Ðăng Nhập

Xem đầy đủ chức năng : Mưa



_Luvin Yesterday_
12-12-2009, 03:46 PM
Em đứng nép mình bên hiên nhà, những cánh cửa gỗ sần sùi với màu xanh bạc phếc vì năm tháng và có lẽ cũng bởi vì chúng đã được sơn một cách ẩu tả hết sức vẫn đóng im ỉm. Chiếc khóa Việt Tiệp móc vào thanh chốt cửa, cả hai đều đã hoen rỉ đến mức tưởng như chỉ cần đập mạnh một cái là tung ra hết. Bức tường loang lổ những mảng rêu cáu bẩn kéo xuống từ mái ngói nghiêng nghiêng đổ ra một chút vừa đủ để em không bị cơn mưa vừa ập đến làm cho ướt sũng. Em đứng tránh mưa dưới hiên một ngôi nhà cũ nát giữa lòng thành phố, chờ anh...

Cái lạnh bắt đầu làm em run rẩy, những dòng nước theo mái ngói chảy xuống tạo thành một bức rèm mỏng chia cách em với khoảng không gian bên ngoài, những cơn gió mờ mờ trong màn mưa, nhảy nhót từ tán cây này sang tán cây khác, tuốt lá lìa cành, quấn theo chân một bóng người đang chạy trốn cơn mưa, cố giật khỏi tay anh ta chiếc ô đang oằn đi vì bị giằng co. Em khép đôi hàng mi lại, cảm nhận sự buốt giá đang ngấm sâu vào bên trong làn áo mỏng, hai cánh tay nhỏ bé khoanh trước ngực, giữ bên trong chiếc hộp nhỏ với chút hơi nóng đang tỏa ra giữ cho con tim em vẫn cảm thấy ấm áp dưới mưa, bữa trưa em làm cho anh...

Bầu trời càng lúc càng trở nên xám xịt hơn, những đụn mây cứ thế quấn lấy nhau, ép nhau xuống thấp dần, những cơn gió đã đi đâu mất, chỉ còn màn mưa càng lúc càng dày hơn. Em dần cảm thấy mệt, mọi thứ xung quanh em dần trở nên mơ hồ, nhẹ bẫng...

Bỗng dưng em choàng tỉnh, anh đã đứng bên cạnh em từ khi nào, ngắm em bằng đôi mắt sâu thăm thẳm, tĩnh lặng. Đôi môi nhợt nhạt của anh khẽ ngoẻn cười. Anh không thể ôm em vì người anh đã ướt sũng cả. Anh lạnh giá như cơn mưa ngoài kia...

Em tiến sát đến bên anh, tựa trán vào bờ vai xương gầy, em cũng lạnh, em muốn ôm anh, em giang đôi tay ra chực làm điều đó. Nhưng anh đã ngăn em lại, vì anh đã ướt sũng, anh không muốn em cũng trở nên lạnh giá như anh. Anh dẫn em vào nhà, cảm giác lạnh giá đã dừng lại bên ngoài cửa, em quấn mình vào chiếc chăn mỏng, lặng lẽ ngắm anh ăn những thứ trong chiếc hộp nhỏ của em. Chốc chốc anh lại ngước lên nhìn em, đôi mắt anh vẫn thăm thẳm và tĩnh lặng, nụ cười vẫn nhạt nhòa như thế. Nhưng tất cả những điều đó đều chứa đầy sự ấm áp, thấm vào trong em, làm con tim em rộn ràng, loạn nhịp.

Em lại muốn ôm lấy anh một lần, nhưng anh vẫn ngăn em lại, trán anh kề trán em, anh nói lời xin lỗi. Con tim anh vẫn đau đớn như ngày hôm trước...

Em mỉm cười, đôi bàn chân nhỏ bé của em kiếng lên, em cố xoa đầu anh, một đứa trẻ sẽ thấy đỡ tủi thân hơn khi được ai đó xoa đầu và dỗ dành. Tâm hồn thơ ngây của em cũng nghĩ như vậy, và em xoa đầu anh...

