PDA

Xem đầy đủ chức năng : Cẩm Nang Nuôi Mèo



tocduoiga
21-12-2009, 12:02 AM
CẨM NANG NUÔI MÈO


Tác Giả : Nguyệt Thiên - tocduoiga

Tình Trạng : imcompleted

Thể loại : Shoujo

Rating : K [không có cảnh báo nào hết, dành cho mọi lứa tuổi].

Summary :

Là họ, những người nuôi Mèo. Còn tôi, ờ, tôi chỉ đơn thuần là người chứng kiến, ghi lại, và biên soạn cái Cẩm Nang này thôi.



1. Trước khi có Mèo thì phải có chủ nuôi.



Một buổi sáng yên bình có nắng ấm, có hoa đua nở, và có cả tiếng chim hót tưng bừng trên cành cây khắp đó đây. Trong khí trời còn hơi se lạnh bởi một chút tàn dư còn sót lại của Mùa Đông, Xuân khoác lên mình chiếc áo vàng rực sáng màu nắng, điểm xuyết lên đó là những bông hoa đủ màu sắc, và cả những cánh bướm đang tung tăng bay lượn quanh các khóm hoa đó nữa.

Ngày tuyệt đẹp và an lành.

Con đường rộng với nhiều lớp người đang đi lại. Tiếng cười, tiếng nói vang vọng khắp đó đây. Ở một góc nhỏ trong đó, tại một quán cà phê yên ắng, một cô gái chợt ngã người ra sau ghế và buông một cái ngáp dài mệt mỏi. Ngồi cùng bàn với cô ấy, tôi mỉm cười gợi chuyện trước :

- Sao vậy? Mệt à?

Gật đầu.

- Uh.

Tôi chống một tay lên bàn :

- Tối qua mấy giờ bạn đi ngủ mà giờ này còn mệt?

Vừa hỏi, tôi vừa đảo mắt liếc nhanh mặt đồng hồ trên cổ tay mình. Đúng 10 giờ sáng. Ngày chỉ mới bắt đầu.

- 4 giờ sáng.

Tôi hơi nhíu mày :

- Huh?!? Sao mà ngủ trễ vậy? Bộ tối qua đi ăn trộm nhà nào sao?

Cô gái cũng chống một tay lên bàn y như tôi, rồi tựa hẳn cằm mình lên đó, vẻ mặt chán nản lơ đãng nhìn ra bên ngoài đường náo nhiệt :

- Không đi ăn trộm, nhưng bị người ta làm phiền tới mất ngủ luôn.

Nói xong, cô gái lại để thoát ra từ miệng mình một tiếng thở dài.

- Ai dám làm bạn mất ngủ, Mina? Ah, lại còn thở dài nữa. Có chuyện gì xảy ra à?

Mina không nói thêm gì trong một lúc khá lâu. Tôi nghĩ bạn ấy còn đang bận suy nghĩ, hay trầm tư chuyện gì đó lớn lao hơn là trả lời những câu hỏi của tôi. Phải một hồi sau, tôi mới nhìn thấy đôi môi hồng nhỏ xinh ấy mấp máy :

- Cãi nhau với bạn trai.

Ồ, thì ra là vì nguyên nhân đó. Tôi không nén được, đã phì cười trước mặt Mina. Đôi mày cô bạn ấy hơi nhíu lại vì khó chịu :

- Gì mà cười?

Tôi lắc đầu :

- Ah, không gì! Chỉ là...hai người dù đã 25 tuổi nhưng vẫn cứ như trẻ con ấy. Suốt ngày cãi nhau.

Mina mím môi :

- Chưa nghe qua câu "Thương nhau lắm, cắn nhau đau" sao? Yêu nhau nhiều thì cãi nhau thường xuyên cũng là lẽ đương nhiên thôi.

Tôi cười :

- Oh, câu trước thì đúng, còn câu sau thì tôi mới nghe lần đầu đó nha. Nhưng mà kì này đề tài cãi nhau của hai người là gì vậy?

- Sống chung!

Tay tôi trượt trên mặt bàn, và mặt tôi suýt rơi xuống khi bất ngờ nghe câu trả lời này. Tôi đẩy ly Chocolate nóng trước mặt mình qua một bên, trong khi mắt vẫn không rời cô bạn xinh đẹp của mình :

- Cái...cái gì? Sống chung? Hai người á?

Mina nheo mắt nhìn tôi :

- Uh, sống chung. Nhưng làm gì mà bạn kinh ngạc ghê vậy? Theo lối sống Tây Phương của chúng tôi, chuyện trai gái sống chung là bình thường mà.

Tôi nuốt nước bọt đánh ực một tiếng trong cổ họng. Ờ, thì đó là chuyện bình thường đối với họ. Nhưng nó vẫn khiến tôi ngạc nhiên quá chừng. Mina và bạn trai mới quen nhau được nửa năm mà đã quyết định sống chung thì thiệt là...

- Chúng tôi không giống như người Phương Đông các bạn đâu.

Tôi gật gù :

- Uh, công nhận. Nhưng chuyện sống chung lần này có gì mà khiến cho hai người cãi nhau vậy?

Mina khẽ trở người trên ghế :

- Chọn nhà.

Tôi lại gật đầu :

- À.

- Và nuôi Mèo.

- Huh?!?

Chi tiết sau cùng khiến cho tôi chú ý nhất. Gì mà có chuyện nuôi mèo trong này nữa?

- Tôi muốn nuôi Mèo, nhưng anh ấy lại từ chối.

Tôi nâng ly Chocolate nóng lên ngang miệng :

- Sao tự dưng lại nổi hứng đòi nuôi Mèo vậy?

Mina tỏ ra dửng dưng như không :

- Chẳng vì sao cả. Tại người ta thích. Nhưng nếu anh ấy tiếp tục từ chối nuôi Mèo như vầy hoài thì đừng hòng nghĩ tới chuyện sống chung với tôi. Thề như thế đấy!

Tôi gượng cười. Mina coi bộ quyết tâm thiệt đây.



...



Vẫn với tách Chocolate nóng đang bốc khói, vẫn ngồi trong quán cà phê vắng vẻ bên đường, nhưng có ai đó làm ơn cho tôi biết, vì sao tôi lại phải ngồi như thế với người con trai này hay không.

- Ơ...ờ...thật ra là có chuyện gì mà cậu hẹn tôi ra đây vậy?

Khẽ nhướn người về phía trước, chàng trai đó bắt đầu mở miệng tâm tình với tôi :

- Tôi và Mina lại cãi nhau nữa.

Trời ạ, sao tự dưng tôi muốn bật cười quá vầy nè. Nhưng không được! Trước vẻ mặt thiểu não của chàng trai, tình hình đã không cho phép tôi được cười như mong muốn. Cố nuốt tất cả vào cổ họng, tôi tằn hắn giọng :

- Eh...thế...cho tôi biết là chuyện gì đã xảy ra được không?

- Sống chung!

Câu trả lời thiệt là đơn giản.

- Còn gì nữa không?

- Huhm, sao bạn biết là còn nữa?

Tôi nghe răng cười :

- Đoán vậy thôi. Nếu hết rồi thì...

- Và nuôi Mèo.

Thế đó! Nuôi Mèo - Đây là nguyên nhân chính thứ hai. Tôi biết sẽ có khối người bảo cái nguyên nhân này thật ngớ ngẩn. Nhưng biết sao được, nó là nguyên nhân mà. Khó có thể bác bỏ được.


- Cô ấy dám tuyên bố với tôi là sẽ chia tay nếu tôi cản cô ấy nuôi Mèo.

Nhưng cái nguyên nhân hết sức ngớ ngẩn này đang làm cho vấn đề ngày càng nóng bỏng và căng thẳng.

- Ơ...vì sao vậy?

- Có trời mới biết. Nhưng theo bạn thì tôi phài làm sao đây? Giữa Mina và Mèo, tôi phải làm sao?

Tôi thấy mình rãnh. Cực rãnh luôn đó! Tự nhiên biến thành người ngồi nghe người ta than thở, rồi còn được hỏi xin lời khuyên nữa chứ.

- Tôi thấy...chia tay vì nuôi Mèo không phải là một lý do hay ho gì.

- Uh. tôi cũng nghĩ thế.

Cười...

- Vậy sao không nhượng bộ đi? Một sự nhượng bằng chín sự lành mà, không phải sao?

Ngẫm nghĩ...

- Thôi được! Vậy tôi nghe lời bạn.

Thế đó! Và tôi không biết là ngay sau những lời khuyên mà tôi cho là chân thành đó, chỉ hai hôm sau, hàng xóm mới dọn vào sống cùng nhà với tôi chính là cặp đôi rắc rối này. Coi bộ tôi còn phài khổ dài dài đây...


Next : 2. Đọc Kĩ Hướng Dẫn Sử Dụng Trước Khi Nuôi

january_nguyen
21-12-2009, 06:51 AM
a, lúc mới đầu em còn tưởng post lộn chỗ nữa chớ :D

câu chuyện này rất thú vị, lần đầu tiên em đọc mô típ này nên khá hứng thú

chị Nguyệt thiên cố lên nhé :)

socola_551
21-12-2009, 08:38 AM
Chị Thiên ơi, viết típ đi, em iu mèo lắm :x

[Ž€n]
21-12-2009, 09:29 AM
Chờ chap sau của ss.... ss cho e pí quyết đễ nuôi 2 tình yêu của e mụp ra nha. K hỉu sao chỉ có cái bụg là tròn ==''

Ozhi
21-12-2009, 09:52 AM
Hờ

Ko bàn về nội dung!

Gà vẫn chưa khắc phục khuyết điểm là sai lỗi chính tả giữa dấu ngã và dấu hỏi nhé!

Kiểm tra lại fic nào!




thân,
Ozhi~

tienu
21-12-2009, 03:56 PM
Thích giọng hài hước của ss, rất tự nhiên và khách quan :D:D

@Ozhi: Em chỉ thấy đúng 1 chỗ xảy -> xãy thui @@

Ozhi
21-12-2009, 04:57 PM
@Tien: ko rõ! Đọc tới chỗ đó thì ko đọc nữa! :phu:

Dạo này bị bệnh kì cục rồi!

tocduoiga
21-12-2009, 06:58 PM
2. Đọc Kĩ Hướng Dẫn Sử Dụng Trước Khi Nuôi



Nhờ vào lời khuyên chân thành của tôi, thế là họ, hai người bạn thân mến của tôi, đã chính thức sống chung với nhau và dọn về sống ngay cạnh tôi. Thiệt là trùng hợp làm sao. Từ nay trở đi, chúng tôi sẽ là hàng xóm của nhau rồi nhé! Chuyện sống chung coi như đã được giải quyết xong. Còn lại, chuyện nuôi mèo, vẫn còn đang là để tài được tranh luận sôi nổi.

- Anh năn nỉ em đó, quên chuyện nuôi Mèo đi mà.

- Không! Anh hứa rồi mà. Em sẽ được nuôi Mèo, không phải sao?

- Uh, thì anh có hứa. Nhưng...

- Không nhưng nhị gì hết! Anh hứa thì phải làm. Em nhất định phải có một con Mèo cơ.

- Em...

Tiếng tằn hắn của ai đó chợt vang lên, phá tan bầu không khí căng thẳng giữa hai người bạn đáng yêu của tôi. Ồ, rõ ràng là tôi thấy chân mày của bà quản lý Sở Bảo Vệ Vật Nuôi giật giật mấy cái, không nhầm đi đâu được là bà ấy cũng đang vô cùng cảm thấy khó chịu với cái cách hai vị khách của mình cãi nhau. Cạnh bên bà ấy, tôi nhoẻn miệng cười. Tôi đã quá quen với những chuyện như thế này rồi. Hình như ai đó trong số họ còn khẳng khái bảo với tôi rằng "Yêu nhau nhiều thì cãi nhau thường xuyên cũng là lẽ đương nhiên thôi." Đấy! Chính vì lẽ đấy cho nên tôi mới không can thiệp vào chuyện tình yêu của họ nhiều nữa.

