Steph.T.June
03-01-2010, 09:29 AM
tên : (tạm dịch ) : có ai đó phía bên kia cầu vồng
thể loại : truyện ngắn ( gồm 2 phần , phần 1 đã hoàn thành. )
tên tác giả : steph.t.june
(còn j phải khai nữa k ạ? )
PART 1 : DREAM COMES TRUE.
Nó.Một cô bé 17 tuổi . Chuyển trường .Chuyển nhà . Nó buồn lắm. Cứ nghĩ , cứ nhớ lại cái hôm cả lớp chia tay là
lòng nó lại quặn đau : con gái thì khóc sướt mướt , hội con trai thì cố chọc nó cười một cách vụng về. Bên ngoài thì
nó cố tỏ ra vui vẻ . Thật. Nhưng ai biết ẩn chứa bên trong cái vẻ ngoài ấy là một trái tim nó đang rụng ra từng khúc
. Suốt cả mùa hè , nó chỉ ngồi ngắm cuốn sổ lưu bút của nó - những kỉ niệm tinh nghịch cuối cùng còn sót lại . Nó
ước lắm được trở lại ngày xưa , trở lại Hà Nội thân thương của nó .
Rồi cái ngày-nó-chẳng-mong-một-chút-nào cũng đến . Ngày Khai giảng ạ . Nó sẽ vào lớp mới , trường mới , làm
quen bạn mơí nữa . Cuộc sống như bắt đầu lại từ đâu …
*
* *
Một cô bé tóc đuôi sam , kẹp nơ hồng trên mái , đeo ba lô con ếch , đứng trước cửa lớp 12H một cách ngập
ngừng .Cô giáo lấy lại trật tự , rồi cất tiếng :
- Các em trật tự nào . Đây là bạn Phạm Hồng An ,học sinh mới của lớp ta. Bạn mới chuyển từ Hà Nội về trường
chúng ta. Cô mong các em sẽ giúp bạn hoà nhập với lớp và trở thành học sinh tốt của lớp ta nha - đoạn cô quay
sang An – Vào đi em , hãy làm quen với cả lớp nhé. Bạn lớp trưởng sẽ xếp chỗ cho em . Có gì không hiểu em cứ hỏi
cô hoặc các bạn nghen An , đừng ngại .
Rồi cô đi ra khỏi lớp . bỏ lại cái tập thể lạ hoắc cho cô bé.
Cô bé bước vào lớp , bẽn lẽn nói bằng cái giọng Hà Nội trong trẻo : “ Uhm , chào các bạn . Mình là An . Các bạn
cứ gọi mình là Angel đựơc rồi . Mong các bạn sẽ giúp đỡ mình . Xin cảm ơn ! “
Lớp trưởng đứng lên . Ngó quanh cái “ thành phố “ đông đúc 42 nhân , hắn nhận ra chỉ có “ nhà riêng “ của hắn
còn trống chỗ . Thở dài cái thượt , Tùng – tên hắn đầy đủ là Cao Mạnh Tùng - ngoảnh về phía Angel :
- Nè bạn , bạn qua đây ngồi với mình đây này . Có gì mình sẽ xếp lại chỗ sau . Ok ?
- Ok !
An xách ba lô qua chỗ Tùng , bụng tức : “ Xí! Cái tên này ! Tưởng dễ mà được ngồi cạnh bản cô nương à ? Thở
với chẳng dài . Bực mình “ ...
Thế là cô bé đó được xếp chỗ ngồi chung bàn với Tùng - một hotboy của khối . Không những học giỏi , đẹp trai ,
mà gia đình cậu còn thuộc hàng “khủng” trong số các đại gia quản lý khách sạn lớn ở cái đất Sài Gòn này .
*
* *
6h30’ sáng .
- An à , dậy mau đi con . hôm nay là ngày đầu tiên chính thức đi học đó.
Hoá ra cái tên monitor đó chẳng lấy gì làm tử tế à nha . Ngồi cạnh hắn , An cảm thấy cực cực cực kì bức xúc .
Tiết 1 của ngày đầu tiên .Bàn Angel và lớp trưởng trực nhật . Cứ ngỡ rằng một “ nam tử hán đại trượng phu “ như
hắn sẽ làm hết để angel ngồi chơi ,. Nào ngờ... người tính không bằng trời tính . An lau bảng , quét lớp , kê bàn , lấy
sổ đầu bài ,... quần quật – TÙng cũng “vất vả” không kém phần long trọng : ngồi trên bàn giáo viên , chỉ chỉ miệng
nói liên hồi “ chỗ kia chưa sạch kìa An “ , “ góc lớp có cái vỏ bimbim đâu kìa, nhặt đi “ . Hắn liên hồi sai bảo . Tùng
là “con nhà giàu “ , sống sung sướng gấm lụa từ bé , nào có biết cầm cái chổi thế nào đâu.
Papa mama hắn làm tổng giám đốc chuỗi khách sạn Plaza , nhà ở Phú mỹ hưng - người như thế làm sao mà biết
trực nhật chứ. Mọi ngày , với cái danh lớp trưởng , Tùng đc miễn trực nhật . Nhưng hôm nay có An , chàng lại nổi
hứng lên bắt cô bé trực nhật. ( người ta gọi cái này là cậy chức cậy quyền à nha ) . Angel thù hắn từ bữa đó - người
như hắn đúng là “ nam đại lãn , đại tiểu nhân “ angel nghĩ .
Mấy tiết tiếp theo , An và tùng cãi nhau suốt .
- Nà , ngồi xích qua bên kia đi , sao cứ sán lại gần tôi vậy ông nội !
- Gì chớ , không thèm nhá .
...
- Bà làm cái gì mà cái bàn nó rung kinh dữ vậy hả ?
- Tôi làm gì kệ tôi , liên quan đến ông à?
- Ơ hay . Bà rung bàn nên tôi không có cầm nổi cây viết nè .
-Xí . Đồ nhỏ mọn .
- Con cháu Bác Hồ gì mà dữ quá trời !
*
* *
5 tháng sau
Tròn 1 học kỳ ở trường . Tròn 1 học kỳ nó xa bạn bè . Nó vẫn nhớ mọi người , nhưng không còn thấy cô đơn nữa .
Angel đã kết thân với nhiều bạn mới ở trong lớp . Và kết thù với một kẻ chẳng xa lạ j : Tùng bột ( công tử bột ) .
Không một ngày nào – chính xác là không một giây nào hắn để cho An được yên thân .
