011, 06:04 AM
Mình thấy chap 2 ok hơn chap 1 rất nhiều. Có vài điều nhận xét thế này:
- Đoạn thôn làng cháy, sao bạn ko miêu tả chi tiết hơn nhỉ. Trog manga, có thể nó diễn ra nhanh hơn. Nhưng trog văn thì khác. Bạn miêu tả vậy, mình thấy hẫng.
- Cô gái kia, bạn miêu tả hộ mình xem cô ta có đẹp ko vậy? Ko thấy miêu tả ngoại hình cô ta.
Và các bạn làm ơn đừng nói gì hết, đọc thì đọc, ko thì thôi. Haz, cãi nhau, mình đọc mà đau đầu.
Thế nhé, vài ý kiến vì onl đt nên ko thể nhận xét thêm. Chờ chap 3.

I'm Yours
04-02-2011, 06:23 AM
Vào thêm quả se x =) Mình ko khắt khe gì với nó, vì những truyện hiện đại bh cũng đôi khi cho phần đó vào. Nhưng bạn có thấy se x của thể loại này hơi quá đà. Chap 1, thú thật mình thấy gai ng, ghê rợn. Bạn đừng viết nó thật quá ko, mình sợ.
Hết.

Pina.fool
04-02-2011, 06:33 AM
^^
Cái phần se.x á, pina đã viết lướt qua rồi á ^^, bạn thấy miêu tả ít hk ^^. Trong truyện vẽ s mình nói v., có khi còn lượt đi một số cảnh nữa ^^.

còn cô gái, hiện thân của bà lão ngày xưa, thật ra pina hk muốn miêu tả ngoại hình ^^, vì trong truyện có thể một số nv vẽ k đẹp chứ chưa chắc là cô nàng k đẹp, nếu miêu tả sẽ làm mất hứng, mà k thể làm khác truyện, sẽ có nhiều người chữi lắm đó ^^, chắc bạn cũng thấy người ta bới móc khuyết điểm của pina rồi đó ^^.

vd thế này: trong truyện nó vẽ anh chàng kenji 2 mái, làm thế nào để có thể diễn đạt cho bạn hiểu là dù thế nhưng vẫn thấy anh ta đẹp nhỉ ^^.

Còn phần cháy làng, pina còn non tay lắm, pina chỉ biết nhìn hình và miêu tả như vây. pina biết là pina k thể diễn đạt làm sao cho các bạn tưỡng tượng được đúng như trong truyện, pina đâu có tài đến thế ^^, nói thật là vẽ ra thì vậy, nhưng khi diễn đạt bằng lời, có nhiều chổ pina chẳng biết phải nói làm sao, diễn đạt thế nào để nghe nó k lủng củng, pina k phải nhà văn nên k thể nào làm cho hoàn hảo :d. Nhưng sẽ chú ý hơn đến phần miêu tả ^^. Bạn cũng phải thông cảm là truyện thì chỉ mất thời gian vẻ thôi chứ k mất thời gian suy nghĩ khi đã có kịch bản mà ^^.

GA94
04-02-2011, 07:02 AM
Thật sự khi đọc manga thì mình ko cảm đc lắm nên thik đọc cái này của pina hơn................

Hjc, có lẽ đọc manga mình chỉ nhìn, lướt nên nó vây, còn đọc truyện thì mình mới có thời gian ngồi ngẫm nghĩ, với lại manga có mấy cái hình *** quá đi........thế nên pina cứ post nha ^^!

Với lại mọi người đừng cãi nhau nữa nha.........kiss mọi người một cái *ko chịu cũng kiss* haha

moooooaaazzzzzzzz..............

princessbellas
04-02-2011, 09:01 AM
Ummm.... ngehe Pina nói thế nên qua đọc thử manga. Thật sự sau khi đọc xong, cũng cảm kích như Pina vây. Tớ không thích và hầu như không ưa manga nhưng đọc xong thì cảm thấy manga cũng hay hay, cũng truyền được cảm xúc cho người đọc *cười* lúc trước tớ đọc manga 3,4 là thấy nhức đầu ~.~
Về cái vấn đề se x thì :| công nhận Pina đã cố gắng lượt bớt ^^ cứ típ tục lược bạn nhé =)
Điều cuối là thú nhận trước h toàn đọc chùa của Pina cho tới hum ni mới com, tớ là 1 crayzy fan >"<, theo dõi tất tần tật truyện trước h của Pina :D:D:D. Dù sao vẫn mong Pina típ tục vít và tớ sẽ lun ủng hộ :)

Pina.fool
04-02-2011, 10:09 AM
hjj`. đọc xong comt của các bạn pina thấy an ủi được phần nào vì công sức pina bỏ ra là k ưổng ^^.