Anh cho em một bức tranh nhỏ với màu vàng rực rỡ mà anh vừa vẽ xong, màu bức tranh nhòe đi đôi chỗ vì những hạt nước mưa. Vì cố hoàn thành nó mà anh về muộn, để bị ướt sũng. Vì muốn tặng em nên anh đã không màng đến cơn mưa đang đến mà cố hoàn thành bức tranh. Em thích màu vàng của nắng trước cơn mưa trong bức tranh ấy.

Em ra về khi cơn mưa qua đi, trời cũng không còn muốn hửng nắng lên nữa, chập choạng tối. Em biết hình bóng em đã có được một khoảng trong trái tim anh, nhưng anh vẫn chưa thể ôm em vào lòng, vì tình yêu cũ vẫn chưa chìm vào quên lãng, em biết bức tranh anh vẽ gần bên mộ, người anh vẫn đang yêu. Em bỗng mỉm cười, nếu anh đã ôm em ngày hôm nay, có lẽ em sẽ không còn yêu anh nữa, vì em yêu sự chung thủy của anh.

Anh chỉ trở về ngôi nhà nhỏ đó mỗi khi trời mưa, vì đó là ngày hẹn của anh và em. Những cơn mưa cứ thế đến rồi đi, chẳng bao giờ có hai cơn mưa giống nhau, chỉ có hơi lạnh là vẫn thế. Và em vẫn ôm trong lòng chiếc hộp nhỏ, nép mình dưới bóng hiên ngôi nhà cũ... Chờ anh về.

Ozhi
12-12-2009, 06:23 PM
Nhận xét chung: tôi chỉ có thể nói đây chỉ là một đoạn trong một fic! *cười* có vẻ như nó cũng được hoàn thành vội vàng mà tg ko đọc kĩ lại!

Bạn miêu tả còn rất nông, khi mà tôi đọc, tôi ko tưởng tượng ra được khung cảnh trời mưa khi đó! Tình cảm tg cũng còn khá hời hợt, như tôi đã nói lúc đầu! Bạn hoàn thành nó khá vội vàng và vẫn chưa diễn tả hết được cái cảnh chờ đợi, cũng như tâm trạng hai nhân vật chính!

[nik của bạn tôi thấy post nhiều fic cũng khá hay, nên tôi ko thể cứ đọc chùa mãi được! *cười*]

Thêm một lỗi nữa của bạn là bạn sử dụng dấu câu chưa tốt. Một đôi chỗ vì thiếu dấu câu nên đâm ra lủng củng. Một đôi chỗ lại không đủ diễn đạt!. [góp ý thôi nhé! Ko phải chê bai gì đâu! ^^]


Nhận xét chi tiết:



những cánh cửa gỗ sần sùi với màu xanh bạc phếc vì năm tháng và có lẽ cũng bởi vì chúng đã được sơn một cách ẩu tả hết sức vẫn đóng im ỉm.

Chữ "và" gây ra lủng củng cho câu. Thiếu dấu câu khiến câu bị dư ý và đọc hụt hơi! >"<


bức tường loang lổ những mảng rêu cáu bẩn kéo xuống từ mái ngói nghiêng nghiêng đổ ra một chút vừa đủ để em không bị cơn mưa vừa ập đến làm cho ướt sũng.

Vẫn là dấu câu, khiến câu vừa lủng củng vừa khó hiểu lại đọc hụt hơi!


Anh chỉ chở về ngôi nhà nhỏ đó mỗi khi trời mưa, vì đó là ngày hẹn của anh và em.