À, tôi có một câu muốn hỏi từ lâu lắm rồi, nhưng không chắc là ai đó trong số họ còn thì giờ để trả lời hay không. Đó là, vì sao tôi lại phải ngồi đây ngồi nghe họ cãi nhau nữa vậy? Thiệt tình...coi bộ tôi càng ngày càng rãnh mà.

- Vậy rốt cuộc thì hai vị có tính nhận nuôi Mèo hay không?

Quay lại vấn đề chính, chuyện nuôi Mèo, sao tôi có cảm giác số phận của con Mèo con được họ nhận nuôi sẽ vô cùng bấp bênh nhỉ? Cảm giác, cảm giác thôi. Xin đừng phiền vì cái linh cảm bất an của tôi nhé! Tôi thuộc tuýp người hay lo xa.

- Có!

- Không!

Gần như là cùng lúc, nhưng hai người lại có hai câu trả lời hoàn toàn trái ngược nhau. Sau đó nữa, cả hai trao cho nhau một cái nhìn nảy lửa.

- Tốt! Vậy mời hai bạn ra về cho.

Bà quản lý gấp cuốn sổ nhật lý làm việc hàng ngày lại. Tôi đoán bà ta cũng có cùng suy nghĩ như tôi, linh tính thấy tương lai đầy chông gai của con Mèo trao về tay hai người này.

- Eh? Nhưng tôi trả lời là có mà.

- Thế à? Tiếc thật! Vì bạn trai cô đã bảo không. Cho nên...

Mina nhìn sang anh bạn trai của mình, mỉm cười, nụ cười hiền lành chết người nhất là cô ấy có thể cười.

- Honey...anh quên giao ước của hai chúng ta rồi sao?

Giọng nói ngọt ngào đủ khiến cho anh bạn trai kia bật ngã mà không cần ai xô đẩy.

- Ơ...ờ....không đâu. Anh nhớ mà.

Giao ước? Giao ước gì vậy ta? Ah, có phải chuyện "Nhưng nếu anh ấy tiếp tục từ chối nuôi Mèo như vầy hoài thì đừng hòng nghĩ tới chuyện sống chung với tôi. Thề như thế đấy!" không?

- Nuôi! Chúng tôi nuôi Mèo.

Bờ môi xinh xắn của Mina giãn ra thành một nụ cười đầy thỏa nguyện vì chiến thắng tuyệt đối này.

- Thật? Hai người quyết định nhận nuôi Mèo?

Nghe cách bà quản lý hỏi, tôi đoán bà ấy đang cảm thấy vô cùng chán ngán, nửa như muốn không tin vào ý định tốt lành nhận nuôi Mèo của hai vị khách trước mặt mình.

- Uh!

Lần này thì cả hai cùng gật đầu đồng tình. Hiếm khi nào họ đồng lòng như vầy lắm nha.

- Thôi được... - Bà quản lý xuôi xị - vậy xin phiền hai người đọc qua mớ tư liệu này.

Mina nhận lấy đống giấy tờ trên tay bà ta, không quên nhép miệng hỏi :

- Gì vậy?

- Hướng dẫn trước khi nuôi.

Có được đống giấy đó trên tay, Mina bắt đầu dán mắt vào đọc, trong khi anh bạn trai thì đang mất dần kiên nhẫn :

- Rắc rối thế! Bà có thể làm ơn tóm gọn qua những việc mà chúng tôi cần làm khi nuôi Mèo được không? Xin lỗi...nhưng chúng tôi không có nhiều thời gian.

Tần ngần nhìn chúng tôi một hồi lâu, buông một tiếng thở dài, sau cùng, bà ấ đã chịu nhượng bộ cái lý do thời gian hạn hẹp mà anh chàng đưa ra :

- Thôi được. Vậy các người nghe kĩ đây.

Mina lập tức buông xấp giấy trên tay mình xuống, sẵn sàn lắng nghe từng câu từng chữ của bà ta. Có được sự chú ý của tất cả mọi người, bà ta bắt đầu nói tiếp :

- Thứ nhất, phải có nhà cho Mèo ở.

- Chuyện nhỏ! Hai người chúng tôi vừa thuê hẳn một căn hộ rồi.

- Uhm. Thế thì tốt! Vì Mèo cần có một không gian rộng lớn để vui chơi. Xin hãy bạn chế giam nó trong một căn phòng nhỏ. Thứ hai, các bạn có sống chung nhà với ai nữa không?

Cả hai tức thì nhìn sang tôi. Tôi lại nhoẻn miệng cười.

- Thế cô có ghét Mèo, hay dị ứng gì với lông Mèo hay không?

Không đợi tôi lên tiếng, Mina đã trả lời ngay :

- Chuyện đó thì bà cứ yên tâm. Vì cô bạn của tôi cũng là người yêu thương động vật, phải không? Và, ờ, không có vụ dị ứng gì trong này hết, hen?

Mina phóng về tôi một tia nhìn đầy hy vọng. Tôi gật đầu. Và cô ấy thở phào nhẹ nhõm.

- Tốt! Vậy hai vị có phiền nếu tôi hỏi về thu nhập của cả hai hay không? Vì Mèo con cần được đưa đi chích ngừa mỗi tháng một lần trong 9 tháng, rồi thì sau khi nó trưởng thành, lượt chích ngừa sẽ là 6 tháng. Cho tới khi mèo được hai tuổi, chích ngừa mỗi năm một lần. Tiền thuốc không ít đâu.

- Cả hai chúng tôi đều có thu nhập rất khá! Một người kiếm được khoản hơn $3000 mỗi tháng.

Sự tự tin của chàng trai đã đánh gục được nỗi lo trong lòng bà quản lý. Rõ ràng là bà ấy đang bới lông tìm vết, kiếm ra lý do gì đó để bảo vệ con Mèo của mình khỏi về tay hai người này đây mà. Nhưng thật tiếc! Họ quá đủ điều kiện và thừa sức để nuôi ít nhất là hai con Mèo.

- Được...vậy điều tiếp theo, hai bạn đã có mua sắm gì cho Mèo chưa?

- Chưa. - Mina thật tình đáp lại - Nhưng việc mua sắm cho mèo không mất quá 2 tiếng đồng hồ đâu. Tôi có thể mua ngay tại Sở Bảo Vệ Vật Nuôi của bà mà, phải không? Nhưng Mèo con cần gì?

Bà quản lý gật đầu :

- Uh. Mèo con cần một cái đệm ngủ dầy cho Mùa Đông và một tấm mỏng hơn cho mùa Hè, thức ăn, và đồ chơi là thú nhồi bông.

- Chuyện nhỏ! Tôi sẽ lập tức mua ngay! Còn điều khoản gì nữa không?

Tới lúc này, tự nhiên bà ấy mỉm cười. Sao tôi thấy nghi ngờ về nụ cười này quá nhỉ? Lại nữa, tính tôi hay đa nghi :

- Ồ, thật ra thì cũng không có gì nhiều đâu. Chỉ cần...hai bạn bỏ chút thời gian sinh hoạt hàng ngày của mình ra để chơi với Mèo, và dọn dẹp khi Mèo con đại tiện ra nhà, thế là ổn. Nhưng tôi phải nói trước, chúng là Mèo con, sẽ rất ngây thơ trong sáng, và không biết phải đi ngoài ở đâu. Cho nên, các bạn cần phải mua khay và sỏi trắng cho chúng đi ngoài. Và, ờ, nhớ dạy dỗ sao cho chúng biết mình phải làm gì. Nếu không, nhà của các bạn sẽ trở nên tệ lắm đấy.

- Phản đối!

Anh bạn trai của Mina dường như đã không còn chịu nổi mấy cái điều lệ khắt khe nuôi Mèo nữa, cho nên đã đứng hẳn dậy.

- Eh huhm, ngồi xuống.

- Nhưng mà anh...

- ANH CÓ NGỒI XUỐNG HAY KHÔNG THÌ BẢO! NGỒI!

Chàng trai khép nép ngồi xuống. Ít thấy Mina lớn tiếng như vầy lắm nha. Coi bộ quyết tâm nuôi Mèo của cô ấy đã lên tới cao độ rồi.

- Còn gì nữa không?

- Hơ...chỉ...Ờ...

Bà quản lý cũng đang hồn siêu phách lạc sau tiếng hét kinh khủng ra lệnh của Mina dành cho anh bạn trai của mình. Bà ta có vẻ chịu thua :

- Cho Mèo ăn ít nhất 2 bữa một ngày. Mèo con cần ăn nhiều, và chúng cũng rất năng động, nên chung quy thì hai bạn chỉ cần chơi với chúng nhiều một chút. Còn lại thì...ờ...dù cho có bất cứ chuyện gì xãy ra, dù có nóng giận đến đâu đi chăng nữa, xin làm ơn đừng hành hạ Mèo con.

Im lặng kéo dì trong vài giây. Sau đó Mina mỉm cười :

- Không thành vấn đề! Giờ chúng tôi đi chọn Mèo được chưa?

- Vâng. Xin mời theo lồi này.

Tất cả chúng tôi đứng lên, theo chân bà ấy đến chỗ những con Mèo con. Theo sau tất cả bọn họ, tôi còn thấy rợn người với cái kiểu cười tươi vui vẻ của Mina. Mèo con, số phận của ngươi rồi sẽ đi về đâu đây?



Next : 3. Dù cho có bất cứ chuyện gì xãy ra đi chăng nữa, xin hãy luôn nhớ rằng : Mèo con vô tội

socola_551
21-12-2009, 07:41 PM
Em mèo mà bị làm sao thì e giết ss =)), bảo vệ nó cẩn thận chứ để hai ông bà kia nuôi thì...

[Ž€n]
22-12-2009, 01:40 AM
Ôy.. phải di chích ngừa, đồ chơi là thú nhồi bôg... bla bla....

Mèo thì hay cào và thích ôm chân khi ng ta đi wa khôg biết anh này có chịu đc k, hay là sẵn chân "sút" cho pé con một cứơc k chừg. [Hi vọg là em mèo đc nuôi đủ khôn ngoan :D]

•!¦[• Ça†|-| •]¦!•
22-12-2009, 06:35 AM
what 's the name of kitty :X

nuôi mèo mà làm như uống thuốc ấy!! Sợ thật!! :(

KiN_RedApple
30-12-2009, 02:09 AM
cont???
sis àh... sis ơi.. sis đâu rùi??

KiN_RedApple
28-01-2010, 10:41 PM
hơ hơ hơ...
sis ơi.. sao bỏ fic bơ vơ rùi... hjc...

tocduoiga
28-01-2010, 11:52 PM
Ơ...tôi bận viết X - Press : Công Chúa và Kẻ Bắt Cóc.Xong rồi, bây giờ tôi bận thi. Thông cảm nha! Đành treo fic.

Huhm, suýt nữa quên, tôi tuyên bố nghỉ hưu lần nữa ^^

ammy
01-02-2010, 03:10 PM
rùi fic nào ss cũng nghỉ hưu đau lòng wa, fic của ss bao giờ cũng quấn hút ngay cả việc đơn giản nhất như nuôi mèo cũng thành truyện hay thật càng ngày em càng hâm mộ ss rùi nhưng bao giờ quán trà mới mở của hả ss, em thèm trà we có lẽ nghiện rùi ss cứ đóng cửa dài dài thế nè ối người bùn đấy ss.