PDA

Xem đầy đủ chức năng : (Oneshot) "Air on the G string"



Kei-chan
10-06-2010, 10:05 AM
Fic title: "Air on the G string" - One shot

Author: Kei-chan

A/N: Thật sự thì không biết đặt tên gì cho cái fic này cả, đành mượn tạm tên khúc đàn của Bach vậy ^^



----------------

Căn phòng nhỏ ngả nắng chiều Thu yên tĩnh và câm lặng trong những khoảnh khắc riêng tư. Con mèo nhỏ cuộn tròn lại như cuộn len bông rơi mình xuống sàn nhà bằng gỗ, hờ hững lăn một vài vòng mệt mỏi rồi thiếp đi và chết lặng trong cái im lặng dang dở của căn phòng. Đôi mành mành lặng lẽ thở dài. Mặt trời ngả phía Tây, chết chìm dưới lòng biển cả. Gió gợn sóng hôn bờ cát nhẹ. Lá trong vườn xào xạc tiếng mùa Thu.

Cô gái đặt những ngón tay thon dài mỏng manh hững hờ trên phím đàn.

“Air on the G string” réo rắt, khúc đàn vang lên từ quá khứ, từ một cõi mơ xa vời…


----------------

Cũng vào một buổi chiều Thu êm dịu thế này, cách đây một năm, đôi mắt chàng trai và đôi mắt cô gái vô tình gặp gỡ.

Chàng trai: dịu dàng mỉm cười

Cô gái: bẽn lẽn thẹn thùng

Chẳng một lời chào, họ trao nhau những vương vấn, những bâng khuâng.

Một đêm giữa mùa Xuân im lặng, mưa khẽ rơi, cô hoa Sữa cuối phố đã đánh rơi những bông trắng đầu tiên. Chàng trai và chiếc dương cầm ngồi bên nhau và bên cánh cửa sổ, cô gái và con mèo trắng dựa vào nhau và dựa vào cánh cửa sổ. Người gẩy đàn, người lặng im nghe. Người mỉm cười và người kia bẽn lẽn. Tiếng “Air on the G string” lẫn vào mưa và vương lên những bông hoa Sữa rơi trắng đêm…

Chẳng một câu nói, họ trao nhau ban mai và những giọt sương đong đầy.

Có một ngày, khi mùa Hè đã đến từ rất lâu, trong một buổi chiều tắt nắng, dưới con đường nhỏ, bên này đường là chàng trai và những bông hoa dại, bên kia đường là cô gái và đôi bàn tay đan khẽ vào nhau. Chàng trai nhìn cô gái và cô gái nhìn trời xanh. Lần này cô gái mỉm cười, khẽ thôi, chàng trai sẽ không thấy được.

Đêm đến, cậu ta nhìn sang cửa sổ nhà cô gái nọ, vẫn đang im lặng nhìn về phía bên này…

Chàng trai và cô gái vẫn chưa một lần nói chuyện. Có phải với nhau, họ đặc biệt đến nỗi không dám ngước mắt nhìn nhau mỗi khi đi qua đường, không dám mỉm cười chào nhau mà chỉ len lén liếc mắt dõi theo bóng hình đối phương. Họ vẫn cứ lặng lẽ ngồi bên khung cửa mở thâu đêm, một người bồi hồi nghe tiếng Dương Cầm và trìu mến nhìn về phía gác hai của ngôi nhà bên này, một người xao xuyến gẩy những nốt nhạc dịu êm.

Chẳng một lời hẹn, họ trao nhau trái tim bồi hồi... xao xuyến.

Dưới vòm lá, chàng trai ngồi bên này ghế đá, cô gái ngồi bên kia ghế đá. Những ngón tay vụng về khẽ chạm vào nhau.

Chẳng một tiếng yêu, họ là của nhau.

Chàng trai, như làn gió mùa Thu, len lỏi vào trái tim lần đầu biết rung động của cô gái, để lại trong đó những cảm xúc tươi mới của mùa Xuân, nóng bỏng của mùa Hạ và cũng chính cậu ta, đã để lại cô gái với mùa Đông lạnh lẽo và không hơi ấm vỗ về.

