tacy
18-06-2010, 06:31 AM
Hey, đã lâu lắm rồi bây giờ mình mới viết lại truyện...Dù có 1 số truyện vẫn chưa hoàn thành, nhưng vẫn hi vọng là fic mới nhất này của mình sẽ vẫn được mọi người ủng hộ...Cảm ơn nhiều nhé...
Bây giờ thì mình sẽ giới thiệu 1 chút về fic mới này (được dự đoán là sẽ khá buồn, nhưng mình lại luôn thích những cái kết có hậu, nên các bạn có thể yên tâm đôi chút..)
Thể loại : tình cảm pha hài hước, đôi khi buồn, có thể sẽ làm bạn phải khóc...^.^
Rating : 16 +
Nhân vật : tuy là truyện viết theo bối cảnh ở nước ngoài, nhưng lại hoàn toàn ko fải là fan fic (về hình tượng thì mình có dựa theo thôi nhé)...
Giới thiệu : 1 cô bé người Việt, ham học hỏi đã giành được học bổng để sang đất nước Hàn Quốc tươi đẹp du học theo đúng ước mơ của mình. Ở đây, cùng với nhiều bất lợi khác, Tae Min (tên tiếng Hàn) đã vô tình rơi vào khá nhiều chuyện rắc rối, làm thay đổi cả cuộc đời mình...
Hi, tuy mô típ khá cũ, nhưng hi vọng các bạn sẽ đón nhận và ủng hộ mình...
CHAP 1....
Cuộc sống đôi khi thật trớ trêu khiến cho nhiều người đang sống yên ổn đột nhiên phải đưa cuộc đời sang 1 trang mới, mà đôi khi cái “trang mới” đó chất chứa đầy những hiểm nguy mà không ai lường trước được.Và cuộc đời của 1 đứa con gái tầm thường như tôi cũng bắt đầu đầy gian nan như thế…
Mọi thứ sẽ chẳng có gì đáng nói nếu như tôi vẫn đang ở nhà mình, vẫn ngày ngày đến lớp và thi vào lớp 10 như bao bạn bè khác. Nhưng xui xẻo thay (cái này thì tính đến giờ, tôi vẫn không biết là nên bảo xui hay là may, nhưng trong thời gian đầu thì đó quả là ác mộng) vào một ngày đẹp trời – ko trăng, ko sao và cũng ko mây – tôi vô tình đọc được 1 mẩu tin “hot” trên mạng : “Học viện OASIS tuyển học viên ngoại viện – dành cho cấp III”.Mẩu tin đó thật sự khiến người ta bàng hoàng. Cũng cần phải nói thêm rằng, OASIS là học viện của tập đoàn OASIS Super, tập đoàn đa quốc gia hùng mạnh nhất châu Á – 1 đế chế ko bao giờ bị lật đổ. Chưa bao giờ học viện này nhận học viên ở ngoài, nhất là thi tuyển thì lại càng ko. Và những dòng chữ bên dưới càng khiến tôi khao khát được thi vào :
“Khi được nhận vào học viện, bạn sẽ được đảm bảo 1 tương lai tốt đép, tốt nghiệp sẽ nhận được học bổng liên thông lên Đại Học OASIS, ra trường sẽ được làm việc cho OASIS Super..”
Thật ko thể tin vào mắt mình, được làm việc cho tập đoàn ấy quả là một vinh dự mà hiếm ai có thể có được. Nhưng dòng chữ phía dưới lại khiến tôi lo lắng :
“Chỉ tiêu : 10 học viên”
Chỉ 10 mà thôi, liệu trong cả đất nước này có đủ 10 người để vượt qua vòng loại mà vào học ko nhỉ…Nhưng tôi cần phải có niềm tin để vượt qua. Nếu đậu vào đó, chắc chắn tôi sẽ trở thành 1 du học sinh - điều mà tôi luôn ao ước…Chỉ nghĩ đến đó thôi, tôi đã thấy mình thật hạnh phúc…
Phải giới thiệu 1 chút về bản thân và gia đình của tôi. Tôi sinh ra và lớn lên trong 1 gia đình bình thường, với bố mẹ đều là công chức bình thường. Về ngoại hình, tôi thực sự chỉ cảm nhận được mình rất bình thường, thậm chí có khi khá là ko đẹp…Nhưng điều duy nhất khiến tôi tự hào về bản thân chính là sức học của mình…Hãy cùng tôi quay lại thời điểm trước lúc tôi đọc được mẩu tin ấy và bắt đầu có ý định dự tuyển, bởi trước đó hầu như tôi ko có cho mình 1 mục đích sống rõ ràng, và gần như những câu chuyện cổ tích mà tôi vẫn được xem qua phim ảnh đối với tôi mà nói, chỉ là cổ tích….
