PDA

Xem đầy đủ chức năng : [ my feelling about... ]



snowfall
07-10-2009, 05:51 AM
lúc này đây tôi thấy mình nhớ anh thật nhiều, tự nhiên muốn đc ở bên a wá...muốn đc a nắm lấy tay mình, cảm nhận hơi ấm từ bàn tay a, cảm giác bình yên, ấm áp vô cùng, nhớ lắm!!!

lại tự hỏi mình, tôi nhớ a da diết như này nhưng liệu a có chút j đó nhớ đến tôi k nhỉ??? Tôi biết a h đã khác, k còn cần tôi như hồi đầu năm nhất nữa, tôi biết a có nhiều mối quan hệ khác ngoài tôi, biết a còn nhiều thứ để làm hơn là ngồi nghĩ về tôi, và cũng biết a có nhiều ng thích lắm, biết bên cạnh a luôn có rất nhiều ng con gái sẵn sàng chia sẻ với a mọi chuyện, đi bên a, nói chuyện, cười đùa với a...ngoài tôi, họ có những ng dễ thương, xinh xắn hơn tôi nhiều! 2 đứa bạn thân của tôi cũng nói a có nhiều ng thích vì a có vẻ ngoài dễ nhìn ( có lúc nhìn dễ thương, đẹp trai kinh khủng ) vì a hiền, nói chuyện hòa đồng... tôi yêu a vì điều j thế nhỉ? chẳng biết nữa và cũng tôi cũng k biết mình bắt đầu yêu anh từ lúc nào nữa, có lúc tôi chắc chắn rằng t/c tôi dành cho a chỉ đơn thuần là bạn bè rồi có lúc hơn 1 chút là thích, còn h là yêu mất rồi...rất nhiều nữa là khác! LÚc này đây tôi vẫn tự hỏi rằng a có nhận thấy những j tôi đang thấy k hay đây chỉ là những cảm xúc từ phía tôi mà thôi...???

Có lúc tôi có thể chắc chắn rằng a cũng có những cảm xúc như tôi, tim loạn nhịp, cảm giác tê tê như điện giật khi tay anh đan vào tôi... nhưng nỗi nhớ mà lúc này đây tôi đang gặm nhấm thì khác...tôi k chắc nữa, tôi sợ rằng đó chỉ là những cảm xúc của riêng tôi, sợ lắm khi đây là 1 t/y đơn phương...

Con bạn thân nói với tôi hay hỏi trực tiếp a xem sao, đôi khi thẳng thắn cũng là 1 điều tốt, nếu sợ thì bữa nào uống say dzô rồi hỏi...ưh, tôi cũng biết thẳn thắn là tốt, đau 1 lần rồi thôi còn hơn là nỗi đau âm ỉ, dày vò vì những t/c cứ giữ kín trong lòng, tôi biết chứ...Nhưng k hiểu sao khi gặp a tôi lại k để ý đến điều đó nữa, k còn muốn biết với tôi, a rất wan trọng còn với a, liệu tôi có là j k hay chẳng là j cả??? K phải tôi sợ k dám nói ra mà chỉ là có j đó ngăn cản tôi, k cho tôi nói, khiến tôi k thể mở lời đc...cảm thấy chỉ cần vậy là đủ...?

hôm bữa đi ăn với a, có những lúc thấy tim mình cứ đập loạn hết cả, hồi hộp, lo lắng nhưng đó là cảm giác khi chưa gặp a thôi, khi bên a, tôi thấy thoải mái dù có lúc cả 2 cùng im lặng.

Có lẽ tôi đã hiểu cái cảm giác khi nhẹ nhàng, hạnh phúc khi nhìn thấy ng mình yêu thương rồi thì phải, ở bên họ ta có thể quên hết mọi nỗi buồn, mệt mỏi, cười nói thật nhiều...chắc có lẽ vì vậy mà khi yêu nhau ngta luôn muốn ở bên nhau nhiều nhất có thể...

Tôi k biết sao hôm đó a lại rủ tôi đi ăn, k biết... tôi sợ a giống như con bạn tôi, đọc đc cái et mà tôi viết từ sau tết, tưởng rằng tôi thảm hại lắm nên mới rủ tôi đi ăn cho đỡ buồn, vì nếu sự thật là thế thì trong lòng a, tôi có lẽ cũng chỉ như 1 cô bạn cùng lớp cấp 2 của a thôi mà tôi thì k muốn vậy, tôi muốn nhiều hơn thế, tôi biết mình tham lam!

Có lẽ a k biết rằng hôm sau khi xem những ai vừa vào blog và có thể đọc đc et kia của mình, nhìn thấy tên a, tôi đã bật khóc, khóc rất nhiều... tôi cũng k biết sao mình lại như vậy nữa, có giận hờn a thì phải, và cả đau nữa...

Thực sự tôi cũng k chắc a có đọc kái et đó của tôi k nữa...và nếu có đọc thì cảm giác của a sẽ như nào nhỉ, tôi muốn biết lắm...a có giống như con bạn thân của tôi k??? Còn tôi, tôi đã khóc khi đọc lại et đó, và cả cm của con bạn mình...

...

Ta vẫn luôn tự hỏi bản thân liệu ng có cùng những cảm xúc hay đó chỉ là những cảm nhận của riêng mình ta : nỗi nhớ da diết, yêu thương thật nhiều, cảm giác muốn đc ở bên...tất cả chỉ dành cho riêng ng mà thôi!

sr, perhaps i luv u...so much!!! do u know...?!!