Còn cái manga này, pina ít khi khóc lắm nha, nhưng mà đọc xong cảm động mún rớt nước mắt :-s, nhất là cái khúc cha của Yoshiyuki tự tử để cho nó tiền mổ á, mặc zù trên thực tế bệnh tim bẩm sinh là chết trăm phần trăm :d, mà đây là truyện, cũng nên được tưỡng tượng :d.
Ôi, một tình yêu trong sáng trong một câu truyện phản ánh sự dơ bẩn của cưộc đời. *mơ tưởng*, ngày cả hôn 2 a chị này vẫn chưa làm đó mà ^^.

Được UH là vẫn viết, còn 2 fic, pina sẽ ráng hoàn thành, chỉ mong là tới lúc đó các bạn vẫn thích và vẫn đọc, bởi vì ý tưỡng vẫn ở trong đầu pina, chỉ có điều vô cùng làm biếng để viết ra thành lời ^^.

I'm Yours
04-02-2011, 11:54 AM
Đang tò mò xem Ayu xử lí vụ tiền thế nào :so_funny: hi vọng nó sẽ hoàn thành vào time gần nhất.
Bạn cũng nên ghi rõ nguồn luôn đi, tránh mọ ng hiểu nhầm, rắc rối. Và vụ se x, lược tới đâu mà bạn cảm thấy đủ là đc.
Hi vọng hoàn thành trong tháng 2 :sr:

Phong Linh
04-02-2011, 12:10 PM
Đầu tiên, rất vui vì em đã ghi note lại đầu fic, về việc fic này chuyển thể từ manga, tôi thấy việc này cần thiết ^^

Thứ 2, xin lỗi em vì tôi comment fic này trong một tâm trạng không tốt lắm, chứ thật ra ( đang ngụy biện) tôi là người một khi đã cmt cho fic nào thường rất hoà nhã.

Thứ 3, tôi sẽ cám ơn em, nếu em tiếp-tục-viết, bỏ qua chiến tranh, tôi sẽ đọc ( ngay cả khi không biết mình đang đọc gì), chỉ để xem em vượt qua "chuyện" này, "khó khăn" này, "xích mích" này, ( ôi cái vốn từ méo mó nghèo nàn của tôi >.< ) bằng một thái độ như thế nào.

Thứ 4, tôi ghét cay đắng cái so sánh về 4rum hoahoctro và zing. Nhưng thôi, bỏ qua cho tôi, như là tôi đã bỏ qua cho em về những điều vô nghĩa. Cái comment của tôi xuất hiện ở đây là vì một dòng comment của em. Nhưng thiết nghĩ, cái em viết là fic và cái tôi đọc cũng là fic.

Cuối cùng, nếu như em hiểu tất cả những điều bên trên tôi muốn nói, rằng tôi đang chờ đợi sự thể hiện tiếp theo của em thông qua chap tiếp theo (chứ ko phải là comment chiến tranh hoặc cái gì đó đại loại thế), không ủng hộ cũng chẳng phản đối, không đồng tình cũng chẳng bất bình ( nhạt thật!).

Tôi tôn trọng em và cái fic này nếu như em tôn trọng cái 4rum này cũng như tất cả các thành viên trong đây.

Pina.fool
04-02-2011, 12:29 PM
^^
Vâng. Em là một người thoài mái, k để bụng, ai cười nói thì em cười nói lại, có phê bình thì chỉ cần nói một cách đàng quàng, em k hề ý kiến.

Về việc so sánh 4rum này, ss phải biết là lúc đó em giận đến đánh chữ sai liên tục, tay cứ run run thế, thật sự em k thể nghĩ được gì khác, cứ như bị tất cả mọi người quay lưng mọi công sức mình bị phủ nhận, em không chịu đựng được chuyện đó nên đã comt như thế. Giờ thì em quay lại xoá nó đây. Chứ còn so sánh cái này với cái khác, người này w người kia, em ghét vô cùng và chưa bh làm chuyện đó, nói ss có tin không nhưng đây là lần đầu em làm thế ^^.

