Dâu Tây
27-04-2010, 04:33 AM
Thật hay, nhạc sỹ Nguyễn Vă n Chung thật hay, thật thâm thúy. Chỉ vỏn vẹn 3 câu hát mà anh đã miêu tả hết những cảm xúc yêu đương, chờ đợi, vui buồn, hy vọng, tuyệt vọng của 1 bất cứ 1 cuộc tình nào. Mà những ai đã từng yêu sẽ từng hiểu cái cảm giác đó.
CHỜ
Thuở quen nhau anh vẫn thường chờ em. Chờ em tan ca để 2 đứa cùng nhau dạo phố. Chờ em thay đồ, trang điểm, chờ em đầu hẻm cả tiếng cho 1 cuộc hẹn hò đi chơi. Chờ em ăn hết đồ ăn của em vì tính em hay ăn chậm. Chờ em suy nghĩ đi uống café, trà sữa ở đâu cho ngon và lãng mạn. Chờ…
Là 1 người từng yêu, bạn cũng hiểu được cái cảm giác ngồi chờ đầu hẻm để đợi nàng son phấn, xiêm y. 1 sự chờ đợi vô tư và có định hướng. 5 phút, 10 phút, 30 phút…rồi em cũng sẽ bước ra từ cổng nhà và gặp anh với váy ngắn, sơ mi, quần Jean, đầm sặc sỡ. Những giây phút chờ đợi đã tan biến bởi ánh mắt, nụ cười, những vòng tay của 2 kẻ say yêu. Chở nàng đi chơi đợi chờ là thế. Còn hẹn nàng qua nhà rước thì sao
NGÓNG
5 phút, 10 phút, 30 phút đã trôi qua, em vẫn chưa xuất hiện, điện thoại không bắt máy, không biết có chuyện gì xảy ra trên đường đi. Cũng là cảm giác đợi nhưng cái đợi của tình cảnh này thật hồi hộp và lo lắng và căng thẳng. Cái đợi ở nhà em anh có thể biết được em chắc chắn sẽ bước ra cánh cổng và giữ trọn lời hứa. Còn cái đợi ở nhà anh thật là mơ hồ. Có cả trăm cách suy nghĩ chuyện gì đang xảy ra, em có đến không, có giữ trọn lời hứa không…Cái đợi kèm theo sự ngóng trong và hy vọng. Và rồi, em đã xuất hiện. Và mọi thứ cũng đã tan biến. 2 kẻ yêu đương lại viết tiếp những trang nhật ký của khung trời thơ mộng…
Và giờ đây anh lại chờ em đi tìm 1 hành trình mới, 1 cuộc phiêu lưu mới cùng 1 người tình mới. Cũng cái hẻm cũ, cũng chờ đợi 1 người cũ, nhưng cuộc chờ giờ đã vô vọng. Anh giờ đã trở thành 1 người vô hình và những ký ức của ngày hôm qua giờ đã đi vào hư vô.
Dừng lại hay cùng đi tiếp cuộc tình
Anh chờ cuối con đường…
Em, anh và người tình kia chẳng ai biết được con đường em đang đi rồi sẽ đi đâu, về đâu, chẳng ai biết được. Anh vẫn chờ cuối con đường, nơi mà em đã rẽ sang 1 hướng khác để lại 1 mình anh dõi theo từng bước em đi vào nơi xa thẳm, bóng em dần khuất mờ.
Và nếu chẳng gặp em anh đành nhìn tình yêu bước qua
dù cho tim anh đau xót xa
Em đã đi xa, nhưng tình yêu vẫn còn đó. Tình yêu vẫn còn ở giữa con đường. Anh thì đợi em, tình yêu thì đợi 2 chúng ta. Hình ảnh thật là hay và ý nghĩa. Và…nếu như anh chẳng gặp em vậy là mọi thứ đã có kết thúc. Kết thúc là sự bắt đầu của 1 cái mới. Em, kỉ niệm và mọi thứ thuộc về 2 đứa mình đã đi vào quên lãng. Vậy là tình yêu cũng dần dần từng bước lướt qua anh. Em thì rẽ trái, còn tình yêu thì rẽ phải. Chắc chẳng bao giờ tình yêu tìm được em để kể về có 1 người đang đứng ở cuối đường.
…Và nếu có gặp em
Anh sẽ cười như lúc xưa ta nhìn thấy nhau.