Câu dài quá! >"< và sai chính tả! [tôi ko sửa cho bạn, tôi bảo vệ quyền tự do của bạn! *cười*]


Thêm một nhận xét nữa: bạn hay sử dụng câu dài để diễn đạt. Điều này cũng tốt thôi! Nhưng tôi nghĩ bạn nên vận dụng tốt một chút. Chứ dùng thế này đọc cả đoạn nó rất dài dòng

Nhưng: nội dung của bạn tuy ko mới nhưng nếu khai thác thì đây vẫn là một nội dung hay.

Cách viết rất khá, ít sai lỗi chính tả, ko sử dụng ngôn ngữ teen, diễn đạt ý tưởng tốt!


A hình như tôi nói dài quá rồi! @@ Thông cảm nhé! Bệnh cũ tái phát í mà! :blushing:



:chayle:




thân,
Ozhi~

ps: tớ ko bóc tem! *cười*

silver
12-12-2009, 07:32 PM
Tớ đơ ra vì cách dùng từ.. @_______@


Chi tiết và phức tạp, những câu chữ với cách kết hợp lạ lẫm cứ đan vào nhau như hoa văn tỉ mỉ trên một chiếc khăn len thoáng lướt qua thì không để ý, nhưng nhìn kỹ thì phải đánh giá cao.

Cách miêu tả của bạn hoạt bát và sinh động, nhưng câu chuyện vẫn giữ được sắc u buồn, âm ỷ đau.


Nhắc lại một lần nữa, tớ chết đẹp vì cách dùng từ. :D


Tớ thích cái cách yêu bất lực và bất kể của cô gái, cái cách chấp nhận nhưng không từ bỏ, cái cách cô ấy vẫn chờ đợi mơ hồ trong hi vọng.


Cám ơn vì đã viết, đã đăng vào một sáng chủ nhật. ^^



@Ozhi: Ehh.. bất đồng quan điểm rồi :D

Pé_Mây_91
12-12-2009, 09:27 PM
May thấy cũng hay nhưng tg nên xem lại cách dùng từ 1 xí...có vài từ k ổn làm câu chuyện lủng củng sao ák. Nên dùng từ nào ổn hơn làm câu văn nhẹ nhàng và mạch lạc hơn. Tâm trạng lúm ^^

Ozhi
13-12-2009, 04:09 AM
@silver: tớ ko nói gì về cách dùng từ của bạn ấy cả! T____T

Tớ chỉ thiên về dấu câu thôi! Chẹp....


Cách viết rất khá, ít sai lỗi chính tả, ko sử dụng ngôn ngữ teen, diễn đạt ý tưởng tốt!


Tớ đã nói thế này mà! Thế có là bất đồng quan điểm ko? :sr:

_Luvin Yesterday_
13-12-2009, 04:19 AM
Sửa lỗi chính tả rồi đó ! Cám ơn vì đã nhận xét!

Nhuận bút còm quá, không spam thì không có xiền!

MKT_COF.o
13-12-2009, 07:41 AM
A, cách viết tốt đó, nhưng đúng là sử dụng câu dài quá, dấu câu thiếu nên dẫn đến tình trạng người đọc không xác định được nội dung chính của cậu. Thêm một chút là bạn nên viết lại tiêu đề trong bài cho đỡ trơ. Thân!

Ozhi
14-01-2010, 05:49 AM
Có lẽ tôi đọc lại fic này và cảm thấy nó rất hay!

Hay có lẽ tác giả đã thêm vào dấu câu ko biết nữa!

Nhưng dạo gần đây hay mò mẫm những fic thế này mà ko biết nên tìm đâu ra!

Nếu được 1 lần nữa!

Cám ơn bạn về nội dung! *cười*




thân,
Ozhi~

giohoang1995
14-01-2010, 07:17 AM
một fic nhẹ nhàng, tình cảm.... những cơn mưa yêu thương, nhớ nhung, đợi chờ.... và cô gái thật đẹp khi luôn giữ trong trái tim một tình yêu nhỏ bé và một niềm hy vọng vô bờ, rồi một ngày anh sẽ trở về như những cơn mưa...