Ðăng Nhập

Xem đầy đủ chức năng : Hanamichi—Em Là Tuyết



Mualanh90
15-07-2010, 07:14 PM
Tác giả : Hàn Vũ

Thể loại: Tâm lý xã hội

Rating : Mọi lứa tuổi

Tình trạng: Đang sáng tác!

Cuộc đời luôn tồn tại sự công bằng.
Không ai là ngoại lệ, không ai có thể thay đổi. Nhân vật chính là một cô gái mang hai dòng máu Việt Nam và xứ Anh Đào. Cố gắng thay đổi cuộc sống của mình hay của người mình yêu....Cô không chọn lựa bằng cách đặt chúng lên bàn cân. Mà dùng trái tim và tình yêu của mình lay động anh.

Một lãng tử Giang Hồ Việt.
Nhưng rồi cuộc sống liệu có đáp ứng họ, tình yêu có thể vượt qua sự cám dỗ, tính toán của người đời không? Không ai có thể biết trước. Bản thân tác giả cũng không biết rồi sẽ đưa nhân vật của mình về bến nào...Chỉ viết theo cảm xúc đang dâng trào trong người. Có khi là niềm xót xa trước một số mệnh thảm thương được biết qua internet hay truyền hình, đôi khi lại là chút thăng hoa trong tình yêu và tình bạn. Khi lại là nỗi buồn thất tình tê tái, rụng rời chân tay...Chọn lựa và bị lựa chọn chính là trò chơi hấp dẫn, đầy đau khổ mà thượng đế bày ra cho những tâm hồn biết yêu, biết cảm nhận tình yêu của tác giả,của những nhân vật mà tác giả hư cấu hay .....chính cả các bạn. Những độc giả đang theo dõi Hanamichi_Tuyết này!
Chương mở đầu : Người phụ nữ Việt

Tokyo năm 2008!

Thành phố bắt đầu được trang hoàng lộng lẫy, chào đón nhà cầm quyền mới. Từ những con hẻm nhỏ bé nhất cũng có thể cảm nhận luồng không khí nóng nhiệt của người dân nơi đây.

Yukoto Chan- Người đàn ông tiêu biểu xuất sắc nhất trong hàng ngũ chính trị của Đảng Dân Chủ một lần nữa hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ, đạt 70% phần số ghế của Hạ Viện, chính thức trở thành tân Thủ Tướng mới của Nhật Bản, duy trì sự cầm quyền cố hữu của Dân Chủ Đảng. Người đàn ông này đi vào lịch sử chính trị Nhật Bản với sự áp đảo đối thủ lớn chưa từng có, hơn nữa tuổi đời của ông thậm chí chỉ vượt qua tuổi “nghề” của đối thủ hơn hai năm. 36 tuổi, bước lên đài cao nhất chính quyền đất nước có nền kinh tế số 2 trên thế giới. Yukoto Chan được nhắc đến như một vĩ nhân lớn của nhân loại.

Nhưng, mọi việc có thật sự như thế?

Liệu người đàn ông có đó hoàn hảo đến như vậy, có thật sự “ cao quý” “ tài năng” như truyền thông đang ngày ngày truyền phát…

3h Chiều ngày đầu tiên tiếp nhận văn phòng Thủ Tướng.

Những lãng hoa đủ màu sắc được sắp xếp trang hoàng khắp nơi trong tòa nhà. Tiếng nhạc chúc mừng du dương đưa đẩy tầng lớp thượng lưu Nhật thả hồn vào từng điệu Tango nhẹ nhàng bay bổng. Đôi chút, chỉ đôi chút lại có những tràng pháo tay rộn vang, cổ vũ cặp đôi lãng mạn nhất của bữa tiệc. Yukuto nghiêng mình nhận sự cổ vũ, ủng hộ của mọi người. Cặp mắt sắc nhọn, đầy uy thế của ông liếc mắt sang người bạn nhảy của mình. Nữ công chúa xinh đẹp của đương kim Thiên Hoàng Akimito, người có công lớn trong cuộc vận động bầu cử của ông.

- Ichi, một điệu nữa chứ!

Yukoto đôi mắt chuyển dần sang hiền hòa như thêm phần lịch thiệp cho cánh tay đang chờ đợi sự đồng ý từ người đẹp.

Không một ai để ý, trong góc khuất của cái đại sảnh rộng lớn này còn có một người phụ nữ nấp mình sau cánh rèm. Đôi mắt bà rơi rớt từng giọt nước mắt, bàn tay nâng lên cố chặn lại những cảm xúc dâng trào trong người….ánh mắt không rời khỏi người Yukoto.
Mái tóc đen dài, buộc gọn theo phong cách Á đông thuần khiết. Gương mặt xinh đẹp, sống mũi hơi tẹt, hai lưỡng quyền nhô cao thể hiển rõ sự mất cân bằng về sức khỏe.

Bà là ai? Tại sao lại khóc ở đây. Không ai quan tâm, vì chẳng ai biết đến sự có mặt của bà.

Nhưng bà vẫn đứng đó, mặc cho đôi chân bủn rủn như muốn khụy xuống. Tiếng nấc cuối cùng cũng thoát khỏi sự kìm nén của bàn tay. Một tiếng nấc khẽ cất lên…

Bà òa khóc, tiếng khóc rộn ràng thổn thức…như thác nước đổ mạnh. Hai chân bà khụy xuống, cố giữ lấy một tư thế kiên cường nhất, nhưng... là không thể.

Đôi bàn tay cố hết sức chặn lại tiếng nức lòng..nhưng cũng là.... không thể.

Bà khóc lớn dần, từng tiếng nấc bi thương thảm thiết bắt đầu áp lại tiếng nhạc du dương của đại sảnh mênh mông người .

Một người nhìn sang, hai người nhìn sang….tiếng ồn ào huyên náo vang lên rồi vụt tắt.
Cả đại sảnh yên lặng trong tiếng nhạc và tiếng khóc của người đàn bà đó.
Chưa một ai lên tiếng can ngăn hay động viện bà…vì cái quyền đó vô tình trao cho người đứng đầu ở đây. Họ nhận ra đó- người đàn bà đó chính là đại sứ Việt Nam . Huy hiệu trên ngực áo thể hiện rõ điều ấy. Chỉ là không hiểu tại sao bà lại khóc tại nơi này….

Yukoto mặt mày bỗng căng thẳng, hai bàn tay xiết chặt vào nhau. Cố thật tỉnh táo từng bước lại gần người đàn bà đáng thương đó. Một tay ông đưa ra, một chiếc khăn ướt nằm trên đó. Một giọng nói hào hiệp mà băng lạnh:

-Tiểu thư, đứng lên được chứ!

Ánh mắt công chúa Ichi bỗng nheo lại, quan sát thật kỹ ánh mắt người phụ nữ Việt Nam đang nhìn “bạn nhảy” của mình. Tại sao lại thắm thiết, thống khổ đến vậy….

-Tôi…tôi muốn về nước, ngài Thủ Tướng!

Người đàn bà ấy rưng rức nước mắt, giọng nói nghẹn ngào bởi tiếng nấc. Cố nói thật rõ ràng…nhưng hình như càng cố , bà càng xúc động hơn. Hai bàn tay trắng xinh dán chặt lấy khuôn mặt bà. Từng giọt nước mắt lăn xuyên qua khe hở giữa những ngón tay, trào ra. Trông vô cùng thê lương.

Cả đại sảnh ngạc nhiên, nhưng rồi cũng dần bình tĩnh lại như hiểu ra điều gì đó.

Riêng Ichi bước lại gần hai người. Nàng ngồi thấp xuống, đỡ lấy eo người phụ nữ Việt đó, nhẹ nhàng nâng lên. Nàng chân thành nói:

-Bình tĩnh lại nào, Hà Dung!

Hà Dung – con gái đại sứ Hà Dũng tại Nhật Bản. Từ nhỏ đã theo cha sang Nhật công tác. Lớn lên, sắc đẹp tài năng không thua kém bất kỳ tài nữ Nhật nào. Ba mươi tư tuổi không chồng mà có con. Hiện thời Hà Dũng đã về nước, bà đang giữ quyền Đại sứ thay cha.

Số phận rồi sẽ đưa nàng và con nàng đến đâu. Không một ai biết được… nhưng Yukoto lại rất rõ. Đôi mắt ông bỗng lóe lên một tia sáng rồi ngay lập tức trở lại bình thường. Mỉm cười nhìn Ichi và Hà Dung.

- Tiểu thư không phải muốn về ngay ngày hôm nay chứ! Còn chưa chúc mừng tôi kia mà.

Lời ngài Thủ Tướng lúc này trong lòng mọi người có lẽ chẳng có gì đáng nghi ngờ. Nhưng Hà Dung nước mắt lại càng chảy dài hơn, xúc động mạnh gật đầu lia lịa. Rồi quay người bỏ đi…Ichi nhìn theo rồi lại nhìn Yukoto như có điều muốn hỏi. Nhưng Yukoto lại lắc nhẹ đầu, từ chối nghi ngờ của nàng.

Bữa tiệc lại được tiếp tục, tiếng nhạc lại bắt đầu thổi vào tai những nhà lãnh đạo nền kinh tế thứ 2 thế giới từng nốt nhạc êm ái….

Mualanh90
15-07-2010, 07:17 PM
Chương thứ nhất: Động đất tại Hà Nội
-Cái gì! Hana đang yên lành trong giấc mộng, chợt tỉnh giấc bởi tiếng ồn thường nhật của cái lớp học cuối mùa thi cử này.

Bình thường, Hana cũng chỉ thiu thiu nằm gục đó chứ không hoàn toàn có ngủ. Nhưng cái tin “động trời” mà bà tám Huyền vừa nói khiến nàng giật mình, thốt lên. Đám chợ rau dưa đó nghe tiếng Hana liền hồ hởi, lập tức nhắc lại một lần nữa nội dung mà Huyền bà tám vừa nêu.

-Thật đó Hana, chuyện này chẳng có gì lạ đâu! Ở chỗ mình có mấy nhà còn nổ tan tành chỉ sau có vài phút cãi lộn thôi à.

Choáng, Hana lau vài giọt mồ hôi trên trán kinh sợ trước thông tin vừa cập nhật. Một lần nữa nàng phải nghiêng mình trước những “sự kiện” đầy tính xã hội đen mà báo chí đang rầm rộ tuyên truyền mà không biết là đang cổ vũ hay phê phán kia nữa.

-Bộ công an để làm cảnh hết sao? Hana không nghi ngờ năng lực công an Việt Nam đâu. Chỉ là tại sao họ luôn là kẻ đến sau “tình yêu” thế.

Huyền bá tám huyênh hoang vì tin mới nhận được, còn đang “vuốt râu” tận hưởng sự quan tâm lại đang đổ dồn về mình, hít hít thở thở nói:

-Trời, bộ các bà tưởng ai cũng biết mà đến sao. Nói cho các bà hay, là tôi có thằng bạn đi theo đám xã hội đen nên mới biết trước đó thôi. Chút nữa tan học, nhất định phải đi xem…

Rồi bà tám gật gật cái cổ vốn đã dài như ống chấn của mình, như muốn chắc chắn cho tin tức vừa đưa ra. Cả lớp toàn con gái mà gần như ngay lập tức hung hồn tuyên bố thề phải bám đuôi bà tám Huyền đến đúng hiện trường, đúng thời điểm để ghi lại khoảnh khắc lịch sử được chứng kiến Xã hội đen làm việc . Chắc chắn Blog của họ sẽ tăng cả chục ngàn page view nếu nó có thể đăng lên một vài bức ảnh, hoặc càng hot hơn nếu là một đoạn Clip.

Mới nghĩ đến đó mà hơn ba mươi nàng nữ sinh đã nai nịt ghọn ghàng chờ tiếng trông vang rồi. Hana lè lưỡi, (cái lưỡi rất sạch) chậc chậc. Đi xem bom nổ sao…thật bó tay với lũ con gái này. Nhưng mà…chẳng hiểu sao trong lòng lại lại cứ như có gì thôi thúc vậy. Đôi chân tự nhiên lại cuống cuồng như muốn xuất phát ngay lập tức vậy. Hana chẹp miệng gật gật nói một mình:

-Đứng từ xa nhìn. Nhất định là không sao….