Năm học này là 1 năm xảy ra quá nhiều chuyện với 1 đứa con gái bình thường như tôi. Vui cũng có và buồn cũng có, nhưng có lẽ đây chính là lần đầu tiên mà tôi thật sự biết rung động vì 1 ai đó, và cảm giác ấy thật thú vị…Nhưng – 1 lần nữa tôi lại nhưng – đó qua thật chỉ là 1 nỗi buồn mà tôi hoàn toàn muốn quên đi.Bởi lẽ, con người đó lại là của cô bạn thân – 1 điều mà tôi chỉ vừa biết được. Tôi ko rõ cái thứ tình cảm mà người ấy dành cho tôi là gì, nhưng quả thật tôi cảm thấy mình bất lực hoàn toàn…Và khi đọc được mẩu tin ấy, tôi đã quyết định mình phải thay đổi. Tôi sẽ thi và sẽ đậu vào đó. Tôi sẽ đi du học….
Cầm trên tay tờ đơn dự tuyển, tôi mừng thầm trong lòng…Nhưng vẫn tự lên cho mình một kế hoạch ôn luyện kĩ càng…
Đề thi được phát ra, chẳng có gì quá ghê gớm, trúng chóc với những gì tôi ôn luyện…Tôi làm 1 mạch hết bài rồi đi ra, nhấp nhổm chờ ngày báo kết quả…
- Đậu rồi, đậu rồi…Nè, con nhỏ kia, mày đậu vào Oasis rồi…
Đang ngồi trong lớp thì bỗng dưng tiếng nhỏ Lan hét toáng lên khiến tôi ko thể tin vào tai mình được…Tôi nhảy cẫng lên và ôm lấy nó
- Ko lẽ tao đậu rồi sao ? Ko lẽ tao được sang Hàn hả mày ?
- Ừh, đậu thật chứ chẳng chơi. Có giấy báo về này…
Tôi giật nhanh tờ giấy….Trong tay tôi, dòng chữ “Chúc mừng” dường như cứ bóng loáng cả lên….Tôi quá đỗi vui mừng…Vậy là còn 2 tháng nữa tôi sẽ được sang đó…Hạnh phúc là cái gì xa xôi kia giờ đang ở trước mắt tôi, gần gũi và cụ thể đến ko ngờ…
Chuẩn bị 1 cách nhanh chóng những hành lý (và cả hành trang) cần thiết cho chuyến đi, sau những buổi tiệc chia tay buồn vui lẫn lộn, cuối cùng cũng đã đến cái ngày tôi phải rời xa tất cả mọi người để lên đường sang đất nước mà tôi coi như 1 thiên đường – Hàn Quốc….
Thú thật, khi phải rời xa gia đình, bạn bè, trong lòng tôi cũng buồn lắm chứ.Nhưng đối với tôi, việc được đi du học này còn quan trọng hơn hết thảy. Hàn Quốc là quê hương của biết bao nhiêu ngôi sao nổi tiếng, từ ca nhạc đến phim ảnh. Và quan trọng hơn, người mà tôi yêu - diễn viên Lim Min Ha cũng đang theo học tại đây. Đối với tôi mà nói, chỉ cần được nhìn thấy Min Ha 1 lần – Min Ha bằng xương bằng thịt – thì cũng đã là 1 thành công quá lớn, 1 niềm hạnh phúc vô bờ….
6h30 sáng ngày A/B/C…
Tôi đứng trước ngôi trường Oasis đầy mơ ước…
Nếu phải nêu lên 1 nhận xét vào lúc này về ngôi trường, quả thật tôi chẳng biết phải nói gì ngoài 2 từ : ko tưởng. Tại sao áh ? Đơn giản vì nó quá lớn, lớn đến nỗi dù trong mơ tôi cũng ko bao giờ tin là có lúc mình sẽ được may mắn đứng tại đây…Chưa bao giờ….