Trái tim nhỏ bé, đóng băng và vỡ vụn.

Một chiều thu rất êm, chàng trai ra đi, cũng nhẹ nhàng như khi cậu tới cách đây một năm trước…


----------------

“Em yêu anh”

Những chiếc lá thu héo mòn rơi rụng như những giọt nước mắt âm thầm. Tiếng mùa Thu ôm cô gái vào lòng và ru vỗ.

Tiếng đàn Dương Cầm cứ vang lên âm ỉ.

The end

Thiên Nha
10-06-2010, 10:48 AM
Một one-shot tình cảm lãng mạn. Mình thích cái kết của bạn, nhưng nó không bất ngờ [đoạn đầu bạn đã tiết lộ là họ sẽ không bên nhau rồi]. Mình lâi gặp được một sự bất ngờ ngẫu nhiên nhiên khác: câu dẫn của bạn khi chàng trai ra đi


Chàng trai, như làn gió mùa Thu, lẻn lỏi vào trái tim lần đầu biết rung động của cô gái, để lại trong đó những cảm xúc tươi mới của mùa Xuân, nóng bỏng của mùa Hạ và cũng chính cậu ta, đã để lại cô gái với mùa Đông lạnh lẽo và không hơi ấm vỗ về.

Thực sự là rất khó quên! Và


Tiếng đàn Dương Cầm cứ vang lên âm ỉ.

Vâng, nó đang âm ỉ trong đầu mình đây!

Nhưng mình cảm thấy có gì đó [về mặt câu chữ của bạn] những chỗ lặp từ có chủ đích đáng ra phải khắc sâu trong trí nhớ thì có lẽ [hình như] nó khiến cho mình cảm thấy có chút gì đó không được trọn vẹn. Liệu mình có thể biết đó là gì không nhỉ? Một one-shot hay nhưng lại làm mình "khó nghĩ" thế này...

[mình muốn đấm mình một phát :guoc:]

Kei-chan
10-06-2010, 11:11 AM
Lần đầu mình thử viết truyện kiểu tình cảm lãng mạn thế này. Bình thường văn phong của mình sẽ cứng nhắc và hướng tới những thứ thực tế cứng nhắc hơn nhiều, thế nên đạt được thành quả này đã ngoài mong đợi của mình rồi, nói đến trọn vẹn thì còn xa vời lắm lắm ^^

Những chỗ lặp đó cũng chẳng có gì đâu, chỉ là diễn biến tình cảm của 2 kẻ vô danh đó thôi ^^

Cuối cùng thì cảm ơn cái comm của bạn ấy rất nhiều xD

Emmerald
11-06-2010, 01:50 AM
Ôi, tớ thích nhạc (đặc biệt là những fic về nhạc), thích lắm lắm :hum:.

Haizzzzzzzzzzzzzzzz, giọng văn của kei vẫn cứ êm êm lẳng lặng như thế nhỉ, cả sad ending nữa :mecry:, sau khi đọc oneshot này của bạn ấy, tớ cảm thấy thật bình lặng :D.



Chàng trai, như làn gió mùa Thu, lẻn lỏi vào trái tim lần đầu biết rung động của cô gái, để lại trong đó những cảm xúc tươi mới của mùa Xuân, nóng bỏng của mùa Hạ và cũng chính cậu ta, đã để lại cô gái với mùa Đông lạnh lẽo và không hơi ấm vỗ về.

Cảm xúc 4 mùa và trái tim, tớ cũng nghĩ như vậy :D


Căn phòng nhỏ ngả nắng chiều Thu yên tĩnh và câm lặng trong những khoảnh khắc riêng tư. Con mèo nhỏ cuộn tròn lại như cuộc len bông rơi mình xuống sàn nhà bằng gỗ, hờ hững lăn một vài vòng mệt mỏi rồi thiếp đi và chết lặng trong cái im lặng dang dở của căn phòng. Đôi mành mành lặng lẽ thở dài. Mặt trời ngả phía Tây, chết chìm dưới lòng biển cả. Gió gợn sóng hôn bờ cát nhẹ. Lá trong vườn xào xạc tiếng mùa thu.

tớ thích cảnh này, bạn ấy miêu tả nó êm dịu quá ^_^

Ozhi
11-06-2010, 02:10 AM
Kei

có phải Himekei ko nhỉ?

Xoá rep sau khi nhận được câu trả lời! :sr:

Nếu là Hime, em thực sự đã tiến bộ rất nhiều! ^^

Kei-chan
11-06-2010, 02:21 AM
...


Trí nhớ của bạn Oz thật kì lạ ^^

Tớ còn tưởng bạn ấy sẽ nhận ra tớ ngay cơ.

Tớ không phải Hime, nhưng cái này tớ viết tặng bạn Hime xD

infinite
11-06-2010, 02:24 AM
haizzz
tớ tính chỉ âm thầm đọc để bạn ấy khỏi bị nghi ngờ nhưng bạn ấy tự khai
tớ không chịu trách nhiệm nữa,tớ vô com

Fic nhẹ nhàng ghê...tớ dị ứng với mấy món này nên hok viết được đâu,bạn Oz chả hiểu tớ gì cả

Ozhi
11-06-2010, 02:33 AM
Phải ha!

:so_funny:

Thôi vậy!, bạn Oz lặn đây :chayle:

Phong Linh
11-06-2010, 02:49 AM
1 fic rất du dương ^^ Nhớ ko lầm thì Kei-chan lâu lâu trước có viết "Bước chân người tình". Mình bị ấn tượng bởi cả 2.

Những khoảnh khắc chuyển giao mùa, chàng trai và cô gái này đến với nhau tự nhiên như thời gian và họ xa nhau cũng tự nhiên như thời gian. Chỉ có tiếng nhạc vẫn dịu êm trong lòng người đọc. Dịu êm, và thoáng một chút gì mất mát :)

Tớ thích fic của bạn ấy ^^

Kei-chan
11-06-2010, 04:12 AM
@ Emm and Hime: đáng lẽ tớ phải tặng fic này cho bạn Emm và tặng fic kia cho bạn Hime mới phải xD

Tớ thật không hiểu lòng người ^^


@ Oz: bạn Oz thật sự đã đọc rồi sao? Tớ nghe đâu đó đồn rằng bạn có một bài hướng dẫn cách spam trong các fic rất điều luyện mà :phu:


@ PhongLinh: Bạn PL có đọc fic đó của tớ sao ^^

Tớ hâm mộ cách viết nhẹ nhàng của bạn PL lắm, được bạn PL comm khiến tớ hết sức vui mừng xD

Bạn PL có từng comm trong "Bước chân người-tình" không? Tớ thấy bạn ấy giống ai đó nhưng tớ không tìm thấy comm của bạn trong đó.

Phong Linh
11-06-2010, 04:36 AM
Hình như có đó^^ nhưng tớ cũng không nhớ mình dùng nick nào :")

Kei-chan post khúc nhạc của Bach vào được không ^^ Tớ đã tìm nghe nó ngay sau khi đọc fic này, nhưng có nhiều bản quá, hay Kei post đi :D

Kei-chan
11-06-2010, 04:41 AM
Chắc là cái bạn dùng màu xanh dương như bạn PL

trăng_30 ^^

Bạn PL thích nghe bản Piano hay Violin?

Emmerald
11-06-2010, 04:42 AM
Nói sao ta? nghe khúc nhạc ấy tớ cảm thấy lòng rất là...nặng, dù êm nhưng có cảm giác cô độc =___=. Có một version chen lẫn tiếng sóng biển, nhưng không phải piano, Kei-chan đã nghe bài nào vậy?

p/s: "bước chân người tình" là dành tớ thật hả :phu:?

Kei-chan
11-06-2010, 04:46 AM
Đương nhiên là của bạn Emm, tùy quyền bạn ấy xử lý ^^

Tớ đã nghe bản Violin và Piano, cũng từng thử đánh bài này rồi

Bạn Emm đã nghe nguồn gốc của khúc đàn này chưa?

