LyUkute
05-06-2009, 02:25 PM
Nguồn: Www. LyU-kute. Tk
(Truyện sẽ luôn được LyU post trước 1 phần tại đó ^-^ )
Truyện được viết hoàn toàn do LyU Không dựa vào bất kì câu chuyện nào của ai ^-^
Ai có ý định copy, hỏi LyU trước nhé ----------
Diệu Nhi (18t): Cuộc sống nhiều năm xa cách bố mẹ khi ở việt nam và công việc làm ăn bận rộn với mấy cái cửa hàng lớn hàng ngày tại đất Châu Âu giờ đây đã làm Nhi ngày càng có khoảng cách với gia đình hơn... Gia đình Nhi ở nơi đất khách này tuy không có người thân, nhưng nhờ tài ngoại giao khéo léo, biết cách ăn ở, sống hết mình với bạn bè đồng hương, nên dù nghèo khó hay giàu có thế nào ba mẹ Nhi cũng thân được... tất nhiên, họ thường là những người tốt!... Và Nhi... cái nhìn của mọi người về Nhi: chăm học có tiếng, không chơi bời, đua đòi, nhưng rất cá tính bởi cái kiểu thích gì làm đấy và có phần ương bướng của mình... Tuy nhiên, mọi người ai nấy đều không thể phủ nhận rằng.... thành tích học tập của Nhi rất xuất sắc... Điều đó thôi cũng đủ để bố mẹ luôn hy vọng và tự hào về đứa con gái „Diệu Bia“ (Rượu Bia) của mình.
(*) Ngày bé, bố hay sai Nhi đi mua rượu nên cái tên Diệu Nhi được mọi người gọi từ lúc nào không hay ^^! …
Tình (20t): anh họ Nhi, mới chuyển qua bên này du học và sống cùng gia đình Nhi... ông anh thuộc dạng dân chơi có hạng, thông minh và học giỏi... mà mắc bệnh lười. Chính Tình đã „tiêm chích“ bệnh nghiện „tự sướng và online“ cho con bé, và cả „chơi ké“... Khổ thân, cũng từ đó mà ra ) …
Cùng các nhân vật khác
(*) Câu chuyện có những đoạn „hơi vô lý“.... nhưng … Chuyện này nó là thế …
Các Chapter dài nên đã được LyU cắt ra post từng đoạn... ^-^
^-^ Chuyện có thể có, có thể không ^-^
CHAPTER 1
10h tối – Tại một bữa tiệc của cộng đồng người Việt tại thành phố VIP …
-Anh ơi, lát nữa mình đi đâu? - Nó chớp chớp mắt nhìn ông anh họ hỏi về cuộc hành trình „thả phanh“ đêm nay của hai anh em nhà nó cùng đám bạn của ông anh.
Tình đánh đôi mày lên nhìn nó cười mỉm:
-Cứ chơi đi, lát anh em mình đi VIP (sàn Disco nổi tiếng cùng tên với thành phố)
-Ở đây lát cũng tổ chức Disco hay sao đấy, mình có ở lại không anh...?
-Tùy, em thích thì Disco ở đây xong mình đi cái kia.
-Mà chẳng biết mấy cái người Việt ở đây có dễ dễ chút không, chứ như lần trước, lúc em với con bạn thân nhảy với nhau... mọi người đứng vỗ tay khen... vậy mà ngay hôm sau đã bóng gió nói với mama em: „Con nhà em bạo nhỉ, dám nhảy như thế trước mặt mọi người“... Điên thế >_<
-Kệ họ đi, thế em muốn sao?
Nó vừa nói vừa cười một bên mép:
-Không biết nữa, đã chơi thì phải hết mình chứ, thôi đợi lát xem tình hình thế nào rồi anh em mình tính sau.
-Ừh!
Nói xong... nó lại ngồi im bên cạnh Tình nghe nhạc với chiếc tai nghe màu đen nhỏ nhắn trên đôi tai xinh xắn đang mang hoa tai lấp lánh ánh bạc dài quá cằm nhìn thật thướt tha. Hai chân vắt chéo làm hé lộ một phần làn da nâu bóng, khỏe khoắn, mịn màng ở phần đùi, giữa chiếc váy ngắn liền thân màu bạc bóng và đôi boot màu đen cao gót. Khuôn mặt được make-up kĩ càng một cách kiều diễm, nổi bật hơn cả là đôi mắt đen láy đẹp như mặt nước hồ thu, mái tóc nâu đen dài óng ả tự nhiên và những chiếc vòng xinh xắn màu hồng lung linh trên cổ, tay khiến cho nó càng trở nên quyến rũ một cách mê hoặc.
Nó ngồi đó, nhìn về phía xa xăm một cách vô hồn như một con búp bê nhỏ bé... khiến bao nhiêu trái tim chàng trai ngất ngây khi thỉnh thoảng nó lại cười với Tình một nụ cười hiếm hoi … bởi nụ cười đó không phải với ai cũng có thể xuất hiện... Người ta có thể thường xuyên thấy nó cười... nhưng tiếc rằng, đó chỉ là „giả mạo, xã giao“
Cũng chính bởi thế mà không biết bao nhiêu lần, bao nhiêu anh chàng đã „thử sức tiếp cận“ nó nhưng đều vô vọng bởi sự đáp trả lạnh lùng và nụ cười bí ẩn... Tất nhiên, cũng không ngoại trừ đám bạn chơi cùng Tình... Nhưng vì Tình rất được bạn bè nể trọng nên đám bạn cũng chẳng ai dám làm gì quá với nó.
Mải mê theo những điệu nhạc, thỉnh thoảng nó khẽ mấp máy môi theo lời bài hát và nhìn xung quanh một cách vô thức, vừa nghe vừa dậm chân theo nhịp và thỉnh thoảng đung đưa thân mình hay lắc lắc mái tóc óng ả theo bài hát...
...Vô tình, nó lướt mắt qua đám bạn Tình phía bên kia bàn... Bấy giờ, nó mới để ý, hình như chỉ có vài ba người là bạn của anh mình, còn lại là người mới thì phải... Khổ nỗi, con bé không đeo kính nên chẳng nhìn thấy rõ mặt ai, chỉ biết rằng trai có, gái có (cận 2,0 liền mà đeo vào lại vướng nên nó chỉ bỏ trong chiếc túi nhỏ màu hồng xinh xắn bên người). Tò mò, nó lướt lại lượt nữa như để nhìn rõ mọi người hơn. Căng cả mắt mà vẫn không rõ, bực mình, nó không thèm nhìn nữa...
------------------------------
-Nhi! Nhi! - Có ai đó vỗ nhẹ vào má nó.
-Dạ?? - Nó ngơ ngác nhìn xung quanh...
-Dậy đi, em muốn đi chơi tiếp hay về ngủ nào
Tình chọc nó rồi mở một nụ cười thật tươi như hoa, làm nó cũng kịp thầm nghĩ... „ông anh mình đẹp thế hehe“ … đến nỗi nó còn cảm nhận được sự ngưỡng mộ và ghen tị của mấy đứa con gái ngồi bàn bên kia.
-Chơi, chơi chứ hehee
Nó cười xòa cố nhe răng, phần để gương mặt tỉnh ngủ, phần để mấy đứa con gái kia ghen phát tức cũng đủ làm nó vui vui vì „ta đã chọc giận được lũ í ới cưa trai không biết ngượng“ … Nó bất thường là thế, có những lúc như vậy, không có cảm tình với ai thì chỉ thích khi người ta tức giận để nó „cười đểu thích chí“
-Giờ ở đây còn chương trình cuối là Disco nữa thôi, em ra xem muốn ở lại không thì mình đi!
Nói xong Tình hất nhẹ về phía mấy người đang nhốn nháo với nhau phía giữa phòng của buổi tiệc.