Và…

Tiếng bước chân , à quên tiếng trống tan trường vang lên, kéo theo tiếc gót ngọc nện xuống nền đá hoa kêu lên côm cốp hệt tiếng đục phá trần của những chiếc máy khoan cắt bê tông. Ba mươi tư nữ sinh “duyên dáng” tay kéo váy, tay xách cặp ào ào đổ xuống nhà xe. Kẻ hò hét, kẻ kéo, người lôi hệt như tranh hàng giảm giá ngoài siêu thị. Cũng với cần đó chiếc xe xinh xinh đủ mọi màu từ hồng hồng đỏ đỏ, đến đen đen xám xám lũ lượt dàn thành vài hàng ngang , một đống hàng dọc càn quét con đường dẫn đến “địa điểm” đang nổ bom.

-Bọn 11A8 chạy đi đâu mà đông dữ!

-Không phải chúng rủ nhau ra sông tự tử tập thể đó chứ!

Rất nhiều lời đánh giá từ hẳn hoi tử tế đến xỉa xói, bôi bác cái tập đoàn Vịt giời 11A8 đang phóng vèo vèo trên đường kia. Có mấy kẻ tò mò, hiếu kỳ đến độ vác xe đuổi theo họ. Ai chứ bọn 11A8 này đi đến đâu, chắc chắn rắc rối bâu đến đó.

Mặc cái nắng gay gắt của giữa tầm trưa, một đám nữ sinh cong mông lên đổ về “điểm hẹn”. Hana cố giữ tốc độ thật ổn định để không làm kẻ rớt lại phía sau…Chẳng hiểu sao trong lòng nàng lúc này lại có chút chờ mong, như có thể gặp được chàng Hoàng Tử mà đêm nào nàng cũng mơ thấy .


Khi đoàn người và “ngựa” của 11A8 vừa chạm vào cổng khu đô thị Linh Đàm, đã trố mắt trước hàng dài xe con xếp thành hai hàng hai bên đường. Đứng chật kín giữa đường là vô số “anh chàng xã hội đen” mắt đeo kính đen, mặc áo phong cộc tay hoặc vest đen. Những hình xăm lem lúa trên người học hình như không làm một ai trong cách nàng sợ hãi, mà lại thư kích thích các nàng thêm vậy. Không những các nàng mà còn rất rất nhiều người dân cũng đổ xô tới khu đô thị mới này. Tận mắt quan sát “ xã hội đen về làng”.

11A8 đã giao hẹn từ trước, cắt cử vài tên “lính quèn” ở lại trong xe, xách cao váy tìm mọi cách tiến vào bên trong để được nhìn cảnh “ đầu rơi máu chảy” thật sự mà qua TV các nàng vẫn thường thấy. Hình như bao nhiêu cực nhóc đều được đền đáp, vừa mới ngó đầu qua một con phố nhỏ, bà tám Huyền đã kêu lên ầm ĩ.

- Nó, nó kìa. Thằng bạn xã hội đen của tao kìa. Tú, Tú ơi……!

Ôi lúc này ngay cả Hana cũng xúc động đến phát khóc. Đang tắc nghẽn trước cả ngàn người chen lấn này mà lại tìm được “ chân gỗ” thì còn gì bằng. Quả đúng, Tú bạn của bà tám vừa phất tay, những “anh chàng xã hội đen” đầu trọc lóc lập tức xẻ ra thành một lối nhỏ đủ để đoàn quân 11A8 tiến vào. Qua sự việc này sự ngưỡng mộ dành cho Huyền bà tám lại được nâng lên một tầm cao mới. Chắc chắn mũi của nàng ta sắp có thể phát triển ngang bằng cổ của mình. Dài đúng bằng ống chân mất thôi….


-Hê, nhóc này đẹp quá! Cho anh làm quen cái nào…

Vài tay mặt mày bặm trợn trố mắt, thè lưỡi ra nhìn khi bắt gặp Hana trong bộ đồng phục váy áo xinh xắn như bông hoa nở sớm giữa đầm sen. Bất kỳ đường nét nào trên người nàng cũng khiến chúng phải rạo lực mà nổi lòng ham muốn…từ chiếc mũi cao hay làn da trắng ngọc, hay mái tóc cắt ngắn tinh tế không thua kém bất kỳ tài nữ nổi tiếng nào của truyền thông cũng đều đặc biệt đẹp. Đẹp đến chúng cảm thấy mình thật bẩn thỉu nếu chạm vào nàng….

