KiepHongHoa
01-08-2009, 08:45 PM
Ở một nơi nào đấy xa xôi
Có thành phố
như giấc mơ
im ắng.
Đầy bụi bám
Một dòng sông lẳng lặng,
Một dòng sông
nước như gương
lờ trôi...
Ở một nơi nào đấy xa xôi
Có thành phố
ngày xưa,
có thành phố
Nơi rất ấm, tuổi thơ ta ở đó
Từ rất lâu,
đã từ lâu,
trôi qua...
Đêm nay tôi bước vội khỏi nhà,
Đến ga,
xếp hàng mua vé:
"Lần đầu tiên trong nghìn năm,
Có lẽ,
Cho tôi xin một vé
đi Tuổi Thơ
Vé hạng trung -
Người bán vé hững hờ
Khe khẽ đáp:
Hôm nay vé hết! -
Biết làm sao!
Vé hết, biết làm sao!
Đường tới Tuổi Thơ
còn biết hỏi nơi nào?
Nếu không kể
đôi khi ta tới đó
Qua trí nhớ
Của chúng ta
Từ nhỏ...
Thành phố Tuổi Thơ -
thành phố chuyện thần kỳ.
Cơn gió đùa,
tinh nghịch dẫn ta đi.
Ở đấy
làm ta say, chóng mặt,
Là những cây thông vương tơi mây,
Là những ngôi nhà,
cao,
cao ngất.
Và mùa đông
rón rén
bước
trong đêm,
Qua những cánh đồng
phủ tuyết trắng và êm...
Ôi thành phố Tuổi Thơ -
bài ca ngày nhỏ
Chúng tôi hát -
Xin cảm ơn điều đó!
Nhưng chúng tôi không trở lại,
Đừng chờ!
Trái đất nhiều đường.
Từ thành phố Tuổi Thơ
Chúng tôi lớn,
đi xa...
Hãy tin!
Và thứ lỗi!
( Trich " Cho Toi Xin Mot Ve Di Tuoi Tho" - Nguyen Nhat Anh)
http://www.look.yeah1.com/albums/userpics/230962/SP_A1122_copy.jpg (http://www.yeah1.com)
Tuổi thơ trôi qua , bạn có 1 kĩ niệm , tôi cũng có 1 kĩ niệm , những kí ức đã qua , không bao giờ lấy lại được . Tôi và bạn . có ai muốn đi trên con tàu không có người sóat vé này không. Tôi biết , trong số các bạn , có đôi khi chẳng ai muốn quay về với tuổi thơ , nhưng riêng tôi , tôi muốn được 1 lần trở về ngày còn bé xíu , hồn nhiên và trong sáng , để trưa đến thì trốn mẹ đi chơi đồ hàng cùng với đám bạn , và chiều về sẽ là 1 cây roi quất vào mông và lầm lì ngồi giận mẹ sao ác quá ...
Có bao giờ tuổi thơ của bạn là đóng vai vợ chồng , tôi cũng đã từng 1 thời như thế , từng 1 thời muốn làm vợ chồng để kể tội hết tất cả những gì mà ba mẹ đã áp đặt lên tôi khi còn bé xíu
Lật từng trang sách , ngồi trên cái nơi mà tôi đã từng có một thời thơ ấu tuyệt vời , tôi ngậm ngùi xót xa , những ngày tháng xưa đã xa lắm rồi
http://www.look.yeah1.com/albums/userpics/230962/SP_A1120.jpg (http://www.yeah1.com)
Bạn bè xưa ...vẫn còn đây ...kí ức xưa ...vẫn còn đây ...nhưng sao thay đổi nhanh quá .
Những tình bạn ngày xưa cùng với những buổi chiều trời âm u gần mưa , những con chuồn chuồn bay khắp nha , bọn tôi cầm những cành cây , quất qua quất lại , để mong có 1 con chuồn chuồn nào rớt xuống ....
Tôi nhớ có lần , tôi bị bạn bè tẩy chay , tụi nó không thèm chơi với tôi nữa thế là tôi bị " bo bo xì " vì tôi nhỏ con , hay vì 1 lí do gì đó tôi cũng không biết nữa .
Nhưng dẫu sao , đó cũng vẫn là kĩ niệm .
Tôi còn nhớ những ngày gần đến trung thu , bọn tôi tranh nhau đốt nến , lụm từng chiếc lá dại , bỏ vào cái lon rồi xào xào nướng nướng .
