PDA

Xem đầy đủ chức năng : 1 ngày của Charlotte



.:_charlotte_:.
07-09-2009, 02:36 AM
Sáng nay đi off với h2t, mem h2t nhiệt tình ghê, anh hoa héo bay từ Hà Nội vào đi off. Đi thăm trại trẻ mồ côi ở Bình Chánh, đi tặng quà, sinh hoạt vui chơi cho mấy em ở đó, đứa nào cũng dễ thương. Chợt nghĩ thấy thương bọn trẻ ghê, đứa nào cũng hồn nhiên, dễ thương vậy mà cha mẹ nào lại nhẫn tâm bỏ chúng. Nghĩ lại mình, thấy xấu hổ quá, vì đôi lúc rất bực bội với gia đình mình, lại còn có những ý nghĩa điên rồ nữa. Thấy yêu gia đình mình hơn, yêu cha mẹ mình hơn, tháng này là mùa Vu Lan, mùa báo hiếu, khoé mắt cay cay khi thấy mình vẫn chưa làm được gì cho ba mẹ vui.

Chơi với bọn trẻ xong, dắt nhau đi ăn đi uống, vui cực kỳ, các mem gần gũi nhau hơn, như anh em trong nhà, mình thật sự rất vui. Các anh chị ai cũng dễ gần, dễ mến, lại còn vui tính nữa ! Không ngờ, chỉ là quen nhau trong cái thế giới ảo đó mà lại có những tình cảm chân thành ngoài đời thực như vậy.

Rồi dắt nhau vào Nnice trên đường NTMK hát hò, “ Cỏ xanh”, “ Du mục”, “ hoatrungnguyen” rồi cả bác mình “ bLueseasun” ai hát cũng hay, mình hát cũng hay ^o^. Có cả anh Linh nữa, đúng là nhạc sĩ hát hay quá chừng ! Được 3 bài 100 điểm, thế là được 3 cái móc khoá, mình lấy 1 cái hehe. Đến 5h30’ mới về đến nhà.

Về mệt quá, ngủ luôn từ lúc về, tới 10h khuya chị Tâm gọi điện bảo mở cửa cho anh Dũng đến chơi, anh biết mình mới chia tay với P, nghĩ mình buồn nên muốn đến chơi tâm sự.

Hai anh em ngồi tán dóc, ăn hết táo, hết nhãn luôn mà vẫn còn chuyện để nói, anh nói về công việc của anh, mới mở thêm 1 phòng khám đa khoa trên đường Lê Văn Thọ, khách sạn 36 phòng ở Bến Tre, giờ còn định mở thêm 1 phòng khám nữa bên Bình Tân, là trưởng khoa ở bệnh viện giờ còn mở thêm đủ thứ, mình thấy anh có vẻ xanh xao đi nhiều nhưng lúc nào cũng cười tươi.

Anh hỏi chuyện mình và P, thật sự là mình không buồn lắm, chẳng biết sao nữa. Trước đây mình đã từng yêu P nhiều lắm mà, chưa bao giờ nghĩ đến ngày mình lại dửng dưng thế này. Lúc nói với mấy con bạn, đứa nào cũng bất ngờ không tin, trước đây khi thấy mình đau khổ trong tình yêu đó quá, nó phán 1 câu xanh rờn “ mày mà bỏ được thằng P tao đi đầu xuống đất”, bạn thân nó chia tay mà bọn nó mừng, mấy đứa khỉ đấy.

P không phải là người xấu, chỉ là P không yêu mình bằng 1 tình yêu chân thành thôi, anh nghe lời gia đình răm rắp mà không biết đúng, biết sai. Anh sẵn sàng hy sinh đi tình yêu của mình để làm hài lòng gia đình, dù mình chẳng có lỗi gì cả, chỉ đơn giản vì mình không phải người Nam, lại càng không phải cô giáo hay bác sĩ như mẹ anh muốn. Mình là người Bắc, mình học kinh doanh. Thế là chia tay. Thật sự thì không đau lắm, chỉ tức thôi !

11h chị Tâm về, mình đi tắm rồi lên gác ngủ, ngủ suốt từ chiều mà mới đặt lưng xuống đã ngủ ngay. Để chuông đt 6h20’ sáng dậy đi học, sáng mai lên trường bữa đầu tiên của năm 2.

