PDA

Xem đầy đủ chức năng : [one-short] Lăng nhăng như anh



Fall Cloud
08-02-2010, 02:24 AM
Từ cảm xúc về bạn. Dành tặng bạn.


Anh là một tên lăng nhăng đàng hoàng nhất em biết. *cười gạt*

Anh có người yêu xinh đẹp và rất thông minh,không quá ủy mị lại có cá tính riêng, được rất nhiều thằng con trai nể. Cô ấy là mẫu con gái lý tưởng của nhiều người. Và cô ấy yêu thương anh thực sự. Anh cũng yêu thương cô ấy lắm. Có thể dễ dàng thấy được tình cảm anh dành cho cô ấy. Từ cách xử sự, cách mỗi khi anh nói về cô ấy, cách anh giữ gìn và trân trọng cho cô ấy. Ai cũng biết anh yêu cô ấy nhiều lắm. Em vẫn hay gọi cô ấy là người anh yêu.
Tình yêu…

Em không hiểu tình yêu với anh như thế nào.

Em không hiểu giữa tình yêu dành cho một người khác và tình yêu dành cho chính bản thân mình thì điều gì là lớn hơn trong anh. Có lẽ em không nên phân biệt tình yêu một cách rành rọt ra như thế ?!

Em ở gần anh. Em không là bất kỳ cô tình nhân hay một người con gái nào anh hò hẹn sau lưng cô ấy – người anh yêu. Em chỉ là bạn. Một người bạn thực sự đặc biệt – theo như cách cả anh và em nói về và công nhận trước bao người. Đôi khi em tự hỏi mình có cảm giác như thế nào về điều ấy?! Đặc biệt – theo một nghĩa nào đó thì nó cũng chẳng khác mấy những người con gái khác ngoài ngừơi anh yêu khi bên anh. Khi thì em đi ra ngoài, ăn uống, chọn quà, mua đồ riêng với anh. Khi thì đi chung lòng vòng trên đường từ nhà em qua nhà anh mấy bận để chuyện trò về rất nhiều chuyện xung quanh cuộc sống của anh và em, về những người bạn của nhau, và đôi khi là về người anh yêu và những người con gái khác bên anh. Khi thì nhắn tin một chút, hỏi han nhau, quan tâm nhau một chút – một chút như những người bạn thân thiết lâu rồi. Tất cả rõ ràng và khá sòng phẳng – như giữa hai người bạn thực sự với nhau. Nếu có bất kỳ ai nhìn vào, cả người anh yêu, cũng hiểu rằng hai người chỉ là bạn, bạn thân.

Em bảo không tồn tại tình bạn thân thật sự giữa một người con trai và con gái. Em giữ trong lòng thế thôi. Em phủ nhận mọi thứ xúc cảm với anh. Chỉ tồn tại tình cảm bạn bè. Đối tốt với nhau, chia sẻ cho nhau nghe rất nhiều điều trong cuộc sống, bên cạnh an ủi hay động viên, hiểu nhau và cảm thông..v.v… rất nhiều điều mà những người bạn thân thật sự vẫn làm với nhau.

Nhưng những người bạn thân với nhau có ôm nhau không ? Cái ôm ghì lấy nhau. Có hôn nhau không ? Dù là một nụ hôn phớt nhẹ qua môi, cho tới một nụ hôn dài… Những người bạn thân với nhau có thân mật với nhau khi ở riêng bên nhau giống như giữa những người tình với nhau ?


Em bảo: anh lăng nhăng đàng hoàng. Vì lẽ gì mà được thế ?

Duy có mình em – không phải là bất kỳ cô tình nhân nào, cũng chẳng phải là người anh yêu, mà là bạn của anh, biết anh có vài cô tình nhân để mà hò hẹn giống kiểu người yêu nhau. Anh hẹn hò đi coi phim, đi ăn, đi dạo, đi caffe, nghe nhạc… với hơn một người – không tính người yêu anh vào đó. Thế là nhiều với một tên con trai. Đó là còn chưa kể cả em. Nhưng em chẳng dám tính mình vào. Vì em ở vị thế khác họ. Em biết rõ về anh, biết về người anh yêu, biết về tất cả họ. Và em biết, em hiểu rõ cả tình cảm, cả tấm lòng anh dành cho ai.


