redwolf
14-01-2010, 11:54 PM
Bá Huy ngả người trên ghế so-fa khoan khoái thả vào không gian ấm áp của căn phòng khách sạn những cụm khói lớn. Bên kia vách ngăn kính Thu Trang đang xối nước ào ạt, hơi nóng bám thành một đám mây dày trong gian buồng tắm mờ ảo. Vậy là sau hơn 1 tháng quen và yêu nhau Thu Trang đã rơi vào vòng tay hắn tự nguyện và ngoan ngoãn như một con cừu non, không một phản kháng dù là yếu ớt nhất. Có lẽ nàng cũng đủ lý do cho việc hóa thân thành con cừu bạo dạn này. Thường thì các nàng còn giả bộ chống cự, các nàng sẽ giả là gái trinh, là con nhà gia giáo. Nghĩa là các nàng sẽ nhất định chống cự lại bàn tay mời mọc của hắn dù chỉ là chống cự yếu ớt, dù các nàng biết thừa rằng sau những chống cự ấy thì cái chuyện đó vẫn cứ diễn ra. Có nàng còn thút thít khóc lóc. Đương nhiên, việc các nàng chống cự sẽ chỉ khiến cho hắn cảm thấy hết sức thú vị, trong cái đầu tinh quái của hắn vang vọng giọng điệu khinh khỉnh và tự mãn “làm hàng, sớm muộn gì chẳng vào tay tao”. Đương nhiên, sau đó thì hắn sẽ nói những lời ngọt ngào và đầy trách nhiệm để trấn an các nàng, kiểu như “em đừng lo, chúng ta yêu nhau mới cho nhau mà”...“anh hứa, anh sẽ không bao giờ bỏ rơi em cả”...“nín đi, ra trường chúng mình cưới nhé? Em có tin anh không nào?”. Đương nhiên, những lời đường mật này cũng nhanh chóng được bụi phủ lên những lớp dày và hắn cũng có những cách thức hữu hiệu để cắt đuôi các nàng này một cách ngọt ngào. Quay lại với Thu Trang, cô nàng này là một ngoại lệ. Thu Trang ý thức rất mạnh mẽ vẻ quyến rũ của mình và hơn cả nàng là một tiểu thư con nhà danh gia vọng tộc nhất nhì Hà Thành. Hắn gặp Thu Trang tại công ty của bố nàng nơi hắn đang tập sự tại đó. Và ngay cái nhìn đầu tiên ấy hắn đã cuốn hút cô gái kiêu sa này như một định luật bất biến của bản thân hắn. Những chiêu quyến rũ phụ nữ như thế này hắn chưa bao giờ thua cuộc. Tuy nhiên hắn thừa nhận sự bạo dạn của con cừu non Thu Trang cũng khiến hắn thoáng chốc thất vọng. Nhưng chẳng sao, nàng dù có ra sao, có rách nát tả tơi chăng nữa cũng đã được cái gia sản kếch xù kia vá víu cho rồi. Hắn chậc lưỡi, những cụm khói lớn vẫn lan tỏa trong không gian màu vàng ấm áp.
- Bố em đang tìm em điên lên. Có lẽ chúng ta nên về thôi anh Huy ạ.
Thu Trang cất tiếng nhẹ nhàng sau lưng đánh thức mớ suy nghĩ hỗn độn của hắn. Huy quàng tay kéo người yêu vào lòng âu yếm.
- Chúng ta không được ở bên nhau đến sáng mai à? Anh sẽ nhớ em điên lên mất. Anh hứa sớm mai sẽ đưa em về được không?
Nàng vòng tay ôm lấy khuôn ngực Bá Huy nói giọng tiếc nuối:
- Dì em ghê lắm. Phải về thôi không có lần sau không trốn đi chơi được với anh như thế này nữa đâu. Bà ta mà mách lại Bố thì em toi luôn.
Huy làm bộ tiếc nuối:
- Thì đành vậy. Nhưng mà em hứa rồi nhé lần sau phải cùng anh trốn đi chơi như thế này đấy. Để anh đưa em về. Tuần sau anh lại ở nhà cả tuần, em ghé nhà anh nhé. Anh viết cho xong luận văn và cũng là kín đáo hơn cho em.
Huy cố tình kéo dài cụm từ “trốn đi chơi như thế này” một cách cố ý. Thu Trang "ừ" cười ngượng nghịu, đôi má nàng bừng đỏ. Những kẻ quen ăn vụng luôn có những ám hiệu của riêng họ và chỉ họ mới hiểu, ngay cả đó là lần đầu tiên họ ám hiệu cho nhau biết.
-------------
Nỗi niềm phấn khích khiến Bá Huy huýt sáo vang đường về nhà. Đã gần 12 giờ đêm, phố vắng ngắt tịnh không bóng người, những cột đèn đường đứng lặng im say ngủ. Để tiết kiệm điện họ tắt các cột đèn số lẻ nên con ngõ sâu hút hắt bóng sáng những dấu vết cắt cứa lên hai bên tường loang lổ những bóng mờ ma qoái. Không gian giãn ra phang phảng hương hoa sữa. Mùa này hoa sữa thơm ngào ngạt trời Hà Nội. Đầu ngõ nhà trọ Bá Huy có một gốc sữa già cổ thụ. Bình thường hắn không hay để ý chỉ đến mùa này hương hoa mới đánh thức thị giác của hắn thông qua khứu giác bởi đã đến cổng nhà rồi mà hương hoa còn bám theo hắn như một ả nhân tình lơi lả. Bá Huy vui vẻ tra chìa khóa cồng. Ngay khi hắn định đưa chiếc xe qua cổng thì một giọng nói êm mượt và rụt rè pha chút run run xúc động cất lên bên hiên khiến Bá Huy thất kinh.
- Bá Huy, anh về rồi à? Em đợi anh mãi.
Định thần lại và cố gắng nheo mắt nhìn về phía cô gái nhỏ nhắn đứng nép bên gốc phượng Bá Huy nhận ra nàng qua chất giọng miền trung đặc trưng. Đó là Mai Huế, người tình của hắn nơi quê nhà. Bá Huy thảng thốt.
- Mai Huế. Sao em lại ở đây? Trời, em ở đây lâu chưa? Sao không call cho anh ra bến xe đón em? Mà thôi, vào nhà đi đã.
Bá Huy được mệnh danh là người đa tình tốt đẹp là vì thế. Hắn luôn đối xử tốt với các nhân tình của mình và luôn biết cách xoa dịu tâm hồn các nàng để các nàng tự động rút lui khỏi hắn hoặc là cam chịu cảnh “chung chồng”. Bá Huy đưa nàng vào phòng mình rồi ân cần đi lấy cốc nước nóng. Mai Huế ngồi nép bên mép giường. Nàng trông tiều tụy quá, làn da trắng bệch, mái tóc rũ rượi phủ trên đôi vai mỏng manh. Nhưng cả gương mặt như thiếu máu ấy vẫn toát lên vẻ đẹp đằm thắm và ngây thơ của cô gái miền quê lam lũ. Khi Bá Huy mới xích lại bên cạnh Mai Huế đã rưng rưng đôi mắt đầy nước gục vào vai người yêu thổn thức: “Má biết chuyện chúng mình nên đuổi em đi. Em bị má đánh đuổi. Em chỉ nghĩ được đến anh thôi”. Bá Huy vỗ vỗ nhịp lên tấm lưng thon của cô gái vỗ về “ừ, không sao đâu rồi má sẽ hiểu cho chúng mình, má sẽ tha thứ cho anh và em. Cùng lắm anh về quỳ ở hiên nhà xin má tha tội cho tụi mình”. Dường như những lời ngọt ngào của Bá Huy khiến lòng nàng yên ả, Mai Huế bớt thổn thức và ngoan ngoãn dựa vào Bá Huy tìm kiếm hơn ấm.
Nằm bên cạnh Mai Huế mà trái tim Bá Huy thấp thỏm không yên, hắn liên tục đốt thuốc. Hắn không hình dung tới tình huống Mai Huế lại mò lên Hà Nội tìm hắn, lẽ ra nàng đang phải ờ quê nhà mà tìm cách phá cái thai đang to đùng từng ngày rồi chứ. Ban nãy khi ngắm nhìn nàng trong nhà tắm Bá Huy không khỏi thất kinh khi thấy cái bụng lùm lùm của Mai Huế và cả bầu ngực nở nang bất thường của bà mẹ trẻ đang thời kỳ thai nghén. Hắn chỉ muốn tóm lấy Mai Huế mà gào lên rằng “tôi đã đưa tiền cho em, tôi đã dặn em như thế nào mà còn để cho cái bụng to đùng đùng như thế kia? Em tính giết cả hai chúng ta à?” nhưng bản chất của một kẻ lãng tử và mưu toan như Bá Huy không cho phép hắn làm điều đó. Vì thế khi ôm Mai Huế trong vòng tay Bá Huy ngọt nhạt hỏi han tình hình của em bé nàng chỉ khóc mà rằng “ em cũng chưa biết như thế nào nữa, anh để em vài ngày em tính cho kỹ đã nhé”. Bá Huy buông nàng ra nói lạnh nhạt “em cứ ở đó mà tính, nó to đùng lên thì người chịu thiệt nhất là em. Anh đang học ở đây chẳng ai đụng chạm được tới” rồi hắn lại đổi giọng ngọt ngào “Em đừng quá lo. Nếu em sợ anh sẽ đưa em đi, bây giờ bệnh viện làm ăn cũng kín đáo và cẩn thận lắm sẽ không để lại di chứng gì đâu”. Thấy Huế không nói gì lòng Huy bớt lo lắng hơn, để cho nàng ngủ say hắn trằm trọc không yên vừa lo chưa giải quyết dứt điểm cái nợ lù lù ngay đây lại lo nhỡ Thu Trang phát hiện ra Mai Huế hắn sẽ không biết ăn nói ra sao và bao nhiêu công lao đầu tư vào canh bạc Thu Trang sẽ tan thành mây khói. Nghĩ đến thế Bá Huy không sao ngủ nổi, cũng như hắn Mai Huế như một pho tượng bất động và lạnh giá không chớp mắt trong màn đêm tĩnh mịch. Tiếng mèo động dục kêu thảm thiết trên mái nhà trong đêm thanh vắng. Ai bảo màn đêm yên ngủ, nó giả vờ yên ắng để bất ngờ lật tấy những âm mưa đang chất chứa trong những tâm hồn đen đúa. Nó sẽ ào ạt cuốn những mưu ma chước quỷ này vào hố đen tĩnh lặng của chính mình.
------------------v
- Bố em đang tìm em điên lên. Có lẽ chúng ta nên về thôi anh Huy ạ.
Thu Trang cất tiếng nhẹ nhàng sau lưng đánh thức mớ suy nghĩ hỗn độn của hắn. Huy quàng tay kéo người yêu vào lòng âu yếm.
- Chúng ta không được ở bên nhau đến sáng mai à? Anh sẽ nhớ em điên lên mất. Anh hứa sớm mai sẽ đưa em về được không?
Nàng vòng tay ôm lấy khuôn ngực Bá Huy nói giọng tiếc nuối:
- Dì em ghê lắm. Phải về thôi không có lần sau không trốn đi chơi được với anh như thế này nữa đâu. Bà ta mà mách lại Bố thì em toi luôn.
Huy làm bộ tiếc nuối:
- Thì đành vậy. Nhưng mà em hứa rồi nhé lần sau phải cùng anh trốn đi chơi như thế này đấy. Để anh đưa em về. Tuần sau anh lại ở nhà cả tuần, em ghé nhà anh nhé. Anh viết cho xong luận văn và cũng là kín đáo hơn cho em.
Huy cố tình kéo dài cụm từ “trốn đi chơi như thế này” một cách cố ý. Thu Trang "ừ" cười ngượng nghịu, đôi má nàng bừng đỏ. Những kẻ quen ăn vụng luôn có những ám hiệu của riêng họ và chỉ họ mới hiểu, ngay cả đó là lần đầu tiên họ ám hiệu cho nhau biết.
-------------
Nỗi niềm phấn khích khiến Bá Huy huýt sáo vang đường về nhà. Đã gần 12 giờ đêm, phố vắng ngắt tịnh không bóng người, những cột đèn đường đứng lặng im say ngủ. Để tiết kiệm điện họ tắt các cột đèn số lẻ nên con ngõ sâu hút hắt bóng sáng những dấu vết cắt cứa lên hai bên tường loang lổ những bóng mờ ma qoái. Không gian giãn ra phang phảng hương hoa sữa. Mùa này hoa sữa thơm ngào ngạt trời Hà Nội. Đầu ngõ nhà trọ Bá Huy có một gốc sữa già cổ thụ. Bình thường hắn không hay để ý chỉ đến mùa này hương hoa mới đánh thức thị giác của hắn thông qua khứu giác bởi đã đến cổng nhà rồi mà hương hoa còn bám theo hắn như một ả nhân tình lơi lả. Bá Huy vui vẻ tra chìa khóa cồng. Ngay khi hắn định đưa chiếc xe qua cổng thì một giọng nói êm mượt và rụt rè pha chút run run xúc động cất lên bên hiên khiến Bá Huy thất kinh.
- Bá Huy, anh về rồi à? Em đợi anh mãi.
Định thần lại và cố gắng nheo mắt nhìn về phía cô gái nhỏ nhắn đứng nép bên gốc phượng Bá Huy nhận ra nàng qua chất giọng miền trung đặc trưng. Đó là Mai Huế, người tình của hắn nơi quê nhà. Bá Huy thảng thốt.