.:_charlotte_:.
07-09-2009, 02:44 AM
Cơn mệt mỏi hôm qua làm sáng nay dậy trễ, 6h20’ đt reo, tắt ngủ tiếp. Tới 7h25’ con bạn nhắn, gọi lên trường, định không lên, chỉ 1 câu nó nói thôi mà động lòng đứng dậy chuẩn bị đi “ tao nhớ mày quá Cún ơi, lên trường i”

Vào trường gửi xe, lên văn phòng khoa xem thời khoá biểu. Thứ 2 tuần sau mới học chính thức, học kỳ này học 6 môn nhưng môn nào cũng học quá trời, hầu như sáng nào cũng học từ 7h tới 12h. Xem xong chạy nhanh lại quán trà sữa, 5,6 đứa ở đó, gặp nhau mừng quá trời, nói liến thoắng. Nói mãi mỏi miệng quá kéo nhau về. Nghĩ về nhà chẳng làm gì, chưa đóng tiền truyền hình cáp nên nó cắt luôn rồi, sáng định đi đóng, lên đến trường mới nhớ chưa xem lại địa chỉ. Ghé qua nhà sách quen đọc nốt cuốn “ Phải lấy người như anh” của Trần Thu Trang, hay nhưng kết thúc nhạt nhẽo quá, không gây được ấn tượng sâu sắc tuy có hậu. Với cuốn “ Đường còn dài, dài mãi” của Nguyên Thiên Ngân – tác giả của “ Ngôi nhà mặt trời” mình đã từng rất thích. Đọc mới tới trang 50 thì cái bụng nó biểu tình, đói đến mức tay chân run lẩy bẩy không cầm nổi cuốn sách, tối qua về không ăn gì ngoài mấy miếng táo với mấy trái nhãn. Lại quán cơm bụi hay ăn, tự dưng thấy hôm nay bả nấu cơm ngon ghê ^^!

Xong lại về nhà, bật máy vi tính lên nghe mấy bản nhạc. Xem lại thời khoá biểu, nhắn cho mấy đứa học trường khác xem bọn nó học mấy môn đó chưa để mượn sách mà đứa nào cũng “ vô cùng thương tiếc báo tin…”. Chắc phải mua sách mới thôi. Chiều nay mem SG họp mặt nhau ở Sỏi Đá đi uống café tiễn anh hoa héo với anh Linh bay về Hà Nội. Chắc phải đi ngủ 1 giấc thôi.

.:_charlotte_:.
07-09-2009, 08:24 AM
Tối nay M.A nói anh Minh – người yêu nó lên chơi, cũng lâu lắm rồi mình chưa gặp a.M nên không đi uống café nữa, nó nói lát nó dắt a.M qua đây.

Đang nằm trên giường, không biết làm gì, gắn sim kia vào gọi cho anh. Lúc nãy anh nhắn SMS hỏi hôm nay mình đi học bữa đầu hả, mình chỉ trả lời cụt ngủn, không đầu không đuôi, chẳng biết sao lại nhắn vô tình như vậy nữa. Thấy anh không nhắn lại, tự dưng thấy càng nhớ anh. Gọi cho anh, được 5’ anh bảo tắt máy anh gọi lại cho. Anh gọi, cũng chỉ nói bâng quơ, chợt anh nói “ ở đây dạo này mưa suốt, giờ mà được ôm em ngủ thì còn gì bằng”, thế rồi anh bảo “ dạo này hết nhớ anh rồi hả ?”, mình thấy lạ khi anh nói như thế, mình cũng đoán do những lần nhắn lại cho anh trễ, rồi cả tin nhắn lúc nãy nữa. Mình giải thích, không biết anh có tin không, hôm qua đi với h2t cứ mải chơi, quên mất nhắn cho anh. Mấy hôm nay ở có mình, chị Tâm cứ đi suốt, mình càng nghĩ nhiều hơn, nhớ anh nhiều hơn nữa, nhưng lại không nói với anh điều ấy, có lẽ vì thế mà anh…

Rồi anh nói “ rất nhiều lần anh cố kìm nén nỗi nhớ về em, lúc ấy em mà nhắn tin cho anh thế nào anh cũng chịu không nổi, em mà có ở đây chắc anh ôm em đến nghẹt thở mất, em có biết mỗi lần anh kìm nén như vậy khó lắm không ?”

Em cũng yêu anh nhiều lắm T à !