Em hỏi: làm sao anh lại có thể lăng nhăng như thế khi anh vẫn bảo anh yêu người anh yêu ?
Anh cười cười: Ừh... thì... là... vì... mà...
(em chỉ hình dung thế thôi, chứ em chẳng dám hỏi trực tiếp anh đâu... cho tới một ngày nào đó, hy vọng em đủ can đảm và cả cái quyền hạn đứng trước anh mà tra hỏi điều ấy)

Người ấy không đủ với anh ?
Có thể tình cảm anh dành cho người ấy chưa đủ lớn để vượt qua những cám dỗ ngọt ngào của những người con gái vẫn quẩn quanh bên anh ?
Có thể người con gái ấy thông minh và rất biết gìn giữ cho riêng mình, và anh cũng muốn gìn giữ cho người anh yêu, nên anh không thể buông tuồng. Những sự gần gũi luôn có một hàng rào dựng nên để bảo vệ, những nụ hôn của hai người dù có dài lâu có nông sâu thì vẫn có đề phòng né tránh… Và thế là dù có gần thật gần, có xa xôi, thì tình cảm anh khẳng định yêu cô ấy luôn bị đè nén, anh cần thêm những người con gái khác ở bên để chêm vào chút trống, chút đủ đầy của yêu thương…
Hay tại bởi vì anh thật sự rất ích kỷ, anh lo nghĩ cho mình và biết tới cảm giác của mình nhiều hơn ?!

Có quá nhiều lí do để biện minh cho một hành động mà, phải thế không anh.


Em đã khẳng định: anh lăng nhăng rất đàng hoàng.

Anh rất cẩn thận khi chọn lựa những cô tình nhân. Anh không sa đà quá lố. Anh biết điểm dừng. Anh dù có bao nhiêu người con gái khác thì vẫn luôn dành thời gian, luôn dành sự quan tâm ưu ái cho người anh yêu. Và anh chưa gây tổn thương cho bất kỳ ai sâu đậm cả. Nếu có cũng chỉ là buồn vương mênh mang một chút rồi thời gian cũng sẽ hết. Anh rất biết cách trả cho tất cả mọi thứ một cái giá đáng với nó. Anh vừa lãng mạn cũng vừa rất thực tế. Anh vừa sống với trái tim nhưng cũng rất tỉnh táo để lí trí trấn áp nó. Đến mãi hiện tại, người anh yêu, rất thông mình và nhạy cảm vẫn không hề biết anh lăng nhăng. Đã bảo chỉ duy có em biết mà.

Anh có sợ một ngày sự lăng nhăng trờ thành thói quen khó bỏ ?

Anh với người anh yêu sẽ ra sao ngày mai ? Cả những cô gái anh chọn làm nhân tình ? Và cả em, sẽ còn vị thế nào mai sau ?

Có bao giờ anh lo nghĩ về tình yêu ?


Bất kỳ ai cũng có thể yêu, và yêu thật sâu đậm một người. Lăng nhăng, đùa vui, không thực lòng ban đầu nhưng còn về sau đó thì nào ai biết được kết quả ?

Anh thực sự có lường trước được tất cả những hậu quả và đối mặt với nó?!

Anh có người thay thế được thì người anh yêu cũng có người thay thế được. Đến khi ấy, anh sẽ như thế nào ?

Anh chọn lựa nhân tình thật kỹ càng, anh có giới hạn và một điểm dừng. Nhưng tình cảm của họ thì sao?
Anh đùa vui nhưng họ là yêu thật lòng thì họ sẽ như thế nào? Một cô gái khi yêu thương thực sự sâu sắc một người và biết họ bị đùa vui, họ chỉ là một trong nhiều người thay thế thì họ sẽ như thế nào ?


Em. Em mặc kệ tất cả xúc cảm của mình. Em không muốn yêu. Em chán nản với thứ người ta vẫn thường trao cho nhau và rồi gọi nó là tình yêu. Nhưng em chấp nhận tất cả những xúc cảm trong mình. Em sẽ như thế nào khi mà cứ tiếp tục bên anh ? Để rôi đôi lúc lại giật mình tự hỏi: mình là gì với anh. Rồi lại tự cười xuề xòa, có là gì cũng mặc kệ thôi…

Ta cứ sống như thế thôi hả anh ?