Zờ cảm thấy hơi có lỗi vì e quả thật rất ngưỡng mộ những fic ở đây, đặc biệt là oneshot ^^, viết đc thế quả là tài, có điều trong lúc nóng giận thì k kiểm soát được tình hình đó mà ^^.


Em lưôn tiếp nhận những ý kiến, sửa sai nếu nó trong tầm kiểm soát, nhưng nếu nhục mạ em, em nói thật em rất bốc đồng, nếu làm thế ngoài đời, em không biết có thể kiềm chế mình nổi không, em không phải tỏ ý bạo lực gì đâu, ss hiểu cho em phần này.

Thật ra ss ghi trên có nhiều cái em không hiểu lắm :d, nhưng chắc chắn là từ nay những comt phê bình về việc em chuyển thể từ manga thành truyện, em sẽ k quan tâm đến nó chứ đừng nói đến việc rep lại ^^, vì thế ss cứ yên tâm.

Còn nếu ss k hiểu bài em post, em có thể gữi link cho ss đọc nếu ss có hứng thú. Deep love là một câu chuyện vô cùng có ý nghĩa, nhất là từ cái khúc tình yêu xuất hiện ^^, chắc chắn ss sẽ k thất vọng. Đương nhiên là trong trường hợp ss có nhã hứng và thời gian ^^.

ps: thanks ss Lúa nha.

hoa_pri_sami
07-02-2011, 04:08 AM
hi. nghe nhỏ bạn nói trong room đang có chiến tranh nên tò tò mò vào thử. nhưng đọc fic của u cũng thấy đc. tuy phần đầu hơi.......... her her. lâu lắm hok vào rùi. bản tính lười ăn vào máu. =))

princessbellas
13-02-2011, 08:54 AM
Ss oy vít típ yk, đag mog chờ đây

Pina.fool
17-02-2011, 05:31 AM
sr mấy bn. pina mới đi học lại nên có nhiều bài kt ^^, hơi bận + học thêm hơi nhiều ^^. Có lẽ hơi lâu :d.

AzureAngel
18-02-2011, 09:26 PM
Ừmh, Aduaơ thấy cách bạn chuyển thể cũng rất thú vị! Thực tình mà nói, đây là lần đầu tiên tớ mới thấy có người chuyển thể từ manga wa fiction đấy! Rất là hay! Tại vì manga có cách diễn đạt riêng, còn fiction thì có cách khác!

Tớ chỉ có thấy từ fiction chuyển qua manga thôi, vd như...*wên rồi, gãi gãi* à, 1 truyện shônen-ai tên là Only the Ring Finger Knows. Mỗi cách thức thể hiện đều hay hết!

Cố gắng nhé pina! Mà này, pina nên học cách tảng lờ giống Aduaơ đi, mai mốt khỏi mất công cãi cọ, coi chừng ế giờ, giống tớ á! :so_funny:

Chúc pina, ờ, học tốt nhé! :D

Pina.fool
12-03-2011, 05:22 AM
-Trả lại cho tôi, ngay khi anh có thể. – Vâng! Vẫn đôi mắt ấy, vẫn giọng nói ấy, Ayu chìa xấp tiền ra trước mặt Kenji.

Trái ngược với vẻ bình thản của cô, hay nói đúng hơn là đang rất cố gắng để giữ bình tĩnh, anh trông thảm vô cùng với những vết bầm tím khắp mặt, đâu đó trên mi mắt là những giọt lệ chưa khô....

-Ơ... ơ... – Anh run rẩy đưa đôi tay gầy gò ra để nhận lấy như không thể tin được thứ đang hiện hữu ngay trước mắt ấy chính là tiền, vật mà có thể cứu lấy cuộc sống của anh chỉ trong vài giờ nữa thôi, lại có thể đạt được một cách dễ dàng đến thế.... – Đừng lo lắng.... – Không gian và thời gian như ngưng đọng tại đó, dừng lại nơi mà hai con người ấy đang tồn tại... – Sẽ trả lại cho cô ngay thôi mà.........

*Tại nhà.

-Tình hình Pao dạo này tốt lắm rồi. – Bà lão vừa nhìn chú cún đang uống sữa vừa cười nói. – Không biết dẫn nó đi dạo được chưa nhỉ?!

-....

Pao thôi chúi mũi vào tô sữa nữa, ngẩng mặt lên éo theo sự ngạc nhiên của cả hai, rồi lon ton chạy lại chổ của Ayu, lăn tròn dưới chân cô.

