Xem đầy đủ chức năng : Sad Diary - Cụôc sống là bất công !!!
nice2
12-08-2010, 08:48 AM
( đây không phải lần đầu nice viết truyện ^^! Nên nếu còn gì sơ sót mong mọi người chỉ dẫn tận tình , lần trc có viết vài truyện nhưng không đi tới đâu :)..Lần này nice sẽ cố gắg hơn :)..Truyện nice viết 50/50 ^.^ 50 thật và 50 là tưởng tượng ^.^ mong mọi người ủng hộ )
Tác giả: Nice2
Tình trạng: đang viết
Thể loại: Tình cảm
Summarry: Lúc anh biết được anh cần em nhiều như thế nào , thì cũng là lúc anh phải ra đi...
Nếu không phải vì em ngang bướng , thì có lẽ chúng ta đã có 1 kết thúc khác đẹp hơn phải không anh?
Chap 1 Ra đi
Sân bay quốc tế Tân Sơn Nhất , 18 giờ, ngày 25 tháng 12 năm 2009 ….
“Bây giờ là mấy giờ rồi nhỉ ? Cô ấy đâu rồi không biết , thật là …!” Xuân Huy đang tự lẩm nhẩm một mình , anh không biết mình đã nói đi nói lại cái câu này bao nhiêu lần rồi.
__________________________________________________ __________
Lùi lại 2 tiếng trước đó ,15giờ 30 cùng ngày , Trà sữa Hoa Hướng Dương :
_ Em có thể nói cho anh biết em có đi tiễn anh không ?
Huy cáu gắt , và đang cố hét thật to với người con gái bên cạnh . Hôm nay là thứ 5 , mà sao cái nơi quái quỷ này đông nghẹt thế không biết .Còn cái người con gái này nữa , mặt cô ấy cứ tỉnh như chưa có gì xảy ra ấy , cô ấy đang làm anh phát điên lên .
Chậm rãi , cô nhấp ngụm Lục Trà Chanh quen thuộc của mình rồi đưa mắt nhìn sang Huy . Cô biết anh đã hết kiên nhẫn , nhưng thôi cứ đùa với anh tí nữa đã :
_ Em không biết , tí chiều rồi em tính .
Phương Thy trả lời Huy , dù biết rằng anh cần một sự khẳng định , nhưng cô không muốn nói ra . Mỉm cười nhẹ , cô nhìn anh bằng ánh mắt yêu thương nhất có thể , lưu lại hình ảnh anh , nụ cười của anh. Vì cô biết , cô sẽ không còn cơ hội để ỡ gần anh như thế này nữa .
Tít .. Tít .. Tít ……
_ Alo ! Dạ con nghe mẹ , dạ con về liền ạ . Vâng ! Con Đang ở ngoài quán trà sữa với bạn . Dạ , 4giờ30 lên xe hả mẹ . Dạ ! Dạ ! Con biết rồi . Dạ , bai mẹ .
Tiếng Huy trả lời điện thoại nhanh và gấp rút , dường như thật sự đã đến lúc anh phải về , đưa đôi mắt lưỡng lự sang nhìn cô , anh nhẹ nhàng nói :
_ Về thôi em !
_ Ừ ! Em biết rồi ..Trong câu nói của tôi dường như đâu có đang chưa sự nuối tiếc .
__________________________________________________ _______________
.Anh đã gặp cô vào buổi chiều, nhưng gặng hỏi mãi cô cũng không nói cho anh biết rằng cô có đi tiễn anh không …Người con gái mang cái tên Phương Thy đó sao cứ thích làm anh phát điên lên . Cách đây 1 tháng , anh quen cô , nhưng anh thật sự không biết liệu trong long anh có cần đến cô hay không . Bây giờ , anh chỉ biết , anh đang ngóng trông cô , anh muốn nhìn thấy cô , ít ra là lần cuối …..
30 ngày liệu có đủ để 1 người biết họ đã yêu và cần nhau hay chưa ? …….
You're always on my mind
All day just all the time
You're everything to me
Brightest star to let me see………………..
Love paradise , bài hát mà tôi yêu thích kể từ khi yêu anh đang được ngân lên , nhẹ nhàng . Tôi đang làm gì ở đây lúc này nhỉ ? Tôi không biết , không biết tôi đang muốn gì hay cần gì . Anh sắp đi rồi , đi xa khõi tôi , tôi đang chờ trông điều gì nữa đây ? Trò cá cược của tôi kết thúc rồi , kết thúc thật rồi . Anh sẽ ra đi và mãi mãi không quay về . Một tháng là quá ít , đễ tôi làm cho anh yêu tôi phải không ? Tôi đã ngu ngốc , đem tình cảm của mình ra làm trò đùa , và không có 1% thắng cuộc nào hết …Đi tiễn anh ư ? Liệu tôi có nên đi không đây ? Hay tôi lại đang cười cợt trước đau khổ của mình lần nữa?......
Khẽ nhếch môi lên cười , nụ cười chua xót , cô nhấp ngụm coffe đen ngòm và đặc quánh. Cô không biết rằng đằng xa kia , chủ quán đang nhìn cô lắc đầu buồn bã . Ông biết , hôm nay cô đang buồn , chưa bao giờ ông nhìn thấy cô uống coffe kể từ 3 năm qua khi lần đầu cô đến đây . Cô chỉ thích vị ngọt bùi của trà sữa và màu sắc của những viên thạch óng ánh thôi . Một cô gái hết sức yêu đời , vui vẻ vậy mà hôm nay lại mang trên gương mặt nét buồn khó tả ……….
Tít tít tít…………………………
Hỗi chuông báo tín hiệu , điện thoại người con gái nọ rung lên . Liếc nhẹ đôi mắt buồn trong veo lên màn hình điện thoại , cô chán nãn mở tin nhắn .
Ck iu : Em đâu rồi ? Zk ơi em có đến không ? …
Lưỡng lự đôi chút , bàn tay thon khẽ lướt nhẹ trên phím , từng dòng chữ cái hiện ra nhanh chóng . Bàn tay ấy nhanh đến mức không ai kiệp nhận ra cô đang bấm gì , dường như nhắn tin đã trở thành một thói quen của cô thì phải …Nụ cười mỉm khẽ hiện lên gương mặt xinh xắn , trắng ngần . Đâu đó ánh lên nìm vui , đôi môi bé nhỏ mấp máy …..Và tin nhắn được gởi đi . Cô đã quyết định , cô sẽ đi tiễn anh . Cô muốn nhìn thấy anh và cảm nhận hơi ấm từ anh , lần nữa . ….
Bx nhỏ : Em nè , anh đợi em . Em sẽ đi tiễn anh ….
Cô quyết định rằng mình sẽ đi , vì dù anh yêu cô hay không cô cũng không mưốn mình phải hối hận. Tin nhắn hôm nay của anh lạ quá , thật ngọt ngào và nhẹ nhàng. Có phải vì khi xa nhau thì chẳng còn ai mưốn làm người khác bưồn không? Hay họ đang hối hận vì những gì đã làm không đúng đắn?
__________________________________________________ __________________
……………I lay my love on you . It all I wanna do ……….
_ Alo ! Gì đó mày ?
_ Tao , Thy nè . Hôm nay Xuân Huy đi , mày đi tiễn nó với tao nha ?
- Ừ ! Được rồi . Đi bằng gì đây ? Gặp nhau ở đâu ?
-
- Tao giờ đang ở ICE , mày đi ra Hưng Đạo đi .
-
- Uhm ! Tao ra liền ..
-
- Ok ! Hẹn gặp mày ở đó …….
-
……..Taxi ! .Tiếng 2 cô gái vẫy gọi , chiếc taxi chạy chậm lại rồi dừng hẳn . Rầm !
_ Đưa tôi đến sân bay quốc tế Tân Sơn Nhất . Gấp ! Như không kịp để ai hỏi , tôi nhanh nhẩu nói .
_ Mày từ từ đi Thy . Mấy giờ nó bay ?
_ Mày không hiểu được đâu Khanh . Hình như là 9giờ nó bay đó .
Tít tít tít …….Tiếng chuông điện thoại rung lên . Tôi nhanh chóng với lấy chiếc điện thoại bé nhỏ torng túi . Dường như tôi không còn đủ bình tĩnh và thời gian nữa . Tôi đang lo sợ ư ? Điều gì đây ? …
Ck iu : Em đi đến đâu rồi ?
