PDA

Xem đầy đủ chức năng : [Truyện Ngắn] Kế Hoạch Tỏ Tình [Completed]



Uờ
07-02-2010, 10:32 PM
Kì 1: Valentine đặc biệt


Qua cái Tết này, hắn sẽ vùi đầu vào ôn thi đại học. Nhưng hắn còn một nỗi niềm cần bộc lộ. Và hắn cần phải thực hiện ngay trước khi quá muộn.

Cụ thể là, hắn đang suy nghĩ xem nên tỏ tình thế nào vào Valentine - cũng là ngày mùng 1 Tết! Tết đến, báo hiệu bằng những cơn mưa rào bất chợt cùng những buổi sáng se lạnh...

Những ngày này, hắn được nghỉ. Nhưng nếu người khác đang lo đón Tết thì hắn lại suy tư, âu sầu. Lý do đơn giản chỉ vì...

"Tại sao Valentine năm nay đúng vào mùng 1 Tết chứ! Quái thật!" - hắn tung tấm chăn ra khỏi người, ngồi bật dậy, khoác thêm cái áo theo lời đề nghị của Cún - cô bạn thân từ thuở nằm nôi.

"Tết tới nơi mà nhìn ông, tui thấy chán quá...Năm nay niềm vui nhân đôi chứ sao. Các đôi tình nhân đi chơi vào mùng 1 Tết, chà..." - Cún ôm má mơ mộng.

"Bà thật ngốc! Mùng 1 Tết, gia đình nào cho con cái đi chơi với bồ mới sợ! Hơn nữa, mất ý nghĩa. Có quán xá nào mở cửa vào mùng 1 Tết không? Có ai bán đồ Valentine "độc" vào những ngày gần Tết không? Người ta toàn lo Tết cả. Vấn đề là ở chỗ đó!" - hắn cáu gắt.

"Thì ông tỏ tình với người ta trước..."

"Như vậy thì còn ý nghĩa gì!"

"Để Valentine năm sau đi..."

"Trời! Để năm sau chắc người ta đã có bạn trai từ đời nào..." - hắn nói xong câu này, Cún che miệng cười

"Vậy sao ông không tận dụng Valentine năm ngoái?"

"Năm ngoái, hai đứa còn con nít, bây giờ thì, hoặc là nói vào 14/2 năm nay, hoặc mọi kế hoạch của tui đổ bể hết. Lớp 12 rồi..." - hắn thổ lộ. Cún càng cười to hơn. Hắn quê, im tắp lự, không nói thêm nữa.

"Thì sao?"

"Thì năm sau...đường ai nấy đi..."

"Vớ...va...vớ...vẩn" - Cún vừa ngân dài vừa trề môi, làm hắn thích chí nhìn, cười hăng hắc. Cún phớt lờ, nói tiếp - "Điện thoại đâu, Yahoo để chỗ nào, và...cái miệng của ông nữa, ông không biết nói à?"

"Nhưng tui cần mọi chuyện "đâu vào đấy" vào Valentine năm nay, tức là bằng mọi giá, sau Tết, tui phải biết được nhỏ có thích tui hay không, để tui yên bề học tập. Và biết đâu, hai đứa sẽ cùng học, cùng ôn thi, cùng đậu, và cùng dắt tay nhau đến giảng đường mỗi ngày" - hắn chớp chớp mắt. Cún tiện tay lấy cuốn sách trên bàn khẽ vào trán, làm hắn giật mình nhè nhẹ. Cún cười...

"Cô nàng nào đấy?" - Cún thắc mắc.

"À, cái này thì bà không cần biết. Tui nói bà cũng không biết đâu. Cực xinh, học cực giỏi, nhiều chàng theo, nhưng hình như nhỏ chưa chính thức đồng ý với chàng nào" - hắn huýt sáo.

"Ông thích cô bé ấy từ khi nào? Sao tui không hề nghe nói, nghe kể vậy? Với lại, tui thấy, có con bé nào được ông nhắc đến trước đó đâu..."