Tôi mạnh dạn bước qua cổng trường, cảm giác như trở về những ngày đầu tiên đến lớp. Hôm nay hình như có giờ sinh hoạt chung thì phải, cũng chính là ngày 10 du học sinh được tuyển chọn ra mắt toàn trường. Tôi đã nhận được lệnh điều động phải về ngay phòng họp gấp để nghe phổ biến 1 chút về lễ giới thiệu…Bước vào căn phòng cũng vô cùng rộng lớn, tôi và 9 người bạn nữa đều đang ngồi đó và cố gắng lắng nghe xem các thầy cô đang nói gì - với 1 thứ tiếng vô cùng lạ lẫm - tiếng Hàn. Dù đã chuẩn bị sẵn tình thần nhưng tôi vẫn ko thể ko lúng túng. So với những gì tôi đang nghe được, thì vốn tiếng Hàn đã ít ỏi của tôi nay dường như lại trở về với số 0 tròn trĩnh...Kết thúc buổi "giảng đạo" (cứ tạm cho là vậy đi), tôi rảo bước xuống hành lang với mong muốn được nhìn thấy Min Ha....Đang đi lang thang thì tôi nghe tiếng mấy đứa con gái đứng gần đấy reo lên mừng rỡ : (tất nhiên là tôi nghe bằng tiếng Hàn nhé)
- Min Ha kìa chúng mày ơi...
Và kéo theo sau đó là 1 hàng dài những đứa con gái chạy ra, hệt như để chào đón Min Ha của tôi vậy...
Và...Min Ha...đã xuất hiện. Cậu ấy đứng ngay trước mặt tôi....và...dường như đang mỉm cười. Với ai thì tôi ko rõ, nhưng ngay giây phút này, tất cả mọi thứ xung quanh tôi bỗng dưng biến mất, chỉ còn Min Ha và...tôi. Tôi hạnh phúc đến mức có thể phát khóc lên được...Min Ha, em....anh...
Cũng nhanh như lúc đến, Min Ha rảo bước thật nhanh về phía hội trường, để tôi đứng đó, khuôn mặt ngây ra như 1 đứa ngốc. Có lẽ, anh ấy đã cướp mất trái tim tôi rồi....
Tôi đi vào hội trường, về vị trí ngồi của mình với 1 tâm trạng lâng lâng ko tả nổi. Vậy là từ đây, chắc chắn tôi đã tìm được mục đích cho riêng mình. Ko chỉ Min Ha, mà còn rất nhiều ngôi sao nổi tiếng khác cũng đều học ở đây. Đơn cử như nhóm nhạc Sa Ji nổi tiếng khắp thế giới, hầu như cả 5 thành viên đều học ở đây. Điều này tương đối dễ hiểu bởi trưởng nhóm Cha Sung Win là con trai duy nhất của chủ tịch tập đoàn Oasis. Có thể nói anh ta là 1 con người hoàn hảo, được rất nhiều trong thế giới nghệ sĩ. Nhưng tôi lại ko thích anh ta lắm bởi gương mặt lạnh lùng, và cả phong cách cũng có vẻ rất...chảnh. Mà tôi lại chúa ghét những thằng chảnh --> Tôi không hề ưa nhóm Sa Ji...Nhưng có lẽ nếu học ở đây thì tôi sẽ phải đụng mặt họ dài dài cho mà xem...Nghĩ đến đã thấy ko thoải mái rồi....
Tôi đang ngồi ở dãy ghế của mình thì bỗng 1 giọng nói vang lên :
- Bạn có thể dịch vào trong 1 chút được ko ? Mình đến trễ nên ko thể tìm được chỗ ngồi...
Tôi ngẩng mặt lên nhìn, 1 gương mặt đẹp theo kiểu 50% baby, 50% manly đang nhìn tôi mỉm cười...Tôi lịch sự đứng dậy và nhường chỗ cho người bạn mới. Tôi luôn tôn trọng cái đẹp kia mà...
