PDA

Xem đầy đủ chức năng : Người khi cần ta sẽ gặp - Elsie



Elsie
02-03-2010, 10:49 AM
Fic title: Người khi cần ta sẽ gặp

Author: Elsie

Status: Completed

AN: Cái này không biết phải gọi là gì cả -____-

Thôi thì, cứ cho là tác giả bị hâm hâm đi nhé!



--------------------------------


http://i895.photobucket.com/albums/ac159/ElsieZu/050223_245.jpg


Anh ta và cô ấy ngồi cạnh nhau trên tàu điện ngầm, hoàn toàn là ngẫu nhiên thôi. Và anh ta lén nhìn trộm cô ấy. Cô ấy không xinh, nhưng có một chút gì đó lạ và thu hút người khác hoặc là chỉ thu hút mình anh ta.


Với dáng gầy guộc, gương mặt xương xương, cứng rắn và mạnh mẽ, với lối ăn mặc đơn giản nếu không muốn nói là hơi lôi thôi. Tai đeo headphone, đôi mắt một mí nhỏ chăm chú nhìn vào quyển sách trên tay, cái trán khẽ nhăn lên và đôi lông mày nhíu lại trầm mặc, ủ ê.


Tạ ơn trời! Hôm nay anh ta lại được gặp cô ấy.


Anh chàng hôm nào cũng đi cùng chuyến với cô bé nhưng chưa từng mở lời chào hỏi, chỉ khẽ nhìn và suy tư một mình về cô bé, nuối tiếc một mình mỗi khi cô bé rời tàu.

Có thể sẽ có những tình tiết cũ thường thấy, đơn giản như cô ấy để quên quyển sách, anh chàng cầm được và trả lại vào ngày hôm sau. Tất nhiên như mọi khi, quyển sổ tay là vật trung gian. Cô gái biết tới sự hiện diện của chàng trai, họ gặp nhau nhiều hơn và yêu nhau. “And then they live happily forever after”.


Nhưng ta lại có thể lái câu chuyện sang một chiều hướng khác. Chuyện gì sẽ xảy ra nếu chúng ta thêm một chút tình cờ vào cái tình cờ lần đầu tiên họ gặp nhau?


Có thể anh ta hơi buồn ngủ vì đêm hôm qua thức khuya. Tóm lại là anh ta muốn uống một ly café, được chứ? Anh ta lục trong chiếc túi xách vài đồng xu lẻ và đúng lúc đang đợi cafe thì chuyến tàu của anh ta tới. Nhanh tay cầm cốc cafe và chạy tới nhưng rất tiếc anh ta lại lỡ chuyến tàu. Tất nhiên, cô ấy ở trên chuyến tàu mà anh ta nhỡ rồi. Không uống café hay uống café, chỉ vài giây thôi… mọi chuyện đã khác đi chỉ trong tíc tắc. Vậy là anh ta đã mất đi tình yêu cả đời.


Nhưng…


Chẳng phải là thêm một chút tình cờ khác vào cho càng thêm tính tính cờ sao?


"Tình cờ" là cả hai đều để rớt quyển sách và đương nhiên họ đều đi tới một nơi để tìm lại đồ thất lạc là… chỗ giữ đồ thất lạc. Và thêm một chút tình cờ nữa, hai quyển sổ được đặt cạnh nhau và vào khoảnh khắc tay họ chạm nhau khi lấy cuốn số, một luồng điện xoẹt ngang, người ta gọi đó là gì nhỉ? A, tình yêu sét đánh, có lẽ là vậy. Khoan, một chút nhầm lẫn. Khi đó là mùa đông, thời tiết khô nên tĩnh điện mà thôi. Thật ngớ ngẩn khi tin những thứ như tình yêu sét đánh hay yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên. Nhưng tôi dám chắc nếu họ đến với nhau thật thì họ sẽ kể lại cho con cháu đời sau rằng lần đầu tiên gặp nhau họ đã biết đó là tình yêu “sét đánh”.


Bạn nghĩ sao chứ? Bạn cho rằng nó quả giả tạo chăng? Việc một người chỉ có một ai đó, việc hai người tình cờ gặp nhau khi họ cần nhau không cần biết đó là ai? Thế bạn muốn sao đây? Sự liên hệ qua trung gian thứ 3?