"Xời, cái này người ta gọi là "tiếng sét ái tình". Bà còn nhỏ, chưa biết gì nhiều đâu" - Nói xong hắn vọt lẹ xuống tầng trệt vì hắn đã ý thức được hắn cần phải...chạy trước khi quá muộn.


o0o

Hắn và Cún chơi thân với nhau từ nhỏ. Cả hai biết mọi tật xấu của nhau hết, nên suốt mười mấy năm qua, dù bố hắn và mẹ Cún cứ chọc ghẹo, rồi thậm chí nhận nhau làm sui gia, cả hai vẫn không có động tĩnh gì. Có lần, bố hắn nói: "Cún nó vừa hiền lành, dễ thương, lại học giỏi, sau này mày lấy nó là có phước lắm đấy con ạ". Hắn chỉ ngáp một cái: "Đó là bố thấy vậy thôi. Nhiều năm qua, con đã "nghiệm" ra sự thật rồi". "Sự thật gì?". "Nó chỉ xứng làm em gái con thôi" - nói xong hắn bỏ đi, trước khi kịp nghe bố nói: "Cái thằng này, làm như mi có giá lắm vậy!"

Cún cũng thế. Trước giờ, Cún chưa hề có tình cảm nào "trên mức bạn bè" với hắn. Có lẽ, hắn như một thói quen nó không cần thay đổi. Có lẽ, nó và hắn chỉ dừng lại ở đó đã đủ hạnh phúc lắm rồi. Và có lẽ, nó không quen với việc hắn có những cử chỉ trìu mến với nó. Hai đứa xáp lại, hoặc cãi nhau, hoặc rượt nhau chạy, hoặc binh nhau chí chóe, hoặc ngồi tám. Hết.

V-day năm ngoái, hắn đã bày cho Cún cách tỏ tình với cậu bạn hotboy lớp trên. Kết quả: Thất bại. Cún khóc mấy đêm liền, hắn bối rối, lúng túng, chẳng biết làm gì cả, nên tối tối, cứ 5 phút hắn lại gọi qua nhà Cún: "Bà còn buồn không đấy?". Nghe Cún còn "hức hức", hắn dỗ dành: "Mạnh mẽ lên!", rồi...cúp máy. Cứ như thế cho đến khi Cún lên tiếng: "Tui hết buồn rồi, ông ngủ đi, rảnh quá!", hắn mới ngưng và thả người xuống giường, ngủ một mạch.

Cũng chính vì thế mà năm nay Cún muốn...trả ơn. Tức là Cún phải bày lại cho hắn cách tỏ tình thật độc đáo, thật ấn tượng vào ngày 14/2 này, để hắn thành công. Cún biết, nếu thất bại thì hắn cũng chẳng "hức hức" như nó năm ngoái, nhưng nó rất muốn "niềm vui nhân ba" vào Tết năm nay. Tức là, hắn vui khi tỏ tình thành công, hắn vui khi có bạn gái để dẫn đi chơi vào Tết, và nó vui khi hắn vui...

Nhưng mọi việc có vẻ...quá khó. Bởi vì, 14/2 năm nay trùng với mùng 1 Tết mất rồi. Mà mùng 1 Tết thì làm sao qua nhà "nàng" để tỏ tình đây? Không khéo bị đuổi như chơi. Hơn nữa, ai rảnh để nghe hắn tỏ tình vào ngày này chứ? Lại còn cả vụ quà cáp nữa...Mà Cún có biết cô nàng nào "vô phước" lọt vào "tầm ngó" của hắn đâu! Một sự trả ơn khập khiễng. Nghĩ tới, Cún lại đau đầu...

"Ông đưa tui xem "dung nhan" cô bé ấy đi. Và kèm theo bản lí lịch của nàng nữa... Tui muốn biết rõ để tiện bề "tác chiến". Với lại, tui đang bí ý tưởng, biết đâu nhìn qua được gương mặt nàng, cảm hứng tui lại dạt dào..." - Cún khổ sở, thở dài...

"Đây..." - nói rồi hắn chìa cho Cún một bức ảnh chụp vội trong điện thoại. Một cô bé thật đẹp, với nụ cười mỉm rất duyên, rất có phong cách. Cô bé khá giản dị, nhưng cái đẹp toát ra đủ để con gái cũng phải rung động.

Cún ngỡ ngàng, sững sờ, rồi cuối cùng là...hoảng hốt: "Ông...muốn..."cua"...người yêu của tên hotboy à? Thật là...quá sức tưởng tượng! Làm sao tui có thể giúp ông tỏ tình với người có chủ chứ! Chơi khó nhau đến thế là cùng. Tui bỏ cuộc, tui bó tay, tui...."

"Ấy ấy...Không có gì là không thể. Bà nhìn lại bà đi. Thế đứa nào năm ngoái tỏ tình với hotboy nào? Bà iu hotboy thì tui không được cưa bạn gái hotboy à? Với lại, cái tui cần là ý tưởng tỏ tình, chứ chưa nói đến việc thành bại. Năm ngoái, kế hoạch của tui quá hay, nhưng rất tiếc tên hotboy nó không thấy vậy. Tui thì chỉ cần "kịch bản", còn đoạn kết không màng tới. Bả thư giãn đi! Hơn nữa, theo như tui tìm hiểu thì cái thằng hotboy ấy khá lăng nhăng, và cô bé đó đang có vẻ buồn. Mối quan hệ giữa cả hai đang lung lay hơn bao giờ hết, đây là cơ hội "ngàn năm có một" cho cK này thể hiện"...

"Nếu ông nói vậy thì...chúng ta nên chuẩn bị một số thứ cho Tết, và cho cả Valentine sắp tới, hoặc có thể hiểu là chuẩn bị cho ngày 14/2. Đi thôi" - Nói rồi Cún lôi tuột hắn đi ra khỏi nhà, mặc cho anh chàng đang do dự. Thật ra, Cún vẫn chưa biết mình nên làm gì tiếp theo, vì đã trót lỡ "gật đầu cái rụp" giúp anh chàng "bạn thân nối khố" này rồi..., Cún đành "phóng lao, theo lao" luôn vậy...

Uờ
07-02-2010, 10:38 PM
Kì 2: Bắt đầu rắc rối


"Tui thấy những gì ông nói hơi mâu thuẫn đấy!". "Mâu thuẫn chỗ nào?".

"Lúc đầu, ông tuyên bố người ông để ý chưa chính thức đồng ý với chàng nào, cực xinh, cực giỏi...Bây giờ lại là người yêu hotboy. Khó hiểu thật!"...

"Ờ thì... tui sợ bà...ngại khó, không dám giúp. Nếu tui nói nhỏ đó có người iu rồi thì bà đã bỏ cuộc từ đầu, hỏng hết mọi kế hoạch của tui" - hắn chở Cún trên chiếc xe đạp, chạy chầm chậm dưới hai hàng cây. Đường lúc này vắng. Có lẽ mọi người đang ở trong nhà tất bật dọn dẹp để đón Tết hết cả.

"Ông...tinh vi vừa vừa thôi nhé! Mà tui biết nhỏ đó lâu rồi, sao ông lại khẳng định chắc nịch rằng tui không biết chứ! Cô bé tên Hà Lan, biệt danh là Tulip, về khoản xinh đẹp thì tui chấp nhận, nhưng học giỏi phải xem lại...Có mà...trong top từ dưới đếm lên!"...

"Bà làm gì đánh giá thấp con người ta thế! Học không giỏi, nhưng chăm chỉ và ngoan ngoãn là được! Còn tui khẳng định bà không biết vì con nhỏ này là người yêu thứ...n của thằng hotboy, nếu tui nói "tui muốn cưa người yêu hotboy" thì làm sao bà đoán ra được nhỏ nào. Mà nói thật, đến giờ tui mới biết tên và biệt danh của nó đó! Nè nè, bỏ cái tay ra khỏi eo tui ngay, tui hất một cái văng xuống đường không do dự đấy nhé!" - Hắn...nhột nên cố gắng nén cười, mặt mày ra vẻ giận dữ nhưng hề vô cùng...

"Cái gì?" - Mang vẻ ngạc nhiên nên Cún buông tay khỏi hông cK (hắn tự đặt cho mình một "bí danh" như thế) - "Ông không biết tên mà đòi làm quen, vậy hóa ra trước giờ ông chưa nói chuyện với nó à?"

"Ừ"

"Ôi, Valentine tình yêu, từ đây đến Tết ta còn khổ dài dài" - Cún rầu rĩ...


o0o

Những ngày cuối năm, khu trung tâm thành phố trở nên tấp nập và nhộp nhịp lạ thường. Thi thoảng lại thấy một vài người chở những cây mai nhỏ đầy ắp hoa lướt nhanh trên đường, vẻ mặt hớn hở. Lời bài hát "Tết tết tết tết đến rồi..." cứ ngân nga mãi...Có thể những giai điệu ấy xuất phát từ những quán cà phê, quán ăn, hay những cửa hàng bán tivi, nhưng cũng rất có thể bắt nguồn từ trong tâm hồn phơi phới của những người đang...mong Tết.

Nhưng có một người không mong đến điều đó. Là Cún.

Vì nó phải mang vác một trách nhiệm nặng nề: "Giúp đỡ thằng bạn thân cưa đổ một em dễ thương..."

Trước giờ, Cún tư vấn "ca" nào là thành công mĩ mãn "ca" đó. Tụi bạn đặt cho Cún một biệt danh rất...kêu: "Quân sư quạt...máy, mát tay vô cùng!". Ấy vậy mà chuyện của mình, Cún lại để cho...cK tư vấn, để rồi thất bại thảm hại...Ừ, có lẽ tên hotboy không thuộc về Cún, có lẽ Cún phải bớt mơ mộng để thực tế hơn. Nhìn lại mình, Cún không đẹp, chỉ ưa nhìn, mà vẻ "ưa nhìn" thì bất kì bạn nữ nào cũng có thể sở hữu. Cún chẳng có gì đặc biệt hết. Cún học cũng bình bình, chỉ nổi trội ở môn Văn. Mà bấy nhiêu thôi thì làm sao lọt vào mắt hotboy được...Cún cũng không bao giờ được như Tulip, có nhiều chàng theo đuổi. Ừ, Cún không đẹp. Cún hiểu mà...

"Bà làm cái gì mà thẫn thờ hững hờ thế! Tới shop quà lưu niệm rồi đây này!" - cK gọi giật, hắn chăm chú nhìn Cún, thấy mắt cô bạn rưng rưng. Hắn chợt...nao núng, bối rối...

"Ê. Đừng nói là tại tui chơi khó bà nên bà ấm ức, rồi khóc nha. Tui...sợ nước mắt lắm, có gì hai mình về nhà nói chuyện, chứ Tết tới nơi mà khóc giữa đường, người ta tưởng tui chọc giận bà, rồi bắt tui nữa...Huhu, tui muốn ăn Tết, cái vụ tỏ tình không cần đâu..."

"Cái ông này" - Cún bật cười khi nước mắt muốn ứa ra - "Tui tủi thân một chút thôi. Nào, bắt tay vào thực hiện kế hoạch nào..." - Cún nắm tay cK, cả hai đứa bước vào shop quà lưu niệm...

"Tui tính thế này, ông hãy vào đó tìm một cặp búp bê. Một con thêu chữ "Tulip", con còn lại là "cK". Sau đó đem gói ghém cẩn thận, nhớ chọn cả kiểu giấy gói cho đẹp nhé! Sau đó có thể thêm vào một tấm thiệp, và..."

"Nếu biết bà tư vấn những cái cũ rích như thế thì thà tui...bỏ cuộc còn hơn" - hắn bĩu môi - "Bây giờ bà...đứng ở ngoài giữ xe, tui vào coi có gì hay, rồi hỏi ý kiến bà sau. Tui sợ ý kiến của bà làm lập trường tui lung lay lắm. Để tui tự lựa"...

"Được thôi..."

Trong khoảng thời gian chờ đợi, bỗng Cún nảy ra một ý tưởng khá hay...Nó vội mua giấy và bút, thế rồi...hì hục viết.

Nửa tiếng sau...

"Hà. Chọn xong quà rồi. Đẹp mê ly. Thể nào Tulip cũng thích lắm..."

"Ừ. Hì hì. Bây giờ..., ông làm giúp tui việc này, chở tui đến một nơi..."

"Ở đâu?"

"Theo hướng tui chỉ, khỏi thắc mắc. Đi nào...!"


o0o

"Chào Tulip,

Mình là cK, học 12A1. Mình có thể làm bạn với Tulip được không? Liên lạc với mình nhé, số điện thoại là..."

Nhận được mẩu giấy, Tulip bối rối lắm...Thật sự, Tulip ngưỡng mộ cK từ lâu về khoản học tập, nhưng chưa kịp làm quen thì cK đã chủ động trước rồi. Tuyệt quá còn gì...Nhưng..., liệu có phải cK thật không nhỉ? Tulip thắc mắc. Lật qua lật lại mẩu giấy nhỏ còn thoảng mùi thơm, Tulip trông ra cửa... "Làm sao cK biết nhà mình mà dán mẩu giấy này lên tường?". Sự ngắn gọn trong mẩu giấy càng làm Tulip tò mò. Lưỡng lự một hồi, Tulip bắt đầu mở điện thoại, nhìn vào hàng số trên mẩu giấy...


o0o

"Hi Cún..." - một cái nick quen thuộc nhảy vào khi Cún đang viết blog. Nó giật mình.

"Chào...hotboy" - Cún gõ chữ mà tay run run...Cún chưa định thần lại được...

"Đừng gọi mình là hotboy, mình là Bi..."

"Ừ...Bi. Lâu rồi không gặp..."

"Đúng. Vì thế mà trông Cún khác hẳn..."

"Khác? Mà Bi "trông" hồi nào?"

"Trên blog ấy. Những tấm hình mới nhất được Cún cập nhật. Xinh đấy..."

"Quá khen...Tớ không bằng Tulip đâu:)" - Gõ xong câu này, cK ngồi phía sau Cún chợt phá lên cười. Cún quay lại trừng mắt, hắn mới im lặng, giả vờ huýt sáo...

"Bọn tớ sắp chia tay rồi!"

"Chuyện đó không liên quan gì đến tớ cả, Bi à :)"

"Có liên quan chứ! Tớ chia tay Tulip vì cậu đấy!"

"Sặc:-&" - Cún gõ câu này kèm theo biểu tượng gương mặt xanh lè không chút ngần ngại. Tên cK ngồi sau cũng đang sặc sụa. Hắn cố cường điệu lên để chọc tức Cún. Nhưng bây giờ cô bạn không mảy may quan tâm nữa. Tim Cún đập loạn xạ...


o0o

"Sướng nhé...Hotboy để ý luôn!"

"Ông im đi! Bây giờ, tui không khác gì một trò hề!" - Cún nói qua kẽ răng...

"Là sao?" - Hắn chống tay lên cằm ra vẻ nghiêm trọng...

"Cái vụ hôm bữa, tui giúp ông âm thầm, tại sao ông lại giả vờ nai tơ ngơ ngác với Tulip? Báo hại tui bị xem là người nhiều chuyện, tự dưng dán mẩu giấy lên tường nhà người ta chỉ để giúp ông!"

"Ai bắt bà làm chuyện đó nào. Rõ hâm! Ít ra cũng phải nói trước để tui còn đối phó!"

"Nhưng khi Tulip nhắn tin thì ông cũng phải nói tui chứ! Sao, ông có nói không?"

"Ờ thì...tui xin lỗi chuyện đó vậy...Dù sao cũng rất cám ơn bà đã...tác hợp. Tụi tui nói chuyện rất vui vẻ và sẽ gặp nhau vào ngày mai..."

"Còn chuyện thứ hai. Tên hotboy đang xem tui là "miếng mồi". Tự dưng hắn bắt đầu chuyển mục tiêu qua tui. Mà tui thì...bây giờ bỗng dưng xem thường hắn!"

"Thật không đấy? Hay khoái gần chết mà giả bộ?" - cK tỉnh bơ...

Cún đỏ mặt. Thật sự, thẳm sâu trong tim, Cún vẫn còn thầm hy vọng Bi sẽ để ý đến mình...Nhưng Cún sợ khi Bi đã đạt được mục đích rồi thì Cún lại bị hất ra...Tulip xinh đẹp là thế mà còn bị "đá", huống hồ...

"Tui hiểu bà đang nghĩ gì. Kể ra, bà cũng dễ thương, nhưng không bằng Tulip thật. Mà bây giờ Tulip cũng đang buồn khổ dữ lắm. Cơ hội tốt đẹp ngoài sức tưởng tượng...Cảm ơn bà vô cùng. Nhờ tên hotboy thích bà mà tui mới làm quen được Tulip. He he..."

"Ông im đi! Tui quyết định sẽ không bao giờ đỏ mặt trước tên hotboy thêm một lần nào nữa! Không tình yêu tình ái gì hết! Dẹp. Nhiệm vụ "tác hợp" của tui đã xong, ông có thể vui vẻ với kế hoạch chinh phục của mình...Tui phải giữ tâm trạng thanh thản để...ăn Tết. Valentine? Quên đi! Dù thằng hotboy có đứng trước cửa nhà tui vào sáng mùng 1 với cái bao lì xì to tướng, tui cũng chả thèm" - nói xong, Cún bỏ đi, mặc cho cK còn ngơ ngác, bất ngờ vì lời tuyên bố ấy...

Uờ
07-02-2010, 10:50 PM
Kì cuối: Chúng ta thuộc về nhau


Những ngày cuối năm, mọi thứ đều diễn ra tốt đẹp. cK vẫn hay sang nhà Tulip chơi.

Và tên hotboy vẫn giữ ý định muốn Cún làm bạn gái sau mùng 1 Tết. Nhưng đó là chỉ "tốt đẹp" với tên cK đáng ghét, còn Cún thì bắt đầu mang một nỗi niềm không biết tỏ cùng ai...

"Cứ tỏ cùng tui nè" - cK đứng trước gương, vuốt lại mái tóc được chải chuốt cầu kì... - "Đằng nào thì bà cũng đã từng thích hắn, bây giờ cho hắn lại cơ hội, vui bà vui hắn, có sao đâu!

"Dạo này ông điệu quá đấy...Đúng là khi iu có khác!"

"Bà cũng thế thôi...Thấy bà xinh ra hẳn, chứng tỏ bà điệu cho ai đó ngắm nè..." - cK vừa né cái gối mà Cún quăng vào đầu...

"Mà đâu có nhất thiết mỗi lần đi chơi với Tulip lại sang đây "trình báo" với tui. Muốn tui tức à?"

"Cái đó là bà tự nghĩ đó nha..."

"Xí. Tui thèm à! Ta đây có hotboy thích mà đã từ chối đấy nhé! Chứ không phải ế ẩm gì đâu!"

"Ha ha ha, ghê chưa. Ủa, sao từ chối chứ? Chẳng phải bà thích mê thích mệt sao?"

"Tui nhận ra, tui không còn thích hắn nữa, mà..."

"Chuyển qua thích tui? Ấy ấy, không được đâu nha..." - cK chưa kịp nói tiếp đã bị Cún dí chạy vòng vòng từ tầng trên xuống tầng trệt...Cả hai rượt nhau đến đầu phố rồi cK dừng lại...

"Không giỡn nữa... Bây giờ đi chơi không? Mấy nay xin lỗi vì đã bỏ bê bà...Giờ qua nhà Tulip rồi ba đứa cùng uống nước ăn bánh nhé!"

"Không!"

"Tại sao?"

"Tui không thích nhỏ đó!"

"Chỉ vì nó đẹp hơn bà? Ha ha. Đúng là con gái!"

"Ông chỉ giỏi suy bụng ta ra bụng người...Tui không muốn xen vào chuyện riêng tư của hai người thôi..."

Điện thoại cK rung lên, hắn mở ra coi, rồi gửi đi một tin nhắn, nội dung: "Cưng à, hôm nay anh bận, ngày mai anh sẽ đến. Chờ lì xì của anh nhé! Tulip của anh, anh yêu em".