Hana sợ hãi trốn sau lưng Huyền, mắt lo lắng ngước nhìn thằng bạn của bà tám đang hò hét điều gì đó đại loại “để yên cho bọn nó vào…” hay gì gì đó. Có lẽ bạn của Huyền cũng không phải dạng vô danh, hắn vừa hét thì đám bặm trợn kia lập tức nhe răng cười trừ, thu lại cánh tay đang vươn ra đòi chạm tới những bông nhài đang mùa nảy nở.

-Thế nào! Mấy tiểu thư, đại ca không có bốc phét chứ!

Tú đứng trước một chiếc Camry màu bạc, hai tay khoanh trước ngực lưng dựa vào xe đắc ý nhìn đám “tiểu muội” vênh vác phát biểu.

-Được rồi ông tướng. Lão đại của mi đâu! –Huyền sốt sắng hỏi. Ngoài sự việc cho bom nổ nhà ra thì cái bà tám chờ đợi gấp nhiều lần là được trực tiếp gặp Vô Thần –Lãng tử trong huyền thoại mà giới blog đang dùng hết tốc độ và khả năng để săn tin.

Nhắc đến Vô Thần , cả lớp 11A8 tất nhiên là cả Hana càng như dầu đổ lửa vào cái phi vụ nóng hổi này. Bao nhiêu “đồ nghề” săn ảnh lập tức được lôi ra. Chỉ cần có một tấm của chàng “ xã hội đen” nổi tiếng này thôi đảm bảo ngày mai page view của các nàng đảm bao lên tới hàng triệu ngay.

-Kia chứ đâu!

Tú nghếch đầu chỉ về phía một ngôi biệt thự đang được canh phòng bởi rất nhiều tay xã hội đen bao vây quanh ngôi nhà. Hắn tiếp tục nói:

-Có thấy thùng phi đặt giữa sân nhà đó không. 20Kg thuốc nổ đó!

Ngất, tất cả những nữ sinh 11A8 này choáng váng hoảng sợ nhìn cái thùng, à không quả bom to tổ chảng đen xù xì đó . Hana chân tay bỗng bủn rủn, đầu óc quay cuồng hoảng hốt nói:

-Vậy nếu nó nổ thì có chết người không?

Ôi câu hỏi của nàng sao mà ngây ngô thế, đám người của Tú cười phá lên. Hắn tiến tới , nhìn kỹ gương mặt vừa mới lên tiếng. Xinh quá, hắn bỗng nhiên phát hiện ra trong đám “tiểu muội” này lại có một mỹ nữ đẹp tới như vậy. Con mắt không ngừng dò xét thân hình nàng. Điều đó khiến Hana khó chịu…


Nàng lủi xuống tít phía sau, cố tránh thật xa Tú. Tay xã hội đen mà lại con nhà giàu kia ra. Nhưng vô tình lại đến gần ngôi nhà đó hơn. Huyền bà tám thấy con bạn mình sợ hãi liền quay sang trách Tú:

-Ông mãnh, có thôi đi không. Làm nó sợ chết khiếp rồi kia!

Tú cười, ánh mắt như nài xin nhìn Huyền:

-Nhỏ nào mà xinh dữ vậy, hươu cao cổ? Cho số đi..

-Xí, nằm mơ đi ông. Mà ngươi gọi ta là gì?

Huyền bà tám mặt nóng bừng hùng hổ xông lên. Tính đập cho tên nhãi này một trận. Tưởng mới làm xã hội đên một đoạn thời gian là ai cũng đùa bỡn được sao. Nhưng tên Tú lại hốt hoảng, chạy vội tới khu vực mà Hana vừa đặt chân tới. Kêu lớn lên:

-Dừng lại, cẩn thận đạp trúng mìn….

Ozhi
16-07-2010, 06:09 AM
Bổ sung categories nhé bạn!

Mualanh90
16-07-2010, 06:57 AM
Chương thứ hai:Mạng của nàng hay là tiền của chàng

Tú hô thế làm mọi người ở đây hoảng hồn hét ầm lên. Huyền cùng các nữ quái 11A8 vừa ôm đầu, vừa khóc nước mắt chảy cứ ròng ròng. Chẳng ai dám nhìn về phía Hana đang đứng. Một lúc sau, vẫn không thấy gì…không có tiếng nổ nào vang lên.

Chỉ có tiếng cười thưa thớt của đám xã hội đên càng lúc càng lớn….Rồi tất cả như nhận ra mình bị lừa, giận lắm nhưng với lũ này thì 11A8 quả thật không có cách nào để trị tội cả. Chỉ thương cho Hana, nàng ngồi phịch xuống đất. Hai tay vẫn ôm chặt lấy đầu như sợ nó bay mất, mắt nhằm ghiền. Không hiểu nàng học đâu được cách chống bom mìn nghệ thuật đến vậy, hai chân quỳ xuống nền đường, người hơi đổ về phía trước. Lúc đầu, 11A8 còn lo lắng nên chưa có gì…nhưng sau vài chục giây ngắn ngủi, vẫn thấy Hana giữ nguyên tư thế liền cười phá lên. Mấy con bé lúc này mới chạy vội lại đỡ lấy Hana mà miệng vẫn cười khúc khích.

-Sao lại thế?

Hana mắt vẫn còn hoang mang sợ hãi, đầu hơi ngẩng lên nhìn. Thấy chúng cười như châm biếm mình nàng mới hiểu ra là vừa rồi…

-Cái tên chết tiệt…! Sẽ có ngày ta cho nhà ngươi đẹp mặt.

Hana thầm rủa Tú, kẻ vừa mang nàng ra làm trò đùa. Vừa mới cao chân đứng dậy thì Hana đã giật mình quay đầu lại bởi tiếng chạy xồng xộc của đám đang bao vây ngôi nhà.
Tú cùng đám đám đồng bọn hình như vừa nhận được tin tức tất cả chui vào xe. Trước khi phóng đi, hắn ngó đầu ra cửa xe hô lớn:

-Chạy đi bà hai…sắp nổ đấy!

Vừa kịp lúc hắn phóng đi, một đám người từ trong ngôi biệt thự từ từ đi ra. Giữa đám đó là một thanh niên tuổi chừng 20- 21 nhưng dáng dấp lại vô cùng kiêu ngạo. Hắn đeo kính dâm nên không ai biết sau chiếc kính đó là một ánh mắt lạnh đến thế nào..chỉ thấy bước chân hắn rất dài, rất thoải mái. Hắn ta đích xác chính là Vô Thần trong truyền thuyết rồi….

-wow! Ôi trời, còn đẹp hơn trong ảnh gấp ngàn ngàn lần…

Vài holi-fan Vô Thần của 11A8 kêu ầm lên. Hắn rất cao, mái tóc ngắn cũn cỡn khoe bộ mặt trắng, sống mũi dọc dừa cái cằm nhòn nhọn của hắn.

Vô Thần khẽ liếc mắt về phía nữ sinh 11A8, hắn cũng không hiểu tại sao mấy vụ đấm đá lại có sức hút với đám con gái mới lớn là vậy. Nhìn trong mắt các nàng lộ rõ sự hâm mộ dành cho hắn đến …phát ơn. Vô Thần lắc đầu, bỗng con mắt hắn phát sáng khi vô tình chạm phải Hana. Đẹp tuyệt…trong đầu Vô Thần bỗng nhiên bị Hana thao túng. Hắn tháo cặp kiếng dâm ra, hơi nheo mắt lại quan sát kỹ nàng.

Rất Việt mà không phải là Việt…Chắc chắn là con lai. Nhưng là một sự lai tạo đến hoàn mỹ của Chúa. Sự nhu nhược, yếu mềm hiện lên trên từng cử chỉ, điệu bộ của Hana. Nhưng ánh mắt kia, chắc chắn mang màu sắc Việt Nam đặc biệt. Đôi mắt ấy cứ nhìn Vô Thần mà không hể biểu lộ chút ngưỡng mộ hay gét bỏ nào….chỉ có chút tò mò, hiếu kỳ .

Hắn ngoảnh lại phía sau, một nhà sáu người bị trói chặt vứt nằm lăn lốc giữa phòng khách. Rồi lại nhìn ánh mắt vẫn đang chằm chằm quan sát mình của một đứa con lai…

Tách! Vô Thần khẽ búng tay.

Dàn xe con phía trước lập tức dẫn đường. Có một chiếc vội xán lại, cạnh người Vô Thần như mời hắn lên xe. Nhưng không, Vô Thần vẫn điềm nhiên từng bước đi tới. Và hình như là hắn đang lại gần Hana…

Phát hiện “thần tượng” đang lại gần, những chiếc máy ảnh được chuẩn bị sẵn lại tỏ ra run rẩy không phát huy được tý hiệu quả nào. Hana khẽ lùi lại khi thấy tên cầm đầu đám xã hội đen đã sắp tới gần mình…Đôi mắt hắn cứ nhìn thẳng vào mắt nàng khiến nàng không dám đối diện. Hana khẽ quay đầu, tính bỏ chạy thì…

Cánh tay nàng bị tóm lại bởi một bàn tay to lớn, khỏe mạnh. Hana hoảng hồn, nhìn đám bạn mình như cầu cứu. Nhưng lại ngẩn người khi thấy những ánh mắt tràn đầy ngưỡng mộ và thèm khát của họ dành cho …..mình.

-Hana, đừng sợ.Ảnh hiền khô hà! Môt nhỏ từ xa hô lên cổ vũ Hana.

Phút bối rối qua đi, máy ảnh của các nàng lập tức phát huy tác dụng. Hướng tới Vô Thần và Hana liên tục bấm máy. Dường như đây là kết quả bất ngờ ngoài mong đợi của họ…có lẽ ngày mai báo mạng sẽ ầm ĩ đưa tin Vô Thần Lãng Tử của giới giang hồ Việt đã phải lòng một nữ sinh Nguyên thị Minh Khai này rồi.

-Sao lại chạy. Anh đáng sợ lắm sao?

Vô Thần như cười nói, ánh mắt hiền hiền nhìn Hana. Có vẻ như hắn rất chuyên nghiệp thì phải, mặc cho đối phương giằng kéo thế nào cũng vẫn như chú thỏ nằm ghọn trước cửa miệng sói già gian ác. Chiếc răng khểnh của hắn khẽ lộ ra, thật khủng khiếp. Nó phá tan đi sự hào hoa lịch thiệp của hắn, mang lại cho phụ nữ cảm giác hắn là một kẻ ….rất nguy hiểm.

Hana giờ thì đứng chết chân tại chỗ, ánh mắt không rời khỏi ngôi nhà phía sau. Rõ ràng tiếng kêu gào ầm ĩ bắt đầu vang lên. Hình như còn có cả tiếng trẻ nhỏ nữa….rồi lại nhìn quả bom đặt giữa sân. Rồi lại nhìn vào đôi mắt của Vô Thần…cô kinh hoàng nhận ra sự bình tĩnh đến phát sợ của hắn. Không lẽ những việc khinh khủng như giết người đốt nhà đối với hắn chỉ như một trò chơi thôi sao?

-Buông tôi ra! Hana nói với giọng rất khó chịu.

Mặc dù hắn giữ chặt tay nàng nhưng lại rất cẩn thận, không để Hana đau đớn chút nào. Nhưng để một kẻ lạ mặt nắm tay thế này có thể dễ chịu được sao, mặc hắn là ai đối với Hana thì hắn chỉ là một kẻ táng tận lương tâm.

-Được thôi.

Vô Thần buông tay, bình tĩnh nhìn tiểu mỹ nhân trước mặt. Đối với hắn thì trên đời này gần như chẳng có chuyện gì khiến hắn có thể bình tĩnh bằng việc…cưa gái.Gì chứ một con nhỏ học sinh trung học, hắn không tin nàng có thể thoát khỏi tay hắn.

-Định đi đâu vậy, tiểu mỹ nữ?

Hana quay phắt người chạy đi, bỏ mặc cái tên khố[n] lại đằng sau. Đừng tưởng mặt mũi có chút sáng sủa mà có thể đùa bỡn nàng. Nàng hận nhất chính là những gã có vẻ ngoài lịch sự hào hoa mà bên trong cất giữ toàn thứ bẩn thỉu của xã hội….như hắn…..như….

Bất ngờ, từ giữa một con hẻm nhỏ một bóng người lao ra. Hắn bắt vội lấy Hana, cánh tay xiết chặt cổ nàng. Lớn giọng quát:

-Chính Huy, cho tao một đường sống! Bằng không, mày cũng đừng hòng sở hữu con nhóc này!