-Oke, vậy đợi em tí nhé
Nói xong nó đứng dậy hơi lắc nhẹ đầu và nhắm mắt lại lần nữa cho tỉnh ngủ hẳn rồi từ từ đi tới đám đông đó với cái dáng vẻ không mấy thiết tha... cái nó đang muốn lúc này là những âm thanh và không khí của sàn nhảy thực sự mà...
… Nó rút kính từ trong ví ra và đeo vào để tiện xem “tình hình“ … Cố nán lại vài giây để chờ đón một điều gì đó thú vị từ cái chỗ này … Nhưng chưa đầy một phút nó quay lại, chép miệng, nói nhỏ vào tai Tình:
-Chán chết. Toàn người già ra nhảy (25-30t)... mà còn nhảy thô lỗ nữa... Nhìn cách họ nhảy chắc chẳng ai muốn gia nhập
Tình rướn mắt nói vẻ nựng nựng nó:
-Thế giờ đi VIP nhé!
-Oke hì hì.
Mặc dù Tình lúc nào cũng tỏ vẻ „làm anh là đúng“ nên nó với Tình hay tranh luận và sinh ra nhiều khúc mắc. Nhưng không vì thế mà anh em nó ghét nhau. Tuy anh em nó mới quen biết nhưng nó quí anh nó lắm, rất tôn trọng nữa. Còn ông anh thì biết mình là một trong những người đếm đầu ngón tay hiểu tính nó, khiến nó mở lòng được nên cũng cưng chiều nó lắm... và Tình cũng rất tự hào về nó…
….........
Tình liền nói với đám bạn chuẩn bị đi... Khi ra cổng, trời có vẻ se lạnh của buổi tối khiến nó muốn quàng khăn nhưng tay lại vướng túi xách... nên lười chưa quàng thì Tình nói:
-Em quàng khăn lại đi không trời buổi tối lạnh đấy, ăn mặc mong manh về lại ốm cho.
-Vậy anh cầm cho em
Nói rồi nó đưa túi xách của mình vào tay ông anh mình và tháo luôn chiếc áo khoác mỏng bên ngoài „vất“ lên vai Tình...
Cùng lúc có một cô bé đi ra. Trông cô bé khá xinh xắn và ăn diện. Nó cũng ngờ ngợ hình như là trong đám bạn mới của Tình. Cô bé đó cười nói nhưng không mấy vẻ thiện cảm với nó... nhất là đôi môi hơi trề xuống vẻ khiêu khích nó nhưng cái cảm nhận này có lẽ chỉ mình nó thấy được, vì dù gì thì nó cũng đã quá quen rồi:
-Ôi được anh ấy quan tâm thế!
-Chuyện, anh Tình mà lại!
Nó đáp lại luôn, lại cái kiểu lấy lòng xã giao quen thuộc của mình, nó nở nụ cười tỏ vẻ thân thiện với cô bé rồi lướt qua mắt Tình hơi bĩu môi nửa đùa nửa thật...
-Em là bạn mới của anh chị àh?
Cô bé khẽ lại gần thì thầm vào tai nó:
-Không em là người yêu của anh Toàn, bạn anh Tình
-Thế àh?
-Em tên Hằng, chị tên gì thế, chị là người yêu anh ấy àh?
-Chị tên Nhi, không, sao em hỏi thế?
Con bé Hằng hơi bối rối, cúi đầu xuống nhìn về phía khác thì thầm nhỏ hơn với Nhi:
-Không, em chỉ hỏi thế thôi. Tại trông anh chị cứ như người yêu ý :“>
Lời nói đó của Hằng làm nó không giật mình lắm, vì nó nhớ tới những hành động quan tâm của hai anh em nhà nó … và mọi người không biết rằng đó là anh em thì hiểu lầm cũng không lấy làm lạ... Suy nghĩ tròn mắt mấy giây, nó lại nở nụ cười như vừa nãy với Hằng:
-Không phải đâu em (^.^)
Có lẽ những nụ cười ấy đã „chiến thắng“ cái ác cảm mà Hằng mang trong mình lúc nhìn thấy nó ngồi trong kia bởi khuôn mặt lạnh khó gần ấy. Nhất là giờ nó lại cười nhẹ nhàng với Hằng, cô bé như rất muốn làm quen nó... chắc cũng một phần do cái vẻ cá tính của nó được tạo nên từ make-up, trang phục đến kiểu cách... và hơn nữa nó lại là “người thân“ của Tình (lúc này, Hằng nghĩ rằng nó và Tình là bạn thân)
-Chị Nhi bao nhiêu tuổi vậy?
