zyn.silk
28-07-2009, 02:18 AM
Tôi mới tham gia vào diễn đàn của những người... ko may mắn trong xã hội
Họ nhiễm HIV, ko may nhiễm HIV....
Họ cũng biết yêu thương, biết đồng cảm.... thậm chí họ còn yêu đời hơn chúng ta...
khi tham gia vào diễn đàn đó, có 1 người, năm nay 19t làm quen và nói chuyện với tôi
câu hỏi đầu tiên của họ luôn là " bạn có bị nhiêm HIV ko? " và tất nhiên tôi trả lời là " ko "
họ có vẻ hơi dè dặt và ngại khi tiếp xúc và nói chuyện với tôi
họ ngại khi phải nói chuyện với 1 người " ko giống họ "
qua những bài viết về cuộc sống và sinh hoạt của họ, tôi nhận ra họ và những người luôn vui vẻ, yêu đời... họ luôn có những ước mơ thật to lơn...
... rồi tôi quen với 1 bạn gai... chỷ lớn hơn tôi 2 tuôỉ.... nhưng bị mắc HIV
tôi có hỏi lý do nhưng chỵ hơi ngại ngùng.... rồi chỵ cũng nói cho tôi biết...
trong những lúc nói chuyện với chỵ, chỵ luôn thân thiện và dặn dò tôi, làm thế nào để tránh xa HIV, cẩn thận với nó ...
chỵ cho tôi biết nhà chỵ ở hà đông... tính ra cũng chỷ cách nhà tôi 5km
tôi đã xin đc gặp chỵ...
chỵ đồng ý nhưng có vẻ hơi rụt rè
... khi chúng tôi gặp nhau tại 1 quán cofee
tôi ko sợ chỵ cũng ko cảm thấy lo lắng, cảnh giác gỳ cả...
và tôi hỏi chỵ là " chỵ có yêu ai ko? " chỵ trả lời tôi rất rõ ràng " những người HIV ko có tôi, họ đều đáng thương và đáng đc mọi người tôn trọng, đối xử bt như bao người khác "tôi nói tiếp " nhưng mà họ ko bị HIV " , chỵ nhìn tôi vẻ ko bằng lòng và nói " em ko nên kỳ thỵ những người HIV ".... và rồi chúng tôi trở thành chỵ em... chỵ em thật sự....
vui buồn kể cho nhau.... tôi ko ngại ngùng, chỵ ko còn rè rặt... ko có gỳ ngăng cách cả....
nhạc vẫn nhẹ nhàng, ca khúc " Để gió cuốn đi " vang lên... tôi ngập ngừng nhẩm lời theo bài hát
" sống trên đời sống cần có 1 tấm lòng, để làm gỳ em biết ko?, để gió cuốn đi, để gió cuốn đi "
và rồi tôi hiểu ra HIV ko đáng sợ như mọi người noi.... và giờ đây, tôi cảm thấy thương họ, thương họ và mong họ ko bị mọi người hắt hủi, phân biệt đối xử, đơn giản họ cũng là ngươi... 1 con người khiếm khuyết và ko hoàn hảo như bao con người khác.
Họ nhiễm HIV, ko may nhiễm HIV....
Họ cũng biết yêu thương, biết đồng cảm.... thậm chí họ còn yêu đời hơn chúng ta...
khi tham gia vào diễn đàn đó, có 1 người, năm nay 19t làm quen và nói chuyện với tôi
câu hỏi đầu tiên của họ luôn là " bạn có bị nhiêm HIV ko? " và tất nhiên tôi trả lời là " ko "
họ có vẻ hơi dè dặt và ngại khi tiếp xúc và nói chuyện với tôi
họ ngại khi phải nói chuyện với 1 người " ko giống họ "
qua những bài viết về cuộc sống và sinh hoạt của họ, tôi nhận ra họ và những người luôn vui vẻ, yêu đời... họ luôn có những ước mơ thật to lơn...
... rồi tôi quen với 1 bạn gai... chỷ lớn hơn tôi 2 tuôỉ.... nhưng bị mắc HIV
tôi có hỏi lý do nhưng chỵ hơi ngại ngùng.... rồi chỵ cũng nói cho tôi biết...
trong những lúc nói chuyện với chỵ, chỵ luôn thân thiện và dặn dò tôi, làm thế nào để tránh xa HIV, cẩn thận với nó ...
chỵ cho tôi biết nhà chỵ ở hà đông... tính ra cũng chỷ cách nhà tôi 5km
tôi đã xin đc gặp chỵ...
chỵ đồng ý nhưng có vẻ hơi rụt rè
... khi chúng tôi gặp nhau tại 1 quán cofee
tôi ko sợ chỵ cũng ko cảm thấy lo lắng, cảnh giác gỳ cả...
và tôi hỏi chỵ là " chỵ có yêu ai ko? " chỵ trả lời tôi rất rõ ràng " những người HIV ko có tôi, họ đều đáng thương và đáng đc mọi người tôn trọng, đối xử bt như bao người khác "tôi nói tiếp " nhưng mà họ ko bị HIV " , chỵ nhìn tôi vẻ ko bằng lòng và nói " em ko nên kỳ thỵ những người HIV ".... và rồi chúng tôi trở thành chỵ em... chỵ em thật sự....
vui buồn kể cho nhau.... tôi ko ngại ngùng, chỵ ko còn rè rặt... ko có gỳ ngăng cách cả....
nhạc vẫn nhẹ nhàng, ca khúc " Để gió cuốn đi " vang lên... tôi ngập ngừng nhẩm lời theo bài hát
" sống trên đời sống cần có 1 tấm lòng, để làm gỳ em biết ko?, để gió cuốn đi, để gió cuốn đi "
và rồi tôi hiểu ra HIV ko đáng sợ như mọi người noi.... và giờ đây, tôi cảm thấy thương họ, thương họ và mong họ ko bị mọi người hắt hủi, phân biệt đối xử, đơn giản họ cũng là ngươi... 1 con người khiếm khuyết và ko hoàn hảo như bao con người khác.