Ðăng Nhập

Xem đầy đủ chức năng : Luôn chờ em cúp máy trước!



thochiancarrot
07-03-2010, 08:55 AM
Ngày ấy, khi cô gái và chàng trai đang yêu nhau thắm thiết. Mỗi lần gọi điện thoại, hai người chuyện trò tưởng chừng không bao giờ dứt. Cuối cuộc gọi, luôn là cô gái gác máy trước, sau khi đã cố nấn ná, không muốn nói lời tạm biệt, chàng trai lại từ từ cảm nhận hơi ấm còn vương lại của giọng nói trong không trung, và một nỗi buồn man mác, vấn vương, lưu luyến.

Sau đó, hai người chia tay. Cô gái nhanh chóng có người yêu mới, một anh chàng đẹp trai, hào nhoáng. Cô gái thấy rất mãn nguyện, và cũng rất đắc ý. Nhưng rồi về sau, cô dần dần cảm thấy giữa hai người dường như thiêu thiếu một điều gì đó, sự bất an đó khiến cho cô thấy như có một sự mất mát mơ hồ. Là điều gì vậy nhỉ? Cô cũng không rõ nữa. Chỉ là khi hai người kết thúc cuộc gọi, cô gái cảm thấy khi mình chưa kịp nói xong một nửa câu "Hẹn gặp lại", thì đầu dây bên kia đã vang lên tiếng "cạch" cúp máy. Mỗi lúc như vậy, cô luôn thấy cái âm thanh chói tai đó như đóng băng lại trong không trung, rồi xuyên vào trong màng nhĩ. Cô cảm thấy dường như người bạn trai mới giống như một cánh diều đứt dây, đôi tay yếu ớt của mình sẽ không thể níu giữ được sợi dây vô vọng đó.

Rồi cũng đến một ngày, hai người cãi nhau. Anh chàng đó chán nản, quay người bỏ đi. Cô gái không khóc, mà cảm thấy như là được giải thoát.

Một hôm, cô gái chợt nhớ đến người yêu đầu tiên, bỗng thấy bùi ngùi: Chàng "ngốc" đợi nghe cô nói xong câu "Tạm biệt". Cảm xúc đó khiến cô nhấc máy. Giọng của chàng trai vẫn chân chất, bình thản như xưa. Cô gái thì chẳng thốt lên lời, luống cuống nói "Tạm biệt"

Lần này cô không gác máy, một xúc cảm khó gọi thành tên khiến cô im lặng lắng nghe sự tĩnh lặng của đầu dây bên kia.
Chẳng biết bao lâu sau đó, đầu dây bên kia vọng đến tiếng của chàng trai, "Sao em không cúp máy?" Tiếng của cô gái như khản lại, " Tại sao lại muốn em cúp máy trước?". "Quen rồi". Chàng trai bình tĩnh nói, "Anh muốn em cúp máy trước, như vậy anh mới yên tâm".

"Nhưng người cúp máy sau, thường cảm thấy nuối tiếc, như vừa để tuột mất một điều gì." Cô gái hơi run run giọng. "Vì vậy, anh thà nhận sự mất mát đó, chỉ cần em vui là đủ." Cô gái không kìm nổi mình, bật khóc, những giọt nước mắt nóng hổi thấm đẫm cả vùng kí ức tình yêu thuở nào. Cuối cùng, cô cũng hiểu ra rằng, người không đủ kiên nhẫn để nghe cô nói hết câu cuối cùng, không phải là người mà cả đời này cô mong đợi.

Hoá ra, tình yêu đôi khi thật giản đơn, chỉ một chút đợi chờ, đã có thể nói lên tất cả.

...Ai có truyện gì hay post tiếp cho bà kon cùng đọc nhak......:whistling:

[p]É...[g]À
07-03-2010, 09:08 AM
lúc có thì k thèm trân trọng, tới lúc mất đi rùi thì mới cảm thấy nuối tiếc

Hoàng Anh
07-03-2010, 10:53 PM
đánh mất rồi mới cảm thấy nuối tiếc, chỉ vì vẻ bề ngoài mà iu ng khác oy`

thochiancarrot
07-03-2010, 10:57 PM
dzậy mới bảo những ai có người iu phải bik trân trọng:lovely:
đừng vì nông nổi nhất thời mà đánh mất tình cảm đẹp:laugh1:

honghanhi88
09-03-2010, 08:29 AM
oh yeah chuyện tình buồn :hihi:

ThienThienAnh
09-03-2010, 08:55 AM
Đọc truyện này 1 lần rồi. Ý nghĩa. :)

Herb_HV
09-03-2010, 09:05 AM
Ngày ấy, khi cô gái và chàng trai (dường như) là đang [yêu nhau]. Mỗi cuộc điện thoại, là những câu chuyện đơn giàn hàng ngày mà cô gái đã, đang và sẽ vượt qua. Hai người, một người nói, một người nghe, và cả hai cùng nghĩ về những câu chuyện ấy.
*Thôi muộn rồi, tắt máy học bài đi*
*Ú*
...
Câu chuyện lại tiếp diễn với hai giọng nói, hai con người (dường như) ở hai đầu của một đất nước, hai tiếng thở... như muốn gần nhau hơn, hai cách suy nghĩ khác nhau, hai con người khác nhau...
...
*Thôi tắt máy đi*
*uhmmmm... Em tắt máy đây, bb nhé*
...
Đầu tien luôn là cô gái bấm nút có biểu tượng màu đỏ trên chiếc điện thoại. Dần... *Thôi anh tắt máy đây... Bíp...Bíp...*
Đúng thật, là cảm giác như vừa vụt mất một thứ gì đó. Hụt hẫng.
*Em không muốn là người tắt máy sau cùng*
*Vậy thì em tắt trước đi*
*uhm. Tắt máy sau cùng, cảm giác khó chịu lắm*
*uh, anh hiểu mà*
*Nhưng anh hông được tắt trước*
*uh, biết rồi*...

Một ngày không xa, chỉ nghe được tiếng nhạc chờ của anh, mà không nghe được giọng nói ấy. Cô gái sợ... thậm chí là sợ... đến không dám gọi cho chàng trai ấy. Sợ phải nghe tiếng nhạc chờ ấy. Sợ cứ lúc nghe thì hoặc là chờ đến khi "buộc phải" tắt, hoặc là vui mừng khi nghe được giọng nói từ đầu dây bên kia...

Nhưng dần, khi phím bấm được nhấn, cũng là lúc mà cô gái hoặc chỉ nghe được tiếng nhạc chờ (dĩ nhiên) hoặc một tiếc "tút...tút..." trải dài bên tai cho đến khi nó không còn nữa thì mới bỏ điện thoại ra.

Mọi thứ giữa hai người, dường như... chấm dứt từ đó. Không lý do... vì *có những chuyện chưa nói được*...*anh đã nói là đừng hỏi nữa mà*...*coi như thời gian qua anh mất tich đi*...
*Giờ anh muốn gì?*
*Muốn bình thường hoá quan hệ*

Bình thường thế nào đây? Khi tất cả những cảm xúc của cô gái, anh đều đọc được từ trang nhật ký trong 4rum này. Khi cô cảm thấy khó khăn quá cho những câu nói bắt đầu cho một cuộc đối thoại... Nhưng tất cả sự im lặng, vẫn luôn hướng về phía anh.

Cô mệt mỏi. Cô nản. Miệng đôi lúc thốt ra những lời trách móc anh. Nhưng thẳm sâu trong tim, vẫn luôn chờ đợi, vẫn luôn mong chờ có một kỳ tích...

be_min_kute171
09-03-2010, 06:08 PM
hay nhỉ...........................!

ThienThienAnh
10-03-2010, 09:42 AM
là cảm giác như vừa vụt mất một thứ gì đó. Hụt hẫng.

Công nhận là như thế :)

Ưh`, đã lâu rồi *cười

sasa
11-03-2010, 10:32 AM
Mình cũng luôn đợi một người cúp máy trước. Đôi khi, chỉ được nhìn người ấy quay lưng là cũng thấy ấm áp =))

Uờ
12-03-2010, 12:52 AM
Cái này là chuyện xảy ra mỗi khi mình nhận đt từ "ai đó" ...chẳng ai chịu nhường ai nhường ai = ) )

xynh_thy_sa0
13-03-2010, 06:39 AM
bAj ny mjnh thEy wEn wEn