Nói vậy chứ nhiều lúc hắn cũng dễ thương ra phết đấy chứ. Hôm trước học Đại số tiết đầu . Nhìn thấy cái mặt ngơ
ngơ của An , thầy gọi lên :
- An ,đáp số bài 12 của em là bao nhiêu ?
- ơ ơ , dạ , em …bài đó em chưa làm ra ạ .
- Ngồi xuống đi .Trong lớp phải tập trung chứ. - thầy bực .
Mặt cô nàng xịu xuống như mèo thiếu ngủ . Bài đó khó , angel lại vốn “ cà dốt” môn này mà , không tập trung nữa.
Hèn j mà không làm được chứ. Thế mà partner bên cạnh – Tùng - nổi máu hào hiệp giúp đỡ cô nàng mới chết . Giờ
ra chơi , hắn kéo tay Angel , bảo:
-Nè , bà cô , ra đây tôi chỉ cho cái bài lúc nãy nè !
- Ơ , à ờm đây .
Giọng Tùng lúc ấy sao mà ngọt thế , ấm thế. Đúng chất là một thằng con trai Nam kỳ , lãng tử và hào hoa à
nghen . Hắn từ tốn giảng kỹ cho cô bé , thỉnh thoảng lại pha trò cười nữa.
Angel mải mê nhìn ngắm cái khuôn mặt trắng trẻo , thanh tú của Tùng. Say sưa như người ta đang nhìn một báu
vật vậy . An thầm hỏi : “ Tại sao trước đây mình chưa bao giờ nhận ra độ kool của hắn nhỉ ? Thực sự… hắn rất rất
rất đẹp trai – không gì có thể phủ nhận điều ấy cả . “
- Này đồ hâm!
An tỉnh giấc mộng ngàn thu , quay lại với thực tại :
- À , ờ sao hả ?
- Nãy giờ sao nhìn người ta hoài vậy ? Bộ thấy tôi đẹp trai quá hả ? - hắn cười phớ lớ , mất hết cả hình tượng đẹp
đẽ mà Angel thấy khi nãy – Tôi giảng có hiểu gì không vậy ?
- Uhm , có hiểu mà ,cứ giảng tiếp đi . Chỉ là hơi mất tập trung một tẹo thôi .(thiên thần nở một nụ cười hết sức
ngố tàu ) .
Các tiết còn lại của buổi hôm ấy diễn ra một cách suôn sẻ ngoài sức tưởng tượng. Không war. Không chí choé. Bình
thản trong yên lặng. Thiên thần nhìn Tùng chằm chằm , soi từng kẽ một ấy . Và Tùng cũng có cảm giác ngượng
ngượng ,cảm thấy như có ai đó đang nhìn mình . Hắn quay ra .
- Gì đấy ?
- À không có gì đâu . Chỉ là... chữ ông đẹp nhỉ !
- Xời , giờ mới biết à ! - lớp trưởng tự sướng.
*
* *
Tối . An đi học thêm về - tất nhiên là đi bằng xe đạp rồi . Vừa đi vừa nhẩm hát lại mấy câu bài Fifteen.
- Cuz when you are fifteen , somebody tell you they love u . and u gotta believe them …
Đột nhiên Angel thấy lạnh lạnh sống lưng . Cứ như có ai đó đang đi theo nó vậy.
Một cái xe gắn máy tiến sát lại gần xe của Angel :
- Này cô em , đi đâu mà muộn thế hả? Cần đi đâu không lên anh chở đi này .
- Ơ ơ ….
Cái xe máy ghẹ xe Thiên thần vào lề đường . Chiếc xe ngã chỏng quèo , cả Thiên thần cũng vậy . Cô nàng nằm
sõng soài trên mặt đường nhựa. Hai tên thanh niên tiến lại gần An .
- Cô em trông cũng trắng trẻo xinh xắn ra phết chứ đùa à . - một tên nói.
Bỗng nhiên có một chiếc xe đạp địa hình ở đâu đó dừng lại ngay trước mặt An và hai thằng kia.
Là Tùng .
Mọi hôm chàng vẫn đi xe hơi cơ mà ? Hôm nay , tự dưng Tùng lại dắt con địa hình ra đi - quả là chuyện lạ!Lại đi
đúng cái con đường này nữa .Thật tình cờ và bất ngờ .
Vội vã nhảy xuống xe , Tùng sẵng :
- Này hai thằng kia , đang làm cái gì thế hả ?
- Á à , thằng oắt con này ở đâu ra đấy ? Có cần em này thì đợi các anh xong đã nhớ . ( cười nham hiểm )
Hắn kéo An lên ôm vào người .
- Bỏ cô ấy ra không thì đừng trách tôi .Mau . – Tùng quát .
-Người yêu chú em à mà cáu thế?
-Phải ! . Tao nói bỏ ra cơ mà! BỎ RA.
- Cứ từ từ đã nào . cho anh mượn một tý mất gì nào .
Chẳng nói thêm câu gì . Tùng thụi cho thằng đó một fát . Nó ngã dúi dụi . Thằng kia rút con dao từ trong túi quần
ra , giơ về phía TÙng. Cậu ấy đá bay con dao , giẫm lên tay thằng đó = đôi converse đen trắng của mình . Không hổ
danh đại cao thủ ở lớp .
- Mày nhớ đấy !
Hai tên du côn bỏ đi , loạng choạng loạng choạng . Chúng nó vừa bước đi vừa lẩm bẩm chửi thề .
Tùng lo lắng vội vàng chạy tới chỗ An.
- An có sao không vậy?
- Không sao đâu , chỉ hơi bị trầy xước chút thôi hà .
Tùng đỡ Thiên thần dậy , phủi quần áo , dựng lại chiếc xe đạp.
- Tùng chở An về nhà nha? Chân tay vậy sao mà đi .
- Nhưng mà …..
- Không nhưng nhị gì sất . Có lên xe không hả , vứt cả người cả xe lại bây giờ .Không nghe mai tôi méc cô ( cười )
- Ơ coá lên chứ.làm phiền lớp trưởng quá . ( ngượng)
Tùng đèo An . Còn chiếc xe của Angel thì thuê xe kéo chở về theo .
- Cảm ơn ông nha.
- Chỉ cảm ơn suông thôi hả cô
Tùng cười lớn .
- Mình thực sự cảm ơn bạn đấy . Không có Tùng không biết lúc đấy phải làm gì nữa àh .
- Sợ lắm àh?
-Sợ chứ. Con gái mà , lại không có võ nữa .
- Thôi được rồi . Có mình rồi nè . Không phải sợ nữa.
. . .
- An dựa vào vai Tùng được không?
-Uhm.
An sợ và mệt , thiếp đi lúc nào không hay . Chỉ biết , trong đầu , khi ấy An cảm thấy vô cùng an toàn . An dựa vào bờ vai to khoẻ , ấm áp của Tùng . Một cảm giác trước đây An chưa bao giờ có – nó xoá tan đi cái mệt mỏi trong người , nó làm trái tim cô bé thổn thức . Thiên thần thấy như khi ấy , hai trái tim của nó và Tùng cùng đập một nhịp , cùng thở , cùng sống vậy . Nó vô cùng khó tả . Trong đầu Thiên thần bấy giờ vẫn cứ văng vẳng : “… nó là người yêu chú em à ? - Phải thì sao nào . Bỏ cô ấy ra không thì đừng trách tôi . Mau “ . Cái giọng đáng sợ ấy An chưa bao giờ nghe thấy ở Tùng cả. Bình thường ở lớp chỉ có những tiếng cười vô tư , bỡn cợt Angel , hay cũng lắm là nói hơi to chút thôi . Chưa bao giờ như thế này cả ấy . . .
*
* *
Về đến nhà . Tắm rửa . An leo lên giường , ôm chặt lấy con ếch của mình . Cô bé nghĩ lại những gì đã xảy ra
trong ngày hôm nay . Ác mộng . Nhưng trong ác mộng đó lại có một điều tuỵêt vời - Điều lần đầu tiên An thấy – như
trên phim truyền hình vậy đó. Trong chớp nhoáng , Angel thấy rằng , hình như có một cái gì đó đang len lỏi , cố nhoi
lên trong trái tim mình . Nhưng không ai , không gì có thể xác địng được đó là cái gì cả… Kể cả Angel … kể cả
Nhưng An cũng không ngờ , rằng đâu đó ở cái thành phố này , có ai đó cũng đang nghĩ về chuyện ngày hôm nay.
Trong đầu Tùng nhiều chuyện để nghĩ lắm. Cậu tự hỏi tại sao , cái gì đã đem đến sức mạnh khi cậu cứu An như
vậy ? Trước giờ không phải một thằng nhãi nhát cáy , nhưng Tùng cũng chẳng bao giờ thích khoe , hay thể hiện thôi
, cái đai xanh của mình cho mọi người biết cả . Chỉ đơn giản là học cho khoẻ thôi . Không ngờ lại hữu ích như vậy .
Tùng nhớ lại cái cảm giác khi An dựa vào lưng mình . Lúc ấy cậu thấy rằng mình sinh ra như để bảo vệ cho An vậy .
Số phận chăng ? Tùng chẳng rõ … Chẳng biết là vì nóng hay là vì ngượng mà khuôn mặt lúc ấy của Tùng ửng đỏ lên
một cách thất thường . Cũng may Angel không có nhìn thấy điều đó , ha . Đó là lần đầu tiên mà Tùng bảo vệ một cô
gái – cũng như An lần đầu tiên thấy Tùng lớn tiếng vậy.
Mọi chuyện hoàn toàn ngoài dự kiến . . .
Hay đúng hơn , là như câu chuyện cổ tích . . .
*
* *
- Gì vậy An? Bom à ? – Tùng ngước lên nhìn An và món qùa cô bé đặt trước mặt mình , mắt giả vờ chớp chớp sợ
hãi .
- Ừ bom đấy ! haha . Đùa thôi , đó là qùa cảm ơn về chuyện hôm qua đó mà .
- Ồ , từ bé tới giờ mình chưa bao giờ nhạn được bom đâu à nghen .
- GIỡn hoài à.
An không còn thấy Tùng nghịch ngợm và kiêu kì như trước nữa . Mà dường như sau cái bề ngoài “ siêu nhắng “
ấy , là một đứa con trai mạnh mẽ , chính chắn hơn . Mọi chuỵên ở cái bàn ba ấy không còn chí choé như trước nữa
. Thay vào đó là những câu chuyện hết sức dễ thương và vui. ( vẫn cãi nhau , nhưng chỉ là đùa thôi hen – no more
thù hận ) .
• • •
Trong mấy tháng ở lớp mới, An cũng quen được nhiều bạn , trong đó có Quỳnh. Đó là cô bạn bàn dưới , và là bạn
thân của Angel. Cũng là một ******* trong cái thành phố này nữa . Yếu điểm duy nhất của cô nàng là quá mơ mộng ,
và quá nhạy cảm . Theo như trực giác mách bảo của thiên thần , thì Quỳnh có tình cảm với Tùng “bột” – tên ngáo
ngơ ngồi cạnh Angel. Ngày nào tới lớp , cô nàg cũng đưa cho lớp trưởng một cây lollipop to oạch , cùng với một cái
thiệp . Theo như “ý” QUỳnh thì đó chỉ là qùa hối lộ thôi , không có chuyện yêu đương gì ở đây sất . Nhưng Angel biết
thừa chứ. Biết sao không? Là vì có một lần , sau hồi năn nỉ ỷ ôi monitor hotboy của 12H , Angel đã được đọc một
trong những tấm thiệp dễ thương mà Quỳnh gửi cho Tùng .
- ÔI sao hôm nay lớp trưởng lớp mình đẹp trai thế nhở .
-Ngày nào mà chả thế. Bây giờ mới thấy hả . Hahaha
- Ừ thế bạn đẹp trai cho tớ nhờ một tý được không?
- Lại cơ hội . Gì đây bà cô?
- Cho tớ xem cái thư tình của ấy một tý . ( chớp chớp mắt ra bộ dễ xương)
- Thư tình gì cơ hả?
- Cái Quỳnh nó đưa cho cậu ý . Nhật báo hàng ngày ý .
- Không bao giờ nhá !
- THôi cho mượn một tý đi mà.
Sau một hồi đắn đo suy nghĩ , Tùng quyết định share cho con nhỏ mấy tờ giấy Quỳnh viết cho nó . Có lẽ cũng
chẳng có gì độc hại cả.
- E hèm . nghe đây.
- Đây nào . mau lên tý.
- “ Thân gửi Tùng .
Hôm nay cậu thế nào ? Mọi chuyện vẫn ổn chứ . Chúc cậu có một ngày tốt lành nha.
Luôn nhớ rằng đâu đó vẫn có người đang đợi cậu mở trái tim và đón nhận tình cảm của người ấy đó.
L. U
Sign : Quynhkute “
- Ít thế á ???
- Ừ , chỉ thế thôi mà . Bộ bà nghĩ còn cái gì nữa hả .
:-“
• • •
Sáng nay , Quỳnh rủ An xuống canteen “ nhậu nhẹt” . Quỳnh nói có chuyện muốn nhờ An và quan trọng nữa : Quỳnh chủ chi .Thiên thần của chúng ta chén hết 2 hộp yogurt vinamilk , thêm 3 dĩa thịt bò khô nữa . Còn Quỳnh thì chỉ uống một cốc sinh tố dâu ( chắc bà cố tiếc tiền mà ) .
Quỳnh mở lời trước :
- Angel nè , Quỳnh nhờ An một chuyện được không.
- Ôi dào , nói gì nói lẹ đi Quỳnh , cứ úp úp mở mở mãi .
- Nó hơi tế nhị một tý, bạn nhớ không cười mình nha!
Bỏ hộp sữa chua xuống , Thiên thần nói :
- Có gì Quỳnh cứ nói đi . Chúng mình là bạn mà. Nếu giúp được thì An sẽ giúp . Không phải lo .
- Quỳnh thấy An thân với Tùng .
- ÔI dào ,thân thiết gì chứ. Chẳng qua ngồi cùng bàn thôi .
- An không biết , chứ Tùng rất ít chơi với các bạn nữ , đa số toàn fan của bạn ý ấy . Chỉ có với An là khác - lớp
trưởng quan tâm và nói chuyện với cậu rất tự nhiên .
-Cứ cho là thế .
Quỳnh cúi mặt xuống hít một hơi sinh tố lấy dũng khí , tiếp :
- Thiên thần , theo cậu thì leader lớp mình ấy , uhm , có thích mình một chút nào không nhỉ ?
- Mình nghĩ là có . Chỉ cần Quỳnh cố gắng là sẽ được thôi .MÌnh sẽ giúp nữa !
• • •
Bây giờ thì Angel có một nhiệm vụ lớn đây : chiến dịch thần tình yêu . À , cả Quỳnh nữa chứ .
Đúng một tuần sau đó …
Tối thứ bảy , Quỳnh có mặt tại nhà Angel - với lý do hết sức chính đáng : “Con sang nhà nhỏ bạn học nghen ba mẹ
, nếu muộn quá thì con sẽ ngủ lại luôn à . Dù sao hôm sau cũng không có phải tới trường mà “ .
- An à , có bạn con tới nè .
- Dạ , con xuống liền .
Quỳnh và An nhanh chóng bắt tay vào « chiến dịch « . Đầu tiên , hai người làm một cái list bự chảng lun : những
điều monitor thích và không thích . Nào thì là monitor thích ăn cà rem , không thích kẹo mút ( Quỳnh : chết thật ,
mình mất điểm rồi ) , rồi thích mẫu con gái năng động và hay cười ( chả lẽ mình thuộc mẫu người này- An thốt lên TT )
..etc…etc… Đó là tất cả những gì mà « gián điệp » Angel đã thu thập được sau một tuần « thăm dò thị trường » từ
phía khổ chủ leader và cả phía các fan. Sau đó tới lựơt Angel lên danh sách đồ mặc + phụ kiện đi kèm cho từng
ngày ( may thế cái trường này k phải mặc đồng phục ) . chẳng hiểu Angel đã có kinh nghiệm chưa mà nhỏ lập ra
được cả một list quần áo fashion , hàng « hiệu « , công thệm cả nước hoa nữa chứ .
Và một chuyện cuối cùng : Angel từng tuần hoặc ngày sẽ phải cố dò hỏi sem liệu lớp trưởng có thích Quỳnh hay
không.
*
* *
Bước tới phía tủ đựng đồ của mình .Như mọi ngày , lớp trưởng 12H
lại nhận
được một gói qùa được bọc cẩn thận . Chẳng cần mở , cũng biết đó là của Quỳnh – 1 girl khá xinh xắn và dễ thương
trong số 42 mem của lớp .
-Woa , Tùng lại nhận được qùa nữa kìa.
- Gì đâu mà . Mấy bố này …
Mấy cậu bạn đứng xung quanh tỏ ý ghen tị .
- Tùng . mày chỉ cách cho tụi tao , làm sao mà nhỏ nào cũng bám riết lấy mày vậy hả ?
- Chắc tại tao đẹp trai chứ bộ. – lớp trưởng lớn giọng cười vang .
Trong cái hộp bé xinh đó là một hộp cơm sushi do chính tay Quỳnh làm , được trang trí đẹp mắt và rất hấp dẫn .
Kèm đó là tấm thiệp dễ xương không kém : Gửi Tùng . ăn thử đi nha , chính tay mình làm đó . Mình nghe nói cậu
thích ăn sushi mà ? Phải không ? Have a nice day !
Love you
Sign : Quynhkute «
Giờ Tự học . Vốn dĩ cái giờ này sinh ra chỉ để học sinh buôn dưa , và giáo viên thì ngồi làm nốt viêc đang dở .
Chứ học hành gì đâu nào . Angel huých mr.Bột , nói :
- Sướng nhở ? Không hiểu sao mà sướng thế chứ ! – Angel cười , nói với leader.
- Bà nói lăng nhăng gì thế hả thiên thần?
- Ừ thì tôi bảo có người có ******* tặng cơm hộp cho thì sướng ấy . Tôi chả có ai tặng cơm hộp cho cả.
- Xin bà . Thế có ăn không tôi share nhá . Hết tị nha .
- Ai lại như ông không ! Dù sao cũng là tình cảm con nhà người ra mà ông đem “ share” thế hả . – An tỏ vẻ hơi
phật lòng .
- Ờ thế thôi .
- Nhưng mà tôi cũng thích sushi lắm . – An nháy mắt – hay là để tôi nói Quỳnh cùng ăn nhá . Hai người ăn , tôi ăn
“theo” thôi .
- Tuỳ bà . Trước giờ bà vẫn lắm mưu mẹo vậy hả . – Tùng tiếp tục với quyển tạp chí IT đang đọc dở . – Người
Hà Nội không ngờ ranh ghê ha . ( cười ) . Rồi thế nhá , tôi đọc nốt đây , cứ phá đám người ta hoài à . Trưa nay nhá
, chỗ mọi khi ở căng tin ấy .
- OK! – Angel hớn hở .
Angel xé cái xoạt một tờ giấy từ quyển sổ ghi tùm lum tà la , nàng viết :
” Quỳnh ui . Kế hoạch A đã complete nhá , Trưa , Hoa giấy vàng . đợi mình chỗ cổng nha .
Sign: Angel thánh thiện cupid .”
thể loại : truyện ngắn ( gồm 2 phần , phần 1 đã hoàn thành. )
tên tác giả : steph.t.june
(còn j phải khai nữa k ạ? )
PART 1 : DREAM COMES TRUE.
Nó.Một cô bé 17 tuổi . Chuyển trường .Chuyển nhà . Nó buồn lắm. Cứ nghĩ , cứ nhớ lại cái hôm cả lớp chia tay là
lòng nó lại quặn đau : con gái thì khóc sướt mướt , hội con trai thì cố chọc nó cười một cách vụng về. Bên ngoài thì
nó cố tỏ ra vui vẻ . Thật. Nhưng ai biết ẩn chứa bên trong cái vẻ ngoài ấy là một trái tim nó đang rụng ra từng khúc
. Suốt cả mùa hè , nó chỉ ngồi ngắm cuốn sổ lưu bút của nó - những kỉ niệm tinh nghịch cuối cùng còn sót lại . Nó
ước lắm được trở lại ngày xưa , trở lại Hà Nội thân thương của nó .
Rồi cái ngày-nó-chẳng-mong-một-chút-nào cũng đến . Ngày Khai giảng ạ . Nó sẽ vào lớp mới , trường mới , làm
quen bạn mơí nữa . Cuộc sống như bắt đầu lại từ đâu …
*
* *
Một cô bé tóc đuôi sam , kẹp nơ hồng trên mái , đeo ba lô con ếch , đứng trước cửa lớp 12H một cách ngập
ngừng .Cô giáo lấy lại trật tự , rồi cất tiếng :
- Các em trật tự nào . Đây là bạn Phạm Hồng An ,học sinh mới của lớp ta. Bạn mới chuyển từ Hà Nội về trường
chúng ta. Cô mong các em sẽ giúp bạn hoà nhập với lớp và trở thành học sinh tốt của lớp ta nha - đoạn cô quay
sang An – Vào đi em , hãy làm quen với cả lớp nhé. Bạn lớp trưởng sẽ xếp chỗ cho em . Có gì không hiểu em cứ hỏi
cô hoặc các bạn nghen An , đừng ngại .
Rồi cô đi ra khỏi lớp . bỏ lại cái tập thể lạ hoắc cho cô bé.
Cô bé bước vào lớp , bẽn lẽn nói bằng cái giọng Hà Nội trong trẻo : “ Uhm , chào các bạn . Mình là An . Các bạn
cứ gọi mình là Angel đựơc rồi . Mong các bạn sẽ giúp đỡ mình . Xin cảm ơn ! “
Lớp trưởng đứng lên . Ngó quanh cái “ thành phố “ đông đúc 42 nhân , hắn nhận ra chỉ có “ nhà riêng “ của hắn
còn trống chỗ . Thở dài cái thượt , Tùng – tên hắn đầy đủ là Cao Mạnh Tùng - ngoảnh về phía Angel :
- Nè bạn , bạn qua đây ngồi với mình đây này . Có gì mình sẽ xếp lại chỗ sau . Ok ?
- Ok !
An xách ba lô qua chỗ Tùng , bụng tức : “ Xí! Cái tên này ! Tưởng dễ mà được ngồi cạnh bản cô nương à ? Thở
với chẳng dài . Bực mình “ ...
Thế là cô bé đó được xếp chỗ ngồi chung bàn với Tùng - một hotboy của khối . Không những học giỏi , đẹp trai ,
mà gia đình cậu còn thuộc hàng “khủng” trong số các đại gia quản lý khách sạn lớn ở cái đất Sài Gòn này .
*
* *
6h30’ sáng .
- An à , dậy mau đi con . hôm nay là ngày đầu tiên chính thức đi học đó.
Hoá ra cái tên monitor đó chẳng lấy gì làm tử tế à nha . Ngồi cạnh hắn , An cảm thấy cực cực cực kì bức xúc .
Tiết 1 của ngày đầu tiên .Bàn Angel và lớp trưởng trực nhật . Cứ ngỡ rằng một “ nam tử hán đại trượng phu “ như
hắn sẽ làm hết để angel ngồi chơi ,. Nào ngờ... người tính không bằng trời tính . An lau bảng , quét lớp , kê bàn , lấy
sổ đầu bài ,... quần quật – TÙng cũng “vất vả” không kém phần long trọng : ngồi trên bàn giáo viên , chỉ chỉ miệng
nói liên hồi “ chỗ kia chưa sạch kìa An “ , “ góc lớp có cái vỏ bimbim đâu kìa, nhặt đi “ . Hắn liên hồi sai bảo . Tùng
là “con nhà giàu “ , sống sung sướng gấm lụa từ bé , nào có biết cầm cái chổi thế nào đâu.
Papa mama hắn làm tổng giám đốc chuỗi khách sạn Plaza , nhà ở Phú mỹ hưng - người như thế làm sao mà biết
trực nhật chứ. Mọi ngày , với cái danh lớp trưởng , Tùng đc miễn trực nhật . Nhưng hôm nay có An , chàng lại nổi
hứng lên bắt cô bé trực nhật. ( người ta gọi cái này là cậy chức cậy quyền à nha ) . Angel thù hắn từ bữa đó - người
như hắn đúng là “ nam đại lãn , đại tiểu nhân “ angel nghĩ .
Mấy tiết tiếp theo , An và tùng cãi nhau suốt .
- Nà , ngồi xích qua bên kia đi , sao cứ sán lại gần tôi vậy ông nội !
- Gì chớ , không thèm nhá .
...
- Bà làm cái gì mà cái bàn nó rung kinh dữ vậy hả ?
- Tôi làm gì kệ tôi , liên quan đến ông à?
- Ơ hay . Bà rung bàn nên tôi không có cầm nổi cây viết nè .
-Xí . Đồ nhỏ mọn .
- Con cháu Bác Hồ gì mà dữ quá trời !
*
* *
5 tháng sau
Tròn 1 học kỳ ở trường . Tròn 1 học kỳ nó xa bạn bè . Nó vẫn nhớ mọi người , nhưng không còn thấy cô đơn nữa .
Angel đã kết thân với nhiều bạn mới ở trong lớp . Và kết thù với một kẻ chẳng xa lạ j : Tùng bột ( công tử bột ) .
Không một ngày nào – chính xác là không một giây nào hắn để cho An được yên thân .
Nói vậy chứ nhiều lúc hắn cũng dễ thương ra phết đấy chứ. Hôm trước học Đại số tiết đầu . Nhìn thấy cái mặt ngơ
ngơ của An , thầy gọi lên :
- An ,đáp số bài 12 của em là bao nhiêu ?
- ơ ơ , dạ , em …bài đó em chưa làm ra ạ .
- Ngồi xuống đi .Trong lớp phải tập trung chứ. - thầy bực .
Mặt cô nàng xịu xuống như mèo thiếu ngủ . Bài đó khó , angel lại vốn “ cà dốt” môn này mà , không tập trung nữa.
Hèn j mà không làm được chứ. Thế mà partner bên cạnh – Tùng - nổi máu hào hiệp giúp đỡ cô nàng mới chết . Giờ
ra chơi , hắn kéo tay Angel , bảo:
-Nè , bà cô , ra đây tôi chỉ cho cái bài lúc nãy nè !
- Ơ , à ờm đây .
Giọng Tùng lúc ấy sao mà ngọt thế , ấm thế. Đúng chất là một thằng con trai Nam kỳ , lãng tử và hào hoa à
nghen . Hắn từ tốn giảng kỹ cho cô bé , thỉnh thoảng lại pha trò cười nữa.
Angel mải mê nhìn ngắm cái khuôn mặt trắng trẻo , thanh tú của Tùng. Say sưa như người ta đang nhìn một báu
vật vậy . An thầm hỏi : “ Tại sao trước đây mình chưa bao giờ nhận ra độ kool của hắn nhỉ ? Thực sự… hắn rất rất
rất đẹp trai – không gì có thể phủ nhận điều ấy cả . “
- Này đồ hâm!
An tỉnh giấc mộng ngàn thu , quay lại với thực tại :
- À , ờ sao hả ?
- Nãy giờ sao nhìn người ta hoài vậy ? Bộ thấy tôi đẹp trai quá hả ? - hắn cười phớ lớ , mất hết cả hình tượng đẹp
đẽ mà Angel thấy khi nãy – Tôi giảng có hiểu gì không vậy ?
- Uhm , có hiểu mà ,cứ giảng tiếp đi . Chỉ là hơi mất tập trung một tẹo thôi .(thiên thần nở một nụ cười hết sức
ngố tàu ) .
Các tiết còn lại của buổi hôm ấy diễn ra một cách suôn sẻ ngoài sức tưởng tượng. Không war. Không chí choé. Bình
thản trong yên lặng. Thiên thần nhìn Tùng chằm chằm , soi từng kẽ một ấy . Và Tùng cũng có cảm giác ngượng
ngượng ,cảm thấy như có ai đó đang nhìn mình . Hắn quay ra .
- Gì đấy ?
- À không có gì đâu . Chỉ là... chữ ông đẹp nhỉ !
- Xời , giờ mới biết à ! - lớp trưởng tự sướng.
*
* *
Tối . An đi học thêm về - tất nhiên là đi bằng xe đạp rồi . Vừa đi vừa nhẩm hát lại mấy câu bài Fifteen.
- Cuz when you are fifteen , somebody tell you they love u . and u gotta believe them …
Đột nhiên Angel thấy lạnh lạnh sống lưng . Cứ như có ai đó đang đi theo nó vậy.
Một cái xe gắn máy tiến sát lại gần xe của Angel :
- Này cô em , đi đâu mà muộn thế hả? Cần đi đâu không lên anh chở đi này .
- Ơ ơ ….
Cái xe máy ghẹ xe Thiên thần vào lề đường . Chiếc xe ngã chỏng quèo , cả Thiên thần cũng vậy . Cô nàng nằm
sõng soài trên mặt đường nhựa. Hai tên thanh niên tiến lại gần An .
- Cô em trông cũng trắng trẻo xinh xắn ra phết chứ đùa à . - một tên nói.
Bỗng nhiên có một chiếc xe đạp địa hình ở đâu đó dừng lại ngay trước mặt An và hai thằng kia.
Là Tùng .
Mọi hôm chàng vẫn đi xe hơi cơ mà ? Hôm nay , tự dưng Tùng lại dắt con địa hình ra đi - quả là chuyện lạ!Lại đi
đúng cái con đường này nữa .Thật tình cờ và bất ngờ .
Vội vã nhảy xuống xe , Tùng sẵng :
- Này hai thằng kia , đang làm cái gì thế hả ?
- Á à , thằng oắt con này ở đâu ra đấy ? Có cần em này thì đợi các anh xong đã nhớ . ( cười nham hiểm )
Hắn kéo An lên ôm vào người .
- Bỏ cô ấy ra không thì đừng trách tôi .Mau . – Tùng quát .
-Người yêu chú em à mà cáu thế?
-Phải ! . Tao nói bỏ ra cơ mà! BỎ RA.
- Cứ từ từ đã nào . cho anh mượn một tý mất gì nào .
Chẳng nói thêm câu gì . Tùng thụi cho thằng đó một fát . Nó ngã dúi dụi . Thằng kia rút con dao từ trong túi quần
ra , giơ về phía TÙng. Cậu ấy đá bay con dao , giẫm lên tay thằng đó = đôi converse đen trắng của mình . Không hổ
danh đại cao thủ ở lớp .
- Mày nhớ đấy !
Hai tên du côn bỏ đi , loạng choạng loạng choạng . Chúng nó vừa bước đi vừa lẩm bẩm chửi thề .
Tùng lo lắng vội vàng chạy tới chỗ An.
- An có sao không vậy?
- Không sao đâu , chỉ hơi bị trầy xước chút thôi hà .
Tùng đỡ Thiên thần dậy , phủi quần áo , dựng lại chiếc xe đạp.
- Tùng chở An về nhà nha? Chân tay vậy sao mà đi .
- Nhưng mà …..
- Không nhưng nhị gì sất . Có lên xe không hả , vứt cả người cả xe lại bây giờ .Không nghe mai tôi méc cô ( cười )
- Ơ coá lên chứ.làm phiền lớp trưởng quá . ( ngượng)
Tùng đèo An . Còn chiếc xe của Angel thì thuê xe kéo chở về theo .
- Cảm ơn ông nha.
- Chỉ cảm ơn suông thôi hả cô
Tùng cười lớn .
- Mình thực sự cảm ơn bạn đấy . Không có Tùng không biết lúc đấy phải làm gì nữa àh .
- Sợ lắm àh?
-Sợ chứ. Con gái mà , lại không có võ nữa .
- Thôi được rồi . Có mình rồi nè . Không phải sợ nữa.
. . .
- An dựa vào vai Tùng được không?
-Uhm.
An sợ và mệt , thiếp đi lúc nào không hay . Chỉ biết , trong đầu , khi ấy An cảm thấy vô cùng an toàn . An dựa vào bờ vai to khoẻ , ấm áp của Tùng . Một cảm giác trước đây An chưa bao giờ có – nó xoá tan đi cái mệt mỏi trong người , nó làm trái tim cô bé thổn thức . Thiên thần thấy như khi ấy , hai trái tim của nó và Tùng cùng đập một nhịp , cùng thở , cùng sống vậy . Nó vô cùng khó tả . Trong đầu Thiên thần bấy giờ vẫn cứ văng vẳng : “… nó là người yêu chú em à ? - Phải thì sao nào . Bỏ cô ấy ra không thì đừng trách tôi . Mau “ . Cái giọng đáng sợ ấy An chưa bao giờ nghe thấy ở Tùng cả. Bình thường ở lớp chỉ có những tiếng cười vô tư , bỡn cợt Angel , hay cũng lắm là nói hơi to chút thôi . Chưa bao giờ như thế này cả ấy . . .
*
* *
Về đến nhà . Tắm rửa . An leo lên giường , ôm chặt lấy con ếch của mình . Cô bé nghĩ lại những gì đã xảy ra
trong ngày hôm nay . Ác mộng . Nhưng trong ác mộng đó lại có một điều tuỵêt vời - Điều lần đầu tiên An thấy – như
trên phim truyền hình vậy đó. Trong chớp nhoáng , Angel thấy rằng , hình như có một cái gì đó đang len lỏi , cố nhoi
lên trong trái tim mình . Nhưng không ai , không gì có thể xác địng được đó là cái gì cả… Kể cả Angel … kể cả
Nhưng An cũng không ngờ , rằng đâu đó ở cái thành phố này , có ai đó cũng đang nghĩ về chuyện ngày hôm nay.
Trong đầu Tùng nhiều chuyện để nghĩ lắm. Cậu tự hỏi tại sao , cái gì đã đem đến sức mạnh khi cậu cứu An như
vậy ? Trước giờ không phải một thằng nhãi nhát cáy , nhưng Tùng cũng chẳng bao giờ thích khoe , hay thể hiện thôi
, cái đai xanh của mình cho mọi người biết cả . Chỉ đơn giản là học cho khoẻ thôi . Không ngờ lại hữu ích như vậy .
Tùng nhớ lại cái cảm giác khi An dựa vào lưng mình . Lúc ấy cậu thấy rằng mình sinh ra như để bảo vệ cho An vậy .
Số phận chăng ? Tùng chẳng rõ … Chẳng biết là vì nóng hay là vì ngượng mà khuôn mặt lúc ấy của Tùng ửng đỏ lên
một cách thất thường . Cũng may Angel không có nhìn thấy điều đó , ha . Đó là lần đầu tiên mà Tùng bảo vệ một cô
gái – cũng như An lần đầu tiên thấy Tùng lớn tiếng vậy.
Mọi chuyện hoàn toàn ngoài dự kiến . . .
Hay đúng hơn , là như câu chuyện cổ tích . . .
*
* *
- Gì vậy An? Bom à ? – Tùng ngước lên nhìn An và món qùa cô bé đặt trước mặt mình , mắt giả vờ chớp chớp sợ
hãi .
- Ừ bom đấy ! haha . Đùa thôi , đó là qùa cảm ơn về chuyện hôm qua đó mà .
- Ồ , từ bé tới giờ mình chưa bao giờ nhạn được bom đâu à nghen .
- GIỡn hoài à.
An không còn thấy Tùng nghịch ngợm và kiêu kì như trước nữa . Mà dường như sau cái bề ngoài “ siêu nhắng “
ấy , là một đứa con trai mạnh mẽ , chính chắn hơn . Mọi chuỵên ở cái bàn ba ấy không còn chí choé như trước nữa
. Thay vào đó là những câu chuyện hết sức dễ thương và vui. ( vẫn cãi nhau , nhưng chỉ là đùa thôi hen – no more
thù hận ) .
• • •
Trong mấy tháng ở lớp mới, An cũng quen được nhiều bạn , trong đó có Quỳnh. Đó là cô bạn bàn dưới , và là bạn
thân của Angel. Cũng là một ******* trong cái thành phố này nữa . Yếu điểm duy nhất của cô nàng là quá mơ mộng ,
và quá nhạy cảm . Theo như trực giác mách bảo của thiên thần , thì Quỳnh có tình cảm với Tùng “bột” – tên ngáo
ngơ ngồi cạnh Angel. Ngày nào tới lớp , cô nàg cũng đưa cho lớp trưởng một cây lollipop to oạch , cùng với một cái
thiệp . Theo như “ý” QUỳnh thì đó chỉ là qùa hối lộ thôi , không có chuyện yêu đương gì ở đây sất . Nhưng Angel biết
thừa chứ. Biết sao không? Là vì có một lần , sau hồi năn nỉ ỷ ôi monitor hotboy của 12H , Angel đã được đọc một
trong những tấm thiệp dễ thương mà Quỳnh gửi cho Tùng .
- ÔI sao hôm nay lớp trưởng lớp mình đẹp trai thế nhở .
-Ngày nào mà chả thế. Bây giờ mới thấy hả . Hahaha
- Ừ thế bạn đẹp trai cho tớ nhờ một tý được không?
- Lại cơ hội . Gì đây bà cô?
- Cho tớ xem cái thư tình của ấy một tý . ( chớp chớp mắt ra bộ dễ xương)
- Thư tình gì cơ hả?
- Cái Quỳnh nó đưa cho cậu ý . Nhật báo hàng ngày ý .
- Không bao giờ nhá !
- THôi cho mượn một tý đi mà.
Sau một hồi đắn đo suy nghĩ , Tùng quyết định share cho con nhỏ mấy tờ giấy Quỳnh viết cho nó . Có lẽ cũng
chẳng có gì độc hại cả.
- E hèm . nghe đây.
- Đây nào . mau lên tý.
- “ Thân gửi Tùng .
Hôm nay cậu thế nào ? Mọi chuyện vẫn ổn chứ . Chúc cậu có một ngày tốt lành nha.
Luôn nhớ rằng đâu đó vẫn có người đang đợi cậu mở trái tim và đón nhận tình cảm của người ấy đó.
L. U
Sign : Quynhkute “
- Ít thế á ???
- Ừ , chỉ thế thôi mà . Bộ bà nghĩ còn cái gì nữa hả .
:-“
• • •
Sáng nay , Quỳnh rủ An xuống canteen “ nhậu nhẹt” . Quỳnh nói có chuyện muốn nhờ An và quan trọng nữa : Quỳnh chủ chi .Thiên thần của chúng ta chén hết 2 hộp yogurt vinamilk , thêm 3 dĩa thịt bò khô nữa . Còn Quỳnh thì chỉ uống một cốc sinh tố dâu ( chắc bà cố tiếc tiền mà ) .
Quỳnh mở lời trước :
- Angel nè , Quỳnh nhờ An một chuyện được không.
- Ôi dào , nói gì nói lẹ đi Quỳnh , cứ úp úp mở mở mãi .
- Nó hơi tế nhị một tý, bạn nhớ không cười mình nha!
Bỏ hộp sữa chua xuống , Thiên thần nói :
- Có gì Quỳnh cứ nói đi . Chúng mình là bạn mà. Nếu giúp được thì An sẽ giúp . Không phải lo .
- Quỳnh thấy An thân với Tùng .
- ÔI dào ,thân thiết gì chứ. Chẳng qua ngồi cùng bàn thôi .
- An không biết , chứ Tùng rất ít chơi với các bạn nữ , đa số toàn fan của bạn ý ấy . Chỉ có với An là khác - lớp
trưởng quan tâm và nói chuyện với cậu rất tự nhiên .
-Cứ cho là thế .
Quỳnh cúi mặt xuống hít một hơi sinh tố lấy dũng khí , tiếp :
- Thiên thần , theo cậu thì leader lớp mình ấy , uhm , có thích mình một chút nào không nhỉ ?
- Mình nghĩ là có . Chỉ cần Quỳnh cố gắng là sẽ được thôi .MÌnh sẽ giúp nữa !
• • •
Bây giờ thì Angel có một nhiệm vụ lớn đây : chiến dịch thần tình yêu . À , cả Quỳnh nữa chứ .
Đúng một tuần sau đó …
Tối thứ bảy , Quỳnh có mặt tại nhà Angel - với lý do hết sức chính đáng : “Con sang nhà nhỏ bạn học nghen ba mẹ
, nếu muộn quá thì con sẽ ngủ lại luôn à . Dù sao hôm sau cũng không có phải tới trường mà “ .
- An à , có bạn con tới nè .
- Dạ , con xuống liền .
Quỳnh và An nhanh chóng bắt tay vào « chiến dịch « . Đầu tiên , hai người làm một cái list bự chảng lun : những
điều monitor thích và không thích . Nào thì là monitor thích ăn cà rem , không thích kẹo mút ( Quỳnh : chết thật ,
mình mất điểm rồi ) , rồi thích mẫu con gái năng động và hay cười ( chả lẽ mình thuộc mẫu người này- An thốt lên TT )
..etc…etc… Đó là tất cả những gì mà « gián điệp » Angel đã thu thập được sau một tuần « thăm dò thị trường » từ
phía khổ chủ leader và cả phía các fan. Sau đó tới lựơt Angel lên danh sách đồ mặc + phụ kiện đi kèm cho từng
ngày ( may thế cái trường này k phải mặc đồng phục ) . chẳng hiểu Angel đã có kinh nghiệm chưa mà nhỏ lập ra
được cả một list quần áo fashion , hàng « hiệu « , công thệm cả nước hoa nữa chứ .
Và một chuyện cuối cùng : Angel từng tuần hoặc ngày sẽ phải cố dò hỏi sem liệu lớp trưởng có thích Quỳnh hay
không.
*
* *
Bước tới phía tủ đựng đồ của mình .Như mọi ngày , lớp trưởng 12H
lại nhận
được một gói qùa được bọc cẩn thận . Chẳng cần mở , cũng biết đó là của Quỳnh – 1 girl khá xinh xắn và dễ thương
trong số 42 mem của lớp .
-Woa , Tùng lại nhận được qùa nữa kìa.
- Gì đâu mà . Mấy bố này …
Mấy cậu bạn đứng xung quanh tỏ ý ghen tị .
- Tùng . mày chỉ cách cho tụi tao , làm sao mà nhỏ nào cũng bám riết lấy mày vậy hả ?
- Chắc tại tao đẹp trai chứ bộ. – lớp trưởng lớn giọng cười vang .
Trong cái hộp bé xinh đó là một hộp cơm sushi do chính tay Quỳnh làm , được trang trí đẹp mắt và rất hấp dẫn .
Kèm đó là tấm thiệp dễ xương không kém : Gửi Tùng . ăn thử đi nha , chính tay mình làm đó . Mình nghe nói cậu
thích ăn sushi mà ? Phải không ? Have a nice day !
Love you
Sign : Quynhkute «
Giờ Tự học . Vốn dĩ cái giờ này sinh ra chỉ để học sinh buôn dưa , và giáo viên thì ngồi làm nốt viêc đang dở .
Chứ học hành gì đâu nào . Angel huých mr.Bột , nói :
- Sướng nhở ? Không hiểu sao mà sướng thế chứ ! – Angel cười , nói với leader.
- Bà nói lăng nhăng gì thế hả thiên thần?
- Ừ thì tôi bảo có người có ******* tặng cơm hộp cho thì sướng ấy . Tôi chả có ai tặng cơm hộp cho cả.
- Xin bà . Thế có ăn không tôi share nhá . Hết tị nha .
- Ai lại như ông không ! Dù sao cũng là tình cảm con nhà người ra mà ông đem “ share” thế hả . – An tỏ vẻ hơi
phật lòng .
- Ờ thế thôi .
- Nhưng mà tôi cũng thích sushi lắm . – An nháy mắt – hay là để tôi nói Quỳnh cùng ăn nhá . Hai người ăn , tôi ăn
“theo” thôi .
- Tuỳ bà . Trước giờ bà vẫn lắm mưu mẹo vậy hả . – Tùng tiếp tục với quyển tạp chí IT đang đọc dở . – Người
Hà Nội không ngờ ranh ghê ha . ( cười ) . Rồi thế nhá , tôi đọc nốt đây , cứ phá đám người ta hoài à . Trưa nay nhá
, chỗ mọi khi ở căng tin ấy .
- OK! – Angel hớn hở .
Angel xé cái xoạt một tờ giấy từ quyển sổ ghi tùm lum tà la , nàng viết :
” Quỳnh ui . Kế hoạch A đã complete nhá , Trưa , Hoa giấy vàng . đợi mình chỗ cổng nha .
Sign: Angel thánh thiện cupid .”