silver
06-12-2010, 10:25 AM
fic title: em có thường đến đây?
author: ^^
genres: general
status: maybe, somewhat, kinda, sort of, not really done XD
summary: là một câu chuyện không viết hoa.
author's notes:
cái này viết gần như là tùy bút, lại hơi hơi giống tản mạn... không biết nó sẽ đi đến đâu. viết làm quà tặng bạn Lu (và một vài bạn khác nữa XD), vì chỉ có (những) bạn ấy mới đỡ được thứ tình ái nửa gần nửa xa nửa thực nửa hư này. đề nghị nhìn lại cái status, fic này part nào cũng có thể (nguy cơ tiềm tàng) là kết thúc (oneshot trá hình nha các bạn ^^)
.1.
lần đầu tiên nhìn thấy nàng, là vào một buổi chiều ít gió nhiều mây. nàng đứng cạnh bồn phun nước của công viên; váy trắng, tóc nâu bồng bềnh như có thể đếm được những làn gió xen kẽ từng lọn tóc, dáng vẻ thanh khiết và tự nhiên tựa tất cả những thứ luôn luôn phải ở đó, lại thoát tục như không hề tồn tại.
lần đầu tiên nhìn thấy nàng, nàng khóc thực thảm thiết. nàng khóc không ra tiếng, nước mắt ướt đẫm gò má ửng hồng. ráng chiều rải nhẹ lên đôi vai run run của nàng màu vàng yếu ớt, tang thương như đôi mắt sũng nước đầy ủy khuất kia.
trước khi kịp hiểu bản thân muốn làm gì, tôi thấy mình rảo bước đến cạnh và chìa chiếc khăn trắng được gấp làm tư ra trước mặt nàng. nàng ngước lên nhìn tôi, đôi mắt to trong veo ẩm ướt, vẻ bất ngờ càng làm cho nó thêm long lanh. nàng mở miệng, đôi môi đỏ mọng mấp máy như định nói gì đó, nhưng tôi chưa kịp hỏi lại thì đã bị gián đoạn bởi tiếng "CUT" phát ra từ đằng sau.
tôi quay đầu lại, và giật mình khi phấy một đội ngũ làm phim với đầy đủ máy quay, hệ thống ánh sáng, người nhìn có vẻ giống đạo diễn và những người nhìn không giống đạo diễn sau lưng mình. ý thức được tình huống mình vừa vướng vào, tôi thầm mắng bản thân vì tội hấp tấp, lại phát hiện chiếc khăn cư nhiên đã bị rút khỏi tay mình.
nàng khẽ lau khô khoé mắt, và đón ánh nhìn của tôi bằng một giọng nói vừa thản nhiên vừa dịu dàng: "chúng tôi đang đóng phim."
.
.
.
~~ to be cont
author: ^^
genres: general
status: maybe, somewhat, kinda, sort of, not really done XD
summary: là một câu chuyện không viết hoa.
author's notes:
cái này viết gần như là tùy bút, lại hơi hơi giống tản mạn... không biết nó sẽ đi đến đâu. viết làm quà tặng bạn Lu (và một vài bạn khác nữa XD), vì chỉ có (những) bạn ấy mới đỡ được thứ tình ái nửa gần nửa xa nửa thực nửa hư này. đề nghị nhìn lại cái status, fic này part nào cũng có thể (nguy cơ tiềm tàng) là kết thúc (oneshot trá hình nha các bạn ^^)
.1.
lần đầu tiên nhìn thấy nàng, là vào một buổi chiều ít gió nhiều mây. nàng đứng cạnh bồn phun nước của công viên; váy trắng, tóc nâu bồng bềnh như có thể đếm được những làn gió xen kẽ từng lọn tóc, dáng vẻ thanh khiết và tự nhiên tựa tất cả những thứ luôn luôn phải ở đó, lại thoát tục như không hề tồn tại.
lần đầu tiên nhìn thấy nàng, nàng khóc thực thảm thiết. nàng khóc không ra tiếng, nước mắt ướt đẫm gò má ửng hồng. ráng chiều rải nhẹ lên đôi vai run run của nàng màu vàng yếu ớt, tang thương như đôi mắt sũng nước đầy ủy khuất kia.
trước khi kịp hiểu bản thân muốn làm gì, tôi thấy mình rảo bước đến cạnh và chìa chiếc khăn trắng được gấp làm tư ra trước mặt nàng. nàng ngước lên nhìn tôi, đôi mắt to trong veo ẩm ướt, vẻ bất ngờ càng làm cho nó thêm long lanh. nàng mở miệng, đôi môi đỏ mọng mấp máy như định nói gì đó, nhưng tôi chưa kịp hỏi lại thì đã bị gián đoạn bởi tiếng "CUT" phát ra từ đằng sau.
tôi quay đầu lại, và giật mình khi phấy một đội ngũ làm phim với đầy đủ máy quay, hệ thống ánh sáng, người nhìn có vẻ giống đạo diễn và những người nhìn không giống đạo diễn sau lưng mình. ý thức được tình huống mình vừa vướng vào, tôi thầm mắng bản thân vì tội hấp tấp, lại phát hiện chiếc khăn cư nhiên đã bị rút khỏi tay mình.
nàng khẽ lau khô khoé mắt, và đón ánh nhìn của tôi bằng một giọng nói vừa thản nhiên vừa dịu dàng: "chúng tôi đang đóng phim."
.
.
.
~~ to be cont