- Mai Huế. Sao em lại ở đây? Trời, em ở đây lâu chưa? Sao không call cho anh ra bến xe đón em? Mà thôi, vào nhà đi đã.
Bá Huy được mệnh danh là người đa tình tốt đẹp là vì thế. Hắn luôn đối xử tốt với các nhân tình của mình và luôn biết cách xoa dịu tâm hồn các nàng để các nàng tự động rút lui khỏi hắn hoặc là cam chịu cảnh “chung chồng”. Bá Huy đưa nàng vào phòng mình rồi ân cần đi lấy cốc nước nóng. Mai Huế ngồi nép bên mép giường. Nàng trông tiều tụy quá, làn da trắng bệch, mái tóc rũ rượi phủ trên đôi vai mỏng manh. Nhưng cả gương mặt như thiếu máu ấy vẫn toát lên vẻ đẹp đằm thắm và ngây thơ của cô gái miền quê lam lũ. Khi Bá Huy mới xích lại bên cạnh Mai Huế đã rưng rưng đôi mắt đầy nước gục vào vai người yêu thổn thức: “Má biết chuyện chúng mình nên đuổi em đi. Em bị má đánh đuổi. Em chỉ nghĩ được đến anh thôi”. Bá Huy vỗ vỗ nhịp lên tấm lưng thon của cô gái vỗ về “ừ, không sao đâu rồi má sẽ hiểu cho chúng mình, má sẽ tha thứ cho anh và em. Cùng lắm anh về quỳ ở hiên nhà xin má tha tội cho tụi mình”. Dường như những lời ngọt ngào của Bá Huy khiến lòng nàng yên ả, Mai Huế bớt thổn thức và ngoan ngoãn dựa vào Bá Huy tìm kiếm hơn ấm.
Nằm bên cạnh Mai Huế mà trái tim Bá Huy thấp thỏm không yên, hắn liên tục đốt thuốc. Hắn không hình dung tới tình huống Mai Huế lại mò lên Hà Nội tìm hắn, lẽ ra nàng đang phải ờ quê nhà mà tìm cách phá cái thai đang to đùng từng ngày rồi chứ. Ban nãy khi ngắm nhìn nàng trong nhà tắm Bá Huy không khỏi thất kinh khi thấy cái bụng lùm lùm của Mai Huế và cả bầu ngực nở nang bất thường của bà mẹ trẻ đang thời kỳ thai nghén. Hắn chỉ muốn tóm lấy Mai Huế mà gào lên rằng “tôi đã đưa tiền cho em, tôi đã dặn em như thế nào mà còn để cho cái bụng to đùng đùng như thế kia? Em tính giết cả hai chúng ta à?” nhưng bản chất của một kẻ lãng tử và mưu toan như Bá Huy không cho phép hắn làm điều đó. Vì thế khi ôm Mai Huế trong vòng tay Bá Huy ngọt nhạt hỏi han tình hình của em bé nàng chỉ khóc mà rằng “ em cũng chưa biết như thế nào nữa, anh để em vài ngày em tính cho kỹ đã nhé”. Bá Huy buông nàng ra nói lạnh nhạt “em cứ ở đó mà tính, nó to đùng lên thì người chịu thiệt nhất là em. Anh đang học ở đây chẳng ai đụng chạm được tới” rồi hắn lại đổi giọng ngọt ngào “Em đừng quá lo. Nếu em sợ anh sẽ đưa em đi, bây giờ bệnh viện làm ăn cũng kín đáo và cẩn thận lắm sẽ không để lại di chứng gì đâu”. Thấy Huế không nói gì lòng Huy bớt lo lắng hơn, để cho nàng ngủ say hắn trằm trọc không yên vừa lo chưa giải quyết dứt điểm cái nợ lù lù ngay đây lại lo nhỡ Thu Trang phát hiện ra Mai Huế hắn sẽ không biết ăn nói ra sao và bao nhiêu công lao đầu tư vào canh bạc Thu Trang sẽ tan thành mây khói. Nghĩ đến thế Bá Huy không sao ngủ nổi, cũng như hắn Mai Huế như một pho tượng bất động và lạnh giá không chớp mắt trong màn đêm tĩnh mịch. Tiếng mèo động dục kêu thảm thiết trên mái nhà trong đêm thanh vắng. Ai bảo màn đêm yên ngủ, nó giả vờ yên ắng để bất ngờ lật tấy những âm mưa đang chất chứa trong những tâm hồn đen đúa. Nó sẽ ào ạt cuốn những mưu ma chước quỷ này vào hố đen tĩnh lặng của chính mình.
------------------v