Dù chỉ mới gặp lần đầu, nhưng tôi đã cảm thấy cậu bạn này nhìn rất quen...Vì thế tôi đã quay sang cậu ta và hỏi (nhân tiện cũng là để làm quen)
- Xin lỗi....Nhưng hình như tôi đã gặp bạn ở đâu rồi thì phải ?
Cậu ấy mỉm cười và nói :
- Có lẽ mình đã gặp nhau ở ngoài sân trường thì phải...Thế cậu tên gì ?
- Mình là Kim Tae Min. Còn cậu ?
- Hi, cậu có thể gọi mình là Kenny...
Và liền sau đó, hai chúng tôi đã nói chuyện rất vui vẻ, đến cuối buổi cậu ấy còn xin cả số điện thoại của tôi nữa...Vậy là tôi đã có 1 người bạn rất thú vị ở đây...
Về đến lớp học đặc biệt của mình, tức là lớp học chỉ có 10 học viên đặc biệt đã trúng tuyển, chúng tôi đã nhận được sự ưu đãi đặc biệt của ban lãnh đạo học viện khi cho 10 học sinh xuất sắc của các khoá trước xuống để kèm cặp chúng tôi học tập, và cũng là để làm quen với môi trường mới....Và bạn có biết gì ko ? Trong số 10 học sinh ấy, có anh Lim Min Ha của tôi...
Mặc dù biết là đã có sự phân công từ trước, nhưng khi chưa được công bố, tôi đã thầm cầu mong anh Min Ha sẽ là người hướng dẫn tôi...Ôi, nếu được như vậy thì tôi nguyện sẽ ăn chay niệm phật cả năm cho mà xem...
Nhưng...sự đời thật là bất công tàn ác, xấu xa vô nhân đạo khi con nhỏ bên cạnh tôi may mắn được anh Min Ha kèm cặp...Còn tôi, lại gặp ngay phải tên Cha Sưng Win đáng ghét...Đã thế ngay trong buổi đầu gặp nhau, hắn còn nhìn tôi cười đầy khinh bỉ khi thấy tôi vò đầu bứt tóc nhìn về phía Min Ha với ánh mắt đầy đau đớn...Và tôi tin là tên Sung Win này chắc chắn sẽ hành hạ tôi cho mà coi...Huhu, tôi đúng là đồ xui xẻo...
Cho mình xin ý kiến nha các bạn...
Bây giờ thì mình sẽ giới thiệu 1 chút về fic mới này (được dự đoán là sẽ khá buồn, nhưng mình lại luôn thích những cái kết có hậu, nên các bạn có thể yên tâm đôi chút..)
Thể loại : tình cảm pha hài hước, đôi khi buồn, có thể sẽ làm bạn phải khóc...^.^
Rating : 16 +
Nhân vật : tuy là truyện viết theo bối cảnh ở nước ngoài, nhưng lại hoàn toàn ko fải là fan fic (về hình tượng thì mình có dựa theo thôi nhé)...
Giới thiệu : 1 cô bé người Việt, ham học hỏi đã giành được học bổng để sang đất nước Hàn Quốc tươi đẹp du học theo đúng ước mơ của mình. Ở đây, cùng với nhiều bất lợi khác, Tae Min (tên tiếng Hàn) đã vô tình rơi vào khá nhiều chuyện rắc rối, làm thay đổi cả cuộc đời mình...
Hi, tuy mô típ khá cũ, nhưng hi vọng các bạn sẽ đón nhận và ủng hộ mình...
CHAP 1....