-Ôi! NHìn này. – Lại nụ cười hiền từ. – Bà nghĩ nó bắt đầu thích cháu rồi đấy!

Cô giật mình, đôi mặt mở to chứa đầy cảm giác có tôi....

-Chúng ta cũng nên dùng bữa chứ nhỉ? – Như không nhìn thấy những biểu hiện của cô, bà quay xuống bếp chuẩn bị thức ăn.

Đôi tay bất giác siết chặt lại............

*Tại một quán nước gần trung tâm thành phố.

-Cậu sao thế, Ayu? Sao trông như có gì muộn phiền thế?

-Hở? – Cô chuyển hướng nhìn sang cô bạn Reina. – Không hẳn....

-A A.... Vậy là tốt rồi! – Reina trông rát bối rối, có vẻ như từng lời Ayu nói ra đều có ảnh hưởng sâu sắc đến cô thì phải....

-Không. Tớ nói dối đấy. – Rồi cô nhắm mắt, tay chống cằm, cười buồn. – Có những thứ cậu không thể hiểu được đâu, Reina.

Một phút ngỡ ngàng, sau nước mắt từ đâu nức nở trên đôi mi cô gái nhỏ.

-Sao... Sao tự nhiên cậu lại khóc thế?

-Là vì... – Đưa tay dụi mắt. – ... đây là lần đầu tiên cậu cười với tớ đấy. – Đoạn mỉm cười hạnh phúc.

Đôi mắt tròn xoe mở to một cách kinh ngạc, sau chùn xuống.....

Có vẻ như Ayu đang thấy rất có lỗi vì chẳng thể làm gì được cho cô bạn gái..........

Một phút mặc niệm trôi qua ^^.

-Úi! – Điện thoại Reina reo lên. – Tớ phải đi khách rồi!! – Rồi cúi đầu lia lịa. – Xin lỗi, xin lỗi nhá!!

Vẫn đôi mắt ấy dõi theo bóng dáng cô bạn đang khuất dần.

-Nói chuyện sau nhé!!!!

*Tại khách sạn, nơi mà Reina đang tiếp khách.....

-Cô có hay đi khách không? – Người đàn ông lên tiếng hỏi sau khi đã thỏa mãn dục vọng....

-Dĩ nhiên! Lâu lâu một lần. – Vẫn nét mặt ngây thơ, đậm tính trẽ con, cô nhóc vẫn cười. – Cảm ơn nhé! Gặp lại anh sau!!

-“Gặp lại” à..... – Ông nói thầm trong miệng khi tiếng bước chân cô xa dần........

“Mình có thể đi dưỡng tóc chứ nhỉ? – Cô vui vẻ nghĩ. – Mình luôn thích mái tóc dài như Ayu.”

“RẦM!” – Một tiếng động vang lên ngay cạnh chổ cô đứng.

Ngước măt nhìn lại,

'

cô kinh hoàng nhận ra người đàn ông cô vừa tiếp khi nãy đã nhãy từ trên phòng xuống....

Vụt chạy, cô hoảng sợ đến độ không dám ngoảnh mặt lại một lần.....

Cô gái bé nhỏ gục ngã khi hình ảnh khuôn mặt máu me của người đàn ông ấy hiện lên trong tâm trí.

Nước mắt lưng tròng, cô vội lấy điện thoại ra bấm số. Tất nhiên, đầu dây không ai khác chính là Ayu.

-Alô?

[-Ayu? – Bên kia vang lên giọng nói run rẩy. – Tớ sợ quá, cứu tớ với....]

-Huh? Có chuyện gì vậy?

[-Cái gã mà tớ đã gắp.... vừa tự sát!! Tớ sợ quá! Làm sao đây???]

-Cậu đang ở đâu??

[-Shinbuya....]

-Cậu đi về ngay đi! Và đừng nói với bất cứ ai về chuyện này!

[-Được... được rồi!!]

[-Được rồi!!]

Tắt điện thoại cũng là lúc bước chân cô dừng tại căn hộ của Kenji.

“Đưa tiền cho Kenji tuần rồi.... Hắn vẫn chưa đá động gì đến việc trả.....”

-Ôi..... – Cô đưa tay lên bịt mũi vì cái thứ gì đó kinh tởm vừa xộc vào mũi khi cánh cửa phòng vừa được mở ra....

“Cái mùi này... Là.... ”

Chạy vội lên phòng anh.

Cảnh tượng đầu tiên đập vào mắt cô....