Phong Linh
11-06-2010, 04:51 AM
Có thông tin gì về bài này bạn Kei chia sẻ đi :X Tớ có thể nghe được cả 2, nhưng thích piano hơn violin ^^

[E]-v-i-[l]
11-06-2010, 04:54 AM
nhẹ buồn cũng chính như khúc nhạc "Air on the G String" vậy
ko biết trên đời có thực sự tồn tại những mối tình dễ thương như vậy ko nhỉ dù cái kết.... :D

Emmerald
11-06-2010, 04:58 AM
Quyền xử lý của tớ là trân trọng nó mãi mãi ^___^

Nhạc của Bach tớ chỉ mới nghe vài bài, mà hầu như là ko biết tên của nó, nhưng mấy bài đó, bài nào tớ cũng nghe đi nghe lại mãi mà ko chán :sr:.

Không, tớ chưa từng nghe đến ngưồn gốc của bài này, có phải nó đc sáng tác sau khi Bach bị mù ko????

Ozhi~
11-06-2010, 04:58 AM
Kei, dễ nhận ra không nhỉ? Trí nhớ mình ko tốt vì chưa đọc gì cả

Cảm giác bị lung lay :so_funny:

Đọc rồi, nhận ra rồi, may hên thế ko biết! :so_funny: Toàn diện nhé!

Kei-chan
11-06-2010, 05:09 AM
http://www.youtube.com/v/0MYzkBiJn5Y&hl=en_US&fs=1&"

Tớ mò mẫm mãi mà không post được cái link Youtube lên >_____<

Đây nữa ^^

http://www.ilike.com/artist/Bach/track/Air+on+the+G+String

Emmerald
11-06-2010, 05:16 AM
A, bản vilolin này đi với tiếng choral và sóng biển như trong album angelsong là hay tuyệt :D

Piano thì...tớ chưa đc nghe =_______=, Kei-chan này, bạn ấy đánh piano bài này?

Kei-chan
11-06-2010, 05:20 AM
Bài này hồi 10 tuổi tớ được học ^^

Bây giờ thì sẽ rất khó để đánh lại, vì tớ bỏ đàn cũng khá lâu rồi, cái đàn của tớ cũng bám tới vài tầng bụi rồi ấy chứ

Violin là loại nhạc cụ có âm thanh cao nhất trong họ vĩ cầm, nghe da diết và buồn hơn thì phải ^^

Emmerald
11-06-2010, 05:28 AM
:sr: có căn bản thì việc quay lại cũng không khó đâu :D, quan trọng là bạn ấy có thiên khiếu và nếu bạn ấy thực sự thích :D

Tớ ghiền piano chết đc mà ko có tài nên...đành chịu =___=

Có phải bạn ấy vừa nghe bài này vừa viết fic này ko :D? Tớ thấy cả 2 đều em dịu như nhau.

Violin đánh lên là tớ thấy bưồn rồi ==", trừ khi nó đánh giai điệu mạnh.

Nhưng hơn hết tớ vẫn thích piano nhất :D

[E]-v-i-[l]
11-06-2010, 05:31 AM
mình thì lại thick violin hơn :D
nghe nó da diết hơn bùn hơn piano nhìu :D

Kei-chan
11-06-2010, 06:22 AM
Tớ có xem một bộ phim nào đó có nhắc tới bài Air on the G string của Bach, cái này thì tớ không rõ là đúng hay sai

Một lần, khi Bach biểu diễn trong cung điện, cây Cello của ông bị người khác phá hỏng, các dây đàn khác đều bị hỏng, ngoại trừ dây G. Tất cả mọi người ở đó đều đợi chờ xem bộ dạng mất mặt của ông, nhưng không ai ngờ, chỉ với dây G, ông đã chơi một bản nhạc tuyệt vời. Và đó là "Air on the G string" ^^

Và tớ cũng từng đọc ở đâu đó, cái này hình như chính xác hơn: "Air on the G string" là của Bach nhưng được August Wilhelmj chỉnh sửa lại, hạ xuống 1 quãng tám hay sao đó. Từ đó, Wilhelmj chơi bản này chỉ trên 1 dây G của violin (dây Sol), nên gọi là "on the G string".

Còn nữa, hình như từ "air" ở đây không phải là "không khí"

"Air" mang nghĩa là "aria". Aria là 1 khúc ca, được sử dụng phần lớn cho opera, thường (nhưng không phải luôn luôn) sử dụng giọng hát của ca sĩ (hay dùng giọng nữ cao) để nhằm mục đích biểu đạt, thể hiện giai điệu của bài hát.

Từ "air" là một cách viết khác của từ "aria" trong tiếng Ý hay tiếng Pháp gì đấy. Hình như đối với Opera, người ta hay dùng "aria" hơn.

Nhưng tớ vẫn thích nghĩa của từ "air" là "không khí" hơn.

Đó là tất cả những gì tớ biết ^^

Emmerald
11-06-2010, 06:40 AM
Ra vậy, một bài hát ra đời trong hoàn cảnh đặc biệt :D, tớ cũng thích Air là không khí hơn, từ Aria đọc lên nghe cũng hay :D

*thở dài

Biết khi nào tớ mới được như bạn ấy nhỉ? Đặt tâm hồn vào fic =___=

Kei-chan
11-06-2010, 06:48 AM
Đặt tâm hồn mình vào fic ^^~

Nghe to tát quá, cái này cũng chỉ có thể gọi là ngẫu hứng thôi ^^

Fic của bạn Emm cũng rất hay mà, lại có giọng văn riêng.

Tớ thì thật thất thường TT^TT

Emmerald
11-06-2010, 07:12 AM
fic là một phần của con người mình.

Đôi lúc tớ viết chỉ vì nó là một thứ có sẵn, và tớ chỉ dùng ngôn từ của mình để ghép nó thành một câu chuyện.

Tớ ngưỡng mộ bạn ấy vì nó đc viết từ trái tim của bạn ấy ^^

Kei-chan
11-06-2010, 09:53 PM
Eh, trái tim á?

Xa vời nữa -______-

Bạn Emm sử dụng biện pháp nói quá không đúng chỗ rồi ^^~

Chẳng qua tớ thích khúc nhạc này rồi muốn gán ghép nó với câu chuyện của một ai đó thôi (_ _"

[E]-v-i-[l]
12-06-2010, 05:38 AM
2 ng` chém nhau ác quá ;))

Gió lang thang
12-06-2010, 05:58 AM
Lãng mạn và rất thu.

Cảm giác như tác giả cũng là người biết đàn.

Êm dịu, và cái cảm giác 4 mùa như đã quyện vào chuyện tình của đôi bạn trong kia. Có lẽ tác giả là người Hà Nội, chỉ đột một tiếng hoa sữa làm tôi nhớ Hà Nội miên man. Nhớ cả cô gái Hà Nội mà chắc đã bắt gặp đâu đó trong fic của bạn.

Sẽ trọn vẹn hơn, nếu những phần tả cảnh được đầu tư, gọt dũa mềm mại hơn nữa, có những chỗ đảo từ hoàn toàn làm câu bị ngắt ngứ. Nhưng dù sao, vậy cũng là một cách hay để tạo nên chút ngây thơ.

Kei-chan
12-06-2010, 09:45 PM
Tớ đặc biệt thích mùa Thu

Chẳng phải nó có ý nghĩa hay lãng mạn gì cả, chỉ vì nó không nóng quá cũng không lạnh quá ^^

Lý do lãng xẹt, nhỉ?

Tớ cũng có biết đàn chút xíu, hồi nhỉ thì là bị ép buộc, cũng vì muốn làm vui lòng người lớn, lớn hơn một chút thì việc học chiếm hết thời gian trong ngày, tớ cũng viện cớ đó mà bỏ đàn, giờ thì lại nhớ nó và muốn bắt đầu lại.

Tớ là người "sống tại" Hà Nội, có thể nói thế ^^

Quê hương của tớ thì ở trong Nam ^^

Hoa sữa thì hình như chỉ có nhiều nhất ở con phố gần bưu điện Hà Nội, có lẽ là Nguyễn Du, tớ cũng hay đi qua nhưng không để ý lắm. Ở đó có nhiều hoa sữa quá nên mùi đậm và hơi hắc, cũng không cảm nhận được sự hữu tình như những tác phẩm của các nhà văn nhà thơ,... nổi tiếng. Nhưng dù sao thì đó cũng là sự đặc biệt của Hà Nội ^^