Hắn ghí chặt họng súng lên đầu Hana.

-Hana, trời ơi!

Nhiều bạn bè của nàng sợ đến phát khóc kêu ầm lên. Tiếng xì xào bàn tán của bàn dân thiên hạ quanh đó nói cho họ biết rằng kẻ vừa đến chính là thằng con ngỗ ngược của gia đình nọ. Hắn vì vay nặng lãi quá nhiều dẫn đến việc hôm nay Vô Thần – Chính Huy đích thân phải tới tiễn đưa gia đình hắn. Chỉ là không ngờ thằng này bình thường hèn nhát, tưởng đã sớm bỏ chạy lại bất ngờ xuất hiện “cứu” lấy gia đình mình.

Hana hai mắt mờ đi vì đau và sợ, đôi chân run lên như muốn gục hẳn người xuống nếu như không có cái cánh tay đang xiết cổ mình. Lần đầu tiên một cô gái 18t như nàng phải đối diện với cái chết… Mồ hôi cứ thế nhỏ ra trên khuôn mặt trắng xinh của nàng.

Vô Thần Chính huy ngón trỏ khẽ ngoáy ngoáy lỗ tai mình. Hắn nghe không lầm chứ, dung một con nhóc không quen để “quịt” gần 2 tỷ tiền mặt của hắn sao… Đùa, vậy gần trăm anh của hắn hôm nay chắc chỉ còn nước húp cháo. Con mắt hắn tỏ ra chuyện chẳng có gì to tát, nghếch đầu nhìn :

-Vậy mày thử nói tao nghe, giết nó xong nhà mày sẽ thế nào….

Bùm!
Hắn bất ngờ vỗ tay đánh đốp một cái , minh họa cho âm thanh mà hắn muốn nhắc tới.

-Tao tin chắc mày rất yêu hai đứa em, không định để chúng thành heo quay cả lũ chứ?

Hana cảm thấy cánh tay đang xiết cổ mình bỗng nhiên run lên, nàng cố trấn tĩnh lại. Hana không hiểu chuyện, chỉ thấy kẻ này vì muốn cứu gia đình mình mà bắt nàng để đe dọa kẻ khố[n] kia. Nàng hơi xấu hổ, vì có thể hành động lúc nãy khiến kẻ này hiểu nhầm nàng là bạn gái của hắn.

-Anh bắt nhầm người rồi, anh ta sẽ không quan tâm tôi sống hay chết đâu. Bởi tôi và anh thậm chí tên của nhau còn không biết kia mà.

Hana nhỏ giọng nói, nhưng hiện trường vốn im ắng để dành chỗ cho bọn Chính Huy “nói chuyện” thế nên ai cũng có thể nghe thấy điều Hana mới nói. Chính Huy cũng không ngoại lệ, hắn hơi nhếch miệng cười. Cái con nhóc này, tưởng làm vậy mà có thể thoát thân được sao…

Kẻ kia nghe Hana nói, lại nhìn vẻ mặt chẳng có gì của Chính Huy, hắn cũng hơi hơi nhận ra sự nhầm lẫn của mình. Nhưng buông tay….nghĩa là chết. Mà không chỉ mình hắn chết, còn ba mẹ và hai đứa em của hắn. Mê cá độ, ham muốn những phù phiếm xa hoa khiến hắn rơi vào hố sâu không thể ngóc đầu lên…. Đến tận hôm nay hắn mới hiểu cái giá của sự ăn chơi “ngu dốt” của mình nó đắt đỏ đến thế nào. Tiếng khóc gào của hai đứa em như cứa lấy ruột gan hắn… Hắn cũng không phải kẻ máu lạnh như Chính Huy, nước mắt tội lỗi rớt xuống khuôn mặt nhợt nhạt của hắn.

Họng súng trên tay hắn run run, khiến tim Hana như muốn nhảy dựng ra ngoài. Nếu họa may hắn bóp cò, cuộc sống của nàng chắc chắn sẽ chấm dứt.

-Tha cho anh ta. Ta trả đủ tiền cho ngươi.

Hana nhắm chặt mắt, quát lớn lên.

princessbellas
17-07-2010, 02:33 AM
God! Tuyệt vời,đc cái tem hjhj truyện hay lắm bạn,post nhìu và thườg xuyên bạn nhá