Bx nhỏ : Em không biết nữa ….
Chiếc điện thoại nhỏ bé rung lên liên hồi , hiển thị người gọi, không ai khác mà chính là kẻ được tôi đặt cho cái tên triều mến Ck iu . ..
Mirror mirror lie to me
Show me what I wanna see
Mirror mirror lie to me
Why don't I like the girl I see
The one who's standing right in front of me
Why don't I think before I speak……..
_ Gì vậy Huy ? Tôi cáu gắt trả lời
_ Em đi tới đâu rồi hả ? Giọng Huy cũng vội vã không kém
_ Em không có biết ! Anh thừa biết em mù đường mà ..
_ Trời đất ! Em hỏi tài xế đi …
_ Chú ơi bao lâu nữa tới sân bay ạ ?
_15 phút nữa cháu
_ Anh nghe rồi đó 15’ nữa …
_ Được rồi ! Đến cổng số 6 em nha , nhớ nha em …
_ Ừ ! Giờ thì anh mau cúp điện thoại đi , nếu còn muốn nhìn mặt em lần cuối . Điện thoại em hết pin rồi và em không có muốn bị lạc giữa sân bay đâu . Anh nghe rõ không ?
Tít ! Người gọi đã cúp máy , tôi đang gắt lên , thật sự là thế …6h30 rồi ! tôi sợ không kịp đến gặp anh , mà anh cũng hay thật .Học đâu ra cái kiểu cúp điện thoại thế không biết ….Grừ !! Mà khoan đã , lúc này tôi còn có tâm trạng gắt lên với anh hay sao ? Trời ơi , chĩ mong cho đến kịp .. Chú tài xề ơi , nhanh lên giùm con ...
Tít ..Lần này điện thoại chưa kịp đổ lên tiếng chuông thứ 2 tôi đã nhanh chóng bật nó lên ….
Ck iu : zk ơi , em mau lên . Anh đi cân hành lí , có gì tới nơi , em gọi cho thằng Vũ nha em …
Mãi lo ồn ào với chiếc điện thoại , tôi quên mất bên cạnh tôi một người vẫn đang im lặng …Nhưng thôi giờ tơi không có tâm trạng hỏi han gì cả . Điều tôi muốn nhất bây giờ chỉ là được nhìn thấy Huy . Kẻ mà tôi yêu thươg , kẻ mà chỉ chưa đầy 3 tiếg nữa sẽ rời khõi địa phận Việt Nam . Và không biết được rằng ..Bao giờ nữa tôi lại được gặp anh . Ỡ trong vòng tay anh , dù hạnh phúc đó chỉ là do tôi tự vẽ lên ..
Anh này ! Anh có thích em không ? Em hỏi thật đấy …..
Hỏi làm cái gì ? …
Anh có thìch em không ?
Mệt !
( Anh đi chết đi ) Tôi lầm bầm rủa ……..
Và thế đấy , cách đây 1 tháng tôi và anh quen nhau . Chính xác là ngày 26/11/09..Hì hì ! Tôi nhớ dai nhễ ..Tự dưng lúc này tôi nhớ làm sao cái cãm giác ấm áp trong vòng tay anh , nụ hôn ngọt ngào anh dành cho tôi . Nhưng , tôi biết anh không thương tôi , chỉ là vì tôi ép anh phải quen tôi thôi . Còn lí do anh ôm và hôn tôi ư ? Tôi tự lí giải cho điều đó rằng : “ Con trai có thể hôn người họ không yêu , nhưng con gái chỉ có thể hôn khi họ yêu người đó “ . Và vì thế tôi vẫn chấp nhận ỡ bên anh , yêu anh , mù quáng ......
Tin tin ! ……Tiếng còi xe làm đứa con gái giật mình , thoát ra khỏi những suy nghĩ và mộng mơ của nó ..Sân bay kia rồi , thật đông đúc và náo nhiệt , không ảm đạm như bao người nghỉ .” Đây là lần đầu tiên nó đến sân bay , thích thật ..” Nó tự nhủ thầm , nó không biết được rằng ..Rồi đây nó sẽ khóc , khóc thật nhiều cho nỗi đau mất mát …Nơi này rồi sẽ đưa anh đi xa thật xa.! Có thể là mãi mãi …..
__________________________________________________ ___________________
nice2
12-08-2010, 06:29 PM
Chap 2 Nỗi đau
Anh ơi ! con vợ anh nó gọi anh kìa…!!
Ôi trời đất , cái nhạc chờ kĩu gì thế này ? Anh hai mình đổi cái nhạc chờ này lúc nào thế nhỉ |?Mà cũng phải thôi lâu rồi mình đâu có gọi cho ổng …T^T…Hix ! …
Alo ! Ai đấy ?
Em đây , bé hai đây , anh đang ở đâu lại cổng số 6 đi . Xuân Huy cân hành lí ra
chưa ? ……
Chưa ! Em đợi anh tí anh lại liền ………
Tôi , một con bé không được gọi là “ To con “ chút nào , mái tóc dài được tôi xõa ngang lưng , mang màu nâu nhạt , đặc điểm của cả nhà tôi . Nhỏ con , ốm nhách và chỉ cao 1m55 , tôi không biết liệu anh có tìm được ra tôi không nữa ..@.@..!!
Không để tôi đợi lâu , đáng người con trai cao cao , đặc điểm nhận dạng là ốm nhom , đầu tóc rồi bời đang chạy về phía tôi . Đúng là anh rồi ! Cái dáng đó thì thật không thể nhầm vào đâu được nữa …Nhưng có nhất thiết là trông tồi tệ vậy không nhỉ ? …À quên nữa , là anh kết nghĩa của tôi đấy he he !! ……..Nguyễn Anh Vũ
Đợi anh lâu không bé ? Vừa thở như suýt chết đuối anh vừa hỏi tôi
Dạ không ! Mà anh có cần chạy như ma đuổi thế không ? Em đâu có lạc nổi ?
Tôi mím môi , tỏ vẽ giận dỗi …
Xin lỗi em , ai thì anh không biết chứ em thì anh nghi lắm . Phần thì Huy cũng dặn anh trông em nên nếu em có chuyện gì anh không sống nổi với nó đâu …Ha ha …
Anh cười ! Nụ cười mà tôi muốn bẻ hết răng anh . Nhưng , đâu đó trong câu nói , anh đụng đến nỗi niềm mà tôi luôn giầu kín ……..Gương mặt tôi thoáng buồn …
Con bé đó , chết đâu rồi nhỉ ? Huy lầm bầm rủa ….
Gì đấy em ? Chị hai khẽ hỏi tôi …..
Nặng lắm à ? Để chị phụ cho ……
Dạ không có …! Mình đi thôi chị ..Tôi nói
Cánh cổng nhỏ ngăn cách mọi người với nhau , anh đứng đó , nhìn nó . Nó kia rồi !Người mà anh mong đợi …Típ tục nhịp bước , anh đẩy vali chứa đống đồ lỉnh kỉnh ấy đi , mặc cho mọi người đang nói gì anh không quan tâm …
Em , đứng đây , mắt hướng về nơi anh vừa bước ra . Anh hôm nay trông phong độ quá , đẹp trai quá . Nhưng sao cũng xa cách quá , tai em ù đi , mắt em cay nhòe …Sao em lại cảm thấy anh không thuộc về em , dành cho em …Tim em thắt lại !
2 con người , 2 suy nghĩ nhưng có cùng 1 nỗi đau . Một người con trai , một người con gái , tim họ thắt lại khi nhìn thấy nhau . Mắt họ nhòe đi , nỗi đau xa cách , nỗi đau chia lìa . Nhưng liệu họ có đang nhận ra rằng , tình yêu đang lớn dần trong họ không ? …
Huy không dám nhìn thằng vào Thy , dường như anh đang sợ điều gì đó , phải chăng anh sợ sẽ không kìm được nước mắt . Hay vì anh không muốn để cô nghĩ rằng anh đang cần cô? ..Phải rồi , anh chưa bao giờ cần ai cả . Nhưng không hiểu vì sao , anh lại mong muốn gặp cô đến vậy .Anh đang làm cái quái gì đây ? cười giỡn với bạn bè và để cô một mình ? .. Điều mà anh muốn làm lúc này nhất , là chạy đến bên cô , ôm lấy cô và nói rằng cô đừng buồn …Nhưng họ hang nhiều quá , anh không dám . …Thôi thì bỏ đi quanh quẩn một tí vậy !Bây giờ anh cần yên tĩnh , và anh nghĩ cô cũng thế …..
Gió vẫn thổi lồng lộng , đôi mắt người con gái nhòe đi , nước mắt lăn dài . Nó đã nói sẽ không khóc , thế mà sao đây ? Nước mắt hư , nuớc mắt không nghe lời , nước mắt lăn dài làm nhòe đi mọi thứ . Không thể kềm được , nước mắt nó cứ tuôn như để nói hết nỗi buồn lúc này ..Anh đứng ỡ đó quây quần cung gia đình , bạn bè .Vẫn là người con trai đó , nhưng không thuộc về nó . Có với nó cũng không thể chạm vào anh . Có lẽ lúc này người nên bên nó là anh . Nhưng nó không cần , nó không muốn anh thấy nó khóc …Nó không muốn khóc , vì bất kì thằng con trai nào cả ……
2 con người , giờ đây là 2 sự cố chấp ….
Vũ thật sự không thể chịu được nữa , đành lên tiếng :
Mày qua đó với nó đi , tao thấy nó buồn lắm …
Thôi tí nữa đi mày ơi . Huy trả lời :
Đi đi ông nội !
Ừ
Tôi lê từng bước chân nặng nhọc đến bên em , tôi đang sợ , sợ phải nhìn thấy em khóc . Sỡ nhìn thấy người con gái nhỏ bé ấy , tôi không làm gì được cho em cả , có hay chẵng cũng không biết phải làm gì . Có lẽ bây giờ em đang trách tôi phải không ? Trách tôi bỏ mặc em . Tôi xin lỗi , ngàn lần xin lỗi em .
Đôi vai em gầy , run lên trong gió , nếu bây giờ trong tay có áo khoát , tôi đã khoát nó cho em . Em thật nhỏ bé , yếu đuối trước tôi lúc này . Tôi muốn ôm ghì lấy em nhưng không thể , tôi không dám làm thế . Đừng bên cạnh em , tôi nói như bong đùa :
Nè ! Đừng có khóc nha , không có khăn giấy đâu đó
Em nhoẻn miệng cười , nụ cường gượng gạo trong nước mắt . Nhìn em đi , lúc này mà tôi còn đùa với em được . Tôi có ác quá không em ? Còn em , tại sao phải khóc vì một thằng như tôi chứ ?
Ai them khóc ? Có khóc đâu ? Em trả lời tôi bằng một giọg yếu ớt
Thế bụi bay vào mắt hả ? Tôi hỏi .
Cái con khỉ …Em bật cười
Nụ cười của em , đẹp lắm .
Anh ! Phải về với em nhá , về cho em ôm nữa nhá …
Ừ ….
Tiếng anh trôi nhẹ trong gió , như một lời thì thầm dành cho em . Em cười ! Nụ cười hạnh phúc dù có phần chua chat…
Anh đặt nhẹ đôi tay lên vai em , như muốn giữ lấy em lần nữa..Nhưng anh biết , nếu là anh thì sẽ không bao giờ lừa được em . Chỉ là do em muốn mà thôi ….
Quay qua chụp hình cái đi . Mốt send về cho để avar hen ..Tôi nhẹ nhàng nói với em
Tách ! Tiếng máy ảnh vang lên , như cắt đi điều gì đó ..Và cũng là để lưu giữ hiện tại ……Bọn tôi , tổng cộng 5 con người bằng tuổi nhau . Tính cả bạn em và cũng là bạn tôi , di chuyển qua phía sân bay .
Anh ơi ! có điện thoại , anh ơi có điện thoại ….Tiếng chuông điện thoại ai đó rung lên ……
Vũ này , tao đề nghị mày đổi nhạc chuông nha …Thấy ghê wá T^T…….
Khĩ ! Hay mà mày ..Vũ cười toe
Hiếu gọi mày nè ! Chào nó đi ….
Cầm lấy điện thoại và quay sang em , tôi lên tiếng ……
Ngồi xuống đây đi , bên này nè . Huy chỉ vào bên còn trống cạnh anh ..
Em không nói gì cả , em im lặng quá , sự im lặng đến ngộp thở .Em giận tôi ư ? Giận tôi vì đã vô tình với em như vậy , giận tôi vì đã bỏ mặc em .Nhin em kìa , trông em buồn quá , đôi mắt biết cười giờ không còn nữa .Nó đỏ một màu và buồn thăm thẳm . Dù đang nói chuyện với Hiếu , nhưng tôi không nghe được nó nói gì . tôi trả lời theo quán tính , tôi không còn biết tôi đang làm gì nữa . Thế giới bây giờ dường như chỉ còn tôi và em …Cổ họng tôi khô khốc , sống mũi tôi cay cay …..
Huy à ! Tới giờ rồi kìa , vào đi em ….
Tiếng anh họ tôi vang lên , xé toạt bầu không khí yên lặng . Tôi thấy torng đôi mắt em sự hoảng hốt ,em ơi tôi phải làm gì đây ? Muốn nắm tay em lần cuối , nhưng tôi thay nó bằng một cái bắt tay và lời chào từ biệt …….Đã đến lúc tôi phải đi !
Huy à ! Tới giờ rồi kìa , vào đi em ….
Tôi nhận ra sự mất mát trong câu nói ấy , vậy là đã đến lúc rồi . Sự kết thúc im lặng giữa anh và tôi , có lẽ nỗi đau này chỉ mình tôi phải chịu thôi đúng không anh ? Bắt tay là cái điều cuối cùng anh dành cho tôi .
“Đi nha “ ! Câu nói nhẹ nhàng tưởng chừng như đang cứa đứt trái tim nhỏ bé của một người con gái , người con trai cuối mặt quay đi . Đẩy mớ hành lí torng tay , người con trai ôm khắp lượt bạn bè và họ hàng , người con trai đó , có thể vô tình biết hoặc không biết . Nơi phía sau những con người ấy , một người con gái đang lẳng lặng dõi theo . Quay đi không một lần nhìn lại , không ai biết rằng người con trai đó đã khóc . Chỉ duy nhất người con gái , người theo gõi anh từ nãy đến giờ thấy được anh lau vội giọt nước mắt vương trên má .
Lúc hình ảnh anh khuất sau cánh cửa . Cũng là lúc 1 người con gái chạy đi , xa thật xa cái nơi ồn ào và nào nhiệt kia ….Tìm một chốn yên bình !
Gió vẫn lay , vẫn thổi thật mạnh . Ánh đèn đêm vẫn vàng , một màu như khi anh đứng đây . Mọi thứ đổ sụp trước mắt nó , anh đi rồi . Đi thật rồi ! Nó khóc cho nỗi đau mất mát trong long nó , nó khóc cho đến khi đôi chân nó không còn cảm nhận được gì nữa . Nó ngã xuống , ngồi dưới đất nó vẫn khóc .Dù ai dỗ như thế nào nó cũng không nín , dù ai nói như thế nào nó cũng không nguôi . Trài tim nó đau lắm , nỗi đau nó không diễn tả được bằng lới , nỗi đau mà nó chỉ có thể trả lời bằng nước mắt , của chính nó . Gió thổi ngày càng mạnh hơn , còn nó , nó gần như điên dại , nó gào lên trong đêm tối , tiếng của nó xé toạt không gian , làm cho người nghe đau đến xé long..” Anh ơi , anh về đi . Anh đừng đi mà “ Lời nói của nó sao ai oán , lời nói của nó sao chua xót …Nhưng không ai nghe , không ai biết , chỉ có nó . Cùng một nỗi đau ….Tin nhắn anh còn đây , hình ảnh anh còn đây . Nhưng Anh sẽ không còn ở đây nữa phải không anh ?
__________________________________________________ ____________________
Nó trở về nhà trong bộ dạng không còn gì để tệ hơn . Mắt nó sưng húp , đỏ ngầu , tóc nó rũ rượi . Mặt nó , cơ thể nó không còn sức sống . Nó mỡ nhẹ màn hình vi tính lên , cái màn hình mà ban chiều nó vẫn chưa kịp tắt . Yahoo nó sang đèn , yahoo an h im lặng . Ngồi đó , giữa căn phòng tối , một người con gái vẫn dán mắt vào màn hìnhdesktop, như để chờ , và trông ngóng . Trông 1 cái nick yahoo sang đèn …! Nick yahoo mang tên ..Con heo mập ! ….