Hồi đó , tôi rất thích chơi lồng đèn con bướm , tôi nhìn thấy nó đẹp , nhưng chiếc lồng đèn đó của tôi bỗng nhiên bị chìm ngỉm khi mà thằng tí nhà kế bên được mẹ nó lên sài gòn và mua cho 1 chiếc lồng đèn kéo quân điện thật đẹp . Tôi đã cảm thấy thích và ao ước rất nhiều ...nhưng khi lớn lên ...bỗng nhiên nó xuất hiện quá nhiều trong tết trung thu và dường như lồng đèn nến dần dần chỉ còn là kí ức phai mờ ....
http://www.look.yeah1.com/albums/userpics/230962/SP_A1121_copy.jpg (http://www.yeah1.com)
Đọc gần hết quyển sách , tôi cảm thấy như tuổi thơ đã đi xa xôi lắm rồi và bất chợt tôi cảm thấy ngậm ngùi " chiếc vé tuổi thơ dó bạn cứ giữ kỹ trong túi áo , vì không có nguời sóat vé trên chuyế tàu đặc biệt này " đúng , đây là 1 chuyến tàu đặc biệt , và người sóat vé không ai khác chính là chúng ta , chúng ta không thể sóat vé khi chính chúng ta có hoặc không thể đưa chúng ta về với tuổi thơ ...
http://www.look.yeah1.com/albums/userpics/230962/SP_A1123_copy.jpg (http://www.yeah1.com)
Một chuyến bay không thể đến nơi ta muốn , cũng như tác giả Nguyện Nhật Ánh đã viết
" tôi viết cuốn sách này không dành cho trẻ em . Tôi viết cho những ai từng là trẻ em "
Đừng đánh mất những gì mình đã có và mình sẽ có để rồi khi 1 , 2 năm nữa trôi qua , bỗng nhiên lòng cảm thấy hối hận , thấy tiếc nuối vì mọi thứ đều thay đổi .
Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ
http://www.look.yeah1.com/albums/userpics/230962/SP_A1118.jpg (http://www.yeah1.com)
mikachan
BRVT - 17/7/2008 Một buổi trưa buồn , cảm nhận không suy nghĩ
Có thành phố
như giấc mơ
im ắng.
Đầy bụi bám
Một dòng sông lẳng lặng,
Một dòng sông
nước như gương
lờ trôi...
Ở một nơi nào đấy xa xôi
Có thành phố
ngày xưa,
có thành phố
Nơi rất ấm, tuổi thơ ta ở đó
Từ rất lâu,
đã từ lâu,
trôi qua...
Đêm nay tôi bước vội khỏi nhà,
Đến ga,
xếp hàng mua vé:
"Lần đầu tiên trong nghìn năm,
Có lẽ,
Cho tôi xin một vé
đi Tuổi Thơ
Vé hạng trung -
Người bán vé hững hờ
Khe khẽ đáp:
Hôm nay vé hết! -
Biết làm sao!
Vé hết, biết làm sao!
Đường tới Tuổi Thơ
còn biết hỏi nơi nào?
Nếu không kể
đôi khi ta tới đó
Qua trí nhớ
Của chúng ta
Từ nhỏ...
Thành phố Tuổi Thơ -
thành phố chuyện thần kỳ.
Cơn gió đùa,
tinh nghịch dẫn ta đi.
Ở đấy
làm ta say, chóng mặt,
Là những cây thông vương tơi mây,
Là những ngôi nhà,
cao,
cao ngất.
Và mùa đông
rón rén
bước
trong đêm,
Qua những cánh đồng
phủ tuyết trắng và êm...
Ôi thành phố Tuổi Thơ -
bài ca ngày nhỏ
Chúng tôi hát -
Xin cảm ơn điều đó!
Nhưng chúng tôi không trở lại,
Đừng chờ!
Trái đất nhiều đường.
Từ thành phố Tuổi Thơ
Chúng tôi lớn,
đi xa...
Hãy tin!
Và thứ lỗi!