Là hình ảnh thân thể anh đang treo lơ lửng giữa phòng....................

Tiếng chuông điên thoại anh reo lên....

Khuôn mặt từ ngạc nhiên chuyển sang hờ hững, cô bước đến bàn, cầm điện thoại và nghe máy.

[-Kenji, mày hả?]

-Kenji chết rồi....

-.....

-Các người biết tại sao không? Hắn trả tiền cho các người chưa?

[-Nó lại mua thuốc nữa rồi.]

-Thế hắn bị ai giết à?

-[-Làm chó gì tao biết!]

Tắt điện thoại, đôi mắt càng lúc càng vô hồn.....

Rồi bỗng phát hiện thứ gì đó dưới gầm giường, cô cúi xuống nhặt lên.

Là số tiền còn lại, có lẽ Kenji chưa nhẫn tâm đến mức xài hết rồi mới tự kết liễu...

Bước đi, đơn giản chỉ bằng một cái ngoảnh đầu nhìn lại..........





“Một kẽ tự giam mình rồi tự vẫn.” – Một trong những bài viết của tờ báo sáng nay…

“Tám giờ…? Được!” – Dập tai nghe trong buồng điện thoại công cộng lại, gương mặt Ayu hiện lên một nét cương quyết hiếm hoi….

“Nhanh lên…! – Cô cắn răng. – Phải trả lại số tiền Kenji đã lấy!”





*8h cùng ngày.

-Trông em được đấy! – Một trong hai vị khách hàng đã hẹn lúc sáng của cô lên tiếng. – Cả hai chúng anh luôn hả?

-Nếu các anh chịu trả gấp đôi. – Vẫn gương mặt đó, có chăng chỉ là ánh mắt lần này có vẻ gì đó nghiêm túc hơn so với cái nhìn đầy hờ hững mọi lần…

-Dĩ nhiên, – Nguòi còn lại khoát vài Ayu bước đi. – cô em.

-TẠI SAO?? – Bỗng từ đâu cất lên tiếng la hét của một người phụ nữ kéo theo sự chú ý của cả ba. – Anh chết mà chả để lại xu nào cả!!! – Bà ta cứ la lối như thế với bóng ma ai đó như một người bệnh hoạn…

-Bà ta bị sao thế? – Một trong hai người lên tiếng.

-Này! Đó là chỗ tên tự sát trên báo hôm bữa đấy! – Người còn lại nói. – Hình như nó bị một đám ma túy nào đó giết. Trên báo ghi thế.

Rồi hình ảnh Kenji lại hiện lên.

Lúc mà anh ta vui mừng khi nhận được tiền…

Và cả khi anh ta bị treo cổ giữa phòng nữa....

[Có lẽ là Kenji – theo Ayu nghĩ – cũng bị một đám nào đó giết hại – pina đoán thế tại trong truyện không ghi ra chi tiết đó.]

Tiền khiến chúng ta gây tội ác…. Thời này chỉ bấy nhiêu đó thôi đúng không?

-Này, các ông.

Cả hai cùng quay lại.

-Đi làm việc nhanh nào!

“Nhanh lên….

Phải nhanh lên….

Mình phải trả lại số tiền đó…..”





*Tại một phòng Karaoke.

“BỐP.”

Reina bị một ai đó xô ngã xuống chiếc ghế sofa.

-Thú nhận đi. – Là 3 cô nhỏ cùng lớp hôm đó. – Mày đi ngủ với người ta để kiếm tiền đúng không?

Đôi mắt mở to kinh ngạc, cô nhóc vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy đến với mình.

-Chúng tao thấy mày rời khỏi khách sạn với lão già đó… Nó trả mày bào nhiêu? – Rồi nhỏ đầu đàn giựt lấy túi xách của cô nhóc. – Chia cho chúng tao ngay!

-Lấy ví nó!

-Đừng… Đừng mà!!

“PẶC!” – Cô nhóc khi nãy đưa tay chặn đầu Reina lại khi cô vừa định chồm lên để lấy lại ví.

-Nếu mày chỉ muốn thỏa mãn cái dâm đãng của mày, thì tụi tao ban cho…

“Cạch!” – Tiếng mở cửa vang lên kèm theo là một đám thanh niên xông vào.

-Tụi tao tới rồi đây!!

-?!

-Này!! – Thằng vừa phát ra câu nói đó tiến sát mặt lại gần Reina. – Đẹp đó!

Cô nhóc tội nghiệp run rẫy trước những cái nhìn thèm muốn đó…

-Chơi ngon thôi!!

-Sao cũng được! – Lại là cnhỏ khi nãy. – Cứ chơi cho đã đi!

Tiếng nhạc karaoke vang lên át hẳn tiếng la của Reina…

-Này Keiko!

-Gì?

-Tao ra trong người nó luôn nhé?

Không gian xung quanh cô nhóc như ngừng hẳn lại trước câu nói của tên con trai ấy…

-Cứ việc!

Rồi vỡ òa, cô bất khóc nức nỡ,

-Không…. Không…

-Đừng nghĩ xấu về anh chứ bé!

-Khônggggggggg!!!!!!!!!

Cơn mưa ào xuống bất chợt, đêm dần buông, trời càng lúc càng về khuya………

Cô nhóc bần thần…

Trên người đầy vết mồ hôi và tinh dịch bắn ra rãi rác….

Quần áo xốc xếch để lộ những phần cơ thể nhạy cảm….

“Tách!”

-Hé răng cho bất kỳ ai thì những tấm hình của mày sẽ bị phân phát khắp mọi nơi. – Một nhỏ khác sau khi đã lần lượt chụp đủ chỗ trên người Reina lên tiếng.

-Cái thằng vừa chơi mày khi nãy… có ra không? – Một con nhỏ khác nói.

-…

-Sao? – Rồi quay qua hai nhỏ còn lại. – Hình như nó khoái lắm! Coi nó sướng thế nào kìa! Mày cũng muốn chứ hả?

-Kei…ko? – Một nhỏ khác giật mình khi thấy nhỏ Keiko lấy trong túi xách ra một cây bút chì bấm.

-Loại đĩ như mày không có tư cách được hưỡng cách đối xữ tốt hơn! – Rồi đôi mắt kiên quyết, cô ả thẳng tay đâm ngòi bút vào bắp đùi của cô nhóc tội nghiệp…

Nỗi đau vỡ òa, Reina la lên đau đớn.





Cô bước từng bước chân run rẩy trên con đường.

Tất cả mọi người ngang qua đều quay lại nhìn cô, che miệng xì xầm gì đó khi thấy trên đùi cô chảy đầy máu, hay vì thân thể đang rã rời lôi thôi của cô….

-A…yu…..

Khi đã không còn khả năng để lết tiếp,

Cô gục xuống……….





“Cạch!” – Ayu mở cửa phòng bệnh của Reina rồi bước vào.

Vén màn, Khuôn mặt cô trở nên căng thẳng khi thấy sự phờ phạc hốc hác trên gương mặt xinh xắn của Reina.

Đôi mắt hé mở, nhát thấy bóng người, những ký ức kinh khủng hiện về…

-Khoônggggg!!!

-Reina…

-Tránh xa tôi ra!!!!

-Tớ đây! Reina!!!

-Hơ…. – Cô nhóc ôm mặt. – Ayu!! Ayu!!!!

-Ổn rồi! – Ayu vỗ vai cô nhóc. – Kể cho tớ nghe nào…

Rồi cô lại xững sờ khi thấy trên đùi của Reina có một vết thương còn mới…

“CON ĐĨ!” – Đó là nội dung những gì được viết – à không, được KHẮC trên chân cô nhóc.

-Đừng nhìn! – Vừa thấy Ayu nhìn vào chân mình, cô vội kéo váy xuống che đi vết thương.

-Mọi việc ổn rồi, Reina. – Cô vỗ đầu Reina.

-Cậu đến vì tớ, Ayu….

-Huh?

-Tớ chỉ cần có thế! – Có cúi đầu, tay bám gấu áo.

Cô cười thật tươi, trên mi mắt vẫn còn vương lại vài giọt lệ….

Nắm chặt tay, bước ra khõi phòng bệnh,

Đôi mắt Ayu tối sầm lại đầy vẽ căm thù………..

AzureAngel
23-03-2011, 06:55 PM
Một part mới thật buồn! Nhiều cảnh đau thương xảy ra! Cái chết của hai người đàn ông ở trên chẳng gây cho tớ chút xúc động gì cả, nhưng nó cũng thật khó tả!

Đau buồn nhất là khúc cô bé Reina..., tội nghiệp!

Thx for coming back! :huglove:

Nelly. Doanh
25-03-2011, 07:55 AM
Đang tự hỏi Pina, khi nào có chap mới :sr: