greensky
16-07-2009, 09:21 PM
Title: Máu nhuộm Tường Vy
Rated: K+
Genres: Tragedy, romance, shoujo, drama
Author: It’s me
Summary: Tường Vy là nhân vật chính của chuyện, cô sống ở thôn Bách Hoa của thành phố Thiên Tân. Cuộc sống của cô cứ trôi qua rất thầm lặng, cho đến một ngày Lãm Dư Phong xuất hiện và chuyện đính ước giữa Tường Vy và Dư Phong diễn ra. Cũng bắt đầu từ lúc đó sóng gió nổi lên……..
Note: Câu chuyện mình sẽ và đang viết sẽ rất ngọt ngào cho những đôi yêu nhau, nhưng cũng đầy nước mắt do những con người trong truyện tạo ra bi kịch. Mình cũng nói trước, kết thúc của chuyện sẽ có hậu theo một hướng nào đó, không phải là một cái kết tuyệt đẹp.
Đây là Long Fic, cảnh báo cho những ai không có kiên nhẫn tình tiết sẽ đi rất chậm. Có ai đem đi đâu đó thì nói với mình trược
Giới thiệu nhân vật
(Đọc sơ thôi cũng được, vào fic từng chap mình sẽ giới thiệu từng nhân vật cho xuất hiện từ từ)
Nguyễn Ngọc Tường Vy
Age: 18
Tính cách: Bướng bỉnh, nóng nảy, tốt về mặt nào đó nhưng cũng xấu ở mặt nào đó
Lãm Dư Phong
Age: 26
Tính cách: Độc đoán, uy quyền, chững chạc, sẽ dịu dàng ở một mặt nào đó nhưng sẽ tàn bạo ở mặt khác
Trần Trí Hàn
Age: 18
Tính cách: Quậy phá, mạnh mẽ, bông đùa ở mặt nào đó nhưng sẽ rất chân thật ở mặt khác
Nguyễn Ngọc Thanh Hoài
Age: 23
Chị của Tường Vy
Triệu Chi Linh
Age: 18
Bạn của Tường Vy và Trí Hàn
Thân Kiều Anh
Age: 18
Bạn của thân của Tường Vy, rất giỏi võ.
Trần Minh Lữ
Age: 23
Bạn của Thanh Hoài, đồng thời là anh họ của Trí Hàn.
Lãm Tịnh Ni
Age: 22
Em gái Dư Phong, đeo đuổi Minh Lữ.
Lãm Thanh : Chị của Dư Phong
Cát Hoa: kẻ thù không đội trời chung của Tường Vy, thích Trí Hàn
Anh Tuấn: bạn cùng ngành cảnh sát với Minh Lữ
Chương 1.1: Cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng
Trường Bách Hoa trong những ngày cuối năm lại càng nhộn nhịp hơn nữa. Đám học sinh trong trường trải qua một mùa thi vất vả nay đã được thảnh thơi ngao du trên các con đường làng. Theo thông lệ, những học sinh cuối cấp sẽ tổ chức ăn liên hoan thật linh đình với nhau với đủ thứ đồ. Từ nồi, chảo, chiêng, cồng, những hộp kim tuyến đều vận được vận dụng hết công lực. Đặc biệt là lớp 12A22 lớp cuối cùng cả khối 12, nổi tiếng quậy nhất, nam nữ trong lớp thuộc hàng đệ nhất về nhan sắc, và dữ nhất khối.
Đại diện cho niềm kiêu hãnh về nhan sắc là Triệu Chi Linh với đôi mắt buồn, nước da trắng không bao giờ ăn nắng hay Tường Vy lớp trưởng cầm đầu lớp A22 nổi tiếng ngỗ nghịch quậy phá, dữ nhất khối, chỉ cần mở miệng tranh cãi thì bất cứ ai cũng không thắng nổi. Một điều kì lạ, nếu Chi Linh là vẻ đẹo dịu dàng của thiếu nữ 18, thì Tường Vy với đôi mắt to và lông mi cong vút, tóc đen thẳng, nước da cũng trắng như không được bằng Chi Linh lại thu hút đám con trai quậy phá ham đánh nhau. Bằng chứng là Trần Trí Hàn, một hotboy làm nghiêng ngả bao cô gái với phong cách cực bụi, cực độc và học cực giỏi đã quỵ ngã trước Tường Vy. Bên cạnh chàng công tử Trần Trí Hàn còn có một cô gái xinh đẹp, kiêu kì lúc nào cũng đi theo kè kè bên như hình với bóng là Lư Cát Hoa. Cát Hoa là một vẻ đẹp sắc sảo, tính tình thật sự rất tốt chứ không phải chua ngoa như vẻ bề ngoài. Nếu bộ ba đình đám Cát Hoa, Chi Linh, Tường Vy làm náo động cả thôn Bách Hoa thì không thể quên nhắc đến Thân Kiều Anh không có vẻ đẹp nghiêng nước khuynh thành nhưng với cá tính mạnh mẽ ít nói, luôn bảo vệ kẻ yếu thì trong mắt mọi người đội trưởng tổ kỷ Luật Thân Kiều Anh là một người hoản hảo, rất đáng để tìm hiểu.
Lúc này, sau khi lớp A22 đã trở thành một đống rác với đầy đủ những lon coca, mùi bánh và đồ ăn, nước lênh láng trên phòng học do một cuộc hỗn chiến từ hai kẻ mà ai cũng biết đó là Trần Trí Hàn và lớp trưởng Nguyễn Ngọc Tường Vy. Hắn bộ áo trắng đứt gần hết nút, đằng sau lưng còn in dấu giày của Tường Vy. Hắn tức giận nhìn đứa con gái:
- Shit!!! Tôi có điên mới trêu vào con hổ cái như bà.
Tường Vy ném đôi giày xuống đất, nó phủi tay ngạo nghễ. Rồi chống nạnh quát lớn: “Nói ai là hổ cái hã”. Đám học sinh trong lớp chỉ biết chạy ra ngoài hành lang để né chiến tranh lớp A22 đang diễn ra cực kì cực kì bốc lửa. Bằng chứng là một trai một gái rượt đuổi nhau ầm ầm trong lớp, bay lên bàn ghế chạy ra hành lang bay qua lớp khác rồi trở lại phòng A22. Tường Vy thở dốc, nó nói ngắt quãng:
- Bây giờ ông có nhận thua không thì bảo…… con trai mà đi ăn hiếp con gái.
Hắn – Trần Trí Hàn dùng tay hất mái tóc ra sau một cách điệu nghệ, rồi nhe răng cười khoe chiếc răng khểnh đáng yêu của hắn. Đám con gái tụ tập lại xung quanh lớp A22, la hét cổ vũ cho Trí Hàn mạnh mẽ. Hắn gác một chân lên ghế, khiêu khích nó:
- Này bà có đùa không đó… con trai mà nhận thua con gái chẳng phải sẽ nhục hơn sao.
- Đúng đó
Đám con gái ở hành lang phụ họa theo, Tường Vy bịt lỗ tai lại. Đám con gái đứng ngoài hành lang chỉ làm nó thêm cáu tiết. Đúng ra bữa liên hoan sẽ rất vui vẻ nếu không có một kiến nghị đi dã ngoại ngoài trời. Dĩ nhiên nó là đứa ham vui, đầu sỏ của lớp sẽ đồng ý ngay lắp lự, chỉ có hắn ngồi gác chân lên bàn, phản bác ý kiến nó liên tục. Nó nói một câu hắn trả lại một câu khác, cây muốn yên mà gió chẳng ngừng. Và dĩ nhiên một cuộc chiến tranh đã xảy ra, hai tên tuổi đã nổi lại còn nổi hơn. Tường Vy cũng bắt đầu thấm mệt, nó cũng chẳng muốn tranh đấu tiếp:
- Kệ xác ông- Một nụ cười giản xảo nở ra trên môi, dõng dạc tuyên bố- Bữa đi cắm trại sẽ không diễn ra, ai có ý kiến thì xin hỏi bạn Trần Trí Hàn.
Đám con trai trong lớp bắt đầu nhao nhao lên, quay sang chửi rủa Trí Hàn:
- Yah, thằng kia mày không muốn đi thì ở nhà quách cho rồi. Đừng có ở đây cản trở cuộc vui của lớp.
Trí Hàn lặng người giờ hắn mới nhận ra mình lọt bẫy. Một mình Tường Vy thì không làm nổi hắn, nhưng dưới sức ép của toàn bộ dân chúng trong khu vục A22 đang gầm rú chửi rủa thì hắn phải chạy trước. Chi Linh hồi nãy giờ chứng kiến, đám con trai trong lớp cãi vả khiến lòng trắc ẩn trong Linh động đậy. Chi Linh lên tiếng can thiệp:
- Thôi được rồi.- rồi quay sang Tường Vy đang ngồi thong dong trên ghế, mặt hếch lên với nụ cười ngạo nghễ đắc thắng- Lớp trưởng nói gì đi chứ.
Tường Vy ngồi bóc vỏ me nhai chóp chép: “Nói gì? Lớp A22 rất đoàn kết một người không đi chơi thì cả lớp sẽ không đi.
Lời phán quyết chắc chắn làm cho nổi hận trong lòng Trí Hàn bùng nổ hắn thét lớn:
- Sư tử hà đông………. Tôi không đi thì thôi việc gì phải ép tôi.
Tường Vy quắc mắt: “Tôi có ép uổng gì ai đâu. Chỉ là tôi muốn có tinh thần đoàn kết thôi mà, một người không đi thì cả lớp ở nhà. Bây giờ việc đi cắm trại hay không là do ai đó đó……..”
Uyên mập ném vỏ quýt về phía Trí Hàn: “Tr1i Hàn, ông mau đồng ý đi đi”
- Không có chết tôi cũng không đi cùng con sư tử cái-Trí Hàn đáp mà không cần suy nghĩ.
Tường Vy giận tím tái, mở miệng ra là hắn gọi nó là sư tử. Đúng ra nó cũng đã tha thứ cho hắn rất dễ dàng, nhìn hắn bị bọn trong lớp tra tấn cũng thấy tội nghiệp. Tường Vy lắc mạnh đầu bỏ qua cái suy nghĩ tội thương tội nghiệp Trí Hàn. Nó quay đầu ra đằng sau nhìn một đám bu lại chỗ Trí Hàn “đánh đập”. Và 10” sau một Trần Trí Hàn với mái tóc rối bù như tổ quạ, quần áo dơ dấy bẩn thỉu. Tường Vy cười to:
- Yah, nhìn ông kìa y như mấy đứa mới chui từ dưới cống lên. À mà không giống mấy đứa trốn viện mới ra….
Trí Hàn cảm thấy hơi quê quê, ánh mắt sát khí từ đám bạn trong lớp đang chiếu thẳng vào. Hắn miễn cưỡng nói:
- Rồi tao đi là được chứ gì. Còn bà nữa cứ cười đi lát hồi ra về bà sẽ xem tui trả thù.
Sau đó, hắn đeo giỏ xách lên vai đi ra khỏi lớp với thái độc cộc cằn. Đám con gái ngoài hành lang cũng lữ lượt chạy theo Trí Hàn. Tường Vy mím môi, nó chưa bao giờ thấy Trí Hàn tỏ ra khó chịu như vậy. Chi Linh đưa balo lên vai, quàng tay qua vai Tường Vy:
- Sao dậy mày, lời cảnh cáo của hắn làm mày sợ hã.
- Đùa. Việc quái gì phải sợ- Nó tự tin nói
Kiều Anh vương vai, thở dài mệt mỏi: “Thôi về tụi bây!!”. Tường Vy gật đầu rồi ba đứa cùng đi ra bãi giữ xe.
Thái độ của Trí Hàn vẫn khiến nó băn khoăn. Kiều Anh và Chi Linh nháy mắt với nhau khi thấy miệng của Tường Vy câm như hến khác hẳn với vẻ tíu tít hằng ngày. Kiều Anh hỏi:
- Yah Tường Vy mày tương tư ai rồi hã.
Tường Vy giật mình, nó ngập ngừng hỏi:
- Nè, lúc nãy tao trêu Trí Hàn vậy có quá đáng không.
- Gì, từ khi nào mày bắt đầu quan tâm đến hắn vậy- Chi Linh hỏi
- Dẹp tụi mày đi, quan tâm gì chẳng qua………….. – Tường Vy bỏ lửng câu nói
Kiều Anh và Chi Linh hấp háy mắt nhìn Tường Vy ra hiệu cho nhau cùng tấn công. Kiều Anh hỏi dò:
- Chẳng qua gì…. Thấy hắn bị đánh đau lòng hã
- Phải đó- Chi Linh trả lời thay Tường Vy ra điều thích thú.
Tường Vy sực tỉnh lúc này nó nhận ra là mình đang rơi vào bẫy của Chi Linh và Kiều Anh. Suy nghĩ lại lời hai đứa cũng đúng lúc hắn bị đánh, ngực trái của nó cũng thấy nhói đau, ruột gan nó như bị ai cáu xé. Nhưng lí trí không cho phép nó thừa nhận điều đó, ai chứ Kiều Anh và Chi Linh mà biết bọn chúng sẽ lấy ra trêu nó cả ngày đến khi đầu óc nó điên loạn mới thôi. Kiều Anh và Chi Linh quan sát nét mặt trầm trọng của nó. Tường Vy bĩu môi:
- Yah thì đau lòng………….Nhưng không phải đau lòng vì hắn mà tao đau cho mấy đứa trong lớp phải chạm bàn tay sạch sẽ vào cái con người dơ bẩn hôi thúi như hắn. Lúc nào hắn cũng bốc ra mùi nước hoa làm tao muốn nôn.
- Muốn nôn??? ….. yah, vậy lúc ăn mày có buồn nôn không
Chi Linh hỏi đùa, rồi giả vờ cúi thấp người dùng tay che miệng làm giống như muốn nôn. Kiều Anh cười vui vẻ, huých tay vào hông Tường Vy:
- Phải vậy không mày……….
Tường Vy bực bội nói: “Nhảm nhí!!!”. Chi Linh và Kiều Anh ôm bụng cười ngặt nghẽo, mặc cho Tường Vy liên tục kêu réo om xòm:
- Cười gì? Im hết coi……..tụi bây mà cười nữa là chết với tao.
Kiều Anh nghe vậy liền im bặt, dùng tay vuốt ngực nuốt cơn cười vào cổ họng. Môi Kiều Anh mím chặt để không phát ra tiếng cười. Chi Linh thì chạy ra xa Tường Vy vẫy tay tạm biệt.
Rated: K+
Genres: Tragedy, romance, shoujo, drama
Author: It’s me
Summary: Tường Vy là nhân vật chính của chuyện, cô sống ở thôn Bách Hoa của thành phố Thiên Tân. Cuộc sống của cô cứ trôi qua rất thầm lặng, cho đến một ngày Lãm Dư Phong xuất hiện và chuyện đính ước giữa Tường Vy và Dư Phong diễn ra. Cũng bắt đầu từ lúc đó sóng gió nổi lên……..
Note: Câu chuyện mình sẽ và đang viết sẽ rất ngọt ngào cho những đôi yêu nhau, nhưng cũng đầy nước mắt do những con người trong truyện tạo ra bi kịch. Mình cũng nói trước, kết thúc của chuyện sẽ có hậu theo một hướng nào đó, không phải là một cái kết tuyệt đẹp.
Đây là Long Fic, cảnh báo cho những ai không có kiên nhẫn tình tiết sẽ đi rất chậm. Có ai đem đi đâu đó thì nói với mình trược
Giới thiệu nhân vật
(Đọc sơ thôi cũng được, vào fic từng chap mình sẽ giới thiệu từng nhân vật cho xuất hiện từ từ)
Nguyễn Ngọc Tường Vy
Age: 18
Tính cách: Bướng bỉnh, nóng nảy, tốt về mặt nào đó nhưng cũng xấu ở mặt nào đó
Lãm Dư Phong
Age: 26
Tính cách: Độc đoán, uy quyền, chững chạc, sẽ dịu dàng ở một mặt nào đó nhưng sẽ tàn bạo ở mặt khác
Trần Trí Hàn
Age: 18
Tính cách: Quậy phá, mạnh mẽ, bông đùa ở mặt nào đó nhưng sẽ rất chân thật ở mặt khác
Nguyễn Ngọc Thanh Hoài
Age: 23
Chị của Tường Vy
Triệu Chi Linh
Age: 18
Bạn của Tường Vy và Trí Hàn
Thân Kiều Anh
Age: 18
Bạn của thân của Tường Vy, rất giỏi võ.