Hãy cùng rew lại từ đoạn anh chàng làm rớt quyển sách và đổi nó thành một chiếc ví đựng nhiều tiền, rồi… một cô gái xinh đẹp khác nhặt được nó. Cô nàng là một người hơi tự tin và bướng bỉnh. Có thể cô ta sẽ đề nghị anh chàng đi uống nước thay cho lời cảm ơn khi anh chàng còn bỡ ngỡ chưa hiều mình gặp được một vật thể lạ từ đâu rớt xuống. Cô ấy trở thành người không bao giờ khiến anh ta thấy chán khi hai người bên nhau, và nghiễm nhiên họ thành một đôi thôi.


Bạn muốn câu chuyện kết thúc chưa?

Nếu các bạn thấy nhàm chán rồi thì hãy kiếm cái khác đọc. Xin lỗi vì tôi chưa thấy chán kể lan man thế này.


Không lâu sau, bạn gái anh ta trở thành một diễn viên trong một đoàn kịch nhỏ. Trong một buổi biểu diễn của cô bạn gái, anh chàng dù không muốn cũng bị bắt đi xem. Và anh chàng gặp cô nàng mà đáng lẽ anh ta đã gặp trên bến tàu lần trước ở trước sảnh lớn nhà hát. Một lần nữa, họ bị “điện giật” khi tình cờ họ đi ngang qua nhau và tình cờ cùng ngoái lại nhìn nhau. Trái tim lỗi một nhịp.


Đã tình cờ nhiều thế rồi thì thêm một một chút nữa cũng không chết ai. Đây là sản phẩm của trí tưởng tưởng bay xa mà.


Họ gặp lại nhau trong thang máy đi xuống sau khi kết thúc buổi diễn và họ có một cuộc nói chuyện nho nhỏ. Nhỏ nhưng đủ để họ có cảm tình với nhau. Anh chàng dừng lại ở tầng trang phục hóa trang đề tìm gặp cô bạn gái diễn viên. Và… cô nàng đang tròng tay ôm cổ một tay diễn viên khác.


Nàng diễn viên xinh đẹp chỉ giải thích với anh một vài câu ngắn gọn. Nhưng lạ thật, anh ta không có chút nuối tiếc, bản thân anh ta cũng cảm thấy giữa hai người họ thiếu một chút gì đó.


Như bản năng tự bộc phát, anh ta chạy theo cô bé trong thang máy. Anh nói anh bị bạn gái bỏ và họ ngồi lại bên đường, trên tay cầm cốc café nghi ngút khói. Họ tâm sự với nhau, hay nói đúng hơn là anh chàng kể và cô nàng lắng nghe.


Hey, khoan, ai đã nói là cô gái vẫn còn cô đơn. Có thể cô đã có một ai đó rồi chăng? Hãy tiếp tục nào.


- Xin lỗi em, anh thật tệ khi hẹn mà không đến. Nhưng có chuyện gấp ở công ty cần anh giải quyết.


Một anh chàng, khá điển trai hối hả chạy tới chỗ cô gái khi anh chàng đang đi lấy cốc café thứ hai và "cướp" cô ấy đi và đã nhanh chóng khuất xa khi anh ta còn đang ngỡ ngàng.


Một ngày đen đủi, anh ta bị từ chối bởi cả hai nàng. Nói sao thì anh ta cũng mau chóng quên cô nàng đó. Nhưng đó chỉ là anh ta nghĩ vậy.


Một thời gian sau, anh chàng được tay bạn thân mời tới dự tiệc cưới. Và khi cô dâu bước vào, một cảm giác ngạt thở từ rất lâu rồi anh mới lại cảm nhận được, cô bé thang máy đó mà. Anh ta chưa quên, nhưng dù sao thì mọi chuyện đã hết. Hôm nay đã là ngày cưới của
cô ấy – anh chàng nghĩ thế.


Cả nghĩ quá đi, tôi mới là tác giả mà.


Khoan, ta thêm một tình tiết nhỏ nữa thôi nhé! Thật không muốn nhìn anh chàng cô đơn một mình thế này đâu.


Ngay khi cô dâu và chú rể vừa trả lời xong câu hỏi của cha sứ, một cô nàng bị chú rể bỏ rơi xồng xộc vào lễ đường “cướp rể”. Theo lẽ đương nhiên, đám cưới bị tiêu tan và hủy bỏ.


Anh chàng có cơ hội an ủi cô nàng và… blah… blah… một cái kết “and then they live happily forever after” mà các bạn thường thấy


Phải đó, chuyện gì đến thì phải đến thôi. Dù trong hoàn cảnh nào, người khi cần ta nhất định sẽ gặp. Bạn không nghĩ là một chút ngẫu nhiên hay tình cờ dù là vô tình hay cố tình đều sẽ khiến thế giới này trở nên thú vị hơn sao?


Tôi không lan man nữa đâu. Cũng đừng ném đá hay cà chua vào người tác giả, tôi đã có một ngày đủ tồi tệ rồi -____-!

lu_hehe
02-03-2010, 01:47 PM
cái này... cái này làm tớ nhớ đến "Happy Endings" của Margaret Atwood. Cũng là tình cờ thôi, tớ học một cái lớp Comp II mà đáng lẽ ra không cần học, chỉ vì nhìn nhầm + nhớ nhầm cái degree plan. Rồi tớ đọc một vài câu chuyện ngắn không bị bắt buộc đọc, chỉ vì có quá nhiều thời gian nhàn rỗi + có hứng. Trong đấy có "Happy Endings".

^^

Bồ Công Anh
02-03-2010, 08:56 PM
Nội dung khá nhẹ nhàng nhưng chưa ấn tượng lắm!

Điều khiến tôi kết nhất chính là cái tựa Người khi cần ta sẽ gặp. Nó làm tôi liên tưởng đến một truyện ngắn đã từng được đăng trên Trà sữa tâm hồn của tập san báo Hoahoctro.

Nhưng cái này có còn tiếp ko nhỉ? Hơi bị mơ hồ một chút! ^^

Thân,

Bca!

P.S: Tôi thích cái hình trong fic này! Nhìn thơ mộng wá!

Elsie
02-03-2010, 09:17 PM
Vì thực tế thì cái này không thể gọi là fic hay một câu chuyện.

Nó như kiểu một loạt những suy nghĩ của tớ lúc đang cố nghĩ ra cái để viết ấy.

Cái tên fic lại bị đụng hở 0_0?

P.s: Mà cái fic nào cũng chỉ đc khen mỗi cái ảnh minh họa (_ _"

silver
02-03-2010, 10:08 PM
tác giả có tất cả quyền năng trong vũ trụ nhỉ?? :so_funny:

muốn gì được nấy XD


cái này bạn ấy mà viết trước valentines thì tha hồ an ủi được những lẻ loi của đời :so_funny:


dễ thương lắm, thanks vì đã viết ^_________^

Elsie
02-03-2010, 10:24 PM
Theo lý thuyết của cô giáo dạy văn cho tớ thì là thế!

Cô bảo rằng trong chính câu chuyện của ta, ta là người nắm giữ tương lai của nhân vật.

P.s: Nếu những lẻ loi của đời bao gồm cả bạn Sil thì tớ hối hận vì đã post quá muộn

Nhưng làm sao như thế được, bạn Sil còn có tớ mà :D

silver
02-03-2010, 10:29 PM
P.s: Nếu những lẻ loi của đời bao gồm cả bạn Sil thì tớ hối hận vì đã post quá muộn

Nhưng làm sao như thế được, bạn Sil còn có tớ mà :D


như thế này có hiệu quả dỗ dành hơn nhiều XD


không đi học ư người nắm giữ tương lai rất nhiều nhân vật?? :D:D

Elsie
02-03-2010, 10:42 PM
như thế này có hiệu quả dỗ dành hơn nhiều XD


không đi học ư người nắm giữ tương lai rất nhiều nhân vật?? :D:D


Tớ đã chăm chỉ suốt 2-3 tháng qua rồi, cũng nên cho phép bản thân được nghỉ ngơi một chút :D

Mà giờ đang giờ nghỉ trưa mà bạn Sil ^^

P.s: Tự dưng thành ra bài spam rồi :-s

Ozhi
03-03-2010, 01:02 AM
Ô la la......hoàn thành một cái kết như là mong muốn *cười

Như người ta, dạo này toàn đi lảm nhảm cho vài người quen. *mình cà rập thật rồi.