Cuộc sống đôi khi thật trớ trêu khiến cho nhiều người đang sống yên ổn đột nhiên phải đưa cuộc đời sang 1 trang mới, mà đôi khi cái “trang mới” đó chất chứa đầy những hiểm nguy mà không ai lường trước được.Và cuộc đời của 1 đứa con gái tầm thường như tôi cũng bắt đầu đầy gian nan như thế…
Mọi thứ sẽ chẳng có gì đáng nói nếu như tôi vẫn đang ở nhà mình, vẫn ngày ngày đến lớp và thi vào lớp 10 như bao bạn bè khác. Nhưng xui xẻo thay (cái này thì tính đến giờ, tôi vẫn không biết là nên bảo xui hay là may, nhưng trong thời gian đầu thì đó quả là ác mộng) vào một ngày đẹp trời – ko trăng, ko sao và cũng ko mây – tôi vô tình đọc được 1 mẩu tin “hot” trên mạng : “Học viện OASIS tuyển học viên ngoại viện – dành cho cấp III”.Mẩu tin đó thật sự khiến người ta bàng hoàng. Cũng cần phải nói thêm rằng, OASIS là học viện của tập đoàn OASIS Super, tập đoàn đa quốc gia hùng mạnh nhất châu Á – 1 đế chế ko bao giờ bị lật đổ. Chưa bao giờ học viện này nhận học viên ở ngoài, nhất là thi tuyển thì lại càng ko. Và những dòng chữ bên dưới càng khiến tôi khao khát được thi vào :
“Khi được nhận vào học viện, bạn sẽ được đảm bảo 1 tương lai tốt đép, tốt nghiệp sẽ nhận được học bổng liên thông lên Đại Học OASIS, ra trường sẽ được làm việc cho OASIS Super..”
Thật ko thể tin vào mắt mình, được làm việc cho tập đoàn ấy quả là một vinh dự mà hiếm ai có thể có được. Nhưng dòng chữ phía dưới lại khiến tôi lo lắng :
“Chỉ tiêu : 10 học viên”
Chỉ 10 mà thôi, liệu trong cả đất nước này có đủ 10 người để vượt qua vòng loại mà vào học ko nhỉ…Nhưng tôi cần phải có niềm tin để vượt qua. Nếu đậu vào đó, chắc chắn tôi sẽ trở thành 1 du học sinh - điều mà tôi luôn ao ước…Chỉ nghĩ đến đó thôi, tôi đã thấy mình thật hạnh phúc…
Phải giới thiệu 1 chút về bản thân và gia đình của tôi. Tôi sinh ra và lớn lên trong 1 gia đình bình thường, với bố mẹ đều là công chức bình thường. Về ngoại hình, tôi thực sự chỉ cảm nhận được mình rất bình thường, thậm chí có khi khá là ko đẹp…Nhưng điều duy nhất khiến tôi tự hào về bản thân chính là sức học của mình…Hãy cùng tôi quay lại thời điểm trước lúc tôi đọc được mẩu tin ấy và bắt đầu có ý định dự tuyển, bởi trước đó hầu như tôi ko có cho mình 1 mục đích sống rõ ràng, và gần như những câu chuyện cổ tích mà tôi vẫn được xem qua phim ảnh đối với tôi mà nói, chỉ là cổ tích….
Năm học này là 1 năm xảy ra quá nhiều chuyện với 1 đứa con gái bình thường như tôi. Vui cũng có và buồn cũng có, nhưng có lẽ đây chính là lần đầu tiên mà tôi thật sự biết rung động vì 1 ai đó, và cảm giác ấy thật thú vị…Nhưng – 1 lần nữa tôi lại nhưng – đó qua thật chỉ là 1 nỗi buồn mà tôi hoàn toàn muốn quên đi.Bởi lẽ, con người đó lại là của cô bạn thân – 1 điều mà tôi chỉ vừa biết được. Tôi ko rõ cái thứ tình cảm mà người ấy dành cho tôi là gì, nhưng quả thật tôi cảm thấy mình bất lực hoàn toàn…Và khi đọc được mẩu tin ấy, tôi đã quyết định mình phải thay đổi. Tôi sẽ thi và sẽ đậu vào đó. Tôi sẽ đi du học….
Cầm trên tay tờ đơn dự tuyển, tôi mừng thầm trong lòng…Nhưng vẫn tự lên cho mình một kế hoạch ôn luyện kĩ càng…
Đề thi được phát ra, chẳng có gì quá ghê gớm, trúng chóc với những gì tôi ôn luyện…Tôi làm 1 mạch hết bài rồi đi ra, nhấp nhổm chờ ngày báo kết quả…
- Đậu rồi, đậu rồi…Nè, con nhỏ kia, mày đậu vào Oasis rồi…
Đang ngồi trong lớp thì bỗng dưng tiếng nhỏ Lan hét toáng lên khiến tôi ko thể tin vào tai mình được…Tôi nhảy cẫng lên và ôm lấy nó
- Ko lẽ tao đậu rồi sao ? Ko lẽ tao được sang Hàn hả mày ?