Ta đến với nhau bằng 1 nụ cười, nụ cười đã làm 2 tâm hồn xao động. Và anh sẽ nở nụ cười đó để chào đón 1 người đi lạc nay đã tìm được lối về…Nhưng còn tình yêu…Liệu tình yêu có tìm được cái ngã 3 nơi mà tình yêu đã rẻ phải…
CHỜ
Thuở quen nhau anh vẫn thường chờ em. Chờ em tan ca để 2 đứa cùng nhau dạo phố. Chờ em thay đồ, trang điểm, chờ em đầu hẻm cả tiếng cho 1 cuộc hẹn hò đi chơi. Chờ em ăn hết đồ ăn của em vì tính em hay ăn chậm. Chờ em suy nghĩ đi uống café, trà sữa ở đâu cho ngon và lãng mạn. Chờ…
Là 1 người từng yêu, bạn cũng hiểu được cái cảm giác ngồi chờ đầu hẻm để đợi nàng son phấn, xiêm y. 1 sự chờ đợi vô tư và có định hướng. 5 phút, 10 phút, 30 phút…rồi em cũng sẽ bước ra từ cổng nhà và gặp anh với váy ngắn, sơ mi, quần Jean, đầm sặc sỡ. Những giây phút chờ đợi đã tan biến bởi ánh mắt, nụ cười, những vòng tay của 2 kẻ say yêu. Chở nàng đi chơi đợi chờ là thế. Còn hẹn nàng qua nhà rước thì sao
NGÓNG
5 phút, 10 phút, 30 phút đã trôi qua, em vẫn chưa xuất hiện, điện thoại không bắt máy, không biết có chuyện gì xảy ra trên đường đi. Cũng là cảm giác đợi nhưng cái đợi của tình cảnh này thật hồi hộp và lo lắng và căng thẳng. Cái đợi ở nhà em anh có thể biết được em chắc chắn sẽ bước ra cánh cổng và giữ trọn lời hứa. Còn cái đợi ở nhà anh thật là mơ hồ. Có cả trăm cách suy nghĩ chuyện gì đang xảy ra, em có đến không, có giữ trọn lời hứa không…Cái đợi kèm theo sự ngóng trong và hy vọng. Và rồi, em đã xuất hiện. Và mọi thứ cũng đã tan biến. 2 kẻ yêu đương lại viết tiếp những trang nhật ký của khung trời thơ mộng…
Và giờ đây anh lại chờ em đi tìm 1 hành trình mới, 1 cuộc phiêu lưu mới cùng 1 người tình mới. Cũng cái hẻm cũ, cũng chờ đợi 1 người cũ, nhưng cuộc chờ giờ đã vô vọng. Anh giờ đã trở thành 1 người vô hình và những ký ức của ngày hôm qua giờ đã đi vào hư vô.
Dừng lại hay cùng đi tiếp cuộc tình
Anh chờ cuối con đường…
Em, anh và người tình kia chẳng ai biết được con đường em đang đi rồi sẽ đi đâu, về đâu, chẳng ai biết được. Anh vẫn chờ cuối con đường, nơi mà em đã rẽ sang 1 hướng khác để lại 1 mình anh dõi theo từng bước em đi vào nơi xa thẳm, bóng em dần khuất mờ.
Và nếu chẳng gặp em anh đành nhìn tình yêu bước qua
dù cho tim anh đau xót xa
Em đã đi xa, nhưng tình yêu vẫn còn đó. Tình yêu vẫn còn ở giữa con đường. Anh thì đợi em, tình yêu thì đợi 2 chúng ta. Hình ảnh thật là hay và ý nghĩa. Và…nếu như anh chẳng gặp em vậy là mọi thứ đã có kết thúc. Kết thúc là sự bắt đầu của 1 cái mới. Em, kỉ niệm và mọi thứ thuộc về 2 đứa mình đã đi vào quên lãng. Vậy là tình yêu cũng dần dần từng bước lướt qua anh. Em thì rẽ trái, còn tình yêu thì rẽ phải. Chắc chẳng bao giờ tình yêu tìm được em để kể về có 1 người đang đứng ở cuối đường.
…Và nếu có gặp em
Anh sẽ cười như lúc xưa ta nhìn thấy nhau.
Ta đến với nhau bằng 1 nụ cười, nụ cười đã làm 2 tâm hồn xao động. Và anh sẽ nở nụ cười đó để chào đón 1 người đi lạc nay đã tìm được lối về…Nhưng còn tình yêu…Liệu tình yêu có tìm được cái ngã 3 nơi mà tình yêu đã rẻ phải…