PDA

Xem đầy đủ chức năng : MỘT FÚT BÙN t_t



sad_lovestory0114
09-09-2009, 07:48 AM
Có những nỗi nhớ hok bao giờ mang tên....:rain:

Có những điều muốn nói mà chẳng thể thốt lên lời....

Và có cả những người sẽ mãi mãi ko bao giờ quay trở về bên ta....

.... đến giờ thì tôi cũng đã hiểu đc một phần nào đó...

Bước đi trên những con phố dài, gió lạnh lùa vào từng ngóc ngách trong tâm hồn mới biết..mình đang cô đơn...:timvo:

Không biết mình bắt đầu biết buồn từ khi nào, có lẽ từ khi biết đến hạnh phúc ...

Còn nhớ mình đã từng viết một cái tương tự để gọi tên hạnh phúc...giờ mới thấy mình ngây thơ quá...:thankyou:

Hạnh phúc nếu dễ định nghĩa như mình từng nghĩ, từng viết thì mình sẽ đâu bao giờ biết đến hai chữ "cô đơn" nhỉ....

Đúng thật là lúc bé, tưởng cô đơn ở đâu xa lắm, chỉ đến những chỗ không người xa lạ, giờ mới biết cả khi ngồi ngay cạnh những người thân yêu nhất vẫn có cảm giác cô độc đến lạ lùng....

Vẫn những con người ấy...những giọng nói ấy...những ánh mắt ấy..mà sao thấy như là những người mới gặp lần đầu...những giọng nói như bao âm thanh khác...những ánh mắt vô hồn ..hok một chút cảm xúc...

Cô đơn lắm lúc ngồi giữa nhiều người...ngay bên cạnh thì lại ko có ai...

...Cô đơn lắm lúc một mình tới trường..một mình rời lớp...

...Cô đơn cả lúc ngồi quây quần trong bữa cơm gia đình mà không gian lặng thinh...

...Cô đơn lắm khi chờ đợi một một tin nhắn..một cuộc điện thoại...một lời hỏi thăm..

...Cô đơn lắm khi phải một mình đứng dậy..một mình vượt qua chính nỗi cô đơn... mà có lẽ cũng chẳng phải là vượt qua..chỉ tạm thời quên ... và rồi có lúc nó lại quay trở lại..và mình lại tiếp tục lặng lẽ cố quên đi thêm một lần nữa..lần nữa..lần nữa..

.................................................. ...............

Hạnh phúc ơi..đến bao giờ quay trở về bên ta ????

một người đã bước đi mãi ... giống như hạnh phúc vậy...

nhưng sẽ chẳng bao h hỏi người đó có quay trở về không đâu...

đơn giản vì biết sẽ chẳng bao giờ có câu trả lời như mình mong muốn...

vả lại..chẳng thể giữ một người đã không còn thuộc về ta nữa...

mình ko đủ sức giữ...ngay cả giữ vững chính bản thân mình...

Sợ rằng :

...có bao giờ giữa dòng đời tấp nập...
...ta vô tình lặng lẽ lướt qua nhau...:ow:

Mr.Sjlent
09-09-2009, 10:52 AM
Mạn phép vào đây chia sẻ cùng bạn!

Hẳn khi viết lên những dòng chữ này bạn đang rất cô đơn ! Mình không dám nói là hiểu hết tâm trạng của bạn,nhưng sự cô đơn,cái cảm giác ấy ai cũng một lần phải trải qua! Nếu bạn co mình lại với nó,thì bạn sẽ dần dần suy sụp! Nếu bạn đương đầu với nó,vô ích thôi,nó là vô hình!
Vậy bạn phải làm thế nào!
Hãy biết cách chấp nhận nó,dù rằng sẽ không dễ 1 chút nào!!
Để rồi từ cô đơn,bạn nhận ra nhiều thứ,có rất nhiều giá trị bạn nhận được khi quen dần với nó!Vậy thì không việc gì phải vội vàng!
Có những giá trị mất đi,thì cũng sẽ có những giá trị khác thay thế!
Cô đơn là không hạnh phúc,đừng bao giờ nghĩ như thế, nghĩ vậy là bạn đã để tuột mất hạnh phúc rồi!
Hãy làm những gì mà bạn thích,ngoài việc tưởng nhớ đến người ta thì bạn còn có thể làm rất nhiều thứ cho mình! Có khi nào vì không cô đơn mà bạn bỏ quên nhiều thứ không? Vì khi hạnh phúc người ta thường dễ tự hài lòng và bỏ qua rất nhiều điều!Vậy thì tại sao không tranh thủ ngay thừ bây giờ,hoàn thiên hết những gì bạn đã bỏ quên!
Cô đơn chỉ là cảm giác trống trải tạm thời--> rồi nó sẽ qua mau thôi!
Hãy vui vẻ, lạc quan nhé!
Ngoài hạnh phúc mà ta luôn pjải kiếm tìm,cuộc sống vẫn còn những giá trị khác !
Cố lên !(dù mình biết khi bạn nói được tâm sự của bạn là bạn đã bớt trống trải rồi)
Hi..

wests
10-09-2009, 12:51 AM
Có những nỗi nhớ hok bao giờ mang tên....:rain:

Có những điều muốn nói mà chẳng thể thốt lên lời....

Và có cả những người sẽ mãi mãi ko bao giờ quay trở về bên ta....

.... đến giờ thì tôi cũng đã hiểu đc một phần nào đó...

Bước đi trên những con phố dài, gió lạnh lùa vào từng ngóc ngách trong tâm hồn mới biết..mình đang cô đơn...:timvo:

Không biết mình bắt đầu biết buồn từ khi nào, có lẽ từ khi biết đến hạnh phúc ...

Còn nhớ mình đã từng viết một cái tương tự để gọi tên hạnh phúc...giờ mới thấy mình ngây thơ quá...:thankyou:

Hạnh phúc nếu dễ định nghĩa như mình từng nghĩ, từng viết thì mình sẽ đâu bao giờ biết đến hai chữ "cô đơn" nhỉ....

Đúng thật là lúc bé, tưởng cô đơn ở đâu xa lắm, chỉ đến những chỗ không người xa lạ, giờ mới biết cả khi ngồi ngay cạnh những người thân yêu nhất vẫn có cảm giác cô độc đến lạ lùng....

Vẫn những con người ấy...những giọng nói ấy...những ánh mắt ấy..mà sao thấy như là những người mới gặp lần đầu...những giọng nói như bao âm thanh khác...những ánh mắt vô hồn ..hok một chút cảm xúc...

Cô đơn lắm lúc ngồi giữa nhiều người...ngay bên cạnh thì lại ko có ai...

...Cô đơn lắm lúc một mình tới trường..một mình rời lớp...

...Cô đơn cả lúc ngồi quây quần trong bữa cơm gia đình mà không gian lặng thinh...

...Cô đơn lắm khi chờ đợi một một tin nhắn..một cuộc điện thoại...một lời hỏi thăm..

...Cô đơn lắm khi phải một mình đứng dậy..một mình vượt qua chính nỗi cô đơn... mà có lẽ cũng chẳng phải là vượt qua..chỉ tạm thời quên ... và rồi có lúc nó lại quay trở lại..và mình lại tiếp tục lặng lẽ cố quên đi thêm một lần nữa..lần nữa..lần nữa..

.................................................. ...............

Hạnh phúc ơi..đến bao giờ quay trở về bên ta ????

một người đã bước đi mãi ... giống như hạnh phúc vậy...

nhưng sẽ chẳng bao h hỏi người đó có quay trở về không đâu...

đơn giản vì biết sẽ chẳng bao giờ có câu trả lời như mình mong muốn...

vả lại..chẳng thể giữ một người đã không còn thuộc về ta nữa...

mình ko đủ sức giữ...ngay cả giữ vững chính bản thân mình...

Sợ rằng :

...có bao giờ giữa dòng đời tấp nập...
...ta vô tình lặng lẽ lướt qua nhau...:ow:

Mình thật sự rất chia sẽ vơí bạn
quả thật mình cũng như bạn vậy
ghét và cũng sợ lắm cảm gíac cô đơn
nhưng cuộc đời nào như ta nghĩ
ta càng ghét, sợ thì nó lại càng đến với ta
đành chấp nhận thôi bạn
đừng buồn nữa bạn nhe..
cố lên..

sad_lovestory0114
13-09-2009, 11:31 PM
Mình thật sự rất chia sẽ vơí bạn
quả thật mình cũng như bạn vậy
ghét và cũng sợ lắm cảm gíac cô đơn
nhưng cuộc đời nào như ta nghĩ
ta càng ghét, sợ thì nó lại càng đến với ta
đành chấp nhận thôi bạn
đừng buồn nữa bạn nhe..
cố lên..
ồ cảm ơn bạn nhưng hem hiểu sao mình lại cứ nghĩ đến ng` ấy mình tự nhủ hem nghĩ đến nữa nhưng hình bóng của anh vẫn hiện ra khi mình nhắm mắt:ow:

****violet****
13-09-2009, 11:38 PM
Chỉ cần đừng nhớ đến nữa là được.

sad_lovestory0114
14-09-2009, 01:18 AM
Chỉ cần đừng nhớ đến nữa là được.
nói thì zễ nhưng thực hiện thì mới là cả 1 vấn đề:nooo: