*_ PHONG HẠ _*
30-06-2009, 12:28 PM
Đã lâu lắm rồi ko dành lấy một chút thời gian để trải lòng. Cũng đúng thôi ...
Hôm nay vào Kênh 14 định đọc tin giống như mọi ngày , thấy 1 nguời đạo diễn qua đời . Nhìn thấy cảnh tuởng nguời vẫn còn trẻ mà đã ra đi thật đau lòng. Rồi ngồi lại xem video clip 6´ 20 giây về ông .
Các bạn đã biết nguời đạo diễn ấy nói gì vào cái giấy phút 20 ngẵn ngủi đó . Ông nói : hạnh phúc nhất đời nguời đó là có 1 cái gì đó để làm , một ai đó để yêu thuơng và một điều gì đó để hy vọng " Câu nói này tôi đã từng đuợc nghe từ 1 nguời . Nguời ấy cũng đã nói như vậy với tôi . Đối với tôi quãng thời gian đó là đẹp nhất . Bởi tôi đã tìm thấy 1 nguời co thể an ủi tôi , làm tôi cuời lúc buồn và điều quan trong la tôi luôn cảm thấy bình yên , ko chút lo lắng . Tôi cảm thấy thế giời này rất biình yên . Anh dạy tôi nhiều điều , những điều tuởng chừng như đơn thuần nhất nhưng lại rất y nghĩa vời tôi . Anh ấy làm cho tôi thấy khoảng cách ko còn bao xa giữa 2 Châu. Giữa 6 tiếng đồng hồ chênh lệch. Điều mà tôi chư bao giờ cảm nhận đuợc từ một nguời khác. Nhưng tất cả chỉ là quá khứ . Tôi giờ đây ko dám trách móc hay ai oán về tất cả nhưng giwf mình đã gây ra . Tôi cảm giác tôi giống như vừa hái đuợc một vì sao mà tôi hằng mong uớc nhưng nó lại bị tôi đánh rơi mất và vút theo con gió , mãi mãi bay xa . Vì gió có bao giờ ở lại đâu .
Lại quay lại câu nói của nguời đạo diễn . Lúc đó tôi đã rất hạnh phúc. Tôi có 1 nguời để mong , có 1 việc để làm , và 1 điều để hy vọng . Tất cả là vì anh . Anh đã cho tôi tất cả . Nhưng từ khi anh ra đi , tôi cũng đã mất rất nhiều . Tôi vẫn có một viêc để làm , nhưng tôi ko còn ai để yêu thuơng, ko còn gì để hy vọng . Vì cảm giác cứ chết mòn trong tôi . Tất cả những gì về anh đểu làm tôi thấy mệt mỏi vì 1 hy vọng ko 1 tia ánh sáng . Vì một nguời sẽ ko bao giờ cho mình yêu thuơng .Hạnh phúc của tôi là một hạnh phúc chưa trọn vẹnTôi cũng rất muốn đi tìm cho mình một hạnh phúc , chắc chỉ để lấp chỗ trồng cô đơn . Nhưng tôi chưa tìm đuợc âi để tôi có một cảm giác như đuợc ở bên anh ấy . Hay chỉ là một cảm giác bình yên . Tôi đã mệt mỏi ...muốn guc xuống xoa đôi chân duờng như đã mỏi mệt và xoa dịu một con tim vân nhức nhối vì một vết thuơng chưa lành .
Tôi muốn hỏi các bạn : chúng ta phải tự đi tìm hạnh phúc hay tình yêu sẽ tự đến như cái mà chúng ta nói " định mẹnh , do " số phận "?
Hôm nay vào Kênh 14 định đọc tin giống như mọi ngày , thấy 1 nguời đạo diễn qua đời . Nhìn thấy cảnh tuởng nguời vẫn còn trẻ mà đã ra đi thật đau lòng. Rồi ngồi lại xem video clip 6´ 20 giây về ông .
Các bạn đã biết nguời đạo diễn ấy nói gì vào cái giấy phút 20 ngẵn ngủi đó . Ông nói : hạnh phúc nhất đời nguời đó là có 1 cái gì đó để làm , một ai đó để yêu thuơng và một điều gì đó để hy vọng " Câu nói này tôi đã từng đuợc nghe từ 1 nguời . Nguời ấy cũng đã nói như vậy với tôi . Đối với tôi quãng thời gian đó là đẹp nhất . Bởi tôi đã tìm thấy 1 nguời co thể an ủi tôi , làm tôi cuời lúc buồn và điều quan trong la tôi luôn cảm thấy bình yên , ko chút lo lắng . Tôi cảm thấy thế giời này rất biình yên . Anh dạy tôi nhiều điều , những điều tuởng chừng như đơn thuần nhất nhưng lại rất y nghĩa vời tôi . Anh ấy làm cho tôi thấy khoảng cách ko còn bao xa giữa 2 Châu. Giữa 6 tiếng đồng hồ chênh lệch. Điều mà tôi chư bao giờ cảm nhận đuợc từ một nguời khác. Nhưng tất cả chỉ là quá khứ . Tôi giờ đây ko dám trách móc hay ai oán về tất cả nhưng giwf mình đã gây ra . Tôi cảm giác tôi giống như vừa hái đuợc một vì sao mà tôi hằng mong uớc nhưng nó lại bị tôi đánh rơi mất và vút theo con gió , mãi mãi bay xa . Vì gió có bao giờ ở lại đâu .
Lại quay lại câu nói của nguời đạo diễn . Lúc đó tôi đã rất hạnh phúc. Tôi có 1 nguời để mong , có 1 việc để làm , và 1 điều để hy vọng . Tất cả là vì anh . Anh đã cho tôi tất cả . Nhưng từ khi anh ra đi , tôi cũng đã mất rất nhiều . Tôi vẫn có một viêc để làm , nhưng tôi ko còn ai để yêu thuơng, ko còn gì để hy vọng . Vì cảm giác cứ chết mòn trong tôi . Tất cả những gì về anh đểu làm tôi thấy mệt mỏi vì 1 hy vọng ko 1 tia ánh sáng . Vì một nguời sẽ ko bao giờ cho mình yêu thuơng .Hạnh phúc của tôi là một hạnh phúc chưa trọn vẹnTôi cũng rất muốn đi tìm cho mình một hạnh phúc , chắc chỉ để lấp chỗ trồng cô đơn . Nhưng tôi chưa tìm đuợc âi để tôi có một cảm giác như đuợc ở bên anh ấy . Hay chỉ là một cảm giác bình yên . Tôi đã mệt mỏi ...muốn guc xuống xoa đôi chân duờng như đã mỏi mệt và xoa dịu một con tim vân nhức nhối vì một vết thuơng chưa lành .
Tôi muốn hỏi các bạn : chúng ta phải tự đi tìm hạnh phúc hay tình yêu sẽ tự đến như cái mà chúng ta nói " định mẹnh , do " số phận "?