PDA

Xem đầy đủ chức năng : em bước di vì con yêu anh



luulytrang_tagl
04-12-2010, 04:57 AM
Em bước đi vì còn yêu anh

- Em gặp anh vào 1 ngày mùa hè nắg chói. Một ngày buồn khi Em-1 con bé đi học xa nhà phải đón sinh nhật 1 mình không có bạn bè và người thân bên cạnh. Sự gặp gỡ tình cờ ngỡ như không thể ấy đã kéo Em và anh lại gần nhau hơn. Và chúng ta bắt đầu từ đấy …….

Anh nói : Anh yêu Em!

Em hạnh phúc. Vì Em cũng yêu anh, dù biết chúng ta đag đi quá nhah. Nhưg có hề gì? Tình yêu mà…… ai biết trước nó sẽ đến như thế nào...... ?!

Em không nhớ đã nhận lời anh từ khi nào chỉ biết rằng những chuỗi ngày sau đó Em như sống trog 1 thế giới khác - Ở đó có anh và tình yêu..

* *** *

6 tháng sau….

Một chiều mùa đôg lạnh giá. Chúng ta chia tay nhau - Khi mùa valentine sắp đến. Chia tay đơn giản chỉ là chúng ta tự làm tổn thươg nhau và cảm thấy mệt mỏi.

Em đau – anh mệt mỏi.

Em khóc – anh rơi lệ.


Vẫn biết còn yêu nhau nhưg……Đã hết rồi.

Hết rồi nghĩa là không còn gì….. !

Là không còn những buổi sáng được nghe giọng ngái ngủ của anh mỗi khi Em gọi anh dậy.

Là không còn những buổi chiều khi anh gọi cho Em lại được nghe anh đọc truyện vôva, giọng nói ấm áp của anh cứ dần dần đi vào tim Em để không bao giờ Em quên được.

Là không còn những buổi tối anh phải chạy lên tầng thượng để hát cho Em nghe những bài Em thích dù trời mùa đôg có làm anh lạnh thế nào,

Là không còn đựơc nghe anh nói câu : Chúc bx ngủ ngon! trước khi Em đi vào giấc ngủ. Và Em cũng không thể ngủ được khi anh chưa nói câu ấy.

Là không còn những dỗi hờn vô cớ của Em khiến anh phải lúng túng làm lành.

Là không còn những khi anh giân Em là 1 bầu không khí im lặg bao trùm để Em phải sợ hãi.

Là không còn những ngày anh đón Em ngoài bến xe Em chẳng cần phải đi đâu cả chỉ đứng 1 nơi và rồi anh tìm thấy Em nhah đến nỗi Em phải thắc mắc tại sao Em và thằng bạn tìm nhau cũng ở bến xe ấy cả tiếng đồng hồ mà không nhìn thấy nhau?

Là không còn những buổi trưa anh đưa Em chạy lòg vòg Hà Nội, đưa Em đi những nơi Em cần tới.

Là không còn những cái hôn trộm của anh khiến Em phải bật cười.

Là không còn được nghe anh gọi : "Ngốc ơi... ", "Ngốc ak... ", "Ngốc của anh.... "

Là không còn những lời nói yêu thươgg.

Là không còn…………. !



Để bây giờ….. Em nhớ anh! Nhớ rất nhiều.

Và Em biết mình cần cho nhau cơ hội. Cơ hội để lại được trở về bên nhau.





Anh và Em vẫn nói chuyện vui vẻ và thoái mái với nhau làm Em cứ ngỡ như khi vẫn còn ở bên nhau. Nhưg chưa bao giờ anh nói câu quay lại hay đại loại thế, cứ mỗi lần Em để ngỏ là mỗi lần anh lảng tránh sag chuyên khác. Mỗi lần Em cho anh cơ hội là mỗi lần anh bỏ qua. Đến khi Em chủ động thì anh lại gạt bỏ....

Và Em lại khóc.

Em biết anh vẫn còn yêu Em. Em biết anh chưa quên được Em…….. Nhưg tại sao hả anh? Tại sao lại không thể khi chúng ta đều có thể?

Nước mắt Em cứ rơi khi nghĩ đên anh. Những kỉ niêm ở đâu cứ ùa về khiến Em càng nhớ anh và mog anh da diết nhưg anh lại cứ đi đâu mất, bỏ lại Em với những kỉ niệm và nỗi đau không anh.

anh ơi ! anh ở đâu???



*** *** ***

4 tháng sau nữa….

anh và Em vẫn vậy. Nhưg Em đã có thể trở về với cuộc sống của mình. Tập sống những ngày không anh. Nhưg nỗi nhớ anh thì vẫn không thể vơi đi, để đêm về Em lại nghĩ tới anh, lại khóc.

Và Em gặp anh, gặp anh để Em thoả cơn khát nhớ anh, gặp anh để Em lại là chính mình, gặp anh để Em lại có thể sống và bước tiếp. Nhưng……gặp anh Em lại đau hơn bởi lòng anh băg giá quá, lạnh lùng với Em quá, anh không cho Em đọc cảm xúc của anh, cũng không nhìn Em và cười với Em. Lúc đó anh nghĩ gì vậy? Sao cảm giác xa cách cứ bao trùm lấy anh và Em ? Thực lòng Em chỉ muốn ôm anh và nói với anh rằng: Em đã rất nhớ anh !

Nhưg Em không thể….



Và …. Em hiểu......... !



Anh và Em như thuộc về 2 thế giới khác nhau, yêu nhau đến thế nào rồi cũng phải dừng lại. Khi yêu nhau chúng ta cũng đã dành tất cả cho nhau để khi xa nhau không cảm thấy phải tiếc nuối.
Khi Em không cư xử như lúc còn yêu nữa Em biết Em đag là chính mình. Và anh cũng vậy, anh vẫn là anh, vẫn lạnh lùng vô cảm. Chỉ là khi chúng ta không còn bên nhau nữa thì những yêu thươg ngày nào cũng tan biến theo mất.

Nhiều lúc Em rất khó chịu với cách cư xử của anh nhưg khi nghĩ lại Em lại mỉm cười. Vì sao anh biết không?Vì anh, cái con người lạnh lùng vô cảm nhiều khi đến khó chịu ấy lại chỉ dành những yêu thươg,sự dịu dàng quan tâm của mình với người mà anh yêu thôi và Em đã từng được như thế. Em hiểu anh, phải không anh? Khi yêu, anh đã cho Em biết thế nào là yêu thươg thật sự, biết cảm nhận sự yêu thương từ những điều đơn giản nhất.
Em không biết hình ảnh của Em trog anh có còn được như trước không?Nhưg đối với Em anh vẫn vậy,vẫn là 1 người đàn ông có trách nhiệm,tử tế và biết yêu thươg, dù thé nào thì trog Em anh vẫn luôn như thế. Rồi Em nhận ra dạo này mỗi lần chúng ta nói chuyện với nhau thì đều có sự gay gắt, bất đồng. Em không muốn như thế, Em không muốn anh và Em quay sang ghét nhau. Cũng có lẽ Em đã mệt mỏi khi cứ mãi đuổi theo anh còn anh thì lại cố gắng chạy nhah hơn.
Em đã từng nói với anh rằng Em không chạy được đườg dài vì thế khi Em đuối sức hãy dừng lại và dìu Em đi. Nhưg anh đã không làm vậy…. Vì thế Em sẽ bước đi – 1 con đường mới, Em bước đi và không quay đầu lại. Em bước đi để anh thấy Em không yếu đuối. Em bước đi để anh sẽ cảm thấy…hối hận. Nhưg Em biết anh sẽ không tiếc nuối. Bởi vì chúng ta là quá khứ. Khi chúng ta bước đi thì phía trước là ánh sáng còn phía sau lưng chỉ là 1 màn đêm tối. Vì thế anh và Em đừng quay đầu lại nhé.
Em sẽ bước vững trên con đường của mình và anh cũng vậy, anh nhé ! Em sẽ dành trọn cho anh tình yêu của Em,vì Em đã yêu bằng chính con tim mình. Và vì chỉ khi dành trọn cho anh tình yêu này thì Em lại mới có thể yêu 1 người khác với 1 tình yêu trọn vẹn,toàn tâm toàn ý mà không còn vươg vấn 1 người xưa cũ. Vậy anh nhé!Và anh hãy chỉ nghĩ tới Em với những gì tốt đẹp thôi nhé. Một lúc nào đó gặp lại Em anh đừng lạnh lùng đấy,hãy vui vẻ và cười với Em, đừng giấu nụ cười khi đứng trước Em. Khi nào anh yêu 1 người khác đừng bao gìơ kể với người đó về Em nhé dù là tốt hay xấu vì Em không muốn người đến sau Em phải suy nghĩ về người yêu trước của anh cũng giống như Em đã từng vậy khi còn ở bên anh. anh nhé! đừng kể.
Và Em sẽ không chúc anh điều gì đâu. anh chỉ cần nhớ luôn có ít nhất 1 người luôn mog anh yên bình,hạnh phúc. Và Em sẽ không quên anh đâu. Em hứa đấy ! Vì anh đáng để Em nhớ-1 người Em đã yêu và yêu không hối hận.


Tạm biệt ! Hẹn gặp anh ở phía trước con đường.


Em bước đi vì còn yêu anh

pebunthichankeo
07-12-2010, 10:52 AM
cách dòng cho dễ đọc nha bạn !
đau mắt quá !

pebunthichankeo
09-12-2010, 05:00 AM
viềt tiếng anh...
có bình thường ?

goigiacmove
09-12-2010, 08:17 AM
mình hiểu tâm trạng bạn lúc này, vì mình đang ở trong hoàn cảnh của bạn....Mình càng chạy đến ngta lại đẩy mình xa ra. Mỗi ngày thấy anh ấy, thấy ai đó ốm hơn, lòng mình chua xót quá
Từ đây ,mình phải làm thế nào? con đường mình đi đã quen bóng của ai kia, giờ ko có anh ấy, mình phải đi như thế nào đây???

luulytrang_tagl
11-12-2010, 05:43 AM
tình yêu vốn là như vậy, có đau vẫn yêu, dù người ta có thờ ơ vẫn mong đợi

pebunthichankeo
18-12-2010, 03:17 AM
lúc trước vẫn chưa nói gì đến tâm trạng của bạn ,có lẽ mình quá vô tâm.
hạnh phúc vốn nhỉ là mỏng manh như thế đấy ,dễ có cũng dễ vụt mất !