Trần Minh Lữ
Age: 23
Bạn của Thanh Hoài, đồng thời là anh họ của Trí Hàn.
Lãm Tịnh Ni
Age: 22
Em gái Dư Phong, đeo đuổi Minh Lữ.
Lãm Thanh : Chị của Dư Phong
Cát Hoa: kẻ thù không đội trời chung của Tường Vy, thích Trí Hàn
Anh Tuấn: bạn cùng ngành cảnh sát với Minh Lữ
Chương 1.1: Cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng
Trường Bách Hoa trong những ngày cuối năm lại càng nhộn nhịp hơn nữa. Đám học sinh trong trường trải qua một mùa thi vất vả nay đã được thảnh thơi ngao du trên các con đường làng. Theo thông lệ, những học sinh cuối cấp sẽ tổ chức ăn liên hoan thật linh đình với nhau với đủ thứ đồ. Từ nồi, chảo, chiêng, cồng, những hộp kim tuyến đều vận được vận dụng hết công lực. Đặc biệt là lớp 12A22 lớp cuối cùng cả khối 12, nổi tiếng quậy nhất, nam nữ trong lớp thuộc hàng đệ nhất về nhan sắc, và dữ nhất khối.
Đại diện cho niềm kiêu hãnh về nhan sắc là Triệu Chi Linh với đôi mắt buồn, nước da trắng không bao giờ ăn nắng hay Tường Vy lớp trưởng cầm đầu lớp A22 nổi tiếng ngỗ nghịch quậy phá, dữ nhất khối, chỉ cần mở miệng tranh cãi thì bất cứ ai cũng không thắng nổi. Một điều kì lạ, nếu Chi Linh là vẻ đẹo dịu dàng của thiếu nữ 18, thì Tường Vy với đôi mắt to và lông mi cong vút, tóc đen thẳng, nước da cũng trắng như không được bằng Chi Linh lại thu hút đám con trai quậy phá ham đánh nhau. Bằng chứng là Trần Trí Hàn, một hotboy làm nghiêng ngả bao cô gái với phong cách cực bụi, cực độc và học cực giỏi đã quỵ ngã trước Tường Vy. Bên cạnh chàng công tử Trần Trí Hàn còn có một cô gái xinh đẹp, kiêu kì lúc nào cũng đi theo kè kè bên như hình với bóng là Lư Cát Hoa. Cát Hoa là một vẻ đẹp sắc sảo, tính tình thật sự rất tốt chứ không phải chua ngoa như vẻ bề ngoài. Nếu bộ ba đình đám Cát Hoa, Chi Linh, Tường Vy làm náo động cả thôn Bách Hoa thì không thể quên nhắc đến Thân Kiều Anh không có vẻ đẹp nghiêng nước khuynh thành nhưng với cá tính mạnh mẽ ít nói, luôn bảo vệ kẻ yếu thì trong mắt mọi người đội trưởng tổ kỷ Luật Thân Kiều Anh là một người hoản hảo, rất đáng để tìm hiểu.
Lúc này, sau khi lớp A22 đã trở thành một đống rác với đầy đủ những lon coca, mùi bánh và đồ ăn, nước lênh láng trên phòng học do một cuộc hỗn chiến từ hai kẻ mà ai cũng biết đó là Trần Trí Hàn và lớp trưởng Nguyễn Ngọc Tường Vy. Hắn bộ áo trắng đứt gần hết nút, đằng sau lưng còn in dấu giày của Tường Vy. Hắn tức giận nhìn đứa con gái:
- Shit!!! Tôi có điên mới trêu vào con hổ cái như bà.
Tường Vy ném đôi giày xuống đất, nó phủi tay ngạo nghễ. Rồi chống nạnh quát lớn: “Nói ai là hổ cái hã”. Đám học sinh trong lớp chỉ biết chạy ra ngoài hành lang để né chiến tranh lớp A22 đang diễn ra cực kì cực kì bốc lửa. Bằng chứng là một trai một gái rượt đuổi nhau ầm ầm trong lớp, bay lên bàn ghế chạy ra hành lang bay qua lớp khác rồi trở lại phòng A22. Tường Vy thở dốc, nó nói ngắt quãng:
- Bây giờ ông có nhận thua không thì bảo…… con trai mà đi ăn hiếp con gái.
Hắn – Trần Trí Hàn dùng tay hất mái tóc ra sau một cách điệu nghệ, rồi nhe răng cười khoe chiếc răng khểnh đáng yêu của hắn. Đám con gái tụ tập lại xung quanh lớp A22, la hét cổ vũ cho Trí Hàn mạnh mẽ. Hắn gác một chân lên ghế, khiêu khích nó:
- Này bà có đùa không đó… con trai mà nhận thua con gái chẳng phải sẽ nhục hơn sao.
- Đúng đó
Đám con gái ở hành lang phụ họa theo, Tường Vy bịt lỗ tai lại. Đám con gái đứng ngoài hành lang chỉ làm nó thêm cáu tiết. Đúng ra bữa liên hoan sẽ rất vui vẻ nếu không có một kiến nghị đi dã ngoại ngoài trời. Dĩ nhiên nó là đứa ham vui, đầu sỏ của lớp sẽ đồng ý ngay lắp lự, chỉ có hắn ngồi gác chân lên bàn, phản bác ý kiến nó liên tục. Nó nói một câu hắn trả lại một câu khác, cây muốn yên mà gió chẳng ngừng. Và dĩ nhiên một cuộc chiến tranh đã xảy ra, hai tên tuổi đã nổi lại còn nổi hơn. Tường Vy cũng bắt đầu thấm mệt, nó cũng chẳng muốn tranh đấu tiếp:
- Kệ xác ông- Một nụ cười giản xảo nở ra trên môi, dõng dạc tuyên bố- Bữa đi cắm trại sẽ không diễn ra, ai có ý kiến thì xin hỏi bạn Trần Trí Hàn.
Đám con trai trong lớp bắt đầu nhao nhao lên, quay sang chửi rủa Trí Hàn:
- Yah, thằng kia mày không muốn đi thì ở nhà quách cho rồi. Đừng có ở đây cản trở cuộc vui của lớp.
Trí Hàn lặng người giờ hắn mới nhận ra mình lọt bẫy. Một mình Tường Vy thì không làm nổi hắn, nhưng dưới sức ép của toàn bộ dân chúng trong khu vục A22 đang gầm rú chửi rủa thì hắn phải chạy trước. Chi Linh hồi nãy giờ chứng kiến, đám con trai trong lớp cãi vả khiến lòng trắc ẩn trong Linh động đậy. Chi Linh lên tiếng can thiệp:
- Thôi được rồi.- rồi quay sang Tường Vy đang ngồi thong dong trên ghế, mặt hếch lên với nụ cười ngạo nghễ đắc thắng- Lớp trưởng nói gì đi chứ.
Tường Vy ngồi bóc vỏ me nhai chóp chép: “Nói gì? Lớp A22 rất đoàn kết một người không đi chơi thì cả lớp sẽ không đi.
Lời phán quyết chắc chắn làm cho nổi hận trong lòng Trí Hàn bùng nổ hắn thét lớn:
- Sư tử hà đông………. Tôi không đi thì thôi việc gì phải ép tôi.
Tường Vy quắc mắt: “Tôi có ép uổng gì ai đâu. Chỉ là tôi muốn có tinh thần đoàn kết thôi mà, một người không đi thì cả lớp ở nhà. Bây giờ việc đi cắm trại hay không là do ai đó đó……..”
Uyên mập ném vỏ quýt về phía Trí Hàn: “Tr1i Hàn, ông mau đồng ý đi đi”
- Không có chết tôi cũng không đi cùng con sư tử cái-Trí Hàn đáp mà không cần suy nghĩ.
Tường Vy giận tím tái, mở miệng ra là hắn gọi nó là sư tử. Đúng ra nó cũng đã tha thứ cho hắn rất dễ dàng, nhìn hắn bị bọn trong lớp tra tấn cũng thấy tội nghiệp. Tường Vy lắc mạnh đầu bỏ qua cái suy nghĩ tội thương tội nghiệp Trí Hàn. Nó quay đầu ra đằng sau nhìn một đám bu lại chỗ Trí Hàn “đánh đập”. Và 10” sau một Trần Trí Hàn với mái tóc rối bù như tổ quạ, quần áo dơ dấy bẩn thỉu. Tường Vy cười to:
- Yah, nhìn ông kìa y như mấy đứa mới chui từ dưới cống lên. À mà không giống mấy đứa trốn viện mới ra….