-Chị 18t rồi ^.^
-Aha, vậy chị hơn em 1t, bằng anh trai em, em mới 17 thôi!
-Thế àh.
Nói xong thì cũng là lúc nó đã quàng khăn và mặc áo vào người. Nó quay sang hỏi Tình
-Đi chưa anh?
Tình quay sang đảo mắt tìm mấy người bạn đang mặc áo khoác và nói:
-Ừh, đi thôi.
Nó quay sang hỏi Hằng như sợ con bé bị bỏ lại một mình... bởi nó đang đứng một mình mà chứ có với mấy mình đâu:
-Em cũng đi VIP chứ? Muốn đi luôn cùng chị không?
Hằng vừa đảo mắt ngó nghiêng ngang dọc vừa trả lời Nhi:
-Để em xem anh em đâu đã... hay thôi chị cứ đi trước đi, em đi sau. Có gì mình gặp lại ở VIP nhé!
-Uh, ok em!
Nó liền khoác và kéo tay Tình ra xe rồi cùng mấy anh em đi luôn tới VIP … Nó thích lắm, dù đã mấy lần đi rồi, nhưng lần nào cũng chỉ đến đêm là phải về cùng mọi người, nhưng lần này khác... nó có anh trai rồi nên có đến sáng cũng chẳng sao... Ba mẹ đồng ý rồi và nó cũng rất tin tưởng ở ông anh...
:x Mọi người ủng hộ ... LyU post típ nhé :x
(Truyện sẽ luôn được LyU post trước 1 phần tại đó ^-^ )
Truyện được viết hoàn toàn do LyU Không dựa vào bất kì câu chuyện nào của ai ^-^
Ai có ý định copy, hỏi LyU trước nhé ----------
Diệu Nhi (18t): Cuộc sống nhiều năm xa cách bố mẹ khi ở việt nam và công việc làm ăn bận rộn với mấy cái cửa hàng lớn hàng ngày tại đất Châu Âu giờ đây đã làm Nhi ngày càng có khoảng cách với gia đình hơn... Gia đình Nhi ở nơi đất khách này tuy không có người thân, nhưng nhờ tài ngoại giao khéo léo, biết cách ăn ở, sống hết mình với bạn bè đồng hương, nên dù nghèo khó hay giàu có thế nào ba mẹ Nhi cũng thân được... tất nhiên, họ thường là những người tốt!... Và Nhi... cái nhìn của mọi người về Nhi: chăm học có tiếng, không chơi bời, đua đòi, nhưng rất cá tính bởi cái kiểu thích gì làm đấy và có phần ương bướng của mình... Tuy nhiên, mọi người ai nấy đều không thể phủ nhận rằng.... thành tích học tập của Nhi rất xuất sắc... Điều đó thôi cũng đủ để bố mẹ luôn hy vọng và tự hào về đứa con gái „Diệu Bia“ (Rượu Bia) của mình.
