love...forever
03-06-2010, 10:35 AM
Đành vậy, chúng ta mất nhau một lần Anh nhé!
Nhớ ngày cố gắng để bên nhau, a động viên e, cố gắng vượt qua bao nhiêu áp lực, bao nhiêu sóng gió để đến bên nhau
kỉ niệm 1 thảng ngày chúng ta yêu nhau, trên con đường vắng vẻ, cái gió mùa đông lành lạnh, em ngồi sau xe, ôm anh, ấm áp lắm mà cuối cùng vẫn nói chúng ta chia tay vì quá nhiều áp lực với e.
- A không chấp nhận được điều đó, chúng ta giành cho nhau một khoảng thời gian...
- E đồng ý.
3 ngày sau đó, chúng ta lại bên nhau, hạnh phúc hơn, gần gũi hơn...
2 tháng...3 tháng...4 tháng...vẫn hạnh phuc bên nhau, suốt ngày quấn quýt...tình yêu ấy có biết bao người ghen tỵ
5 tháng...a bắt đầu dành thời gian cho game, cho bạn bè a...e không trách móc, chỉ cần những khi bên nhau ta hạnh phúc là được rồi.
rồi chúng ta giành cho nhau quá nhiều thứ, e đánh mất mình không biết từ khi nào? những cảm giác lo sợ bắt đầu tràn ngập trong e
a quên mất khi có người yêu a cần dành thời gian cho người iu a, rồi a quên mất cách chăm sóc e, cách quan tâm e...a không muốn e ở bên cạnh a...
- e đi về nhà đi!
câu cửa miệng của a khi e ở cạnh a, mỗi lần như thế nước mắt lại rơi nhưng không có người an ủi e như khi xưa nữa, rồi tự an ủi mình : " cố gắng lên, không được khóc chứ..."chỉ một lát thôi, lại quên lại muốn gần a...
thời gian dành cho nhau cứ xa dần...1 ngày gặp nhau 1 lần ...2 ngày...1 tuần...2 tuần...rồi nỗi buồn cứ chồng chất...cảm giác như e sắp mất đi thứ gì đó? mơ hồ...rồi nhận ra mình mất quá nhiều rồi, và không còn đủ niềm tin để yêu a nữa!
- E không cần 1 cái mác là có người yêu để đi khoe với bạn bè , cái e cần là được quan tâm và quan tâm cơ. thế nên mình chia tay a nhé.
- E hứa, người yêu của e sau này sẽ biết quan tâm đến e và cấn sự quan tâm của e hơn a. và a cũng hứa với e , a phải yêu một người biết chịu đựng hơn e nhé!
..............
kết thúc một câu chuyện tình!
Nhớ ngày cố gắng để bên nhau, a động viên e, cố gắng vượt qua bao nhiêu áp lực, bao nhiêu sóng gió để đến bên nhau
kỉ niệm 1 thảng ngày chúng ta yêu nhau, trên con đường vắng vẻ, cái gió mùa đông lành lạnh, em ngồi sau xe, ôm anh, ấm áp lắm mà cuối cùng vẫn nói chúng ta chia tay vì quá nhiều áp lực với e.
- A không chấp nhận được điều đó, chúng ta giành cho nhau một khoảng thời gian...
- E đồng ý.
3 ngày sau đó, chúng ta lại bên nhau, hạnh phúc hơn, gần gũi hơn...
2 tháng...3 tháng...4 tháng...vẫn hạnh phuc bên nhau, suốt ngày quấn quýt...tình yêu ấy có biết bao người ghen tỵ
5 tháng...a bắt đầu dành thời gian cho game, cho bạn bè a...e không trách móc, chỉ cần những khi bên nhau ta hạnh phúc là được rồi.
rồi chúng ta giành cho nhau quá nhiều thứ, e đánh mất mình không biết từ khi nào? những cảm giác lo sợ bắt đầu tràn ngập trong e
a quên mất khi có người yêu a cần dành thời gian cho người iu a, rồi a quên mất cách chăm sóc e, cách quan tâm e...a không muốn e ở bên cạnh a...
- e đi về nhà đi!
câu cửa miệng của a khi e ở cạnh a, mỗi lần như thế nước mắt lại rơi nhưng không có người an ủi e như khi xưa nữa, rồi tự an ủi mình : " cố gắng lên, không được khóc chứ..."chỉ một lát thôi, lại quên lại muốn gần a...
thời gian dành cho nhau cứ xa dần...1 ngày gặp nhau 1 lần ...2 ngày...1 tuần...2 tuần...rồi nỗi buồn cứ chồng chất...cảm giác như e sắp mất đi thứ gì đó? mơ hồ...rồi nhận ra mình mất quá nhiều rồi, và không còn đủ niềm tin để yêu a nữa!
- E không cần 1 cái mác là có người yêu để đi khoe với bạn bè , cái e cần là được quan tâm và quan tâm cơ. thế nên mình chia tay a nhé.
- E hứa, người yêu của e sau này sẽ biết quan tâm đến e và cấn sự quan tâm của e hơn a. và a cũng hứa với e , a phải yêu một người biết chịu đựng hơn e nhé!
..............
kết thúc một câu chuyện tình!