huongduongxanh
24-10-2010, 09:31 AM
....................đã biết yêu.................
..............đã biết thương...................
...........nhớ nhung và giận hờn..........
và
................cũng đã biết đau...........
................trong khoảng tối mênh mông và sâu thăm................
................nơi đáy long........................
..................lạnh leo..................
.................cô đơn...................
....................đau nhoi...................
những tiếng nấc lòng từng cơn nghẹn ngào
những vết thương lòng đau đớn
.................nước mắt chảy ngược vào trong................
lặng yên nghe tiếng nước mắt rơi............
.................rơi...................xuống lòng................
làm viết thương buốt rát................
.......................vòng tay xiết chặc tấm thân đang run rẩy vì đau đớn................
................tất cả...................
tất cả..................lại ùa về..................
................quá khứ
...............hiện tại
................tương lai
con đường nào đây
lối đi ở đâu
...................ở đâu....................
..........................
............không có hồi đap...............
biết quá khứ là đau thương
là xót xa
nhưng ta không thể quên
không thể xoá bỏ
hiện tại không quên được quá khứ
nên vẫn cứ vấn vương
vẫn cứ đau
còn tương lai
liệu có quên được không
............ mà có lẽ là không..................
dù ta biết là không phải cứ mãi ôm đau thương mà sống
nhưng sao không thể quên
cố gạt nước mắt để ngẩn đầu lên
trước mắt vẫn còn hiện ra hình dáng của một ai đó
mờ mờ trong sương
cố níu lấy nhưng tất cả chỉ là ảo ảnh hư vô.....................
con đưởng nho nhỏ hiện ra trước mắt như vẫy mời bước tới
bước tiếp hay là ở lại đây...............
lưỡng lự
băng khoâng
rồi từ từ đứng dậy
đôi chân nặng trĩu
thân người mệt nhoài
............từng bước..................
............từng bước....................
con đường như có lực hút
phía trước con đường ấy là gì
trên con đường ấy còn đau thương không
còn nhưngc chông gai nào nữa không
bỗng đôi chân không bước tiếp nữa
sợ?????????
quay đầu ra sau
một màu đen u ám
đi hay ở lại
................
đi
.........ừ........ta sẽ đi........
dù có đau đớn hơn nữa
phía cuối con đường nhỏ ấy hình như có ai đó
ảo giác nữa chăng
đang vẫy gọi ta ư
ta sẽ tới mơi ấy
và biết đâu...................
.......................................
nỗi đau không ai giống ai
mỗi người thể hiện một nối đau khác nhau
có người gục ngã hoàn toàn
nhưng lại có người vẫn bước tiếp, dù biết sẽ gặp những nỗi đâu khác
chấp nhận để tiến lên
sống không quên quá khứ
nhưng quá khứ chỉ là qua khứ
không thể quay lại
không thể níu kéo
vậy thì hãy xem đó như một giấc mơ không thành
giấc mơ không có thật
và để rồi ngày mai ta lại mơ tiếp
giấc mơ ấy sẽ có hậu hơn
và giấc mơ ấy không phải là giấc mơ nữa
ta mỉm cười mà bước tiếp trên con đường ta đã đi
ngày mai
ừ............ thì ngày mai ta sẽ tới
khi không còn sức bước đi nữa
ta sẽ nghĩ ngơi
nghĩ một giấc thật dài thật sâu
trước lúc nhắm mắt ta sẽ nhớ
nhớ về quá khứ
về nỗi đau ấy
và con đường mà ta đã đi
không hề hối hận................
trái tim của ta ơi !
cứ yên nhé
ta sẽ đi
sẽ lại tiếp tục
.................bước tiếp và mỉm cười...............
..............đã biết thương...................
...........nhớ nhung và giận hờn..........
và
................cũng đã biết đau...........
................trong khoảng tối mênh mông và sâu thăm................
................nơi đáy long........................
..................lạnh leo..................
.................cô đơn...................
....................đau nhoi...................
những tiếng nấc lòng từng cơn nghẹn ngào
những vết thương lòng đau đớn
.................nước mắt chảy ngược vào trong................
lặng yên nghe tiếng nước mắt rơi............
.................rơi...................xuống lòng................
làm viết thương buốt rát................
.......................vòng tay xiết chặc tấm thân đang run rẩy vì đau đớn................
................tất cả...................
tất cả..................lại ùa về..................
................quá khứ
...............hiện tại
................tương lai
con đường nào đây
lối đi ở đâu
...................ở đâu....................
..........................
............không có hồi đap...............
biết quá khứ là đau thương
là xót xa
nhưng ta không thể quên
không thể xoá bỏ
hiện tại không quên được quá khứ
nên vẫn cứ vấn vương
vẫn cứ đau
còn tương lai
liệu có quên được không
............ mà có lẽ là không..................
dù ta biết là không phải cứ mãi ôm đau thương mà sống
nhưng sao không thể quên
cố gạt nước mắt để ngẩn đầu lên
trước mắt vẫn còn hiện ra hình dáng của một ai đó
mờ mờ trong sương
cố níu lấy nhưng tất cả chỉ là ảo ảnh hư vô.....................
con đưởng nho nhỏ hiện ra trước mắt như vẫy mời bước tới
bước tiếp hay là ở lại đây...............
lưỡng lự
băng khoâng
rồi từ từ đứng dậy
đôi chân nặng trĩu
thân người mệt nhoài
............từng bước..................
............từng bước....................
con đường như có lực hút
phía trước con đường ấy là gì
trên con đường ấy còn đau thương không
còn nhưngc chông gai nào nữa không
bỗng đôi chân không bước tiếp nữa
sợ?????????
quay đầu ra sau
một màu đen u ám
đi hay ở lại
................
đi
.........ừ........ta sẽ đi........
dù có đau đớn hơn nữa
phía cuối con đường nhỏ ấy hình như có ai đó
ảo giác nữa chăng
đang vẫy gọi ta ư
ta sẽ tới mơi ấy
và biết đâu...................
.......................................
nỗi đau không ai giống ai
mỗi người thể hiện một nối đau khác nhau
có người gục ngã hoàn toàn
nhưng lại có người vẫn bước tiếp, dù biết sẽ gặp những nỗi đâu khác
chấp nhận để tiến lên
sống không quên quá khứ
nhưng quá khứ chỉ là qua khứ
không thể quay lại
không thể níu kéo
vậy thì hãy xem đó như một giấc mơ không thành
giấc mơ không có thật
và để rồi ngày mai ta lại mơ tiếp
giấc mơ ấy sẽ có hậu hơn
và giấc mơ ấy không phải là giấc mơ nữa
ta mỉm cười mà bước tiếp trên con đường ta đã đi
ngày mai
ừ............ thì ngày mai ta sẽ tới
khi không còn sức bước đi nữa
ta sẽ nghĩ ngơi
nghĩ một giấc thật dài thật sâu
trước lúc nhắm mắt ta sẽ nhớ
nhớ về quá khứ
về nỗi đau ấy
và con đường mà ta đã đi
không hề hối hận................
trái tim của ta ơi !
cứ yên nhé
ta sẽ đi
sẽ lại tiếp tục
.................bước tiếp và mỉm cười...............