(*) Ngày bé, bố hay sai Nhi đi mua rượu nên cái tên Diệu Nhi được mọi người gọi từ lúc nào không hay ^^! …
Tình (20t): anh họ Nhi, mới chuyển qua bên này du học và sống cùng gia đình Nhi... ông anh thuộc dạng dân chơi có hạng, thông minh và học giỏi... mà mắc bệnh lười. Chính Tình đã „tiêm chích“ bệnh nghiện „tự sướng và online“ cho con bé, và cả „chơi ké“... Khổ thân, cũng từ đó mà ra ) …
Cùng các nhân vật khác
(*) Câu chuyện có những đoạn „hơi vô lý“.... nhưng … Chuyện này nó là thế …
Các Chapter dài nên đã được LyU cắt ra post từng đoạn... ^-^
^-^ Chuyện có thể có, có thể không ^-^
CHAPTER 1
10h tối – Tại một bữa tiệc của cộng đồng người Việt tại thành phố VIP …
-Anh ơi, lát nữa mình đi đâu? - Nó chớp chớp mắt nhìn ông anh họ hỏi về cuộc hành trình „thả phanh“ đêm nay của hai anh em nhà nó cùng đám bạn của ông anh.
Tình đánh đôi mày lên nhìn nó cười mỉm:
-Cứ chơi đi, lát anh em mình đi VIP (sàn Disco nổi tiếng cùng tên với thành phố)
-Ở đây lát cũng tổ chức Disco hay sao đấy, mình có ở lại không anh...?
-Tùy, em thích thì Disco ở đây xong mình đi cái kia.
-Mà chẳng biết mấy cái người Việt ở đây có dễ dễ chút không, chứ như lần trước, lúc em với con bạn thân nhảy với nhau... mọi người đứng vỗ tay khen... vậy mà ngay hôm sau đã bóng gió nói với mama em: „Con nhà em bạo nhỉ, dám nhảy như thế trước mặt mọi người“... Điên thế >_<
-Kệ họ đi, thế em muốn sao?
Nó vừa nói vừa cười một bên mép:
-Không biết nữa, đã chơi thì phải hết mình chứ, thôi đợi lát xem tình hình thế nào rồi anh em mình tính sau.
-Ừh!
Nói xong... nó lại ngồi im bên cạnh Tình nghe nhạc với chiếc tai nghe màu đen nhỏ nhắn trên đôi tai xinh xắn đang mang hoa tai lấp lánh ánh bạc dài quá cằm nhìn thật thướt tha. Hai chân vắt chéo làm hé lộ một phần làn da nâu bóng, khỏe khoắn, mịn màng ở phần đùi, giữa chiếc váy ngắn liền thân màu bạc bóng và đôi boot màu đen cao gót. Khuôn mặt được make-up kĩ càng một cách kiều diễm, nổi bật hơn cả là đôi mắt đen láy đẹp như mặt nước hồ thu, mái tóc nâu đen dài óng ả tự nhiên và những chiếc vòng xinh xắn màu hồng lung linh trên cổ, tay khiến cho nó càng trở nên quyến rũ một cách mê hoặc.
Nó ngồi đó, nhìn về phía xa xăm một cách vô hồn như một con búp bê nhỏ bé... khiến bao nhiêu trái tim chàng trai ngất ngây khi thỉnh thoảng nó lại cười với Tình một nụ cười hiếm hoi … bởi nụ cười đó không phải với ai cũng có thể xuất hiện... Người ta có thể thường xuyên thấy nó cười... nhưng tiếc rằng, đó chỉ là „giả mạo, xã giao“
Cũng chính bởi thế mà không biết bao nhiêu lần, bao nhiêu anh chàng đã „thử sức tiếp cận“ nó nhưng đều vô vọng bởi sự đáp trả lạnh lùng và nụ cười bí ẩn... Tất nhiên, cũng không ngoại trừ đám bạn chơi cùng Tình... Nhưng vì Tình rất được bạn bè nể trọng nên đám bạn cũng chẳng ai dám làm gì quá với nó.
Mải mê theo những điệu nhạc, thỉnh thoảng nó khẽ mấp máy môi theo lời bài hát và nhìn xung quanh một cách vô thức, vừa nghe vừa dậm chân theo nhịp và thỉnh thoảng đung đưa thân mình hay lắc lắc mái tóc óng ả theo bài hát...
...Vô tình, nó lướt mắt qua đám bạn Tình phía bên kia bàn... Bấy giờ, nó mới để ý, hình như chỉ có vài ba người là bạn của anh mình, còn lại là người mới thì phải... Khổ nỗi, con bé không đeo kính nên chẳng nhìn thấy rõ mặt ai, chỉ biết rằng trai có, gái có (cận 2,0 liền mà đeo vào lại vướng nên nó chỉ bỏ trong chiếc túi nhỏ màu hồng xinh xắn bên người). Tò mò, nó lướt lại lượt nữa như để nhìn rõ mọi người hơn. Căng cả mắt mà vẫn không rõ, bực mình, nó không thèm nhìn nữa...
------------------------------
-Nhi! Nhi! - Có ai đó vỗ nhẹ vào má nó.
-Dạ?? - Nó ngơ ngác nhìn xung quanh...
-Dậy đi, em muốn đi chơi tiếp hay về ngủ nào
Tình chọc nó rồi mở một nụ cười thật tươi như hoa, làm nó cũng kịp thầm nghĩ... „ông anh mình đẹp thế hehe“ … đến nỗi nó còn cảm nhận được sự ngưỡng mộ và ghen tị của mấy đứa con gái ngồi bàn bên kia.
-Chơi, chơi chứ hehee
Nó cười xòa cố nhe răng, phần để gương mặt tỉnh ngủ, phần để mấy đứa con gái kia ghen phát tức cũng đủ làm nó vui vui vì „ta đã chọc giận được lũ í ới cưa trai không biết ngượng“ … Nó bất thường là thế, có những lúc như vậy, không có cảm tình với ai thì chỉ thích khi người ta tức giận để nó „cười đểu thích chí“
-Giờ ở đây còn chương trình cuối là Disco nữa thôi, em ra xem muốn ở lại không thì mình đi!
Nói xong Tình hất nhẹ về phía mấy người đang nhốn nháo với nhau phía giữa phòng của buổi tiệc.
-Oke, vậy đợi em tí nhé
Nói xong nó đứng dậy hơi lắc nhẹ đầu và nhắm mắt lại lần nữa cho tỉnh ngủ hẳn rồi từ từ đi tới đám đông đó với cái dáng vẻ không mấy thiết tha... cái nó đang muốn lúc này là những âm thanh và không khí của sàn nhảy thực sự mà...
… Nó rút kính từ trong ví ra và đeo vào để tiện xem “tình hình“ … Cố nán lại vài giây để chờ đón một điều gì đó thú vị từ cái chỗ này … Nhưng chưa đầy một phút nó quay lại, chép miệng, nói nhỏ vào tai Tình:
-Chán chết. Toàn người già ra nhảy (25-30t)... mà còn nhảy thô lỗ nữa... Nhìn cách họ nhảy chắc chẳng ai muốn gia nhập
Tình rướn mắt nói vẻ nựng nựng nó:
-Thế giờ đi VIP nhé!
-Oke hì hì.
Mặc dù Tình lúc nào cũng tỏ vẻ „làm anh là đúng“ nên nó với Tình hay tranh luận và sinh ra nhiều khúc mắc. Nhưng không vì thế mà anh em nó ghét nhau. Tuy anh em nó mới quen biết nhưng nó quí anh nó lắm, rất tôn trọng nữa. Còn ông anh thì biết mình là một trong những người đếm đầu ngón tay hiểu tính nó, khiến nó mở lòng được nên cũng cưng chiều nó lắm... và Tình cũng rất tự hào về nó…
….........
Tình liền nói với đám bạn chuẩn bị đi... Khi ra cổng, trời có vẻ se lạnh của buổi tối khiến nó muốn quàng khăn nhưng tay lại vướng túi xách... nên lười chưa quàng thì Tình nói:
-Em quàng khăn lại đi không trời buổi tối lạnh đấy, ăn mặc mong manh về lại ốm cho.
-Vậy anh cầm cho em
Nói rồi nó đưa túi xách của mình vào tay ông anh mình và tháo luôn chiếc áo khoác mỏng bên ngoài „vất“ lên vai Tình...
Cùng lúc có một cô bé đi ra. Trông cô bé khá xinh xắn và ăn diện. Nó cũng ngờ ngợ hình như là trong đám bạn mới của Tình. Cô bé đó cười nói nhưng không mấy vẻ thiện cảm với nó... nhất là đôi môi hơi trề xuống vẻ khiêu khích nó nhưng cái cảm nhận này có lẽ chỉ mình nó thấy được, vì dù gì thì nó cũng đã quá quen rồi:
-Ôi được anh ấy quan tâm thế!
-Chuyện, anh Tình mà lại!
Nó đáp lại luôn, lại cái kiểu lấy lòng xã giao quen thuộc của mình, nó nở nụ cười tỏ vẻ thân thiện với cô bé rồi lướt qua mắt Tình hơi bĩu môi nửa đùa nửa thật...
-Em là bạn mới của anh chị àh?
Cô bé khẽ lại gần thì thầm vào tai nó:
-Không em là người yêu của anh Toàn, bạn anh Tình
-Thế àh?
-Em tên Hằng, chị tên gì thế, chị là người yêu anh ấy àh?
-Chị tên Nhi, không, sao em hỏi thế?
Con bé Hằng hơi bối rối, cúi đầu xuống nhìn về phía khác thì thầm nhỏ hơn với Nhi:
-Không, em chỉ hỏi thế thôi. Tại trông anh chị cứ như người yêu ý :“>
Lời nói đó của Hằng làm nó không giật mình lắm, vì nó nhớ tới những hành động quan tâm của hai anh em nhà nó … và mọi người không biết rằng đó là anh em thì hiểu lầm cũng không lấy làm lạ... Suy nghĩ tròn mắt mấy giây, nó lại nở nụ cười như vừa nãy với Hằng:
-Không phải đâu em (^.^)
Có lẽ những nụ cười ấy đã „chiến thắng“ cái ác cảm mà Hằng mang trong mình lúc nhìn thấy nó ngồi trong kia bởi khuôn mặt lạnh khó gần ấy. Nhất là giờ nó lại cười nhẹ nhàng với Hằng, cô bé như rất muốn làm quen nó... chắc cũng một phần do cái vẻ cá tính của nó được tạo nên từ make-up, trang phục đến kiểu cách... và hơn nữa nó lại là “người thân“ của Tình (lúc này, Hằng nghĩ rằng nó và Tình là bạn thân)
-Chị Nhi bao nhiêu tuổi vậy?
-Chị 18t rồi ^.^
-Aha, vậy chị hơn em 1t, bằng anh trai em, em mới 17 thôi!
-Thế àh.
Nói xong thì cũng là lúc nó đã quàng khăn và mặc áo vào người. Nó quay sang hỏi Tình
-Đi chưa anh?
Tình quay sang đảo mắt tìm mấy người bạn đang mặc áo khoác và nói:
-Ừh, đi thôi.
Nó quay sang hỏi Hằng như sợ con bé bị bỏ lại một mình... bởi nó đang đứng một mình mà chứ có với mấy mình đâu:
-Em cũng đi VIP chứ? Muốn đi luôn cùng chị không?
Hằng vừa đảo mắt ngó nghiêng ngang dọc vừa trả lời Nhi:
-Để em xem anh em đâu đã... hay thôi chị cứ đi trước đi, em đi sau. Có gì mình gặp lại ở VIP nhé!
-Uh, ok em!
Nó liền khoác và kéo tay Tình ra xe rồi cùng mấy anh em đi luôn tới VIP … Nó thích lắm, dù đã mấy lần đi rồi, nhưng lần nào cũng chỉ đến đêm là phải về cùng mọi người, nhưng lần này khác... nó có anh trai rồi nên có đến sáng cũng chẳng sao... Ba mẹ đồng ý rồi và nó cũng rất tin tưởng ở ông anh...
:x Mọi người ủng hộ ... LyU post típ nhé :x