- Ừh, đậu thật chứ chẳng chơi. Có giấy báo về này…
Tôi giật nhanh tờ giấy….Trong tay tôi, dòng chữ “Chúc mừng” dường như cứ bóng loáng cả lên….Tôi quá đỗi vui mừng…Vậy là còn 2 tháng nữa tôi sẽ được sang đó…Hạnh phúc là cái gì xa xôi kia giờ đang ở trước mắt tôi, gần gũi và cụ thể đến ko ngờ…
Chuẩn bị 1 cách nhanh chóng những hành lý (và cả hành trang) cần thiết cho chuyến đi, sau những buổi tiệc chia tay buồn vui lẫn lộn, cuối cùng cũng đã đến cái ngày tôi phải rời xa tất cả mọi người để lên đường sang đất nước mà tôi coi như 1 thiên đường – Hàn Quốc….
Thú thật, khi phải rời xa gia đình, bạn bè, trong lòng tôi cũng buồn lắm chứ.Nhưng đối với tôi, việc được đi du học này còn quan trọng hơn hết thảy. Hàn Quốc là quê hương của biết bao nhiêu ngôi sao nổi tiếng, từ ca nhạc đến phim ảnh. Và quan trọng hơn, người mà tôi yêu - diễn viên Lim Min Ha cũng đang theo học tại đây. Đối với tôi mà nói, chỉ cần được nhìn thấy Min Ha 1 lần – Min Ha bằng xương bằng thịt – thì cũng đã là 1 thành công quá lớn, 1 niềm hạnh phúc vô bờ….
6h30 sáng ngày A/B/C…
Tôi đứng trước ngôi trường Oasis đầy mơ ước…
Nếu phải nêu lên 1 nhận xét vào lúc này về ngôi trường, quả thật tôi chẳng biết phải nói gì ngoài 2 từ : ko tưởng. Tại sao áh ? Đơn giản vì nó quá lớn, lớn đến nỗi dù trong mơ tôi cũng ko bao giờ tin là có lúc mình sẽ được may mắn đứng tại đây…Chưa bao giờ….
Tôi mạnh dạn bước qua cổng trường, cảm giác như trở về những ngày đầu tiên đến lớp. Hôm nay hình như có giờ sinh hoạt chung thì phải, cũng chính là ngày 10 du học sinh được tuyển chọn ra mắt toàn trường. Tôi đã nhận được lệnh điều động phải về ngay phòng họp gấp để nghe phổ biến 1 chút về lễ giới thiệu…Bước vào căn phòng cũng vô cùng rộng lớn, tôi và 9 người bạn nữa đều đang ngồi đó và cố gắng lắng nghe xem các thầy cô đang nói gì - với 1 thứ tiếng vô cùng lạ lẫm - tiếng Hàn. Dù đã chuẩn bị sẵn tình thần nhưng tôi vẫn ko thể ko lúng túng. So với những gì tôi đang nghe được, thì vốn tiếng Hàn đã ít ỏi của tôi nay dường như lại trở về với số 0 tròn trĩnh...Kết thúc buổi "giảng đạo" (cứ tạm cho là vậy đi), tôi rảo bước xuống hành lang với mong muốn được nhìn thấy Min Ha....Đang đi lang thang thì tôi nghe tiếng mấy đứa con gái đứng gần đấy reo lên mừng rỡ : (tất nhiên là tôi nghe bằng tiếng Hàn nhé)
- Min Ha kìa chúng mày ơi...
Và kéo theo sau đó là 1 hàng dài những đứa con gái chạy ra, hệt như để chào đón Min Ha của tôi vậy...
Và...Min Ha...đã xuất hiện. Cậu ấy đứng ngay trước mặt tôi....và...dường như đang mỉm cười. Với ai thì tôi ko rõ, nhưng ngay giây phút này, tất cả mọi thứ xung quanh tôi bỗng dưng biến mất, chỉ còn Min Ha và...tôi. Tôi hạnh phúc đến mức có thể phát khóc lên được...Min Ha, em....anh...
Cũng nhanh như lúc đến, Min Ha rảo bước thật nhanh về phía hội trường, để tôi đứng đó, khuôn mặt ngây ra như 1 đứa ngốc. Có lẽ, anh ấy đã cướp mất trái tim tôi rồi....
Tôi đi vào hội trường, về vị trí ngồi của mình với 1 tâm trạng lâng lâng ko tả nổi. Vậy là từ đây, chắc chắn tôi đã tìm được mục đích cho riêng mình. Ko chỉ Min Ha, mà còn rất nhiều ngôi sao nổi tiếng khác cũng đều học ở đây. Đơn cử như nhóm nhạc Sa Ji nổi tiếng khắp thế giới, hầu như cả 5 thành viên đều học ở đây. Điều này tương đối dễ hiểu bởi trưởng nhóm Cha Sung Win là con trai duy nhất của chủ tịch tập đoàn Oasis. Có thể nói anh ta là 1 con người hoàn hảo, được rất nhiều trong thế giới nghệ sĩ. Nhưng tôi lại ko thích anh ta lắm bởi gương mặt lạnh lùng, và cả phong cách cũng có vẻ rất...chảnh. Mà tôi lại chúa ghét những thằng chảnh --> Tôi không hề ưa nhóm Sa Ji...Nhưng có lẽ nếu học ở đây thì tôi sẽ phải đụng mặt họ dài dài cho mà xem...Nghĩ đến đã thấy ko thoải mái rồi....
Tôi đang ngồi ở dãy ghế của mình thì bỗng 1 giọng nói vang lên :
- Bạn có thể dịch vào trong 1 chút được ko ? Mình đến trễ nên ko thể tìm được chỗ ngồi...
Tôi ngẩng mặt lên nhìn, 1 gương mặt đẹp theo kiểu 50% baby, 50% manly đang nhìn tôi mỉm cười...Tôi lịch sự đứng dậy và nhường chỗ cho người bạn mới. Tôi luôn tôn trọng cái đẹp kia mà...
Dù chỉ mới gặp lần đầu, nhưng tôi đã cảm thấy cậu bạn này nhìn rất quen...Vì thế tôi đã quay sang cậu ta và hỏi (nhân tiện cũng là để làm quen)
- Xin lỗi....Nhưng hình như tôi đã gặp bạn ở đâu rồi thì phải ?
Cậu ấy mỉm cười và nói :
- Có lẽ mình đã gặp nhau ở ngoài sân trường thì phải...Thế cậu tên gì ?
- Mình là Kim Tae Min. Còn cậu ?
- Hi, cậu có thể gọi mình là Kenny...
Và liền sau đó, hai chúng tôi đã nói chuyện rất vui vẻ, đến cuối buổi cậu ấy còn xin cả số điện thoại của tôi nữa...Vậy là tôi đã có 1 người bạn rất thú vị ở đây...
Về đến lớp học đặc biệt của mình, tức là lớp học chỉ có 10 học viên đặc biệt đã trúng tuyển, chúng tôi đã nhận được sự ưu đãi đặc biệt của ban lãnh đạo học viện khi cho 10 học sinh xuất sắc của các khoá trước xuống để kèm cặp chúng tôi học tập, và cũng là để làm quen với môi trường mới....Và bạn có biết gì ko ? Trong số 10 học sinh ấy, có anh Lim Min Ha của tôi...
Mặc dù biết là đã có sự phân công từ trước, nhưng khi chưa được công bố, tôi đã thầm cầu mong anh Min Ha sẽ là người hướng dẫn tôi...Ôi, nếu được như vậy thì tôi nguyện sẽ ăn chay niệm phật cả năm cho mà xem...
Nhưng...sự đời thật là bất công tàn ác, xấu xa vô nhân đạo khi con nhỏ bên cạnh tôi may mắn được anh Min Ha kèm cặp...Còn tôi, lại gặp ngay phải tên Cha Sưng Win đáng ghét...Đã thế ngay trong buổi đầu gặp nhau, hắn còn nhìn tôi cười đầy khinh bỉ khi thấy tôi vò đầu bứt tóc nhìn về phía Min Ha với ánh mắt đầy đau đớn...Và tôi tin là tên Sung Win này chắc chắn sẽ hành hạ tôi cho mà coi...Huhu, tôi đúng là đồ xui xẻo...
Cho mình xin ý kiến nha các bạn...