Miss.Ka
01-01-2010, 04:49 AM
Hôm qua và những ngày trở về trước:
Em từng khắc khoải nhớ mong một bóng hình, đơn giản là 1 cái njck, 1 dòng nhắn tin hay 1 cái buzz thật bất ngờ .
:tim:-:tim:
Gục đầu trên bàn phím vì chờ một cái njck xấu xí nào đó log in
:tim:-:tim:
Từng nhút nhát, e dè đến tội nghiệp chỉ vì không dám gõ vào cái njck ấy một dòng pm
:tim:-:tim:
Em hy vọng về những điều ảo tưởng không có anh
:tim:-:tim:
Có khi tự nắm chặt đôi tay mình và ngỡ rằng đó là lòng bàn tay anh.
:tim:-:tim:
Nhiều lần vội viết tên anh trên trang giấy nhoè, rồi vội xoá đi vì sợ ai đó thấy
:tim:-:tim:
Và đã từng khóc, từng cười, từng mơ, từng mộng. Em từng như thế để rồi một ngày em nhận ra em đã bị tổn thương
:tim:-:tim:
:tim:-:tim:
:tim:-:tim:
Và Hôm nay, bây giờ & hiện tại :
Cảm giác một bóng hình nào đó lặng lẽ bước sau em.
:tim:-:tim:
Cảm giác một người nào đó nhút nhát, e dè đến tội nghiệp chỉ vì không dám gõ vào cái njck em một dòng pm.
:tim:-:tim:
Cảm giác có một người đang nuôi hy vọng. Một hy vọng nhỏ nhoi - có em.
:tim:-:tim:
Cảm giác ai đói thầm gọi khẽ tên em trong giấc mơ khuya
:tim:-:tim:
Cảm giác cho em biết rằng anh đang nhớ, đang khóc, đang nuối tiếc. Để rồi nhận ra một điều : em quá xa xôi
Tất Cả Chính Là Anh
:tim:----------:tim:-------------:tim:--------------:tim:-------------- :tim:
Choảng !!!
Chiếc bình kỷ niệm vỡ !
Từng mảnh vỡ như từng mảnh trái tim em
Em đứng nhìn và lau nước mắt. Trái tim đã không còn nồng nhiệt như trước nữa.
Anh vội vàng tìm kiếm những mảnh vỡ yêu thương.
Vội vàng ...!
Nhè nhẹ ...!
Có thấy không anh ? Bàn tay anh đang chảy máu vì chúng kìa.
Những mảnh vỡ yêu thương ấy giờ đây không còn lung linh sắc màu nữa. Nó giờ đây đã vụn ra. Tiếc nuối ! Anh cố chấp nhặt nhảnh từng mảnh tình yêu. Em khóc ướt cả đôi má ửng hồng. hai trái tim đang gần và cũng đang rất xa nhau.
Hãy thả trôi những mảnh vỡ ấy đi. hãy để dòng nước mưa cuốn nó đi thật xa, thật xa anh nhé.
Để nó trôi đi. Đừng cố níu lấy nó, đừng cố chạm vào nó. Nếu không vết thương nó gây ra mãi mãi anh sẽ không lành lại
Em biết Anh yêu những sắc màu lung linh của chiếc bình đó. Nhưng nhìn kìa, nó giờ đây không còn lại vật kỷ niệm chứa đầy tình yêu của ta nữa rồi
Hãy tìm. và cố tìm cho mình một chiếc bình mới. Chiếc bình thuỷ tinh trong suốt. Và người con gái bước ra từ trong chiếc bình, sẽ mãi mãi không phải là em. Em xin lỗi tất cả. Xin lỗi về những gì đã qua.
------------:tim:---------------
Con người chúng ta đôi khi thật ngớ ngẩn. Chẳng có mấy ai biết trân trọng nâng niu những gì mình đang có. Để đến lúc mất đi rồi, giơ đôi tay nhỏ bé run run níu lại thì nhận ra rằng đã quá muộn màng.
Hạnh phúc cũng giống như chiếc bình thủy tinh ấy . Trong suốt, tinh khôi và dễ vỡ. Nếu biết giữ gìn, thì nó sẽ mãi là chiếc bình hạnh phúc. Còn một khi đã vỡ, những mảnh vỡ ấy ít nhiều sẽ mang lại cho chúng ta một vết thương. Vết thương không thể lành.
Hãy nhớ nhé : Ai yếu đuối người đó sẽ tổn thương ! :huglove:
Em từng khắc khoải nhớ mong một bóng hình, đơn giản là 1 cái njck, 1 dòng nhắn tin hay 1 cái buzz thật bất ngờ .
:tim:-:tim:
Gục đầu trên bàn phím vì chờ một cái njck xấu xí nào đó log in
:tim:-:tim:
Từng nhút nhát, e dè đến tội nghiệp chỉ vì không dám gõ vào cái njck ấy một dòng pm
:tim:-:tim:
Em hy vọng về những điều ảo tưởng không có anh
:tim:-:tim:
Có khi tự nắm chặt đôi tay mình và ngỡ rằng đó là lòng bàn tay anh.
:tim:-:tim:
Nhiều lần vội viết tên anh trên trang giấy nhoè, rồi vội xoá đi vì sợ ai đó thấy
:tim:-:tim:
Và đã từng khóc, từng cười, từng mơ, từng mộng. Em từng như thế để rồi một ngày em nhận ra em đã bị tổn thương
:tim:-:tim:
:tim:-:tim:
:tim:-:tim:
Và Hôm nay, bây giờ & hiện tại :
Cảm giác một bóng hình nào đó lặng lẽ bước sau em.
:tim:-:tim:
Cảm giác một người nào đó nhút nhát, e dè đến tội nghiệp chỉ vì không dám gõ vào cái njck em một dòng pm.
:tim:-:tim:
Cảm giác có một người đang nuôi hy vọng. Một hy vọng nhỏ nhoi - có em.
:tim:-:tim:
Cảm giác ai đói thầm gọi khẽ tên em trong giấc mơ khuya
:tim:-:tim:
Cảm giác cho em biết rằng anh đang nhớ, đang khóc, đang nuối tiếc. Để rồi nhận ra một điều : em quá xa xôi
Tất Cả Chính Là Anh
:tim:----------:tim:-------------:tim:--------------:tim:-------------- :tim:
Choảng !!!
Chiếc bình kỷ niệm vỡ !
Từng mảnh vỡ như từng mảnh trái tim em
Em đứng nhìn và lau nước mắt. Trái tim đã không còn nồng nhiệt như trước nữa.
Anh vội vàng tìm kiếm những mảnh vỡ yêu thương.
Vội vàng ...!
Nhè nhẹ ...!
Có thấy không anh ? Bàn tay anh đang chảy máu vì chúng kìa.
Những mảnh vỡ yêu thương ấy giờ đây không còn lung linh sắc màu nữa. Nó giờ đây đã vụn ra. Tiếc nuối ! Anh cố chấp nhặt nhảnh từng mảnh tình yêu. Em khóc ướt cả đôi má ửng hồng. hai trái tim đang gần và cũng đang rất xa nhau.
Hãy thả trôi những mảnh vỡ ấy đi. hãy để dòng nước mưa cuốn nó đi thật xa, thật xa anh nhé.
Để nó trôi đi. Đừng cố níu lấy nó, đừng cố chạm vào nó. Nếu không vết thương nó gây ra mãi mãi anh sẽ không lành lại
Em biết Anh yêu những sắc màu lung linh của chiếc bình đó. Nhưng nhìn kìa, nó giờ đây không còn lại vật kỷ niệm chứa đầy tình yêu của ta nữa rồi
Hãy tìm. và cố tìm cho mình một chiếc bình mới. Chiếc bình thuỷ tinh trong suốt. Và người con gái bước ra từ trong chiếc bình, sẽ mãi mãi không phải là em. Em xin lỗi tất cả. Xin lỗi về những gì đã qua.
------------:tim:---------------
Con người chúng ta đôi khi thật ngớ ngẩn. Chẳng có mấy ai biết trân trọng nâng niu những gì mình đang có. Để đến lúc mất đi rồi, giơ đôi tay nhỏ bé run run níu lại thì nhận ra rằng đã quá muộn màng.
Hạnh phúc cũng giống như chiếc bình thủy tinh ấy . Trong suốt, tinh khôi và dễ vỡ. Nếu biết giữ gìn, thì nó sẽ mãi là chiếc bình hạnh phúc. Còn một khi đã vỡ, những mảnh vỡ ấy ít nhiều sẽ mang lại cho chúng ta một vết thương. Vết thương không thể lành.
Hãy nhớ nhé : Ai yếu đuối người đó sẽ tổn thương ! :huglove: