PDA

Xem đầy đủ chức năng : One short



sillyrain05
10-08-2009, 01:06 AM
Một số truyện mình viết, cũng chẳng đâu vào đâu, không định post nhưng thôi...post cho vui mong mọi người ủng hộ ^^.


Một ngày gió

- Làm sao để biết người ta có iu mình hay không ? - Nhỏ lơ đễnh nhìn trời

- Thì tốt nhất đi hỏi thẳng người ta. - Một thằng nhóc chau mày nói

- Làm thế không được...như vậy không tiện lắm - nhỏ vẫn lơ đễnh nhìn xa xăm

- Ừh...thì hành động đi...chẳng hạn tặng quà! - Thằng nhóc quay sang nhỏ cười

- .... - nhỏ im lặng vẫn nhìn xa xăm

Cũng là một ngày gió nhưng bây giờ đã cách ngày ấy 5 năm rồi, 5 năm àh, ừh tuy ngắn nhưng cũng đủ thời gian để biết bao chuyện xảy ra.Thằng nhóc bi giờ đã cao chồng ngồng, còn con nhỏ "lơ đễnh" cũng lớn hơn hồi đó...tất cả đều thay đổi theo cái vòng tuần hoàn của thời gian,cái gì cần đến sẽ đến và cái gì cần đi sẽ đi đó là một quy luật vốn dĩ tât yếu của cuộc sống...

Và hạnh phúc là một hành trình gian nan, và để tìm thấy người mà mình cần thì đây cũng không phải là một điều dễ. Hàng ngày, hàng giờ có đến biết bao con người đi lướt qua nhau nhưng thử hỏi có bao người gặp được người mình yêu...yêu thật sự ấy!
Lại một ngày gió...

- Nhóc! - thằng nhóc cao kều buông tiếng gọi

- ... - nhỏ đứng lại nhưng vẫn thản nhiên ngậm cây kẹo mút

- Sao im thế !!!Bộ không cần ta tư vấn cho nữa àh ?

- ... - Nhỏ cười vẫn im lặng

- Haiz...làm sao để biết người ta có thích mình hay không ???

- Thì hỏi thẳng người ta...mặt đối mặt khi nhìn vào người ta thì mình sẽ biết...

- ... - thằng nhóc trầm tư

- Cách này...khó quá!Bởi vì mỗi lần đứng trước người ấy,thì tim cứ đập loạn lên rồi...huống chi...

- Thì...hành động đi!Hành động cho người ta hiểu - nhỏ vẫn thản nhiên thả hồn theo gió

- Hành động kiểu gì???

- Thì liều một lần đứng trước mặt người đó...

- Như thế này hả ...

Chẳng biết từ lúc nào thằng nhóc đã đứng trước mặt nhỏ, cúi mặt xuống cạnh mặt nhỏ... không hiểu sao lúc đó cái gì cứ đập liên phanh như muốn nhảy ra ngoài. Nhỏ run bắn,mặt đỏ ửng ... không hiểu sao lại thế. Nhỏ vội đẩy thằng nhóc ra, lại nhìn về chân trời...

- Ừh...có thể như thế!

- Ừh, cám ơn...về thôi.

Sân trường im ắng chẳng còn ai, ngoài thằng nhóc cao kều và một con nhỏ mũm mĩn lẽo đẽo theo sau. Cổng trường đã đóng, muốn ra cũng chỉ còn cách leo tường mà cái tường lại cao quá sức nó... cái tường còn hóc hơn cả những bài toán nó từng bí...làm sao đây? Chỉ vì thằng nhóc mà nó mới ở lại để rồi quá chớn...nên mới thế này...!

- Sao chưa về ?

- Về bằng cách nào?

- Trèo tường...

- ... - nhỏ im lặng đứng dựa vào tường bất lực

Một lần nữa,thằng nhóc lại xuất hiện trước nhỏ...vẫn hành động kỳ quoặc như ban nãy...

- Đưa tay đây nào - thằng nhóc nắm lấy tay nhỏ đưa qua bức tường rồi mỉm cười

- Đưa tay đây - nhỏ nhìn thằng nhóc

- *cười* No,thank...

- Sao vậy...

- Trật chân rồi...

- Leo lên đây - thằng nhóc chỉ vào lưng

- Thôi,kì lắm!

- Mau lên...

Cả đoạn đường đi về,gió cứ thổi mãi ... qua những cánh đồng hoa cúc dại. Gió mơn nay thổi mãi...một cơn mưa nhè nhẹ phớt qua gió đưa mưa đi xuyên qua màn đêm, xuyên qua không gian...xuyên qua cánh đồng...xuyên qua thời gian...gió đưa mưa mãi...!
Có thể hạnh phúc là một cuộc hành trình gian nan nhưng chỉ cần ta biết nắm bắt thì không có gì là không thể.Cũng như trong cuộc sống có muôn ngàn cơn gió lướt qua nhưng đôi khi chỉ cần một cơn gió nhẹ nhưng lại để lại trong ta những kỷ niệm...khó quên!Cuộc sống là một cuộc hành trình...và hạnh phúc là dư vị của cuộc hành trính ấy...

Cuộc sống tuyệt vời hơn khi...mình biết nắm bắt và yêu thương:).

P/S: cứ thế đã, còn mấy truyện bữa sau típ ^^

Ozhi
10-08-2009, 01:15 AM
Rep cho em! Đầu tiên bóc tem đã!

Tôi ko chỉnh phong của 4rum nhìn vào toàn thấy chữ màu trắng! T____T

Nói tiếp vậy! Ngắn nhưng dễ thương! Ai bik được chuyện sẽ đi về đâu nhỉ! *cười*

Thằng nhóc và cô bé....






Thân
Ozhi~

♥...¬ƒämmy...♥
10-08-2009, 01:28 AM
nhìn vào tưởng 1 màu trắng xóa.....T___T
dễ thương thật đấy......
p/s: Ozhiiiiiiiii......trả temmmm cho em.....(__ __)''''

sillyrain05
10-08-2009, 10:13 PM
@ ss Ozhi: em dùng bản night nên để màu trắng là nổi nhất
em sẽ rút kinh nghiệm chuyển sang màu khác:sr:
thx ss
@ Yammy: thx bạn đã ủng hộ ^^ và rất vui được làm quen

sillyrain05
10-08-2009, 10:33 PM
Em muốn anh cơ

Author: sillyrain05
Genre: oneshort

Nhỏ nũng nịu nhìn thằng nhóc nói:

- Không em muốn anh đưa em đi cơ…ngoài anh em không đi với ai ngoài anh đâu

Thằng nhóc nhăn mặt vẻ khó xử gãi đầu gãi tai

- Nhưng anh đang bận thật mà…nhưng thôi kệ,để anh đưa em đi mưa vậy. Chuyện của anh tính sau cũng được ^^

Nhỏ mỉm cười…

- Anh là số một nhé ^^…thương anh quá!

Một lần nữa nhỏ lại cười nhưng trong hoàn cảnh khác, nhỏ cười khi nhớ lại những chuyện khi xưa…ngày ấy đẹp thật đấy.Nhiều lúc ngẫm lại nhỏ cứ muốn quay về thuở ấy,nhưng mà…thời gian và không gian cứ không cho phép con người ta bé lại hoặc quay về như xưa…Bởi những gì khi đã mất đi rồi thì dù có muốn nhưng cũng chẳng thể nào quay lại được như xưa, vì một khi đã lỡ bước đi trên con đường khác thì quay đầu “không phải là bờ”…

Hiện tại, thằng nhóc ngày ấy cũng đang có mặt tại đây…ngay tại cái quán cà phê quen mà ngày xưa 2 đứa vẫn thường tới,chỉ có điều người sánh vai cùng thằng nhóc ấy không còn là con nhỏ buộc tóc đuôi ngựa, hay lúc lắc theo điệu nhạc nữa…Có lẽ trong cuộc sống đôi khi con người ta cần thay đổi để làm mới bản thân nhưng đôi khi sự thay đổi của mình lại khiến một số người phải đau lòng…

Nhỏ vui khi ở bên thằng nhóc ngố hay trêu nhỏ,nhưng thằng nhóc ấy vẫn luôn là người hiểu và thông cảm cho nhỏ nhất. Nhỏ yêu cái khịt mũi, cái ánh mắt nhìn lén nhỏ, cái ánh mắt ấy có điều gì đó mà nhỏ không thể quên…cái gì đó ấm áp, tràn đầy yêu thương…và cả trăm điều không tên nữa mà nhỏ chẳng thể nào nói hết…chỉ biết là yêu…rất yêu…thế thôi!

- Anh ơi đưa em đi mưa được không?

Thằng nhóc nhìn nó cười:

- Xin lỗi em nhé, anh không đưa em đi được rồi…

- Sao vậy ?

- Anh còn phải chăm lo cho người đặc biệt của lòng anh ^^

- “người đặc biệt” – ý anh là bạn gái hả

- Có thể coi như thế…

Nhỏ đi mưa,đi một mình…lần đầu tiên trong đời nhỏ đi mưa mà không có anh đi cùng. Mưa…lạnh không? Mưa rơi xuống xóa nhòa tất cả, xóa đi ký ức?Mưa lạnh lắm đấy…mưa níu chân người ta nhưng sao mưa không níu chân anh hộ nhỏ…

Nhỏ bước đi vô hồn, lạnh lẽo … nhưng rồi nhỏ mỉm cười – “Chúc anh hạnh phúc”
Nhỏ đâu có biết, một người vẫn dõi theo nhỏ nhìn dáng nhỏ một mình trong mưa sao mà buồn thế… tim anh như thắt lại đau nhói. Anh dõi theo, chỉ dõi theo để một ngày anh nằm xuống bất lực… tim vẫn đau nhói – “Xin lỗi em, anh không đưa em đi mưa được nữa rồi!”