Một ngày , rồi hai ngày , ba ngày ….Người con gái đó không chịu ăn uống gì , thâm chí ngay cả ngủ cũng không , chỉ uống nuớc cầm hơi . Nhưng người con gái đó vẫn kiên trì và chờ đợi ….Với một niềm tin !
My Diary
Ngày 26/12/09
Dòng chữ dài trên trang giấy nhỏ , nét chữ con con vẫn chạy đều đều . Anh à em nhớ anh . Em vẫn không tin là anh đã đi , nhưng sự thật lại phũ phàng là thế ,em không tin anh không còn ỡ đây nữa,em không tin anh đã xa lắm rồi.Lần cuối nắm vội lấy bàn tay anh , em đã cố nắm chặt nó.Nhưng sao nó vụt đi dễ dàng quá.Đôi bàn tay e nhỏ bé quá , cảm giác trống vắng wá .....Em cứ khóc hoài ,1 tháng , không nhiều nhưng đủ để em quen với cãm giác có anh ..........Mỗi khi cần em có thể nhắn tin và nhận được tin nhắn từ anh , biết anh đang làm jì ......
Giờ thì ....Lần cuối , đứng bên anh , em không nói được gì nữa . Vì nếu thế em sẽ bật khóc mất
......Anh đã đi rồi !!! ......Giờ chắc anh đã tới Melbourne , và đang ngủ anh nhỉ .........Ơ đó chĩ cách em 4 tiếng thôi .Nhưng sao xa quá anh ạ? ………
Ngày 27/12/09
Anh đâu rồi hả anh ? Có biết rằng em đang chờ đợi anh không .Anh có biết rằng em vẫn đang khóc không ? Với ý nghĩ là anh đã quên em rồi . Mà cũng phải thôi , em là gì của anh chứ ? Chẳng là gì cả phải không anh ? Em không thích viết nhật kí , nhưng em đã tập , tập để ghi lại những ngày không có anh . Để làm gì chứ anh nhỉ ?
Em khờ quá phải không anh ? ……….
Ngày 28/12/09
Anh ơi !Tự dưng hôm nay em lại nhớ về ngày tiễn anh đi , em lại khóc dù mọi chuyện đã qua rồi ..Em còn nhớ ngày hôm đó , cái lần cuối đó , khi anh của anh gọi anh vào. Em nhớ con người đó ,lần cuối đó , anh nói với em rằng ......" Đi nha " ......A cười ...!!! Lúc đó em đã cố nắm lấy tay anh , ít ra là lần cuối , bàn tay em lạnh ngắt .Ướt đẫm nước mắt của em. Em đã cố nắm năm lấy nó , siết nó ......Nhưng lúc đó em nhận ra , bàn tay em nhỏ hơn tay anh rất nhiều , nó không đủ sức để giữ lấy anh.Bàn tay anh vụt đi , anh quay người lại ......Bõ em phía sau .Rồi thì em chĩ có thể đứng từ xa nhìn anh cho tới khi anh khuất bóng ...........Tàn nhẫn quá phải không anh ?................................
Nhẹ nhàng đóng lại trang nhật kí , mắt tôi ướt đẫm , thâm quầng . Trông tôi lúc này thật tệ , đây là lần đầu tiên tôi cho phép mình buông thả như thế . Tôi đau , rất đau và dường như chai lì trước cảm giác đó . Mất anh , người con trai tôi yêu nhất . Thật khó má chấp nhận . 3 ngày rồi , tôi chờ đợi 1 tin nhắn từ anh , vẫn không thấy . Anh à , anh đang làm gì rồi ? ..Anh có biết được rằng tối đang mệt mỏi lắm không ? Và có lẽ cái máy tính cũng không thể chịu đựng hơn được nữa , tôi quyết định tắt máy .
Bước chân vào phòng tắm , tôi thật không nhận ra mình nữa , tôi nhớ lại những gì xảy ra ngày hôm đó , anh đi , tôi dúi vội lá thư vào túi anh khi mọi người không để ý , tôi khóc lên taxi và đưa nhỏ bạn về . Sau đó tôi về nhà , và giờ đã được 3 ngày rồi . Tôi mỉm cười : “ Nhanh thật “ …Trau chuốt lại bản than một chút , tôi quyết định mở máy lên với chút hy vọng nhỏ nhoi nào nó …
Your email :
nh0k...!!! nø1(¯`°¨¨°º”°¨¨°´¯) 17:51 28-12-2009
Tôi mở vội cái mail mà mình nhận được , vẫn kiểu chat quen thuộc của anh . Tôi vỡ òa trong hạnh phúc , như bé con được cho kẹo .Nước mắt tôi lại lần nữa , không chịu nghe theo những gì tôi nói …
Zok ơi chok cũng nhớ zok nhiều thậk đấy
Tuy lúc trước anh hok quan tâm em nhiều lắm cho chok sr.. nha
Nhưng từ khi anh qua đây thấy cô đơn lạ lẫm sao đó...
Trưa nay ở nhà 1 mình hok có ji` làm lấy thư zok ra đọc ...bỗng dưng .....T___T
hjx..!!!
nhưng thôi vi` tương lai con em chúng ta ma`... cố gắng thôi
tuy bên đây cái ji` cũng có ...( hok thiếu ji` ) nhưng thiếu 1 diều --> hok có zok
pùn lắm zok a. hjx.. hjx...
Giờ anh chĩ muốn zok bên cạnh ôm anh thậk chặc...( bên đây lạnh lắm mà hok ai ôm hết ^^)
.... anh chỉ muốn nói là a nhớ zok êu zok nhiu` lam :((:((
“Cái đồ ngốc”…Tôi thầm mắng anh , em cũng yêu anh . Sau lần đó , anh không liên lạc với tôi nữa. Tôi trở về với trường học , bõ đi bộ mặt u ám , và hằng ngày vẫn viết nhật kí , từng ngày một .
tocduoiga
12-08-2010, 06:34 PM
Chúc mừng! Lần đầu viết vậy là tương đối ổn. Tuy nhiên, theo nội quy, thì bạn không được lạm dụng ngôn ngữ chat trong fic. Vậy bạn hãy chỉnh sửa lại đi nhé! Tôi sẽ ghé lại đọc sau.
Chúc một ngày vui.
Thân mến
tocduoiga
nice2
12-08-2010, 10:44 PM
Thanks tocduoiga nhắc nhở ! Mình sẽ khắc phục tình trạng này. :)
Còn đây là chap mới ( có người vào đọc mừng ghê T^T )
Chap 3 Thời gian
7/2/09 : Sinh nhật em
nh0k...!!! nø1(¯`°¨¨°º”°¨¨°´¯) 10:40 07-02-2010
Ayenl’. Đợi anh em nhé anh nhất định sẽ về ….
“Lại một mail nữa từ anh . Thật ngắn gọn , nhanh thật ! Anh mới đi đó mà giờ đã là sinh nhật em rồi .”
Happy birth day to you !
Happy birth day to you !
Happy birth day Happy birth day
Happy birth day to you !
Thổi nến đi nè mày ! Tiếng mấy đứa bạn gọi tôi ríu rít …
Không biết đứa nào bày ra cái trò này , nhưng ít ra cũng cảm ơn tụi nó , nhờ thế mà tôi không cô đơn . Sáng dậy tôi nhận được mail từ Huy , không biết sao anh chỉ gởi mail , không online hay chat chit gì cả . Tôi tự giải thích cho mình việc đó rằng :” Chỉ là anh đang bận “ …….
Phù !Phù …..
Những cây đèn cây lung linh màu sắc lần lượt được tôi thổi tắt . Cái bánh kem bọn này mua cũng đẹp thật , nhìn là đã muốn ăn rồi …Chẹp chẹp …!
Ê tao ăn đc chưa vậy ? he he ..Tôi lên tiếng
Mày thì chỉ có ăn với ăn mà thôi …Khanh nói
Thôi mà ! Tại tao đói chứ bộ
Vẫn giữ cái kiểu cười nhăn răng ấy , tôi tiến lại cần chiếc bánh kem xinh xắn …
Được thôi tao sẽ cho mày ăn .! Ngân nói ….