Akai
08-02-2010, 03:02 AM
Sặc, so, so, so :so_funny:

Fall Cloud
08-02-2010, 03:11 AM
So, so, so funny thật k :so_funny:

tocduoiga
08-02-2010, 03:14 AM
Ờ, phải xin lỗi trước khi commend, nhưng tôi không cho đây là một Oneshot. Thay vào đó, tôi nghĩ nó chỉ là một đoạn cảm xúc của bạn khi viết về người nào đấy thôi. Ah, không biết sao tôi lại có cảm giác như vậy nữa. Chắc tại nội dung của nó không rõ ràng, dù đã có trọng điểm là anh ^^

Khuyến khích mọi người viết Oneshot nhé! Cám ơn bạn đã viết oneshot. Chúng tôi đang nghèo nàn Onshot cho chương trình phát thanh UFO của Box TGLT. Nên khi thấy Onshot của bạn thì tôi mừng húm *cười* Tuy nhiên, bạn vẫn cần đầu tư thêm về mặt nội dung thì oneshot này mới hoàn hảo được.

Xin lỗi vì đã commend nhảm. Tôi đi ra đây!

Chúc bạn một ngày vui.

Thân mến

tocduoiga - Nguyệt Thiên

Fall Cloud
08-02-2010, 03:29 AM
Một ngày,

(Vì mỗi câu chuyện cần có một hồi kết ?! Vì em muốn có một đáp án chính xác ?!)

Tình cảm trong anh, anh nghĩ là mình yêu và anh nghĩ mình đã vui chơi đủ rồi… anh nhận ra mình thật tệ hại. Cứ như tất cả những điều em gói gém trong từng câu chữ đến được với anh. Anh bắt đầu tìm kiếm. Một điểm thực sự để bắt đầu lại, để học yêu thương thật sự một và chỉ một người. Người anh yêu, vẫn là người anh yêu và kể từ giờ sẽ là người anh chọn lựa. Anh gạt tất cả những cô gái khác và cố gắng “cai” em. Nếu người ta không nghiện thì sẽ không cần cai. Em và anh đã là gì của nhau đâu mà phải nghiện nhỉ ?! Thật ra không là gì lại là cách nói khác của một-điều-gì-đó-khó-gọi-thành-tên. Và thế là anh lơi dần em ra. Anh chấp nhận buông nhiều thứ và cả mất bạn để chọn lựa lấy hai người, anh và cô ấy.

Em mỉm cười. Đó là một tương lai được định sẵn nên thế và phải thế. Em mong câu chuyện mình kể có một happy ending như bất kỳ một câu chuyện cổ tuyệt diệu nào đó.


Nhưng anh, anh có bao giờ sợ trả giá cho những điều sai trái mình đã làm không ?

Nhưng em, em đau lòng trước sự mất mát. Mất mát đi một điều mà mình ngay từ ban đầu đáng lẽ không được chấp nhận. Và đến cuối cùng thì nên mừng vui vì mình đã thoát ra được. Thế mới phải !

Và, em dù vui với hạnh phúc của anh vẫn ích kỷ níu anh về phía mình… Tại sao cuối cùng tất cả lại không bỏ anh mà đi để em có thể bước đến với anh ? Em xót. Em khóc. Em không biết tình yêu là gì.

Là bởi vì ngay từ đầu em đã quá dễ dãi, em đùa vui bỡn cợt với cả cảm xúc của mình với cả thảy bản thể của em… thì em làm sao đòi hỏi được điều gì từ người khác, phải vậy không ?


---------------------------------------------------------------------------------------------------------
@tocduoiga: có lẽ chị nói đúng *cười* nhưng em vẫn cảm thấy nó là one-short... có lẽ em thiếu một cái kết nên thế ???
Do quá trình copy - paste từ word sang mà chẳng hiểu sao thiếu mất một khúc cuối... mà sợ rằng post vào chung với phần trên thì lại sợ những người đã đọc trước khi có thêm vào không coi đc ^^"
Rất cảm ơn cm ý kiến của Nguyệt Thiên nhé ;)

Thiên Nha
08-02-2010, 03:45 AM
ở đây e không wan tâm về mặt hình thức, mà về nội dung ý :d1: thực sự nó rất là sweet & cảm động :4u: không biết chị có thấy đỡ buồn hơn không khi giải bày được tâm sự nhỉ :sad2:

e chỉ đoán là chị đã rất buồn vì "anh" và e đoán là câu chuyện nì có thật thôi, nếu ko phải thì cho e sr vì cm nhảm :ow:

Thân,

Tiana

Akai
08-02-2010, 04:14 AM
So, so, so funny thật k :so_funny:

Ngay từ khi đọc cái title, tôi tự hỏi cái này có phải là viết để dành cho tôi không? :)

gooddythin_nd1996
08-02-2010, 04:52 AM
Lăng nhăng :D. Con trai hầu như ai cũng thế cả nhưng 1 số ít thì không có :)). Mong là không phải viết cho anh Akai thân yêu của chúng ta :))

Fall Cloud
08-02-2010, 06:01 AM
@ TianaHoang: ♥ hihi cảm ơn "em" đã đồng cảm và chia sẻ. Với ss, truyện cũng là đi từ thực tế cuộc sống mà nên (ngoại trừ cổ tích :D ) nên tình tiết truyện đa phần là thực (nhưng của riêng ai thì tạm giữ bí mật cho nó thú vị chứ). Người viết truyện xong rất thích nghe đọc giả đoán như em ấy ;)


Ngay từ khi đọc cái title, tôi tự hỏi cái này có phải là viết để dành cho tôi không? :)

:phu: :)

@gooddythin_nd1996: bởi vì là con trai vốn dĩ mang bản chất Lăng nhăng :so_funny: mà Akai cũng là boy hỉ :phu: nên thành ra chắc bạn nói đúng rùi đấy hihi

Thiên Nha
08-02-2010, 08:10 AM
Người viết truyện xong rất thích nghe đọc giả đoán như em ấy ;)

thật sao? nghe ss nói zậy e rất zuj (vì sợ đoán bậy bạ không khéo ng` ta cho ăn dép :guoc:

mà e hok hiu...uhm...tại chỉ bik léng phéng chân ướt chân ráo vô đây thôi...oneshot là gì zậy chị :cold:

Tiana

Ozhi
08-02-2010, 09:26 AM
@Tiana Hoàng: one-shot là một thể loại fiction mà được viết rất ngắn, nội dung vừa đủ và chỉ có 1 chap, chương, phần, part duy nhất. Gần như là truyện ngắn đó em! ^^




thân,
Ozhi~

pS: đọc sau comt sau hén Fall

comt:

Ừm nói ra thì ko là 1 one-shot thật! Nhưng cứ cho qua về khoản đó!

Nói tiếp: nói sao ha, cảm thấy cái fic này cứ như 1 lúc nào đó là ss. [mặc dù giờ hết rồi! Vì đã tập quen lối sống ko có anh]

Một cảm giác như một thứ đồ chơi, cần thì dùng, ko cần thì vứt bỏ, nhưng có lẽ là 1 thứ đồ chơi quan trọng thì đúng hơn. Ss thấy vậy đó! Nó không hẳn là tình yêu và cả cái người lăng nhăng đàng hoàng đó :so_funny: rõ ràng cũng ko yêu ai.

Một thứ trò chơi! Chà...nếu em mà thế thật thì sẽ có ngày tính cách em bị thay đổi giống ss đấy! [một là trở nên trăng hoa ko tưởng được, hoặc là trở nên rất sợ tình yêu]

Nói nhảm đủ rồi! :so_funny:

Nội dung và cô gái mang tên "em" đó giống cái quá khứ huy hoàng của mình ghê! :so_funny:




thân,
Ozhi~

Em ơi tên Akai muốn lăng nhăng với em đó, em đồng ý không kài =))

Fall Cloud
08-02-2010, 05:53 PM
hic :( lại viết không thành công 1 oneshot rồi...

@ss Ozhi: em không ngờ ss ạ :say: :vui: ... ngạc nhiên mà không hẳn là ngạc nhiên, vui mà không hẳn là vui.. (cái nơi tiếp nhận cảm xúc và xử lí nó ra thành chữ của em coi bộ có vấn đề rồi ^^")
Còn về "hắn", tuy không nói ra nhưng có lẽ ta biết hắn theo chủ nghĩa: anh yêu bản thân mình nhất, ss há...

và cảm ơn ss trả lời giúp em :D

@Tiana: ss nói thật mà :winking:

tocduoiga
08-02-2010, 09:12 PM
Viết Oneshort thật ra khó viết hơn long fiction, bởi vì Oneshort vốn là một câu chuyện ngắn nên phải có bố cục và nội dung rõ ràng. Nhưng mừng cái là bạn đã có ý muốn viết Onshort, tôi rất vui ^^

Chúng tôi đang cạn kiệt onshort cho chương trình phát thanh UFO. Vậy nên, nếu bạn tiếp tục luyện viết Oneshort, biết đâu được, ngày nào đó, truyện của bạn sẽ được chúng tôi chọn để phát sóng, hen.

Chúc bạn một ngày vui.

Thân mến

tocduoiga - Nguyệt Thiên

Fall Cloud
09-02-2010, 08:06 PM
*cười* cảm ơn ss
em thì viết và chỉ viết thế thôi, đôi khi không muốn phải quá chú trọng vào một cái "khung" ^^ hay bất kỳ điều gì

Ánh dương ban mai
17-02-2010, 08:44 PM
Ngạc nhiên đến kì la. Vì zj ư? Hãy đặt vào tâm trajg của bản thân

Ozhi
17-02-2010, 09:17 PM
Những dòng chữ màu xám trong comt gọi là liệt mà còn ham hố! :so_funny:

Lão tặc tử hãy đợi đấy! *lầm bầm


spam xíu! :chayle:

Fall Cloud
17-02-2010, 09:50 PM
Ngạc nhiên đến kì la. Vì zj ư? Hãy đặt vào tâm trajg của bản thân

... tâm trạng của bản thân :clap: tâm trạng nó thế nào rồi huh bạn :)

@ss Ozhi~: liệt !!! ôi ôi...

Ánh dương ban mai
18-02-2010, 03:17 AM
Mình ko là zj của ng ta, như 1 thứ có giá trị, sở hữu tr0g chốc lát. Có zj đó cảm giác về "em" nhẹ nhàng, đau mà ấn tượng

Fall Cloud
18-02-2010, 05:15 AM
Hì :) thích cm của bạn lắm... cảm hay lăm.. :)
đôi khi hoài nghi, chỉ là sở hữu trong chốc lát đó thôi sao ?! *cười gạt gạt*

Ánh dương ban mai
18-02-2010, 05:51 AM
Đừng nói vs mình đây là câu chuyện của bạn & về bạn

Fall Cloud
18-02-2010, 10:33 PM
hihi :) với mình, 1 câu chuyện đc viết thì cũng đi từ 1 phần sự thật và cả con người thật nữa ;)
Còn của mình hay về mình thì cứ đoán thế đi :) Đôi khi, tò mò một chút sẽ thú vị hơn chứ nhỉ *cười cười*

Bồ Công Anh
04-03-2010, 09:04 PM
Tôi là ng` đem cái topic này lên trên ^^. Lạng vài vòng cuối cùng ghé vào đây!

Uhm, cảm giác của tôi thì đây là một câu chuyện nhẹ nhàng và có cái j` đó thực! [thực ở chỗ, con trai hầu hết tên nào cũng lăng nhăng cả ^^]

Nhưng thấy có vẻ như cái này lạc sang hơi hướm một bức thư tình thì phải! [Ko ăn dép đâu nha, no rồi]

Thân,

Bca!

Fall Cloud
05-03-2010, 07:42 AM
Mình thích cái cảm giác giữa thực và ảo :D
Và cảm ơn nhận xét của ấy *nhe răng cười sung sướng*, nhờ ấy mà tớ bay bay hết 25 page để kiếm cái fic của mình... rốt cuộc nó nằm ngay page 2 >> sững sờ tới độ không tin đựoc luôn ý :">

Tác giả cũng tự thấy còn bị ảnh hưởng của hơi hướng tự sự nội tâm nhiều ^^". Hy vọng sẽ dứt ra được khỏi nó trong sớm sớm...

ps: Bca nói trúng cái chỗ tớ khoái (nhẹ nhàng ấy) hé hé B-)
Thanks nhiều nhiều nghen.