Từ ngày biết anh có “người đặc biệt” nhỏ chẳng dám đến tìm anh,khi gặp anh nhỏ cũng tránh mặt…chẳng hiểu sao nhưng nhỏ không muốn gặp anh…phải chăng nhỏ không muốn mình lại phải đau…

Em muốn anh cơ,em muốn anh cơ…câu nói ấy cứ vang lên trong nhỏ…ngày xưa ấy xa vời qua cứ ngỡ như hôm qua thôi nhưng mà sao không thể với tay đến.

Không có anh ai đưa em đi mưa…không có ai lau hộ em những giọt mưa lạnh buốt…mưa hay nước mắt nỏng hổi…

Thằng nhóc nhìn nhỏ:

- Rồi có lúc sẽ có người thay thế anh đưa em đi mưa thôi mà…

Nhỏ nghĩ lại rồi thầm thì nói…

- Vâng,sẽ có người thay thế anh đưa em đi mưa…nhưng…em muốn anh cơ. Người ta sẽ có thể thay anh nhưng em vẫn muốn anh cơ … !

Một lần nữa nước mắt lại rơi,cho tất cả những gì đã qua đi và sắp đến…qua đi để rồi nhìn lại và để thầm nói : “Em muốn anh cơ”…trong vô vọng…bởi vì sẽ không ai đưa em đi mưa nữa…bởi vì trăm triệu điều khác đang diễn ra,bởi vì trăm triệu người khác đang sống…bởi vì những gì qua đi thì không thể quay lại… ^^!

Một ngày mưa… nghĩa trang vắng ngắt. Chỉ có mưa nhạt nhòa. Nhỏ bước lại gần ngôi mộ đã xanh cỏ, tấm hình trên mộ của một người thân quen, nhỏ cười mà nước mắt cứ rơi, tim đau nhói. Tấm hình trên mộ đang nhìn nhỏ, cười!

- Rồi có lúc em sẽ tìm được một người, người thay thế anh đưa em đi mưa…

Câu nói ấy vang lên trong đầu nhỏ, làm tim nhỏ đau nhói … tất cả chỉ là giả dối. Anh giả dối khi lừa nhỏ, mưa cũng giả dối…

- Em muốn anh cơ…

- Em muốn anh cơ…

Nhỏ gào thét dưới cơn mưa, mong anh quay về… đưa nhỏ đi mưa. Nhưng vô vọng quá, mộ anh xanh cỏ, chỉ còn tấm hình trên mộ mỉm cười với nhỏ, chưa bao giờ nhỏ thấy anh lạnh và vô cảm đến thế. Anh nằm ở đó, dưới lớp cỏ màu xanh mơm mởm bao vây anh … anh lạnh không anh, anh đi trên con đường của anh … một mình anh. Nhỏ cũng đi trên con đường của nhỏ… cũng chỉ một mình nhỏ, gió hắt, mưa tạt … nhỏ thầm nói … “Em muốn anh cơ”… hàng nghìn lần câu ấy vang lên… nhưng trong vô vọng rồi cũng im bặt… hòa vào mưa!

Ozhi
11-08-2009, 08:12 AM
+___+ có ai lấy tem đâu mà trả! ????

Com tập 2: Nghe tựa tưởng vui hóa ra là con bé sầu não! Chẹp! Ss thích cái truyện trên hơn! Dạo này hơn phỡn đời!



Cũng sắp post một thứ phỡn đây!

Thân
Ozhi~

sillyrain05
11-08-2009, 08:35 AM
@ ss Ozhi: ss post đi, em chờ:sr:
cái oneshort thứ 2 thật ra là nhảm thôi cũng chẳng hiểu sao lại viết nữa
nói chung là nham hỏi nhảm:sr:
viết chơi thôi ss à, nội dung ko rõ lắm hehe đúng là cái đầu vẫn hay hơn:sr:

Ozhi
11-08-2009, 08:40 AM
@Rain: Ss post rầu! :sr: Ừm! Thật là vậy! Ss cảm thấy nó viết hơi không cảm thấy nó không chủ ý lắm! Cứ như em chỉ mún giải quyết một ý tưởng chợt lóe lên trong đầu! Nó là như vậy thôi! :huglove:




Thân
Ozhi~