Tôi đã không kịp nhận ra nụ cười đểu cán và cái câu nói đầy ẩn ý của nó ! Và thế là “ Tôi ăn cho đủ “ theo đúng nghĩa đấy bạn ạ ….
Bụp !!
Chết mày chưa ! Ha ha ha …
Cả bọn lăn ra đất cười , riêng cái bản mặt xinh đẹp iu quí của tôi thì hưởng trọn cả cái bánh kem . 0_o Cái bọn , trời đánh thánh đâm . Chơi kỉu gì thế này ? ..Bọn mày , grừ ….Mặt tôi nhăn không còn gì co thể nhăn hơn được nửa , nếu giờ so sánh , chắc cái nùi giẻ nhà tôi còn đc 10 điểm ….Tôi hận bọn này …!!!Được rồi , đã thế , bà cho bọn bây tắm chung …
Mải cười , không đứa nào để ý rằng , tai họa đang cận kề ..Bụp ! bụp !....
Ăn cho hết đi ! Ha ha .Lần này đến lượt tôi cười bọn chúng nó …..
Á á á !! Không đùa nữa nhà
Thôi được rồi ….Hi hi ha ha ha ……….
My diary
7/2/09
Sinh nhật không hoành tráng , không đông đúc . Nhưng nó vui và hạnh phúc . Chỉ một điều thôi , nó thiếu anh . Đêm nay em đã đi , rất nhìu nơi . Nơi mà bọn mình đã từng đi qua , em nhớ anh , nhớ nụ cười , vòng tay ấm áp .. Anh đang làm gì rồi hả anh ? …Có nhớ em không ? ……
Mirror mirror lie to me
Show me what I wanna see …..
Điện thoại tôi rung lên , màn hình hiển thị dòng số lạ . Tim tôi nhói ! Sẽ là ai ở đầu dây kia đây ?
Alo ! Là anh đây . Giọng nói trầm ấm vang lên
Em ngủ chưa ?
Em chưa ngủ ! Sao anh lại gọi cho em ?
Anh muốn chúc mừng sinh nhật em cũng không được sao ?
Không ! Được chứ ..Tôi mỉm cười
Anh à , em nhớ anh .
Thôi đi xao quá .Anh ngủ đây bye em .
Bye anh ! Khoan đã ..
Gì vậy ?
Em yêu anh .
Ừ ! Có vậy thôi hả ?
Uhm .
Bye em
Cạch ! Tiếng cúp máy , mọi thứ trở về với thực tại .Giọng nói ấm áp của anh , tôi nhớ nó quá . Nhớ thật nhiều , nhiều , nhiều lắm .Vẫn cái cách nói chuyện đó , nhưng tôi quen rồi , cũng không lấy gì làm buồn nữa cả . Cám ơn anh.Bởi những hạnh phúc ngắn ngủi và nhỏ nhoi anh mang lại cho em .
Không gian nhỏ , vắng tiếng người , vắng hơi ấm . Nhưng đâu đó một người con gái đang cười , đang hạnh phúc . Màn đêm bao trùm lên tất cả , gió vẫn thổi , cay vẫn lay …Không ai biết được qua đêm nay sẽ xảy ra những gì . Và mọi chuyễn sẽ đi đến đâu . Là hạnh phúc hay là nước mắt ? Nhưng khj con ng ta sống tốt hơn , thì mọi điều tốt đẹp cũng sẽ đến nhiều hơn ..Và khi con ng ta nghĩ rằng cuộc sống này là 1 màu hồng , thì cuộc sống này bỗng chốc sẽ trở thành màu hồng xinh xắn..Phải không ? ……..
__________________________________________________ __________________
_ Australia , Melbourne, 3 pm , 8/2/10…
Bộp ! bộp ….Rào rào …..Trời bỗng chợt mưa lớn , gió lạnh ùa vào căn phòng nhỏ buốt xương . Gió mạnh quá , điều gì đó khiến một chàng trai bất an ..Phải chăng điều gì đó không hay sẽ đến ? ......
Sáng hôm sau . Những tia nắng vàng rực rỡ , như che lấp trận mưa lớn đêm qua , chim hót líu lo khắp mọi góc đường . Ai nấy đều tất bật cho công việc buổi sớm , và Huy cũng không là ngọai lệ …..
Oáp ! Buồn ngủ quá đi hix …..Chàng trai ngáp dài và vươn người uễ oãi …..
Hi ! momi …..Xuân Huy la lớn khi thấy mẹ dưới bếp
Chào con trai … Bà Tiến đáp lại con …
Con ăn sang rồi đi học !
Dạ ! Mẹ …..
Ngày ỡ Việt Nam cậu sung sướng bao nhiêu thì giờ sang đây cực bấy nhiêu .Hằng ngày phải đi bộ , rồi đi xe bus , xe train mới tới được trường . Ngày xưa ở Việt Nam , có chết cậu cũng không đi bộ .
Good morning Henry ! Tom nói
Tom là người bạn tôi vừa quen được ở đây , là cậu ấy giúp tôi tìm được một chỗ làm bán thời gian đấy , tôi muốn mau chóng kiếm được tiền để năm sau về Việt Nam gặp em . Tôi muốn nói với em , những gì mà trước khi đi tôi đã không kịp nhận ra . Và nhất là tôi muốn được nhìn thấy em cười , tôi nhớ em lắm …..
Hôm nay có môn gì vậy Tom ?
Tao cũng không biết nữa , mà Henry chiều nay mày có đi làm không ?Tom hỏi
Có chứ . Chi vậy ?
Không ! Tao hỏi thôi . Tại lần trước thấy mày sơ ý làm rớt con dao vào tay , không biết hôm nay tay mày có làm được chưa …
Ừ ! tao không sao đâu . Tôi trả lời
Vì điều gì mà mày phải làm vậy ? Mày ở nhà ăn với đi hcọ không cũng được mà ?
Không ! Tao muốn làm . Kiếm tiền về Việt Nam thăm một người ..
Ai vậy Henry ?
Một người con gái . Vừa nói tôi vừa mỉm cười ………Nụ cười vu vơ …
Reng reng !!
Về đi làm thôi Tom . Tôi hối Tom
Ừ . Tao biết rồi . Tom cười nhăn nhở …….
Bóng 2 người con trai khuất sau những tán lá vàng rơi lác đác . Trời về chiều , không khí càng lạnh hơn . Nhưng không thể làm trái tim của một người đang yêu chùn bước . “Đợi anh em nhé . Anh yêu em “
__________________________________________________ _______________
Việt Nam , 10 tháng sau , ngày 24/12/10, 9giờ 30 phút .
Buzz !!!
Quang : Ê Thy
Cục cưng : Gì vậy mày ?
Quang : Tao sẽ đi du học
Cục cưng : Hả ????? Mày nói mày đi du học ? Ở đâu ? Chừng nào ?
Quang : Ngày mai , xin lỗi nha giờ mới báo cho mày . Tao sẽ học ở Sydney .
Cục cưng : Quá đáng , mà tại sao mày phải đi ?
Quang : thất tình ( nhăn răng cười )
Cục cưng : mày chán sống à T__T !!!
Quang : thiệt mà …
Cục cưng : thế mày chết đi …..Mai mấy giờ tao đi tiễn mày đây ?
Quang : Ủa tao chưa kịp nói mà mày cũng biết đi tiễn tao hả ?
Cục cưng : tao làm bạn mày chi 3 năm phí hả mày ? Với mày có nhiu đó . Không nói tao cũng biết .. ha ha !!
Quang : hẹn mày 6 giờ 30 nha .
Cục cưng : ừ ! Thôi tao out …….Ngủ , bb mày .