Cún ôm bụng cười ngặt nghẽo: "Sến vừa vừa thôi!"


o0o

Cún và cK đi dạo khắp thành phố. Gần Giao thừa rồi nên mọi thứ đều trở nên nhộn nhịp. Những ánh đèn, những gì liên quan đến Tết, kèm theo không khí rộn rã đã thổi bung sự mệt mỏi chán chường của Cún tự khi nào...Chỉ có bên cạnh cK, Cún mới cảm thấy dễ chịu. Nhưng cK thì đã có Tulip, còn Cún thì bây giờ vẫn còn buồn chuyện hotboy...Trước, hắn không thích Cún. Nay, hắn xem Cún như một "vật thí nghiệm". "Giá trị của mình nằm ở đâu? Mình không đẹp như Tulip, nhưng ít ra mình học giỏi hơn nó, tại sao Bi lại có thể đối xử với mình như vậy? Tại sao mình không thể làm "người yêu chính thức" của Bi như Tulip, dù chỉ một ngày? Ừ thì mình đã từ chối, nhưng đôi khi mình lại không biết tại sao mình hành động như thế nữa" - một giọt nước trên khóe mắt Cún chực rơi. Một bàn tay ấm nóng đón lấy giọt nước ấy...

"Hôm nay đón giao thừa luôn nhé! Tui mới gọi điện nói với mẹ bà rồi. Bác cho hai đứa đón giao thừa. Phải chi bây giờ có Tulip..."

"Ông gọi điện kêu nó ra luôn đi...Chứ hai đứa đi cũng buồn..."

"Vậy hả? Chắc không? Không được ức chế mà cắn con người ta à!"

"Tui cắn ông trước đó!" - Cún gầm gừ...

Thật ra, nghe cK nhắc về Tulip hoài, Cún cũng...tủi thân...Từ nay, không còn ai xem Cún là đặc biệt nữa, cả hotboy, cả hắn...

Một lúc sau, Tulip đến.

Và, một điều Cún không thể ngờ đến, và cũng chưa dám mường tượng...đã xuất hiện...

Phía sau Tulip là tên hotboy. Là Bi.


o0o

Ngỡ ngàng. Sững sờ. Cún không nói được gì cả. Những tràng pháo bông nổ lên bầu trời tới tấp, trắng sáng cả góc trời. Một bài hát mang không khí Tết vang lên, quen thuộc lắm mà Cún không nhớ đó là bài gì. Khắp nơi, người người chen nhau xem pháo bông và hào hứng trước một năm mới sắp đến. Chỉ có một Valentine thu nhỏ, và khó hiểu, tồn tại và hiện diện nơi đây...

Bi đến trước mặt Cún, mỉm cười, im lặng...

Vẻ mặt của Tulip không biểu lộ cảm xúc rõ rệt.

Và...bỗng Cún bất chợt cảm nhận được hai bàn tay mình không rảnh như ban nãy nữa. Đã có hai cái gì đó níu giữ lại. Nhìn bên phải, Cún thấy Bi. Hắn đang nắm tay Cún, cười nửa miệng. Một nụ cười tuyệt vời...

Còn bên trái. cK đang nhìn Cún với ánh mắt vô cùng khổ sở, nhưng tràn ngập yêu thương...Tay cK ấm nóng, đan vào lòng bàn tay Cún. Môi cK mấp máy như muốn nói điều gì. Lúc này, nhìn Bi, Cún sợ, nhìn cK, tim Cún loạn nhịp...

Chuyện gì đang xảy ra đây?


o0o

"Tất cả tùy thuộc vào quyết định của Cún. Nếu Cún chọn tôi, cậu là kẻ thua cuộc, dù cho Tulip có ngưỡng mộ cậu đến mức nào đi nữa. Còn nếu Cún chọn cậu, tôi hứa sẽ không cưa cẩm thêm bất cứ bông hoa xinh đẹp nào trong trường. Tôi cảm nhận rằng mình thích Cún thật sự, và tôi muốn bày tỏ. Đơn giản thế thôi. Còn cậu? Cậu chỉ là bạn thân của cô bé, không thay đổi được tình thế đâu!"

"cK, hành động đi" - giọng Tulip run lên, nhưng vẫn rất trong trẻo...

"Ừ" - cK chỉ gật nhẹ, rồi quay sang Cún, hít thở sâu, nói một hơi dài: "Tớ tưởng, suốt mấy năm qua, cậu hiểu hết rồi chứ...Tất cả những gì cậu thấy trước kia chỉ là một màn kịch do tớ sắp đặt. Tớ muốn cậu là quân sư cho chính câu chuyện của chúng ta, nhưng rồi, mọi chuyện lại diễn biến phức tạp thế này. Bi nói thích cậu, và Tulip "đổ" trong khi tớ không hề "cưa". Cậu cho rằng trước giờ tớ xem cậu là bạn? Nhầm to. Tớ đã rất cố gắng để xem cậu như một người bạn, nhưng dần dà, tim tớ đập loạn nhịp mất rồi Cún à...Tớ nghĩ rằng, mình không thể che giấu mãi, nên đợi dịp thích hợp để nói ra... Đây là thời điểm thích hợp nhất. Cún à, tớ...thích cậu. Món quà tớ mua vào hôm trước cũng chỉ dành để tặng cậu...Cậu là một điều gì đó thiêng liêng và cao đẹp đối với tớ. Cậu cho phép tớ "nâng cấp" mối quan hệ giữa hai chúng ta, được không?"...

"Đừng nói với tớ rằng mọi người lại xem tớ là một con rối nhé! Gì mà cá cược ở đây! cK, cậu đem tớ ra để cá với Bi à? Cái gì mà "nếu Cún chọn cậu, tôi hứa sẽ không cưa cẩm thêm bất cứ bông hoa xinh đẹp nào trong trường"? Mọi người đang làm cái trò gì thế! Còn cậu nữa, cK, tại sao cậu lại làm tớ thất vọng như thế...? Cậu đem tình bạn chúng ta ra làm trò đùa? Trời ơi, có ai giải thích giùm tôi xem chuyện gì đang xảy ra không?" - Cún bật khóc, làm rơi món quà mà cK vừa trao tay. Bên trong món quà là hai con búp bê do chính cK đặt.

"Không đùa đâu, Cún..." - Tulip bắt đầu lên tiếng...

[...]

Sáng mùng 1, cK sang nhà Cún chúc Tết, đồng thời thông báo một "tin quan trọng". Bố cK nghe xong, chỉ cười lớn: "Được, được lắm. Thằng này coi vậy mà đã khôn lớn rồi đấy, chị nhỉ?". Mẹ Cún đồng tình, cười. Chỉ có Cún lúng túng và e thẹn...

"Hai đứa cố gắng bảo ban nhau học đấy. Lớp 12 rồi. Cũng may, tụi bây xưa giờ vẫn quấn lấy nhau như hình với bóng nên cũng không ảnh hưởng gì nhiều lắm..." - mẹ Cún nói...

"Đậu đại học đi, ta sẽ thưởng cho. Còn quà là gì, tới lúc đó hẵng biết..." - bố cK tuyên bố...

"Với con, sự đồng ý của Cún đã là món quà to lớn nhất!"

"Dẻo miệng vừa vừa thôi nghen" - Cún đánh yêu cK, rồi cười cười. Tết năm nay sao mà vui đến thế...


o0o

Bổ sung: Đây là lời "nhắn nhủ" của Tulip đến bạn đọc:

"Hẳn các bạn rất thắc mắc, không biết chuyện gì xảy ra vào khuya hôm đó. Rằng là tại sao tên hotboy lại nói thế, tại sao cK qua nhà tôi liên tục ngày qua ngày mà rốt cuộc lại tỏ tình với Cún - cô bạn "nối khố" suốt mười mấy năm...Rồi tại sao tôi và Bi lại có mặt ở đó cùng lúc, và liệu "Bi - tôi" có quay trở lại? Tất cả tùy thuộc vào sự suy luận của các bạn. Mọi việc đều có lí lẽ riêng của nó, và không ai sai cả. Riêng tôi, thật may mắn khi có một người bạn là cK. Cậu ấy đã giúp tôi hiểu rằng: "Tình yêu quan trọng thật đấy, nhưng tình bạn cũng rất đáng được duy trì". Nhờ cK mà tôi đã có một quyết định về việc có nên tiếp tục với Bi hay không, sau khi hắn đòi "quay lại" với tôi. Cún và cK thuộc về nhau như một lẽ hiển nhiên, và tôi, dù có cố gắng cách mấy cũng không thể chen chân vào họ được. Tôi tin, họ sẽ hạnh phúc bền vững, vì tình cảm của họ thật chân thành. Tôi cảm nhận được trong ánh mắt cK và cả nụ cười của Cún nữa..."



[Nguồn - muctim.com]