anhmatduatinh408
01-10-2010, 10:32 AM
cái ngày ấy dã qua lâu lắm rồi, nhưng mỗi khi nhớ lại, vẫn tràn dầy cảm xúc yêu thương.
ngày ấy, dù di dâu hay lam gì, chúng ta diều có dôi , tíu tít nói chuyện hôk ngừng....
bây giờ , vẫn di chung dó, nhưng xen giũa là một khoảng im lặng dén dáng sợ , hôk biết nó hình thành từ lúc nào , chỉ biết nó ngày một lơn hơn....
ngày ấy , chỉ cần im lặng cả anh và em diều biết người kia dang nghĩ gì , muốn làm gì...bây giờ , dù có nói thẳng ra thì cũng chẳng ai cần phải hiểu ca....
ngày ấy , di biển ngắm trăng khuya với mọi người, anh nắm tay em dắt di trên cát....bây giờ , chỉ còn mình em thôi, bởi vì anh sợ mọi người nhìn thây..
ngày ấy, mỗi khi em buồn, em giận , anh diều xoa dịu em bằng những cử chỉ, câu nói nhẹ nhàng...
bây giờ, anh lại xát muối vào dó bằng những câu nói lạnh lùng, chua chat....
dẫu biết rằng trong cuộc sống, mọi cái luôn thay dổi, nhưng có những cái thay dổi khiến người ta hôk khỏi hụt hửng, ngỡ ngàng.....
em hiểụ..
nhưng , nếu em chỉ là bạn anh,
anh có mong chờ dến ngày hẹn dể dược gặp, dược nói chuyện với em hôk?
anh có khiến em nhớ dến anh bằng những tin nhắn ngọt ngào mỗi ngày hôk?
anh có tặng em những món quà nhỏ xinh khiến em nhớ mãi hôk?
anh xuất hiện mỗi khi em muốn gặp anh hôk?
anh sẽ dể ý dến những cảm xúc của em, những lúc em vui, em buồn chứ?
và nếu anh có người bạn gái khác , anh có vờ quên dể di chơi với em hôk?
lại bật khóc.....
hy vong.....
sẽ có một ngày anh quay lại và nắm lấy dôi bàn tay nay....
sẽ có một ngày anh giật mình và duổi theo....
sẻ có một ngày bầu trời trở lại trong xanh.....
ngày xưa ơi.....
ngày ấy, dù di dâu hay lam gì, chúng ta diều có dôi , tíu tít nói chuyện hôk ngừng....
bây giờ , vẫn di chung dó, nhưng xen giũa là một khoảng im lặng dén dáng sợ , hôk biết nó hình thành từ lúc nào , chỉ biết nó ngày một lơn hơn....
ngày ấy , chỉ cần im lặng cả anh và em diều biết người kia dang nghĩ gì , muốn làm gì...bây giờ , dù có nói thẳng ra thì cũng chẳng ai cần phải hiểu ca....
ngày ấy , di biển ngắm trăng khuya với mọi người, anh nắm tay em dắt di trên cát....bây giờ , chỉ còn mình em thôi, bởi vì anh sợ mọi người nhìn thây..
ngày ấy, mỗi khi em buồn, em giận , anh diều xoa dịu em bằng những cử chỉ, câu nói nhẹ nhàng...
bây giờ, anh lại xát muối vào dó bằng những câu nói lạnh lùng, chua chat....
dẫu biết rằng trong cuộc sống, mọi cái luôn thay dổi, nhưng có những cái thay dổi khiến người ta hôk khỏi hụt hửng, ngỡ ngàng.....
em hiểụ..
nhưng , nếu em chỉ là bạn anh,
anh có mong chờ dến ngày hẹn dể dược gặp, dược nói chuyện với em hôk?
anh có khiến em nhớ dến anh bằng những tin nhắn ngọt ngào mỗi ngày hôk?
anh có tặng em những món quà nhỏ xinh khiến em nhớ mãi hôk?
anh xuất hiện mỗi khi em muốn gặp anh hôk?
anh sẽ dể ý dến những cảm xúc của em, những lúc em vui, em buồn chứ?
và nếu anh có người bạn gái khác , anh có vờ quên dể di chơi với em hôk?
lại bật khóc.....
hy vong.....
sẽ có một ngày anh quay lại và nắm lấy dôi bàn tay nay....
sẽ có một ngày anh giật mình và duổi theo....
sẻ có một ngày bầu trời trở lại trong xanh.....
ngày xưa ơi.....