Nói chứ tôi muốn thế này: người khi cần ta sẽ gặp...kết thúc tác giả muốn thì sẽ ra thế ấy! *ham hố

Bla...bla...bà biết tôi nói những dòng đầu nói về nữ nhân vật chính tôi có cảm giác giống cái cô trong tấm ảnh mà bà gửi cho tôi. :D

Elsie
03-03-2010, 03:40 AM
Ơ thì, qua năm lần bảy lượt quay anh chàng nọ thì ta phải cho anh ta thoả nguyện một chút chứ :D

Cái cô trong tấm nào cơ :rain:

Đừng bảo nói tôi nhớ -____-

Mà chắc là không phải rồi, tại tôi đâu gày gày xương xương đâu :-<

Ozhi
03-03-2010, 11:12 PM
lúc đầu tôi nghĩ là bà, nhưng sau bà bảo không phải thì thôi không phải.

woa...hạnh phúc sau khi bị đày đến nát như tương :so_funny:

ôi lươn của tôi! :huglove:

J.Bon
06-03-2010, 02:38 AM
Dễ thương lắm! :X Lâu rồi không vào H2T, cũng nhớ bạn L lắm nhé, hihi.

Fall Cloud
06-03-2010, 09:26 AM
Mình thích cái kết cục của nó :)
Cái định nghĩa "Happy Ending" hay đại loại như " ever ever after" (mình kết cái tựa bài hát này nên lắm)... rốt cuộc cũng chỉ là tương đối thôi mà nhỉ ? :)
Mình thích cái tựa đề "Người khi cần ta sẽ gặp". Câu này thấy có người nói rồi, nhưng mà vì thích nên lại lan man nói nữa :D

ps: Nhỏ bạn vừa tặng cho mình 1 câu gần đây, nghe cũng mang hơi hướng như cái tiêu đề:"Cần một người khác để yêu một người". Có lẽ sẽ mượn chun chút phong cách của bạn để viết cái fic tặng bạn ấy *cười*. Chỉ là chợt nghĩ thôi, liệu có được hem ta :)

Thiên Nha
06-03-2010, 11:29 AM
Đây là lần thứ 2 (sau Huyễn của ss Ozhi) làm e nói ko nên lời :hot: Có cảm giác cái nó...lam man...lỏng lẻo...nhưng mà vẫn thu hút :sweat: ko biết phải nói ntn cho đúng (hình như là wen mất faj noj ji rùi => vẫn còn chấn động :waiting1: Sao 4rum mình nhju nhân taj vik lan man thế :alone:)

Fall Cloud
06-03-2010, 06:35 PM
Sao 4rum mình nhju nhân taj vik lan man thế :alone:)

:so_funny: cái câu này không biết là khen hay chê đó em :blinking:

Elsie
06-03-2010, 07:48 PM
-_______________-

Well, vì không muốn đau lòng nên tớ sẽ (cố) nghĩ nó theo chiều hướng tốt là một lời khen

.
.
.

Ôi, vẫn đau lòng >"""<

con Sâu
06-03-2010, 07:50 PM
Sao 4rum mình nhju nhân taj vik lan man thế

Mình cũng sẽ coi như 1 lời khen T_____T dành cho tác giả

Thiên Nha
06-03-2010, 07:55 PM
Ko...ko...nó THẬT SỰ là 1 lời khen :D

Elsie
06-03-2010, 08:01 PM
Bạn Tia (chớp) không cần phải an ủi tớ đâu :(

Tớ biết thân biết phận mà :(

.
.
.
.
.

Tớ đùa đấy, tớ biết mà ^^

Cảm ơn vì lời khen (chứa 80% giống chê hơn) xD

lu_hehe
06-03-2010, 09:00 PM
Ahaha... tớ không biết "lan man" mang ý nghĩa nào đối với bạn T, nhưng với tớ và các mụ phù thủy môn Văn trong trường, "lan man" là viết nhảm, không có đề tài, rối loạn lung tung.

Và tớ thấy, fic này rõ ràng là có chủ đề, có ý tưởng, có kết cấu. ^^

Thiên Nha
06-03-2010, 10:33 PM
Cái này, chắc phải hỏi ss Ozhi *cười*

lan man của mình là những cái gì đó (mà ko bik là cái ji :sweat:) mơ hồ và...ko xác định :sweat: Ko jong với cái lan man của các cô "phù thuỷ" trên trường đâu (vì thật ra mình cũng rất ghét cái kiểu lan man đó, lung tung và chẳng hiểu là viết cái ji cả) nhưng lan man ở đây nó có ND truyền tải rõ ràng mà ko tập trung vào 1 chủ đề (sự việc) nào đó (cách viết lam man nhìu khi rất hấp dẫn người đọc, vì thế mà mình rất thích cách viết này *cười*)

p/s: giải thích vậy ko bik có nói đúng ý mình chưa nữa, thấy mơ hồ wa' :cold: