ngoc_iu_anh
06-06-2010, 07:55 AM
đơn giản chỉ vì em yêu anh nên e chấp nhận tất cả....
những giọt nước mắt...
những nụ cười...
những hạnh phúc và có cả những niềm đau...
em đã khóc vì anh...nhưng giọt nước mắt ấy là những giọt nước mắt đặc biệt...
vì vs em...đau vì anh cũng là một hạnh phúc...
cảm ơn anh vì đã cho em thấy cuộc sống này thật đẹp biết bao...
cảm ơn anh vì đã cho e những tháng ngày thật vui vẻ...
ngày mai xa anh rồi...dòng đời lại cứ thế trôi....
em sẽ sống như thế nào đây nhỉ....sẽ chẳng còn chi...
chẳng còn một người bảo vệ em và cho em cảm giác được che chở...
chẳng còn thấy gương mặt đáng ghét của còi...
chẳng còn thấy còi cáu vô cớ...thấy con người vô tâm hay làm em phải chạnh lòng tủi thân suy nghĩ...
chẳng còn được nghe còi gọi béo đáng ghét và véo má em nữa...
chẳng còn một niềm vui....
còn anh....xa e rồi anh sẽ thế nào hả còi đáng ghét....
có chút gì gọi là nhung nhớ không....
có chút gì là thấy trống vắng không....
có cảm thấy em quan trọng vs còi không....
có lẽ là có nhưng mà chỉ là time đầu thôi phải không...
em...người lớn của còi...của một tên trẻ con đi rồi...
người ta vẫn hàng ngày tới chăm sóc còi...
vẫn quan tâm tới còi....
em đâu có cái quyền ấy đâu...
hai người lại vẫn hạnh phúc và cũng lại có những trận cãi vã...
nhưng hai người vẫn luôn ở cạnh nhau...
thật lòng em không muốn xa anh...
không muốn đi...
khoảng cách không là gì đâu phải không còi...
em sẽ cố gắng...
rồi lại gặp còi...
lại bên còi....
cả cuộc đời này em sẽ là bồ của còi thôi mà...
người thật lòng rồi cũng sẽ ở bên người thật lòng...
chẳng có gì là vật cản được cả....
nhiều lúc....phân vân lắm chứ...em không biết mình có bình thường không nữa...
không bít tại sao mình lại như thế....
liệu mọi người sẽ nghĩ gì về em....
nhưng rồi suy nghĩ ấy cũng qua đi...
ai nghĩ gì kệ người ta....
e k quan tâm....
điều em quan tâm là anh ở bên em...
mua kẹo mút cho em....
mua bim bim cho e...
bắn cf cho e xem....
đi cc cho e nhìn nữa...
em chỉ cần anh...cho cs của em...
em đã từng tuyệt vọng...
từng mất niềm tin...
từng đau khổ vô cùng...
từng sợ hãi nữa...
chính anh đã khiến em có thêm nghị lưc...
chính anh đã khiến em tiếp tục sống...
và chính a là ng mà e tôn trọng và luôn nghe lời nhất...
nếu một ngày nào đó...
anh và em...
đi trên hai con đườg riêng rẽ...
mà vốn chúng ta không chung một con đường mà....
nhưng e sẽ hi vọng một ngã rẽ nào đó của con đương hai ta bước đi sẽ cho mình lại tiếp tục gặp nhau....
thời gian có trôi....
dòng đời có thay đổi....
thì những gì liên quan tới anh sẽ vẫn không xa rời trong tâm trí em...
em sẽ nhớ lần đầu tiên gặp anh....
sẽ nhớ lần đầu vs tính hiếu kì của mình e đã tò mò về anh ntn...
nhớ cả lần ghét anh....và hiếu thắng mún trêu anh nữa...
không ngờ....vs những bắt đầu như thế mà em đã yêu anh...thật nhiều...
ngày mai....
cho dù có xa xôi...
cho dù có bồng bềnh trong hư ảo...
cho dù là gì đi nữa thì e vẫn tin vào một ngày mai có anh....
một ngày mai có anh trong những kí ức ngọt ngào...
có anh trong những kỉ niệm....
và có anh trong những hoài mong...
em yêu anh...không đủ lớn để ôm trọn vòng trái đất...
....không đủ cao để vươn tới trời xanh....
....không đủ rộng để vẫy vùng trong sa mạc...
.... không đủ đầy để sánh với nước đại dương...
nhưng đủ chân thành...dủ nhiều cho trái tim của một con người anh à...
chẳng cao sang đâu....
chẳng mĩ miều đâu....
chẳng đòi hỏi gì đâu...
đó là cách yêu của em...
những giọt nước mắt...
những nụ cười...
những hạnh phúc và có cả những niềm đau...
em đã khóc vì anh...nhưng giọt nước mắt ấy là những giọt nước mắt đặc biệt...
vì vs em...đau vì anh cũng là một hạnh phúc...
cảm ơn anh vì đã cho em thấy cuộc sống này thật đẹp biết bao...
cảm ơn anh vì đã cho e những tháng ngày thật vui vẻ...
ngày mai xa anh rồi...dòng đời lại cứ thế trôi....
em sẽ sống như thế nào đây nhỉ....sẽ chẳng còn chi...
chẳng còn một người bảo vệ em và cho em cảm giác được che chở...
chẳng còn thấy gương mặt đáng ghét của còi...
chẳng còn thấy còi cáu vô cớ...thấy con người vô tâm hay làm em phải chạnh lòng tủi thân suy nghĩ...
chẳng còn được nghe còi gọi béo đáng ghét và véo má em nữa...
chẳng còn một niềm vui....
còn anh....xa e rồi anh sẽ thế nào hả còi đáng ghét....
có chút gì gọi là nhung nhớ không....
có chút gì là thấy trống vắng không....
có cảm thấy em quan trọng vs còi không....
có lẽ là có nhưng mà chỉ là time đầu thôi phải không...
em...người lớn của còi...của một tên trẻ con đi rồi...
người ta vẫn hàng ngày tới chăm sóc còi...
vẫn quan tâm tới còi....
em đâu có cái quyền ấy đâu...
hai người lại vẫn hạnh phúc và cũng lại có những trận cãi vã...
nhưng hai người vẫn luôn ở cạnh nhau...
thật lòng em không muốn xa anh...
không muốn đi...
khoảng cách không là gì đâu phải không còi...
em sẽ cố gắng...
rồi lại gặp còi...
lại bên còi....
cả cuộc đời này em sẽ là bồ của còi thôi mà...
người thật lòng rồi cũng sẽ ở bên người thật lòng...
chẳng có gì là vật cản được cả....
nhiều lúc....phân vân lắm chứ...em không biết mình có bình thường không nữa...
không bít tại sao mình lại như thế....
liệu mọi người sẽ nghĩ gì về em....
nhưng rồi suy nghĩ ấy cũng qua đi...
ai nghĩ gì kệ người ta....
e k quan tâm....
điều em quan tâm là anh ở bên em...
mua kẹo mút cho em....
mua bim bim cho e...
bắn cf cho e xem....
đi cc cho e nhìn nữa...
em chỉ cần anh...cho cs của em...
em đã từng tuyệt vọng...
từng mất niềm tin...
từng đau khổ vô cùng...
từng sợ hãi nữa...
chính anh đã khiến em có thêm nghị lưc...
chính anh đã khiến em tiếp tục sống...
và chính a là ng mà e tôn trọng và luôn nghe lời nhất...
nếu một ngày nào đó...
anh và em...
đi trên hai con đườg riêng rẽ...
mà vốn chúng ta không chung một con đường mà....
nhưng e sẽ hi vọng một ngã rẽ nào đó của con đương hai ta bước đi sẽ cho mình lại tiếp tục gặp nhau....
thời gian có trôi....
dòng đời có thay đổi....
thì những gì liên quan tới anh sẽ vẫn không xa rời trong tâm trí em...
em sẽ nhớ lần đầu tiên gặp anh....
sẽ nhớ lần đầu vs tính hiếu kì của mình e đã tò mò về anh ntn...
nhớ cả lần ghét anh....và hiếu thắng mún trêu anh nữa...
không ngờ....vs những bắt đầu như thế mà em đã yêu anh...thật nhiều...
ngày mai....
cho dù có xa xôi...
cho dù có bồng bềnh trong hư ảo...
cho dù là gì đi nữa thì e vẫn tin vào một ngày mai có anh....
một ngày mai có anh trong những kí ức ngọt ngào...
có anh trong những kỉ niệm....
và có anh trong những hoài mong...
em yêu anh...không đủ lớn để ôm trọn vòng trái đất...
....không đủ cao để vươn tới trời xanh....
....không đủ rộng để vẫy vùng trong sa mạc...
.... không đủ đầy để sánh với nước đại dương...
nhưng đủ chân thành...dủ nhiều cho trái tim của một con người anh à...
chẳng cao sang đâu....
chẳng mĩ miều đâu....
chẳng đòi hỏi gì đâu...
đó là cách yêu của em...