Trí Hàn cảm thấy hơi quê quê, ánh mắt sát khí từ đám bạn trong lớp đang chiếu thẳng vào. Hắn miễn cưỡng nói:
- Rồi tao đi là được chứ gì. Còn bà nữa cứ cười đi lát hồi ra về bà sẽ xem tui trả thù.
Sau đó, hắn đeo giỏ xách lên vai đi ra khỏi lớp với thái độc cộc cằn. Đám con gái ngoài hành lang cũng lữ lượt chạy theo Trí Hàn. Tường Vy mím môi, nó chưa bao giờ thấy Trí Hàn tỏ ra khó chịu như vậy. Chi Linh đưa balo lên vai, quàng tay qua vai Tường Vy:
- Sao dậy mày, lời cảnh cáo của hắn làm mày sợ hã.
- Đùa. Việc quái gì phải sợ- Nó tự tin nói
Kiều Anh vương vai, thở dài mệt mỏi: “Thôi về tụi bây!!”. Tường Vy gật đầu rồi ba đứa cùng đi ra bãi giữ xe.
Thái độ của Trí Hàn vẫn khiến nó băn khoăn. Kiều Anh và Chi Linh nháy mắt với nhau khi thấy miệng của Tường Vy câm như hến khác hẳn với vẻ tíu tít hằng ngày. Kiều Anh hỏi:
- Yah Tường Vy mày tương tư ai rồi hã.
Tường Vy giật mình, nó ngập ngừng hỏi:
- Nè, lúc nãy tao trêu Trí Hàn vậy có quá đáng không.
- Gì, từ khi nào mày bắt đầu quan tâm đến hắn vậy- Chi Linh hỏi
- Dẹp tụi mày đi, quan tâm gì chẳng qua………….. – Tường Vy bỏ lửng câu nói
Kiều Anh và Chi Linh hấp háy mắt nhìn Tường Vy ra hiệu cho nhau cùng tấn công. Kiều Anh hỏi dò:
- Chẳng qua gì…. Thấy hắn bị đánh đau lòng hã
- Phải đó- Chi Linh trả lời thay Tường Vy ra điều thích thú.
Tường Vy sực tỉnh lúc này nó nhận ra là mình đang rơi vào bẫy của Chi Linh và Kiều Anh. Suy nghĩ lại lời hai đứa cũng đúng lúc hắn bị đánh, ngực trái của nó cũng thấy nhói đau, ruột gan nó như bị ai cáu xé. Nhưng lí trí không cho phép nó thừa nhận điều đó, ai chứ Kiều Anh và Chi Linh mà biết bọn chúng sẽ lấy ra trêu nó cả ngày đến khi đầu óc nó điên loạn mới thôi. Kiều Anh và Chi Linh quan sát nét mặt trầm trọng của nó. Tường Vy bĩu môi:
- Yah thì đau lòng………….Nhưng không phải đau lòng vì hắn mà tao đau cho mấy đứa trong lớp phải chạm bàn tay sạch sẽ vào cái con người dơ bẩn hôi thúi như hắn. Lúc nào hắn cũng bốc ra mùi nước hoa làm tao muốn nôn.
- Muốn nôn??? ….. yah, vậy lúc ăn mày có buồn nôn không
Chi Linh hỏi đùa, rồi giả vờ cúi thấp người dùng tay che miệng làm giống như muốn nôn. Kiều Anh cười vui vẻ, huých tay vào hông Tường Vy:
- Phải vậy không mày……….
Tường Vy bực bội nói: “Nhảm nhí!!!”. Chi Linh và Kiều Anh ôm bụng cười ngặt nghẽo, mặc cho Tường Vy liên tục kêu réo om xòm:
- Cười gì? Im hết coi……..tụi bây mà cười nữa là chết với tao.
Kiều Anh nghe vậy liền im bặt, dùng tay vuốt ngực nuốt cơn cười vào cổ họng. Môi Kiều Anh mím chặt để không phát ra tiếng cười. Chi Linh thì chạy ra xa Tường Vy vẫy tay tạm biệt.