PDA

Xem đầy đủ chức năng : Sự hối hận muộn màng



cừu
07-11-2009, 02:38 AM
L ak!
Zờ t mới thực sự nhận ra sự quan trọng của m trong lòng t.T biết t đã sai khi quyết định ra đi nhưng t cũng nhận ra rằng bây giwof t hối hận thì cũng đã quá muộn để quay lại như ngày xưa rồi.
Có lẽ t đã quá ích kỉ chĩ toàn nghĩ đến cảm nhận của chính mình mà ko nghĩ đến những gì mà m cảm nhận.t biết m cũng rất buồn khi t mãi nc với những người bạn khác mà ko để t đến m.Nhưng m có biết rằng mỗi lần t ngoảnh xuống định gọi "Đơ ơi"thì m đang cười đùa với M làm sao t có thể cười với m đc.m đã nói m là người đứng giữa trong tình bạn tay ba nên t hãy hiểu cho m.Và t đã cố hiểu,nhưng L ak, t ích kỉ lắm: t ko muốn chia sẻ bạn của mình với ai.T đã cố gắng chịu đựng nhưng hình như m cũng đã quên t đi. Nhiều khi t gọi m cũng nc với người khác trước.Đến khi m ngoảnh lại thì t đã cảm thấy ko muốn nói rùi.Những tâm sự của t m dường như cũng ko chăm chú nghe như trước đây nưa. Thời gian t và m nói chuyện cũng ko còn nhiều nựa.m bảo m có nhiều chuyện buồn, t ko hề biết ko để tâm nhưng m có bít bao nhiêu lần đi đâu t cũng lại gọi m đi cùng thế nhưng cả đoạn đường m cứ im lặng ko nói lấy một lời.T bít m ở nhà cậu ko vui nhưng t đã cố tạo cơ hội cho m nói ra nhưng m vẫn ko tâm sự cùng t thì t biết mần răng.
Đúng là khoảng cách tình bạn giữa t và m ngày càng xa.T đã cố kéo gần nó lại nhưng ko thể.T và m ko còn đc như trước nựa.M còn nhớ món mì tôm đặc biệt t làm cho m hôm m ở nhà t nựa kỏ Hay cả đêm hai con ngồi nc đến tận 1h sáng mới ngủ.m là đứa hiểu t nhất trong đám bạn và t thick tâm sự với m nhất.t và m đã rất thân chuyện gì cũng nói với nhau.m có nhớ lần t và M đi tx và gặp người m thịk nựa ko?Rùi cả chuyện tụi choa sắp đặt cho thằng nớ đi đưa choa veeff sau đó lại đi học cùng ta.Cả một mùa hè thật vui ,bao chuyện cười ra nước măt.túi nào cũng nhắn tin với thằng nớ rùi viết báo lại cho m. nhìu chuyện vui đến thế cơ mà.t với m dù cách xa nhau nhưng vẫn duy trì đc tình bạn thân thiết thế mà giờ đây khi ngày nào cũng gặp nhau trên lớp lại phải xa nhau thật là nực cười phải ko?
Coi như cả t với m đều đã sai, cả hai đều đã nhận lỗi lầm về m nhưng t đã thật ngốc khi m bảo chúng ta hãy làm lại mà t lại quyết định ra đi.t sợ rất sợ t lại phải đau khổ nên t đã trốn tránh m biết ko.
Giwof đây mỗi ngày ko có m t buồn lắm. đi học thêm m cũng ko ngồi cạnh t nựa.m và t hết thật rùi.trên lớp dù gặp nhau nhưng ít nc với nhau.Cả hôm ông m mất t đến thăm m.Dù mọi người đã về trước nhưng t vẫn cô nán lại chờ m về nhưng gặp đc m rùi muốn lại an ủi nhưng ko thể.Cảm giác vẫn xa lạ quá. thế là t và m đã chấm hết.
t rất muốn ta và m lại như lúc xưa nhưng bây giờ đã quá muộn . t phải tiếp tục với sự lựa chọn sai lầm của m.