( Trich " Cho Toi Xin Mot Ve Di Tuoi Tho" - Nguyen Nhat Anh)
http://www.look.yeah1.com/albums/userpics/230962/SP_A1122_copy.jpg (http://www.yeah1.com)
Tuổi thơ trôi qua , bạn có 1 kĩ niệm , tôi cũng có 1 kĩ niệm , những kí ức đã qua , không bao giờ lấy lại được . Tôi và bạn . có ai muốn đi trên con tàu không có người sóat vé này không. Tôi biết , trong số các bạn , có đôi khi chẳng ai muốn quay về với tuổi thơ , nhưng riêng tôi , tôi muốn được 1 lần trở về ngày còn bé xíu , hồn nhiên và trong sáng , để trưa đến thì trốn mẹ đi chơi đồ hàng cùng với đám bạn , và chiều về sẽ là 1 cây roi quất vào mông và lầm lì ngồi giận mẹ sao ác quá ...
Có bao giờ tuổi thơ của bạn là đóng vai vợ chồng , tôi cũng đã từng 1 thời như thế , từng 1 thời muốn làm vợ chồng để kể tội hết tất cả những gì mà ba mẹ đã áp đặt lên tôi khi còn bé xíu
Lật từng trang sách , ngồi trên cái nơi mà tôi đã từng có một thời thơ ấu tuyệt vời , tôi ngậm ngùi xót xa , những ngày tháng xưa đã xa lắm rồi
http://www.look.yeah1.com/albums/userpics/230962/SP_A1120.jpg (http://www.yeah1.com)
Bạn bè xưa ...vẫn còn đây ...kí ức xưa ...vẫn còn đây ...nhưng sao thay đổi nhanh quá .
Những tình bạn ngày xưa cùng với những buổi chiều trời âm u gần mưa , những con chuồn chuồn bay khắp nha , bọn tôi cầm những cành cây , quất qua quất lại , để mong có 1 con chuồn chuồn nào rớt xuống ....
Tôi nhớ có lần , tôi bị bạn bè tẩy chay , tụi nó không thèm chơi với tôi nữa thế là tôi bị " bo bo xì " vì tôi nhỏ con , hay vì 1 lí do gì đó tôi cũng không biết nữa .
Nhưng dẫu sao , đó cũng vẫn là kĩ niệm .
Tôi còn nhớ những ngày gần đến trung thu , bọn tôi tranh nhau đốt nến , lụm từng chiếc lá dại , bỏ vào cái lon rồi xào xào nướng nướng .
Hồi đó , tôi rất thích chơi lồng đèn con bướm , tôi nhìn thấy nó đẹp , nhưng chiếc lồng đèn đó của tôi bỗng nhiên bị chìm ngỉm khi mà thằng tí nhà kế bên được mẹ nó lên sài gòn và mua cho 1 chiếc lồng đèn kéo quân điện thật đẹp . Tôi đã cảm thấy thích và ao ước rất nhiều ...nhưng khi lớn lên ...bỗng nhiên nó xuất hiện quá nhiều trong tết trung thu và dường như lồng đèn nến dần dần chỉ còn là kí ức phai mờ ....
http://www.look.yeah1.com/albums/userpics/230962/SP_A1121_copy.jpg (http://www.yeah1.com)
Đọc gần hết quyển sách , tôi cảm thấy như tuổi thơ đã đi xa xôi lắm rồi và bất chợt tôi cảm thấy ngậm ngùi " chiếc vé tuổi thơ dó bạn cứ giữ kỹ trong túi áo , vì không có nguời sóat vé trên chuyế tàu đặc biệt này " đúng , đây là 1 chuyến tàu đặc biệt , và người sóat vé không ai khác chính là chúng ta , chúng ta không thể sóat vé khi chính chúng ta có hoặc không thể đưa chúng ta về với tuổi thơ ...
http://www.look.yeah1.com/albums/userpics/230962/SP_A1123_copy.jpg (http://www.yeah1.com)
Một chuyến bay không thể đến nơi ta muốn , cũng như tác giả Nguyện Nhật Ánh đã viết
" tôi viết cuốn sách này không dành cho trẻ em . Tôi viết cho những ai từng là trẻ em "
Đừng đánh mất những gì mình đã có và mình sẽ có để rồi khi 1 , 2 năm nữa trôi qua , bỗng nhiên lòng cảm thấy hối hận , thấy tiếc nuối vì mọi thứ đều thay đổi .
Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ
http://www.look.yeah1.com/albums/userpics/230962/SP_A1118.jpg (http://www.yeah1.com)
mikachan
BRVT - 17/7/2008 Một buổi trưa buồn , cảm nhận không suy nghĩ