Cục cưng is offline ………………
My diary
24/12/09
Anh à ! trùng hợp anh nhỉ . Mai là ngày 25/12/10, ngày đó một năm trước là em tiễn anh đi , và giờ ngày đó 1 năm sau em lại tiễn người bạn khác đi . Anh có biết là ai không ? Thằng Quang đấy , nó đi vì một lí do hết sức nhảm nhí . Thất tình !!! Anh xem đấy có chịu nỗi nó không chứ T^T ….!! Vậy mà nhanh anh nhỉ , mới đây đã một năm rồi , kể từ lần cuối anh gọi cho em . Anh đã không lien lạc với em nữa . Em nhớ anh , vẫn trông chờ anh , dù em không biết có hi vọng nào không . Chỉ biết chờ và tin vào một câu nói . Anh sẽ về ! Đó là nghị lực cho em đó …Em tin vào tình yêu em dành cho anh . Em nhất định sẽ đợi anh , trở về …………….
Sáng hôm sau , Việt Nam , 25/12/10……..
Mirror mirror lie to me
Show me What I wanna see ….
Tiếng nhạc chuông quên thuộc cất lên . Bài hát mà tôi yêu thích , giờ đây đàng làm phiền giấc ngủ của chính tôi . Cố căng đôi mắt đang cứ nhíu lại ra , tôi thấy sơ được dòng chữ :” Quang khùng “ , chạy dọc qua màn hình . Nhanh như chớp , tôi bắt máy :
Alo ? What’s up ? Do you know what time is it now ? Why you call me ?Are you crazy or you want to die ? …..Tôi nói một hơi , cậu nhóc không kịp trả lời …
Ai đời dại lắm mới dây vào tôi , nhất là khi tôi đang ngủ . Và Quang hôm nay tới số rồi ….Cậu chán sống rồi Quang ạ !!!
Stop !!! Tao biết tao đang phá giấc ngủ của mày . Quang nói .
Nhưng mày có thể nào làm ơn nghe tao nói đã không ? Chưa gì mày đã sổ một tràng english không ra gì của mày ra rồi . Mày tính vượt mặt một du học sinh hả …?
Thì mày nói đi ! Oáp …Tôi ngao ngán đáp …
Mày có nhớ gì không ? Quang hỏi .
Nhớ gì là nhớ gì nhỉ ? tao chỉ biết là tao đang buồn ngủ nhắm đấy ….
Hôm nay tao đi . Đồ quỉ sức …Lấy hết sức bình sinh Quang hét vào điện thoại .
Kết quả của việc vô nhân đạo đó , làm màng nhĩ tôi ù lên , điện thoại thì bay thẳng vào tường . Cái thằng này nó đang phá hoại đấy à ? Mới sang sớm . Nó chán sống thật rồi . Grừ! I will kill you …
Reng ! Reng !! …Chưa kịp định thần , tiếng điện thoại bán lại reo . Tôi chạy ngư bay lên nhà trước ….
Alo ! Tôi nói
Mày… đã …nhớ …chửa.. ? Quang gằn từng tiếng một
Ờ ! Tao nhớ rồi , có gì không ? Tôi ngây ngô đáp
Gì không con khỉ . Thay quần áo đi , tao qua đón mày . Nó nói như ra lệnh
Đi đâu mới được ?
Đi ăn tiệc chia tay của tao . Lẹ
Ok ok ! Tao đi liền hé hé ……..
Thế đấy ! Bạn nó đi , mà nó chỉ quan tâm mỗi việc ăn uống . Chạy như bay vào phòng tắm , nó vừa đánh răng vừa nhảy múa . Đây mới thật sự là nó , con bé cứ trầm ngâm buồn kể tư khi Huy đi . Mở tủ Quần áo , nó chọn ngay cho mình một chiếc quần cạp trễ màu đen , được thêu hoa văn kim tuyến bắt mắt và nữ tính . Chọn them cho mình chiếc áo thun kiểu màu hồng đậm . Tự ngắm mình trong gương , nó trầm trồ khen ngợi . “ Mèo khen mèo dài đuôi “ he he ! .Mà cũng phải thôi , nó cứ như thế , nhỏ nhắn và xinh xắn . Buộc bớt tóc lên thành chỏm nhỏ . Giờ nhìn nó chỉ như cô bé học lớp 8 . Ai có thể đoán được rằng nó đã trở thành cô nữ sinh 11 duyên dáng rồi ^.^ …………
Là lá la ! Vừa huýt sao vừa chạy ra khỏi nhà , nó không quên khóa cửa và tắt đèn cẩn thận . Vừa ra khỏi cánh cổng cao cao màu nâu nhạt , nó đã nhìn thấy ngay thằng bạn chí cốt …Thằng Nguyễn Duy Quang !!Kẻ đã phá đi giấc ngủ và làm hỏng cả điện thoại cũng như màng nhỉ của nó . Và chỉ vài giờ nữa thôi . Thằng nhóc này sẽ được xóa tên trên điạ phận Việt Nam …
Hé lu ! Nó cười tinh quái chào thằng nhỏ …..
Mày bò ra khõi nhà rồi đấy à ? Quang hằn học nhìn nó
Đâu có !! Tao đi chứ bộ . Đâu có bò khi nào
Mày còn nói nữa , biết giờ là mấy giờ rồi khồng ?
Thì mới có 11giờ chứ mấy ? ….Tôi nhe hàm răng trắng sáng ra cười..
Tôi biết rằng giờ , nếu tôi là con trai thì đã lãnh nguyên cú đấm vào mặt . Quang đang tức tối nhìn tôi ! Nhưng ai bảo trời sinh tôi là con gái chi ? Một đứa con gái tinh nghịch còn lúc mưa lúch nắng nữa …He he …Đang Bay bổng trong suy nghĩ …
Chợt ! Vèo…………………………….Á á á , mày tính giết tao hả ? Tôi la thất thanh ..
Hê hê ! Tê kia cười ngạo nghễ . ai bảo mày bắt làn da mĩ miều của tao đợi làm zề ….
30 phút sau , - 18 hoàng hoa thám ……
Phù phù ! Tao tưởng tao chết rồi …
Há há ! Đàng đời mày ….
Cốc ! Ái ui sao mày kí tao ?
Ai mượn mày cười tao ?
Mệt không đôi co …Giờ có ăn không thì bào ? …
Ăn thì ăn sợ mày à ? ……
Let’s go ………
Australia ,12:30am , Melbourne Airport…..
Chuyến bay Boeing 747 , sẽ khởi hành vào lúc 1 : 00 am , xin quý khách vui long đến cửa soát vé và lên máy bay ….Xin nhắc lại …..
Chào anh ! Cô tiếp viên hồ hởi nói
Chào cô ! Anh đáp lại
Chỗ của anh ở kia .
Cám ơn cô . anh mĩm cười rồi đến chiếc ghế dành cho mình ..
Đây là lần đầu tiên anh về lại Việt Nam , anh đi khỏi nó một năm rồi . Mở điện thoại lên , anh nhìn vào cô gái trên màn hình điện thoại và nhủ thầm “ Anh về với em đây “ . Anh quyết định về Việt Nam mà không báo cho cô biết .Anh muốn dành cho cô sự bất ngờ , anh biết rằng cô vẫn đang đợi anh . Anh cũng thế , anh về bằng chính mồ hôi và công sức của mình . Anh nhớ cô ! Anh tự hứa với mình . Anh sẽ dành cho cô những điều hạnh phúc nhất , bù đắp mọi thứ đã qua ……
Chiếc máy bay nhẹ nhàng cất cánh khõi sân bay quốc tế . Điểm đến của nó chính là nước Việt Nam xa xôi , nó sắp mang đến những niềm vui hay bất hạnh ? …Có ai đoán trước được ? Huy mỉm cười nhẹ nhàng và chìm vào giấc ngủ , 8 tiếng nữa thôi anh sẽ được gặp lại người con gái mà anh hằng mong ước .Nhưng anh có ngờ đâu , cuộc gặp gỡ định mệnh này , đã mang lại cho anh và cả cô một sự bất hạnh to lớn . Nỗi đau chia cắt lần thứ hai , nỗi đau xé long ……
Gió vẫn thổi và lá cây vẫn rơi , cơn gió lạnh ùa vào mọi ngóc ngách , nhưng đâu đó luôn chứa đựng sự ấm áp của 1 tình yêu . Dù gần hay xa , dù con sống hay đã chết ! Tính yêu vẫn luôn luôn tồn tại , trong mỗi chúng ta . Và đứa trẻ được sinh ra chính là minh chứng cho tính yêu của mỗi người . Có những đứa trẻ được sinh ra và lớn lên trong nụ cười , trong hạnh phúc , nhưng cũng có những số phận trớ trêu . Từ khi chưa biết đến anh sang mặt trời , đã phải mang theo nước mắt ,đó chính là con Nguyễn Đỗ Thiên Anh . Cuộc sống là một sự bất công .!!!! Luôn luôn tồn tại , cách tốt nhất là hãy học cách chấp nậhn sự bất công đó và sống chung với nó .
Sân bay quốc tế Tân Sơn Nhất , 20 giờ , ngày 25/12/10…….
Tao đi nha mày ! Ráng giữ gìn sức khỏe , đừng có nhớ tới thằng Huy nữa .Nhớ tao nè không nhớ ……
Thằng Quang cười nhăn nhỡ .Có lẽ nó đang hài long lắm về kái câu vừa được nó nói ra .
Tao biết rồi , mày đi nhanh cho tao nhờ .Tôi nói
Mày có cần đuổi tao thế không Thy?
Có . Cút nhanh đi trước khi tao nổi cáu .Mày rề rà quá đó !
Nói thế thôi , chứ nó đi tôi cũng buồn lắm . Từ nay hết ai phá giấc ngủ của tôi rồi .Nhưng không hiểu cái thằng nham nhỡ này , làm thế quái nào mà thất tình cho được để đi du học .Quang lên tiếng , ngăn dòng suy nghĩ của tôi :
Mày ! Còn nhớ đã hứa gì với tao không ? Quang hỏi
Nhớ ! Ôm tao một cái nào ! Tôi mỉm cười với nó
Siết nhẹ vòng tay , mùi hương thoang thoảng trên tóc nhỏ bạn làm tôi cảm thấy dễ chịu . Phải xa nó , tôi cũng buồn . Chỉ có nó al2 hiểu tôi , hya nói chuyện với tôi . Vậy mà giờ ….
Thôi đi lẹ đi con ! ông Sĩ hối thúc con trai .
Dạ con đi đây .
Bye bye mọi người ….
Bye bye ! Tôi đáp
Ngày hôm nay , cũng giờ này , cách đây một năm . Tôi tiễn người con trai tôi yêu thương nhất lên đường . Và sau một năm , cũng tại nơi đây tôi tiễn bạn than nhất của mình đi . Ông trời thích true đùa tôi thật .! Anh à , tôi nhớ anh lắm …
Chiếc máy bay đã hạ cánh an toàn , mọi người sang cổng chính đón người than .Còn tôi lúc này , sẽ phải tự đi tìm em . Em kia rồi , em tiễn Quang đi Úc đây mà ! Tôi tình cờ được biết tin này khi gọi điện cho Quang hỏi thăm , nó cũng là thằng bạn than của tôi .Sải bước đến bên em , tôi ôm chầm lấy đôi vai nhỏ bé . Không nhầm lẫn vào đâu được , mùi hương này , con người nay . Tôi đã mong được gặp em biết bao ….Tôi đã về rồi em ạ !
Vòng tay ấm áp , rắn rỏi . Hơi thở nhẹ nhàng , nồng ấm . Mùi hương quên thuộc tỏa ra từ tóc anh . Tôi đang nằm mơ ?Hay đây là sự thật ? Là anh ? Có phải là anh không ? Nỗi nhớ anh da diết khiến mắt tôi nhòe đi bởi nước . Giọt nước mắt của hạnh phúc , giọt nước mắt vỡ òa khi biết rằng tôi đã đặt nìm tin đúng chỗ . anh đã về phải không anh ? Gỡ nhẹ vòng tay tôi xoay người lại nhanh nhất có thể .Phải rồi . Anh đây rồi ! Chính là anh , người con trai mà tôi hằng mong chờ . Anh lớn hơn trông thấy , anh đã già dặn đi nhiều . Nhưng vẫn giữ được phong độ ngày trước . Tôi ôm chầm lấy anh , thoãi nỗi nhớ mong ngày qua ..Con người đáng ghét ..!!Anh chịu về với em rồi sao anh ?
Giữa sân bay , nơi chia cắt hai con người , đồng thời cũng mang họ quay về với nhau .Gắn kết tương lai , số phận họ với nhau ! Một tháng , không đủ để họ nhận ra rằng họ yêu nhau biết mấy , nhưng một năm đủ để họ biết . Sẽ không thể thiếu đối phương trong cuộc sống ! Rồi cuộc sống đầy rẫy bất công này có để họ hạnh phúc chăng ? Câu trả lời còn nằm ỡ thời gian và số phận . Họ chỉ cần biết rằng , họ đang có nhau , hân hoan trong niềm hạnh phúc . Ngắn ngủi …
"Con trai có thể hôn người họ không yêu , nhưng con gái chỉ có thể hôn khi họ yêu người đó"
Câu này của tác giả hở. Thực là nếu con gái không yêu thì sẽ không giờ họ hôn chứ??
nice2
12-08-2010, 11:13 PM
Ừ ! thường là thế. Cảm nhận của mỗi con người khác nhau. Với lại tùy hoàn cảnh :)...
nice2
14-08-2010, 06:03 AM
Nice sr ! Truyện này sẽ chậm lại lắm , nice đang nhận thấy lỗi trong cách viết văn của mình giốg một bài tường thuật quá. Đang cố chỉnh sửa?.Mong các bạn ủng hộ và chỉ dẫn cho nice......?:D
Chap 4 Hạnh phúc
Mirror mirror lie to me
Show me what I wanna see….
Mắt nhắm mắt mở , người con gái áp điện thoại vào tai, không biết rằng ai đã gọi cho cô . Nhưng khi nghe được giọng nói của người đó ,nụ cười hạnh phúc liền ẩn hiện lên gương mặt xinh xắn . Đôi môi màu hồng khẽ chum chiếm , cô đang cười .
Anh nè ! em dậy chưa ? Nếu chưa dậy thì anh cho em 15’ đó . Anh qua đón .
Hả? Anh đùa chắc ? Qua đón em làm gì ? Tôi ngạc nhiên hỏi anh :
Đón em đi làm những gì mà cách đây một năm anh chưa kịp làm cho em
Nhưng là làm gì mới được chứ anh ?
Tí nữa em khắc biết . Anh cười tinh nghịch rồi cúp điện thoại .
Một năm qua anh thay đổi quá . Không còn giữ kiểu nói chuyện trước đây . Giờ anh đã nhẹ nhàng hơn , ngọt ngào hơn với tôi nhiều .Vẫn nghe theo lời anh , tôi làm vệ sinh cá nhân , ăn qua loa cái gì đó rồi bước xuống sân nhà .
Ánh nắng vàng chiếu xuyên qua kẽ lá . Rơi rớt ánh sang trên gương mặt thanh tú của một người con gái . Khẽ lấy tay che bớt ánh nắng , cô lướt nhanh ra chiếc cổng rào màu nâu nhạt đã sờn . Đóng nhẹ cánh cửa nhỏ , cô không ngạc nhiên khi dưới tán cây bang mát rượi , một chàng trai đang đứng đó đợi cô . Tiến nhanh về phía anh .Cô nhảy phóc lên xe một cách tính nghịch , làm “ tài xế “ cũng phải giật mình :
Em làm trò gì mà lâu thế hả ? Anh mắng yêu nó
Thì anh cũng phải từ từ chứ ..Giờ làm gì ?
Đi ăn sang , đi mua nhẫn , đi coi film , đi mua đồ blab la ………
Khoan ! Vừa về Việt Nam mà anh tính giết em rồi à ?
Vẻ mặt nó lúc này , trông còn thảm hơn khi nghe anh liệt kê những nơi cần phải đến . Anh tính dọn cả cái Sài Gòn này về nhá chắc ?
Riêng anh giờ đang cười khoái chí nhìn nó .
Có đâu ! Anh chạy đấy , ôm cho chặt vào ….
Không đợi anh nói nó cũng làm . Nó nhớ cảm giác này lắm rồi ….
Ngồi sau xe anh , nó mơ mang nhớ về cảm giác của 1 năm trưóơc đây , một hạnh phúc không mấy trọn vẹn .Nó không ngờ đượic rằng 1 năm sau đó , anh đã trở thành của nó . Chỉ của riêng nó mà thôi .
Cơn gió mát rượi thổi qua tâm hồn nó , mang đi bao phiền muộn . Chỉ cần là anh thì mọi thứ đối với nó đều thật tuyệt .Mãi tận hưởng niềm của riêng mình nó đã không chú ý nơi mà anh đưa nó đến .
Cho đến khi ,anh dắt nó vào một cửa hang PNJ trên đường Đinh Tiên Hoàng .Nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay nó , anh kéo nhanh nó sang một cái tủ kiếng , trương báy thật nhiều nhẫn cưới . Những cái gỉ tôi được thấy bây giờ thật lung linh huyền ảo . Mọi thứ nhứ một giấc mơ . Giọng nói anh vang lên , kéo tôi về thực tại :
Em thích cặp nào ?
Tôi hỏi ngược lại anh :
Anh tính cưới em à ?
Anh thản nhiên trả lời . Ừ !
Đây là bạch kim đó anh .
Anh vẫn giữ thái độ điềm nhiên như không có gì .
Dò tay lên mặt kính lạnh để chắc rằng mình không mơ .Tôi nhanh chóng nhận ra ngay cặp nhẫn mà tôi vẫn thích . Sở dĩ nói thế vì tôi cũng là Fan của PNJ mà , tôi đã coi từ trước rồi ,tôi vẫn luôn mong một đám cưới thật lãng mạn mà! …
Chiếc nhẫn lấp lánh trên tay anh và tay tôi . Với lằn ranh màu vàng và bạc ngăn cách chiếc nhẫn làm hai , 3 viên đá nhỏ xíu được đính lên làm tôn vẻ sang trọng và ý nghĩa cho đôi nhẫn . Đó sẽ là anh , con và tôi . Thích thú với ý nghĩ đó , tôi không đễ ý rằng , bên cạnh tôi . Người con trai cũng đang mỉm cười , đầy hạnh phúc .
Này ! Em lựa xong chưa ? Mình lấy cặp này nha ..Anh sốt ruột giục tôi
Ừ ! Xong chưa anh ?
Chưa , đi với anh . Nói rồi anh kéo tôi đi , không kịp đợi tôi chần chừ …
Anh chọn ngay một cái mề đay nhỏ hình chữ nhật , được khắc chữ I trái tim U .Thích thú với suy nghĩ của mình . Anh không quan tâm tôi đang trố mắt nhìn anh .
Và tự hỏi ? Anh mua nó alm2 gì nhỉ ? Anh đi tính tiền , tôi thấy anh nói gì đó với người thu ngân , nhưng không để ý lắm vì giờ tôi đang mải ngắm những bộ trang sức lấp lánh hơn .
Chị ơi ! Em muốn khắc chữ được không chị ?
Tôi hỏi thu ngân . Không quên đưa mắt trông chừng em .
Được thôi . Em muốn khắc chữ gì ?
Nhẫn nam và nữ sẽ khắc Y Trái tim Y giùm em .Riêng mề đay , chị khắc giúp em chữ H trái tim T .
Chị thu ngân nhìn tôi mỉm cười như hiểu ra hàm ý . Chị không nói gì , chỉ hẹn tôi ngày quay lại lấy nhẫn .
Tôi bước ra cùng em , em có thắc mắc tại sao không lấy nhẫn bây giờ . Nhưng tôi không nói . Tôi muốn em có được sự bất ngờ . Và thế rồi cả ngày hôm đó , tôi và em cùng nhau đi khắp các ngõ ngách Thành Phố Hồ Chí Minh . Tôi và em , cả 2 chúng tôi đang hạnh phúc . Em nhìn tôi , em cười nụ cười rạng rỡ như ban mai buổi sớm . Tôi nghe tim mình đập từng nhịp thổn thức theo tiếng cười của em . Tôi yêu em ! Một năm rồi đủ đễ tôi khẳng định điều đó . Phải không em ?
Ngày ngày tôi đưa em đi học , và đón em về , một tuần chúng tôi lại đi chơi cùng nhau một lần . Tôi ước sao thời gian sẽ dừng lại . Nhưng nào có thể ?
__________________________________________________ __________________________
7/2/2011 : Tại nhà anh
Em nhanh lên đi chứ ? A giục tôi
Anh làm cái gì thế ? Ai tranh gì của anh hay sao ấy ta ? Tôi nhăn nhó trả lời
Không biết anh đang âm mưu bày trò gì . Tôi nghi ngờ lắm , nhưng cứ im lặng đã :
Tách , một mũi tên sang lên ánh đèn màu xanh dương pha lẫn màu trắng bạc sang lên giữa đêm tối , nó thật đẹp .Nhìn anh như dò xét , anh gật đầu . Anh không nói gì ,tỏ ý muốn tôi đi típ !.Tách ! Nó nghe rõ từng tiếng công tắc anh bật . Lần này mũi tên chỉ nó đi lên phòng anh . Gì trên đó đây nhỉ ? Nó tò mò bước lên từng bậc cầu thang lạnh ngắt , chỉ mong anh không có gì hù dọa nó là may rồi .
Cạch ! Trước mắt nó là những cây nến , lung linh màu sắc , mọi thứ thật đẹp và ngược lại hoàn toàn với những gì nó nghĩ . Chúng được xếp thành hình trái tim rực rỡ , lung linh huyền ảo . Nó tưởng chừng như giờ mình đang là một nàng công chúa , lạc vào một căn phòng sang trọng.Bên trong hình trái tim đó là một chiếc bánh kem sinh nhật đã được đốt sẵn nến . Ánh vàng từ những cây đèn hắt ra , mang màu sắc nơi phi trường . Nhưng hôm nay , nó không phải khóc vì xa anh , mà khóc vì hạnh phúc .Từ ngạc nhiên đến ngỡ ngàng , nó ôm mặt khóc nấc lên . Nó không nói được gì nữa . Anh làm nó hạnh phục quá .
Tặng em nè ! Chúc em sinh nhật vui vẻ …Anh nói :
Đóa hoa hồng nhung 11 bông , được gói gém cẩn cận cùng baby .Giấy gói xanh trời và những dây ruy băng màu sắc càng làm nó rực rỡ . Chiều nay , có một chàng trai đã đứng trước cửa tiệm hoa hàng giờ liền , chỉ để chọn lấy những bong hoa rực rỡ nhất .Anh cẩn thận xếp chúng lại thành bó rồi đưa cho người bán hoa . Người con trai đó làm công việc bằng sự tỉ mỉ mà mình có . Anh muốn mang đến cho người con gái anh yêu một thong điệp . Anh một long một dạ yêu em ! Phương Thy…..Nghỉ đến nụ cười hạnh phúc của em thôi , đủ để tôi ấm long .
Trở lại thực tại , người con gái bé nhỏ nhận lấy bó hoa . Người con trai nhẹ nhàng gạt đi nước mắt của cô gái
Anh xin lỗi ! Huy nói
Xin lỗi vì đã để em đơi quá lâu , xin lỗi vì giờ mới nói cho em biết rằng Anh Yêu Em Nhiều Lắm …
Anh nói bằng tất cả những gì chân thành nhất có thể , rồi ôm lấy tôi vào lòng . Giây phút này đây , tôi chỉ biết có anh và tôi . 2 chúng tôi trao cho nhau nụ hôn nống thắm , nụ hôn xóa đi sự chia cắt .Xóa đi mọi nhớ nhung và đau khổ mà anh với tôi cùng chịu đựng . 2 con người cùng chung hơi thở , cùng chung nhịp đập .Sự ấm áp , sợ hãi , và hạnh phúc hòa vào làm một . Một hạnh phúc mà không phải ai cũng hiểu được . Cho đi và nhận lại !Tôi không cần biết rồi mai đây sẽ ra sao , tôi chỉ cần biết 1 điều . Anh yêu tôi và tôi yêu anh . Vậy là đủ ……
gooddythin_nd1996
14-08-2010, 08:18 PM
Bóc tem :D
Nice này, tớ thấy ở những lời nói bạn chưa có dấu " - " đâu nhé :D, sửa lại đi nhá :D
Sad diary là nhật ký buồn à ?
Fic này kết thúc không có hậu chăng :(
nice2
14-08-2010, 10:41 PM
Thanks good. Tớ không biết đây có phải là kết thúc không có hậu không nữa :d..Thôi đợi xem rồi sẽ biết hen......^.^
Powered by vBulletin® Version 4.2.5 Copyright © 2025 vBulletin Solutions Inc. All rights reserved.